Vô Tận Đan Điền​

Chương 1718: Khảo nghiệm thiên phú lần nữa

Hoành Tảo Thiên Nhai

23/04/2019

Duệ kim sư chủ trương công phạt, lực lượng cương mãnh đến cực điểm, khí lực hùng hậu, người bình thường đụng vào khó có thể ngăn cản, hơn nữa hắn tu luyện chủ yếu công phương dương cương làm chủ đạo cho nên càng cường đại hơn.

Nhiếp Vân cũng không phải kẻ yếu, hắn cũng có thiên phú duệ kim sư cho nên khí tức lưu chuyển, vận chuyển thiên phú thiên thủ sư kết hợp ba trăm lần lực lượng đánh tới.

Oanh!

Hai quyền giao kích, sắc mặt Tư Dương trưởng lão đỏ lên.

Ầm!

Tư Dương trưởng lão bay ngược về phía sau va vào cái bàn, cái bàn tan nát.

- Ah...

Đám người An Kình trưởng lão mở to mắt nhìn sang.

- Thật không có ý tứ, sức lực hơi lớn...

Nhiếp Vân xấu hổ vò đầu.

Đám người An Kình trưởng lão im lặng.

Tư Dương trưởng lão có thiên phú duệ kim sư là chuyện mọi người đều biết, trong chiến đấu mang theo công kích kim thuộc tính vô cùng cương mãnh, mặc dù hắn áp chế tu vi còn nửa bước Tiên Quân cảnh, khí tức của hắn phát ra vẫn làm người khác tổn thương thật lớn.

Hiện tại cường giả cương mãnh như thế bị người dùng lực lượng cương mãnh hơn đánh bay, hơn nữa ra tay còn là nửa bước Tiên Quân cảnh. . .

Lúc này mọi người nhìn nhau, cảm thấy có phải mình hoa mắt nhìn lầm hay không.

- Thiên phú thiên thủ sư bài danh thứ mười một, thiên phú duệ kim sư, nếu như đoán không sai, vừa rồi ngươi còn dùng thiên phú đại lực sư... Ta thua tâm phục khẩu phục!

Tư Dương trưởng lão đứng lên, hắn không có ý trách cứ, lúc này còn tươi cười yêu tái.

Đường đường Khu Tu Tháp Thái Thượng trưởng lão bị một quyền đánh thành như vậy, nếu không tức giận thì khí độ của hắn rất lớn.



- Thiên phú thiên thủ sư? Duệ kim sư, đại lực sư?

Nghe hắn nói như vậy mọi người mới biết thiếu niên trước mắt đáng sợ, lúc này bọn họ cười to.

Xem ra là bọn họ đánh giá thấp thực lực của hắn, có được loại sức chiến đấu này, cho dù Phí Du mạnh hơn nữa cũng không phải đối thủ.

- Các vị trưởng lão, thực lực của ta so với Phí Du thế nào?

Nhiếp Vân nhìn ra suy nghĩ của mọi người nên cười nói.

- Thực lực ngươi tuyệt đối có thể thắng được hắn nhưng không nên phớt lờ, hắn là lão quái vật sống mấy vạn năm, có được rất nhiều bảo vật, thủ đoạn cũng tầng tầng lớp lớp, hơn nữa sau lưng có đám người Xích Phong ủng hộ, thời điểm thi đấu khó bảo toàn không sinh ra biến cố.

An Kình trưởng lão thừa nhận sức chiến đấu của Nhiếp Vân vượt xa đối phương nhưng cũng biết muốn chiến thắng cũng không dễ dàng.

Tu vi đạt tới cấp bậc của bọn họ, chỉ bằng vào lực lượng không phải quyết định mấu chốt thắng bại, nếu như đối phương có được tạo hóa tiên khí hoặc sở hửu bí pháp đặc thù thiêu đốt linh hồn chẳng biết hươu chết về tay ai đâu.

- Ngươi cũng không cần lo lắng, thời gian tranh đoạt vị trí tháp chủ còn ba ngày, ba ngày này chúng ta nghĩ biện pháp gia tăng tu vi của ngươi lên, khi đó nắm chắc chiến thắng càng lớn.

Thấy Nhiếp Vân nghe An Kình trưởng lão nói thế liền cúi đầu suy nghĩ, Tư Dương trưởng lão cười nói.

- Vậy thi đa tạ các vị trưởng lão, đúng rồi, tổng bộ Khu Tu Tháp có phải có phong ấn không ít thiên phú chi khí đặc thù hay không? Bài danh trước một trăm, có thì cho ta vài đạo?

Nhiếp Vân cười cười, đột nhiên lên tiếng.

Thực lực của hắn hiện tại đã tới hạn, không đột phá cảnh giới Tiên Quân sẽ rất khó gia tăng trên phạm vi lớn, biện pháp duy nhất chính là giao phó thuộc tính cho đan điền!

Giao phó thuộc tính càng nhiều, thiên phú đặc thù càng cao, thực lực cũng càng mạnh.

Hiện tại hắn có năm mươi cái đan điền, trừ chủ đan điền và đan điền sử dụng qua linh hồn chi khí không thể sử dụng, còn có chín cái đan điền không có giao phó thuộc tính, nếu như chín cái này có thiên phú đặc thù, hơn nữa là bài danh trước một trăm, thực lực khẳng định còn có thể bạo tăng.

- Chỉ cần không phải top mười, Khu Tu Tháp chỉ thiếu thần thâu thiên phú và vài loại chưa từng xuất hiện qua, những thứ khác đều có.

An Kình trưởng lão nghi hoặc nhìn sang.



Thiên phú chi khí có đôi khi thực sự có thể cải biến chiến cuộc, tuy tu vi đạt tới cấp bậc của bọn họ, chỉ nếu không phải thiên phú của mình, chỉ dựa vào thiên phú chi khí tác dụng không lớn, chẳng biết tại sao hắn đưa ra yêu cầu này.

- Có thể mang hủy diệt chi khí bài danh mười chín, âm dương chi khí bài danh hai mươi hai, không linh chi khí bài danh hai mươi ba... Chín thiên phú chi khí đặc này này cho ta không?

Nhiếp Vân thuận miệng nói ra chín thiên phú chi khí mà mình không có.

- Tốt, nếu ngươi muốn thì cho ngươi.

An Kình trưởng lão biết rõ đối phương khẳng định như vậy nhất định có mục đích của mình, lúc này không hề hỏi nhiều, hắn đứng lên đi ra ngoài.

Chỉ chốc lát đi trở lại, bàn tay của hắn cầm chín thủy tinh cầu, trong đó mỗi loại đều ẩn chứa thiên phú chi khí, chín đạo liên hợp với nhau làm cả gian phòng tỏa angs.

- Đa tạ các vị Thái Thượng trưởng lão!

Đôi mắt Nhiếp Vân lóe sáng, bộ dạng kích động.

Trước kia hắn hao tổn hết tâm huyết muốn chiếm được một loại thiên phú, hiện tại trong nháy mắt có tới chín loại, xem ra tổng bộ Khu Tu Tháp rất tốt, chỉ cần có đầy đủ đan điền, hắn sẽ có thiên phú càng ngày càng nhiều.

Hắn vươn tay thu lấy chín thủy tinh cầu vào trong đan điền của mình, hiện tại không phải lúc giao phó thuộc tính, vạn nhất bị bốn đại Thái Thượng trưởng lão nhìn ra cái gì đó thì không dễ làm.

- Nhiếp Vân, thiên phú chi khí có thể giúp ngươi có năng lực trong thơi gian ngắn nhưng trước thực lực tuyệt đối không có tác dụng lớn, muốn chiến thắng Phí Du, dựa vào những thứ này không được, như vậy đi, đây là quyền pháp ta sáng chế nhiều năm, ngươi có thể nhìn xem, có lẽ có thể có dẫn dắt.

- Đây là bảo bối ta luyện chế, nó là Kim Giáp Châu, nếu luyện hóa hoàn toàn có thể gia tăng một trọng phòng ngự, Phí Du sử dụng trường kích, uy lực cực lớn, có thêm một phòng ngự sẽ có thêm cơ hội.

- Ta có Thiên Đạo Hỗn Độn Đan tìm được trong hỗn độn, có thể trợ giúp ngươi gia tăng tu vi trong thời gian ngắn, đương nhiên cũng sẽ có tiêu hao rất lớn, hiện tại cho ngươi, không phải vạn bất đắc dĩ, ngàn vạn đừng sử dụng...

...

Đám An Kình Thái Thượng trưởng lão đều đi tới, mỗi người đều xuất ra bảo vật quý giá, hy vọng có thể giúp Nhiếp Vân.

- Ta không cần những thứ này... Các ngươi có trường kiếm thích hợp không? Có thể cho ta mượn một thanh?

Nhiếp Vân thấy những Thái Thượng trưởng lão này mang bảo bối tâm huyết của mình, đều cực kỳ trân quý nhưng hắn cự tuyệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Đan Điền​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook