Chương 3546: Tâm Ma quỷ dị (hạ). (1)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Nếu như Ngọc Sương thực sự có vấn đề, chỉ sợ sẽ có quan hệ với loại đan dược này.
- Thất Nhật Hồi Hồn đan... Thần Tháp Đế quân. Ta làm phiền ngươi một chuyện được không.
Nghĩ vậy, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Thần Tháp đế quân.
- Có chuyện gì?
- Lúc trước Đa Ba vương tử từng thu một vị khách khanh gọi là Vân Lang Y tiên, là y đạo đại sư của Lang Gia động. Ta hi vọng ngươi có thể tìm hắn đến, ta hoài nghi... Ngọc Sương tiểu thư xuất hiện loại tình huống này có quan hệ rất lớn với Thất Nhật Hồi Hồn đan mà hắn luyện chế.
Nhiếp Vân có chút ngưng trọng nói.
- Vân Lang Y tiên? Được, hiện tại ta sẽ bắt hắn đến đây!
Nghe thấy Nhiếp Vân nói như thế, Thần Tháp Đế quân nhíu mày. Cũng không đợi Nhiếp Vân nói cho hết lời thì thân thể đã nhoáng lên một cái, lập tức biến mất tại chỗ.
- Ca ca, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Thần Tháp Đế quân rời đi, Nhiếp Đồng có chút nghi hoặc nhìn về phía hắn.
- Ở trong linh hồn của Ngọc Sương tiểu thư có một đạo bóng đen, ta hoài nghi... Là nàng trúng một loại Tâm Ma lợi hại nào đó!
Nhiếp Vân đem suy đoán trong lòng mình nói ra.
Vừa rồi hắn đã dùng Thần Nông Bách Thảo Kinh quan sát bóng đen này. Tuy rằng không có xác nhận được, thế nhưng cũng đoán ra được đại khái.
Có thể đi vào benet rong linh hồn mà không bị phát giác, trừ Tâm Ma ra. Hắn cũng không nghĩ ra được những thứ khác.
- Tâm Ma?
Ánh mắt của Nhiếp Đồng cũng trầm xuống.
Thứ như Tâm Ma, nhìn không thấy, sờ không được, rất là kinh khủng. Chỉ cần là tu luyện giả thì sẽ rất khó may mắn thoát khỏi. Cho dù dùng thực lực của hắn bây giờ, một khi gặp phải cũng chật vật không thôi.
- Có thể khu trừ Tâm Ma hay không?
- Đạo Tâm Ma này đã hoàn toàn dung hợp vào cùng một chỗ với linh hồn của nàng. Rất khó tách ra. Chỉ cần hơi chút không cẩn thận cũng sẽ khiến cho Ngọc Sương hồn phi phách tán, không có biện pháp khôi phục!
Vẻ mặt của Nhiếp Vân vô cùng thận trọng.
Đạo Tâm Ma này đã triệt để dung hợp với linh hồn của nàng, rất khó phân cách. Nếu như dùng sức quá nhỏ, cũng không thể nào tróc được. Thế nhưng nếu dùng sức quá lớn, sẽ rất dễ làm cho nàng hồn phi phách tán.
Cho dù hiện tại hắn đã hoàn toàn khống chế y thuật của Thần Nông Đại Đế, thế nhưng cũng cảm thấy có chút lực bất tòng tâm.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?
Nhiếp Đồng cũng có chút sốt ruột.
Hắn biết rõ vị Ngọc Sương tiểu thư này được Nguyên Dương Đế Quân coi như là tính mạng của mình. Nếu như quả thật xảy ra vấn đề, chỉ sợ Đế Quân sẽ không chịu nổi.
- Hiện tại ta cũng không có biện pháp, chỉ có thể thử một chút mà thôi. Để xem có thứ gì đó có thể hấp dẫn được đạo Tâm Ma này đi ra, sau đó lại nghĩ biện pháp diệt trừ nó!
Suy tư một lát, Nhiếp Vân mới chậm rãi nói một tiếng.
Loại tình huống này, chỉ có thể giống như trị liệu hỏa độc cho Bích Lạc tiên tử lúc trước. Nghĩ biện pháp hấp dẫn Tâm Ma đi ra ngoài. Sau đó lại dùng đại pháp lực để gạt bỏ nó.
Nếu không, cũng không có những biện pháp nào khác.
Bởi vì, chỉ cần Tâm Ma không có tách ra với linh hồn của đối phương, một khi ra tay sẽ chẳng khác nào xóa bỏ cả linh hồn của đối phương cả.
- Đệ đứng đây trông coi, cho dù Thần Tháp Đế quân mang Vân Lang Y tiên tới thì cũng đừng có quấy rầy ta!
Sau khi phân tích ra nên ứng phó thế nào, Nhiếp Vân cũng không có chút do dự mà nói với Nhiếp Đồng một câu. Sau đó tinh thần khẽ động, thu toàn bộ tế đàn và linh hồn trước mắt vào bên trong Nạp Vật Thế giới.
Ở bên ngoài, hắn rất khó hấp dẫn được đạo Tâm Ma này đi ra. Thế nhưng nếu là ở Nạp Vật Thế giới thì lại đơn giản hơn nhiều.
Nơi này hắn là chưởng khống giả duy nhất, cho dù có xảy ra vấn đề gì thì hắn cũng có thể giải quyết một cách đơn giản.
Bởi vì có chỗ dựa như vậy, cho nên những chứng bệnh mà Thần Nông Đại Đế không có cách nào giải quyết thì hắn có thể giải quyết một cách đơn giản.
Tiến vào bên trong Nạp Vật Thế giới, bàn tay của Nhiếp Vân đánh ra một cái, tế đàn chậm rãi bay ra.
- Tâm Ma!
Khẽ nhíu mày, ngón tay của hắn lại điểm về phía trước.
Ầm ầm!
Trên tế đàn trước mắt lập tức xuất hiện một mảnh mây đen cực lớn.
Tâm Ma Vân!
Sau khi hình thành giới vực hoàn mỹ, đối với Tâm Ma đại đạo, Nhiếp Vân cũng đã có tiến bộ nhảy vọt. Ở trong Nạp Vật Thế giới, hắn có thể nhẹ nhõm tạo thành Tâm ma vân hoàn toàn do Tâm Ma tạo thành.
Vật này là vật phẩm mà Tâm Ma thích thôn phệ nhất, đối với nó có hấp dẫn trí mạng.
Cô cô cô cô!
Tâm Ma Vân chậm rãi tới gần Ngọc Sương ở trên bệ đá. Cùng lúc đó, Nhiếp Vân thi triển ra Vọng Khí Pháp, lặng lẽ quan sát.
Nương theo Tâm Ma Vân tới gần, quả nhiên bóng đen ở trong cơ thể Ngọc Sương đã động. Có chút tham lam, dường như muốn thôn phệ Tâm Ma Vân ở trước mắt.
- Đến đây đi. . .
Nhiếp Vân tập trung tinh thần cao độ.
Sưu!
Không quá lâu sau thì dường như bóng đen cũng không nhịn được nữa mà mạnh mẽ xông tới, phóng về phía Tâm Ma Vân.
- Chính là lúc này!
Thấy nó lao tới, Nhiếp Vân thở dài một hơi, trong mắt bắn ra tinh quang, nhẹ nhàng mở miệng quát:
- Định!
Không gian ở trước mắt hắn lập tức cứng lại, bóng đen vừa mới nhảy vào Tâm Ma Vân đã lập tức bị phong ấn ở tại chỗ, không thể nào nhúc nhích được.
Ở trong Nạp Vật Thế giới hắn là chưởng khống giả, ngay cả Đại Đế đến cũng không có biện pháp nào khác. Chứ đừng nói là một đạo Tâm Ma nho nhỏ.
- Ta cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc ngươi là vật gì, từ đâu mà đến!
Định trụ Tâm Ma xong, Nhiếp Vân lập tức nhìn sang.
Tuy rằng hắn đã bắt được đạo Tâm Ma này, thế nhưng nếu như không giải quyết vấn đề triệt để. Như vậy rất có khả năng Ngọc Sương tiểu thư sẽ còn xuất hiện loại tình huống như lúc này. Nếu như muốn một lần vất vả nhàn nhã suốt đời, như vậy chỉ có thể diệt trừ tận gốc mà thôi.
- Ồ? Đạo Tâm Ma này rất là quen thuộc. . .
Không gian chi lực của Nạp Vật Thế giới lan tràn ra ngoài, Nhiếp Vân muốn tìm ra ngọn nguồn. Chỉ là, vừa mới liếc mắt nhìn thì hắn đã lập tức sửng sốt.
Đạo Tâm Ma này khiến cho hắn có một loại cảm giác quen thuộc, giống như đã từng gặp vậy.
- Những ý niệm cổ quái trong đám thi thể ở Hỗn Độn hải dương?
Trong lòng khẽ động, hắn lập tức nhớ tới một vật.
- Thất Nhật Hồi Hồn đan... Thần Tháp Đế quân. Ta làm phiền ngươi một chuyện được không.
Nghĩ vậy, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Thần Tháp đế quân.
- Có chuyện gì?
- Lúc trước Đa Ba vương tử từng thu một vị khách khanh gọi là Vân Lang Y tiên, là y đạo đại sư của Lang Gia động. Ta hi vọng ngươi có thể tìm hắn đến, ta hoài nghi... Ngọc Sương tiểu thư xuất hiện loại tình huống này có quan hệ rất lớn với Thất Nhật Hồi Hồn đan mà hắn luyện chế.
Nhiếp Vân có chút ngưng trọng nói.
- Vân Lang Y tiên? Được, hiện tại ta sẽ bắt hắn đến đây!
Nghe thấy Nhiếp Vân nói như thế, Thần Tháp Đế quân nhíu mày. Cũng không đợi Nhiếp Vân nói cho hết lời thì thân thể đã nhoáng lên một cái, lập tức biến mất tại chỗ.
- Ca ca, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Thần Tháp Đế quân rời đi, Nhiếp Đồng có chút nghi hoặc nhìn về phía hắn.
- Ở trong linh hồn của Ngọc Sương tiểu thư có một đạo bóng đen, ta hoài nghi... Là nàng trúng một loại Tâm Ma lợi hại nào đó!
Nhiếp Vân đem suy đoán trong lòng mình nói ra.
Vừa rồi hắn đã dùng Thần Nông Bách Thảo Kinh quan sát bóng đen này. Tuy rằng không có xác nhận được, thế nhưng cũng đoán ra được đại khái.
Có thể đi vào benet rong linh hồn mà không bị phát giác, trừ Tâm Ma ra. Hắn cũng không nghĩ ra được những thứ khác.
- Tâm Ma?
Ánh mắt của Nhiếp Đồng cũng trầm xuống.
Thứ như Tâm Ma, nhìn không thấy, sờ không được, rất là kinh khủng. Chỉ cần là tu luyện giả thì sẽ rất khó may mắn thoát khỏi. Cho dù dùng thực lực của hắn bây giờ, một khi gặp phải cũng chật vật không thôi.
- Có thể khu trừ Tâm Ma hay không?
- Đạo Tâm Ma này đã hoàn toàn dung hợp vào cùng một chỗ với linh hồn của nàng. Rất khó tách ra. Chỉ cần hơi chút không cẩn thận cũng sẽ khiến cho Ngọc Sương hồn phi phách tán, không có biện pháp khôi phục!
Vẻ mặt của Nhiếp Vân vô cùng thận trọng.
Đạo Tâm Ma này đã triệt để dung hợp với linh hồn của nàng, rất khó phân cách. Nếu như dùng sức quá nhỏ, cũng không thể nào tróc được. Thế nhưng nếu dùng sức quá lớn, sẽ rất dễ làm cho nàng hồn phi phách tán.
Cho dù hiện tại hắn đã hoàn toàn khống chế y thuật của Thần Nông Đại Đế, thế nhưng cũng cảm thấy có chút lực bất tòng tâm.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?
Nhiếp Đồng cũng có chút sốt ruột.
Hắn biết rõ vị Ngọc Sương tiểu thư này được Nguyên Dương Đế Quân coi như là tính mạng của mình. Nếu như quả thật xảy ra vấn đề, chỉ sợ Đế Quân sẽ không chịu nổi.
- Hiện tại ta cũng không có biện pháp, chỉ có thể thử một chút mà thôi. Để xem có thứ gì đó có thể hấp dẫn được đạo Tâm Ma này đi ra, sau đó lại nghĩ biện pháp diệt trừ nó!
Suy tư một lát, Nhiếp Vân mới chậm rãi nói một tiếng.
Loại tình huống này, chỉ có thể giống như trị liệu hỏa độc cho Bích Lạc tiên tử lúc trước. Nghĩ biện pháp hấp dẫn Tâm Ma đi ra ngoài. Sau đó lại dùng đại pháp lực để gạt bỏ nó.
Nếu không, cũng không có những biện pháp nào khác.
Bởi vì, chỉ cần Tâm Ma không có tách ra với linh hồn của đối phương, một khi ra tay sẽ chẳng khác nào xóa bỏ cả linh hồn của đối phương cả.
- Đệ đứng đây trông coi, cho dù Thần Tháp Đế quân mang Vân Lang Y tiên tới thì cũng đừng có quấy rầy ta!
Sau khi phân tích ra nên ứng phó thế nào, Nhiếp Vân cũng không có chút do dự mà nói với Nhiếp Đồng một câu. Sau đó tinh thần khẽ động, thu toàn bộ tế đàn và linh hồn trước mắt vào bên trong Nạp Vật Thế giới.
Ở bên ngoài, hắn rất khó hấp dẫn được đạo Tâm Ma này đi ra. Thế nhưng nếu là ở Nạp Vật Thế giới thì lại đơn giản hơn nhiều.
Nơi này hắn là chưởng khống giả duy nhất, cho dù có xảy ra vấn đề gì thì hắn cũng có thể giải quyết một cách đơn giản.
Bởi vì có chỗ dựa như vậy, cho nên những chứng bệnh mà Thần Nông Đại Đế không có cách nào giải quyết thì hắn có thể giải quyết một cách đơn giản.
Tiến vào bên trong Nạp Vật Thế giới, bàn tay của Nhiếp Vân đánh ra một cái, tế đàn chậm rãi bay ra.
- Tâm Ma!
Khẽ nhíu mày, ngón tay của hắn lại điểm về phía trước.
Ầm ầm!
Trên tế đàn trước mắt lập tức xuất hiện một mảnh mây đen cực lớn.
Tâm Ma Vân!
Sau khi hình thành giới vực hoàn mỹ, đối với Tâm Ma đại đạo, Nhiếp Vân cũng đã có tiến bộ nhảy vọt. Ở trong Nạp Vật Thế giới, hắn có thể nhẹ nhõm tạo thành Tâm ma vân hoàn toàn do Tâm Ma tạo thành.
Vật này là vật phẩm mà Tâm Ma thích thôn phệ nhất, đối với nó có hấp dẫn trí mạng.
Cô cô cô cô!
Tâm Ma Vân chậm rãi tới gần Ngọc Sương ở trên bệ đá. Cùng lúc đó, Nhiếp Vân thi triển ra Vọng Khí Pháp, lặng lẽ quan sát.
Nương theo Tâm Ma Vân tới gần, quả nhiên bóng đen ở trong cơ thể Ngọc Sương đã động. Có chút tham lam, dường như muốn thôn phệ Tâm Ma Vân ở trước mắt.
- Đến đây đi. . .
Nhiếp Vân tập trung tinh thần cao độ.
Sưu!
Không quá lâu sau thì dường như bóng đen cũng không nhịn được nữa mà mạnh mẽ xông tới, phóng về phía Tâm Ma Vân.
- Chính là lúc này!
Thấy nó lao tới, Nhiếp Vân thở dài một hơi, trong mắt bắn ra tinh quang, nhẹ nhàng mở miệng quát:
- Định!
Không gian ở trước mắt hắn lập tức cứng lại, bóng đen vừa mới nhảy vào Tâm Ma Vân đã lập tức bị phong ấn ở tại chỗ, không thể nào nhúc nhích được.
Ở trong Nạp Vật Thế giới hắn là chưởng khống giả, ngay cả Đại Đế đến cũng không có biện pháp nào khác. Chứ đừng nói là một đạo Tâm Ma nho nhỏ.
- Ta cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc ngươi là vật gì, từ đâu mà đến!
Định trụ Tâm Ma xong, Nhiếp Vân lập tức nhìn sang.
Tuy rằng hắn đã bắt được đạo Tâm Ma này, thế nhưng nếu như không giải quyết vấn đề triệt để. Như vậy rất có khả năng Ngọc Sương tiểu thư sẽ còn xuất hiện loại tình huống như lúc này. Nếu như muốn một lần vất vả nhàn nhã suốt đời, như vậy chỉ có thể diệt trừ tận gốc mà thôi.
- Ồ? Đạo Tâm Ma này rất là quen thuộc. . .
Không gian chi lực của Nạp Vật Thế giới lan tràn ra ngoài, Nhiếp Vân muốn tìm ra ngọn nguồn. Chỉ là, vừa mới liếc mắt nhìn thì hắn đã lập tức sửng sốt.
Đạo Tâm Ma này khiến cho hắn có một loại cảm giác quen thuộc, giống như đã từng gặp vậy.
- Những ý niệm cổ quái trong đám thi thể ở Hỗn Độn hải dương?
Trong lòng khẽ động, hắn lập tức nhớ tới một vật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.