Chương 3499: Thần Nông đỉnh
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
- Lần này hẳn không có, a!!
Bích Lạc tiên tử mở mắt lần nữa, khi thấy Nhiếp Vân vẫn như cũ đứng ở trước mặt, nhịn không được duyên dáng gọi to một tiếng:
- Ảo giác, nhất định là ảo giác... Ta đường đường Hoàng cảnh viên mãn, làm sao sẽ bị huyễn cảnh mê hoặc...
Nói xong lần nữa nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm.
Thấy được bộ dáng này của nàng, Nhiếp Vân nhịn không được cười lên.
Hắn thấy, Bích Lạc tiên tử thực lực cao cường, toàn thân cao thấp mang theo lãnh ý, để cho người ta khó mà tới gần, lúc này thấy bộ dáng này, mới biết được, cũng chỉ là một nữ hài đơn thuần, tràn đầy đáng yêu.
- Huyễn cảnh, không cần mê hoặc ta, cút đi!
Thì thầm một lúc, đột nhiên hai mắt Bích Lạc tiên tử thả ra tinh quang, một chưởng vỗ tới Nhiếp Vân.
Thấy nàng công kích, Nhiếp Vân một mặt im lặng, dù sao đối phương chỉ là Hoàng cảnh viên mãn, loại công kích trình độ này không ảnh hưởng toàn cục, đang định không trốn tránh, thản nhiên tiếp nhận, để đối phương biết mình là chân nhân, đột nhiên sắc mặt biến đổi.
- Không đúng!
Chưởng lực cuồn cuộn vô biên, mang theo xu thế nghiền ép, căn bản không phải Hoàng cảnh viên mãn có thể thi triển ra.
Tuyệt đối đạt đến Thiên Đạo cảnh, thậm chí còn cao!
Coi như tu vi của mình bây giờ, không tránh né trực tiếp bị đánh trúng mà nói, cũng phải thụ thương.
- Ngăn cản!
Không chút do dự, bàn tay duỗi ra tiến lên đón.
Ầm!
Bàn tay đụng nhau, lực lượng cường đại tản ra bốn phía, xé rách không gian chung quanh.
- A...
Hai đạo lực lượng đối công, lực lượng thật, để Bích Lạc tiên tử ngây ngẩn cả người.
Nếu như là huyễn cảnh mà nói, không có khả năng rõ ràng như vậy.
- Là ta! Bích Nhi nói cho ta biết ngươi bị bắt đi, ta tới Vô Biên Thâm Uyên!
Sợ người ngọc trước mắt lần nữa làm ra cử động không lý trí gì, Nhiếp Vân vội nói.
- Ngươi... Tới Vô Biên Thâm Uyên?
Bích Lạc tiên tử sững sờ, trên mặt lập tức nhịn không được đỏ lên.
Nếu như không phải huyễn cảnh... Mới vừa nói há không phải đều bị nghe được?
Cái này...
- Thực lực của ngươi...
Thấy bộ dáng nàng như vậy, Nhiếp Vân không biết nói như thế nào, đành phải nói sang chuyện khác.
Thực lực của đối phương rõ ràng chỉ là Hoàng cảnh viên mãn, làm sao đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy?
Vừa rồi nếu không phải mình vừa mới Thôn Phệ huyết dịch, thực lực tăng lên không ít, chỉ sợ cũng khó có thể chịu đựng.
- Thực lực? Thế nào?
Bích Lạc tiên tử không có ý thức được lực lượng của nàng tăng lên rất nhiều, nghi ngờ giơ bàn tay lên.
Tê lạp!
Vừa mới nâng lên, liền thấy không gian trước mắt nghẹn ngào, bị xé thành hai nửa.
- Cái gì?
Bích Lạc tiên tử giật nảy mình.
Nàng đối với thực lực của mình biết rất rõ ràng, mới vừa đạt tới Hoàng cảnh viên mãn không lâu, tu vi vừa triệt để củng cố, loại thực lực này, coi như dùng hết toàn lực, cũng rất khó phá vỡ không gian, lúc này nhẹ nhõm xé rách không gian, thật hay giả?
Không phải tận mắt nhìn thấy, căn bản không thể tin được.
- Xem ra Thánh Quang chẳng những giải quyết Hỏa Độc cùng Huyền Thiên Đạo tranh đấu, còn để truyền thừa thuận lợi tiến vào thân thể của ngươi!
Ngón tay rơi vào mạch đập của Bích Lạc tiên tử, Nhiếp Vân mỉm cười.
Huyền Thiên Đạo truyền thừa cường đại, bình thường muốn hoàn toàn tiếp nhận, cần tốn hao chí ít vài vạn năm, giờ phút này bởi vì Thánh Quang, lực lượng quán thông toàn thân, mặc dù cách hoàn toàn luyện hóa còn có một khoảng cách rất lớn, lại làm cho thực lực của nàng có tiến bộ cực lớn, so với mình bây giờ cũng không hề yếu!
- Bất quá, Huyền Thiên Đạo truyền thừa thực quá bác đại tinh thâm, mặc dù có một phần lực lượng dung nhập thân thể, nhưng cách hoàn toàn luyện hóa, còn cần một khoảng cách rất lớn! Hảo hảo tiếp thu, tiến hành thể ngộ, làm không cẩn thận, có thể còn sớm hơn ta đột phá gông cùm xiềng xích, thành tựu Đại Đế!
Nhiếp Vân cười.
Mới vừa bắt mạch, hắn đã phát hiện Huyền Thiên Đạo cường đại, hoàn toàn tiếp thu truyền thừa, đồng thời hảo hảo tu luyện mà nói, có lẽ Bích Lạc tiên tử thật có thể đột phá cửa ải cuối cùng.
Đương nhiên, Đại Đế không cách nào truyền thừa, càng nhiều là dựa vào ngộ tính cùng cơ duyên bản thân, không có cơ duyên, có truyền thừa cường đại cũng vô dụng.
Trong lòng cảm khái, Nhiếp Vân cũng không ghen ghét, ngược lại mừng thay cho nàng.
- Đúng rồi, sao ngươi đến nơi này?
Lại thuận miệng hàn huyên vài câu sự tình tu luyện, Nhiếp Vân nhịn không được hỏi.
Nơi này cách lối vào của Vô Biên Thâm Uyên không dưới ức vạn dặm, coi như mình, cũng phải phi hành tiếp cận nửa tháng, Bích Lạc tiên tử làm sao có thể tới đây?
- Ta cũng không biết, sau khi tiến vào Vô Biên Thâm Uyên, hoảng hốt chạy bừa, kết quả tiến nhập một lỗ thủng, xuất hiện lần nữa liền đến nơi này!
Bích Lạc tiên tử cũng mê hoặc.
- Thì ra là thế, vận khí của ngươi thực không tồi!
Nhiếp Vân cười khổ lắc đầu.
Trước đó hắn đoán ra có thể là như vậy, nhưng chính tai nghe được vẫn cảm thấy khó mà tin được.
Vô Biên Thâm Uyên ẩn chứa vô số lỗ thủng không thấy được, tiến vào bên trong, ai cũng không biết sinh tử, ngay cả cường giả Đại Đế muốn giữ được tính mạng cũng khó khăn!
Một Hoàng cảnh viên mãn trong lúc vô tình rơi vào trong đó, thế mà lông tóc không thương được chuyển tới nơi này, ngẫm lại vận khí quả thật quá tốt.
Không chỉ như vậy, còn thuận lợi chiếm được Huyền Thiên Đạo truyền thừa, thực lực tăng nhiều, nói ra cũng không người tin tưởng.
- Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy nơi này có cái gì hấp dẫn ta, để cho ta không thể không đến, về phần ba bộ chưởng pháp khảo hạch, với ta mà nói ngược lại không khó, thời gian không dài liền học được...
Bích Lạc tiên tử nói tiếp.
Có thể có được Huyền Thiên Đạo truyền thừa, nàng cũng có chút khó mà tin được.
Tất cả quá thuận lợi, thuận lợi vượt quá tưởng tượng.
- Hấp dẫn?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Chẳng lẽ Bích Lạc tiên tử thích hợp Huyền Thiên Đạo truyền thừa, mới có loại cảm giác này?
Nếu là như vậy, đồ vật hấp dẫn Viêm Hoàng điện lại là cái gì?
Trong lòng mình đột nhiên toát ra loại cảm giác kia lại là cái gì?
- Bích Lạc tiên tử, ngươi trước vào trong không gian pháp bảo của ta tu luyện, ta xem một chút Thánh Sơn này rốt cuộc là cái gì!
Trong lòng hơi động, làm ra quyết định.
Đã có loại cảm giác này, vô luận như thế nào cũng phải xác minh Thánh Sơn rốt cuộc là cái gì.
- Ân!
Trải qua nói chuyện với nhau, Bích Lạc tiên tử cũng biết hiện tại ở địa phương nào, gật đầu đáp ứng.
Mặc dù thực lực của nàng không yếu, lại lấy được truyền thừa, nhưng cách hoàn toàn khống chế còn kém xa lắm, tùy tiện đi qua, sẽ chỉ thêm phiền, còn không bằng an tâm tu luyện.
Bích Lạc tiên tử mở mắt lần nữa, khi thấy Nhiếp Vân vẫn như cũ đứng ở trước mặt, nhịn không được duyên dáng gọi to một tiếng:
- Ảo giác, nhất định là ảo giác... Ta đường đường Hoàng cảnh viên mãn, làm sao sẽ bị huyễn cảnh mê hoặc...
Nói xong lần nữa nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm.
Thấy được bộ dáng này của nàng, Nhiếp Vân nhịn không được cười lên.
Hắn thấy, Bích Lạc tiên tử thực lực cao cường, toàn thân cao thấp mang theo lãnh ý, để cho người ta khó mà tới gần, lúc này thấy bộ dáng này, mới biết được, cũng chỉ là một nữ hài đơn thuần, tràn đầy đáng yêu.
- Huyễn cảnh, không cần mê hoặc ta, cút đi!
Thì thầm một lúc, đột nhiên hai mắt Bích Lạc tiên tử thả ra tinh quang, một chưởng vỗ tới Nhiếp Vân.
Thấy nàng công kích, Nhiếp Vân một mặt im lặng, dù sao đối phương chỉ là Hoàng cảnh viên mãn, loại công kích trình độ này không ảnh hưởng toàn cục, đang định không trốn tránh, thản nhiên tiếp nhận, để đối phương biết mình là chân nhân, đột nhiên sắc mặt biến đổi.
- Không đúng!
Chưởng lực cuồn cuộn vô biên, mang theo xu thế nghiền ép, căn bản không phải Hoàng cảnh viên mãn có thể thi triển ra.
Tuyệt đối đạt đến Thiên Đạo cảnh, thậm chí còn cao!
Coi như tu vi của mình bây giờ, không tránh né trực tiếp bị đánh trúng mà nói, cũng phải thụ thương.
- Ngăn cản!
Không chút do dự, bàn tay duỗi ra tiến lên đón.
Ầm!
Bàn tay đụng nhau, lực lượng cường đại tản ra bốn phía, xé rách không gian chung quanh.
- A...
Hai đạo lực lượng đối công, lực lượng thật, để Bích Lạc tiên tử ngây ngẩn cả người.
Nếu như là huyễn cảnh mà nói, không có khả năng rõ ràng như vậy.
- Là ta! Bích Nhi nói cho ta biết ngươi bị bắt đi, ta tới Vô Biên Thâm Uyên!
Sợ người ngọc trước mắt lần nữa làm ra cử động không lý trí gì, Nhiếp Vân vội nói.
- Ngươi... Tới Vô Biên Thâm Uyên?
Bích Lạc tiên tử sững sờ, trên mặt lập tức nhịn không được đỏ lên.
Nếu như không phải huyễn cảnh... Mới vừa nói há không phải đều bị nghe được?
Cái này...
- Thực lực của ngươi...
Thấy bộ dáng nàng như vậy, Nhiếp Vân không biết nói như thế nào, đành phải nói sang chuyện khác.
Thực lực của đối phương rõ ràng chỉ là Hoàng cảnh viên mãn, làm sao đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy?
Vừa rồi nếu không phải mình vừa mới Thôn Phệ huyết dịch, thực lực tăng lên không ít, chỉ sợ cũng khó có thể chịu đựng.
- Thực lực? Thế nào?
Bích Lạc tiên tử không có ý thức được lực lượng của nàng tăng lên rất nhiều, nghi ngờ giơ bàn tay lên.
Tê lạp!
Vừa mới nâng lên, liền thấy không gian trước mắt nghẹn ngào, bị xé thành hai nửa.
- Cái gì?
Bích Lạc tiên tử giật nảy mình.
Nàng đối với thực lực của mình biết rất rõ ràng, mới vừa đạt tới Hoàng cảnh viên mãn không lâu, tu vi vừa triệt để củng cố, loại thực lực này, coi như dùng hết toàn lực, cũng rất khó phá vỡ không gian, lúc này nhẹ nhõm xé rách không gian, thật hay giả?
Không phải tận mắt nhìn thấy, căn bản không thể tin được.
- Xem ra Thánh Quang chẳng những giải quyết Hỏa Độc cùng Huyền Thiên Đạo tranh đấu, còn để truyền thừa thuận lợi tiến vào thân thể của ngươi!
Ngón tay rơi vào mạch đập của Bích Lạc tiên tử, Nhiếp Vân mỉm cười.
Huyền Thiên Đạo truyền thừa cường đại, bình thường muốn hoàn toàn tiếp nhận, cần tốn hao chí ít vài vạn năm, giờ phút này bởi vì Thánh Quang, lực lượng quán thông toàn thân, mặc dù cách hoàn toàn luyện hóa còn có một khoảng cách rất lớn, lại làm cho thực lực của nàng có tiến bộ cực lớn, so với mình bây giờ cũng không hề yếu!
- Bất quá, Huyền Thiên Đạo truyền thừa thực quá bác đại tinh thâm, mặc dù có một phần lực lượng dung nhập thân thể, nhưng cách hoàn toàn luyện hóa, còn cần một khoảng cách rất lớn! Hảo hảo tiếp thu, tiến hành thể ngộ, làm không cẩn thận, có thể còn sớm hơn ta đột phá gông cùm xiềng xích, thành tựu Đại Đế!
Nhiếp Vân cười.
Mới vừa bắt mạch, hắn đã phát hiện Huyền Thiên Đạo cường đại, hoàn toàn tiếp thu truyền thừa, đồng thời hảo hảo tu luyện mà nói, có lẽ Bích Lạc tiên tử thật có thể đột phá cửa ải cuối cùng.
Đương nhiên, Đại Đế không cách nào truyền thừa, càng nhiều là dựa vào ngộ tính cùng cơ duyên bản thân, không có cơ duyên, có truyền thừa cường đại cũng vô dụng.
Trong lòng cảm khái, Nhiếp Vân cũng không ghen ghét, ngược lại mừng thay cho nàng.
- Đúng rồi, sao ngươi đến nơi này?
Lại thuận miệng hàn huyên vài câu sự tình tu luyện, Nhiếp Vân nhịn không được hỏi.
Nơi này cách lối vào của Vô Biên Thâm Uyên không dưới ức vạn dặm, coi như mình, cũng phải phi hành tiếp cận nửa tháng, Bích Lạc tiên tử làm sao có thể tới đây?
- Ta cũng không biết, sau khi tiến vào Vô Biên Thâm Uyên, hoảng hốt chạy bừa, kết quả tiến nhập một lỗ thủng, xuất hiện lần nữa liền đến nơi này!
Bích Lạc tiên tử cũng mê hoặc.
- Thì ra là thế, vận khí của ngươi thực không tồi!
Nhiếp Vân cười khổ lắc đầu.
Trước đó hắn đoán ra có thể là như vậy, nhưng chính tai nghe được vẫn cảm thấy khó mà tin được.
Vô Biên Thâm Uyên ẩn chứa vô số lỗ thủng không thấy được, tiến vào bên trong, ai cũng không biết sinh tử, ngay cả cường giả Đại Đế muốn giữ được tính mạng cũng khó khăn!
Một Hoàng cảnh viên mãn trong lúc vô tình rơi vào trong đó, thế mà lông tóc không thương được chuyển tới nơi này, ngẫm lại vận khí quả thật quá tốt.
Không chỉ như vậy, còn thuận lợi chiếm được Huyền Thiên Đạo truyền thừa, thực lực tăng nhiều, nói ra cũng không người tin tưởng.
- Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy nơi này có cái gì hấp dẫn ta, để cho ta không thể không đến, về phần ba bộ chưởng pháp khảo hạch, với ta mà nói ngược lại không khó, thời gian không dài liền học được...
Bích Lạc tiên tử nói tiếp.
Có thể có được Huyền Thiên Đạo truyền thừa, nàng cũng có chút khó mà tin được.
Tất cả quá thuận lợi, thuận lợi vượt quá tưởng tượng.
- Hấp dẫn?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Chẳng lẽ Bích Lạc tiên tử thích hợp Huyền Thiên Đạo truyền thừa, mới có loại cảm giác này?
Nếu là như vậy, đồ vật hấp dẫn Viêm Hoàng điện lại là cái gì?
Trong lòng mình đột nhiên toát ra loại cảm giác kia lại là cái gì?
- Bích Lạc tiên tử, ngươi trước vào trong không gian pháp bảo của ta tu luyện, ta xem một chút Thánh Sơn này rốt cuộc là cái gì!
Trong lòng hơi động, làm ra quyết định.
Đã có loại cảm giác này, vô luận như thế nào cũng phải xác minh Thánh Sơn rốt cuộc là cái gì.
- Ân!
Trải qua nói chuyện với nhau, Bích Lạc tiên tử cũng biết hiện tại ở địa phương nào, gật đầu đáp ứng.
Mặc dù thực lực của nàng không yếu, lại lấy được truyền thừa, nhưng cách hoàn toàn khống chế còn kém xa lắm, tùy tiện đi qua, sẽ chỉ thêm phiền, còn không bằng an tâm tu luyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.