Vô Tận Đan Điền​

Chương 1848: Long Chu Cổ Thuyền

Hoành Tảo Thiên Nhai

23/04/2019

Lúc này trong phòng tổng cộng có bốn người, trong đó ba người đứng, một người ngồi ở trung tâm, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm phòng đấu giá.

- Lần này chúng ta nhất định phải mua được thần thú Thục Hồ, có nó, thư viện của chúng ta sẽ vượt qua bảy thư viện khác, trở thành thứ hai đứng sau Thiên Quân Thư Viện!

Trung niên nhân ngồi ở giữa lên tiếng, trong lời nói mang theo quả quyết.

- Nhưng lần này Hi Thánh Tôn Giả cũng tới, bọn họ cũng muốn tranh đoạt với chúng ta, ta sợ chúng ta chưa hẳn có thể chiến thắng.

Nho sinh phía sau lên tiếng.

- Hừ, hắn là ngụy quân tử!

- Trong bán đấu giá Thiên Quân, hắn sẽ không dám làm ẩu, ta lần này mang theo ba ngàn vạn Thuần Linh Đan cấp chí tôn, không tin hắn có thể vượt qua ta!

Trung niên nhân khoát khoát tay.

- Ba ngàn vạn Thuần Linh Đan cấp chí tôn... Tuân Thánh Tôn Giả, bỏ ra cái giá lớn như thế chỉ vì đổi lấy một đầu ấu thú, có phải không đáng hay không?

Nho sinh sau lưng cảm thấy kỳ quái.

Ba ngàn vạn Thuần Linh Đan cấp chí tôn, giá trị to lớn không thể đánh giá, cho dù mua sắm một kiện tạo hóa tiên khí cũng đủ, chỉ mua sắm một đầu ấu thú, không khỏi quá thiệt thòi.

Thì ra trung niên nhân chính là Tuân Thánh Tôn Giả trong truyền thuyết.

Nho giới có thể bị trở thành Thánh Tôn Giả, đủ nói rõ địa vị.

- Ngươi biết cái gì! Hỗn độn thần thú tiềm lực vô cùng, chỉ cần cho nó đầy đủ bảo vật cắn nuốt, nó sẽ đạt tới hình thái trưởng thành rất nhanh, đến lúc đó thư viện chúng ta xuất hiện thêm cường giả Tiên Quân hậu kỳ, ngươi cảm thấy ba ngàn vạn Thuần Linh Đan cấp chí tôn còn nhiều sao?

Tuân Thánh Tôn Giả khẽ nói.

- Vâng!

Nghe được răn dạy, nho sinh không dám nhiều lời, liền vội vàng gật đầu.

Cảnh tượng giống như thế cũng xuất hiện tại gian phòng khác, lần này có thể tới tham gia đấu giá hội đều là đại nhân vật kinh thiên động trong Nho giới, thậm chí đều muốn chiếm lấy thần thú Thục Hồ làm của mình, bên ngoài bình an vô sự, trên thực tế mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, một khi đầu thần thú này xuất hiện tuyệt đối sẽ là lúc mâu thuẫn bộc phát.



Cường giả trong phòng đấu giá đều xoa tay soàn soạt, hiển nhiên bán đấu giá Thiên Quân cũng không quá yên tĩnh.

Người phụ trách bán đấu giá Thiên Quân hiện tại là Khiếu Tử Công, hắn là thủ đồ của Khâu Thánh Tôn Giả, sớm có thực lực Tiên Quân, một thân tu vi kinh thiên động địa.

- Đại sư huynh, sư phụ tại sao phải đột nhiên bán đi này đầu Thục Hồ, lúc trước sư phụ đạt được lúc, không phải mừng rỡ dị thường, ý định chính mình tự mình nuôi lớn sao?

Trong phòng, mấy người đang vây quanh một thanh niên.

- Lần này sư phụ bị thương, cần đại lượng Thuần Linh Đan khôi phục, tốt nhất là cấp bậc hoàn mỹ, nếu không cũng không đưa ra hạ sách này.

Đại sư huynh Tử Cống ngồi ở giữa với sắc mặt trầm thấp, chậm rãi nói.

- Sư phụ bị thương? Chẳng lẽ là. . .

- Không sai, là Nhiếp Vân đả thương!

- Sư phụ bị thương chính là sỉ nhục của đồ đệ, lần này sư phụ bị ép bán đi Thục Hồ, cho dù ai mua được chúng ta cũng phải đọa lại, không thể để nó rơi vào trong tay kẻ khác.!

- Về phần Nhiếp Vân kia, chỉ cần chúng ta tìm cơ hội nhất định giết hắn báo thù thay sư phụ!

Tử Cống khẽ nói, ánh mắt mang theo âm tàn.

- Nếu như làm như vậy... Uy danh của bán đấu giá Thiên Quân chẳng phải quét rác?

- Đúng thế, đại sư huynh nghĩ lại, sư phụ đã quyết định đấu giá mua thần thú Thục Hồ, khẳng định không hi vọng chúng ta làm loại sự tình này...

...

- Nói nhảm cái gì?

Cắt ngang mọi người nghị luận, vẻ mặt Tử Cống cười lạnh:

- Ta không nói đoạt quang minh chính đại, chúng ta có thể mang tội danh gán lên đầu Nhiếp Vân, đến lúc đó tình cảm quần chúng xúc động, có lẽ có thể tạo thành tác dụng như vậy!

- Ý... Ý kiến hay!

- Nếu như có thể giá họa cho Nhiếp Vân, nhất định có thể làm cho hắn biến thành kẻ thù lớn nhất Nho giới, đến lúc đó tranh đấu, chúng ta hoàn toàn có thể ngư ông đắc lợi. . .



- Ha ha, không hổ là đại sư huynh, quả nhiên mưu kế hay. . .

Nghe được Tử Cống an bài, mọi người đồng thời bật cười.

- Không có gì có thể cao hứng, thực lực Nhiếp Vân rất mạnh, nghe rợn cả người, bằng vào chúng ta khẳng định không thể chiến thắng, ta làm như vậy chỉ giội nước bẩn lên hắn mà thôi, chỉ có thể làm hắn có miệng khó cãi, cũng không thể làm đại anh hùng gì đó.

Tử Cống nói.

Hắn biết rõ thực lực Nhiếp Vân, cũng hiểu cho dù người mạnh như Tuân Thánh Tôn Giả, Hi Thánh Tôn Giả đi qua cũng khó có thể làm đối thủ, an bài như thế cũng chỉ giội nước bẩn đối phương mà thôi, muốn tạo thành tổn thương thực chất là chưa đủ.

Kỳ thật hắn tính toán xa không phải giội nước bẩn đơn giản như vậy, một khi chuyện này thành công, thư viện mua sắm thần thú Thục Hồ bị đoạt đi nhất định sẽ thề bất lưỡng lập với Liên Nguyệt Các, đến lúc đó một khi thư viện này biến mất, đầu mâu nhất định sẽ chỉ hướng Nhiếp Vân...

Nếu như có thể hảo hảo lợi dụng mâu thuẫn này, điều động lực lượng Tu La tiêu diệt Liên Nguyệt Các cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Đương nhiên những kế hoạch này chỉ trong đầu Tử Cống mà thôi, hắn không nói ra, người biết rõ càng ít thì hiệu quả càng tốt.

Thiên phú thiên nhĩ sư lại nghe rõ đối thoại như thế, Nhiếp Vân cũng không thèm để ý, hắn xem ra đây chỉ là trò hề mà thôi, cho dù vu hãm cũng không ảnh hưởng quá lớn.

Không để ý tới kế sách của bọn chúng, lúc này Nhiếp Vân nhìn vào trung tâm đấu giá.

Đấu giá hội đã bắt đầu.

Vốn nghe được có đấu giá Thục Hồ, hắn càng ôm hi vọng lớn vào đấu giá hội, ý định tìm được thứ tốt khác, kết quả lại phát hiện đồ vật đấu giá nói rất êm tai, trên thực tế chúng không có tác dụng với hắn.

Cũng không phải bảo vật không tốt, mà là hắn khống chế hai thế lực lớn Khu Tu Tháp, Liên Nguyệt Các, bảo vật bình thường không lọt vào mắt của hắn.

Tầm mắt thật sự rất cao.

Giống như tổ hợp khí là một bộ nửa bước tạo hóa tiên khí, cường giả Tiên Quân sơ kỳ sử dụng có thể gia tăng thực lực rất nhiều, với hắn mà nói tiện tay là có thể nghiền nát, không cứng rắn bằng thân thể của hắn thì nó chỉ là phế vật mà thôi.

Hơn nữa chỉ cần tài liệu đầy đủ, bằng vào thiên phú luyện bảo sư, hiện tại hắn có thể tùy tiện luyện chế cho nên càng không có hứng thú gì.

Không riêng hắn không có hứng thú, Tu Du Tẩu cũng không có hào hứng.

Lão quái vật sống trăm triệu năm, có cái gì chưa thấy qua chứ, hắn chướng mắt những tài liệu này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Đan Điền​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook