Chương 2180: Phá Thần Chu
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
- Phá Thần Chu?
Nhìn thấy cổ thuyền, tất cả mọi người đồng thời sững sờ, ngay sau đó kinh hô thành tiếng.
- Không sai, là Phá Thần Chu, ta lấy được trong một lần ra ngoài du lịch, hỗn độn thần binh đỉnh phong, không chỉ là một kiện pháp bảo phi hành mà còn là pháp bảo tiến công, mạnh mẽ đâm tới có thể phá diệt linh hồn.
Nhìn thấy mọi người kinh hô thành tiếng, Thích Huân cảm thấy đắc ý.
Phá Thần Chu, được xưng phá thần, linh hồn cũng có thể đánh vỡ, tuyệt đối là lợi khí tiến công.
Thấy hắn xuất ra Phá Thần Chu, Phục Giang vương tử cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, rất hiển nhiên hắn phi thường kỳ quái khi nhìn thấy Thích Huân có loại đồ vật này.
Phá Thần Chu cũng không kém gì Phù Hư Đam Sơn của hắn mảy may, cả hai đều là pháp bảo quần công, Phá Thần Chu này càng linh hoạt nhiều hơn thôi.
- Ngươi muốn làm như thế nào? Có cần chúng ta phối hợp hay không?
Tô Lâm hỏi.
- Cần các ngươi phối hợp, qua một lúc chúng ta tuyến vào buồng nhỏ trong thuyền, mọi người hợp lực với ta thúc dục Phá Thần Chu, trực tiếp tiến hành oanh kích hỗn độn ngôn tường, từ đó mới có thể xé rách phong ấn.
Thích Huân nói.
- Tốt!
Mọi người gật đầu.
Việc này vô cùng đơn giản, hơn nữa không tồn tại nguy hiểm gì.
- Việc này không nên chậm trễ, hiện tại bắt đầu đi!
Thích Huân nâng tay lên, Phá Thần Chu lăng không bay lên sau đó biến lớn cả trăm trượng, nó mang theo khí tức hỗn độn tang thương giống như có thể phá tan hỗn độn ngao du thiên địa.
- Không ngờ còn lợi hại hơn Tinh Nguyệt cổ thuyền của Cổ Ung tông chủ!
Nội tâm Nhiếp Vân rùng mình.
Cổ Ung và ba đại tông chủ đều có thể cưỡi cổ thuyền, bên trong đều ẩn chứa tiểu thế giới, uy thế vô cùng nhưng chỉ là hỗn độn thần binh thượng phẩm, Phá Thần Chu lại là đỉnh phong, đủ thấy đáng sợ.
Đương nhiên cũng không thể nói Thích Huân giàu có hơn bốn đại tông chủ, Cổ Ung tông chủ lấy ra Tịnh Nguyệt cổ thuyền dùng vận chuyển đệ tử, cũng không phải tiến công, trong tay hắn cầm pháp bảo công kích mạnh hơn nhiều, bằng không cũng không có khả năng tiện tay ném Hàn Dương Kiếm cho mình.
Phá Thần Chu biến lớn, mọi người lập tức bay lên Phục Giang vương tử đi cuối cùng, trong ánh mắt mang theo tham lam nhưng bị hắn che giấu thật nhanh.
Chiếc Phá Thần Chu này cấp bậc không dưới Phù Hư Đam Sơn hắn đã mất đi, nếu như có thể đoạt lấy, sau khi quay về hoàng cung cũng có thể bàn giao.
Mọi người tiến vào Phá Thần Chu, thân thuyền lập tỏa ra hào quang rực rỡ, lực lượng cường đại không ngừng tỏa ra ngoài giống như thủy triều bạo phát.
Bảy người này đều sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, tương đương với bảy tên cường giả cấp bậc Tông Chủ, bảy cường giả Tông Chủ đồng thời thúc dục, Phá Thần Chu lập tức sinh ra lực lượng xé rách thiên địa sau đó tiến thẳng về phía phong ấn.
Oanh!
Lúc này cả thiên địa run rẩy, một đạo lực lượng hủy diệt thế giới dùng Phá Thần Chu và gian phòng làm trung tâm truyền ra khắp bốn phía, mặt đất và vách tường tróc ra từng chút, Nhiếp Vân ẩn nấp dưới mật đất cũng chấn động hai cái, ngực khó chịu, suýt nữa hiển lộ thân thể.
Hỗn độn ngôn tường bị lực lượng cuồng bạo oanh kích, kiểu chữ phía trên không ngừng lắc lư, xuất hiện một vết rạn rất nhỏ.
- Tiếp tục!
Nhìn thấy hỗn độn ngôn tường xuất hiện vết rách, đám người Tô Lâm cũng vui vẻ, Phá Thần Chu tăng thêm tốc độ sau đó tiếp tục xông tới.
Mang theo uy thế hỗn độn thần binh đỉnh phong và lực lượng bảy cường giả cấp bậc Tông Chủ oanh kích, rất tốt hỗn độn ngôn tường không kiên trì nổi và bị xé rách, xuất hiện một khe hở cực lớn.
- Đi vào!
Phá Thần Chu xông vào trong khe hở, bảy đạo nhân ảnh xuất hiện, Thích Huân vươn tay thu Phá Thần Chu vào trong tay và dung nhập vào trong cơ thể.
Xì xì xì xì...
Sách vở không ngừng chấn động, chúng không ngừng chạy ra bên ngoài.
Những sách này không phải là chú văn của cường giả, chỉ là một ít cổ hỗn độn ngữ, bởi vì không có gia nhập dấu vết tinh thần của cường giả, sẽ không giống thư khố Quy Khư Hải đều hình thành sách yêu, cho dù như vậy cũng ẩn chứa uy lực cường đại, cũng gióng như một ít binh khí và có linh tính.
- Mọi người cùng nhau ra tay!
Tô Lâm ra tay, tiên lực hội tụ thành tấm lưỡi đánh cớ đầy trời, từ trên không trung ập xuống.
Lúc này không cần hắn la lớn, mọi người cũng biết nên làm như thế nào, đều cầm thủ đoạn của bản thân ra, trong lúc nhất thời cả đại bị khí lưu hỗn độn bao phủ, hơn mười bản sách vỡ bị lực lượng lôi kéo và liều mạng giãy dụa, không cách nào đào tẩu.
- Lưu lại!
Tiếng rống lớn vang lên, bảy người liên hợp hình thành lực lượng hội tụ thành bàn tay thu sách vở vào trong trong và lôi kéo.
Ô ô ô!
Rất nhiều sách vở cũng cảm nhận được nguy hiểm, chúng phát ra âm thanh lật sách xoạt xoạt, lúc này không có trốn mà lui lại chồng lên nhau.
Chồng chất với nhau giống như dung hợp, bộc phát ra lực lượng khác với bình thường, sách vở phát huy ra lực lượng vượt xa lúc trước.
Bành!
Liên hợp hình thành chồng sách và xông thẳng về phía trước, hơn nữa đụng mạnh vào bàn tay.
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
Sắc mặt bảy người đỏ lên, lui về phía sau và phun máu tươi.
Bảy người liên thủ cho dù cường giả tông chủ đỉnh phong cũng phải nhượng bộ lui binh, mười quyển sách lại có thể làm bọn họ thổ huyết, sắc mặt đám người Tô Lâm khó coi.
- Đó cũng không phải mười quyển sách, mà là một quyển sách không biết nguyên nhân gì đã có linh, chính bởi vì như thế mới không thể biến thành hình người, nó đã có ý thức của mình nhưng hiện tại đã có linh tính, một khi thời gian chúng dung hợp dài hơn tất nhiên trở thành một tồn tại cường đại chúng ta khó có thể ngăn cản!
Phải mau chóng diệt sạch linh tính này.
Kiến thức của Phục Giang vương tử rộng rãi và gào thét.
- Một quyển sách có linh không rõ nguyên nhân vì sao.
Mọi người vốn sững sờ, lập tức hoảng sợ.
Hắn nói không sai, nếu như quyển sách này không xa rời nhau tất nhiên đã hình thành ý thức của mình, thuế biến thành hình người, cũng giống như thư hoàng trong Quy Khư Hải, thậm chí có thể chạy ra khỏi nơi đây.
Lúc này dung hợp lần nữa, tất cả linh tính điệp gia với nhau và hình thành linh tính không bị phai mờ, lúc này chúng có được ý thức của mình, đến lúc đó cho dù bảy người bọn họ liên thủ, ai thắng ai thua cũng chưa biết.
- Lên thuyền!
Sau khi hiểu ra điểm này, đám người Tô Lâm đang nghĩ ngợi dùng biện pháp gì hủy
diệt linh tính của quyển sách, chợt nghe sau lưng có tiếng la lớn, lập tức nhìn thấy Phá Thần Chu xuất hiện trên không trung lần nữa, Thích Huân đang muốn bảo mọi người đi vào.
Nhìn thấy cổ thuyền, tất cả mọi người đồng thời sững sờ, ngay sau đó kinh hô thành tiếng.
- Không sai, là Phá Thần Chu, ta lấy được trong một lần ra ngoài du lịch, hỗn độn thần binh đỉnh phong, không chỉ là một kiện pháp bảo phi hành mà còn là pháp bảo tiến công, mạnh mẽ đâm tới có thể phá diệt linh hồn.
Nhìn thấy mọi người kinh hô thành tiếng, Thích Huân cảm thấy đắc ý.
Phá Thần Chu, được xưng phá thần, linh hồn cũng có thể đánh vỡ, tuyệt đối là lợi khí tiến công.
Thấy hắn xuất ra Phá Thần Chu, Phục Giang vương tử cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, rất hiển nhiên hắn phi thường kỳ quái khi nhìn thấy Thích Huân có loại đồ vật này.
Phá Thần Chu cũng không kém gì Phù Hư Đam Sơn của hắn mảy may, cả hai đều là pháp bảo quần công, Phá Thần Chu này càng linh hoạt nhiều hơn thôi.
- Ngươi muốn làm như thế nào? Có cần chúng ta phối hợp hay không?
Tô Lâm hỏi.
- Cần các ngươi phối hợp, qua một lúc chúng ta tuyến vào buồng nhỏ trong thuyền, mọi người hợp lực với ta thúc dục Phá Thần Chu, trực tiếp tiến hành oanh kích hỗn độn ngôn tường, từ đó mới có thể xé rách phong ấn.
Thích Huân nói.
- Tốt!
Mọi người gật đầu.
Việc này vô cùng đơn giản, hơn nữa không tồn tại nguy hiểm gì.
- Việc này không nên chậm trễ, hiện tại bắt đầu đi!
Thích Huân nâng tay lên, Phá Thần Chu lăng không bay lên sau đó biến lớn cả trăm trượng, nó mang theo khí tức hỗn độn tang thương giống như có thể phá tan hỗn độn ngao du thiên địa.
- Không ngờ còn lợi hại hơn Tinh Nguyệt cổ thuyền của Cổ Ung tông chủ!
Nội tâm Nhiếp Vân rùng mình.
Cổ Ung và ba đại tông chủ đều có thể cưỡi cổ thuyền, bên trong đều ẩn chứa tiểu thế giới, uy thế vô cùng nhưng chỉ là hỗn độn thần binh thượng phẩm, Phá Thần Chu lại là đỉnh phong, đủ thấy đáng sợ.
Đương nhiên cũng không thể nói Thích Huân giàu có hơn bốn đại tông chủ, Cổ Ung tông chủ lấy ra Tịnh Nguyệt cổ thuyền dùng vận chuyển đệ tử, cũng không phải tiến công, trong tay hắn cầm pháp bảo công kích mạnh hơn nhiều, bằng không cũng không có khả năng tiện tay ném Hàn Dương Kiếm cho mình.
Phá Thần Chu biến lớn, mọi người lập tức bay lên Phục Giang vương tử đi cuối cùng, trong ánh mắt mang theo tham lam nhưng bị hắn che giấu thật nhanh.
Chiếc Phá Thần Chu này cấp bậc không dưới Phù Hư Đam Sơn hắn đã mất đi, nếu như có thể đoạt lấy, sau khi quay về hoàng cung cũng có thể bàn giao.
Mọi người tiến vào Phá Thần Chu, thân thuyền lập tỏa ra hào quang rực rỡ, lực lượng cường đại không ngừng tỏa ra ngoài giống như thủy triều bạo phát.
Bảy người này đều sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, tương đương với bảy tên cường giả cấp bậc Tông Chủ, bảy cường giả Tông Chủ đồng thời thúc dục, Phá Thần Chu lập tức sinh ra lực lượng xé rách thiên địa sau đó tiến thẳng về phía phong ấn.
Oanh!
Lúc này cả thiên địa run rẩy, một đạo lực lượng hủy diệt thế giới dùng Phá Thần Chu và gian phòng làm trung tâm truyền ra khắp bốn phía, mặt đất và vách tường tróc ra từng chút, Nhiếp Vân ẩn nấp dưới mật đất cũng chấn động hai cái, ngực khó chịu, suýt nữa hiển lộ thân thể.
Hỗn độn ngôn tường bị lực lượng cuồng bạo oanh kích, kiểu chữ phía trên không ngừng lắc lư, xuất hiện một vết rạn rất nhỏ.
- Tiếp tục!
Nhìn thấy hỗn độn ngôn tường xuất hiện vết rách, đám người Tô Lâm cũng vui vẻ, Phá Thần Chu tăng thêm tốc độ sau đó tiếp tục xông tới.
Mang theo uy thế hỗn độn thần binh đỉnh phong và lực lượng bảy cường giả cấp bậc Tông Chủ oanh kích, rất tốt hỗn độn ngôn tường không kiên trì nổi và bị xé rách, xuất hiện một khe hở cực lớn.
- Đi vào!
Phá Thần Chu xông vào trong khe hở, bảy đạo nhân ảnh xuất hiện, Thích Huân vươn tay thu Phá Thần Chu vào trong tay và dung nhập vào trong cơ thể.
Xì xì xì xì...
Sách vở không ngừng chấn động, chúng không ngừng chạy ra bên ngoài.
Những sách này không phải là chú văn của cường giả, chỉ là một ít cổ hỗn độn ngữ, bởi vì không có gia nhập dấu vết tinh thần của cường giả, sẽ không giống thư khố Quy Khư Hải đều hình thành sách yêu, cho dù như vậy cũng ẩn chứa uy lực cường đại, cũng gióng như một ít binh khí và có linh tính.
- Mọi người cùng nhau ra tay!
Tô Lâm ra tay, tiên lực hội tụ thành tấm lưỡi đánh cớ đầy trời, từ trên không trung ập xuống.
Lúc này không cần hắn la lớn, mọi người cũng biết nên làm như thế nào, đều cầm thủ đoạn của bản thân ra, trong lúc nhất thời cả đại bị khí lưu hỗn độn bao phủ, hơn mười bản sách vỡ bị lực lượng lôi kéo và liều mạng giãy dụa, không cách nào đào tẩu.
- Lưu lại!
Tiếng rống lớn vang lên, bảy người liên hợp hình thành lực lượng hội tụ thành bàn tay thu sách vở vào trong trong và lôi kéo.
Ô ô ô!
Rất nhiều sách vở cũng cảm nhận được nguy hiểm, chúng phát ra âm thanh lật sách xoạt xoạt, lúc này không có trốn mà lui lại chồng lên nhau.
Chồng chất với nhau giống như dung hợp, bộc phát ra lực lượng khác với bình thường, sách vở phát huy ra lực lượng vượt xa lúc trước.
Bành!
Liên hợp hình thành chồng sách và xông thẳng về phía trước, hơn nữa đụng mạnh vào bàn tay.
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
Sắc mặt bảy người đỏ lên, lui về phía sau và phun máu tươi.
Bảy người liên thủ cho dù cường giả tông chủ đỉnh phong cũng phải nhượng bộ lui binh, mười quyển sách lại có thể làm bọn họ thổ huyết, sắc mặt đám người Tô Lâm khó coi.
- Đó cũng không phải mười quyển sách, mà là một quyển sách không biết nguyên nhân gì đã có linh, chính bởi vì như thế mới không thể biến thành hình người, nó đã có ý thức của mình nhưng hiện tại đã có linh tính, một khi thời gian chúng dung hợp dài hơn tất nhiên trở thành một tồn tại cường đại chúng ta khó có thể ngăn cản!
Phải mau chóng diệt sạch linh tính này.
Kiến thức của Phục Giang vương tử rộng rãi và gào thét.
- Một quyển sách có linh không rõ nguyên nhân vì sao.
Mọi người vốn sững sờ, lập tức hoảng sợ.
Hắn nói không sai, nếu như quyển sách này không xa rời nhau tất nhiên đã hình thành ý thức của mình, thuế biến thành hình người, cũng giống như thư hoàng trong Quy Khư Hải, thậm chí có thể chạy ra khỏi nơi đây.
Lúc này dung hợp lần nữa, tất cả linh tính điệp gia với nhau và hình thành linh tính không bị phai mờ, lúc này chúng có được ý thức của mình, đến lúc đó cho dù bảy người bọn họ liên thủ, ai thắng ai thua cũng chưa biết.
- Lên thuyền!
Sau khi hiểu ra điểm này, đám người Tô Lâm đang nghĩ ngợi dùng biện pháp gì hủy
diệt linh tính của quyển sách, chợt nghe sau lưng có tiếng la lớn, lập tức nhìn thấy Phá Thần Chu xuất hiện trên không trung lần nữa, Thích Huân đang muốn bảo mọi người đi vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.