Chương 922: Hung hăng càn quấy. (2)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Linh binh thượng phẩm vô cùng trân quý, đổi lại thành linh thạch tuyệt phẩm, một kiện ít nhất cũng có mấy ngàn khỏa. Hai mươi kiện, cho dù đoạt của Thái thượng trưởng lão Hóa Vân tông chỉ sợ cũng không có thân gia như vậy.
Về phần Linh binh tuyệt phẩm càng thêm quý hiếm, một đại tông môn sợ rằng cũng chỉ có hơn mười kiện, trước đó Di Tĩnh có nhiều là bởi vì Di Hoa quá mức cưng chiều nàng. Tuy nhiên nàng ta cũng chỉ có bốn năm kiện mà thôi, mới mở miệng đã nói năm kiện, xem ra không phải vơ vét tài sản mà là cướp bóc.
- Hai mươi kiện Linh binh thượng phẩm? Năm kiện tuyệt phẩm?
Nhiếp Vân khoát khoát tay, nói:
- Ta không có.
Cho dù đối mặt với sự vô lễ của mấy người này có chút tức giận, nhưng mà hắn cũng không muốn gây ra quá nhiều phiền phức, cho nên mới cố gắng nhịn xuống. Lại nói, hắn cũng không có nhiều bảo bối như vậy.
- Nói láo, ngươi nói không có là không có sao? Thả lỏng tinh thần để cho chúng ta kiểm tra nạp vật đan điền, khi đó ta mới tin được.
- Để chúng ta kiểm tra thân thể ngươi một lần, xác nhận nạp vật đan điền, Linh binh phi hành không có gì thì mới được.
- Ta khuyên ngươi tốt nhất nên phối hợp, tránh gây phiền toái cho bản thân mình. Bằng không ngươi có tin lão tử lập tức đánh ngươi thành tàn phế, cho ngươi không tham dự nổi thí luyện ba ngày sau hay không?
Thanh niên vẻ mặt tối tăm kia không có nói chuyện, thế nhưng mấy đệ tử sau lưng hắn đã kêu gào, thanh âm tàn độc, lời nói khó nghe. Xem ra những kẻ này đã bắt nạt không ít đệ tử nhập môn.
- Kiểm tra Nạp vật đan điền của ta?
Ánh mắt Nhiếp Vân lạnh lùng.
Nạp vật đan điền là chỗ riêng tư nhất của Tu luyện giả, một khi bị kiểm tra chẳng khác nào là vũ nhục trần trụi.
- Không sai, còn không buông lỏng để chúng ta kiểm tra, chẳng lẽ muốn chết? Ta biết rõ ngươi là Vân Phong, là người nổi bật trong đám tân sinh lần này. Tuy nhiên, cho dù có nổi bật thì cũng chỉ là Hạp Hư cảnh sơ kỳ, so với Hạp Hư cảnh trung kỳ như ta vẫn còn chênh lệch. Chỉ cần ngoan ngoãn phối hợp, sư huynh ta tâm tình tốt sẽ tha cho ngươi một cái mạng, bằng không, hậu quả không phải là thứ mà ngươi có thể tưởng tượng được nổi đâu.
- Được, ta cho ngươi kiểm tra. Bất quá trong nạp vật đan diền ta không có gì a.
Những đệ tử cũ này dám hung ác như vậy nhất định có chỗ dựa. Nghĩ một chút, Nhiếp Vân vẫn lựa chọn để cho đối phương kiểm tra.
Vừa tới Hóa Vân tông, hắn vẫn nên điệu thấp thì hơn.
Về phần để cho đối phương kiểm tra, Nhiếp Vân căn bản không sợ, linh hồn hắn đã đạt tới hình thái thứ ba của Linh cấp đỉnh phong, bản thân đã mạnh hơn thanh niên này. Hơn nữa mới vừa rồi khi nói hắn đã lặng lẽ thi triển thiên phú Tiên Âm sư, làm cho ở sâu trong linh hồn đối phương đã cho rằng kiểm tra không ra thứ gì. Cho dù có nhìn thấy bảo bối, sợ rằng cũng không nhìn ra.
- Như vậy mới không sai biệt lắm.
Thấy Nhiếp Vân phối hợp như vậy, lúc này thanh niên kia mới gật đầu, tinh thần khẽ động quét tới nạp vật đan điền của Nhiếp Vân. Chỉ là, quả nhiên đúng như Nhiếp Vân muốn, cũng không tra ra cái gì.
- Vốn tưởng rằng ngươi là dê béo, không ngờ tới lại nghèo kiết xác như vậy. Hừ, đã không có bảo bối vậy thì dâng tinh huyết bổn mạng ra, tuyên bố thề sống chết thuầnp hục Lăng Thiên minh, thuần phục chúng ta. Một khi trở thành thành viên Lăng Thiên minh, như vậy chuyện hôm nay dừng ở đây.
Kiểm tra một lần cũng không phát hiện ra cái gì, sắc mặt thanh niên này lập tức trở nên khó coi, hừ lạnh một tiếng.
- Tinh huyết bổn mạng?
Tinh huyết bổn mạng là thứ quan trọng nhất của con người ta, đại biểu cho tinh khí thần và linh hồn của bản thân. Một khi dâng lên chẳng khác nào bán linh hồn ra ngoài, bị hạn chế, không thể phản kháng đối với mệnh lệnh của ngươi khác.
- Không sai, nhanh lên. Lão tử không có thời gian nói nhiều với ngươi, ta còn phải đi tới chỗ các đệ tử nhập môn khác.
Nói tới đây thân thể thanh niên này chấn động, lập tức phát ra khí tức ngập trời, nói tiếp:
- Ta khuyên ngươi tốt nhất không nên phản kháng, ngoan ngoãn giao ra tinh huyết, bằng không ta không ngại ra tay giáo huấn ngươi đâu. Tuy rằng không thể giết ngươi, nhưng hoàn toàn có thể khiến cho ngươi không chiếm được một chút điểm cống hiến nào ở trong Quỷ Vụ minh hải, khi đó mộng tưởng trở thành đệ tử Hóa Vân tông của ngươi cũng triệt để tan vỡ.
- Lăng Thiên minh? Không biết minh chủ là ai?
Nghe thấy đối phương hung hăng càn quấy, không kiêng nể gì cả như vậy, hai mắt Nhiếp Vân nheo lại. Tuy nhiên hắn vẫn cố nén tức giận để hỏi.
Trong các đệ tử Hóa Vân tông bởi vì có tranh đấu cho nên mới thành lập đủ loại liên minh, chuyện này kiếp trước hắn đã biết rõ, chẳng có gì là lạ cả. Người có thể thành lập liên minh, trở thành Minh chủ, trên cơ bản đều là người đạt được thứ tự trên Phá Không tiềm lực bảng, như vậy mới có sức ảnh hưởng, minh chúng cũng sẽ có địa vị rất cao.
Lăng Thiên minh kiếp trước hắn cũng chưa từng nghe nói qua, cũng không biết minh chủ là ai. Vì vậy vẫn nên hỏi một chút cho thỏa đáng, nếu như là nhân vật bài danh top ba trên Phá Không tiềm lực bảng, như vậy cho dù là hắn cũng chưa chắc đã là đối thủ.
- Minh chủ Lăng Thiên minh là Tiêu Lăng sư huynh xếp thứ mười trên Phá Không tiềm lực bảng, thực lực Tiêu Lăng sư huynh mạnh mẽ. Lần này đi Quỷ Vụ minh hải chỉ cần thí luyện thành công thì tu vi nhất định sẽ lần nữa đột phá, trùng kích tới top ba cũng là chuyện có thể được. Sao nào? Còn không mau đưa ra lựa chọn đi?
Nghe thấy câu hỏ này, trên mặt thanh niên kia cho là hắn đã nghĩ thông suốt cho nên khẽ nói.
- Tiêu Lăng?
Trong mắt Nhiếp Vân lập tức hiệ nlên hàn ý lạnh lẽo.
Đang nghĩ ngợi xem làm sao mới có thể giáo huấn tên này không ngờ thuộc hạ tên này lại tới uy hiếp bản thân mình, quả thực là nực cười.
Trước kia còn tưởng rằng là đại nhân vật nào tạo thành liên minh, trong lòng có kiêng kỵ, cưỡng ép nhịn xuống. Nếu như là Tiêu Lăng..
Đang muốn tìm hắn để đánh còn không có lý do, hiện tại không ngờ lại chủ động chạy tới cửa tìm ta. Đã như vậy ta sẽ cho ngươi biết vì sao Mã vương gia có ba con mắt, vì sao bông hoa lại đỏ.
- Ha ha, trùng kích top ba? Các ngươi nằm mơ đi, cho dù có trùng kích thì cũng là Cát Hoan sư huynh của Huyễn Thương minh chúng ta có cơ hội. Tiêu Lăng chỉ xếp hạng thứ mười trên Phá Không tiềm lực bảng, còn kém xa a.
Về phần Linh binh tuyệt phẩm càng thêm quý hiếm, một đại tông môn sợ rằng cũng chỉ có hơn mười kiện, trước đó Di Tĩnh có nhiều là bởi vì Di Hoa quá mức cưng chiều nàng. Tuy nhiên nàng ta cũng chỉ có bốn năm kiện mà thôi, mới mở miệng đã nói năm kiện, xem ra không phải vơ vét tài sản mà là cướp bóc.
- Hai mươi kiện Linh binh thượng phẩm? Năm kiện tuyệt phẩm?
Nhiếp Vân khoát khoát tay, nói:
- Ta không có.
Cho dù đối mặt với sự vô lễ của mấy người này có chút tức giận, nhưng mà hắn cũng không muốn gây ra quá nhiều phiền phức, cho nên mới cố gắng nhịn xuống. Lại nói, hắn cũng không có nhiều bảo bối như vậy.
- Nói láo, ngươi nói không có là không có sao? Thả lỏng tinh thần để cho chúng ta kiểm tra nạp vật đan điền, khi đó ta mới tin được.
- Để chúng ta kiểm tra thân thể ngươi một lần, xác nhận nạp vật đan điền, Linh binh phi hành không có gì thì mới được.
- Ta khuyên ngươi tốt nhất nên phối hợp, tránh gây phiền toái cho bản thân mình. Bằng không ngươi có tin lão tử lập tức đánh ngươi thành tàn phế, cho ngươi không tham dự nổi thí luyện ba ngày sau hay không?
Thanh niên vẻ mặt tối tăm kia không có nói chuyện, thế nhưng mấy đệ tử sau lưng hắn đã kêu gào, thanh âm tàn độc, lời nói khó nghe. Xem ra những kẻ này đã bắt nạt không ít đệ tử nhập môn.
- Kiểm tra Nạp vật đan điền của ta?
Ánh mắt Nhiếp Vân lạnh lùng.
Nạp vật đan điền là chỗ riêng tư nhất của Tu luyện giả, một khi bị kiểm tra chẳng khác nào là vũ nhục trần trụi.
- Không sai, còn không buông lỏng để chúng ta kiểm tra, chẳng lẽ muốn chết? Ta biết rõ ngươi là Vân Phong, là người nổi bật trong đám tân sinh lần này. Tuy nhiên, cho dù có nổi bật thì cũng chỉ là Hạp Hư cảnh sơ kỳ, so với Hạp Hư cảnh trung kỳ như ta vẫn còn chênh lệch. Chỉ cần ngoan ngoãn phối hợp, sư huynh ta tâm tình tốt sẽ tha cho ngươi một cái mạng, bằng không, hậu quả không phải là thứ mà ngươi có thể tưởng tượng được nổi đâu.
- Được, ta cho ngươi kiểm tra. Bất quá trong nạp vật đan diền ta không có gì a.
Những đệ tử cũ này dám hung ác như vậy nhất định có chỗ dựa. Nghĩ một chút, Nhiếp Vân vẫn lựa chọn để cho đối phương kiểm tra.
Vừa tới Hóa Vân tông, hắn vẫn nên điệu thấp thì hơn.
Về phần để cho đối phương kiểm tra, Nhiếp Vân căn bản không sợ, linh hồn hắn đã đạt tới hình thái thứ ba của Linh cấp đỉnh phong, bản thân đã mạnh hơn thanh niên này. Hơn nữa mới vừa rồi khi nói hắn đã lặng lẽ thi triển thiên phú Tiên Âm sư, làm cho ở sâu trong linh hồn đối phương đã cho rằng kiểm tra không ra thứ gì. Cho dù có nhìn thấy bảo bối, sợ rằng cũng không nhìn ra.
- Như vậy mới không sai biệt lắm.
Thấy Nhiếp Vân phối hợp như vậy, lúc này thanh niên kia mới gật đầu, tinh thần khẽ động quét tới nạp vật đan điền của Nhiếp Vân. Chỉ là, quả nhiên đúng như Nhiếp Vân muốn, cũng không tra ra cái gì.
- Vốn tưởng rằng ngươi là dê béo, không ngờ tới lại nghèo kiết xác như vậy. Hừ, đã không có bảo bối vậy thì dâng tinh huyết bổn mạng ra, tuyên bố thề sống chết thuầnp hục Lăng Thiên minh, thuần phục chúng ta. Một khi trở thành thành viên Lăng Thiên minh, như vậy chuyện hôm nay dừng ở đây.
Kiểm tra một lần cũng không phát hiện ra cái gì, sắc mặt thanh niên này lập tức trở nên khó coi, hừ lạnh một tiếng.
- Tinh huyết bổn mạng?
Tinh huyết bổn mạng là thứ quan trọng nhất của con người ta, đại biểu cho tinh khí thần và linh hồn của bản thân. Một khi dâng lên chẳng khác nào bán linh hồn ra ngoài, bị hạn chế, không thể phản kháng đối với mệnh lệnh của ngươi khác.
- Không sai, nhanh lên. Lão tử không có thời gian nói nhiều với ngươi, ta còn phải đi tới chỗ các đệ tử nhập môn khác.
Nói tới đây thân thể thanh niên này chấn động, lập tức phát ra khí tức ngập trời, nói tiếp:
- Ta khuyên ngươi tốt nhất không nên phản kháng, ngoan ngoãn giao ra tinh huyết, bằng không ta không ngại ra tay giáo huấn ngươi đâu. Tuy rằng không thể giết ngươi, nhưng hoàn toàn có thể khiến cho ngươi không chiếm được một chút điểm cống hiến nào ở trong Quỷ Vụ minh hải, khi đó mộng tưởng trở thành đệ tử Hóa Vân tông của ngươi cũng triệt để tan vỡ.
- Lăng Thiên minh? Không biết minh chủ là ai?
Nghe thấy đối phương hung hăng càn quấy, không kiêng nể gì cả như vậy, hai mắt Nhiếp Vân nheo lại. Tuy nhiên hắn vẫn cố nén tức giận để hỏi.
Trong các đệ tử Hóa Vân tông bởi vì có tranh đấu cho nên mới thành lập đủ loại liên minh, chuyện này kiếp trước hắn đã biết rõ, chẳng có gì là lạ cả. Người có thể thành lập liên minh, trở thành Minh chủ, trên cơ bản đều là người đạt được thứ tự trên Phá Không tiềm lực bảng, như vậy mới có sức ảnh hưởng, minh chúng cũng sẽ có địa vị rất cao.
Lăng Thiên minh kiếp trước hắn cũng chưa từng nghe nói qua, cũng không biết minh chủ là ai. Vì vậy vẫn nên hỏi một chút cho thỏa đáng, nếu như là nhân vật bài danh top ba trên Phá Không tiềm lực bảng, như vậy cho dù là hắn cũng chưa chắc đã là đối thủ.
- Minh chủ Lăng Thiên minh là Tiêu Lăng sư huynh xếp thứ mười trên Phá Không tiềm lực bảng, thực lực Tiêu Lăng sư huynh mạnh mẽ. Lần này đi Quỷ Vụ minh hải chỉ cần thí luyện thành công thì tu vi nhất định sẽ lần nữa đột phá, trùng kích tới top ba cũng là chuyện có thể được. Sao nào? Còn không mau đưa ra lựa chọn đi?
Nghe thấy câu hỏ này, trên mặt thanh niên kia cho là hắn đã nghĩ thông suốt cho nên khẽ nói.
- Tiêu Lăng?
Trong mắt Nhiếp Vân lập tức hiệ nlên hàn ý lạnh lẽo.
Đang nghĩ ngợi xem làm sao mới có thể giáo huấn tên này không ngờ thuộc hạ tên này lại tới uy hiếp bản thân mình, quả thực là nực cười.
Trước kia còn tưởng rằng là đại nhân vật nào tạo thành liên minh, trong lòng có kiêng kỵ, cưỡng ép nhịn xuống. Nếu như là Tiêu Lăng..
Đang muốn tìm hắn để đánh còn không có lý do, hiện tại không ngờ lại chủ động chạy tới cửa tìm ta. Đã như vậy ta sẽ cho ngươi biết vì sao Mã vương gia có ba con mắt, vì sao bông hoa lại đỏ.
- Ha ha, trùng kích top ba? Các ngươi nằm mơ đi, cho dù có trùng kích thì cũng là Cát Hoan sư huynh của Huyễn Thương minh chúng ta có cơ hội. Tiêu Lăng chỉ xếp hạng thứ mười trên Phá Không tiềm lực bảng, còn kém xa a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.