Chương 782: Thẩm vấn Ứng Long (Thượng)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
- Nên làm cái gì bây giờ?
Vũ kỹ chi tủy cũng vô dụng, bản thân vừa rồi không câu thông không nói, Nhiếp Vân ang suy nghĩ lại đột nhiên cảm thấy kiếm đạo đan điền trong khí hải vận chuyển.
Ầm ầm!
Vừa mới vận chuyển, hắn đã cảm thấy tế tự chi địa giảm bớt rất nhiều áp lực, lập tức ngẩng đầu nhìn hào quang Vân Huyên lưu lại lúc trước.
Chỉ thấy hào quang lưu lại bốn ngàn năm trăm bốn mươi sáu vị tổ tiên lưu lại bảo kiếm kiệt ngạo bất tuân, đồng thời chúng nổ vang và ngã xuống đất.
- Ah...
Nhìn thấy tình cảnh như thế Nhiếp Vân đã giật mình.
Chỉ có người thừa kế đạt được kiếm linh tán thành mới có làm bảo kiếm ngã xuống, người nhiều nhất trong lịch sử Kiếm Thần Tông chỉ có tám thanh bảo kiếm, hiện tại tất cả đều ngã?
Chẳng lẽ đại biểu tất cả kiếm linh thừa nhận mình?
- Việc này không có khả năng!
- Chẳng lẽ là kiếm đạo sư?
Trong đầu Nhiếp Vân xuất hiện hào quang sáng ngời.
Tổ sư khai phái Kiếm Thần Tông chính là kiếm đạo sư, mà người lưu bảo kiếm tại, tế tự chi địa đều là hậu nhân của kiếm đạo sư, có lẽ chính vì thế khi kiếm đạo đan điền vận chuyển mới làm tất cả kiếm ngã xuống, đạt được tất cả mọi người tán thành!
Tất cả bảo kiếm ngã xuống đất, vào lúc này kiếm linh tấn công ý niệm cũng biến mất, dường như chúng thần phục một cách tự nhiên với kiếm đạo sư.
- Như vậy không được, một khi bị Vân Huyên phát hiện, khẳng định thân phận kiếm đạo sư của ta sẽ bại lộ.
Nghĩ thông suốt chuyện gì xảy ra, Nhiếp Vân không cao hứng mà cảm thấy bất đắc dĩ, vội vàng đình chỉ vận chuyển kiếm đạo đan điền.
Có thể làm nhiều kiếm ngã xuống đã không phải vấn đề đạt được tán thành, Vân Huyên chỉ cần quay về sẽ nhận ra dị thường, đến lúc đó cho dù thiên phú ngụy trang mạnh hơn nữa cũng bại lộ.
Àm ầm ầm...
Quả nhiên kiếm đạo đan điền dừng lại vận chuyển, thân ảnh hơn bố ngàn thanh kiếm ngã xuống dựng lên lần nữa.
Ông!
Bảo kiếm lần nữa chỗ đứng sừng sững, Nhiếp Vân nhìn thấy ý niệm đầy trời lại xuất hiện, cảnh tượng giống như tế tự tiếp tục tiến hành.
- Sau khi tiến hành tế tự không cách nào dừng lại.
Nhìn thấy loại tình huống này, Nhiếp Vân lập tức hiểu ra.
Tế tự tông môn, một khi tiến hành, trừ phi có người tiếp nhận truyền thừa hoặc là người thừa kế tử vong, nếu không sẽ không dừng lại.
Chuyên môn tìm kiếm một lần, trong hơn bốn nghìn chuôi bảo kiếm ẩn chứa kiếm đạo nhưng không có cái nào thích hợp, nói rõ Nhiếp Vân căn bản không cách nào tiếp nhận truyền thừa, một khi vận chuyển thiên phú kiếm đạo lại được tất cả bảo kiếm tán thành... Cho dù biết làm thế nào cũng có phiền toái.
- Ngừng cũng không ngừng được, lại không thể tiếp nhận truyền thừa, vậy phải làm sao bây giờ?
Suy nghĩ tình cảnh trước mặt, Nhiếp Vân có cảm giác bất đắc dĩ.
- Ân, đúng rồi, tiểu Hổ và Hắc Nham đều là yêu thú nhưng tu luyện qua kiếm thuật của Kiếm Thần Tông, cho dù yêu thú lĩnh ngộ thấp nhưng có lẽ chúng có kiếm đạo phù hợp, không bằng để bọn chúng thử xem, nhìn xem có thể tiếp nhận truyền thừa hay không!
Đột nhiên nội tâm hơi động, nhớ tới tiểu Hổ và Hắc Nham hai đại yêu sủng.
Tình huống bây giờ chỉ cần có người đạt được truyền thừa, truyền thừa sẽ chấm dứt, mình không đạt được nhưng yêu sủng lại được!
Yêu sủng và chủ nhân có liên hệ đặc thù với nhau, hơn nữa ngụy trang chi khí tấn thăng đến hình thái thứ hai, hoàn toàn có thể làm chúng thay thế mình.
Hắn lại không dám xác định hai con yêu thú có thể được tán thành hay không.
Thời điểm tại Thiên U Cốc, chúng nó cùng tu luyện kiếm thuật với mình đến bây giờ đã qua một thời gian ngắn, có lẽ đã lĩnh ngộ đồ vật thuộc về mình, có thể có thể phù hợp với một tổ tiên.
Dù sao Nhiếp Vân là kiếm đạo sư, một khi phát hiện bọn chúng không phù hợp cũng hoàn toàn có thể vận chuyển kiếm đạo đan điền làm tất cả kiếm ngã xuống, hơn nữa giúp chúng tránh thoát.
Nghĩ đến liền làm, nội tâm hơi động, hắn thả Hắc Nham và tiểu Hổ ra khỏi Tử Hoa động phủ.
Trong bốn đại yêu sủng, bởi vì Tử Đồng, Tiểu Phong luyện hóa một sùng , thi thể Phong Lôi thú cho nên lâm vào tu luyện chưa tỉnh lại.
- Các ngươi nhìn xem có đạo thuộc về mình không. . .
Sau khi mang suy nghĩ của mình nói với yêu sủng, Nhiếp Vân chỉ vào hình ảnh trước mặt.
- Ân!
Thông qua thuần thú đan điền, hai đại yêu sủng cũng hiểu tình cảnh xấu hổ của Nhiếp Vân trước mắt, đồng thời tĩnh hạ tâm lai cảm ứng kiếm đạo trên không trung.
Chỉ chốc lát hai đại yêu sủng cùng mở mắt ra.
- Chủ nhân, ta cảm ứng được có kiếm đạo tương thông với ta.
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn thấy Hắc Nham đang nói ra.
- Ngươi?
Vốn Hắc Nham cao lớn thô kệch, Nhiếp Vân cho rằng tiểu Hổ có thể tiếp nhận truyền thừa tỷ lệ rất lớn, không ngờ lại là nó.
Khi nhìn thấy nó và ghi chép kiếm đạo của thanh kiếm ngã xuống, Nhiếp Vân thầm than một tiếng vận khí.
Vị tổ tiên này trời sinh thần lực và tu hành trọng kiếm thuật nhưng cũng không lĩnh ngộ ám kình, tất cả chiêu số đại khai đại hợp, toàn bộ nhờ lực lượng thủ thắng, Hắc Nham bản thân chính là yêu thú, bản thể lại là Hắc Hùng, lực lượng cuồng bạo đến cực điểm, có thể nói tương thông với hắn là vận khí.
- Tiểu Hổ ngươi thì sao?
Quay đầu nhìn về phía đệ nhất yêu sủng, đầu hổ thú.
- Ta lĩnh ngộ kiếm thuật quá thấp, còn không có kiếm đạo của mình.
Tiểu Hổ gãi gãi đầu.
Hắc Nham bất kể thế nào cũng là yêu thú sống mấy trăm năm, mà tiểu Hổ tuổi quá nhỏ, lĩnh ngộ kiếm đạo quá thấp, cho nên chúng kém hơn không ít.
- Cũng tốt, Hắc Nham, ngươi ở đây tiếp nhận truyền thừa, ta cùng tiểu Hổ đi vào Tử Hoa động phủ che dấu!
Đã có một con yêu thú tiếp nhận truyền thừa, Nhiếp Vân cũng không nói nhảm, lập tức mang theo tiểu Hổ tiến vào Tử Hoa động phủ, đồng thời cũng gia trì một đạo ngụy trang chi khí lên người Hắc Nham, lại làm nó biến thành bộ dạng Văn siêu.
Ầm ầm!
Hắc Nham có thể tiếp nhận truyền thừa, lúc này kiếm đạo trên không trung dừng tấn công, lúc lực lượng như ngân hà quán thâu vào người nó.
- Ân. . .
Lực lượng quá mức cường đại, dù Hắc Nham thể chất cường hãn nhưng có cảm giác cơ bắp toàn thân sắp nổ tung, nhịn không được gào thét trầm thấp.
Tuy tiếp nhận truyền thừa thống khổ nhưng lực lượng lại tăng lên, thực lực tăng trưởng rất nhanh, toàn thân Hắc Nham bành trướng, cho dù là linh hồn hay pháp lực đều có tăng vọt về chất.
Tế tự truyền thừa, chẳng những có thể gia tăng pháp lực, cảnh giới, nó còn gia tăng linh hồn lên nhanh chóng.
Hô!
Hắc Nham vừa tiếp nhận truyền thừa không lâu, bên ngoài Kiếm Thần điện xuất hiện một cái truyền tống trận, thân ảnh Vân Huyên và Nghê Hư đi tới.&
Vũ kỹ chi tủy cũng vô dụng, bản thân vừa rồi không câu thông không nói, Nhiếp Vân ang suy nghĩ lại đột nhiên cảm thấy kiếm đạo đan điền trong khí hải vận chuyển.
Ầm ầm!
Vừa mới vận chuyển, hắn đã cảm thấy tế tự chi địa giảm bớt rất nhiều áp lực, lập tức ngẩng đầu nhìn hào quang Vân Huyên lưu lại lúc trước.
Chỉ thấy hào quang lưu lại bốn ngàn năm trăm bốn mươi sáu vị tổ tiên lưu lại bảo kiếm kiệt ngạo bất tuân, đồng thời chúng nổ vang và ngã xuống đất.
- Ah...
Nhìn thấy tình cảnh như thế Nhiếp Vân đã giật mình.
Chỉ có người thừa kế đạt được kiếm linh tán thành mới có làm bảo kiếm ngã xuống, người nhiều nhất trong lịch sử Kiếm Thần Tông chỉ có tám thanh bảo kiếm, hiện tại tất cả đều ngã?
Chẳng lẽ đại biểu tất cả kiếm linh thừa nhận mình?
- Việc này không có khả năng!
- Chẳng lẽ là kiếm đạo sư?
Trong đầu Nhiếp Vân xuất hiện hào quang sáng ngời.
Tổ sư khai phái Kiếm Thần Tông chính là kiếm đạo sư, mà người lưu bảo kiếm tại, tế tự chi địa đều là hậu nhân của kiếm đạo sư, có lẽ chính vì thế khi kiếm đạo đan điền vận chuyển mới làm tất cả kiếm ngã xuống, đạt được tất cả mọi người tán thành!
Tất cả bảo kiếm ngã xuống đất, vào lúc này kiếm linh tấn công ý niệm cũng biến mất, dường như chúng thần phục một cách tự nhiên với kiếm đạo sư.
- Như vậy không được, một khi bị Vân Huyên phát hiện, khẳng định thân phận kiếm đạo sư của ta sẽ bại lộ.
Nghĩ thông suốt chuyện gì xảy ra, Nhiếp Vân không cao hứng mà cảm thấy bất đắc dĩ, vội vàng đình chỉ vận chuyển kiếm đạo đan điền.
Có thể làm nhiều kiếm ngã xuống đã không phải vấn đề đạt được tán thành, Vân Huyên chỉ cần quay về sẽ nhận ra dị thường, đến lúc đó cho dù thiên phú ngụy trang mạnh hơn nữa cũng bại lộ.
Àm ầm ầm...
Quả nhiên kiếm đạo đan điền dừng lại vận chuyển, thân ảnh hơn bố ngàn thanh kiếm ngã xuống dựng lên lần nữa.
Ông!
Bảo kiếm lần nữa chỗ đứng sừng sững, Nhiếp Vân nhìn thấy ý niệm đầy trời lại xuất hiện, cảnh tượng giống như tế tự tiếp tục tiến hành.
- Sau khi tiến hành tế tự không cách nào dừng lại.
Nhìn thấy loại tình huống này, Nhiếp Vân lập tức hiểu ra.
Tế tự tông môn, một khi tiến hành, trừ phi có người tiếp nhận truyền thừa hoặc là người thừa kế tử vong, nếu không sẽ không dừng lại.
Chuyên môn tìm kiếm một lần, trong hơn bốn nghìn chuôi bảo kiếm ẩn chứa kiếm đạo nhưng không có cái nào thích hợp, nói rõ Nhiếp Vân căn bản không cách nào tiếp nhận truyền thừa, một khi vận chuyển thiên phú kiếm đạo lại được tất cả bảo kiếm tán thành... Cho dù biết làm thế nào cũng có phiền toái.
- Ngừng cũng không ngừng được, lại không thể tiếp nhận truyền thừa, vậy phải làm sao bây giờ?
Suy nghĩ tình cảnh trước mặt, Nhiếp Vân có cảm giác bất đắc dĩ.
- Ân, đúng rồi, tiểu Hổ và Hắc Nham đều là yêu thú nhưng tu luyện qua kiếm thuật của Kiếm Thần Tông, cho dù yêu thú lĩnh ngộ thấp nhưng có lẽ chúng có kiếm đạo phù hợp, không bằng để bọn chúng thử xem, nhìn xem có thể tiếp nhận truyền thừa hay không!
Đột nhiên nội tâm hơi động, nhớ tới tiểu Hổ và Hắc Nham hai đại yêu sủng.
Tình huống bây giờ chỉ cần có người đạt được truyền thừa, truyền thừa sẽ chấm dứt, mình không đạt được nhưng yêu sủng lại được!
Yêu sủng và chủ nhân có liên hệ đặc thù với nhau, hơn nữa ngụy trang chi khí tấn thăng đến hình thái thứ hai, hoàn toàn có thể làm chúng thay thế mình.
Hắn lại không dám xác định hai con yêu thú có thể được tán thành hay không.
Thời điểm tại Thiên U Cốc, chúng nó cùng tu luyện kiếm thuật với mình đến bây giờ đã qua một thời gian ngắn, có lẽ đã lĩnh ngộ đồ vật thuộc về mình, có thể có thể phù hợp với một tổ tiên.
Dù sao Nhiếp Vân là kiếm đạo sư, một khi phát hiện bọn chúng không phù hợp cũng hoàn toàn có thể vận chuyển kiếm đạo đan điền làm tất cả kiếm ngã xuống, hơn nữa giúp chúng tránh thoát.
Nghĩ đến liền làm, nội tâm hơi động, hắn thả Hắc Nham và tiểu Hổ ra khỏi Tử Hoa động phủ.
Trong bốn đại yêu sủng, bởi vì Tử Đồng, Tiểu Phong luyện hóa một sùng , thi thể Phong Lôi thú cho nên lâm vào tu luyện chưa tỉnh lại.
- Các ngươi nhìn xem có đạo thuộc về mình không. . .
Sau khi mang suy nghĩ của mình nói với yêu sủng, Nhiếp Vân chỉ vào hình ảnh trước mặt.
- Ân!
Thông qua thuần thú đan điền, hai đại yêu sủng cũng hiểu tình cảnh xấu hổ của Nhiếp Vân trước mắt, đồng thời tĩnh hạ tâm lai cảm ứng kiếm đạo trên không trung.
Chỉ chốc lát hai đại yêu sủng cùng mở mắt ra.
- Chủ nhân, ta cảm ứng được có kiếm đạo tương thông với ta.
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn thấy Hắc Nham đang nói ra.
- Ngươi?
Vốn Hắc Nham cao lớn thô kệch, Nhiếp Vân cho rằng tiểu Hổ có thể tiếp nhận truyền thừa tỷ lệ rất lớn, không ngờ lại là nó.
Khi nhìn thấy nó và ghi chép kiếm đạo của thanh kiếm ngã xuống, Nhiếp Vân thầm than một tiếng vận khí.
Vị tổ tiên này trời sinh thần lực và tu hành trọng kiếm thuật nhưng cũng không lĩnh ngộ ám kình, tất cả chiêu số đại khai đại hợp, toàn bộ nhờ lực lượng thủ thắng, Hắc Nham bản thân chính là yêu thú, bản thể lại là Hắc Hùng, lực lượng cuồng bạo đến cực điểm, có thể nói tương thông với hắn là vận khí.
- Tiểu Hổ ngươi thì sao?
Quay đầu nhìn về phía đệ nhất yêu sủng, đầu hổ thú.
- Ta lĩnh ngộ kiếm thuật quá thấp, còn không có kiếm đạo của mình.
Tiểu Hổ gãi gãi đầu.
Hắc Nham bất kể thế nào cũng là yêu thú sống mấy trăm năm, mà tiểu Hổ tuổi quá nhỏ, lĩnh ngộ kiếm đạo quá thấp, cho nên chúng kém hơn không ít.
- Cũng tốt, Hắc Nham, ngươi ở đây tiếp nhận truyền thừa, ta cùng tiểu Hổ đi vào Tử Hoa động phủ che dấu!
Đã có một con yêu thú tiếp nhận truyền thừa, Nhiếp Vân cũng không nói nhảm, lập tức mang theo tiểu Hổ tiến vào Tử Hoa động phủ, đồng thời cũng gia trì một đạo ngụy trang chi khí lên người Hắc Nham, lại làm nó biến thành bộ dạng Văn siêu.
Ầm ầm!
Hắc Nham có thể tiếp nhận truyền thừa, lúc này kiếm đạo trên không trung dừng tấn công, lúc lực lượng như ngân hà quán thâu vào người nó.
- Ân. . .
Lực lượng quá mức cường đại, dù Hắc Nham thể chất cường hãn nhưng có cảm giác cơ bắp toàn thân sắp nổ tung, nhịn không được gào thét trầm thấp.
Tuy tiếp nhận truyền thừa thống khổ nhưng lực lượng lại tăng lên, thực lực tăng trưởng rất nhanh, toàn thân Hắc Nham bành trướng, cho dù là linh hồn hay pháp lực đều có tăng vọt về chất.
Tế tự truyền thừa, chẳng những có thể gia tăng pháp lực, cảnh giới, nó còn gia tăng linh hồn lên nhanh chóng.
Hô!
Hắc Nham vừa tiếp nhận truyền thừa không lâu, bên ngoài Kiếm Thần điện xuất hiện một cái truyền tống trận, thân ảnh Vân Huyên và Nghê Hư đi tới.&
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.