Chương 40: Kích tình trong phòng làm việc (2) H+
Liễu Hạ Xuân Hương
02/08/2019
Nói chung là mình không có biết viết cảnh H đâu
ạ, mong mọi người góp ý để lần sau nữa mình có thể rút kinh nghiệm để
viết tốt hơn (=_=!!)
-------------------------------------
-"Em... em...ưm."- Cái miệng nhỏ nhắn mấp máy muốn nói gì đó đột nhiên bị cánh môi của anh bá đạo chiếm giữ. Tay Thần Bắc Minh giữ chặt gáy của Hàn Băng Băng khiến cô không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể bị động cho anh hôn.
Đầu lưỡi linh hoạt như một con rắn nhỏ chui vào miệng cô cuốn lấy lưỡi cô cùng nhau dây dưa.
Chiếc áo thủy thủ màu trắng này rất ngắn, chỉ che đi ngực của cô, phần eo nhỏ hoàn toàn không có bất cứ thứ gì bảo vệ lại càng giúp Thần Bắc Minh dễ dàng công thành đoạt đất. Anh đưa tay mò từ dưới lên trên nắn bóp lấy hai trái anh đào mềm mại trước ngực cô.
-" Ưm... a..."- ngón tay anh càng tà ác hơn, véo nhẹ vào nụ hoa hồng nở rộ kia, đỉnh hồng non nớt không nhịn được khẽ run rẩy một trận. Hàn Băng Băng vô thức thốt lên một vài thanh âm rên rỉ đứt quãng.
Dục vọng trong mắt Thần Bắc Minh càng tăng cao như một ngọn lửa dữ dội muốn đốt cháy tất cả. Anh dễ dàng vén chiếc áo lên khỏi ngực cô.
Hàn Băng Băng xấu hổ, đưa một tay che lại. Thần Bắc Minh đã sớm đoán được ý đồ của cô, anh áp sát người mình vào cơ thể nhỏ nhắn ở phía dưới, không để cho tay của cô đạt được ý muốn. Hai bầu ngực sữa cọ sát vào lồng ngực người đàn ông vô cùng khiêu gợi như muốn gọi mời anh.
Đột nhiên, Thần Bắc Minh cúi người xuống ngậm lấy một bên nhũ hoa của cô, bên còn lại bị anh xoa nắn đủ mọi hình dạng.
-" Ưm... đừng..."- Hàn Băng Băng giật mình, cảm giác tê dại truyền đến từ trước ngực khiến vùng đất huyền bí bên dưới của cô như được kích thích trực tiếp từ từ trở nên ẩm ướt.
Chiếc váy không biết từ lúc nào đã bị kéo ra một nửa, để lộ quần lót ren màu đen quyến rũ mê người. Hàn Băng Băng khắp người đều xộc xệch đầy dấu hôn, quần áo không chỉnh tề nửa kín nửa hở nằm dưới thân của Thần Bắc Minh.
-"A... đừng... dừng lại... ở đây là công ty..."- Hàn Băng Băng vẫn giữ lại chút lý trí cuối cùng, khó khăn nói ra lời này. Hơn nữa vừa hôm trước cô mới xảy ra quan hệ với anh, đến bây giờ vẫn còn hơi đau. Nếu làm nữa, cô không chắc với tinh lực của anh rất có thể làm xong cô liền đi gặp diêm vương uống trà nói chuyện phiếm.
-" Hửm, đừng dừng lại sao? Tốt, vậy hôm nay tôi nhất định không để cho em thất vọng!"- Thần Bắc Minh cố ý bẻ cong lời nói của Hàn Băng Băng, khóe miệng còn giơ lên nụ cười đắc ý.
-" Anh... anh, ức hiếp em..."- Hàn Băng Băng cắn môi, ủy khuất lên án người đàn ông kia.
-" Vậy bây giờ tôi liền cho em thấy tôi ức hiếp em như thế nào?"- Thần Bắc Minh cười càng tà mị hơn, cánh tay hung ác phất lên, quần áo trên người Hàn Băng Băng liền biến thành mảnh nhỏ rơi rớt trên sàn.
Trên người cô lúc này chỉ dính duy nhất đôi tất da mỏng gợi cảm, cơ thể trắng noãn phơi bày trong không khí.
-------------------------------------
-"Em... em...ưm."- Cái miệng nhỏ nhắn mấp máy muốn nói gì đó đột nhiên bị cánh môi của anh bá đạo chiếm giữ. Tay Thần Bắc Minh giữ chặt gáy của Hàn Băng Băng khiến cô không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể bị động cho anh hôn.
Đầu lưỡi linh hoạt như một con rắn nhỏ chui vào miệng cô cuốn lấy lưỡi cô cùng nhau dây dưa.
Chiếc áo thủy thủ màu trắng này rất ngắn, chỉ che đi ngực của cô, phần eo nhỏ hoàn toàn không có bất cứ thứ gì bảo vệ lại càng giúp Thần Bắc Minh dễ dàng công thành đoạt đất. Anh đưa tay mò từ dưới lên trên nắn bóp lấy hai trái anh đào mềm mại trước ngực cô.
-" Ưm... a..."- ngón tay anh càng tà ác hơn, véo nhẹ vào nụ hoa hồng nở rộ kia, đỉnh hồng non nớt không nhịn được khẽ run rẩy một trận. Hàn Băng Băng vô thức thốt lên một vài thanh âm rên rỉ đứt quãng.
Dục vọng trong mắt Thần Bắc Minh càng tăng cao như một ngọn lửa dữ dội muốn đốt cháy tất cả. Anh dễ dàng vén chiếc áo lên khỏi ngực cô.
Hàn Băng Băng xấu hổ, đưa một tay che lại. Thần Bắc Minh đã sớm đoán được ý đồ của cô, anh áp sát người mình vào cơ thể nhỏ nhắn ở phía dưới, không để cho tay của cô đạt được ý muốn. Hai bầu ngực sữa cọ sát vào lồng ngực người đàn ông vô cùng khiêu gợi như muốn gọi mời anh.
Đột nhiên, Thần Bắc Minh cúi người xuống ngậm lấy một bên nhũ hoa của cô, bên còn lại bị anh xoa nắn đủ mọi hình dạng.
-" Ưm... đừng..."- Hàn Băng Băng giật mình, cảm giác tê dại truyền đến từ trước ngực khiến vùng đất huyền bí bên dưới của cô như được kích thích trực tiếp từ từ trở nên ẩm ướt.
Chiếc váy không biết từ lúc nào đã bị kéo ra một nửa, để lộ quần lót ren màu đen quyến rũ mê người. Hàn Băng Băng khắp người đều xộc xệch đầy dấu hôn, quần áo không chỉnh tề nửa kín nửa hở nằm dưới thân của Thần Bắc Minh.
-"A... đừng... dừng lại... ở đây là công ty..."- Hàn Băng Băng vẫn giữ lại chút lý trí cuối cùng, khó khăn nói ra lời này. Hơn nữa vừa hôm trước cô mới xảy ra quan hệ với anh, đến bây giờ vẫn còn hơi đau. Nếu làm nữa, cô không chắc với tinh lực của anh rất có thể làm xong cô liền đi gặp diêm vương uống trà nói chuyện phiếm.
-" Hửm, đừng dừng lại sao? Tốt, vậy hôm nay tôi nhất định không để cho em thất vọng!"- Thần Bắc Minh cố ý bẻ cong lời nói của Hàn Băng Băng, khóe miệng còn giơ lên nụ cười đắc ý.
-" Anh... anh, ức hiếp em..."- Hàn Băng Băng cắn môi, ủy khuất lên án người đàn ông kia.
-" Vậy bây giờ tôi liền cho em thấy tôi ức hiếp em như thế nào?"- Thần Bắc Minh cười càng tà mị hơn, cánh tay hung ác phất lên, quần áo trên người Hàn Băng Băng liền biến thành mảnh nhỏ rơi rớt trên sàn.
Trên người cô lúc này chỉ dính duy nhất đôi tất da mỏng gợi cảm, cơ thể trắng noãn phơi bày trong không khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.