Quyển 2 - Chương 161: Ba chiêu đánh cuộc
Y Quan Thắng Tuyết
21/04/2013
Vì thế bất kể từ công pháp, đan dược, huyền binh lẫn kinh nghiệm, đệ tử ngoại tông có thúc ngựa cũng không kịp với nội tông, nếu không mọi người cũng không lấy việc tiến vào nội tông làm vinh quang, cho dù nguy hiểm tính mạng cũng phải tham gia kỳ thí luyện nội tông.
Trải qua một lần thí luyện khốc liệt này, lập tức có sự khác biệt kinh người giữa đệ tử ngoại tông và nội tông. Chỉ cần cùng ở một cấp bậc thì một đệ tử nội tông có thể dễ dàng đánh bại một đệ tử ngoại tông, điều này là một sự thực trần trụi.
Diệp Bạch nhìn bốn đệ tử nội tông gồm ba nữ và một nam, ba người nữ đều khoảng mười bảy, mười tám tuổi, dung nhan xuất chúng, đều là mỹ nhân hiếm có.
Chỉ có một người nam đứng giữa tựa như hạc giữa bầy gà, người thanh niên này mày kiếm mắt sáng, dung nhan tuấn lãng, khí thế bức người vượt xa bọn Trường Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, Quan Đạp Tuyết, Trầm Họa Yên.
Cốc Tâm Lan thấy Diệp Bạch nhìn sang bốn người này thì nhanh chóng giới thiệu qua cho hắn cả tên tuổi lẫn thực lực bọn họ. Ba thiếu nữ kia tên là Lam Hải Nhược, Quách Thiên Thiên, Phó Băng Vũ, đều là những đệ tử tinh anh của nội tông có số thứ tự tương đối cao, trong đó Lam Hải Nhược có thực lực cực mạnh, đạt tới huyền sĩ cao cấp đỉnh phong, nghe nói tu luyện một môn huyền kỹ Thủy hệ cực kỳ cường đại.
Còn người thanh niên duy nhất kia tên là Tiết Thần Tinh, đứng ở vị trí hai mươi tám trong nội tông, thực lực còn cao hơn Lam Hải Nhược một tầng, Điểm Tinh Kiếm Pháp gã được xưng là một trong bảy đại cao thủ kiếm kỹ của nội tông.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu, nhớ kỹ danh tính của cả bốn trong đầu. Chuyến đi lần này tới Bái Kiếm Cốc, trên đường thời gian rất dài, chắc chắn sẽ có quan hệ với bốn người này, biết trước một chút tin tức luôn là một việc tốt.
...
Thời gian đã không còn sớm, dần dần cũng không còn người tới nữa, lúc này có thể nói người tới đã tới rồi, còn không tới thì đã không tới. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Cốc Tâm Hoa ngửa đầu nhìn lên trời, xác định canh giờ đã đến, thì lập tức đi đến trước mặt mọi người, vỗ vỗ tay ra hiệu mọi người chú ý rồi mới nhìn qua một lượt. Khi nàng nhìn năm người Trầm Họa Yên, Quan Đạp Tuyết, Trường Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, Diệp Bạch thì dừng lâu hơn một chút rồi rất nhanh nhìn sang những người khác, nói nhẹ nhàng:
- Đã đến giờ rồi, bắt đầu chọn lựa, mọi người đều đã biết nhiệm vụ lẫn phần thưởng lần này, ta cũng không nói lại. Bây giờ sẽ nhanh chóng tiến hành, các người dựa vào thực lực bản thân, mạnh hơn thì thắng, có vấn đề gì không?
Mọi người đến đây hôm nay tự nhiên là biết nhiệm vụ, Vô Sương Quốc có năm thế lực lớn mà Bái Kiếm Cốc là một thế lực tương đối đặc biệt, từ gia tộc chuyển nhập tông môn, thực lực cường đại. Lần này chúc thọ sáu mươi Trầm lão gia tử, các thế lực lớn của Vô Sương Quốc, thậm chí các tông môn nhỏ ở xa cũng đều phải đến chúc mừng.
Là một trong những thế lực đứng đầu của Vô Sương Quốc, Tử Cảnh Cốc tự nhiên phải có chút biểu hiện thành ý, nếu không sẽ mang tiếng kiêu ngạo, đồng thời cũng không phù hợp với lễ nghĩa tông môn.
Bởi vậy, mọi người nghe Cốc Tâm Hoa hỏi đến câu đó thì đều nhất loạt gật đầu tỏ vẻ rõ ràng, Cốc Tâm Hoa thấy vậy thì hài lòng nói tiếp:
- Tốt lắm, vậy để ta nói quy củ chọn lựa tùy tùng lần này. Mọi người đều thấy bốn đệ tử nội tông đứng sau lưng ta, đều là sư huynh, sư tỷ các ngươi, chỉ cần các ngươi tiếp được ba chiêu của bọn họ là có thể trúng tuyển.
Ngừng lại một chút, nàng bổ sung:
- Ai cũng có thể tham gia lựa chọn, chỉ cần đáp ứng điều kiện vừa rồi là được. Tuy nhiên nếu tự thấy thực lực không đủ hay không muốn tham gia nhiệm vụ lần này thì cũng không bắt buộc. Đồng thời đây cũng không phải là đối chiến sinh tử, nên ngoài những đòn sát thủ khó lường thì có thể dùng tất cả mọi sở học, tất cả mọi người hiểu chưa.
Mọi người nghe rõ thì đều gật đầu đồng ý, có không ít một số lơ đãng, lúc đầu nghe nói là phải giao đấu với bốn đệ tử nội tông kia thì sắc mặt trắng bệch, cuối cùng nghe là chỉ cần chống đỡ ba chiêu là qua thì lại tỏ vẻ coi thường.
Tiết Thần Tinh, Lam Hải Nhược, Quách Thiên Thiên và Phó Băng Vũ sau khi nghe Cốc Tâm Hoa ra lệnh thì cùng tiên lên giữa quảng trường, đứng thành một vòng tròn nhỏ, lẳng lặng chờ mọi người lên khiêu chiến.
Tiết Thần Tinh khẽ mỉm cười rồi lấy ra một thanh trường kiếm phong cách cổ xưa, khẽ rung lên hai cái rồi nhìn mọi người trước mặt:
- Ai tới trước nào?
Mọi người quay mặt nhìn nhau, nghĩ thầm hay chọn người khác, trong bốn người thì thực lực của Tiết Thần Tinh là cao nhất, Cốc Tâm Hoa đã nói là chọn ai cũng được, vậy tự nhiên chọn người nữ nào có thực lực thấp nhất là chiếm tiện nghi. Chỉ là trước mặt đám đông mà làm vậy thì cũng mất mặt mũi, vì thế không ít kẻ do dự quay sang xung quanh xem người khác chọn thế nào.
Lát sau có một số đứng ra trước mặt Tiết Thần Tinh, cười lạnh:
- Để xem ta làm sao đánh cho ngươi răng rơi đầy đất. Hừ, nội tông đệ tử, chỉ cần hôm nay ta đánh bại ngươi ở đây thì một chốc đã có thể dương danh ngoại tông rồi, không chừng lại được các trưởng lão phát hiện nhận làm đệ tử.
Một số khác thì tương đối lý trí hơn, lặng lẽ thối lui đứng sang góc của ba người kia, nhìn những tên đứng trước mặt của Tiết Thần Tinh mắng thầm:
- Đồ ngu, đây là khiêu chiến, không phải đấu võ, chống đỡ quá ba chiêu coi như thắng. Muốn khiêu chiến Tiết Thần Tinh ư, người sáng suốt đều nhìn ra được y là kẻ không dễ chọc nhất trong cả bốn, đồ mơ mông hão huyền không sợ chết.
Chỉ có một số nhỏ thì vẫn yên lặng đứng nhìn bao gồm Trầm Họa Yên, Quan Đạp Tuyết, Trường Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, hiển nhiên bọn họ không định xuất thủ ngay, dù rằng điều kiện này đối với cả bốn mà nói thì tương đối dễ dàng.
Diệp Bạch cũng đứng yên lặng như bốn người kia, còn Cốc Tâm Lan bên cạnh nghe Cốc Tâm Hoa nói vậy thì lo lắng nói với tỷ tỷ:
- Tỷ tỷ, tỷ chẳng phải nói Diệp đại ca có thể miễn tuyển chọn để gia nhập luôn sao? Muội đã đồng ý với huynh ấy rồi, huynh ấy vừa gia nhập ngoại tông hơn một tháng sao có thể là đối thủ của các sư huynh, sư tỷ trong nội tông được.
Hiển nhiên, Cốc Tâm Lan cũng không biết Diệp Bạch lúc này đã đạt tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp nên mới gấp gáp vậy. Cốc Tâm Hoa nghe nàng hỏi thì nhìn thoáng qua Diệp Bạch vẻ sâu xa rồi mỉm cười nói với Cốc Tâm Lan:
- Nha đầu ngốc, muội chẳng lẽ không biết Diệp đại ca của muội e là không cần vào đặc quyền, bằng vào thực lực cũng hoàn toàn có thể thông qua khảo nghiệm sao.
- A...
Cốc Tâm Lan há miệng nhìn Diệp Bạch rồi lại nhìn Cốc Tâm Hoa, vẻ mặt dường như không thể tin nổi.
Diệp Bạch khẽ cười với nàng:
- Không có việc gì đâu, cứ để ta tham gia tuyển chọn.
Cốc Tâm Lan đi tới trước mặt Diệp Bạch, không dám ngẩng đầu lên ấp úng:
- Diệp Đại ca, xin lỗi.. a, trước đó tỷ tỷ đã đồng ý rồi ...
Diệp Bạch cười nói:
- Không có việc gì.
Hắn nhìn lại Cốc Tâm Hoa thì thấy nàng đã quay đầu đi liều hiểu rõ nàng muốn dò xem thực lực mình ra sao, trong lòng cũng mặc kệ, đánh thì đánh, đệ tử nội tông thì sao chứ?
Diêp Bạch mỉm cười nhìn lại Tiết Thần Tinh đứng cách đó không xa vừa đánh ngã một người. Bộ dạng của Tiết Thần Tinh vẫn bảo trì được vẻ ung dung, đứng thứ hai mươi tám trong nội tông sao? Để xem thực lực cao thủ có vị trí cao như vậy cuối cùng ra sao đi.
Trải qua một lần thí luyện khốc liệt này, lập tức có sự khác biệt kinh người giữa đệ tử ngoại tông và nội tông. Chỉ cần cùng ở một cấp bậc thì một đệ tử nội tông có thể dễ dàng đánh bại một đệ tử ngoại tông, điều này là một sự thực trần trụi.
Diệp Bạch nhìn bốn đệ tử nội tông gồm ba nữ và một nam, ba người nữ đều khoảng mười bảy, mười tám tuổi, dung nhan xuất chúng, đều là mỹ nhân hiếm có.
Chỉ có một người nam đứng giữa tựa như hạc giữa bầy gà, người thanh niên này mày kiếm mắt sáng, dung nhan tuấn lãng, khí thế bức người vượt xa bọn Trường Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, Quan Đạp Tuyết, Trầm Họa Yên.
Cốc Tâm Lan thấy Diệp Bạch nhìn sang bốn người này thì nhanh chóng giới thiệu qua cho hắn cả tên tuổi lẫn thực lực bọn họ. Ba thiếu nữ kia tên là Lam Hải Nhược, Quách Thiên Thiên, Phó Băng Vũ, đều là những đệ tử tinh anh của nội tông có số thứ tự tương đối cao, trong đó Lam Hải Nhược có thực lực cực mạnh, đạt tới huyền sĩ cao cấp đỉnh phong, nghe nói tu luyện một môn huyền kỹ Thủy hệ cực kỳ cường đại.
Còn người thanh niên duy nhất kia tên là Tiết Thần Tinh, đứng ở vị trí hai mươi tám trong nội tông, thực lực còn cao hơn Lam Hải Nhược một tầng, Điểm Tinh Kiếm Pháp gã được xưng là một trong bảy đại cao thủ kiếm kỹ của nội tông.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu, nhớ kỹ danh tính của cả bốn trong đầu. Chuyến đi lần này tới Bái Kiếm Cốc, trên đường thời gian rất dài, chắc chắn sẽ có quan hệ với bốn người này, biết trước một chút tin tức luôn là một việc tốt.
...
Thời gian đã không còn sớm, dần dần cũng không còn người tới nữa, lúc này có thể nói người tới đã tới rồi, còn không tới thì đã không tới. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Cốc Tâm Hoa ngửa đầu nhìn lên trời, xác định canh giờ đã đến, thì lập tức đi đến trước mặt mọi người, vỗ vỗ tay ra hiệu mọi người chú ý rồi mới nhìn qua một lượt. Khi nàng nhìn năm người Trầm Họa Yên, Quan Đạp Tuyết, Trường Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, Diệp Bạch thì dừng lâu hơn một chút rồi rất nhanh nhìn sang những người khác, nói nhẹ nhàng:
- Đã đến giờ rồi, bắt đầu chọn lựa, mọi người đều đã biết nhiệm vụ lẫn phần thưởng lần này, ta cũng không nói lại. Bây giờ sẽ nhanh chóng tiến hành, các người dựa vào thực lực bản thân, mạnh hơn thì thắng, có vấn đề gì không?
Mọi người đến đây hôm nay tự nhiên là biết nhiệm vụ, Vô Sương Quốc có năm thế lực lớn mà Bái Kiếm Cốc là một thế lực tương đối đặc biệt, từ gia tộc chuyển nhập tông môn, thực lực cường đại. Lần này chúc thọ sáu mươi Trầm lão gia tử, các thế lực lớn của Vô Sương Quốc, thậm chí các tông môn nhỏ ở xa cũng đều phải đến chúc mừng.
Là một trong những thế lực đứng đầu của Vô Sương Quốc, Tử Cảnh Cốc tự nhiên phải có chút biểu hiện thành ý, nếu không sẽ mang tiếng kiêu ngạo, đồng thời cũng không phù hợp với lễ nghĩa tông môn.
Bởi vậy, mọi người nghe Cốc Tâm Hoa hỏi đến câu đó thì đều nhất loạt gật đầu tỏ vẻ rõ ràng, Cốc Tâm Hoa thấy vậy thì hài lòng nói tiếp:
- Tốt lắm, vậy để ta nói quy củ chọn lựa tùy tùng lần này. Mọi người đều thấy bốn đệ tử nội tông đứng sau lưng ta, đều là sư huynh, sư tỷ các ngươi, chỉ cần các ngươi tiếp được ba chiêu của bọn họ là có thể trúng tuyển.
Ngừng lại một chút, nàng bổ sung:
- Ai cũng có thể tham gia lựa chọn, chỉ cần đáp ứng điều kiện vừa rồi là được. Tuy nhiên nếu tự thấy thực lực không đủ hay không muốn tham gia nhiệm vụ lần này thì cũng không bắt buộc. Đồng thời đây cũng không phải là đối chiến sinh tử, nên ngoài những đòn sát thủ khó lường thì có thể dùng tất cả mọi sở học, tất cả mọi người hiểu chưa.
Mọi người nghe rõ thì đều gật đầu đồng ý, có không ít một số lơ đãng, lúc đầu nghe nói là phải giao đấu với bốn đệ tử nội tông kia thì sắc mặt trắng bệch, cuối cùng nghe là chỉ cần chống đỡ ba chiêu là qua thì lại tỏ vẻ coi thường.
Tiết Thần Tinh, Lam Hải Nhược, Quách Thiên Thiên và Phó Băng Vũ sau khi nghe Cốc Tâm Hoa ra lệnh thì cùng tiên lên giữa quảng trường, đứng thành một vòng tròn nhỏ, lẳng lặng chờ mọi người lên khiêu chiến.
Tiết Thần Tinh khẽ mỉm cười rồi lấy ra một thanh trường kiếm phong cách cổ xưa, khẽ rung lên hai cái rồi nhìn mọi người trước mặt:
- Ai tới trước nào?
Mọi người quay mặt nhìn nhau, nghĩ thầm hay chọn người khác, trong bốn người thì thực lực của Tiết Thần Tinh là cao nhất, Cốc Tâm Hoa đã nói là chọn ai cũng được, vậy tự nhiên chọn người nữ nào có thực lực thấp nhất là chiếm tiện nghi. Chỉ là trước mặt đám đông mà làm vậy thì cũng mất mặt mũi, vì thế không ít kẻ do dự quay sang xung quanh xem người khác chọn thế nào.
Lát sau có một số đứng ra trước mặt Tiết Thần Tinh, cười lạnh:
- Để xem ta làm sao đánh cho ngươi răng rơi đầy đất. Hừ, nội tông đệ tử, chỉ cần hôm nay ta đánh bại ngươi ở đây thì một chốc đã có thể dương danh ngoại tông rồi, không chừng lại được các trưởng lão phát hiện nhận làm đệ tử.
Một số khác thì tương đối lý trí hơn, lặng lẽ thối lui đứng sang góc của ba người kia, nhìn những tên đứng trước mặt của Tiết Thần Tinh mắng thầm:
- Đồ ngu, đây là khiêu chiến, không phải đấu võ, chống đỡ quá ba chiêu coi như thắng. Muốn khiêu chiến Tiết Thần Tinh ư, người sáng suốt đều nhìn ra được y là kẻ không dễ chọc nhất trong cả bốn, đồ mơ mông hão huyền không sợ chết.
Chỉ có một số nhỏ thì vẫn yên lặng đứng nhìn bao gồm Trầm Họa Yên, Quan Đạp Tuyết, Trường Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, hiển nhiên bọn họ không định xuất thủ ngay, dù rằng điều kiện này đối với cả bốn mà nói thì tương đối dễ dàng.
Diệp Bạch cũng đứng yên lặng như bốn người kia, còn Cốc Tâm Lan bên cạnh nghe Cốc Tâm Hoa nói vậy thì lo lắng nói với tỷ tỷ:
- Tỷ tỷ, tỷ chẳng phải nói Diệp đại ca có thể miễn tuyển chọn để gia nhập luôn sao? Muội đã đồng ý với huynh ấy rồi, huynh ấy vừa gia nhập ngoại tông hơn một tháng sao có thể là đối thủ của các sư huynh, sư tỷ trong nội tông được.
Hiển nhiên, Cốc Tâm Lan cũng không biết Diệp Bạch lúc này đã đạt tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp nên mới gấp gáp vậy. Cốc Tâm Hoa nghe nàng hỏi thì nhìn thoáng qua Diệp Bạch vẻ sâu xa rồi mỉm cười nói với Cốc Tâm Lan:
- Nha đầu ngốc, muội chẳng lẽ không biết Diệp đại ca của muội e là không cần vào đặc quyền, bằng vào thực lực cũng hoàn toàn có thể thông qua khảo nghiệm sao.
- A...
Cốc Tâm Lan há miệng nhìn Diệp Bạch rồi lại nhìn Cốc Tâm Hoa, vẻ mặt dường như không thể tin nổi.
Diệp Bạch khẽ cười với nàng:
- Không có việc gì đâu, cứ để ta tham gia tuyển chọn.
Cốc Tâm Lan đi tới trước mặt Diệp Bạch, không dám ngẩng đầu lên ấp úng:
- Diệp Đại ca, xin lỗi.. a, trước đó tỷ tỷ đã đồng ý rồi ...
Diệp Bạch cười nói:
- Không có việc gì.
Hắn nhìn lại Cốc Tâm Hoa thì thấy nàng đã quay đầu đi liều hiểu rõ nàng muốn dò xem thực lực mình ra sao, trong lòng cũng mặc kệ, đánh thì đánh, đệ tử nội tông thì sao chứ?
Diêp Bạch mỉm cười nhìn lại Tiết Thần Tinh đứng cách đó không xa vừa đánh ngã một người. Bộ dạng của Tiết Thần Tinh vẫn bảo trì được vẻ ung dung, đứng thứ hai mươi tám trong nội tông sao? Để xem thực lực cao thủ có vị trí cao như vậy cuối cùng ra sao đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.