Quyển 2 - Chương 183: Âm mưu đoạt kiếm.
Y Quan Thắng Tuyết
22/04/2013
Huyền giả, huyền sĩ, huyền sư, huyền tông, huyền vương, huyền tôn!
Huyền giả, chỉ cần người có thiên phú, có căn cốt, có ngộ tính là có thể tiến vào, bắt đầu tu luyện huyền khí. Đó là cảnh giới thấp nhất.
Huyền sĩ chính là những người có thực lực nhất định, họ bắt đầu tu luyện công pháp, huyền kỹ chính thức, ở đó có không ít cao thủ.
Mà Huyền sư huyền sĩ không thể so sánh, mọt huyền sư có thể đánh bại cả mười mấy tên huyền sĩ đỉnh cấp, tuy chỉ kém một bước mà cách xa đến cả trời.
Mà huyền tông thì không phải là thứ mà cường giả huyền sư có thể so sánh được. Huyền tông chính tông sư, một đại tông sư có thực lực thông thiên triệt địa, một huyền sư bình thường, cho dù là cả trăm người cũng chưa chắc là đối thủ của một huyền tông.
Hai thứ khác biệt như trời với đất, vô số cường giả huyền sư cũng chưa chắc có một người đột phá tới cảnh giới huyền tông.
Cốc chủ của Tử Cảnh Cốc Túc Hàn Sơn mặc dù đã đưa nửa chân tới cảnh giới huyền tông nhưng y vẫn chưa phải là huyền tông cường giả. Mà thực lực của Túc Hàn Sơn đã là đệ nhất của bảy quốc gia phiasn nam, ngay cả Công Tôn Kiếm Si của Trường Kiếm Môn và Xích Phát Lão tổ của Trường Kiếm môn đều không phải là đối thủ của hắn.
Nói cách khác bảy quốc gia phía nam không có một huyền tông.
Thậm chí hai trăm năm qua cũng không có một huyền tông xuất hiên, mà hai trăm năm qua, các huyền giả tầng tầng lớp lớp, đến cả trăm vạn, vậy mà huyền tông thưa thớt như là đom đóm. Chỉ có cường giả huyền tông tọa trấn thì thực lực của tông môn mới không thể lay động được.
Có được huyền giả Huyền Tông tọa trấn Ma Thần Cốc, thực lực của họ đã trở nên khủng bố hơn rất nhiều. Mà môn hạ đệ tử của bọn họ, Phó Tinh Di chính là cường giả xếp thứ hai trong hoàng bảng, chỉ đứng dưới Lôi Hành Không. Nghe nói hắn sắp sửa đột phá tới ảnh giới huyền sư.
Mà người mặc áo màu đen chính là Hắc Ma Vương, ở trong Ma Thần Cốc, ngoại trừ Phó Tinh Di thì hắn chính là cao thủ xếp hàng thứ hai, hắn đã đạt tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào giai đoạn huyền sư, tựa hồ như trước kỳ tỉ thí Tiên Thiên đài lần sau hắn cũng sẽ đạt tới cảnh giới cấp huyền sư.
Thực lực của người này đúng là thâm trầm bất trắc, ngay cả Phương Long Xà ở trước mặt hắn cũng chỉ giống như là một con gà vậy. Bởi vì thực lực của hắn trên cơ bản là ngang ngửa với Yến Bạch Bào, trên cả Túc Khô Tâm, cho nên Phương Long Xà dĩ nhiên là không so sánh được.
Phương Long Xà bất quá chỉ là một đệ tử ngoại tông, kém rất xa, không thể cùng một cấp bậc với hắn.
Tuy nhiên điều khiến cho hắn khiếp sợ không chỉ là như vậy. Đối với suy nghĩ điên cuồng của Hắc Ma Vương muốn đánh cướp đôi kiếm chúc thọ cho cốc chủ Bái Kiếm Cốc Thẩm Ngạo Thiên, Phương Long Xà hoàn toàn kinh sợ.
Thực lực của Tử Cảnh Cốc so với Ma Thần Cố tuy kém hơn một chút nhưng dẫu sao cũng là tông môn đứng đầu bảy quốc gia phía nam, nhân tài ngùn ngụt, một khi chuyện này phát hiện ra chỉ sợ kinh thiên động địa, mang tới một hồi phong ba.
Hơn nữa, dám lấy lễ vật cho Bái Kiếm cốc cũng chính là bất kính đối với Bái Kiếm Cốc. Cốc chủa của Bái Kiếm Cốc là một nhân vật vô cùng mạnh, là huyền sư đỉnh cáp đỉnh phong, nhân vật như vậy cho dù là Hắc Ma Vương người đứng hàng thứ hai trong những cao thủ trẻ tuổi, bước nửa bước tới cảnh giới huyền sư cũng không thể so sánh được. Người này có thực lực thông thiên, Hắc Ma Vương đối với hắn giống như là một con kiến hôi vậy.
Một khi phát hiện ra chỉ sợ hai người không có chỗ chôn, cho dù là cốc chủ Ma Thần Cốc tự mình đi tới cũng phải e sợ bọn họ vài phần.
Hắn khiếp sợ nhìn về phía Hắc Ma Vương, cố gắng nuốt nước miếng một cái rồi nói:
- Ngươi làm như vậy không sợ tử Cảnh cốc và Bái Kiếm Cốc trả thù hay sao? Thực lực của bọn họ lớn như vậy chúng ta không thể chống đỡ được.
Ánh mắt của Hắc Ma vương trở nên lạnh lẽo,hắn nhìn về phía Phương Long Xà, cười quỷ dị sau đó nói:
- Ngươi không nói, tách hông nói hai người chúng ta không nói ai có thể biết. Bằng vào thực lực của hai người chúng ta, thần không biết quỷ không hay, ai cũng không phát giác. Đến khi lấy được hai thanh bảo kiem, ta lấy kiếm ngươi lấy đan dược, ngươi còn cảm thấy chưa đủ sao?
Nhìn vào đôi mắt của Hắc Ma vương, Phương Long xà liền cảm thấy lạnh lẽo. Hắc Ma Vương tuy bình tĩnh nhưng không khí bốn phía thì xao động, làn hắc khí của hắn thật âm hàn đáng sợ, Phương Long Xà biết rõ tuy Hắc Ma vương không nói nhưng một khi mình không đáp ứng thì chưa chờ Bái Kiếm Cốc và Tử Cảnh Cốc đuổi giết thì Hắc Ma vương sẽ lập tức giết mình.
Đáp ứng yêu cầu của đối phương, mạo hiểm thử một lần còn hơn là lập tức chết trong độc thủ của người này.
Phương Long Xà không có lựa chọn, hắn không còn con đường nào khác để đi.
Phương Long Xà cắn răng, hắn nhìn về phía Hắc Ma Vương, cuối cùng cũng gật đầu nói:
- Được ta, đáp ứng liên thủ cùng với ngươi, chỉ là sau khi mọi chuyện thành công, ngươi cho ta hai hạt Tam Họa Đỉnh Đan, chuyện này không lừa gạt ta đó chứ?
Cùng với cái chết hiện tại thì ngại gì không thử một lần. Hơn nữa theo như lời của Hắc ma Vương, nếu như bọn họ liên thủ, đủ sức đánh bại dám người kia. Dù sao trong đám người, Cốc Tâm Hoa có thực lực cao nhất cũng chưa đạt tới mức độ huyền sĩ đỉnh cốc, kém xa Hắc Ma Vương, những người khác thì hoàn toàn có thể trừ bỏ.
Chỉ cần hai người không nói thì ai cũng không biết. Đến lúc đó Tử Cảnh Cốc và Bái Kiếm cốc muốn trả thù cũng không thể đem hoài nghi lên hai người bọn họ. Cho dù bọn họ nghĩ rằng ai cướp bóc thọ lễ thì cũng không nghĩ đến bọn họ.
Hơn nữa còn có thể báo thù Diệp Bạch. Mối khuất nhục trước bao nhiêu người khác trước kia hắn vẫn mang theo trong lòng, sau chuyện này chỉ cần Hắc Ma vương cho hắn hai hạt Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan là hắn có thể đạt tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp đỉnh phong.
Đến lúc đó địa vị của hắn thậm chí còn có thể sánh với đệ tủ hạch tâm, trở thành ngôi sao trước vạn người, được mọi người hâm mộ.
Nghĩ tới đây hắn không nhịn được mà cảm thấy kích động, tâm tình giống như là sóng trường giang, quay cuồng không ngừng.
Huyền giả, chỉ cần người có thiên phú, có căn cốt, có ngộ tính là có thể tiến vào, bắt đầu tu luyện huyền khí. Đó là cảnh giới thấp nhất.
Huyền sĩ chính là những người có thực lực nhất định, họ bắt đầu tu luyện công pháp, huyền kỹ chính thức, ở đó có không ít cao thủ.
Mà Huyền sư huyền sĩ không thể so sánh, mọt huyền sư có thể đánh bại cả mười mấy tên huyền sĩ đỉnh cấp, tuy chỉ kém một bước mà cách xa đến cả trời.
Mà huyền tông thì không phải là thứ mà cường giả huyền sư có thể so sánh được. Huyền tông chính tông sư, một đại tông sư có thực lực thông thiên triệt địa, một huyền sư bình thường, cho dù là cả trăm người cũng chưa chắc là đối thủ của một huyền tông.
Hai thứ khác biệt như trời với đất, vô số cường giả huyền sư cũng chưa chắc có một người đột phá tới cảnh giới huyền tông.
Cốc chủ của Tử Cảnh Cốc Túc Hàn Sơn mặc dù đã đưa nửa chân tới cảnh giới huyền tông nhưng y vẫn chưa phải là huyền tông cường giả. Mà thực lực của Túc Hàn Sơn đã là đệ nhất của bảy quốc gia phiasn nam, ngay cả Công Tôn Kiếm Si của Trường Kiếm Môn và Xích Phát Lão tổ của Trường Kiếm môn đều không phải là đối thủ của hắn.
Nói cách khác bảy quốc gia phía nam không có một huyền tông.
Thậm chí hai trăm năm qua cũng không có một huyền tông xuất hiên, mà hai trăm năm qua, các huyền giả tầng tầng lớp lớp, đến cả trăm vạn, vậy mà huyền tông thưa thớt như là đom đóm. Chỉ có cường giả huyền tông tọa trấn thì thực lực của tông môn mới không thể lay động được.
Có được huyền giả Huyền Tông tọa trấn Ma Thần Cốc, thực lực của họ đã trở nên khủng bố hơn rất nhiều. Mà môn hạ đệ tử của bọn họ, Phó Tinh Di chính là cường giả xếp thứ hai trong hoàng bảng, chỉ đứng dưới Lôi Hành Không. Nghe nói hắn sắp sửa đột phá tới ảnh giới huyền sư.
Mà người mặc áo màu đen chính là Hắc Ma Vương, ở trong Ma Thần Cốc, ngoại trừ Phó Tinh Di thì hắn chính là cao thủ xếp hàng thứ hai, hắn đã đạt tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào giai đoạn huyền sư, tựa hồ như trước kỳ tỉ thí Tiên Thiên đài lần sau hắn cũng sẽ đạt tới cảnh giới cấp huyền sư.
Thực lực của người này đúng là thâm trầm bất trắc, ngay cả Phương Long Xà ở trước mặt hắn cũng chỉ giống như là một con gà vậy. Bởi vì thực lực của hắn trên cơ bản là ngang ngửa với Yến Bạch Bào, trên cả Túc Khô Tâm, cho nên Phương Long Xà dĩ nhiên là không so sánh được.
Phương Long Xà bất quá chỉ là một đệ tử ngoại tông, kém rất xa, không thể cùng một cấp bậc với hắn.
Tuy nhiên điều khiến cho hắn khiếp sợ không chỉ là như vậy. Đối với suy nghĩ điên cuồng của Hắc Ma Vương muốn đánh cướp đôi kiếm chúc thọ cho cốc chủ Bái Kiếm Cốc Thẩm Ngạo Thiên, Phương Long Xà hoàn toàn kinh sợ.
Thực lực của Tử Cảnh Cốc so với Ma Thần Cố tuy kém hơn một chút nhưng dẫu sao cũng là tông môn đứng đầu bảy quốc gia phía nam, nhân tài ngùn ngụt, một khi chuyện này phát hiện ra chỉ sợ kinh thiên động địa, mang tới một hồi phong ba.
Hơn nữa, dám lấy lễ vật cho Bái Kiếm cốc cũng chính là bất kính đối với Bái Kiếm Cốc. Cốc chủa của Bái Kiếm Cốc là một nhân vật vô cùng mạnh, là huyền sư đỉnh cáp đỉnh phong, nhân vật như vậy cho dù là Hắc Ma Vương người đứng hàng thứ hai trong những cao thủ trẻ tuổi, bước nửa bước tới cảnh giới huyền sư cũng không thể so sánh được. Người này có thực lực thông thiên, Hắc Ma Vương đối với hắn giống như là một con kiến hôi vậy.
Một khi phát hiện ra chỉ sợ hai người không có chỗ chôn, cho dù là cốc chủ Ma Thần Cốc tự mình đi tới cũng phải e sợ bọn họ vài phần.
Hắn khiếp sợ nhìn về phía Hắc Ma Vương, cố gắng nuốt nước miếng một cái rồi nói:
- Ngươi làm như vậy không sợ tử Cảnh cốc và Bái Kiếm Cốc trả thù hay sao? Thực lực của bọn họ lớn như vậy chúng ta không thể chống đỡ được.
Ánh mắt của Hắc Ma vương trở nên lạnh lẽo,hắn nhìn về phía Phương Long Xà, cười quỷ dị sau đó nói:
- Ngươi không nói, tách hông nói hai người chúng ta không nói ai có thể biết. Bằng vào thực lực của hai người chúng ta, thần không biết quỷ không hay, ai cũng không phát giác. Đến khi lấy được hai thanh bảo kiem, ta lấy kiếm ngươi lấy đan dược, ngươi còn cảm thấy chưa đủ sao?
Nhìn vào đôi mắt của Hắc Ma vương, Phương Long xà liền cảm thấy lạnh lẽo. Hắc Ma Vương tuy bình tĩnh nhưng không khí bốn phía thì xao động, làn hắc khí của hắn thật âm hàn đáng sợ, Phương Long Xà biết rõ tuy Hắc Ma vương không nói nhưng một khi mình không đáp ứng thì chưa chờ Bái Kiếm Cốc và Tử Cảnh Cốc đuổi giết thì Hắc Ma vương sẽ lập tức giết mình.
Đáp ứng yêu cầu của đối phương, mạo hiểm thử một lần còn hơn là lập tức chết trong độc thủ của người này.
Phương Long Xà không có lựa chọn, hắn không còn con đường nào khác để đi.
Phương Long Xà cắn răng, hắn nhìn về phía Hắc Ma Vương, cuối cùng cũng gật đầu nói:
- Được ta, đáp ứng liên thủ cùng với ngươi, chỉ là sau khi mọi chuyện thành công, ngươi cho ta hai hạt Tam Họa Đỉnh Đan, chuyện này không lừa gạt ta đó chứ?
Cùng với cái chết hiện tại thì ngại gì không thử một lần. Hơn nữa theo như lời của Hắc ma Vương, nếu như bọn họ liên thủ, đủ sức đánh bại dám người kia. Dù sao trong đám người, Cốc Tâm Hoa có thực lực cao nhất cũng chưa đạt tới mức độ huyền sĩ đỉnh cốc, kém xa Hắc Ma Vương, những người khác thì hoàn toàn có thể trừ bỏ.
Chỉ cần hai người không nói thì ai cũng không biết. Đến lúc đó Tử Cảnh Cốc và Bái Kiếm cốc muốn trả thù cũng không thể đem hoài nghi lên hai người bọn họ. Cho dù bọn họ nghĩ rằng ai cướp bóc thọ lễ thì cũng không nghĩ đến bọn họ.
Hơn nữa còn có thể báo thù Diệp Bạch. Mối khuất nhục trước bao nhiêu người khác trước kia hắn vẫn mang theo trong lòng, sau chuyện này chỉ cần Hắc Ma vương cho hắn hai hạt Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan là hắn có thể đạt tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp đỉnh phong.
Đến lúc đó địa vị của hắn thậm chí còn có thể sánh với đệ tủ hạch tâm, trở thành ngôi sao trước vạn người, được mọi người hâm mộ.
Nghĩ tới đây hắn không nhịn được mà cảm thấy kích động, tâm tình giống như là sóng trường giang, quay cuồng không ngừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.