Vô Tận Đan Điền​

Chương 1656: Hỗn Độn hải dương

Hoành Tảo Thiên Nhai

23/04/2019

- Muốn chiến đấu với ta? Được, ta ngược lại là cam tâm tình nguyện phụng bồi! 

Đoạn Hiểu Sinh cười cười, như trước mang theo ý nho nhã, cũng đi tới.

Tuy trên người hắn không có phát ra khí thế kinh người, lại giống như một chén nước, bình tĩnh không sóng, trầm ổn làm cho người phát lạnh.

- Bớt cố lộng huyền hư đi, ta ngược lại muốn nhìn Nho môn đệ nhất nhân dưới Tiên Quân mạnh như thế nào! 

Ầm ầm!

Lực lượng trên nắm tay Kiếm Sơ Phật chủ nổ vang, công kích qua Đoạn Hiểu Sinh.

Vừa ra tay hắn liền thi triển tuyệt chiêu Bồ Đề chi quyền, tầng tầng lớp lớp, diễn hóa thành Bồ Đề thụ, tán cây cực lớn che toàn bộ không gian, trấn áp Chư Thiên.

- Đại Nghĩa Xuân Thu! 

Chứng kiến tuyệt chiêu của hắn, Đoạn Hiểu Sinh cũng không bối rối, mà khẽ cười một tiếng, đi về phía trước, bàn tay đưa ra, một cổ lực lượng hùng hậu lập tức phá không mà đến, tan vỡ cổ kim.

Đại Nghĩa Xuân Thu, võ kỹ đạt trình độ cao nhất của Nho môn, vừa ra tay thời gian phảng phất như bị khống chế, xuân thu hỗn loạn, thời gian tứ lưu.

- Nhìn xem trên người Đoạn Hiểu Sinh có bảo bối gì...

Hai đại cao thủ giao chiến chung một chỗ, Nhiếp Vân ở trong Tinh Cung, không có việc gì làm, ngẩng đầu lại vừa vặn trông thấy bàn tay của Đoạn Hiểu Sinh duỗi qua, trong nội tâm khẽ động.

Hiện tại bởi vì phòng ngừa hoài nghi, không thể trộm đồ vật của Kiếm Sơ Tu La, nhưng đồ vật của Đoạn Hiểu Sinh này có thể trộm nha!

Trong mắt Thần Thâu chi khí hào quang lập loè, lập tức để cho hắn nhìn rõ ràng đồ vật trong Nạp Vật đan điền của đối phương.

- Không hổ là Nho môn đệ nhất cao thủ dưới Tiên Quân, bảo bối rõ ràng còn nhiều hơn Kiếm Sơ Tu La, còn có một kiện bảo vật tương đương Hắc Long Lệnh...

Nhìn một vòng, Nhiếp Vân phát hiện trong đan điền của Đoạn Hiểu Sinh chẳng những có mấy chục kiện Tiên khí tuyệt phẩm, còn có một áo khoác ngăm đen, nhìn kỹ một hồi, liền nhận ra được.

Cái áo khoác này tuyệt đối là bảo bối có thể so với Hắc Long Lệnh, tuy không có đạt tới Tạo Hóa Tiên khí, nhưng không kém nhiều rồi.

- Chẳng lẽ cái này có thể để cho hắn xuyên qua Hỗn Độn mà không bị thương tổn? 

Đột nhiên, trong nội tâm Nhiếp Vân toát ra một ý nghĩ.



Đệ tử Phật môn do cao thủ Phật môn tiếp dẫn tiến vào Hỗn Độn hải dương, đệ tử Nho môn thì sao?

Ở đây bất kể nói thế nào cũng là Phật giới, cho dù cường giả Tiên Quân của Nho môn qua đây, cũng sẽ không nhúng tay, dưới Tiên Quân tranh đoạt, tối đa chỉ là tôi luyện đệ tử, một khi Tiên Quân ra tay, tính chất liền hoàn toàn bất đồng, thậm chí có thể khiến cho hai giới chiến đấu.

Nếu nói như vậy, bọn người Đoạn Hiểu Sinh làm sao tiến vào Hỗn Độn hải dương, lấy Niệm Đà Loa Bỉ Ngạn Hoa ra?

Cho nên, chỉ có một khả năng, đó chính là bản thân bọn họ có được pháp bảo có thể để bọn hắn tiến vào Hỗn Độn hải dương, mà không bị Hỗn Độn chi khí đồng hóa!

Nghĩ thông suốt điểm ấy, con mắt của Nhiếp Vân sáng ngời, không do dự nữa, bàn tay nhẹ nhàng trảo một cái.

Đoạn Hiểu Sinh đang chiến đấu căn bản không có chú ý, áo choàng trong đan điền hắn đã rơi vào tay Nhiếp Vân.

Thiên phú Thần Thâu tấn cấp đến thiên phú Thâu Thiên, ngay cả thiên địa pháp tắc cũng có thể trộm, trộm một hai kiện đồ vật, đơn giản đến cực điểm.

- Luyện hóa! 

Trộm ra cái áo choàng này, Nhiếp Vân chẳng muốn nghiên cứu, tinh thần khẽ động, liền định luyện hóa.

Nghiên cứu nó có tác dụng gì, còn không bằng trực tiếp luyện hóa, như vậy cho dù công năng lại thần bí cũng có thể vừa xem hiểu ngay.

- Ân? Rõ ràng có linh hồn ấn ký? Hừ, Tạo Hóa chi hỏa, đốt cháy! 

Tinh thần vừa tiến vào áo choàng, lập tức bị một cổ tinh thần cường đại bắn ra, Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, chẳng muốn nhõng dây dưa, ngón tay điểm một cái, một đạo Tạo Hóa chi khí lập tức vọt tới.

Ầm ầm!

Tạo Hóa chi hỏa là hỏa diễm của thiên phú Diễm Hỏa sư đạt tới hình thái thứ tư, cơ hồ không có gì không đốt, cho dù linh hồn gặp phải cũng tan thành mây khói.

Linh hồn lạc ấn của Đoạn Hiểu Sinh sao chống đở được lực lượng cuồng bạo như thế, bị đốt thành tro bụi.

PHỐC!

Ngay lúc đó, Đoạn Hiểu Sinh đang chiến đấu với Kiếm Sơ Phật chủ phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

- Ngươi... Ngươi rõ ràng trộm đi Cửu Thiên Huyền Y của ta, còn luyện hóa được... Lúc nào Phật môn cũng thành tiểu tặc trộm đồ rồi! 

Cảm nhận được Cửu Thiên Huyền Y cùng linh hồn của hắn triệt để tróc bong, Đoạn Hiểu Sinh thiếu chút nữa tức điên, không còn phong độ như trước kia.

Con em ngươi, đường đường cao thủ Phật môn, cố ý cùng ta ước chiến, trên thực tế lại âm thầm ăn cắp, quả thực đáng giận đến cực điểm!



- Cái gì Cửu Thiên Huyền Y? Không phải là đối thủ của ta, bớt ở đó kiếm cớ đi! 

Kiếm Sơ Phật chủ thấy hắn đột nhiên nói như vậy, hừ lạnh một tiếng, tăng bào hất lên, ống tay áo bay phất phới.

- Ta không phải là đối thủ của ngươi? Tốt, ngươi đã nói như vậy, hôm nay ta liền đánh cho ngươi thừa nhận! 

Đoạn Hiểu Sinh thấy đối phương đổi trắng thay đen, chết không thừa nhận, tức giận đến con mắt nheo lại, nổi trận Lôi Đình, ngón tay bắn ra, thi triển một đạo kiếm khí.

- Hừ, ta ngược lại muốn nhìn thực lực của ngươi, có phải lợi hại như miệng của ngươi hay không! 

Kiếm Sơ Phật chủ cũng không lui về phía sau, tiến về phía trước một bước, song chưởng giao nhau, trước mặt như tạo thành một bình phong thủ ấn.

Thiên Phật Thủ!

Ầm ầm!

Hai đại cao thủ lần nữa giao kích chung một chỗ.

Hai người dốc sức liều mạng chiến đấu, đều muốn đẩy đối phương vào chỗ chết, mà người khởi xướng chuyện này thì đang nhìn Cửu Thiên Huyền Y, con mắt càng ngày càng sáng.

- Quả nhiên là bảo vật có thể làm cho người tiến vào Hỗn Độn! 

Luyện hóa Cửu Thiên Huyền Y, Nhiếp Vân lập tức minh bạch tác dụng của vật này.

Đồ vật như vậy là do cường giả Tiên Quân của Nho môn tự tay luyện chế, có thể cho cường giả không đến Tiên Quân cảnh tiến vào Hỗn Độn hải dương, hơn nữa không bị thương tổn.

- Đã có thứ này, không quản bọn hắn làm khỉ gió gì, không bằng ta vào xem trước...

Đã biết công dụng của thứ này, Nhiếp Vân cảm thấy không có tất yếu tiếp tục đợi nữa, tinh thần khẽ động, liền trộm sạch sẽ bảo bối của Kiếm Sơ Phật chủ cùng Đoạn Hiểu Sinh.

Tinh thần khẽ động, Tinh Cung biến thành hơi bụi mượn nhờ lực lượng của hai người chiến đấu bay vào Hỗn Độn hải dương.

Hô!

- Quả nhiên đoán không sai, Bắc Đẩu tinh cung là Tạo Hóa Tiên khí, cũng có thể chống cự Hỗn Độn hải dương! 

Tinh Cung tiến vào hải dương, Nhiếp Vân lập tức nở nụ cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Đan Điền​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook