Vô Tận Đan Điền​

Chương 1416: Hỗn loạn bắt đầu (2)

Hoành Tảo Thiên Nhai

23/04/2019

Dù sao Ngũ Trảo Kim Long ở Thượng Cổ là Thiên Địa dị chủng, năng lực tiêu hóa kinh người, đừng nói nửa bước Huyền Tiên cảnh, cho dù phong ấn Huyền Tiên cảnh, chỉ sợ ăn vào trong bụng cũng có thể trực tiếp thôn phệ.

Lần trước chiến đấu với Đoạn Tiếu, Tiểu Long lâm vào mê man, đến bây giờ còn không tỉnh lại, nếu có Yêu hạch Huyền Tiên cảnh này tiếp tế, nhất định sẽ lập tức tỉnh lại, thực lực bạo tăng.

Trong nội tâm khẽ động, đi tới trước mặt Tiểu Long mê man.

- Tiểu Long, nhanh tỉnh lại a, ba ba cho ngươi ăn ngon! 

Nhiếp Vân biết rõ đối phương cũng không phải lâm vào hôn mê, mà là ngủ, thanh âm ngưng tụ thành tơ, chui vào thức hải của nó.

- Ăn ngon? 

Một lát sau, con ngươi Tiểu Long mở ra, khi thấy Huyền Tiên yêu hạch trong tay hắn, con mắt lập tức sáng, miệng rộng mở ra liền cắn tới.

- Cái phong ấn này ngươi có thể tiêu hóa sao?

Nhiếp Vân hỏi.

- Phong ấn? Không có việc gì!

Vẻ mặt Tiểu Long chẳng hề để ý, đầu lâu cực lớn điểm động, khí tức toàn thân lập tức có đột phá cực lớn, từng đạo kim quang vờn quanh, khiến nó giống như bị kén tằm màu vàng bao khỏa.

Trước kia Tiểu Long chỉ là Chân Tiên cảnh, cùng Đoạn Tiếu chiến đấu mê man, đạt được cơ hội đột phá, hiện tại tỉnh lại đã thành công tấn cấp Thiên Tiên cảnh.

Lúc này ở dưới Huyền Tiên yêu hạch trợ giúp, thực lực liên tiếp kéo lên, phảng phất như không có cuối cùng, không ngừng bay lượn.

- Thằng này... Tấn cấp cũng quá dễ dàng a... 

Chứng kiến trạng thái của Tiểu Long, Nhiếp Vân lần nữa im lặng.

Thằng này chỉ cần cho đầy đủ đồ ăn có thể đột phá, loại tốc độ tấn cấp này ngay cả hắn cũng cảm thấy hâm mộ, căn bản kém xa.

- Chỉ mong nó có thể ở trong một ngày hoàn thành tấn cấp, bằng không thì... cũng không có gì dùng! 

Thấy toàn thân Tiểu Long kim quang thiểm thước, biết rõ muốn hoàn thành tấn cấp còn cần một chút thời gian, Nhiếp Vân khoanh chân ngồi dưới đất, lắc đầu.

Nếu như Tiểu Long có thể ở trong một ngày hoàn thành tấn cấp, lúc tranh đoạt Hỗn Độn linh dịch nhất định có thể phát ra tác dụng, nếu làm không được, liền không có gì dùng.

- Được rồi, trước mặc kệ nó, điều chỉnh trạng thái, dưỡng đủ tinh thần, nghênh đón chiến đấu kế tiếp a! 

Nghĩ một lát biết rõ đối phương lúc nào hoàn thành đột phá, không phải do mình quyết định, lúc này không nhiều muốn nữa, tinh thần khẽ động, tiến nhập trạng thái tu luyện.

Trong khoảng thời gian này tấn cấp tốc độ quá nhanh, nếu không có thiên phú Võ Đạo sư củng cố thực lực, tiêu hóa lực lượng, chỉ sợ sớm đã xuất hiện hiện tượng lực lượng phù phiếm, sức chiến đấu yếu bớt rồi.

Bất quá, cho dù có thiên phú Võ Đạo sư, cũng cần không ngừng tu luyện mới có thể để cho thực lực càng ngày càng mạnh, mà không phải miệng ăn núi lở.



Cho nên, mặc dù có nhiều thiên phú như vậy, nhưng Nhiếp Vân chưa từng lười qua, như trước mỗi ngày tu luyện, kiên trì không ngừng.

Không biết đã qua bao lâu, Nhiếp Vân cảm thấy thực lực đạt tới Thiên Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong củng cố không ít, đột nhiên mở to mắt.

- Đã đến giờ rồi! 

Hô nhỏ một tiếng, đứng dậy.

Một ngày đối với tu luyện giả mà nói, còn không có bao nhiêu cảm giác liền qua.

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua, phát hiện Tiểu Long còn ở trong tu luyện, không có dấu hiệu thanh tỉnh, Nhiếp Vân biết rõ đã đợi không kịp, lúc này đi ra Tinh Cung, một đường đi về phía trước, rất nhanh đi vào tiểu viện của Phiền Lạc.

- Đây là chìa khóa của những phạm nhân ở Hà Võ điện, ngươi bây giờ lặng lẽ ẩn vào, giải thoát cho bọn hắn! 

Đưa chìa khóa tới, Nhiếp Vân phân phó một tiếng.

- Vâng!

Phiền Lạc trưởng lão không chút do dự tiếp nhận chìa khóa đi đến Hà Võ điện.

An bài xong Phiền Lạc, Nhiếp Vân lần nữa bay về phía Nam Cung Khiếu.

Hắn từ hạp cốc dùng Phượng Hoàng chi dực chạy như bay đến, tốc độ nhanh hơn Tân Dậu Quyết rất nhiều, dựa theo thời gian suy tính, tên kia cũng sắp đến rồi.

- Nam Cung Khiếu ngươi cái nghiệt đồ này, ra đây nhận lấy cái chết cho ta! 

Quả nhiên không kém nhiều, vừa tới tiểu viện của Nam Cung Khiếu, chợt nghe một tiếng gầm rú phẫn nộ, một đạo khí mang âm hàn bao phủ phủ đệ, đánh mặt tường thành bột mịn.

- Sư phụ, ngươi muốn làm gì vậy? 

Nam Cung Khiếu nhảy ra ngoài, nghênh hướng sư phụ của mình, vẻ mặt sợ hãi.

- Ta muốn làm gì, trong lòng ngươi tinh tường... 

La lên một tiếng, Tân Dậu Quyết phẫn nộ phóng thích âm hàn chi khí, khí tức kích động toàn bộ Vân Vũ Tông, phụ trợ hắn tựa như cự nhân.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì, kính xin sư phụ chỉ rõ...

Nam Cung Khiếu vội vàng nói.

- Bớt ở chỗ này giả bộ hồ đồ, chết cho ta! 

Tân Dậu Quyết không nói nhảm với hắn, một chỉ điểm tới.

Vèo!



Khí mang như lợi kiếm xé rách không gian, thẳng tắp đâm tới mi tâm của Nam Cung Khiếu, xem ra Tân Dậu Quyết bởi vì Huyền Tiên yêu hạch mất tích, thật sự tức giận rồi.

- Sư phụ... 

Nam Cung Khiếu sớm biết đối phương có thể làm như vậy, la hét một tiếng, thân thể nhoáng một cái, vận chuyển thiên phú Phong Hành sư, hoảng hốt chạy bừa về phía trước, phương hướng đúng là Đan Dược Điện.

- Ầm ầm! 

Tân Dậu Quyết theo sát lấy đuổi theo, một quyền vọt tới, lực lượng hoành cuốn đánh nát đại môn của Đan Dược Điện.

- Tân Dậu Quyết, ngươi muốn làm gì? 

Nhưng vào lúc này, trong Đan Dược Điện có một bóng người lập loè, ngăn ở trong nội viện, hét lớn.

Đúng là Ngũ phẩm Khu Tu sư Sử Tần trưởng lão.

Lúc này hai hàng lông mày của Sử Tần trưởng lão ẩn ẩn tức giận, khí tức bay thẳng trời cao, tựa hồ đối với cử động của Tân Dậu Quyết cực kỳ bất mãn.

- Sử Tần, ngươi tránh ra, ta muốn giết chết nghiệt đồ khi sư diệt tổ này, ngươi tránh ra! 

Tân Dậu Quyết hất tay lên.

Hắn và Sử Tần đều là La Tiên cảnh đỉnh phong, thậm chí hắn còn cao hơn một bậc, cho nên cũng không sợ hãi.

- Nghiệt đồ? Ngươi nói Nam Cung Khiếu? Ngươi giết hắn chạy đến nơi này của ta làm gì?

Sử Tần trưởng lão sững sờ.

- Hắn chạy tới chỗ ngươi!

Tân Dậu Quyết nói.

- Ở chỗ này của ta?

Tinh thần của Sử Tần trưởng lão quét qua, quả nhiên thấy Nam Cung Khiếu đang giấu ở trong một gian phòng tây điện, toàn thân lạnh run.

- Ta mang ngươi đi qua... 

Biết chuyện gì xảy ra, Sử Tần gật đầu thuận miệng nói, thân thể nhoáng một cái mang theo Tân Dậu Quyết đi tới tây điện.

Thời điểm hai người bay đi tây điện, cũng không phát hiện, một bóng người mắt thường không thể nhìn thấy, rất nhanh từ đông điện bay vút đi, trong nháy mắt dung nhập cửa đá biến mất không thấy gì nữa.

Bóng người này đúng là Nhiếp Vân.

Lúc trước hắn cũng đã xếp đặt thiết kế tốt rồi, để cho Vân Vũ Tông phát sinh náo động để thừa cơ lẻn vào, hiện tại tuy loạn không quá lợi hại, như trước cho hắn cơ hội thừa dịp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Đan Điền​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook