Vô Tận Đan Điền​

Chương 708: Tranh đoạt

Hoành Tảo Thiên Nhai

23/04/2019

Hơn nữa như Diệp Kiếm Tinh nói, có Kim Chu Thảo, không chỉ một cây, mà chừng năm cây.

Trước thu Kim Chu Thảo vào đan điền, có thứ này có thể luyện chế Tuyệt Thế đan, để cho linh hồn tấn cấp!

Nhẹ nhàng thở ra, lần nữa nhìn về phía dược liệu khác, càng xem con mắt càng sáng.

- Nếu như luyện chế những dược liệu này thành đan dược, ta lần thứ tư Niết Bàn nắm chắc sẽ lớn hơn rất nhiều!

Mình tích lũy hùng hậu mạnh hơn Thiên Kiều Cảnh mấy lần, mỗi lần tấn cấp đều cần vô số vật tư, nhất là thời điểm Niết Bàn, càng là khủng bố, nếu như có thể luyện những dược liệu này thành đan dược sử dụng lúc Niết Bàn, xác xuất thành công tuyệt đối sẽ tăng lớn không ít.

- Thiên phú Thần Thâu, thu!

Thở ra một hơi, áp chế kích động trong lòng xuống, bàn tay Nhiếp Vân vội vàng trảo lấy, không quá mười cái hô hấp, liền thu những dược liệu này vào đan điền.

Thu hết dược liệu, Thiên Nhãn tìm một vòng, cũng không phát hiện còn có bảo bối gì, lúc này Nhiếp Vân mới triển khai thiên phú Địa Hành Sư, rất nhanh đi đến lối vào của Kiếm Linh Phong.

Cùng Diệp Kiếm Tinh hẹn ở đây, đoán chừng hiện tại hắn có chút sốt ruột đi à nha!

Rầm rầm rầm!

Tốc độ rất nhanh, đang hành tẩu ở dưới mặt đất, mới vừa đi không bao xa, chợt nghe toàn bộ mặt đất nổ vang, ngẩng đầu nhìn lên, Nhiếp Vân nhịn không được sững sờ, ngay sau đó trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên.

- Là những đệ tử đến đây thí luyện? Xem ra chia làm hai đội ngũ...

Thiên Nhãn xuyên thấu mặt đất nhìn lên, chỉ thấy bảy người phía trên đang chiến đấu với một con Yêu thú.

Bảy người rất rõ ràng chia làm hai tốp, nhìn thoáng qua, Nhiếp Vân nhịn không được cười lên, đúng là người quen biết cũ của mình, Sở Dương công tử cùng Tông Nham!

Thí luyện Top 10, tên thứ năm La Vẫn, tên thứ sáu Trương Nham, tên thứ bảy Viên Siêu, không biết như thế nào lần nữa cùng Tông Nham chung một chỗ, cộng đồng tiến thối, tên thứ tám, thứ chín cùng thứ mười Sở Dương cũng thành một đoàn đội.

Suy nghĩ một chút, Nhiếp Vân liền hiểu được, đám người La Vẫn, Trương Nham đều là đệ tử Kiếm Thần tông, tổ đội mà nói, khẳng định cùng một chỗ, mà thứ tám, thứ chín thì giống như Sở Dương thuộc về thế gia công tử, có lẽ trước kia lẫn nhau đã nhận thức.

Hai phe, lúc này đang chiến đấu với một con Yêu thú Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong, con Yêu thú này dĩ nhiên bị trọng thương, da lông toàn thân nghiền nát, khí tức đại giảm, xem ra dùng không được bao lâu, nó sẽ ngã xuống đất tử vong.

Sở Dương cùng Tông Nham tựa hồ như trước thủy hỏa bất dung, hai nhóm người tranh đấu hung ác, thậm chí muốn sớm giết chết Yêu thú, kết quả ngươi quấy rối ta, ta quấy rối ngươi, hiệu suất chiến đấu đại giảm, ai cũng không rảnh tay, nếu không bằng hai Thiên Kiều Cảnh hậu kỳ như bọn họ, tăng thêm những Thiên Kiều cảnh trung kỳ đỉnh phong kia, cùng với vô số thủ đoạn, mặc dù sức chiến đấu của con Yêu thú kia rất cường đại, sợ cũng sớm bị đánh chết.



- Ân? Tiểu tử này cũng học cách đánh lén rồi, bất quá cũng đúng, thời điểm thí luyện không có thân tình, có chỉ là thắng bại!

Con mắt lướt qua bảy người, đột nhiên rơi xuống trên mặt đá cách đó không xa, nhìn thoáng qua, Nhiếp Vân nhịn không được cười lên.

Một bóng người giấu ở đằng sau nham thạch, đúng là Diệp Kiếm Tinh.

Lúc này Diệp Kiếm Tinh như Mãnh Hổ chờ đợi con mồi, toàn thân tích súc kình lực, như giương cung mà không bắn, chỉ cần tìm được cơ hội phù hợp, sẽ lũ bất ngờ tiết đê, bộc phát ra uy thế kinh người.

Ở trong ấn tượng của Nhiếp Vân, Diệp Kiếm Tinh là đệ tử đơn thuần, tâm tư toàn bộ dùng ở trên thân kiếm, hi vọng sự tình gì cũng bằng vào thực lực bản thân. Không muốn mượn tay người khác, bây giờ nhìn bộ dạng này của hắn, cũng học ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi rồi!

Cũng khó trách, thời điểm thí luyện, chỉ có thắng bại, không có thân tình. Người tâm tư lại đơn thuần cũng phải vì mình tranh thủ! Dù sao quán quân chỉ có một cái!

Thiên Nhãn lần nữa quét một vòng, Nhiếp Vân phát hiện chờ đợi cơ hội tốt đánh lén cũng không phải Diệp Kiếm Tinh, còn có Ứng Long!

Lúc này Ứng Long giống như Diệp Kiếm Tinh, giấu ở sau một cành cây, ánh mắt lạnh lùng như ưng, chỉ cần mọi người phân ra kết quả, đánh chết Yêu thú, chỉ sợ hắn sẽ lập tức lao ra, cướp đi thi thể!

Thi thể Yêu thú Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong, chỉ cần đạt được, quán quân có thể nói là sự tình ván đã đóng thuyền!

- Đến đây thí luyện mười người, hiện tại liền tề tụ rồi...

Chứng kiến tình huống trước mắt, Nhiếp Vân cười khổ lắc đầu.

Xem ra bảy người này cùng Yêu thú Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong chiến đấu làm ra động tĩnh quá lớn, thí luyện tổng cộng mười người, hiện tại đã đến đông đủ.

- Rống!

Yêu thú Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong kia cũng biết mình chạy không khỏi một kiếp, trong mắt phát ra phẫn nộ, một cổ khí tức bạo ngược nhộn nhạo.

- Nguy rồi, nó muốn tự bạo!

Nhiếp Vân sững sờ.

Đoán chừng con Yêu thú này cũng biết mục đích của mọi người, vì không cho bọn hắn thực hiện được, vậy mà lựa chọn tự bạo.



Thực lực đạt tới cảnh giới nhất định có thể tự bạo, tự bạo là đột nhiên dẫn đốt pháp lực trong Khí Hải, để cho mình biến thành một quả boom nổ tung.

Yêu thú cũng có kiêu ngạo, sau thi tự bạo sẽ tạc thành bụi phấn, xem ra nó là không muốn thi thể của mình biến thành công cụ tranh công cho người khác.

- Mau ngăn cản nó!

Bọn người Sở Dương cũng xem ra vấn đề, vội vàng rống lên.

Một khi nó tự bạo, nhóm người mình sẽ bị thương không nói, cái gì cũng không chiếm được rồi.

Vù vù vù!

Bất quá Yêu thú Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong muốn tự bạo, sao là mấy người bọn hắn có thể ngăn trở, khí tức của Yêu thú càng ngày càng mạnh, như một khí cầu tới cực hạn, muốn bạo tạc nổ tung.

Lạch cạch!

Đúng lúc này, Yêu thú đột nhiên té trên mặt đất, trong ánh mắt tràn đầy không cam lòng, chết rồi.

- Ân? Cái này... Chuyện gì xảy ra?

Không chỉ những người khác kỳ quái, Nhiếp Vân cũng có chút sờ không rõ ý nghĩ.

Mắt thấy muốn tự bạo thành công, kết quả đại gia hỏa kia phảng phất như bị điên, trực tiếp ngã xuống đất chết mất, vô luận nhìn từ chỗ nào cũng có chút kỳ quái.

- Nó chết rồi, ai cướp được liền là của người đó!

- Là của ta!

- Dám đoạt với ta, ta sẽ giết các ngươi...

Mọi người kỳ quái chỉ trong nháy mắt, lập tức con mắt đều cuồng nhiệt, kiếm khí pháp lực giống như hồng thủy, phiêu tán bốn phía, trước kia liên minh lúc này cũng biến thành một đoàn vụn cát, tất cả mọi người ý định cướp đoạt cỗ thi thể này.

Quản nó chết như thế nào, chỉ cần thi thể đến tay, chẳng khác nào quán quân đến

tay, loại cơ hội này ai sẽ bỏ qua?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Đan Điền​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook