Chương 819: Tông chủ (2)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Mặc dù ba loại thiên phú thần thâu sư, địa hành sư, kiếm đạo sư của mình đã tấn cấp, đến bây giờ hắn cũng không rõ ý nghĩa.
Suy nghĩ cả buổi cũng nghĩ không thông, đành phải không hề để ý tới, Nhiếp Vân quay đầu nhìn bốn vô thượng trưởng lão nằm trên mặt đất như con rùa, lúc này hắn đi tới trước mặt của bốn người.
- Chúng ta biết không phải đối thủ của ngươi, giết chúng ta đi! Cho dù chúng ta chết, chỉ cần chưởng giáo còn sống thì nàng nhất định báo thù cho chúng ta.
Bốn đại trưởng lão tới bây giờ còn chưa ý thức được ai đúng ai sai, thấy Nhiếp Vân đi tới cho nên một người trong đó hô to.
- Ngươi nói Vân Huyên sẽ báo thù thay các ngươi?
Nhiếp Vân cười lạnh.
- Không sai, Vân Huyên tông chủ thông minh trí tuệ, nhất định sẽ đánh chết bại hoại phát rồ làm nhục thi thể tổ tiên.
- Chúng ta vì bảo hộ Kiếm Thần Tông, mặc dù chết cũng quang vinh, động thủ đi.
- Thật không nghĩ tới ngươi còn trẻ mà độc ác như vậy, còn hung ác hơn cả yêu nhân.
Ba trưởng lão khác đồng thời kêu lên, tuy bọn hắn làm việc có chút hồ đồ nhưng cũng là người trung nghĩa.
- Bốn vị trưởng lão hiểu lầm Nhiếp Vân!
Đúng lúc này Diệp Kiếm Tinh và Thiên Huyễn đi tới, nghe đối phương nói như vậy, Diệp Kiếm Tinh cũng phải lên tiếng giải thich.
- Nhìn quần áo và trang sức của ngươi hẳn là đệ tử hạch tâm, thân là đệ tử Kiếm Thần Tông lại đi cùng với bại hoại trước mặt, ngươi còn thể diện đi gặp liệt tổ liệt tông hay sao?
Một trưởng lão nhìn thấy Diệp Kiếm Tinh đi tới liền tức giận trán nổi gân xanh, hắn quát lớn.
- Ta thấy bốn vị trưởng lão hiểu lâm rồi, không sai, ta là đệ tử hạch tâm Kiếm Thần Tông, ta là Diệp Kiếm Tinh, nội các trưởng lão Trần Văn Húc là sư thúc của ta!
Nghe được bọn họ nói thế, Diệp Kiếm Tinh lắc đầu vội vàng nói.
- Văn Húc sư điệt?
- Dường như ta nghe Văn Húc sư điệt nói qua một lần rồi, hắn nói hắn mấy năm qua bồi dưỡng một tiểu bối, tên gì ta quên rồi, đã nói như vậy có lẽ chính là ngươi.
- Ai, Văn Húc cũng là người được lựa chọn chưởng giáo mà chúng ta nhìn trúng, đáng tiếc hắn mê luyến nữ tử Yêu Hồ tộc, không thể quả quyết như Vân Huyên, khó thành đại sự!
- Tuy Văn Húc mê luyến nữ tử Yêu Hồ tộc nhưng trái phái rõ ràng, hắn rất nghiêm túc, ngươi thân là sư điệt của hắn lại làm bạn với tà ma, xảy ra chuyện gì?
Bốn đại trưởng lão nghe tên Trần Văn Húc thì hòa hoãn một ít, lúc này nhíu mày nói ra.
Lúc trước Trần Văn Húc là người cạnh tranh vị trí chưởng giáo cường lực, Tư Duẫn tổ sư tự mình tán thành hắn, bốn người tự nhiên biết rõ, nếu không phải bởi vì hắn mê luyến nữ tử Yêu Hồ tộc, chỉ sợ mặc dù Vân Huyên có thể thi triển vô thượng đại kiếm thuật cũng không cách nào đạt được danh ngạch chưởng giáo.
- Nếu bốn vị trưởng lão đã biết sư thúc ta, ta cũng nói rõ chân tướng một lần, vị này là Nhiếp Vân, chắc hẳn các ngươi cũng nhìn thấy hắn được Kiếm Thần chi tâm và Kiếm Thần Chi Kiếm tán thành, chuyện là như thế này...
Thấy sắc mặt bốn người hòa hoãn, Diệp Kiếm Tinh cũng giải thích chuyện lúc trước một năm một mười.
- Ngươi nói là. . . Vân Huyên nàng nuôi dưỡng thi thể tổ tiên Phụng Ca biến thành Bạt, còn lợi dụng thủ pháp Kiếm Linh Dưỡng Thai phá hư kiếm linh Kiếm Thần Chi Kiếm?
Nghe được Diệp Kiếm Tinh giải thích, bốn đại trưởng lão nhìn nhau, bọn họ mới biết được lúc trước mình hồ đồ cỡ nào.
- Vâng, nếu không phải thời khắc mấu chốt, Nhiếp Vân đạt được tế tự chi địa tán thành, nếu để Vân Huyên mang Bạt ra ngoài, chỉ sợ danh dự vài vạn năm của Kiếm Thần Tông chúng ta bị hủy hoại trong chốc lát không nói, còn có thể mang tới tai nạn không thể tha thứ cho đại lục Phù Thiên.
Diệp Kiếm Tinh nói.
- Thì ra là thế, nhưng mà... Tại sao hắn được Kiếm Thần chi tâm tán thành?
Trưởng lão áo đỏ còn không tin tưởng nhìn sang Nhiếp Vân.
- Bởi vì hắn là kiếm đạo sư, hơn nữa kiếm đạo đan điền đã mở tới hình thái thứ ba.
Diệp Kiếm Tinh trịnh trọng nói.
- Cái gì? Kiếm đạo sư?
-Kiếm đạo sư hình thái thứ ba?
Bốn đại trưởng lão đồng thời giật mình, sắc mặt trở nên phi thường khó coi, lại nhìn Nhiếp Vân, lúc này Nhiếp Vân cũng không che giấu thân phận kiếm đạo sư của mình, đan điền vận chuyển sinh ra kiếm khí bành trướng xông thẳng lên trời.
- Quả nhiên là kiếm đạo sư. . .
- Thì ra chúng ta thả cho tội nhân tông môn bỏ chạy, buồn cười mới vừa rồi còn dương dương tự đắc. . .
Nhìn thấy Nhiếp Vân bộc phát khí tức phun trào, diễn dịch kiếm đạo áo nghĩa, bốn đại trưởng lão không còn nghi hoặc, toàn thân run rẩy, sau khi nhìn nhau liền hối hận không dứt.
Kiếm đạo sư không có khả năng giả bộ, hơn nữa đối phương đạt được tế tự chi địa tán thành, có được năng lực tiện tay chém giết bọn họ, không cần phải nói dối làm cái gì.
- Vô thượng trưởng lão hồng y ( hoàng y, áo lam, hắc y ), bái kiến tông chủ!
- Mới vừa rồi là thuộc hạ lỗ mãng, kính xin tông chủ trách phạt!
Nhớ tới vừa rồi lỗ mãng, bốn đại trưởng lão đồng thời lắc đầu, bọn họ đi vài bước tới trước mặt Nhiếp Vân và quỳ rạp xuống đất.
- Ân?
Thấy bọn họ gọi mình là tông chủ, hơn nữa quỳ xuống, Nhiếp Vân đã giật mình.
Địa vị vô thượng trưởng lão còn cao hơn tông chủ, mặc dù phạm sai lầm cũng không cần quỳ xuống, hơn nữa bản thân mình không phải tông chủ, đây là ý gì?
- Kính xin tông chủ không nên từ chối, đây là quy củ của Kiếm Thần Tông chúng ta, chỉ cần là kiếm đạo sư sẽ có tư cách kế thừa đại vị tông chủ, huống chi ngươi bây giờ còn luyện hóa Kiếm Thần chi tâm và Kiếm Thần Chi Kiếm, đạt được lão tổ tự mình thừa nhận, chúng ta nguyện ý nghe lệnh.
Trưởng lão áo đỏ lên tiếng, lời nói dứt khoát quyết tuyệt như chém đinh chặt sắt.
- Không sai, hiện tại Vân Huyên đã gây ra chuyện tổn hại tông môn, thật sự không có tư cách tiếp tục làm tông chủ, kính xin không nên từ chối!
Hoàng y, áo lam, hắc y ba vị lão giả cũng đồng thời ôm quyền, trong lời nói mang theo thành khẩn.
- Ah...
Nhiếp Vân sững sờ.
- Nhiếp Vân, bốn vị trưởng lão nói đúng, ngươi đừng chối từ, chỉ cần ngươi thành tông chủ của chúng ta, ta tin tưởng Kiếm Thần Tông nhất định sẽ càng ngày càng tốt.
Diệp Kiếm Tinh nghe được bốn đại trưởng lão quyết định, chẳng những không có ghen ghét hơn nữa ánh mắt còn bắn ra hào quang.
Kiếm đạo sư, Kiếm Thần Tông truyền thừa vài vạn năm cũng chỉ có một người, nếu có người thứ hai, có thể tưởng tượng chỉ cần đợi một thời gian, tuyệt đối có thể tái hiện huy hoàng Kiếm Thần lão tổ.&
Suy nghĩ cả buổi cũng nghĩ không thông, đành phải không hề để ý tới, Nhiếp Vân quay đầu nhìn bốn vô thượng trưởng lão nằm trên mặt đất như con rùa, lúc này hắn đi tới trước mặt của bốn người.
- Chúng ta biết không phải đối thủ của ngươi, giết chúng ta đi! Cho dù chúng ta chết, chỉ cần chưởng giáo còn sống thì nàng nhất định báo thù cho chúng ta.
Bốn đại trưởng lão tới bây giờ còn chưa ý thức được ai đúng ai sai, thấy Nhiếp Vân đi tới cho nên một người trong đó hô to.
- Ngươi nói Vân Huyên sẽ báo thù thay các ngươi?
Nhiếp Vân cười lạnh.
- Không sai, Vân Huyên tông chủ thông minh trí tuệ, nhất định sẽ đánh chết bại hoại phát rồ làm nhục thi thể tổ tiên.
- Chúng ta vì bảo hộ Kiếm Thần Tông, mặc dù chết cũng quang vinh, động thủ đi.
- Thật không nghĩ tới ngươi còn trẻ mà độc ác như vậy, còn hung ác hơn cả yêu nhân.
Ba trưởng lão khác đồng thời kêu lên, tuy bọn hắn làm việc có chút hồ đồ nhưng cũng là người trung nghĩa.
- Bốn vị trưởng lão hiểu lầm Nhiếp Vân!
Đúng lúc này Diệp Kiếm Tinh và Thiên Huyễn đi tới, nghe đối phương nói như vậy, Diệp Kiếm Tinh cũng phải lên tiếng giải thich.
- Nhìn quần áo và trang sức của ngươi hẳn là đệ tử hạch tâm, thân là đệ tử Kiếm Thần Tông lại đi cùng với bại hoại trước mặt, ngươi còn thể diện đi gặp liệt tổ liệt tông hay sao?
Một trưởng lão nhìn thấy Diệp Kiếm Tinh đi tới liền tức giận trán nổi gân xanh, hắn quát lớn.
- Ta thấy bốn vị trưởng lão hiểu lâm rồi, không sai, ta là đệ tử hạch tâm Kiếm Thần Tông, ta là Diệp Kiếm Tinh, nội các trưởng lão Trần Văn Húc là sư thúc của ta!
Nghe được bọn họ nói thế, Diệp Kiếm Tinh lắc đầu vội vàng nói.
- Văn Húc sư điệt?
- Dường như ta nghe Văn Húc sư điệt nói qua một lần rồi, hắn nói hắn mấy năm qua bồi dưỡng một tiểu bối, tên gì ta quên rồi, đã nói như vậy có lẽ chính là ngươi.
- Ai, Văn Húc cũng là người được lựa chọn chưởng giáo mà chúng ta nhìn trúng, đáng tiếc hắn mê luyến nữ tử Yêu Hồ tộc, không thể quả quyết như Vân Huyên, khó thành đại sự!
- Tuy Văn Húc mê luyến nữ tử Yêu Hồ tộc nhưng trái phái rõ ràng, hắn rất nghiêm túc, ngươi thân là sư điệt của hắn lại làm bạn với tà ma, xảy ra chuyện gì?
Bốn đại trưởng lão nghe tên Trần Văn Húc thì hòa hoãn một ít, lúc này nhíu mày nói ra.
Lúc trước Trần Văn Húc là người cạnh tranh vị trí chưởng giáo cường lực, Tư Duẫn tổ sư tự mình tán thành hắn, bốn người tự nhiên biết rõ, nếu không phải bởi vì hắn mê luyến nữ tử Yêu Hồ tộc, chỉ sợ mặc dù Vân Huyên có thể thi triển vô thượng đại kiếm thuật cũng không cách nào đạt được danh ngạch chưởng giáo.
- Nếu bốn vị trưởng lão đã biết sư thúc ta, ta cũng nói rõ chân tướng một lần, vị này là Nhiếp Vân, chắc hẳn các ngươi cũng nhìn thấy hắn được Kiếm Thần chi tâm và Kiếm Thần Chi Kiếm tán thành, chuyện là như thế này...
Thấy sắc mặt bốn người hòa hoãn, Diệp Kiếm Tinh cũng giải thích chuyện lúc trước một năm một mười.
- Ngươi nói là. . . Vân Huyên nàng nuôi dưỡng thi thể tổ tiên Phụng Ca biến thành Bạt, còn lợi dụng thủ pháp Kiếm Linh Dưỡng Thai phá hư kiếm linh Kiếm Thần Chi Kiếm?
Nghe được Diệp Kiếm Tinh giải thích, bốn đại trưởng lão nhìn nhau, bọn họ mới biết được lúc trước mình hồ đồ cỡ nào.
- Vâng, nếu không phải thời khắc mấu chốt, Nhiếp Vân đạt được tế tự chi địa tán thành, nếu để Vân Huyên mang Bạt ra ngoài, chỉ sợ danh dự vài vạn năm của Kiếm Thần Tông chúng ta bị hủy hoại trong chốc lát không nói, còn có thể mang tới tai nạn không thể tha thứ cho đại lục Phù Thiên.
Diệp Kiếm Tinh nói.
- Thì ra là thế, nhưng mà... Tại sao hắn được Kiếm Thần chi tâm tán thành?
Trưởng lão áo đỏ còn không tin tưởng nhìn sang Nhiếp Vân.
- Bởi vì hắn là kiếm đạo sư, hơn nữa kiếm đạo đan điền đã mở tới hình thái thứ ba.
Diệp Kiếm Tinh trịnh trọng nói.
- Cái gì? Kiếm đạo sư?
-Kiếm đạo sư hình thái thứ ba?
Bốn đại trưởng lão đồng thời giật mình, sắc mặt trở nên phi thường khó coi, lại nhìn Nhiếp Vân, lúc này Nhiếp Vân cũng không che giấu thân phận kiếm đạo sư của mình, đan điền vận chuyển sinh ra kiếm khí bành trướng xông thẳng lên trời.
- Quả nhiên là kiếm đạo sư. . .
- Thì ra chúng ta thả cho tội nhân tông môn bỏ chạy, buồn cười mới vừa rồi còn dương dương tự đắc. . .
Nhìn thấy Nhiếp Vân bộc phát khí tức phun trào, diễn dịch kiếm đạo áo nghĩa, bốn đại trưởng lão không còn nghi hoặc, toàn thân run rẩy, sau khi nhìn nhau liền hối hận không dứt.
Kiếm đạo sư không có khả năng giả bộ, hơn nữa đối phương đạt được tế tự chi địa tán thành, có được năng lực tiện tay chém giết bọn họ, không cần phải nói dối làm cái gì.
- Vô thượng trưởng lão hồng y ( hoàng y, áo lam, hắc y ), bái kiến tông chủ!
- Mới vừa rồi là thuộc hạ lỗ mãng, kính xin tông chủ trách phạt!
Nhớ tới vừa rồi lỗ mãng, bốn đại trưởng lão đồng thời lắc đầu, bọn họ đi vài bước tới trước mặt Nhiếp Vân và quỳ rạp xuống đất.
- Ân?
Thấy bọn họ gọi mình là tông chủ, hơn nữa quỳ xuống, Nhiếp Vân đã giật mình.
Địa vị vô thượng trưởng lão còn cao hơn tông chủ, mặc dù phạm sai lầm cũng không cần quỳ xuống, hơn nữa bản thân mình không phải tông chủ, đây là ý gì?
- Kính xin tông chủ không nên từ chối, đây là quy củ của Kiếm Thần Tông chúng ta, chỉ cần là kiếm đạo sư sẽ có tư cách kế thừa đại vị tông chủ, huống chi ngươi bây giờ còn luyện hóa Kiếm Thần chi tâm và Kiếm Thần Chi Kiếm, đạt được lão tổ tự mình thừa nhận, chúng ta nguyện ý nghe lệnh.
Trưởng lão áo đỏ lên tiếng, lời nói dứt khoát quyết tuyệt như chém đinh chặt sắt.
- Không sai, hiện tại Vân Huyên đã gây ra chuyện tổn hại tông môn, thật sự không có tư cách tiếp tục làm tông chủ, kính xin không nên từ chối!
Hoàng y, áo lam, hắc y ba vị lão giả cũng đồng thời ôm quyền, trong lời nói mang theo thành khẩn.
- Ah...
Nhiếp Vân sững sờ.
- Nhiếp Vân, bốn vị trưởng lão nói đúng, ngươi đừng chối từ, chỉ cần ngươi thành tông chủ của chúng ta, ta tin tưởng Kiếm Thần Tông nhất định sẽ càng ngày càng tốt.
Diệp Kiếm Tinh nghe được bốn đại trưởng lão quyết định, chẳng những không có ghen ghét hơn nữa ánh mắt còn bắn ra hào quang.
Kiếm đạo sư, Kiếm Thần Tông truyền thừa vài vạn năm cũng chỉ có một người, nếu có người thứ hai, có thể tưởng tượng chỉ cần đợi một thời gian, tuyệt đối có thể tái hiện huy hoàng Kiếm Thần lão tổ.&
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.