Quyển 4 - Chương 71: Quân tử giận dữ ( tứ ).
Y Quan Thắng Tuyết
22/04/2013
Lúc này chỉ cần thấy hắn, là nàng có thể cảm thấy an bình rồi.
An tường, yên tĩnh, ấm áp, không có gì phải sợ hãi.
Mặc dù nàng không cảm thấy, nhưng nếu như nàng thật sự gặp phải nguy hiểm, Diệp Bạch mặc dù đang chiến đấu, hắn vẫn có thể phân tâm chiếu cố đến nàng, nhưng cho dù hắn có phát hiện, cũng chưa chắc trong khoảng cách mười trượng có thể cứu được nàng.
Nhưng nàng vẫn cảm thấy an tâm, cũng không biết vì cái gì mà làm cho nàng có dũng khí đối mặt với cường địch đáng sợ như vậy.
Tuy nhiên, Bạch Hàn Nhã cũng không biết vẻ mặt của nàng như vậy, càng làm cho Hắc Ma Vương thêm ghen tỵ mà thôi.
Trong mắt của hắn, hàn quang, càng tăng lên.
Lúc này, thanh âm trọng tài tuyên bố bắt đầu, nghe thấy thanh âm này, ánh mắt của Hắc Ma Vương Yến Cực Sơn, lộ ra đầy huyết khí.
Chỉ thấy toàn thân hắn, Hắc quang chợt lóe, một đạo quỷ phệ Khí kình vô cùng đáng sợ đột nhiên xuất hiện, quét ngang đương tràng, một tia lục hỏa bắn ra.
- Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết, Thanh cấp cấp thấp công pháp.
Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết, công pháp trấn tông Ma Thần Cốc, không nghĩ lại truyền thụ cho hắn, mặc dù nhìn hắn cũng không có tu luyện hoàn toàn thành công, nhưng cũng đã tu luyện được hai trọng rồi.
Rồi sau đó thân hình hắn chợt lóe…
Bạch Hàn Nhã chỉ cảm thấy trước mắt một người toàn thân bao phủ Hắc bào, đã từ trong hư không vượt qua hơn mười trượng đánh ra Minh Hỏa đầy trời, hướng Bạch Hàn Nhã đè xuống.
- Minh Quỷ Tam Sinh chưởng.
Một chưởng xuất ra, sống hay chết trong nháy mắt.
Bạch Hàn Nhã còn không có kịp phản ứng, nàng quá sợ hãi theo bản năng đánh ra một chưởng, muốn ngăn cản một chưởng của Hắc Ma Vương.
Tuy nhiên “lạc sát" một tiếng vang lên, thanh âm thanh thúy làm cho Bạch Hàn Nhã có thể nghe thấy rõ ràng xương cốt của hai tay mình vỡ vụn, rồi sau đó, thân thể của nàng bay ngược về phía sau, sắc mặt trở nên trắng bệch như tờ giấy.
Từ miệng của nàng phun ra máu huyết, trông như hoa đào.
Một chiêu bại.
Một chiêu bị đả thương.
Một chiêu, không thể hoàn thủ.
Tuy nhiên, thân ảnh Hắc Ma Vương Yến Cực Sơn lại lóe lên, lần nữa thân ảnh như cùng Minh Hà, từ trên trời rơi xuống, thanh âm hú gọi, một quả đấm đỏ tươi đánh về phía xương đùi Bạch Hàn Nhã.
- Tinh Hồng Ma Ảnh Sát.
Bạch Hàn Nhã lùi lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn một quyền của Hắc Ma Vương đánh trúng chân trái của mình, nàng không nhịn được kinh hô lên.
Lúc này ở dưới đài đều mắng Hắc Ma Vương hung lệ cùng vô sỉ, tuy nhiên, không có ai có thể nhảy lên cứu nàng.
Ngắn ngủn bảy tám trượng, nhoáng cái lướt qua, thân ảnh Bạch Hàn Nhã bay ngược lại, trước mắt nàng càng ngày càng mơ hồ, lúc này nàng cảm thấy tất cả đều kết thúc, nàng muốn hạ lôi đài.
Nàng không bao giờ muốn đối mặt với người này, đây là Sát thần, là một người đáng sợ vô cùng.
Tuy nhiên bóng đen lại lần nữa, đôi con mắt tà mị lộ ra, yêu hồng mà quỷ dị, nàng rõ ràng thấy được, ánh mắt nhìn nàng cười một chút, rồi sau đó hắn liếm liếm khóe miệng, lộ ra một tia tàn khốc.
- Kết thúc là cái chết.
Thanh âm nhẹ nhàng như muốn lấy mạng người, Hắc Ma Vương âm trầm cười một tiếng, lần nữa bước đuổi theo thân ảnh của Bạch Hàn Nhã, lần một trảo mày lộ ra âm trầm lục diễm. Trảo này từ hắn bay ra, không khí bốn phía đột nhiên phát lạnh nổi lên màu đỏ vô số tuyết hoa.
Trảo nhanh như điện, nháy mắt đã tới trước mặt Bạch Hàn Nhã, trực tiếp đánh vào cổ họng, nhìn tình hình Hắc Ma Vương lúc này, muốn một kích tất sát, bóp nát yết hầu của Bạch Hàn Nhã rồi.
Một chiêu này, Bạch Hàn Nhã nhất thời lâm vào nguy cảnh, nàng thậm chí có thể rõ ràng cảm nhận được, một luồng hàn khí đập vào mặt nàng, trong nháy mắt đem Huyết dịch đều ngưng lại.
Trảo chưa đến, nhưng đã có một luồng ma khí đáng sợ hóa thành từng đạo Ma Quang, chui vào thân thể, đem tuyết kình hóa giải, rồi sau đó tan vỡ, cuối cùng bên trong thân thể nàng bị chi quang hắc hồng, Ma khí yêu dị công phá.
Một giọt nước mắt, chậm rãi rơi xuống, với sanh tử trước mắt, Bạch Hàn Nhã tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, với khoảng cách như thế đừng nói chính mình không có sức phản kháng, chính là có, cũng không thể đỡ nổi.
Ngắn ngủn khoảng cách mấy bước mà thôi, không ai có khả năng cứu nàng, mắt thấy một trảo này, sắp đến cổ của nàng, một thiếu nữ như khối băng thanh ngọc khiết, hương tiêu ngọc vẫn như vậy sao
Dưới đài, vô số người đều mắng chửi, không ít người không đành lòng nhìn nữa, thậm chí che đi con mắt của mình.
Càng nhiều người, chửi ầm lên, tổ tông thập bát đời Hắc Ma Vương đều bị lôi ra chửi, một thiếu nữ tinh thuần nhu mỳ như thế, hắn cũng thực sự hạ thủ được sao.
Nhưng lôi đài tám trượng, cao như thế, tất cả mọi người lúc này cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi, mà Hắc Ma Vương, cho dù nghe được phía dưới mọi người này kinh hô cùng quát mắng, hắn cũng chỉ cười lạnh, căn bản không có nửa phần do dự.
Ngược lại, móng vuốt càng lúc càng nhanh hơn, đầu ngón tay thật dài như cùng móng tay Ma Quỷ, đã sắp chạm đến cổ họng Bạch Hàn Nhã, đâm vào da thịt, một giọt màu đỏ tươi như Huyết châu từ ngón tay đụng vào chảy ra.
Bạch Hàn Nhã lúc này đã nhắm mắt chờ chết, Hắc Ma Vương trong lòng khoái ý, tràn ngập khoái cảm trả thù Diệp Bạch, mắt thấy sắp cướp đi sinh mệnh thiếu nữ vào trong tay mình, hắn chẳng những không có được cảm giác tàn nhẫn, ngược lại còn thống khoái.
Phảng phất, đây là những thứ hắn theo đuổi, hướng tới, lúc này hắn nhịn không được ngửa mặt lên trời ha ha cười như điên, vào lúc này, trên người của hắn, Ma diễm Thao Thiên, đứng trên lôi đài, như cùng Thượng Cổ Ma Thần, từ chiến trường Viễn cổ đi ra vậy.
Lôi đài, không khí trong nháy mắt như được cô đọng lại, độ ấm chung quanh hạ xuống, bầu trời buồn bả, sát cơ tràn ra, bầu trời tràn đấy Hồng sắc.
Trên đài, tên trọng tài kia mắt thấy một màn kinh biến như thế, sắc mặt cũng nhất thời biến sắc, nếu như Bạch Hàn Nhã chết ở trên lôi đài, mặc dù không phải hắn xuất thủ, nhưng hắn phải gánh chịu hậu quả, cũng rất là đáng sợ.
Ngay lập tức hắn hô to:
- Dừng tay.
Ngay lập tức người hắn nhanh như thiểm điện thoát ra, lúc này hắn muốn xuất thủ ngăn trở, tuy nhiên, hắn là Đỉnh cấp Huyền sư, Hắc Ma Vương cũng là Đỉnh cấp Huyền sư, so sánh với nhau, thực lực Hắc Ma Vương có Thanh cấp Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết, thực ra còn mạnh hơn.
Hơn nữa hắn có tâm ám toán, vừa ra tay chính là dùng công kích cường đại nhất, tam thức liên kích, như cùng điện quang đánh ra nhanh vô cùng, căn bản không có lưu cho thời gian phản ứng, trọng tài đứng ở lôi đài ngắn ngủn trong nháy mắt, làm sao có thể cứu được đây?
Chỉ sợ không đợi hắn tới trước mặt Bạch Hàn Nhã, Hắc Ma Vương đánh ra sáu trảo, cũng đã bóp nát yết hầu Bạch Hàn Nhã rồi. Đến lúc này tên trọng tài sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, tuy nhiên, tốc độ của hắn có hạn, cũng chỉ có trơ mắt nhìn, thúc thủ vô sách, trong lòng phẫn nộ vô cùng.
Hắc Ma Vương làm như vậy, hoàn toàn không đem hắn để vào trong mắt, không đem hắn đặt ở trong lòng, cũng không có coi Thiên Tiên đài tỷ thí để vào trong mắt vậy.
Mà không đem Thiên Tiên đài tỷ thí để vào trong mắt, tùy ý phá hư quy củ Thiên Tiên đài, Thiên Tiên đài Lôi Tông tổ chức, làm sao không quan tâm đây?
Xem cuộc chiến trên đài, một vị Bạch y trung niên nữ tử, Linh Lung Tiểu Trúc Băng Vô Tình Băng Các chủ, thấy như vậy, "Hoắc” kêu lên, sau đó đột nhiên đứng lên, bởi vì dồn dập, đem chiếc bàn đẩy ngã, sắc mặt đáng sợ vô cùng, làm cho mọi người đều kinh sợ.
Tuy nhiên, nàng xem cuộc chiến ở lôi đài trung tâm, cách xa nhau mấy ngàn trượng, coi như nàng có cường đại, cũng không có khả năng ngắn ngủn trong nháy mắt, vượt qua mấy ngàn trượng cứu được Bạch Hàn Nhã.
Chính là bên kia, ngồi ở trong ba người, vị trí Ma Thần Cốc Cốc Chủ, Bàng Nguyên Vũ, cũng hoàn toàn không ngờ rằng, Hắc Ma Vương lại đáng sợ như thế.
Sát cơ chợt lóe lướt qua.
Nhưng bất luận những người này có suy nghĩ như thế nào, bọn họ đều cách lôi đài Số 9 quá xa, cho dù cảnh giới trung vị Huyền Tông, cũng hoàn toàn không có khả năng tại thời gian ngắn ngủi như vậy, vượt qua mấy ngàn trượng cứu Bạch Hàn Nhã ra.
Mắt thấy, lôi đài Số 9 máu tươi chảy ra, cả Lôi Tông hậu viện, mấy vạn người hốt nhiên im lặng.
Tất cả mọi người biết, đại sự này xảy ra, hơn nữa, hôm nay phong ba đáng sợ thổi quét Tiên đài.
Bạch Hàn Nhã là đệ tử Linh Lung Tiểu Trúc, nếu nàng chết ở trong tay Ma Thần Cốc đệ tử, Linh Lung Tiểu sẽ không chịu để yên, cuối cùng Linh Lung Tiểu Trúc mặc dù chỉ là Cửu phẩm tông môn, không bằng Ma Thần Cốc cường đại, nhưng không thể khinh thường, cao thủ môn nội nhiều vô số kể.
Nặng nhất chính là Hắc Ma Vương hành động lần này chẳng những cùng Linh Lung Tiểu Trúc kết hạ huyết cừu, đồng dạng, cùng với Lôi Tông đắc tội. Thực lực Lôi Tông, so sánh với Linh Lung Tiểu Trúc không biết cường đại hơn bao nhiêu lần, thậm chí, so với Ma Thần Cốc còn mạnh hơn một bậc.
Nếu như đắc tội tông môn này, thì khó có thể may mắn thoát khỏi, sau này sóng gió ngập trời rồi.
Tất cả mọi người trong tích tắc, đều chỉ có thể che mắt.
Nhưng lúc này, có một đạo thân ảnh mầu trắng từ lôi đài số 10, đột nhiên lao đến.
-o0o-
An tường, yên tĩnh, ấm áp, không có gì phải sợ hãi.
Mặc dù nàng không cảm thấy, nhưng nếu như nàng thật sự gặp phải nguy hiểm, Diệp Bạch mặc dù đang chiến đấu, hắn vẫn có thể phân tâm chiếu cố đến nàng, nhưng cho dù hắn có phát hiện, cũng chưa chắc trong khoảng cách mười trượng có thể cứu được nàng.
Nhưng nàng vẫn cảm thấy an tâm, cũng không biết vì cái gì mà làm cho nàng có dũng khí đối mặt với cường địch đáng sợ như vậy.
Tuy nhiên, Bạch Hàn Nhã cũng không biết vẻ mặt của nàng như vậy, càng làm cho Hắc Ma Vương thêm ghen tỵ mà thôi.
Trong mắt của hắn, hàn quang, càng tăng lên.
Lúc này, thanh âm trọng tài tuyên bố bắt đầu, nghe thấy thanh âm này, ánh mắt của Hắc Ma Vương Yến Cực Sơn, lộ ra đầy huyết khí.
Chỉ thấy toàn thân hắn, Hắc quang chợt lóe, một đạo quỷ phệ Khí kình vô cùng đáng sợ đột nhiên xuất hiện, quét ngang đương tràng, một tia lục hỏa bắn ra.
- Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết, Thanh cấp cấp thấp công pháp.
Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết, công pháp trấn tông Ma Thần Cốc, không nghĩ lại truyền thụ cho hắn, mặc dù nhìn hắn cũng không có tu luyện hoàn toàn thành công, nhưng cũng đã tu luyện được hai trọng rồi.
Rồi sau đó thân hình hắn chợt lóe…
Bạch Hàn Nhã chỉ cảm thấy trước mắt một người toàn thân bao phủ Hắc bào, đã từ trong hư không vượt qua hơn mười trượng đánh ra Minh Hỏa đầy trời, hướng Bạch Hàn Nhã đè xuống.
- Minh Quỷ Tam Sinh chưởng.
Một chưởng xuất ra, sống hay chết trong nháy mắt.
Bạch Hàn Nhã còn không có kịp phản ứng, nàng quá sợ hãi theo bản năng đánh ra một chưởng, muốn ngăn cản một chưởng của Hắc Ma Vương.
Tuy nhiên “lạc sát" một tiếng vang lên, thanh âm thanh thúy làm cho Bạch Hàn Nhã có thể nghe thấy rõ ràng xương cốt của hai tay mình vỡ vụn, rồi sau đó, thân thể của nàng bay ngược về phía sau, sắc mặt trở nên trắng bệch như tờ giấy.
Từ miệng của nàng phun ra máu huyết, trông như hoa đào.
Một chiêu bại.
Một chiêu bị đả thương.
Một chiêu, không thể hoàn thủ.
Tuy nhiên, thân ảnh Hắc Ma Vương Yến Cực Sơn lại lóe lên, lần nữa thân ảnh như cùng Minh Hà, từ trên trời rơi xuống, thanh âm hú gọi, một quả đấm đỏ tươi đánh về phía xương đùi Bạch Hàn Nhã.
- Tinh Hồng Ma Ảnh Sát.
Bạch Hàn Nhã lùi lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn một quyền của Hắc Ma Vương đánh trúng chân trái của mình, nàng không nhịn được kinh hô lên.
Lúc này ở dưới đài đều mắng Hắc Ma Vương hung lệ cùng vô sỉ, tuy nhiên, không có ai có thể nhảy lên cứu nàng.
Ngắn ngủn bảy tám trượng, nhoáng cái lướt qua, thân ảnh Bạch Hàn Nhã bay ngược lại, trước mắt nàng càng ngày càng mơ hồ, lúc này nàng cảm thấy tất cả đều kết thúc, nàng muốn hạ lôi đài.
Nàng không bao giờ muốn đối mặt với người này, đây là Sát thần, là một người đáng sợ vô cùng.
Tuy nhiên bóng đen lại lần nữa, đôi con mắt tà mị lộ ra, yêu hồng mà quỷ dị, nàng rõ ràng thấy được, ánh mắt nhìn nàng cười một chút, rồi sau đó hắn liếm liếm khóe miệng, lộ ra một tia tàn khốc.
- Kết thúc là cái chết.
Thanh âm nhẹ nhàng như muốn lấy mạng người, Hắc Ma Vương âm trầm cười một tiếng, lần nữa bước đuổi theo thân ảnh của Bạch Hàn Nhã, lần một trảo mày lộ ra âm trầm lục diễm. Trảo này từ hắn bay ra, không khí bốn phía đột nhiên phát lạnh nổi lên màu đỏ vô số tuyết hoa.
Trảo nhanh như điện, nháy mắt đã tới trước mặt Bạch Hàn Nhã, trực tiếp đánh vào cổ họng, nhìn tình hình Hắc Ma Vương lúc này, muốn một kích tất sát, bóp nát yết hầu của Bạch Hàn Nhã rồi.
Một chiêu này, Bạch Hàn Nhã nhất thời lâm vào nguy cảnh, nàng thậm chí có thể rõ ràng cảm nhận được, một luồng hàn khí đập vào mặt nàng, trong nháy mắt đem Huyết dịch đều ngưng lại.
Trảo chưa đến, nhưng đã có một luồng ma khí đáng sợ hóa thành từng đạo Ma Quang, chui vào thân thể, đem tuyết kình hóa giải, rồi sau đó tan vỡ, cuối cùng bên trong thân thể nàng bị chi quang hắc hồng, Ma khí yêu dị công phá.
Một giọt nước mắt, chậm rãi rơi xuống, với sanh tử trước mắt, Bạch Hàn Nhã tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, với khoảng cách như thế đừng nói chính mình không có sức phản kháng, chính là có, cũng không thể đỡ nổi.
Ngắn ngủn khoảng cách mấy bước mà thôi, không ai có khả năng cứu nàng, mắt thấy một trảo này, sắp đến cổ của nàng, một thiếu nữ như khối băng thanh ngọc khiết, hương tiêu ngọc vẫn như vậy sao
Dưới đài, vô số người đều mắng chửi, không ít người không đành lòng nhìn nữa, thậm chí che đi con mắt của mình.
Càng nhiều người, chửi ầm lên, tổ tông thập bát đời Hắc Ma Vương đều bị lôi ra chửi, một thiếu nữ tinh thuần nhu mỳ như thế, hắn cũng thực sự hạ thủ được sao.
Nhưng lôi đài tám trượng, cao như thế, tất cả mọi người lúc này cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi, mà Hắc Ma Vương, cho dù nghe được phía dưới mọi người này kinh hô cùng quát mắng, hắn cũng chỉ cười lạnh, căn bản không có nửa phần do dự.
Ngược lại, móng vuốt càng lúc càng nhanh hơn, đầu ngón tay thật dài như cùng móng tay Ma Quỷ, đã sắp chạm đến cổ họng Bạch Hàn Nhã, đâm vào da thịt, một giọt màu đỏ tươi như Huyết châu từ ngón tay đụng vào chảy ra.
Bạch Hàn Nhã lúc này đã nhắm mắt chờ chết, Hắc Ma Vương trong lòng khoái ý, tràn ngập khoái cảm trả thù Diệp Bạch, mắt thấy sắp cướp đi sinh mệnh thiếu nữ vào trong tay mình, hắn chẳng những không có được cảm giác tàn nhẫn, ngược lại còn thống khoái.
Phảng phất, đây là những thứ hắn theo đuổi, hướng tới, lúc này hắn nhịn không được ngửa mặt lên trời ha ha cười như điên, vào lúc này, trên người của hắn, Ma diễm Thao Thiên, đứng trên lôi đài, như cùng Thượng Cổ Ma Thần, từ chiến trường Viễn cổ đi ra vậy.
Lôi đài, không khí trong nháy mắt như được cô đọng lại, độ ấm chung quanh hạ xuống, bầu trời buồn bả, sát cơ tràn ra, bầu trời tràn đấy Hồng sắc.
Trên đài, tên trọng tài kia mắt thấy một màn kinh biến như thế, sắc mặt cũng nhất thời biến sắc, nếu như Bạch Hàn Nhã chết ở trên lôi đài, mặc dù không phải hắn xuất thủ, nhưng hắn phải gánh chịu hậu quả, cũng rất là đáng sợ.
Ngay lập tức hắn hô to:
- Dừng tay.
Ngay lập tức người hắn nhanh như thiểm điện thoát ra, lúc này hắn muốn xuất thủ ngăn trở, tuy nhiên, hắn là Đỉnh cấp Huyền sư, Hắc Ma Vương cũng là Đỉnh cấp Huyền sư, so sánh với nhau, thực lực Hắc Ma Vương có Thanh cấp Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết, thực ra còn mạnh hơn.
Hơn nữa hắn có tâm ám toán, vừa ra tay chính là dùng công kích cường đại nhất, tam thức liên kích, như cùng điện quang đánh ra nhanh vô cùng, căn bản không có lưu cho thời gian phản ứng, trọng tài đứng ở lôi đài ngắn ngủn trong nháy mắt, làm sao có thể cứu được đây?
Chỉ sợ không đợi hắn tới trước mặt Bạch Hàn Nhã, Hắc Ma Vương đánh ra sáu trảo, cũng đã bóp nát yết hầu Bạch Hàn Nhã rồi. Đến lúc này tên trọng tài sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, tuy nhiên, tốc độ của hắn có hạn, cũng chỉ có trơ mắt nhìn, thúc thủ vô sách, trong lòng phẫn nộ vô cùng.
Hắc Ma Vương làm như vậy, hoàn toàn không đem hắn để vào trong mắt, không đem hắn đặt ở trong lòng, cũng không có coi Thiên Tiên đài tỷ thí để vào trong mắt vậy.
Mà không đem Thiên Tiên đài tỷ thí để vào trong mắt, tùy ý phá hư quy củ Thiên Tiên đài, Thiên Tiên đài Lôi Tông tổ chức, làm sao không quan tâm đây?
Xem cuộc chiến trên đài, một vị Bạch y trung niên nữ tử, Linh Lung Tiểu Trúc Băng Vô Tình Băng Các chủ, thấy như vậy, "Hoắc” kêu lên, sau đó đột nhiên đứng lên, bởi vì dồn dập, đem chiếc bàn đẩy ngã, sắc mặt đáng sợ vô cùng, làm cho mọi người đều kinh sợ.
Tuy nhiên, nàng xem cuộc chiến ở lôi đài trung tâm, cách xa nhau mấy ngàn trượng, coi như nàng có cường đại, cũng không có khả năng ngắn ngủn trong nháy mắt, vượt qua mấy ngàn trượng cứu được Bạch Hàn Nhã.
Chính là bên kia, ngồi ở trong ba người, vị trí Ma Thần Cốc Cốc Chủ, Bàng Nguyên Vũ, cũng hoàn toàn không ngờ rằng, Hắc Ma Vương lại đáng sợ như thế.
Sát cơ chợt lóe lướt qua.
Nhưng bất luận những người này có suy nghĩ như thế nào, bọn họ đều cách lôi đài Số 9 quá xa, cho dù cảnh giới trung vị Huyền Tông, cũng hoàn toàn không có khả năng tại thời gian ngắn ngủi như vậy, vượt qua mấy ngàn trượng cứu Bạch Hàn Nhã ra.
Mắt thấy, lôi đài Số 9 máu tươi chảy ra, cả Lôi Tông hậu viện, mấy vạn người hốt nhiên im lặng.
Tất cả mọi người biết, đại sự này xảy ra, hơn nữa, hôm nay phong ba đáng sợ thổi quét Tiên đài.
Bạch Hàn Nhã là đệ tử Linh Lung Tiểu Trúc, nếu nàng chết ở trong tay Ma Thần Cốc đệ tử, Linh Lung Tiểu sẽ không chịu để yên, cuối cùng Linh Lung Tiểu Trúc mặc dù chỉ là Cửu phẩm tông môn, không bằng Ma Thần Cốc cường đại, nhưng không thể khinh thường, cao thủ môn nội nhiều vô số kể.
Nặng nhất chính là Hắc Ma Vương hành động lần này chẳng những cùng Linh Lung Tiểu Trúc kết hạ huyết cừu, đồng dạng, cùng với Lôi Tông đắc tội. Thực lực Lôi Tông, so sánh với Linh Lung Tiểu Trúc không biết cường đại hơn bao nhiêu lần, thậm chí, so với Ma Thần Cốc còn mạnh hơn một bậc.
Nếu như đắc tội tông môn này, thì khó có thể may mắn thoát khỏi, sau này sóng gió ngập trời rồi.
Tất cả mọi người trong tích tắc, đều chỉ có thể che mắt.
Nhưng lúc này, có một đạo thân ảnh mầu trắng từ lôi đài số 10, đột nhiên lao đến.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.