Chương 1801: Nửa người nửa Tu La (2)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
- Hừ!
Đối với áp lực này, Nhiếp Vân không thèm để ý, thân thể đạt tới Xích Thiên cảnh nhẹ nhàng chấn động, lập tức chấn nát lực lượng, một quyền đánh ra!
Không dùng bất luận Tiên lực gì, lại mang theo lực lượng ngay cả Tiên Quân đỉnh phong cũng không thể ngăn cản, giống như vòng xoáy xông tới, đi tới trước mặt Khâu Thánh Tôn Giả.
- Muốn giết ta, thực lực ngươi bây giờ còn chưa đủ!
Đối mặt công kích của hắn, Khâu Thánh Tôn Giả cũng không sợ hãi, ngược lại trong ánh mắt mang theo hưng phấn, thét dài một tiếng, nắm đấm bày ra.
Oanh!
Hai quyền va chạm, Nhiếp Vân không chút sứt mẻ, Khâu Thánh Tôn Giả liên tục lui về phía sau bảy tám bước.
- Ân?
Tuy một chiêu va chạm, hắn chiếm được thượng phong, nhưng lập tức cảm thấy bất đồng.
Trước kia thực lực của Khâu Thánh Tôn Giả tối đa chỉ là Tiên Quân đỉnh phong, loại cấp bậc này, hắn tùy tiện một quyền có thể đánh thành bánh thịt, nhưng bây giờ tay đấm cổ đãng, cơ hồ cùng hắn tương xứng, mặc dù Tu Du Tẩu lúc trước, cũng không có loại thực lực này!
- Nửa Tu La thân? Lão đại, hắn là đem thể xác và tinh thần đầu phục Tu La Vương?
Chứng kiến loại tình huống này, sắc mặt Tiểu Long ngưng tụ.
- Nửa Tu La thân? Là cái gì?
Nhiếp Vân nhíu mày.
- Nửa Tu La thân là tu luyện giả Nhân loại kính dâng toàn tâm cho Tu La Vương, làm như vậy, có thể được lực lượng của Tu La Vương gia trì, thực lực bạo tăng! Bất quá, bản thân cũng sẽ biến thành tồn tại nửa người nửa Tu La, thị sát khát máu tàn nhẫn, không nghĩ tới đường đường Nho giới Chi Chủ, rõ ràng lại làm như vậy!
Tiểu Long vội vàng giải thích.
- Nửa người nửa Tu La?
Nhiếp Vân không nghĩ tới sẽ là như thế, khuôn mặt khó coi.
Nho giới Chi Chủ, khống chế thế giới, thực lực càng là đỉnh phong của Thiên Địa lục đạo, rõ ràng đầu nhập vào Tu La Vương, làm ra cử động phát rồ như thế, quả thực để cho người khó có thể tin.
- Thực lực của ta giam cầm ở Tiên Quân đỉnh phong không dưới trăm triệu năm, muốn tự chủ đột phá, căn bản không có khả năng, chỉ có đi theo Tu La Vương bệ hạ mới có thể đạt được loại lực lượng này! Nhiếp Vân, buông tha cho tranh đấu, Tu La Vương diệt thế là không cách nào ngăn cản, thống khổ giãy dụa, còn không bằng an tâm hưởng thụ!
Khâu Thánh Tôn Giả không cảm thấy trạng thái nửa người nửa Tu La là sỉ nhục, ngược lại vừa cười vừa nói.
- Ngươi thân là đứng đầu văn nhân, chẳng lẽ không có khí tiết của văn nhân?
Thấy hắn nói như vậy, Nhiếp Vân giận dữ.
- Văn nhân khí tiết? Ta đúng là có loại khí tiết này, mới làm ra quyết định như vậy! Trong thiên hạ hẳn là vương thổ, khắp nơi hẳn là Vương thần! Tu La Vương sớm muộn gì cũng nhất thống thiên hạ, làm kẻ phản loạn, còn không bằng thuận theo, có được công lao khoáng thế!
Khâu Thánh Tôn Giả chậm rãi nói, giống như thuận theo Tu La Vương trong mắt hắn là sự tình quang vinh.
- Ngươi muốn lập công, trước qua cửa ải này của ta đã!
Chẳng muốn cùng hắn nói nhảm, biết rõ thời gian không thể chậm trễ, thân thể Nhiếp Vân lần nữa lao đến.
Cùng lúc đó, ba Tu La sau lưng Khâu Thánh Tôn Giả cũng công tới Tiểu Long cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Bọn hắn vừa động thủ, lập tức hiển lộ thực lực, rõ ràng cũng là Tiên Quân đỉnh phong!
Lúc nào Tu La Vương có thuộc hạ thực lực như vậy?
- Chết!
Trong nội tâm kỳ quái, Nhiếp Vân biết rõ bây giờ không phải là thời điểm nghĩ những thứ này, thân thể vẽ một cái, không gian trước mặt nghiền nát, lại là một quyền.
Quyền này giống như trước đây, không có bất kỳ chiêu số, lại mang theo uy nghiêm không thể phản kháng, còn chưa tới trước mặt, Khâu Thánh Tôn Giả liền cảm thấy liệt phong trận trận, cốt cách toàn thân không tự chủ được chùn xuống.
Cho dù hắn đầu nhập vào Tu La Vương, trở thành tồn tại nửa người nửa Tu La, thực lực tăng nhiều, như trước không phải là đối thủ của Nhiếp Vân!
Bành!
Hai quyền va chạm, Khâu Thánh Tôn Giả lui về phía sau mấy bước, mặt đất dưới chân vỡ ra, Hối Tiên Điện phát ra thanh âm ken két, tùy thời có thể sụp đổ.
- Thực lực của ngươi rất mạnh!
Khâu Thánh Tôn Giả liên tiếp lui về phía sau, cũng không nóng nảy, cao giọng thét dài, chấp tay hành lễ, một quyển sách cực lớn từ phía trên không hiện ra.
- Hừ!
Nhiếp Vân cũng không tránh né, lăng không một quyền.
Bành!
Sách bị tạc thành bụi phấn.
- Ha ha, thời gian cũng không sai biệt lắm, hiện tại Liên Nguyệt Các nên bị diệt, chúng ta đi!
Khâu Thánh Tôn Giả sớm đoán được quyển sách này ngăn không được Nhiếp Vân, thét dài một tiếng, thân thể chạy trốn ra ngoài, thời gian nháy con mắt đã đi ra Hối Tiên Điện, bay về phía trung tâm nhất của Hộ Tiên Tông.
Ầm ầm!
Hắn ly khai, ba Tu La Tiên Quân đỉnh phong cũng theo sát hắn, nương theo một tiếng đất rung núi chuyển, một đạo bạch quang từ mặt đất mạnh mẽ bừng lên, lập tức thôn phệ bốn người vào, sau đó biến mất.
- Nguy rồi, bọn hắn đã tiến nhập Đạo giới!
Chứng kiến bạch quang, đôi mi thanh tú của Đạm Đài Lăng Nguyệt nhăn lại.
Nàng từng tiến vào Đạo giới, biết rõ phương pháp tiến vào, loại bạch quang thôn phệ này, đúng là tình cảnh thông đạo mở ra.
- Mau đuổi theo!
Nhiếp Vân liên tục hai quyền, xé rách trận pháp vây khốn ba người, bước chân đạp mạnh đi vào địa phương bạch quang thiểm thước vừa rồi, bất quá xem xét, sắc mặt không khỏi thay đổi.
Địa phương này vốn là Truyền Tống Trận, lúc này Truyền Tống Trận đã bị phá hư, cho dù muốn dùng cũng không dùng được!
: 04
- Chúng ta là về Liên Nguyệt Các trước hay tiếp tục truy?
Biết rõ trong thời gian ngắn khẳng định đuổi không kịp, Đạm Đài Lăng Nguyệt vững vàng xuống, hỏi.
Nếu như hắn nói là thật, phải lập tức quay lại Liên Nguyệt Các, bằng không thì, khẳng định phiền toái không ít, nhưng một khi trở về, còn muốn đuổi theo đối phương, liền khó hơn.
- Tiếp tục đuổi!
Thanh âm của Nhiếp Vân vững vàng, cũng không có xuất hiện bất kỳ bối rối.
- Vậy Liên Nguyệt Các làm sao bây giờ?
Đạm Đài Lăng Nguyệt nghi hoặc.
- Khâu Thánh tôn giả nói, có thực sự giả, vừa rồi đoán chừng là cố ý nhiễu loạn chúng ta, Liên Nguyệt Các có Xi Vưu lão tổ cùng Tứ đại hung thú tọa trấn, trừ khi Tu La Vương đích thân tới, nếu không, cho dù Khâu Thánh đi qua cũng không chiếm được chỗ tốt gì!
Nhiếp Vân giải thích một câu.
- Tu La Vương ta dám cam đoan, tuyệt sẽ không đi Liên Nguyệt Các, càng sẽ không tổn thương bọn người phụ thân!
- Vì cái gì?
Đạm Đài Lăng Nguyệt có chút khó hiểu.
Thương thế của hắn tốt rồi, khó bảo toàn Tu La Vương cũng khôi phục thương thế, một khi thân thể hoàn hảo, đi Liên Nguyệt Các giết người với hắn mà nói, cũng không phải việc khó gì, vì sao khẳng định hắn sẽ không làm như thế?
Đối với áp lực này, Nhiếp Vân không thèm để ý, thân thể đạt tới Xích Thiên cảnh nhẹ nhàng chấn động, lập tức chấn nát lực lượng, một quyền đánh ra!
Không dùng bất luận Tiên lực gì, lại mang theo lực lượng ngay cả Tiên Quân đỉnh phong cũng không thể ngăn cản, giống như vòng xoáy xông tới, đi tới trước mặt Khâu Thánh Tôn Giả.
- Muốn giết ta, thực lực ngươi bây giờ còn chưa đủ!
Đối mặt công kích của hắn, Khâu Thánh Tôn Giả cũng không sợ hãi, ngược lại trong ánh mắt mang theo hưng phấn, thét dài một tiếng, nắm đấm bày ra.
Oanh!
Hai quyền va chạm, Nhiếp Vân không chút sứt mẻ, Khâu Thánh Tôn Giả liên tục lui về phía sau bảy tám bước.
- Ân?
Tuy một chiêu va chạm, hắn chiếm được thượng phong, nhưng lập tức cảm thấy bất đồng.
Trước kia thực lực của Khâu Thánh Tôn Giả tối đa chỉ là Tiên Quân đỉnh phong, loại cấp bậc này, hắn tùy tiện một quyền có thể đánh thành bánh thịt, nhưng bây giờ tay đấm cổ đãng, cơ hồ cùng hắn tương xứng, mặc dù Tu Du Tẩu lúc trước, cũng không có loại thực lực này!
- Nửa Tu La thân? Lão đại, hắn là đem thể xác và tinh thần đầu phục Tu La Vương?
Chứng kiến loại tình huống này, sắc mặt Tiểu Long ngưng tụ.
- Nửa Tu La thân? Là cái gì?
Nhiếp Vân nhíu mày.
- Nửa Tu La thân là tu luyện giả Nhân loại kính dâng toàn tâm cho Tu La Vương, làm như vậy, có thể được lực lượng của Tu La Vương gia trì, thực lực bạo tăng! Bất quá, bản thân cũng sẽ biến thành tồn tại nửa người nửa Tu La, thị sát khát máu tàn nhẫn, không nghĩ tới đường đường Nho giới Chi Chủ, rõ ràng lại làm như vậy!
Tiểu Long vội vàng giải thích.
- Nửa người nửa Tu La?
Nhiếp Vân không nghĩ tới sẽ là như thế, khuôn mặt khó coi.
Nho giới Chi Chủ, khống chế thế giới, thực lực càng là đỉnh phong của Thiên Địa lục đạo, rõ ràng đầu nhập vào Tu La Vương, làm ra cử động phát rồ như thế, quả thực để cho người khó có thể tin.
- Thực lực của ta giam cầm ở Tiên Quân đỉnh phong không dưới trăm triệu năm, muốn tự chủ đột phá, căn bản không có khả năng, chỉ có đi theo Tu La Vương bệ hạ mới có thể đạt được loại lực lượng này! Nhiếp Vân, buông tha cho tranh đấu, Tu La Vương diệt thế là không cách nào ngăn cản, thống khổ giãy dụa, còn không bằng an tâm hưởng thụ!
Khâu Thánh Tôn Giả không cảm thấy trạng thái nửa người nửa Tu La là sỉ nhục, ngược lại vừa cười vừa nói.
- Ngươi thân là đứng đầu văn nhân, chẳng lẽ không có khí tiết của văn nhân?
Thấy hắn nói như vậy, Nhiếp Vân giận dữ.
- Văn nhân khí tiết? Ta đúng là có loại khí tiết này, mới làm ra quyết định như vậy! Trong thiên hạ hẳn là vương thổ, khắp nơi hẳn là Vương thần! Tu La Vương sớm muộn gì cũng nhất thống thiên hạ, làm kẻ phản loạn, còn không bằng thuận theo, có được công lao khoáng thế!
Khâu Thánh Tôn Giả chậm rãi nói, giống như thuận theo Tu La Vương trong mắt hắn là sự tình quang vinh.
- Ngươi muốn lập công, trước qua cửa ải này của ta đã!
Chẳng muốn cùng hắn nói nhảm, biết rõ thời gian không thể chậm trễ, thân thể Nhiếp Vân lần nữa lao đến.
Cùng lúc đó, ba Tu La sau lưng Khâu Thánh Tôn Giả cũng công tới Tiểu Long cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Bọn hắn vừa động thủ, lập tức hiển lộ thực lực, rõ ràng cũng là Tiên Quân đỉnh phong!
Lúc nào Tu La Vương có thuộc hạ thực lực như vậy?
- Chết!
Trong nội tâm kỳ quái, Nhiếp Vân biết rõ bây giờ không phải là thời điểm nghĩ những thứ này, thân thể vẽ một cái, không gian trước mặt nghiền nát, lại là một quyền.
Quyền này giống như trước đây, không có bất kỳ chiêu số, lại mang theo uy nghiêm không thể phản kháng, còn chưa tới trước mặt, Khâu Thánh Tôn Giả liền cảm thấy liệt phong trận trận, cốt cách toàn thân không tự chủ được chùn xuống.
Cho dù hắn đầu nhập vào Tu La Vương, trở thành tồn tại nửa người nửa Tu La, thực lực tăng nhiều, như trước không phải là đối thủ của Nhiếp Vân!
Bành!
Hai quyền va chạm, Khâu Thánh Tôn Giả lui về phía sau mấy bước, mặt đất dưới chân vỡ ra, Hối Tiên Điện phát ra thanh âm ken két, tùy thời có thể sụp đổ.
- Thực lực của ngươi rất mạnh!
Khâu Thánh Tôn Giả liên tiếp lui về phía sau, cũng không nóng nảy, cao giọng thét dài, chấp tay hành lễ, một quyển sách cực lớn từ phía trên không hiện ra.
- Hừ!
Nhiếp Vân cũng không tránh né, lăng không một quyền.
Bành!
Sách bị tạc thành bụi phấn.
- Ha ha, thời gian cũng không sai biệt lắm, hiện tại Liên Nguyệt Các nên bị diệt, chúng ta đi!
Khâu Thánh Tôn Giả sớm đoán được quyển sách này ngăn không được Nhiếp Vân, thét dài một tiếng, thân thể chạy trốn ra ngoài, thời gian nháy con mắt đã đi ra Hối Tiên Điện, bay về phía trung tâm nhất của Hộ Tiên Tông.
Ầm ầm!
Hắn ly khai, ba Tu La Tiên Quân đỉnh phong cũng theo sát hắn, nương theo một tiếng đất rung núi chuyển, một đạo bạch quang từ mặt đất mạnh mẽ bừng lên, lập tức thôn phệ bốn người vào, sau đó biến mất.
- Nguy rồi, bọn hắn đã tiến nhập Đạo giới!
Chứng kiến bạch quang, đôi mi thanh tú của Đạm Đài Lăng Nguyệt nhăn lại.
Nàng từng tiến vào Đạo giới, biết rõ phương pháp tiến vào, loại bạch quang thôn phệ này, đúng là tình cảnh thông đạo mở ra.
- Mau đuổi theo!
Nhiếp Vân liên tục hai quyền, xé rách trận pháp vây khốn ba người, bước chân đạp mạnh đi vào địa phương bạch quang thiểm thước vừa rồi, bất quá xem xét, sắc mặt không khỏi thay đổi.
Địa phương này vốn là Truyền Tống Trận, lúc này Truyền Tống Trận đã bị phá hư, cho dù muốn dùng cũng không dùng được!
: 04
- Chúng ta là về Liên Nguyệt Các trước hay tiếp tục truy?
Biết rõ trong thời gian ngắn khẳng định đuổi không kịp, Đạm Đài Lăng Nguyệt vững vàng xuống, hỏi.
Nếu như hắn nói là thật, phải lập tức quay lại Liên Nguyệt Các, bằng không thì, khẳng định phiền toái không ít, nhưng một khi trở về, còn muốn đuổi theo đối phương, liền khó hơn.
- Tiếp tục đuổi!
Thanh âm của Nhiếp Vân vững vàng, cũng không có xuất hiện bất kỳ bối rối.
- Vậy Liên Nguyệt Các làm sao bây giờ?
Đạm Đài Lăng Nguyệt nghi hoặc.
- Khâu Thánh tôn giả nói, có thực sự giả, vừa rồi đoán chừng là cố ý nhiễu loạn chúng ta, Liên Nguyệt Các có Xi Vưu lão tổ cùng Tứ đại hung thú tọa trấn, trừ khi Tu La Vương đích thân tới, nếu không, cho dù Khâu Thánh đi qua cũng không chiếm được chỗ tốt gì!
Nhiếp Vân giải thích một câu.
- Tu La Vương ta dám cam đoan, tuyệt sẽ không đi Liên Nguyệt Các, càng sẽ không tổn thương bọn người phụ thân!
- Vì cái gì?
Đạm Đài Lăng Nguyệt có chút khó hiểu.
Thương thế của hắn tốt rồi, khó bảo toàn Tu La Vương cũng khôi phục thương thế, một khi thân thể hoàn hảo, đi Liên Nguyệt Các giết người với hắn mà nói, cũng không phải việc khó gì, vì sao khẳng định hắn sẽ không làm như thế?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.