Chương 59: Châm chọc
Liễu Hạ Xuân Hương
02/08/2019
Ha! Lưu Mộng Ảnh, có phải cô nên thắp nhang cảm
ơn trời phật vì tôi đã quên mất cô, để cô sống lâu thêm vài ngày hay
không đây?!
-" Lưu Thị trước giờ chỉ là một công ty nhỏ, làm thế nào sẽ đủ vốn để xoay sở được đây nhỉ?!"- Ngạn Băng cầm một trái nho trên bàn bỏ vào miệng, vân đạm phong khinh nói ra một câu.
Mạc Quân Tịch liền hiểu hàm ý trong lời nói của chị mình, vỗ tay đầy sùng bái:-" Chị, ý chị là có người âm thầm giúp đỡ Lưu Thị? Nhưng như thế thì có liên quan gì đến chúng ta đâu chứ?"
-" Có liên quan hay không, em không cần phải biết. Bây giờ em thu thập tất cả chứng cứ chứng minh Lưu Thị tham ô hối lộ. Sau đó, tùy em muốn chơi thế nào thì chơi, muốn đùa thế nào thì đùa!"- Ngạn Băng nhếch khóe miệng nở nụ cười thâm hiểm, rồi rời khỏi.
-" Oh..."- Mạc Quân Tịch có chút không theo kịp được với thực tế. Chị họ bị sao thế nhỉ? Lưu Thị đáng để chị ấy "quan tâm" như vậy sao?!
............
Ngạn Băng vừa ra khỏi Ngạn Thị thì liền đi một mạch thẳng tới Thần Thị.
Thần Bắc Minh đã sớm đứng dưới bãi đậu xe chờ cô. Buổi sáng anh cũng đã nói qua, Thần phu nhân muốn anh trở về nhà chính dùng cơm. Hơn nữa cũng để anh gặp mặt một người. Bà ta không cần nói người đó là ai thì anh cũng đã đoán được, chính vì vậy anh mới mang Ngạn Băng theo cùng.
Thần Bắc Minh cảm thấy, để Ngạn Băng cùng anh về sẽ có rất nhiều lợi ích. Ví dụ như, anh sẽ cảm thấy bầu không khí rất trong lành, không có nhiều vi khuẩn như khi đi một mình. Cũng tiện luôn để cho con ruồi muỗi nào đó không có mắt cứ thích đeo bám lấy anh.
Tâm trạng của Thần Bắc Minh hôm nay có vẻ đặc biệt tốt, anh bá đạo quàng qua eo của cô đi vào sảnh chính, hoàn toàn làm lơ những ánh mắt phong phú đặc sắc của người làm trong nhà.
Tuy rằng họ có chút bất mãn với việc thiếu gia đem người lạ về nhà nhưng lại không dám tỏ vẻ dù chỉ một chút. Tất cung tất kính cúi người chào đón anh.
Chính giữa phòng khách, Thần phu nhân cùng với một người phụ nữ đang trò chuyện hết sức vui vẻ hài hòa y như người một nhà vậy!
Người này không phải ai khác, chính là Hàn Như Kiều mà Ngạn Băng đã gặp trong quán bar lần trước. Cô ta mặc một chiếc đầm trắng đơn giản, dáng vẻ nhu thuận đáng yêu khác một trời một vực với người phụ nữ chua ngoa chảnh chọe lần trước. Mục đích thì không cần nói cũng rõ ràng, chính là lấy lòng mẹ chồng tương lai nha!
Ngạn Băng khoác tay Thần Bắc Minh bước vào, nhìn một màn như vậy, trong mắt ngoài châm chọc ra thì chỉ có châm chọc!
-" Lưu Thị trước giờ chỉ là một công ty nhỏ, làm thế nào sẽ đủ vốn để xoay sở được đây nhỉ?!"- Ngạn Băng cầm một trái nho trên bàn bỏ vào miệng, vân đạm phong khinh nói ra một câu.
Mạc Quân Tịch liền hiểu hàm ý trong lời nói của chị mình, vỗ tay đầy sùng bái:-" Chị, ý chị là có người âm thầm giúp đỡ Lưu Thị? Nhưng như thế thì có liên quan gì đến chúng ta đâu chứ?"
-" Có liên quan hay không, em không cần phải biết. Bây giờ em thu thập tất cả chứng cứ chứng minh Lưu Thị tham ô hối lộ. Sau đó, tùy em muốn chơi thế nào thì chơi, muốn đùa thế nào thì đùa!"- Ngạn Băng nhếch khóe miệng nở nụ cười thâm hiểm, rồi rời khỏi.
-" Oh..."- Mạc Quân Tịch có chút không theo kịp được với thực tế. Chị họ bị sao thế nhỉ? Lưu Thị đáng để chị ấy "quan tâm" như vậy sao?!
............
Ngạn Băng vừa ra khỏi Ngạn Thị thì liền đi một mạch thẳng tới Thần Thị.
Thần Bắc Minh đã sớm đứng dưới bãi đậu xe chờ cô. Buổi sáng anh cũng đã nói qua, Thần phu nhân muốn anh trở về nhà chính dùng cơm. Hơn nữa cũng để anh gặp mặt một người. Bà ta không cần nói người đó là ai thì anh cũng đã đoán được, chính vì vậy anh mới mang Ngạn Băng theo cùng.
Thần Bắc Minh cảm thấy, để Ngạn Băng cùng anh về sẽ có rất nhiều lợi ích. Ví dụ như, anh sẽ cảm thấy bầu không khí rất trong lành, không có nhiều vi khuẩn như khi đi một mình. Cũng tiện luôn để cho con ruồi muỗi nào đó không có mắt cứ thích đeo bám lấy anh.
Tâm trạng của Thần Bắc Minh hôm nay có vẻ đặc biệt tốt, anh bá đạo quàng qua eo của cô đi vào sảnh chính, hoàn toàn làm lơ những ánh mắt phong phú đặc sắc của người làm trong nhà.
Tuy rằng họ có chút bất mãn với việc thiếu gia đem người lạ về nhà nhưng lại không dám tỏ vẻ dù chỉ một chút. Tất cung tất kính cúi người chào đón anh.
Chính giữa phòng khách, Thần phu nhân cùng với một người phụ nữ đang trò chuyện hết sức vui vẻ hài hòa y như người một nhà vậy!
Người này không phải ai khác, chính là Hàn Như Kiều mà Ngạn Băng đã gặp trong quán bar lần trước. Cô ta mặc một chiếc đầm trắng đơn giản, dáng vẻ nhu thuận đáng yêu khác một trời một vực với người phụ nữ chua ngoa chảnh chọe lần trước. Mục đích thì không cần nói cũng rõ ràng, chính là lấy lòng mẹ chồng tương lai nha!
Ngạn Băng khoác tay Thần Bắc Minh bước vào, nhìn một màn như vậy, trong mắt ngoài châm chọc ra thì chỉ có châm chọc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.