Chương 2142: Thôn Thiên Kim Quy (1)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
- Ta có biện pháp khôi phục cho ngươi nhưng cần năng lượng khổng lồ, nếu sau khi ta lãng phí những năng lượng này, ngươi khôi phục lại thay đổi thì ta làm sao bây giờ?
Nhiếp Vân lắc đầu.
- Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?
Huyền Thiền Vương hỏi.
- Rất đơn giản, linh hồn hiến tế, tự nguyện làm yêu sủng của ta, ta chẳng những giúp ngươi khôi phục, còn tặng ngươi một tấm Chủ Tể Phù Ấn, từ đó thực lực của ngươi tăng nhiều đối phó ba người kia.
- Không đồng ý thì thôi, ta vẫn có thể giúp ngươi khôi phục, sau khi mọc dài ra ta lại cắt đi, ngươi tự sanh tự diệt!
Nhiếp Vân khoát khoát tay:
- Cho ngươi mười giây suy nghĩ, có đồng ý hay không tự ngươi nói tính toán!
- Muốn ta làm yêu sủng của ngươi, nằm mơ.
Không nghĩ tới sẽ là yêu cầu này, Huyền Thiền Vương nặng nề quát lớn.
- Làm yêu sủng của ta, ta sẽ giúp ngươi báo thù, giúp ngươi khôi phục đỉnh phong, bằng không mất đi đôi cánh, không qua bao lâu sẽ có người tới tìm ngươi, kết quả chắc hẳn không cần ta nhiều lời a!
Thần sắc Nhiếp Vân lạnh nhạt.
- Việc này. . .
Huyền Thiền Vương dừng lại.
Đối phương nói rất không dễ nghe nhưng lại là sự thật.
Tuy nó là một tring tứ đại vương giả thập tuyệt cổ địa nhưng vẫn có thiên địch, bằng không cũng không ẩn thân suốt cả ngày, nấp ở nơi nhỏ bé này không đi ra.
Có được Huyền Thiền Vương Dực, nó qua lại như gió, tự nhiên không sợ đối đầu, tình huống hiện tại không được.
Không có cánh nên tốc độ giảm mạnh, đó chỉ là một phương diện, còn tương đương với mất đi thủ đoạn công kích và phòng ngự mạnh nhất của bản thân.
Lúc này hắn đừng nói gặp người sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, cho dù là cường giả hai ngàn tám trăm đại đạo xuất hiện cũng có thể chém giết nó dễ dàng.
- Huyền Thiền Vương, thuận theo đi, không lỗ lả gì đâu.
Thời điểm thấy nó do dự, một âm thanh vang lên, ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy con Ma Thần Cổ Hùng đứng trước mặt nó.
Đầu Cổ Hùng này mang theo khí vương giả, vừa nhìn đã biết là vương giả trong Cổ Hùng.
- Hùng Cổ, ngươi. . .
Huyền Thiền Vương nhận ra.
- Không sai, ta đã thành yêu sủng của chủ nhân!
Hùng Cổ gật đầu.
- Ách. . .
Huyền Thiền Vương dừng lại.
Cùng là tính mạng thượng cổ trong thập tuyệt cổ địa, Hùng Cổ chưa thấy qua nó, nó đã thấy qua đối phương, biết rõ nó là vương giả của Ma Thần Cổ Hùng nhất tộc, khống chế mấy chục vạn Cổ Hùng.
Thực lực của gia hỏa này còn cường đại hơn người cô đơn như nó, nó còn quy thuận đã làm Huyền Thiền Vương cảm thấy rung động.
- Không có gì phải do dự, Huyền Thiền Vương Dực của ngươi bị cắt, nếu như không có những biện pháp khác chỉ có thể chờ chết nhưng quy thuận chủ nhân, có thể giúp ngươi khôi phục đôi cánh, thậm chí tăng lên sức chiến đấu, giúp ngươi tự mình báo thù.
- Lại nói chủ nhân cũng không phải là người trong thập tuyệt cổ địa, chỉ ở lại nơi này trong thời gian ngắn, khả năng sẽ rời đi, đến lúc đó ngươi đã có thân tự do, loại cơ hội này không nắm lấy đúng là ngu xuẩn.
Hùng Cổ truyền âm.
Nó truyền âm cũng là Nhiếp Vân bày mưu đặt kế, chỉ có nói như vậy mới có thể triệt để bỏ đi cảnh giác của Huyền Thiền Vương.
- Tốt, ta đáp ứng. . .
Do dự một chút, Huyền Thiền Vương gật gật đầu, nó cắt một đạo linh hồn đưa vào trong thức hải Nhiếp Vân.
Chỉ trong nháy mắt Nhiếp Vân cảm nhận được linh hồn của đối phương, Huyền Thiền Vương và Cổ Hùng đều trở thành yêu sủng của hắn.
- Ân, rất tốt!
Mộc sinh chi khí khôi phục thương thế, Thiên Tâm Đằng cung ứng năng lượng.
Thấy nó thần phục, Nhiếp Vân biết rõ mục đích đạt thành, hắn cười một tiếng, một đạo mộc sinh chi khí lập tức tiến vào trong thân thể đối phương, Huyền Thiền Vương đang trọng thương cũng khôi phục nhanh chóng.
Cùng thời khắc đó toàn thân tuôn ra vô số dây leo, từng đạo lực lượng cường đại quán thâu vào trong người Huyền Thiền Vương .
Thiên Tâm Đằng thôn phệ vô số Ma Thần Cổ Hùng, tăng thêm đám người Minh Thừa, lực lượng trong người rất nhiều, lúc này quán thâu vào trong cơ thể, phối hợp mộc sinh chi khí, mấy giây qua đi cánh của Huyền Thiền Vương đã mọc ra lần nữa.
Ầm ầm ầm...
Hàn quang lóe lên, Huyền Thiền Vương mất đi đôi cánh và đưa qua cho Nhiếp Vân.
Đã nhận chủ nhân, cánh cũng mọc dài ra, cũng không sao, lại nói chỉ cần có mộc sinh đại đạo và đầy đủ năng lượng sẽ mọc ra lần nữa.
- Rất tốt!
Tiếp nhận đôi cánh, Nhiếp Vân tiện tay luyện hóa, tiếp tục đánh vào một đạo mộc sinh chi khí khôi phục thương thế của Huyền Thiền Vương, từ đó nó lại mọc thêm đôi cánh khác, sau khi chuẩn bị xong, lúc này mới tập trung lực chú ý vào Huyền Thiền Vương Dực.
Không hổ là đồ vật làm Ma Thần Cổ Hùng khen không dứt miệng, đôi cánh này trong suốt như không khí, lại mang theo hiệu quả phòng ngự ngay cả phòng ngự chi khí cũng không bằng, mặc dù hắn hiện tại công kích cũng không đánh tan.
- Dung hợp!
Đôi tay hơi động, hai cánh mỏng lập tức dung hợp với Phượng Hoàng chi dực, chỉ trong nháy mắt Phượng Hoàng chi dực tăng lớn gấp đôi, mang theo hào quang quỷ dị.
Hô!
Nhẹ nhàng khẽ động, Nhiếp Vân biến mất trong nháy mắt, xuất hiện ở cách đó mấy vạn dặm giống như thuấn di.
- Lợi hại!
Cảm nhận được cánh chim sau dung hợp lợi hại như thế, Nhiếp Vân khó có thể áp chế hưng phấn trong nội tâm.
Sau khi dung nhập Huyền Thiền Vương Dực với Phượng Hoàng chi dực, tốc độ của hắn đã tăng lên gấp đôi so với lúc trước, tốc độ tăng lên, sức chiến đấu tự nhiên cũng tăng lên, hiện tại mặc dù không sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, gặp đám người Minh Thừa cũng có thể đánh chết dễ dàng.
Đương nhiên, dung hợp Huyền Thiền Vương Dực không chỉ gia tăng tốc độ, quan trọng hơn là lực công kích và phòng ngự của đôi cánh tăng cường rất mạnh, lúc này đôi cánh khép lại hoàn toàn, mặc dù cường giả hai ngàn chín trăm đầu đại đạo công kích cũng có thể lông tóc không tổn hao gì, không luuwlaij chút thương thế nào khác
Nói cách khác, cho dù Nhiếp Vân không sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, đối mặt cường giả cấp bậc Tông Chủ cũng không cần sợ hãi, tuy hắn không thể giết đối phương, đối phương cũng không có khả năng đả thương hắn.
Khó trách Huyền Thiền Vương ỷ lại đôi cánh như vậy, đúng là đáng sợ!
Đương nhiên, có khả năng do dung hợp với đôi cánh của hắn.
Phượng Hoàng chi dực của hắn dung hợp toàn bộ lực lượng của U Minh Hoàng Vương, bản thân đã là tồn tại số một số hai trong hỗn độn hải dương, lúc này tương dung với cánh của cường giả khác, lập tức càng cường đại hơn trước.
Thậm chí vượt qua tu vi bản thân hắn.
Hô!
Trong quá trình dung hợp đôi cánh, Huyền Thiền Vương đã khôi phục lần nữa, đôi
cánh mới tỏa ra hào quang giống như tùy thời sẽ xé rách bầu trời.
Nhiếp Vân lắc đầu.
- Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?
Huyền Thiền Vương hỏi.
- Rất đơn giản, linh hồn hiến tế, tự nguyện làm yêu sủng của ta, ta chẳng những giúp ngươi khôi phục, còn tặng ngươi một tấm Chủ Tể Phù Ấn, từ đó thực lực của ngươi tăng nhiều đối phó ba người kia.
- Không đồng ý thì thôi, ta vẫn có thể giúp ngươi khôi phục, sau khi mọc dài ra ta lại cắt đi, ngươi tự sanh tự diệt!
Nhiếp Vân khoát khoát tay:
- Cho ngươi mười giây suy nghĩ, có đồng ý hay không tự ngươi nói tính toán!
- Muốn ta làm yêu sủng của ngươi, nằm mơ.
Không nghĩ tới sẽ là yêu cầu này, Huyền Thiền Vương nặng nề quát lớn.
- Làm yêu sủng của ta, ta sẽ giúp ngươi báo thù, giúp ngươi khôi phục đỉnh phong, bằng không mất đi đôi cánh, không qua bao lâu sẽ có người tới tìm ngươi, kết quả chắc hẳn không cần ta nhiều lời a!
Thần sắc Nhiếp Vân lạnh nhạt.
- Việc này. . .
Huyền Thiền Vương dừng lại.
Đối phương nói rất không dễ nghe nhưng lại là sự thật.
Tuy nó là một tring tứ đại vương giả thập tuyệt cổ địa nhưng vẫn có thiên địch, bằng không cũng không ẩn thân suốt cả ngày, nấp ở nơi nhỏ bé này không đi ra.
Có được Huyền Thiền Vương Dực, nó qua lại như gió, tự nhiên không sợ đối đầu, tình huống hiện tại không được.
Không có cánh nên tốc độ giảm mạnh, đó chỉ là một phương diện, còn tương đương với mất đi thủ đoạn công kích và phòng ngự mạnh nhất của bản thân.
Lúc này hắn đừng nói gặp người sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, cho dù là cường giả hai ngàn tám trăm đại đạo xuất hiện cũng có thể chém giết nó dễ dàng.
- Huyền Thiền Vương, thuận theo đi, không lỗ lả gì đâu.
Thời điểm thấy nó do dự, một âm thanh vang lên, ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy con Ma Thần Cổ Hùng đứng trước mặt nó.
Đầu Cổ Hùng này mang theo khí vương giả, vừa nhìn đã biết là vương giả trong Cổ Hùng.
- Hùng Cổ, ngươi. . .
Huyền Thiền Vương nhận ra.
- Không sai, ta đã thành yêu sủng của chủ nhân!
Hùng Cổ gật đầu.
- Ách. . .
Huyền Thiền Vương dừng lại.
Cùng là tính mạng thượng cổ trong thập tuyệt cổ địa, Hùng Cổ chưa thấy qua nó, nó đã thấy qua đối phương, biết rõ nó là vương giả của Ma Thần Cổ Hùng nhất tộc, khống chế mấy chục vạn Cổ Hùng.
Thực lực của gia hỏa này còn cường đại hơn người cô đơn như nó, nó còn quy thuận đã làm Huyền Thiền Vương cảm thấy rung động.
- Không có gì phải do dự, Huyền Thiền Vương Dực của ngươi bị cắt, nếu như không có những biện pháp khác chỉ có thể chờ chết nhưng quy thuận chủ nhân, có thể giúp ngươi khôi phục đôi cánh, thậm chí tăng lên sức chiến đấu, giúp ngươi tự mình báo thù.
- Lại nói chủ nhân cũng không phải là người trong thập tuyệt cổ địa, chỉ ở lại nơi này trong thời gian ngắn, khả năng sẽ rời đi, đến lúc đó ngươi đã có thân tự do, loại cơ hội này không nắm lấy đúng là ngu xuẩn.
Hùng Cổ truyền âm.
Nó truyền âm cũng là Nhiếp Vân bày mưu đặt kế, chỉ có nói như vậy mới có thể triệt để bỏ đi cảnh giác của Huyền Thiền Vương.
- Tốt, ta đáp ứng. . .
Do dự một chút, Huyền Thiền Vương gật gật đầu, nó cắt một đạo linh hồn đưa vào trong thức hải Nhiếp Vân.
Chỉ trong nháy mắt Nhiếp Vân cảm nhận được linh hồn của đối phương, Huyền Thiền Vương và Cổ Hùng đều trở thành yêu sủng của hắn.
- Ân, rất tốt!
Mộc sinh chi khí khôi phục thương thế, Thiên Tâm Đằng cung ứng năng lượng.
Thấy nó thần phục, Nhiếp Vân biết rõ mục đích đạt thành, hắn cười một tiếng, một đạo mộc sinh chi khí lập tức tiến vào trong thân thể đối phương, Huyền Thiền Vương đang trọng thương cũng khôi phục nhanh chóng.
Cùng thời khắc đó toàn thân tuôn ra vô số dây leo, từng đạo lực lượng cường đại quán thâu vào trong người Huyền Thiền Vương .
Thiên Tâm Đằng thôn phệ vô số Ma Thần Cổ Hùng, tăng thêm đám người Minh Thừa, lực lượng trong người rất nhiều, lúc này quán thâu vào trong cơ thể, phối hợp mộc sinh chi khí, mấy giây qua đi cánh của Huyền Thiền Vương đã mọc ra lần nữa.
Ầm ầm ầm...
Hàn quang lóe lên, Huyền Thiền Vương mất đi đôi cánh và đưa qua cho Nhiếp Vân.
Đã nhận chủ nhân, cánh cũng mọc dài ra, cũng không sao, lại nói chỉ cần có mộc sinh đại đạo và đầy đủ năng lượng sẽ mọc ra lần nữa.
- Rất tốt!
Tiếp nhận đôi cánh, Nhiếp Vân tiện tay luyện hóa, tiếp tục đánh vào một đạo mộc sinh chi khí khôi phục thương thế của Huyền Thiền Vương, từ đó nó lại mọc thêm đôi cánh khác, sau khi chuẩn bị xong, lúc này mới tập trung lực chú ý vào Huyền Thiền Vương Dực.
Không hổ là đồ vật làm Ma Thần Cổ Hùng khen không dứt miệng, đôi cánh này trong suốt như không khí, lại mang theo hiệu quả phòng ngự ngay cả phòng ngự chi khí cũng không bằng, mặc dù hắn hiện tại công kích cũng không đánh tan.
- Dung hợp!
Đôi tay hơi động, hai cánh mỏng lập tức dung hợp với Phượng Hoàng chi dực, chỉ trong nháy mắt Phượng Hoàng chi dực tăng lớn gấp đôi, mang theo hào quang quỷ dị.
Hô!
Nhẹ nhàng khẽ động, Nhiếp Vân biến mất trong nháy mắt, xuất hiện ở cách đó mấy vạn dặm giống như thuấn di.
- Lợi hại!
Cảm nhận được cánh chim sau dung hợp lợi hại như thế, Nhiếp Vân khó có thể áp chế hưng phấn trong nội tâm.
Sau khi dung nhập Huyền Thiền Vương Dực với Phượng Hoàng chi dực, tốc độ của hắn đã tăng lên gấp đôi so với lúc trước, tốc độ tăng lên, sức chiến đấu tự nhiên cũng tăng lên, hiện tại mặc dù không sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, gặp đám người Minh Thừa cũng có thể đánh chết dễ dàng.
Đương nhiên, dung hợp Huyền Thiền Vương Dực không chỉ gia tăng tốc độ, quan trọng hơn là lực công kích và phòng ngự của đôi cánh tăng cường rất mạnh, lúc này đôi cánh khép lại hoàn toàn, mặc dù cường giả hai ngàn chín trăm đầu đại đạo công kích cũng có thể lông tóc không tổn hao gì, không luuwlaij chút thương thế nào khác
Nói cách khác, cho dù Nhiếp Vân không sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, đối mặt cường giả cấp bậc Tông Chủ cũng không cần sợ hãi, tuy hắn không thể giết đối phương, đối phương cũng không có khả năng đả thương hắn.
Khó trách Huyền Thiền Vương ỷ lại đôi cánh như vậy, đúng là đáng sợ!
Đương nhiên, có khả năng do dung hợp với đôi cánh của hắn.
Phượng Hoàng chi dực của hắn dung hợp toàn bộ lực lượng của U Minh Hoàng Vương, bản thân đã là tồn tại số một số hai trong hỗn độn hải dương, lúc này tương dung với cánh của cường giả khác, lập tức càng cường đại hơn trước.
Thậm chí vượt qua tu vi bản thân hắn.
Hô!
Trong quá trình dung hợp đôi cánh, Huyền Thiền Vương đã khôi phục lần nữa, đôi
cánh mới tỏa ra hào quang giống như tùy thời sẽ xé rách bầu trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.