Quyển 1 - Chương 54: Tiến vào nội tông( thượng)
Y Quan Thắng Tuyết
21/04/2013
Trong Hàn Băng sâm lâm.
Ba miếng lưu tinh hỏa tiễn bắn lên cao, không trung nổ ra ba đợt pháo hoa thật lớn, trong nháy mắt tiếng chém giết liền trở nên yên tĩnh.
Lập tức, cũng không biết ai là người đầu tiên mở miệng:
- Hỏa tiễn gọi về đã bắn, chúng ta trở về thôi!
Đây là tín hiệu đã sớm được ước định, sau khi lưu tinh hỏa tiễn bắn lên trời, thí luyện liền chấm dứt, nếu có ai dám hạ độc thủ với kẻ khác, chỉ cần có người phát hiện liền giết chết, không cần nói nhiều.
Mà trong thời gian thí luyện thì không có quy định đó, mạnh sống, yếu chết!
- Rốt cục cũng kết thúc!
Có người thở dài một hơi, lộ ra thần sắc như trút được gánh nặng, lập tức đám người từ những nơi ẩn núp đều hướng phía ngoài Hàn Băng sâm lâm đi ra. Bảy ngày ẩn núp, đuổi giết, cướp đoạt, cho dù bọn hắn là thiên chi kiêu tử ngoại tông thì cũng không che dấu được mệt mỏi, đa số đều bị thương.
Bọn họ thật sự không muốn lại tiếp tục như thế.
Bên ngoài Hàn Băng sâm lâm, lối ra.
Không ngừng có thí luyện đệ tử xuất hiện, mọi người đều khẩn trương.
Quả nhiên, sau khi tất cả mọi người dường như đều đi ra, cả khu rừng yên tĩnh, lập tức không bao lâu sau, thân ảnh Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị xuất hiện tại lối ra, tuy hai người là kẻ mạnh huyền khí tầng tám, lúc này trên người cũng dính máu, điều này khiến cả hai hết sức bất mãn, nhưng bọn hắn không quan tâm.
Đi tới trước bàn, hai người từ trong người lấy ra hai lam sắc kiếm quang lệnh bài, hiển nhiên có chấp bút đệ tử nhanh chóng nhớ tên bọn họ, phân tích điểm, cả hai người đều có tư cách tiến vào nội tông.
Chứng kiến một màn này, Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần vuốt râu mỉm cười, mà sắc mặt La Tang, La Mạnh thì âm trầm, không lên tiếng, bên bọn họ không có ai ra đăng kí đầu tiên, mà lại là người của Diệp gia, do vậy ít nhất bước đầu bọn họ đã thua một bậc. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Nhưng lập tức bọn họ hai mắt sáng ngời, bởi vì lại có hai người đi ra, lúc này đi ra là hai gã thanh niên họ La, một người là La Kính, một người là La Thiên Tùng, cả hai đi về phía đăng kí, nhưng chỉ có một người có được kiếm quang lệnh bài, là thanh niên La Kính kia, hắn lấy ra một đỏ, một lam, thành công tiến vào La gia nội tông.
Sau đó, Diệp Phá, Diệp Bất Phàm xuất hiện ở lối vào Hàn Băng sâm lâm, hai người trò chuyện vui vẻ, đều đi tới lấy ra hai lệnh bài. Diệp Phá là một vàng, một lam, Diệp Bất Phàm là một hồng, một lam.
Rất hiển nhiên, hai người đồng dạng đã thông qua thí luyện, thành công tiến cấp thành nội tông đệ tử Diệp gia.
Đến hiện tại, Diệp gia đã có bốn người tấn cấp thành công, mà La gia chỉ có một người, trên mặt La Tang, La Mạnh bên cạnh càng lúc càng âm trầm, mắt không chớp nhìn lối ra Hàn Băng sâm lâm.
Người thứ bảy, thứ tám đi ra, lúc này đây, đi ra Hàn Băng sâm lâm là hai gã đệ tử đầu lĩnh La gia. Hắc y thanh niên khí chất bất phàm La Tống, huyền khí bát tầng đính phong, và thiếu nữ lả lướt xinh đẹp La Nhu, cũng là đệ tử huyền khí bát tầng đính phong.
Hai người tới trước bàn, nộp lên hai kiếm quang lệnh bài. La Tống hai hồng, La Nhu hai lam, nhất thời điểm La Tống cao nhất, một ngàn sáu trăm điểm, mà La Nhu thì vừa tròn một ngàn điểm, cũng tấn cấp thành công giống Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị.
Lần này, Diệp gia bốn người, La gia ba người. Vẻ mặt La Tang, La Mạnh mới tốt hơn một chút, nhưng vẫn rất không vui.
Mọi người xuất hiện không sai biệt lắm, nhưng vẫn còn vài người chưa đi ra. Lúc này những thí luyện đệ tử không đoạt được kiếm quang lệnh bài, chữa thương xong, đứng dậy nhìn về phía lối ra, bọn họ cũng muốn biết ai là người có nhiều kiếm quang lệnh bài nhất, người nào điểm cao nhất, thành tích tốt nhất, người dẫn đầu lần thí luyện này là ai?
Tất cả mọi người gắt gao nhìn chằm chằm lối ra, nhưng sau khi hai người La Tống, La Nhu đi ra thì cả Hàn Băng sâm lâm đều yên lặng.
Nhưng một hồi lâu, một bóng người bạch y tung bay, phiêu nhiên như hạc, lưng đeo trường kiếm, phảng phất như tiên giáng trần, đúng là đệ tử thí luyện của Diệp gia, thực lực biểu hiện cao nhất, huyền khí cửu tầng hạ vị, Thiên Ngoại Bồng Lai - Diệp Bồng Lai.
Hắn đi tới trước bàn, quả nhiên không làm người ta thất vọng, một kim, hai hồng, hai nghìn sáu trăm điểm, lập tức bỏ xa người vừa đạt danh hiệu đệ nhất là La Kinh, cao hơn tới gần một ngàn điểm, khiến người ta không khỏi thầm than, bốn phía vang lên tiếng hít thở không thông.
Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần trên mặt tươi cười, Diệp Bồng Lai quả nhiên không khiến bọn họ thất vọng, điểm cao như thế thì trong lịch sử thí luyện cũng hiếm thấy.
Xem ra, ngôi vị đệ nhất lần này có hi vọng rồi, hơn nữa lúc này thí luyện đệ tử Diệp gia có đến năm người tấn cấp thành công, mà La gia thì không quá ba người, cơ hồ gấp đôi, điều này khiến cho lão hồ ly như Diệp Nguyên Vũ cũng không khỏi cười toe toét. Mà người luôn nghiêm túc như Diệp Cửu Thần, trên mặt cũng lộ ra tươi cười.
Nhưng nét mặt La Tang, La Mạnh cũng không lộ ra bất cứ vẻ gì, ngược lại còn có chút quỷ dị.
Thanh niên chất phác họ la từ trong rừng chậm rãi đi ra, đến trước đài, chậm rãi mở bao vải ra!
Nhất thời miếng kiếm quang lệnh bài hoặc kim hoặc hồng chói sáng xuất hiện trước mặt mọi người. Lập tức tất cả mọi người hít một ngụm khí, bốn phía nổi lên tiếng than sợ hãi, hoàn toàn không thể tin được.
Hai kim hai hồng, ba nghìn sáu trăm điểm, điều này sao có thể? Hắn sao có thể có được chừng ấy?
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, cái tên La Long Hạc lập tức chuyển thành người dẫn dầu, Diệp Bồng Lai hạ xuống một cấp.
Lần này, Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần sắc mặt chợt biến, hai người nhìn vẻ mặt của La Tang thì nhất thời rõ ràng, tất cả đều là do bọn hắn cố ý an bài.
Chỉ sợ, trong đó hơn phân nửa là do các đệ tử La gia khác đưa cho thanh niên họ La, bọn họ tình nguyện ít đi hai người tấn cấp, đem phần lớn kiếm quang lệnh bài vào tay một người. Xem ra lần này bọn họ hướng về danh hiệu đệ nhất thí luyện, số người tấn cấp nhiều ít bao nhiêu thì không quan tâm.
Kể từ đó, Diệp gia tấn cấp năm người, La gia bốn người, biểu hiện bên ngoài là thắng, nhưng danh hiệu đệ nhất thí luyện lại do La gia chiếm. Lần này, hào quang đã bị phủ, mặc dù so với La gia thì tấn cấp nhiều hơn một người, nhưng người khác nhìn vào thì chỉ có La gia vinh quang, mà không phải Diệp gia. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Trong nháy mắt, vẻ mặt hai người trở nên vô cùng khó coi, dựa vào thực lực thì hiện tại Diệp gia đã hết người, khẳng định không còn ai đi ra. Mà La gia thì cũng đã xuất hiện toàn bộ đệ tử, ngoại trừ một số chết đi thì thí luyện lần này xem như Diệp gia đã thất bại.
Không phải thua ở số lượng, mà là chất lượng, ai cũng không ngờ La gia lại có thủ đoạn như thế, thật sự ngoài ý muốn.
Có chút thở dài một hơi, hai người liền chuẩn bị nhận thua, mặc dù đối phương có chút thủ đoạn, nhưng đó là do mình không ngờ tới, hơn nữa bọn họ bỏ ra cái giá cao như thế để bồi dưỡng một người, chỉ sợ La Long Hạc này cũng không tầm thường.
Xem ra mình đã xem thường, cho rằng đối phương cho dù lợi hại thì cũng chỉ là một người, nhưng thật không ngờ La gia lại phái cả tông đến giúp đỡ một mình hắn.
Chiêu ấy rất độc!
Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần nhìn nhau cười khổ. La Tang, La Mạnh thì vẻ mặt trở nên vô cùng sung sướng, trong mắt không che dấu được sự vui mừng. Mấy lần trước bị Diệp gia hạ bệ, lần này bất đắc dĩ dùng chiêu này, cuối cùng lại thắng, xem như cũng hãnh diện.
- Được rồi, thu sách lại, báo cáo bài danh!
Diệp Nguyên Vũ thở dài một hơi, hướng tên đệ tử ghi chép nói, rất rõ ràng, thí luyện đệ tử đã đều xuất hiện không sai biệt lắm. Phía sau cho dù có người thì chỉ sợ cũng không kiếm được một kiếm quang lệnh bài nào, cho nên Diệp Nguyên Vũ hạ lệnh thu sách.
- Chậm đã!
Nhưng vào lúc này, một thanh âm chặt đứt lời hắn, La Long Hạc đứng ở một bên, mặt không chút thay đổi, đột nhiên mở miệng nói:
- Còn một người nữa chưa đi ra, cho dù tất cả mọi người đều chết thì người kia chắc chắn vẫn còn sống!
Mọi người nhất thời đều kinh ngạc, hai mặt nhìn nhau, còn một người, là ai? Ai có thể khiến cho nhân vật như La Long Hạc coi trọng như thế?
La Tang, La Mạnh sắc mặt cổ quái, hiển nhiên không kịp ứng phó. Mà Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần thì không hiểu đầu đuôi, chần chờ nói:
- Còn một người sao?
Lúc này, thanh âm thản nhiên của Diệp Bồng Lai cũng vang lên, mang theo vẻ mặt không thể kháng cự, thản nhiên nói:
- Yên tâm đi, hắn rất nhanh sẽ đi ra, ta tin vậy!
Mọi người nhất thời lẫn nữa giật mình, La Long Hạc đã kỳ quái như thế, nên đoán rằng đó là người của La gia. Nhưng hiện tại Diệp Bồng Lai lạnh lùng kiêu ngạo cũng nói thế.
Rốt cục là ai, ai có thể khiến hai đệ nhất cao thủ hai nhà chờ mong như thế?
Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều hướng về phía lối ra Hàn Băng sâm lâm, bọn họ không tin hai người đều nói láo. Một người thì còn có thể, nhưng hai gia tộc đối địch như thế nào đều nói như vậy. Lúc này không riêng gì Diệp gia, Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần, La Tang, La Mạnh mà toàn bộ thí luyện đệ tử đều nhìn về lối ra.
Rốt cục, một thanh niên thoạt nhìn không thể bình thường hơn từ bên trong đi ra, mỉm cười. Thấy nhiều người nhìn chăm chú vào hắn như vậy, nhất thời kinh ngạc, lập tức có chút kỳ quái gãi đầu, cuối cùng đi đến bàn.
Tay lật lại, một bọc vải xuất hiện, mở ra, một kim, hai hồng, một lam, bốn miếng kiếm quang lệnh bài màu sắc khác nhau, lộ ra sắc thái mê người. Tất cả mọi người trong nháy mắt đều ngẩn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.