Chương 2235: Kim Ưng (2)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Thạch đồ mang theo lực lượng hủy diệt vô cùng nghiền áp hắn, Ám Kiêu còn chưa đi xa đã bị bức bách trở về.
- Phải liên thủ tiêu diệt phân thân rồi nói sau.
Bị Cương Vực Đồ bức bách, Ám Kiêu có phần không thở nổi, sắc mặt trầm xuống, trong mắt bắn ra sát cơ.
- Tốt!
Kim Ưng cũng gật gật đầu.
Mặc kệ thực lực của ngươi mạnh thế nào, phân thân chính là phân thân, không có khả năng quá mức lợi hại, lại nói linh hồn bị phân cách, rất khó đạt tới cảnh giới viên mãn, hợp lực có thể đánh chết phân thân, sau đó đoạt thạch đồ củađoối phương, nhìn ngươi còn có thể nhảy nhót bao lâu.
Hai người có quyết định, lúc này vận dụng binh khí, lực lượng cường giả nửa bước chúa tể vô cùng cường đại, lực lượng hình thành như nước lũ và đánh thẳng về phía trước.
- Chết đi!
Đấm về phía trước, trên nắm đấm của Ám Kiêu mang theo binh thân, trong lòng bàn tay Kim Ưng xuất hiện binh khí quái dị và phóng ra hào quang sáng ngời, không gian chung quanh bị xé rách tạo thành trạng thái chân không.
Hai người liên thủ đã mạnh hơn vừa rồi không ít, không phải đơn giản một cộng một bằng hai, mặc dù gặp phải cường giả nửa bước chúa tể trung tam trọng cũng có thể đánh chết ngay lập tức.
Hô!
Biết rõ công kích của đối phương đáng sợ, thái độ của Nhiếp Vân ngưng trọng và không ngạnh kháng, thân thể hơi chấn động, Phượng Hoàng chi dực mở ra sau lưng, chỉ trong nháy mắt hắn bay đi không biết bao nhiêu dặm, xuyên việt không biết bao nhiêu tầng không gian, sau một khắc đã xuất hiện phía trên hào quang.
Thạch đồ xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, mượn nhờ thiên địa uy thế nện xuống.
- Cái gì? Tại sao lại nhanh như thế? Chẳng lẽ đây mới là bản tôn, phân thân đang thi triển Thiên Tâm Đằng?
Nhìn thấy Nhiếp Vân chỉ trong nháy mắt tránh được công kích bọn họ liên thủ, Kim Ưng, Ám Kiêu nhìn nhau, nội tâm vô cùng ngạc nhiên.
Vốn tưởng rằng đây là phân thân, Thiên Tâm Đằng là bản tôn, hiện tại xem ra căn bản là sai lầm, nếu như là phân thân sẽ không thể tránh thoát một kích tất sát cường đại của bọn họ.
Không có người nào có được phân thân và bản tôn lực lượng như nhau.
- Giương đông kích tây!
Ngạc nhiên lóe lên rồi biến mất, Ám Kiêu gật đầu với Kim Ưng, lúc này có ý niệm trao đổi với nhau.
- Cùng động thủ!
Ý niệm truyền xong, hai người đồng thời hét lớn, lực lượng dung hợp và tạo thành hào quang vừa thô vừa to bắn tới trước mặt Nhiếp Vân.
Xem bộ dáng bọn họ rất rõ ràng muốn đánh chết hắn rồi nói sau.
Hắn hất tay lên, Cương Vực Đồ nghiền áp ngăn cản hào quang ở bên ngoài, thân ảnh Nhiếp Vân biến mất và xuất hiện bên cạnh Ám Kiêu.
- Hừ!
Thiết quyền của Ám Kiêu quét ngang qua, rất nhiều đại đạo hình thành một trường hà dài hẹp.
Trường hà va chạm với bàn tay của Nhiếp Vân một cái, hai đạo lực lượng tiêu tán, hai người lui về phía sau lần nữa.
- Ha ha, ta sẽ giết phân thân của ngươi rồi nói sau.
Sau khi cứng đối cứng, Ám Kiêu đã biết rõ người trước mặt chính là bản tôn, hắn liếc nhìn Kim Ưng, hai người cười ha ha, binh khí cổ quái và thân thể dính sát vào nhau, hắn bay lên bầu trời và biến thành kim ưng đáng sợ.
Binh khí cổ quái vừa rồi biến thành lông vũ cường đại.
Vèo!
Kim Ưng biến thành bản thể và vỗ cánh, tốc độ của hắn hiện tại nhanh tới mức làm người ta líu lưỡi, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân sử dụng Thiên Tâm Đằng, ánh mắt lóe sáng và sinh ra hàn quang tàn nhẫn.
- Chết đi!
Một cây lông vũ bắn thẳng về phía trước, nó đâm rách không gian và xuất hiện trước mặt nhiếp Vân.
Nếu như đây là phân thân của Nhiếp Vân, như vậy chắc chắn không thể ngăn cản công kích sắc bén như thế, sẽ bị đánh chết tại chỗ.
Đây cũng là kế sách của Kim Ưng, Ám Kiêu cố ý thi triển, một người dây dưa với bản tôn, một người ra tay với phân thân.
Phân thân bị giết, bản tôn tất chịu ảnh hưởng, đến lúc đó hai bút cùng vẽ lo gì không giết Nhiếp Vân?
Tuy lông vũ của Kim Ưng không phải hỗn độn thần binh đỉnh phong nhưng còn hơn cả thần binh, từ khi thoát ly bản thể đến xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân còn chưa tới một phần ngàn giây, nó đã tới gần cổ họng Nhiếp Vân.
Dường như không gian không có tác dụng ngăn cản lông vũ.
Đây là sát chiêu mạnh nhất của Kim Ưng, đoạn lông vũ!
Lông vũ này của hắn tiếp xúc với hỗn độn chi khí, lại rèn luyện tại nơi cực hàn, cực nhiệt suốt ba ngàn vạn năm mới hình thành, dính bổn mạng tinh huyết và linh hồn, một khi động thủ, có thể chém giết đồng cấp dễ dàng.
Chính bởi vì có chỗ dựa như vậy, hiện tại Kim Ưng mới dám lao tới và ra tay trực tiếp.
- Chết!
Nhìn thấy lông vũ bay tới trước mặt phân thân Nhiếp Vân, nhìn thấy đối phương không có động tác, căn bản không thể trốn ánh, ánh mắt Kim Ưng lóe sáng.
- Thành công?
Không chỉ có hắn, ngay cả Ám Kiêu ở gần đó nắm chặc nắm đấm, tùy thời hắn sẽ cho Nhiếp Vân trước mặt một kích trí mạng.
Chỉ cần phân thân bị giết, Nhiếp Vân trước mặt tất nhiên bị tổn thương nghiêm trọng, đến lúc đó chỉ cần hắn động thủ là có thể giết đối phương.
Chỉ có điều... Vì sao Nhiếp Vân trước mặt có vẻ mặt không sao cả, căn bản không quan tâm phân thân đang gặp nguy hiểm?
- Chẳng lẽ? Còn có thủ đoạn gì nữa? Hỏng bét!
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, nội tâm Ám Kiêu chấn động rất mạnh và sinh ra dự cảm xấu, vội vàng quay đầu nhìn sang Kim Ưng, chỉ cần vừa nhìn hắn đã chấn động, thân thể cứng ngắt trong nháy mắt.
Hắn nhìn thấy lông vũ bay tới trước mặt phân thân Nhiếp Vân, phân thân hành động, ngay sau đó có thanh kiếm xuất hiện và đâm vào lông vũ.
Hô!
Không có âm thanh, cũng không có khí tràng và lực lượng gì sinh ra, lông vũ tiếp xúc với thanh kiếm liền vỡ ra, bị chém thành hai khúc, kiếm khí còn lại không có khí thế xé rách không gian, cũng không có hiệu quả giam cầm thời không đáng sợ, nó như cơn gió nhẹ xẹt qua thân thể Kim Ưng.
Vèo!
Trường kiếm bị Nhiếp Vân thu hồi giống như chưa từng sử dụng qua.
- Đây... Đây là... Chúa tể thần binh... Chúa tể thần binh loại hình tấn công...
Kim Ưng nhận ra trường kiếm trong tay đối phương, đồng tử bắt đầu tan rả, hắn còn chưa nói xong, đầu lâu của hắn bắn máu tươi, chỉ trong nháy mắt không gian vỡ ra, hắn hồn phách không có đào tẩu, thi thể rơi từ không trung xuống đất.
- Đừng lãng phí!
Nương theo tiếng hô vang lên, một sợi dây leo từ trên bay xuống và bao lấy hai đoạn thi thể, không ngừng thôn phệ!
Lúc này chỉ qua một giây, thi thể biến thành thây khô, dây leo thôn phệ Kim Ưng liền thô to hơn trước, lực lượng cường đại tới mức có thực lực tông chủ đỉnh phong.
- Phải liên thủ tiêu diệt phân thân rồi nói sau.
Bị Cương Vực Đồ bức bách, Ám Kiêu có phần không thở nổi, sắc mặt trầm xuống, trong mắt bắn ra sát cơ.
- Tốt!
Kim Ưng cũng gật gật đầu.
Mặc kệ thực lực của ngươi mạnh thế nào, phân thân chính là phân thân, không có khả năng quá mức lợi hại, lại nói linh hồn bị phân cách, rất khó đạt tới cảnh giới viên mãn, hợp lực có thể đánh chết phân thân, sau đó đoạt thạch đồ củađoối phương, nhìn ngươi còn có thể nhảy nhót bao lâu.
Hai người có quyết định, lúc này vận dụng binh khí, lực lượng cường giả nửa bước chúa tể vô cùng cường đại, lực lượng hình thành như nước lũ và đánh thẳng về phía trước.
- Chết đi!
Đấm về phía trước, trên nắm đấm của Ám Kiêu mang theo binh thân, trong lòng bàn tay Kim Ưng xuất hiện binh khí quái dị và phóng ra hào quang sáng ngời, không gian chung quanh bị xé rách tạo thành trạng thái chân không.
Hai người liên thủ đã mạnh hơn vừa rồi không ít, không phải đơn giản một cộng một bằng hai, mặc dù gặp phải cường giả nửa bước chúa tể trung tam trọng cũng có thể đánh chết ngay lập tức.
Hô!
Biết rõ công kích của đối phương đáng sợ, thái độ của Nhiếp Vân ngưng trọng và không ngạnh kháng, thân thể hơi chấn động, Phượng Hoàng chi dực mở ra sau lưng, chỉ trong nháy mắt hắn bay đi không biết bao nhiêu dặm, xuyên việt không biết bao nhiêu tầng không gian, sau một khắc đã xuất hiện phía trên hào quang.
Thạch đồ xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, mượn nhờ thiên địa uy thế nện xuống.
- Cái gì? Tại sao lại nhanh như thế? Chẳng lẽ đây mới là bản tôn, phân thân đang thi triển Thiên Tâm Đằng?
Nhìn thấy Nhiếp Vân chỉ trong nháy mắt tránh được công kích bọn họ liên thủ, Kim Ưng, Ám Kiêu nhìn nhau, nội tâm vô cùng ngạc nhiên.
Vốn tưởng rằng đây là phân thân, Thiên Tâm Đằng là bản tôn, hiện tại xem ra căn bản là sai lầm, nếu như là phân thân sẽ không thể tránh thoát một kích tất sát cường đại của bọn họ.
Không có người nào có được phân thân và bản tôn lực lượng như nhau.
- Giương đông kích tây!
Ngạc nhiên lóe lên rồi biến mất, Ám Kiêu gật đầu với Kim Ưng, lúc này có ý niệm trao đổi với nhau.
- Cùng động thủ!
Ý niệm truyền xong, hai người đồng thời hét lớn, lực lượng dung hợp và tạo thành hào quang vừa thô vừa to bắn tới trước mặt Nhiếp Vân.
Xem bộ dáng bọn họ rất rõ ràng muốn đánh chết hắn rồi nói sau.
Hắn hất tay lên, Cương Vực Đồ nghiền áp ngăn cản hào quang ở bên ngoài, thân ảnh Nhiếp Vân biến mất và xuất hiện bên cạnh Ám Kiêu.
- Hừ!
Thiết quyền của Ám Kiêu quét ngang qua, rất nhiều đại đạo hình thành một trường hà dài hẹp.
Trường hà va chạm với bàn tay của Nhiếp Vân một cái, hai đạo lực lượng tiêu tán, hai người lui về phía sau lần nữa.
- Ha ha, ta sẽ giết phân thân của ngươi rồi nói sau.
Sau khi cứng đối cứng, Ám Kiêu đã biết rõ người trước mặt chính là bản tôn, hắn liếc nhìn Kim Ưng, hai người cười ha ha, binh khí cổ quái và thân thể dính sát vào nhau, hắn bay lên bầu trời và biến thành kim ưng đáng sợ.
Binh khí cổ quái vừa rồi biến thành lông vũ cường đại.
Vèo!
Kim Ưng biến thành bản thể và vỗ cánh, tốc độ của hắn hiện tại nhanh tới mức làm người ta líu lưỡi, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân sử dụng Thiên Tâm Đằng, ánh mắt lóe sáng và sinh ra hàn quang tàn nhẫn.
- Chết đi!
Một cây lông vũ bắn thẳng về phía trước, nó đâm rách không gian và xuất hiện trước mặt nhiếp Vân.
Nếu như đây là phân thân của Nhiếp Vân, như vậy chắc chắn không thể ngăn cản công kích sắc bén như thế, sẽ bị đánh chết tại chỗ.
Đây cũng là kế sách của Kim Ưng, Ám Kiêu cố ý thi triển, một người dây dưa với bản tôn, một người ra tay với phân thân.
Phân thân bị giết, bản tôn tất chịu ảnh hưởng, đến lúc đó hai bút cùng vẽ lo gì không giết Nhiếp Vân?
Tuy lông vũ của Kim Ưng không phải hỗn độn thần binh đỉnh phong nhưng còn hơn cả thần binh, từ khi thoát ly bản thể đến xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân còn chưa tới một phần ngàn giây, nó đã tới gần cổ họng Nhiếp Vân.
Dường như không gian không có tác dụng ngăn cản lông vũ.
Đây là sát chiêu mạnh nhất của Kim Ưng, đoạn lông vũ!
Lông vũ này của hắn tiếp xúc với hỗn độn chi khí, lại rèn luyện tại nơi cực hàn, cực nhiệt suốt ba ngàn vạn năm mới hình thành, dính bổn mạng tinh huyết và linh hồn, một khi động thủ, có thể chém giết đồng cấp dễ dàng.
Chính bởi vì có chỗ dựa như vậy, hiện tại Kim Ưng mới dám lao tới và ra tay trực tiếp.
- Chết!
Nhìn thấy lông vũ bay tới trước mặt phân thân Nhiếp Vân, nhìn thấy đối phương không có động tác, căn bản không thể trốn ánh, ánh mắt Kim Ưng lóe sáng.
- Thành công?
Không chỉ có hắn, ngay cả Ám Kiêu ở gần đó nắm chặc nắm đấm, tùy thời hắn sẽ cho Nhiếp Vân trước mặt một kích trí mạng.
Chỉ cần phân thân bị giết, Nhiếp Vân trước mặt tất nhiên bị tổn thương nghiêm trọng, đến lúc đó chỉ cần hắn động thủ là có thể giết đối phương.
Chỉ có điều... Vì sao Nhiếp Vân trước mặt có vẻ mặt không sao cả, căn bản không quan tâm phân thân đang gặp nguy hiểm?
- Chẳng lẽ? Còn có thủ đoạn gì nữa? Hỏng bét!
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, nội tâm Ám Kiêu chấn động rất mạnh và sinh ra dự cảm xấu, vội vàng quay đầu nhìn sang Kim Ưng, chỉ cần vừa nhìn hắn đã chấn động, thân thể cứng ngắt trong nháy mắt.
Hắn nhìn thấy lông vũ bay tới trước mặt phân thân Nhiếp Vân, phân thân hành động, ngay sau đó có thanh kiếm xuất hiện và đâm vào lông vũ.
Hô!
Không có âm thanh, cũng không có khí tràng và lực lượng gì sinh ra, lông vũ tiếp xúc với thanh kiếm liền vỡ ra, bị chém thành hai khúc, kiếm khí còn lại không có khí thế xé rách không gian, cũng không có hiệu quả giam cầm thời không đáng sợ, nó như cơn gió nhẹ xẹt qua thân thể Kim Ưng.
Vèo!
Trường kiếm bị Nhiếp Vân thu hồi giống như chưa từng sử dụng qua.
- Đây... Đây là... Chúa tể thần binh... Chúa tể thần binh loại hình tấn công...
Kim Ưng nhận ra trường kiếm trong tay đối phương, đồng tử bắt đầu tan rả, hắn còn chưa nói xong, đầu lâu của hắn bắn máu tươi, chỉ trong nháy mắt không gian vỡ ra, hắn hồn phách không có đào tẩu, thi thể rơi từ không trung xuống đất.
- Đừng lãng phí!
Nương theo tiếng hô vang lên, một sợi dây leo từ trên bay xuống và bao lấy hai đoạn thi thể, không ngừng thôn phệ!
Lúc này chỉ qua một giây, thi thể biến thành thây khô, dây leo thôn phệ Kim Ưng liền thô to hơn trước, lực lượng cường đại tới mức có thực lực tông chủ đỉnh phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.