Vô Tận Đan Điền​

Chương 1608: Lẻn vào Cửu Tiêu Long Cung (2)

Hoành Tảo Thiên Nhai

23/04/2019

Người này thân hình cao lớn, làn da ngăm đen, đôi mắt mang theo lãnh ngạo, có một cái mũi ưng.

- Ah, ta tưởng là ai, thì ra là Tuần Dung tướng quân!

- Mấy ngày hôm trước ta phụng lệnh hoàng đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, như thế nào, phát sinh chuyện gì?

Thanh Tiên lập tức nhận ra.

Người này chính là Tuần Dung tướng quân xếp thứ ba trong Thanh Long năm quân đoàn.

- Chưa nghe qua sao, dường như Toàn Liêm tướng quân bị giết khi đang đuổi giết dư nghiệt Kim Long!

Tuần Dung tướng quân hạ giọng.

- Bị giết? Vậy đội ngũ của hắn...

Đôi mắt của hắn Thanh Tiên tướng quân sáng ngời.

Quan hệ năm tướng quân cạnh tranh với nhau, bọn họ cũng không có cảm tình gì với nhau, nghe được có người chết nên không phải bi thương hay báo thù, mà là làm thế nào dung hợp thế lực của đối phương, làm sao mở rộng thế lực.

- Nghe nói là Khu Tu Tháp làm, hiện tại Long Hoàng đang đại phát lôi đình, chuyện đội ngũ để sau hãy nói.

Tuần Dung tướng quân nói đến đây liền thở dài.

- Chỉ có điều, ta sợ ra tay muộn bị hai gia hỏa Kích Chương và Lạc Húc vượt lên trước, khi đó địa vị của chúng ta không bằng trước.

- Hừ, hai gia hỏa kia vốn có đội ngũ tốt nhất, còn muốn kiếm thêm, có cho người ta sống hay không.

Nghe nói như thế,Thanh Tiên đã hiểu ý ở ngoài lời của đối phương, rất hiển nhiên muốn liên hợp với hắn đối kháng Kích Chương, Lạc Húc hai vị tướng quân, thừa dịp Toàn Liêm tướng quân chết chia cắt chỗ tốt.

- Xem ra chúng ta không có động tác, thời gian về sau sẽ khổ sở, ta xem không bằng như vậy, qua một lúc chúng ta liên doanh nói với Long Hoàng, tự động xin đi giết giặc vây quét dư nghiệt Kim Long tranh thủ lợi ích càng lớn.

- Không sai! Không hổ là Thanh Tiên tướng quân, vừa nói đã hiểu, bằng không ta còn phí nhiều nước bọt đấy!

- Ngươi xem ta đã viết xong bái thiếp rồi, qua một hồi ngươi đưa lên trước đi.

Tuần Dung tướng quân vỗ tay một cái.

- Tốt!

Thanh tiên tiếp nhận bái thiếp biểu thị đồng ý, nội tâm của hắn không ngừng chửi rủa.



Gia hỏa này đủ âm hiểu, biết rõ tâm tính Long Hoàng không tốt, cố ý bảo hắn đi ra thử trước, nhưng hắn thấp hơn không thể không cúi đầu.

Trong khi hai người nói chuyện đã đi vào Cửu Tiêu Long Cung.

Chánh điện long cung vô cùng to lớn, khắp nơi đều là hào khí hòa áí, oanh ca yến hót vô cùng phồn hoa.

Hôm nay là thọ yến của Thanh Long hoàng, mặc dù tâm tình không tốt nhưng vẫn tổ chức tươm tất.

- Thanh Tiên, ngươi cùng Tuần Dung đi vào chúc thọ, qua một hồi nghe ta phân đưa bái thiếp này lên trước... Ta không có phân phó thì ngươi ngàn vạn không thể giao.

Nhiếp Vân nấp trong tinh cung lặng lẽ truyền âm với Thanh Tiên tướng quân, nói xong tinh thần khẽ động, tinh cung biến hóa hạt bụi bay ra khỏi tay của hắn và chui vào mặt đất..

Hô!

Ngay sau đó tinh cung biến mất trong lòng đất.

Vừa rồi xuyên thấu qua thiên phú thần thâu thiên nhãn đã nhìn thấy Thất Tâm Long Châu đang nằm trong đại sảnh yến hội, căn bản không cách nào ăn cắp, xem ra vẫn nên nghĩ biện pháp tìm Long Hoàng Kim Tinh Dịch nói sau!

Tinh cung chui xuống đất và Nhiếp Vân xuất hiện, hắn theo lòng đất tiến lên phía trước.

Thanh Long hoàng là cường giả Tiên Quân cảnh cho nên hắn không dám khinh thường.

- Vận chuyển thiên phú thần thâu thiên nhãn!

Nội tâm hơi động, thần thâu thiên nhãn chi khí chảy trong người, lúc này trước mắt là bảo quang chói mắt.

Những bảo quang này lập loè bất định, có minh có ám, đều là bảo vật.

Long tộc trời sinh yêu sưu tập bảo vật, Thanh Long hoàng càng như vậy, cả Cửu Tiêu Long Cung đều là bảo vật, vừa nhìn thấy đã mê tít.

Nhiếp Vân biết rõ trọng yếu nhất là cái gì, đề phòng dừng lại đánh rắn động cỏ nên không ra tay.

- Nơi này không có, nơi kia không có...

Hắn đưa mắt nhìn cung điện một vòng nhưng cũng không phát hiện cái gì, Nhiếp Vân đành phải tiến lên phía trước.

Cung điện này là tầng cao nhất của Long cung, nơi này không có, chẳng lẽ ở dưới đất?

Quả nhiên cấm chế trong long cung không ít, Nhiếp Vân có được thiên phú trận pháp sư, hắn vận chuyển cho nên chúng không thể làm khó hắn.

Lúc này hành tẩu về phía trước, phía trước chính là Diễm Hỏa Thần Điện, phía sau là Cụ Phong Thần Điện.

Những địa phương này đúng như trong lời đồn, có hoàn cảnh địa lý đặc thù làm người ta vào khó mà bước ra.



Nhiếp Vân không dám tiến vào bên trong, hắn hành tẩu dọc theo vách tường, trên đường đi tuy gặp được không ít hộ vệ lợi hại nhưng không bị phát hiện.

- Tại sao không có...

Hai mắt không ngừng nhìn quanh, liên tục tìm chung quanh nhưng không phát hiện Long Hoàng Kim Tinh Dịch, Nhiếp Vân có phần sốt ruột.

Chậm chạp tiến xuống phía dưới chậm trễ không ít thời gian, nếu bỏ qua cơ hội, còn muốn ăn cắp Thất Tâm Long Châu là chuyện quá khó khăn.

Tuy hắn chưa bao giờ nhìn thấy Long Hoàng Kim Tinh Dịch nhưng theo tên biết rõ là thứ vô cùng lợi hại, phát ra bảo quang không giống tầm thường.

- Ân? Chẳng lẽ là thứ đó?

Trong khi tiến lên, đột nhiên đôi mắt Nhiếp Vân nhìn điện phủ trước mặt.

Đại điện không có thứ gì, nó chỉ có lỗ khảm thật lớn, bên trong có chất lỏng màu vàng óng ánh.

Những chất lỏng này không ngừng nhấp nhô, trong hai mắt bắn ra bảo quang rất mạnh, vừa nhìn đã biết là bảo bối tuyệt đỉnh.

- Lão đại, chính là thứ này!

Ngay lúc đó trong đầu hắn có tiếng tiểu Long truyền âm.&Tuy trí nhớ của Tiểu Long không có sống lại, trong ấn tượng không có Long Hoàng Kim Tinh Dịch, nhưng vừa nhìn thấy thứ này, liền lập tức hiểu được, đúng là thứ hắn cần!

Vì đồ vật này có thể cho hắn một loại cảm giác thực lực bành trướng!

Mà Nhiếp Vân thì không có loại cảm giác này.

- Cái này là Long Hoàng Kim Tinh Dịch? Tốt, đi qua! 

Thấy Tiểu Long xác nhận, Nhiếp Vân gật đầu, thân thể nhẹ nhàng nhoáng một cái, rất nhanh đi tới chỗ Kim Tinh Dịch.

Cái đại điện này không có bất kỳ trận pháp, thoạt nhìn yên tĩnh có chút cổ quái, vì phòng hoạn chưa xảy ra, Nhiếp Vân vẫn bảo trì trạng thái ẩn nấp, tinh thần cao độ tập trung.

Đi tới trước mặt Kim Tinh Dịch, Nhiếp Vân nhìn kỹ, phát hiện thứ này không có đặc thù gì, tựa hồ đối với mình không có tác dụng quá lớn.

Thò tay lấy một giọt chất lỏng, lúc này mới phát hiện nó trầm trọng đến cực điểm, tuy chỉ có một giọt, sức nặng lại như núi cao, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, trong nội tâm hoảng sợ, nhiều như vậy, tựa như một cái ao, chỉ sợ một tinh cầu cũng chưa chắc nặng như vậy a!

Trong nội tâm khiếp sợ, giọt nước trong tay rơi lại ao.

- Người nào! 

Giọt nước vừa quay trở lại, chợt nghe một tiếng hét lớn vang lên, lập tức một Kim giáp nhân đột ngột xuất hiện, trên tay mang theo lực lượng trảm tiên diệt ma, ầm ầm vọt tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Đan Điền​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook