Vô Tận Đan Điền​

Chương 1336: Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ thất trọng (1)

Hoành Tảo Thiên Nhai

23/04/2019

Phật môn, Ma Môn đồng thời vận chuyển, lực lượng cuồng bạo vận chuyển lại, thanh âm rung động lượn lờ, ma ý cuồn cuộn, phụ trợ hắn như Phật như Ma, quỷ dị không hiểu.

Oanh! Oanh! Oanh!

Tế bào toàn thân giống như muốn bạo tạc nổ tung, liên tục chấn động, linh hồn cũng không ngừng kích động, khí thế của Nhiếp Vân liên tiếp kéo lên.

Trước kia hắn phân biệt đạt tới Kim Cương Lưu Ly Thể, Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ lục trọng đại thành, lúc này mượn nhờ Phật môn, Ma Môn chí bảo, lực lượng lập tức đột phá, thời gian nháy con mắt tiến vào đệ thất trọng.

Đương đương đương!

Nửa thân hình bên trái Dung nhập Tỉnh Hồn Chung nhẹ nhàng khẽ động, phát ra tiếng chuông tuyên truyền giác ngộ, để cho người từ trong mất phương hướng thanh tỉnh lại.

Ô ô ô!

Nửa thân hình bên phải dung nhập Vũ Tâm Ma Địch chấn động, Ma Âm nổ vang, như người yêu cách xa, lưu luyến không rời, cúi đầu lời nói nhỏ nhẹ, ngàn dặm đi xa, tái ngoại tin dữ, ruột gan đứt từng khúc, thống khổ, đồng sinh cộng tử, bỉ dực hóa tiên... cửu âm phổ đồng thời tấu minh, để cho người buồn ngủ, lâm vào trầm luân.

Một Phật một Ma, một thánh một yêu!

- Phật Ma song tu? Điều đó không có khả năng, không thể để cho hắn đột phá, một khi thành công, chúng ta hẳn phải chết...

Chứng kiến tràng cảnh quỷ dị trước mắt, Hắc Ngư vốn sững sờ, lập tức điên cuồng hét lên.

Mặc kệ thiếu niên trước mắt dùng thủ đoạn gì Phật Ma song tu mà không xung đột, ít nhất có thể khẳng định, một khi hắn thành công đột phá, liền là thời điểm hai người mệnh tang.

Sưu sưu sưu sưu!

Khâu Lân có thể tu luyện tới Chân Tiên hậu kỳ, cũng không phải ngu ngốc, biết rõ chuyện nghiêm trọng, tiếng nói vang lên đồng thời ra tay.

Hai cao thủ đồng thời tiến công, Tiên lực cuồng bạo xông đến, lực lượng cường đại giống như mưa to, toàn bộ đánh lên người Nhiếp Vân.

Đinh đinh! Đương đương đương!

Công kích ngay cả Chân Tiên đỉnh phong cũng có thể tiện tay đánh bại rơi vào trên người Nhiếp Vân, không những không có để cho hắn xuất hiện bất kỳ vấn đề, ngược lại kích động văng ra, không tạo thành bất luận thương thế gì.

- Cái gì? 

- Điều đó không có khả năng...

Thấy một màn như vậy, hai người không khỏi lạnh mình.

Lực lượng cuồng bạo như thế ngay cả da cũng không đánh phá, phòng ngự của thằng này đã đến trình độ gì? Đây là người sao?



- Đến phiên các ngươi! 

Thản nhiên tiếp nhận hai người công kích, hai loại hào quang Phật Ma trên người Nhiếp Vân rốt cục ngừng lại, chậm rãi dung hợp chung một chỗ.

Thân thể khẽ động, không có chút Tiên lực nào chấn động, tốc độ lại nhanh đến để cho nhân tâm rung động, Khâu Lân chỉ cảm thấy hoa mắt, thiếu niên đã xuất hiện ở trước mắt, một ngón tay chậm chạp điểm qua.

- Tiên khí trung phẩm Trì Nham Thuẫn ngăn cản! 

Biết rõ công kích của đối phương khẳng định vô cùng mạnh mẽ, Khâu Lân không dám dùng tay ngăn cản, song chưởng duỗi về phía trước, trước mặt xuất hiện một tấm chắn cự đại.

Một kiện Tiên khí trung phẩm.

Thân là Khu Tu sư tam phẩm, tại tăng thêm là chủ nhân của Cửu Dương thành Đế Dương đấu giá tràng, vốn liếng của hắn hùng hậu, bảo vật không ít.

Răng rắc! Răng rắc!

Ngón tay của Nhiếp Vân va chạm với Tiên khí trung phẩm Trì Nham Thuẫn, một tiếng vang giòn chậm rãi vang lên, sau đó ngón tay ở trong ánh mắt kinh ngạc của Khâu Lân chậm rãi nghiền áp tới, bàn tay của hắn ở trước mặt ngón tay kia giống như bã đậu vậy.

Đùng đùng !

Mi tâm xuất hiện một lỗ thủng, trước mắt Khâu Lân tối sầm, cảm thấy linh hồn ly khai thân thể, thi thể ngã trên mặt đất.

- Đi! 

Thấy một màn như vậy, đồng tử của Hắc Ngư co rụt lại, biết thiếu niên trước mắt này sau khi luyện hóa Tỉnh Hồn Chung cùng Vũ Tâm Ma Địch, thực lực đạt đến một tình trạng làm cho người sợ hãi, hắn khẳng định không còn là đối thủ, không dám ham chiến, quay người bỏ chạy.

- Muốn chạy trốn? Cũng lưu lại a! 

Còn chưa đi xa, liền nghe được sau lưng có một thanh âm nhàn nhạt, nương theo mà đến chính là quyền phong gào thét.

Bành!

Thân thể Hắc Ngư cứng đờ, ở dưới xung lực cực lớn biến thành bánh thịt, linh hồn tán loạn, chết không thể chết lại.

- Cái này là thi thể Tu La? Thật kỳ quái, trước thu lại nói sau! 

Hắc Ngư vừa chết, lập tức hiển lộ ra bản thể, tuy giống như Nhân loại, nhưng làn da màu nâu xanh, thỉnh thoảng để lộ ra sát ý làm lòng người vì sợ mà tâm rung động, quỷ dị không hiểu.

Thu thi thể Tu La vào nạp vật đan điền, lúc này Nhiếp Vân mới nhìn về phía Khâu Lân bị một chỉ điểm chết.

Một lát sau, ngón tay của Nhiếp Vân bắn ra, thi thể của Khâu Lân, Khâu Trọng, Khâu Siêu bị thiêu đốt hầu như không còn, biến mất khỏi tại chỗ.

Khâu Lân là Khu Tu sư tam phẩm, địa vị không thấp, nếu như không xử lý tốt, phiền toái sẽ không nhỏ.



... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

Chỗ tiểu viện của thành chủ Trầm Hùng.

- Nhiếp Vân đã đi hơn nửa canh giờ rồi, làm sao còn chưa trở lại, không có việc gì a! 

Vẻ mặt của Mẫn Tích Tích lo lắng nói.

- Chắc có lẽ không có việc...

Tuy lời nói kiên định, nhưng biểu lộ trên mặt Trầm Hùng để cho người xem xét liền biết rõ, ngay cả hắn cũng không đủ tự tin.

- Người hiền có trời giúp, chắc có lẽ Nhiếp Vân tiền bối không có việc gì, nhìn dáng vẻ của hắn không giống như là người lỗ mãng! 

Trong ba người, Trầm Giai Dung ngược lại tin tưởng Nhiếp Vân lớn nhất.

- Làm phiền mọi người lo lắng, ta không sao! 

Ba người vừa dứt lời, cửa sân mở ra, Nhiếp Vân cười đi vào.

- Ngươi không có việc gì? Không cùng đám người Khâu Lân phát sinh xung đột chứ...

- Trở về là tốt rồi, thực lực của ta bây giờ khôi phục thậm chí càng tiến một bước, cho dù Khâu Lân biết rõ ngươi ở nơi này, muốn tìm phiền toái cũng sẽ băn khoăn một chút, ngươi liền an tâm ở chỗ này a! 

Thấy Nhiếp Vân đi tới, Mẫn Tích Tích cùng thành chủ Trầm Hùng đồng thời cười nói.

- Ta không sao, đừng cho người quấy rầy ta, ta chợt có cảm ngộ, muốn trước tu luyện một phen! 

Biết rõ càng giải thích càng phiền toái, Nhiếp Vân không có nhiều lời, thả người tiến nhập một gian phòng cách đó không xa, tiện tay bố trí mấy cái phong ấn, hô... biến mất.

- Cái này... Hắn không có sao chứ! 

Thấy hắn ngay cả lời cũng không nói, xoay người rời đi, ba người Trầm Hùng ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cả đám có chút sững sờ.

- Hẳn không có việc gì, có thể thật sự là muốn đột phá...

Mẫn Tích Tích lắc đầu.

- Cha, ta cảm thấy Nhiếp Vân tiền bối không giống người lỗ mãng, đi ra ngoài khẳng định có chuyện gì xảy ra, ngươi nhanh phái người điều tra Đế Dương đấu giá tràng có biến cố gì phát sinh hay không! 

Một lát sau Trầm Giai Dung nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Đan Điền​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook