Chương 2264: Lạc Khuynh Thành bị bắt
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Sau lưng hắn chính là đám người Nhiếp Tiểu Phượng, mạch tức của bọn họ hùng hậu, nhất cử nhất động mang theo uy thế xé rách thiên địa.
- Nhiếp Vân thiên hạ vô song, tuy đi vào cái gì Tà Nguyệt Chí Tôn Vực không lâu cũng đã trở thành cường giả đỉnh cấp, lưu lại đồ vật cực kỳ thần kỳ.
Lạc Khuynh Thành cười nói.
Lúc này Lạc Khuynh Thành càng mạnh hơn trước không ít, khí tức của nàng ngưng tụ mà không phát, rõ ràng chẳng biết lúc nào đã tấn cấp đến Tru Thiên Cảnh đỉnh phong, tuy khoảng cách Tà Nguyệt tướng sĩ một đoạn nhất đinh nhưng thực sự phi thường đáng sợ!
Từ khi nàng tấn cấp Xích Thiên Cảnh đến bây giờ cũng chỉ mấy tháng mà thôi, có thể nói nàng đột phá cực nhanh, cho dù thiên tài tuyệt đỉnh trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cũng không làm được.
Luc phân thân Nhiếp Vân rời đi đã thấy nàng tiến bộ và tấm tắc kêu kỳ lạ, do đó cũng biết thiên địa lục đạo không đơn giản như vẻ ngoài.
- Nhiếp Vân huynh đệ khẳng định lợi hại, thực lực của chúng ta cường đại, thiên địa lục đạo bài xích lực cũng càng ngày càng mạnh, muốn đi vào thế giới đã khó khăn.
Tiêu Lăng đi tới.
Lúc này Tiêu Lăng cũng đạt tới Tru Thiên Cảnh, đôi mắt xuyên thấu qua cung điện nhìn ra ngoài, hắn cũng cười khổ.
Thực lực bọn họ đạt tới Tru Thiên Cảnh, thiên địa lục đạo bài xích càng ngày càng mạnh, muốn đi vào lục đạo quá khó khăn.
- Đây là kết quả ngươi không triệt để khống chế lực lượng của mình, chờ ngươi triệt để nắm giữ lực lượng, cũng triệt để dung nhập vào thân thể thì có lẽ không có vấn đề quá lớn!
Lạc Khuynh Thành giải thích.
- Chỉ hy vọng như thế a!
- Đúng rồi, Nhiếp Vân gấp gáp trở về có phải gặp chuyện không may không?
Tiêu Lăng gật gật đầu, hắn không suy nghĩ chuyện này nữa, lúc này hỏi sang chuyện khác.
- Gặp chuyện không may? Cũng không rõ, cho dù gặp chuyện không may, hắn giải quyết không được thì chúng ta cũng bất lực!
Tuy Lạc Khuynh Thành ngoài miệng nói như vậy nhưng trong mắt đầy lo lắng.
Nhiếp Vân là người đầu tiên xâm nhập vào nội tâm của nàng, tuy những năm qua không tiếp nhận hảo ý của nàng nhưng nàng chưa bao giờ buông tha, trong nội tâm chỉ có một mình hắn.
- Yên tâm đi, chắc có lẽ không có việc!
Nhiếp Khiếu Thiên khoát tay, nhớ tới nhi tử của mình quật khởi truyền kỳ, trong nội tâm của hắn sinh ra tự hào.
Lúc trước hắn cảm thấy nhi tử bất phàm, hiện tại có nằm mơ cũng không nghĩ tới lại đạttới độ cao như thế.
- Hắc hắc, không có nghĩ tới đây nơi này có tiểu thế giới, không sai. . .
Mọi người nơi đây đang cao hứng vì tấn cấp, đột nhiên trên trong hỗn độn hải dương trên chín tầng trời có ý niệm lạnh như băng vang lên, lập tức có hai người bay tới.
Người đi đầu mũi nhọn, hai mắt như mắt ưng, nhìn thấy thiên địa lục đạo thì ánh mắt đầy nóng bỏng.
- Tuy tiểu thế giới không lớn lại sinh cơ bừng bừng, lực lượng mười phần, nếu như luyện hóa bán ra sẽ lời không ít tiền...
Một người khác nhìn kỹ thiên địa lục đạo, chỉ liếc mắt nhìn đã lộ ra tham lam.
Hai người này một kẻ áo xanh, trước ngực có huy chương hình lá cây màu vàng.
Chính là Kim Diệp thương đoàn Nhiếp Vân gặp được trong Đại Hiên hỗn độn vực.
Hai người này là trưởng lão của thương đoàn, chuyên môn đi vào hỗn độn tìm kiếm tiểu thế giới luyện hóa, hơn nữa bán ra!
Trong lúc vô tình hai người bị cuốn vào trong hỗn độn phong bạo, vốn tưởng rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nằm mơ cũng không nghĩ tới phía sau là một tiểu thế giới.
Tiểu thế giới này không lớn, kém xa Đại Hiên hỗn độn vực, càng không cần nói tới Tà Nguyệt Chí Tôn Vực nhưng nó giống như bảo thạch sáng chói mắt, hào quang bắn ra khắp bốn phía, có thể tưởng tượng, nếu như luyện hóa tuyệt đối có thể bán giá tốt.
- Người nào?
Hai người không kiêng nể gì cả nghị luận, lập tức khiến cho Lạc Khuynh Thành bọn người cảnh giác, một hồi nổ vang, mọi người đi tới trước mặt.
- Ồ? Loại tiểu thế giới này lại có cường giả Tru Thiên Cảnh đỉnh phong? Không thể tưởng tượng nổi ah, xem ra nơi này có chút cổ quái!
Lúc này kẻ có lông mày rậm nhìn sang Lạc Khuynh Thành, hắn sững sờ sau đó ánh mắt nóng bỏng.
Tiểu thế giới như vậy, dựa theo lẽ thường không thể xuất hiện nổi cường giả Xích Thiên Cảnh nhưng bây giờ có cường giả Tru Thiên Cảnh đỉnh phong, nói rõ thế giới này tất có tài nguyên trọng yếu.
- Lập tức rời đi, bằng không đừng trách ta không khách khí!
Thấy ánh mắt hai người không kiêng nể gì cả, Lạc Khuynh Thành cau mày và quát lớn.
- Không khách khí? Thứ không biết trời cao đất rộng, ngươi đến không khách khí cho ta xem đi?
Người lông mày rậm cười lớn châm chọc nàng.
- Xương Tuất, nữ nhân này rất có hương vị, bộ dạng không kém, ngươi không vội động thủ, đầu tiên bắt lại để ta vui vẻ liền nói sau!
Một người khác ngăn cản gia hỏa gọi là Xương Tuất, trong mắt mang theo âm trầm.
Mặc dù dung mạo Lạc Khuynh Thành không bằng Đạm Thai Lăng Nguyệt, cho dù đặt ở bất cứ nơi nào cũng xem như đỉnh cấp, gia hỏa này nhìn thấy liền sinh ra tà tâm.
- Mạt Kiêu, ngươi được hay không, nữ nhân này nhìn rất nóng bỏng, nếu như không được thì đưa cho ta...
Xương Tuất cũng cười hắc hắc nói.
Bọn chúng là “Kẻ săn thú” trong hỗn độn hải dương, thường xuyên vài vạn năm không nhìn thấy nữ nhân, tuyệt thế mỹ nữ dung mạo tuyệt thế như Lạc Khuynh Thành càng hiếm có, cho nên có chút không kiêng nể gì.
- Đồ vô sỉ!
Nhìn thấy bộ dạng hai người như thế, gương mặt Lạc Khuynh Thành tức giận trắng bệch, nàng quát lớn sau đó cầm một thanh trường kiếm đâm thẳng vào ôối phương.
- Hỗn độn thần binh thượng phẩm? Ha ha, không nghĩ tới ah... Rất tốt, lần này ta muốn người, còn muốn cả binh khí.
Đôi mắt Xương Tuất và Mạt Kiêu đồng thời sáng ngời.
Bọn họ đã nhận ra binh khí trong tay Lạc Khuynh Thành chính là một kiện hỗn độn thần binh thượng phẩm!
Hỗn độn thần binh thượng phẩm có giá rất cao tại Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, thổ dân một tiểu thế giới lại có được, khó trách hắn động tâm.
Binh khí này là Nhiếp Vân lưu cho Lạc Khuynh Thành, nghe nói như thế càng giận dữ, kiếm quang bắn ra ngàn vạn đạo hào quang, không gian thiên địa lục đạo bị xé rách từng khối.
Kiếm khí rực rỡ đâm thẳng vào hai người.
- Ha ha, đừng xoắn xuýt, ngoan ngoãn thuận theo ta đi!
Nhìn thấy Lạc Khuynh Thành công kích, Xương Tuất cười ha ha, năm ngón vươn ra bắt lấy, lực lượng nổ vang như nước ngăn cản kiếm khí, công kích cường đại tan thành mây khói.
Hô!
Lạc Khuynh Thành không hề phòng ngự cho nên bị hắn bắt lấy, nàng bị khống chế như cừu non.
Tuy thực lực của nàng tiến bộ rất lớn nhưng khởi điểm thật sự quá thấp, cũng không phải đối thủ của hai người này, không nghĩ tới mới qua một chiêu đã bị bắt.
- Nhiếp Vân thiên hạ vô song, tuy đi vào cái gì Tà Nguyệt Chí Tôn Vực không lâu cũng đã trở thành cường giả đỉnh cấp, lưu lại đồ vật cực kỳ thần kỳ.
Lạc Khuynh Thành cười nói.
Lúc này Lạc Khuynh Thành càng mạnh hơn trước không ít, khí tức của nàng ngưng tụ mà không phát, rõ ràng chẳng biết lúc nào đã tấn cấp đến Tru Thiên Cảnh đỉnh phong, tuy khoảng cách Tà Nguyệt tướng sĩ một đoạn nhất đinh nhưng thực sự phi thường đáng sợ!
Từ khi nàng tấn cấp Xích Thiên Cảnh đến bây giờ cũng chỉ mấy tháng mà thôi, có thể nói nàng đột phá cực nhanh, cho dù thiên tài tuyệt đỉnh trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cũng không làm được.
Luc phân thân Nhiếp Vân rời đi đã thấy nàng tiến bộ và tấm tắc kêu kỳ lạ, do đó cũng biết thiên địa lục đạo không đơn giản như vẻ ngoài.
- Nhiếp Vân huynh đệ khẳng định lợi hại, thực lực của chúng ta cường đại, thiên địa lục đạo bài xích lực cũng càng ngày càng mạnh, muốn đi vào thế giới đã khó khăn.
Tiêu Lăng đi tới.
Lúc này Tiêu Lăng cũng đạt tới Tru Thiên Cảnh, đôi mắt xuyên thấu qua cung điện nhìn ra ngoài, hắn cũng cười khổ.
Thực lực bọn họ đạt tới Tru Thiên Cảnh, thiên địa lục đạo bài xích càng ngày càng mạnh, muốn đi vào lục đạo quá khó khăn.
- Đây là kết quả ngươi không triệt để khống chế lực lượng của mình, chờ ngươi triệt để nắm giữ lực lượng, cũng triệt để dung nhập vào thân thể thì có lẽ không có vấn đề quá lớn!
Lạc Khuynh Thành giải thích.
- Chỉ hy vọng như thế a!
- Đúng rồi, Nhiếp Vân gấp gáp trở về có phải gặp chuyện không may không?
Tiêu Lăng gật gật đầu, hắn không suy nghĩ chuyện này nữa, lúc này hỏi sang chuyện khác.
- Gặp chuyện không may? Cũng không rõ, cho dù gặp chuyện không may, hắn giải quyết không được thì chúng ta cũng bất lực!
Tuy Lạc Khuynh Thành ngoài miệng nói như vậy nhưng trong mắt đầy lo lắng.
Nhiếp Vân là người đầu tiên xâm nhập vào nội tâm của nàng, tuy những năm qua không tiếp nhận hảo ý của nàng nhưng nàng chưa bao giờ buông tha, trong nội tâm chỉ có một mình hắn.
- Yên tâm đi, chắc có lẽ không có việc!
Nhiếp Khiếu Thiên khoát tay, nhớ tới nhi tử của mình quật khởi truyền kỳ, trong nội tâm của hắn sinh ra tự hào.
Lúc trước hắn cảm thấy nhi tử bất phàm, hiện tại có nằm mơ cũng không nghĩ tới lại đạttới độ cao như thế.
- Hắc hắc, không có nghĩ tới đây nơi này có tiểu thế giới, không sai. . .
Mọi người nơi đây đang cao hứng vì tấn cấp, đột nhiên trên trong hỗn độn hải dương trên chín tầng trời có ý niệm lạnh như băng vang lên, lập tức có hai người bay tới.
Người đi đầu mũi nhọn, hai mắt như mắt ưng, nhìn thấy thiên địa lục đạo thì ánh mắt đầy nóng bỏng.
- Tuy tiểu thế giới không lớn lại sinh cơ bừng bừng, lực lượng mười phần, nếu như luyện hóa bán ra sẽ lời không ít tiền...
Một người khác nhìn kỹ thiên địa lục đạo, chỉ liếc mắt nhìn đã lộ ra tham lam.
Hai người này một kẻ áo xanh, trước ngực có huy chương hình lá cây màu vàng.
Chính là Kim Diệp thương đoàn Nhiếp Vân gặp được trong Đại Hiên hỗn độn vực.
Hai người này là trưởng lão của thương đoàn, chuyên môn đi vào hỗn độn tìm kiếm tiểu thế giới luyện hóa, hơn nữa bán ra!
Trong lúc vô tình hai người bị cuốn vào trong hỗn độn phong bạo, vốn tưởng rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nằm mơ cũng không nghĩ tới phía sau là một tiểu thế giới.
Tiểu thế giới này không lớn, kém xa Đại Hiên hỗn độn vực, càng không cần nói tới Tà Nguyệt Chí Tôn Vực nhưng nó giống như bảo thạch sáng chói mắt, hào quang bắn ra khắp bốn phía, có thể tưởng tượng, nếu như luyện hóa tuyệt đối có thể bán giá tốt.
- Người nào?
Hai người không kiêng nể gì cả nghị luận, lập tức khiến cho Lạc Khuynh Thành bọn người cảnh giác, một hồi nổ vang, mọi người đi tới trước mặt.
- Ồ? Loại tiểu thế giới này lại có cường giả Tru Thiên Cảnh đỉnh phong? Không thể tưởng tượng nổi ah, xem ra nơi này có chút cổ quái!
Lúc này kẻ có lông mày rậm nhìn sang Lạc Khuynh Thành, hắn sững sờ sau đó ánh mắt nóng bỏng.
Tiểu thế giới như vậy, dựa theo lẽ thường không thể xuất hiện nổi cường giả Xích Thiên Cảnh nhưng bây giờ có cường giả Tru Thiên Cảnh đỉnh phong, nói rõ thế giới này tất có tài nguyên trọng yếu.
- Lập tức rời đi, bằng không đừng trách ta không khách khí!
Thấy ánh mắt hai người không kiêng nể gì cả, Lạc Khuynh Thành cau mày và quát lớn.
- Không khách khí? Thứ không biết trời cao đất rộng, ngươi đến không khách khí cho ta xem đi?
Người lông mày rậm cười lớn châm chọc nàng.
- Xương Tuất, nữ nhân này rất có hương vị, bộ dạng không kém, ngươi không vội động thủ, đầu tiên bắt lại để ta vui vẻ liền nói sau!
Một người khác ngăn cản gia hỏa gọi là Xương Tuất, trong mắt mang theo âm trầm.
Mặc dù dung mạo Lạc Khuynh Thành không bằng Đạm Thai Lăng Nguyệt, cho dù đặt ở bất cứ nơi nào cũng xem như đỉnh cấp, gia hỏa này nhìn thấy liền sinh ra tà tâm.
- Mạt Kiêu, ngươi được hay không, nữ nhân này nhìn rất nóng bỏng, nếu như không được thì đưa cho ta...
Xương Tuất cũng cười hắc hắc nói.
Bọn chúng là “Kẻ săn thú” trong hỗn độn hải dương, thường xuyên vài vạn năm không nhìn thấy nữ nhân, tuyệt thế mỹ nữ dung mạo tuyệt thế như Lạc Khuynh Thành càng hiếm có, cho nên có chút không kiêng nể gì.
- Đồ vô sỉ!
Nhìn thấy bộ dạng hai người như thế, gương mặt Lạc Khuynh Thành tức giận trắng bệch, nàng quát lớn sau đó cầm một thanh trường kiếm đâm thẳng vào ôối phương.
- Hỗn độn thần binh thượng phẩm? Ha ha, không nghĩ tới ah... Rất tốt, lần này ta muốn người, còn muốn cả binh khí.
Đôi mắt Xương Tuất và Mạt Kiêu đồng thời sáng ngời.
Bọn họ đã nhận ra binh khí trong tay Lạc Khuynh Thành chính là một kiện hỗn độn thần binh thượng phẩm!
Hỗn độn thần binh thượng phẩm có giá rất cao tại Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, thổ dân một tiểu thế giới lại có được, khó trách hắn động tâm.
Binh khí này là Nhiếp Vân lưu cho Lạc Khuynh Thành, nghe nói như thế càng giận dữ, kiếm quang bắn ra ngàn vạn đạo hào quang, không gian thiên địa lục đạo bị xé rách từng khối.
Kiếm khí rực rỡ đâm thẳng vào hai người.
- Ha ha, đừng xoắn xuýt, ngoan ngoãn thuận theo ta đi!
Nhìn thấy Lạc Khuynh Thành công kích, Xương Tuất cười ha ha, năm ngón vươn ra bắt lấy, lực lượng nổ vang như nước ngăn cản kiếm khí, công kích cường đại tan thành mây khói.
Hô!
Lạc Khuynh Thành không hề phòng ngự cho nên bị hắn bắt lấy, nàng bị khống chế như cừu non.
Tuy thực lực của nàng tiến bộ rất lớn nhưng khởi điểm thật sự quá thấp, cũng không phải đối thủ của hai người này, không nghĩ tới mới qua một chiêu đã bị bắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.