Quyển 4 - Chương 135: Thập Nhị Truy Hồn Tổ (thượng)
Y Quan Thắng Tuyết
11/09/2013
Ngũ Thần hoa, 600 vạn Huyền tinh, cái giá tiền này có thể nói là tương đối cao.
Diệp Bạch cũng hiểu, vị Thanh Điểu Hồng Trần các phó các chủ này vừa rồi có trả giá cao hơn một chút. Bình thường, Tứ giai trung cấp Linh Hoa tối đa cũng ba đến bốn trăm vạn, có thể đạt tới 500 vạn là rất ít.
Đạt tới 600 vạn thì càng thưa thớt, chỉ có một số Tứ giai trung cấp Linh Hoa cực kỳ trân quý mới có thể đạt tới cái giá đó.
Ngũ Thần Hoa, miễn cưỡng xem như một loại trong đó.
Nếu như Diệp Bạch chính mình đem đi bán, tối đa cũng chỉ bán được 550 vạn Huyền tinh.
Nhưng bởi vì vị Thanh Điểu Hồng Trần Các phó các chủ này thấy Diệp Bạch thân phận bất phàm, tài đại khí thô, ra tay rất hào phóng, hơn nữa càng là Thanh Điểu Hồng Trần Các đỉnh cấp khách quý, là loại đối tượng nên nịnh bợ. Ngày sau, nói không chừng còn có thể từ trên người Diệp Bạch kiếm thêm lợi nhuận nữa... Cho nên báo nhiều thêm một chút.
Cho nên hắn mới có thể ra giá cao 600 vạn.
Lại nói tiếp, Diệp Bạch cũng coi như buôn bán lời một khoản.
Hắn tự nhiên thừa nhận phần nhân tình này. Đương nhiên, Thanh Điểu Hồng Trần Các cũng tuyệt đối không lỗ. Bình thường, năm trăm năm mươi vạn là giá Diệp Bạch bán đi, nhưng nếu như là Thanh Điểu Hồng Trần Các chính mình bán, kết quả tự nhiên sẽ bất đồng. Không có ít nhất 600 vạn Huyền tinh, bọn họ căn bản sẽ không bán.
Đối với một cái thương hội mà nói, dù làm cho Diệp Bạch thiếu bọn họ một phần nhân tình, nhưng cũng sẽ không đem ích lợi của mình để làm như vậy. Bất luận là giao dịch gì, không có chút nào lợi nhuận, bọn họ sẽ không làm.
Thường nhân muốn mua thì thấp nhất cũng phải 620 vạn Huyền tinh trở lên. Nếu như đem lên đấu giá hội, Ngũ Thần Hoa này sẽ có thể bán được 650 vạn, 680 vạn, thậm chí 700 vạn đều không phải là không có khả năng.
Cho nên Thanh Điểu Hồng Trần Các vẫn là buôn bán lời, chỉ là nhiều hay ít mà thôi.
Con số trong tấm Minh tạp của Diệp Bạch là 5459 vạn lẻ 420 Huyền Tinh, dựa theo triết khấu 8% Thanh Điểu Hồng Trần Các dành cho Tử Kim khách quý, hắn phải trả là 5520 vạn.
Khoảng cách 6000 vạn, vẻn vẹn chỉ chênh lệch hơn 60 vạn.
Vốn, đóa Ngũ Thần Hoa này là vật Ly Hận Cung cung chủ Sở Ly Hận tặng cho, có hiệu quả dưỡng thần luyện khí, khu ác trừ tà, ngày sau nói không chừng còn có việc quan trọng hơn để dùng.
Nhưng là, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết điên cuồng đấu giá khiến Diệp Bạch không thể không tăng thêm. Cho nên, giá báo ra cuối cùng đã xa xa vượt qua mong muốn, vì vậy hắn không thể không đem một vật trên người bán đi để thêm vào.
Mà trên người hắn, trong tất cả vật phẩm còn lại thì đóa Ngũ Thần Hoa này là bình thường nhất, hiện tại tạm thời không dùng để làm gì. Nếu là vật khác như Linh Lung Bích Thụ, Ngân Hồn Phương Giới, Ngũ Hành Thanh Hoàng Kiếm, hắn nhất định là không nỡ.
Cho nên, đóa Ngũ Thần Hoa này cũng chỉ có thể bán đi. Dù sao, về sau sẽ còn có cơ hội tìm được Linh Hoa đồng loại, cho nên hắn cũng không tiếc lắm.
Mà so sánh với Ngũ Thần Hoa, hiển nhiên, tác dụng của Thiên Huyền Hỏa Quyển đối với hắn càng thêm rõ ràng, càng thêm trọng yếu hơn một chút.
Cho nên, vì nó mà bán đi một đóa Ngũ Thần Hoa cũng không phải là chuyện quá đau lòng.
Con số phía trên Minh tạp của Diệp Bạch còn cách 5520 vạn là 61 vạn.
Vị Phó các chủ Thanh Điểu Hồng Trần Các này cũng là nhân vật khéo đưa đẩy, thấy thế liền trực tiếp miễn cho Diệp Bạch con số lẻ 1 vạn, chỉ lấy 60 vạn.
Nói cách khác, cuối cùng, trong Minh tạp của Diệp Bạch còn thừa lại hơn 540 vạn.
Như ở bình thường, cái này đương nhiên không phải con số lớn, nhưng đối với người trong phút chốc từ đại gia trở về kẻ nghèo như Diệp Bạch, còn có thể bảo tồn hơn 500 vạn đã là chuyện không dễ.
Mà hết thảy, đều là từ việc bán đóa Ngũ Thần Hoa kia.
Loại cảm giác vừa trở nên giàu có, rồi lại lập tức nghèo rớt mùng tơi làm cho Diệp Bạch cũng không khỏi có chút buồn bực. Bất quá, bản "Thiên Huyền Hỏa Quyển" rốt cục đến tay, hắn rốt cục có thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích từ môn công pháp bình thường "Điện khí Huyền quyết", chuyển tu thành thuộc tính Huyền quyết chân chính rồi.
Vì ngày này, hắn không biết đã phải đợi bao lâu rồi. Người thường thì chỉ cần đến cảnh giới Huyền Sĩ liền có thể tu luyện công pháp, nhưng hắn thì lại đợi đến Huyền Tông, hơn nữa còn là Trung vị Huyền Tông.
Nếu là người thường chỉ sợ đã sớm điên mất, Diệp Bạch có thể kiên trì đến lúc này đã là không dễ. Lúc này có một cái cơ hội như vậy ở trước mặt, hắn tự nhiên sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đạt được.
Huống chi, đó còn là một bản Huyền quyết tinh diệu, cao minh như thế, mặc dù tốn hao trọn vẹn 6000 Huyền tinh cũng là đáng.
Ngũ Thần Hoa thuận lợi thành giao, Diệp Bạch cũng đem Minh tạp giao cho Thanh Điểu Hồng Trần các phó Các chủ, tiến hành giao dịch. Thanh Điểu Hồng Trần Các phó các chủ bỏ vào 600 vạn từ việc mua Ngũ Thần Hoa, lại lấy ra 6000 vạn Huyền Tinh trả cho bản Huyền quyết mà Diệp Bạch đấu giá được, sau đó liền đem Minh tạp trả lại cho hắn, lúc này con số phía trên còn lại là hơn 540 vạn. Sau đó, vị phó các chủ này lập tức vung tay lên, sau lưng, hồng y thị nữ liền đem cái khay, thướt tha tới trước mặt Diệp Bạch.
Diệp Bạch có chút run rẩy tiếp nhận khay, mở ra hộp ngọc, bên trong đặt một bản bí kíp màu thâm hồng sắc. Lúc này, ở bên cạnh nó là ba miếng trái cây màu xích hồng sắc, phát ra khi tức hỏa nguyên tố nồng đậm.
Diệp Bạch hiểu, đây là vật phẩm thần bí tặng kèm mà hồng phát đấu giá sư từng nói, ba miếng Tam giai đê cấp Linh Quả, Xích Lân Quả.
Thứ này có trọng dụng đối với người tu luyện Hỏa hệ Huyền quyết. Bởi vì nếu như chậm rãi tu luyện một bộ Hỏa hệ công pháp thì sẽ không biết năm nào tháng nào mới đạt tới đại thành, nhưng có ba miếng Xích Lân Quả này liền có thể giảm bớt mười năm tu luyện, giá trị có thể nói là không thể đo đếm được.
Cho nên, Diệp Bạch mặc dù bỏ ra 6000 vạn Huyền tinh mua bản "Thiên Huyền Hỏa Quyển ", nhưng có bí kíp lại còn được kỳ quả, trong nội tâm cũng coi như hơi có chút an ủi.
Sau khi kiểm tra bản "Thiên Huyền Hỏa Quyển" là một bản Thanh giai cao cấp Huyền quyết hiếm có hàng thật giá thật, Diệp Bạch liền cám ơn vị phó các chủ kia, sau đó lập tức quay người rời khỏi Thanh Điểu Hồng Trần Các.
Đối với hắn mà nói, Lạc Nhật Thành này bất quá là tiện đường đi qua mà thôi, mục đích chính thức của hắn là ở gần cuối Tử Hoa Tây Cảnh, một trong Thiên Long thập đại cấm địa —— Dạ Lang Đảo.
Hắn muốn đi nơi này săn giết đại lượng Tứ giai hung thú, thu hoạch nội đan, rồi sau đó tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá tới cảnh giới Đỉnh cấp Huyền Tông, nhằm tạo điều kiện tốt nhất để tham gia Kỳ Thiên Các bí kíp thí luyện vào sáu tháng sau.
Hết thảy trước đó đều chỉ là phù du. Lần này đạt được bản Thiên Huyền Hỏa Quyển này cũng bất quả là niềm vui ngoài ý muốn.
Nhìn bóng lưng Diệp Bạch rời đi, vị Thanh Điểu Hồng Trần Các phó các chủ cúi đầu, ánh mắt rơi vào bạch sắc hộp ngọc nằm trong lòng bàn tay mình, có chút trầm tư.
Sau một lát, khi thân ảnh Diệp Bạch hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, hắn lúc này mới quay đầu, trở lại trong các, đem bạch sắc hộp ngọc chứa Ngũ Thần Hoa cất vào bảo khố của Thanh Điểu Hồng Trần Các.
Về phần chuyện kế tiếp, liền không liên quan gì đến Diệp Bạch.
Bởi vì không muốn lộ diện quá nhiều mà đưa tới một ít phiền toái không cần thiết, cho nên Diệp Bạch trực tiếp gọi một gã Thanh Điểu Hồng Trần Các chấp sự, để hắn dẫn đường từ cửa sau ly khai.
Diệp Bạch cũng không biết, cử động này của hắn liền khiến cho vô số ánh mắt trông mong ở đấu giá hội đang một mực chờ hắn đi ra để kiến thức một chút bộ dáng vị thần bí nhân này đều thất vọng.
Nhiều người như vậy, chờ đã hơn nửa ngày, kết quả liền ngay cả bóng dáng Diệp Bạch cũng đều không thấy. Thẳng đến khi người của Thanh Điểu Hồng Trần Các đi ra, tuyên bố giao dịch đã hoàn thành, Diệp Bạch đã rời đi từ cửa sau thì mọi người mới kịp phản ứng, nguyên một đám dậm chân, hối hận, thậm chí chửi ầm lên.
Cũng có người nghĩ đến Diệp Bạch có thể vẫn chưa đi xa, còn nghĩ đến có thể sẽ được gặp hắn một lần, nhao nhao đứng dậy, hướng phía Diệp Bạch rời đi mà đuổi theo.
Trong hội trường đấu giá.
Lầu ba, ám các số một, Yến Tông Tề Lân, lầu hai, ám các số một, Linh Âm công chúa chứng kiến động tĩnh dưới lầu, hiển nhiên cũng nghe được tin tức này, từng người đi xuống, nhìn đại sảnh đấu giá mới vừa rồi còn náo nhiệt vô cùng trong chốc lát liền trở nên vắng hoe.
Yến Tông Tề Lân hỏi thăm một nhân viên phục vụ bên cạnh: "Hắn đi rồi?"
Tên nhân viên phục vụ kia tự nhiên không có khả năng không biết Yến Tông Tề Lân, thậm chí có chút thụ sủng nhược kinh*, không dám giấu diếm, gật đầu nói: "Ân, vừa đi. Phó các chủ chúng ta tự mình tiễn đưa hắn đi ra ngoài."
*thụ sủng nhược kinh: được quan tâm mà bối rối.
Yến Tông Tề Lân "Nha" một tiếng, ánh mắt phức tạp, lập tức nhìn thấy Thiện Kiến Thành trưởng công chúa Linh Âm công chúa cũng vừa vặn từ bên kia xuống. Hai người hai mắt nhìn nhau, nhất thời không biết có tư vị gì.
Trầm ngâm trong chốc lát, Yến Tông Tề Lân cũng không còn hứng thú ở chỗ này, chỉ thoáng ôm quyền thi lễ với Linh Âm công chúa, sau đó liền lặng lẽ ly khai.
Đối với hắn mà nói, qua bao lần đấu giá hội, lần này thật vất vả mới thấy được một bản Thanh giai cao cấp bí kíp, vốn hy vọng nó sẽ thuộc về mình. Nhưng mọi thứ vốn tưởng nằm trong tay lại vuột khỏi mình, đấu giá không được người khác, đả kích này đối với hắn có thể nói là không nhỏ.
Đấu giá hội lần này còn có ý nghĩa gì nữa.
Không ly khai, ở lại có ích gì?
Yến Tông Tề Lân đi rồi, Linh Âm công chúa cũng không ở lâu, suy nghĩ một chút liền quay người cũng hướng phía Diệp Bạch đuổi theo. Nàng chỉ muốn nhìn một cái, thần bí nhân kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, thậm chí có tài lực lớn như thế?
Có lẽ, trong nội tâm nàng còn có ý khác, về phần đó là ý gì thì chỉ có nàng mới biết được.
...
Diệp Bạch mang theo bản bí kíp "Thiên Huyền Hỏa Quyển", cùng ba miếng Tam giai đê cấp Xích Lân Quả, sau khi lặng yên trở lại khách sạn cũng không có dừng lại, trực tiếp cuộn lên "Bích Ngọc Trường Sinh Thụ" ở đầu giường, thu vào trong tay áo.
Rồi sau đó, hắn cúi thân, đem Bạch Hàn Nhã vốn hai mắt luôn đóng chặt, hôn mê bất tỉnh ôm vào trong ngực, đẩy ra cửa sổ, trực tiếp từ lầu hai nhảy xuống, không làm kinh động bất luận kẻ nào, quay người chạy về phía cửa thành.
Khi đến cửa thành, lúc này cửa thành sớm đã đóng cửa, nhưng căn bản không làm khó được Diệp Bạch. Thân hình nhoáng lên, cả người hắn liền bay bổng lên như chiếc lá trong gió. Khi nhảy lên hơn mười trượng lại gập lại, thân pháp Vân Long Cửu Hiện nhất thời triển khai, Diệp Bạch thân hình hơi dừng lại, sau đó một lần nữa bắn lên hơn mười trượng.
Liên tục ba lần liền đến được đầu tường. Rồi sau đó, Diệp Bạch thân hình nhoáng một cái, hóa thành một tia chớp phóng qua đầu tường, trong màn đêm u tối nhanh chóng bắn về phía tây, thân ảnh trong phút chốc liền biến mất không thấy gì nữa.
Diệp Bạch cũng hiểu, vị Thanh Điểu Hồng Trần các phó các chủ này vừa rồi có trả giá cao hơn một chút. Bình thường, Tứ giai trung cấp Linh Hoa tối đa cũng ba đến bốn trăm vạn, có thể đạt tới 500 vạn là rất ít.
Đạt tới 600 vạn thì càng thưa thớt, chỉ có một số Tứ giai trung cấp Linh Hoa cực kỳ trân quý mới có thể đạt tới cái giá đó.
Ngũ Thần Hoa, miễn cưỡng xem như một loại trong đó.
Nếu như Diệp Bạch chính mình đem đi bán, tối đa cũng chỉ bán được 550 vạn Huyền tinh.
Nhưng bởi vì vị Thanh Điểu Hồng Trần Các phó các chủ này thấy Diệp Bạch thân phận bất phàm, tài đại khí thô, ra tay rất hào phóng, hơn nữa càng là Thanh Điểu Hồng Trần Các đỉnh cấp khách quý, là loại đối tượng nên nịnh bợ. Ngày sau, nói không chừng còn có thể từ trên người Diệp Bạch kiếm thêm lợi nhuận nữa... Cho nên báo nhiều thêm một chút.
Cho nên hắn mới có thể ra giá cao 600 vạn.
Lại nói tiếp, Diệp Bạch cũng coi như buôn bán lời một khoản.
Hắn tự nhiên thừa nhận phần nhân tình này. Đương nhiên, Thanh Điểu Hồng Trần Các cũng tuyệt đối không lỗ. Bình thường, năm trăm năm mươi vạn là giá Diệp Bạch bán đi, nhưng nếu như là Thanh Điểu Hồng Trần Các chính mình bán, kết quả tự nhiên sẽ bất đồng. Không có ít nhất 600 vạn Huyền tinh, bọn họ căn bản sẽ không bán.
Đối với một cái thương hội mà nói, dù làm cho Diệp Bạch thiếu bọn họ một phần nhân tình, nhưng cũng sẽ không đem ích lợi của mình để làm như vậy. Bất luận là giao dịch gì, không có chút nào lợi nhuận, bọn họ sẽ không làm.
Thường nhân muốn mua thì thấp nhất cũng phải 620 vạn Huyền tinh trở lên. Nếu như đem lên đấu giá hội, Ngũ Thần Hoa này sẽ có thể bán được 650 vạn, 680 vạn, thậm chí 700 vạn đều không phải là không có khả năng.
Cho nên Thanh Điểu Hồng Trần Các vẫn là buôn bán lời, chỉ là nhiều hay ít mà thôi.
Con số trong tấm Minh tạp của Diệp Bạch là 5459 vạn lẻ 420 Huyền Tinh, dựa theo triết khấu 8% Thanh Điểu Hồng Trần Các dành cho Tử Kim khách quý, hắn phải trả là 5520 vạn.
Khoảng cách 6000 vạn, vẻn vẹn chỉ chênh lệch hơn 60 vạn.
Vốn, đóa Ngũ Thần Hoa này là vật Ly Hận Cung cung chủ Sở Ly Hận tặng cho, có hiệu quả dưỡng thần luyện khí, khu ác trừ tà, ngày sau nói không chừng còn có việc quan trọng hơn để dùng.
Nhưng là, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết điên cuồng đấu giá khiến Diệp Bạch không thể không tăng thêm. Cho nên, giá báo ra cuối cùng đã xa xa vượt qua mong muốn, vì vậy hắn không thể không đem một vật trên người bán đi để thêm vào.
Mà trên người hắn, trong tất cả vật phẩm còn lại thì đóa Ngũ Thần Hoa này là bình thường nhất, hiện tại tạm thời không dùng để làm gì. Nếu là vật khác như Linh Lung Bích Thụ, Ngân Hồn Phương Giới, Ngũ Hành Thanh Hoàng Kiếm, hắn nhất định là không nỡ.
Cho nên, đóa Ngũ Thần Hoa này cũng chỉ có thể bán đi. Dù sao, về sau sẽ còn có cơ hội tìm được Linh Hoa đồng loại, cho nên hắn cũng không tiếc lắm.
Mà so sánh với Ngũ Thần Hoa, hiển nhiên, tác dụng của Thiên Huyền Hỏa Quyển đối với hắn càng thêm rõ ràng, càng thêm trọng yếu hơn một chút.
Cho nên, vì nó mà bán đi một đóa Ngũ Thần Hoa cũng không phải là chuyện quá đau lòng.
Con số phía trên Minh tạp của Diệp Bạch còn cách 5520 vạn là 61 vạn.
Vị Phó các chủ Thanh Điểu Hồng Trần Các này cũng là nhân vật khéo đưa đẩy, thấy thế liền trực tiếp miễn cho Diệp Bạch con số lẻ 1 vạn, chỉ lấy 60 vạn.
Nói cách khác, cuối cùng, trong Minh tạp của Diệp Bạch còn thừa lại hơn 540 vạn.
Như ở bình thường, cái này đương nhiên không phải con số lớn, nhưng đối với người trong phút chốc từ đại gia trở về kẻ nghèo như Diệp Bạch, còn có thể bảo tồn hơn 500 vạn đã là chuyện không dễ.
Mà hết thảy, đều là từ việc bán đóa Ngũ Thần Hoa kia.
Loại cảm giác vừa trở nên giàu có, rồi lại lập tức nghèo rớt mùng tơi làm cho Diệp Bạch cũng không khỏi có chút buồn bực. Bất quá, bản "Thiên Huyền Hỏa Quyển" rốt cục đến tay, hắn rốt cục có thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích từ môn công pháp bình thường "Điện khí Huyền quyết", chuyển tu thành thuộc tính Huyền quyết chân chính rồi.
Vì ngày này, hắn không biết đã phải đợi bao lâu rồi. Người thường thì chỉ cần đến cảnh giới Huyền Sĩ liền có thể tu luyện công pháp, nhưng hắn thì lại đợi đến Huyền Tông, hơn nữa còn là Trung vị Huyền Tông.
Nếu là người thường chỉ sợ đã sớm điên mất, Diệp Bạch có thể kiên trì đến lúc này đã là không dễ. Lúc này có một cái cơ hội như vậy ở trước mặt, hắn tự nhiên sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đạt được.
Huống chi, đó còn là một bản Huyền quyết tinh diệu, cao minh như thế, mặc dù tốn hao trọn vẹn 6000 Huyền tinh cũng là đáng.
Ngũ Thần Hoa thuận lợi thành giao, Diệp Bạch cũng đem Minh tạp giao cho Thanh Điểu Hồng Trần các phó Các chủ, tiến hành giao dịch. Thanh Điểu Hồng Trần Các phó các chủ bỏ vào 600 vạn từ việc mua Ngũ Thần Hoa, lại lấy ra 6000 vạn Huyền Tinh trả cho bản Huyền quyết mà Diệp Bạch đấu giá được, sau đó liền đem Minh tạp trả lại cho hắn, lúc này con số phía trên còn lại là hơn 540 vạn. Sau đó, vị phó các chủ này lập tức vung tay lên, sau lưng, hồng y thị nữ liền đem cái khay, thướt tha tới trước mặt Diệp Bạch.
Diệp Bạch có chút run rẩy tiếp nhận khay, mở ra hộp ngọc, bên trong đặt một bản bí kíp màu thâm hồng sắc. Lúc này, ở bên cạnh nó là ba miếng trái cây màu xích hồng sắc, phát ra khi tức hỏa nguyên tố nồng đậm.
Diệp Bạch hiểu, đây là vật phẩm thần bí tặng kèm mà hồng phát đấu giá sư từng nói, ba miếng Tam giai đê cấp Linh Quả, Xích Lân Quả.
Thứ này có trọng dụng đối với người tu luyện Hỏa hệ Huyền quyết. Bởi vì nếu như chậm rãi tu luyện một bộ Hỏa hệ công pháp thì sẽ không biết năm nào tháng nào mới đạt tới đại thành, nhưng có ba miếng Xích Lân Quả này liền có thể giảm bớt mười năm tu luyện, giá trị có thể nói là không thể đo đếm được.
Cho nên, Diệp Bạch mặc dù bỏ ra 6000 vạn Huyền tinh mua bản "Thiên Huyền Hỏa Quyển ", nhưng có bí kíp lại còn được kỳ quả, trong nội tâm cũng coi như hơi có chút an ủi.
Sau khi kiểm tra bản "Thiên Huyền Hỏa Quyển" là một bản Thanh giai cao cấp Huyền quyết hiếm có hàng thật giá thật, Diệp Bạch liền cám ơn vị phó các chủ kia, sau đó lập tức quay người rời khỏi Thanh Điểu Hồng Trần Các.
Đối với hắn mà nói, Lạc Nhật Thành này bất quá là tiện đường đi qua mà thôi, mục đích chính thức của hắn là ở gần cuối Tử Hoa Tây Cảnh, một trong Thiên Long thập đại cấm địa —— Dạ Lang Đảo.
Hắn muốn đi nơi này săn giết đại lượng Tứ giai hung thú, thu hoạch nội đan, rồi sau đó tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá tới cảnh giới Đỉnh cấp Huyền Tông, nhằm tạo điều kiện tốt nhất để tham gia Kỳ Thiên Các bí kíp thí luyện vào sáu tháng sau.
Hết thảy trước đó đều chỉ là phù du. Lần này đạt được bản Thiên Huyền Hỏa Quyển này cũng bất quả là niềm vui ngoài ý muốn.
Nhìn bóng lưng Diệp Bạch rời đi, vị Thanh Điểu Hồng Trần Các phó các chủ cúi đầu, ánh mắt rơi vào bạch sắc hộp ngọc nằm trong lòng bàn tay mình, có chút trầm tư.
Sau một lát, khi thân ảnh Diệp Bạch hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, hắn lúc này mới quay đầu, trở lại trong các, đem bạch sắc hộp ngọc chứa Ngũ Thần Hoa cất vào bảo khố của Thanh Điểu Hồng Trần Các.
Về phần chuyện kế tiếp, liền không liên quan gì đến Diệp Bạch.
Bởi vì không muốn lộ diện quá nhiều mà đưa tới một ít phiền toái không cần thiết, cho nên Diệp Bạch trực tiếp gọi một gã Thanh Điểu Hồng Trần Các chấp sự, để hắn dẫn đường từ cửa sau ly khai.
Diệp Bạch cũng không biết, cử động này của hắn liền khiến cho vô số ánh mắt trông mong ở đấu giá hội đang một mực chờ hắn đi ra để kiến thức một chút bộ dáng vị thần bí nhân này đều thất vọng.
Nhiều người như vậy, chờ đã hơn nửa ngày, kết quả liền ngay cả bóng dáng Diệp Bạch cũng đều không thấy. Thẳng đến khi người của Thanh Điểu Hồng Trần Các đi ra, tuyên bố giao dịch đã hoàn thành, Diệp Bạch đã rời đi từ cửa sau thì mọi người mới kịp phản ứng, nguyên một đám dậm chân, hối hận, thậm chí chửi ầm lên.
Cũng có người nghĩ đến Diệp Bạch có thể vẫn chưa đi xa, còn nghĩ đến có thể sẽ được gặp hắn một lần, nhao nhao đứng dậy, hướng phía Diệp Bạch rời đi mà đuổi theo.
Trong hội trường đấu giá.
Lầu ba, ám các số một, Yến Tông Tề Lân, lầu hai, ám các số một, Linh Âm công chúa chứng kiến động tĩnh dưới lầu, hiển nhiên cũng nghe được tin tức này, từng người đi xuống, nhìn đại sảnh đấu giá mới vừa rồi còn náo nhiệt vô cùng trong chốc lát liền trở nên vắng hoe.
Yến Tông Tề Lân hỏi thăm một nhân viên phục vụ bên cạnh: "Hắn đi rồi?"
Tên nhân viên phục vụ kia tự nhiên không có khả năng không biết Yến Tông Tề Lân, thậm chí có chút thụ sủng nhược kinh*, không dám giấu diếm, gật đầu nói: "Ân, vừa đi. Phó các chủ chúng ta tự mình tiễn đưa hắn đi ra ngoài."
*thụ sủng nhược kinh: được quan tâm mà bối rối.
Yến Tông Tề Lân "Nha" một tiếng, ánh mắt phức tạp, lập tức nhìn thấy Thiện Kiến Thành trưởng công chúa Linh Âm công chúa cũng vừa vặn từ bên kia xuống. Hai người hai mắt nhìn nhau, nhất thời không biết có tư vị gì.
Trầm ngâm trong chốc lát, Yến Tông Tề Lân cũng không còn hứng thú ở chỗ này, chỉ thoáng ôm quyền thi lễ với Linh Âm công chúa, sau đó liền lặng lẽ ly khai.
Đối với hắn mà nói, qua bao lần đấu giá hội, lần này thật vất vả mới thấy được một bản Thanh giai cao cấp bí kíp, vốn hy vọng nó sẽ thuộc về mình. Nhưng mọi thứ vốn tưởng nằm trong tay lại vuột khỏi mình, đấu giá không được người khác, đả kích này đối với hắn có thể nói là không nhỏ.
Đấu giá hội lần này còn có ý nghĩa gì nữa.
Không ly khai, ở lại có ích gì?
Yến Tông Tề Lân đi rồi, Linh Âm công chúa cũng không ở lâu, suy nghĩ một chút liền quay người cũng hướng phía Diệp Bạch đuổi theo. Nàng chỉ muốn nhìn một cái, thần bí nhân kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, thậm chí có tài lực lớn như thế?
Có lẽ, trong nội tâm nàng còn có ý khác, về phần đó là ý gì thì chỉ có nàng mới biết được.
...
Diệp Bạch mang theo bản bí kíp "Thiên Huyền Hỏa Quyển", cùng ba miếng Tam giai đê cấp Xích Lân Quả, sau khi lặng yên trở lại khách sạn cũng không có dừng lại, trực tiếp cuộn lên "Bích Ngọc Trường Sinh Thụ" ở đầu giường, thu vào trong tay áo.
Rồi sau đó, hắn cúi thân, đem Bạch Hàn Nhã vốn hai mắt luôn đóng chặt, hôn mê bất tỉnh ôm vào trong ngực, đẩy ra cửa sổ, trực tiếp từ lầu hai nhảy xuống, không làm kinh động bất luận kẻ nào, quay người chạy về phía cửa thành.
Khi đến cửa thành, lúc này cửa thành sớm đã đóng cửa, nhưng căn bản không làm khó được Diệp Bạch. Thân hình nhoáng lên, cả người hắn liền bay bổng lên như chiếc lá trong gió. Khi nhảy lên hơn mười trượng lại gập lại, thân pháp Vân Long Cửu Hiện nhất thời triển khai, Diệp Bạch thân hình hơi dừng lại, sau đó một lần nữa bắn lên hơn mười trượng.
Liên tục ba lần liền đến được đầu tường. Rồi sau đó, Diệp Bạch thân hình nhoáng một cái, hóa thành một tia chớp phóng qua đầu tường, trong màn đêm u tối nhanh chóng bắn về phía tây, thân ảnh trong phút chốc liền biến mất không thấy gì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.