Chương 547: Cái giá lớn để mời Hư Không Võ Thánh ra tay
Linh Ẩn Hồ
07/06/2014
- Với thực lực hiện tại của ta, muốn chém giết tiểu tử kia để báo thù cho lão Đại, lão Ngũ căn bản không thể nào…
Giao Long khổng lồ đang ở trong thân thể Giao Long vô cùng nhỏ bé kia chau mày lẩm bẩm.
Giao Long này hiểu rõ thực lực của Dương Thạc.
Nếu nói lúc trước cao thủ đứng đầu dưới Hư Không Võ Thánh là Giao Long thì sau khi Dương Thạc chém giết thân thể, thậm chí là suýt giết chết thần hồn của Giao Long, hiện tại cao thủ đứng đầu dưới Hư Không Võ Thánh chính là Dương Thạc không thể nghi ngờ!
Võ Thánh lôi âm tầng năm muốn chống lại Dương Thạc hầu như không có chút khả năng nào.
- Ta vốn là do mười một huynh đệ sử dụng bí pháp ngưng tụ thành Võ Thánh lôi âm tầng năm, đã là tồn tại tối cao trong hàng ngũ Võ Thánh lôi âm tầng năm rồi. Ta không thể chiến thắng tiểu tử này thì đám Võ Thánh lôi âm tầng năm khác cũng không thể nào chiến thắng tiểu tử này được, cho dù là Thần Quy Vương thì cũng không được!
Giao Long này cũng biết rõ Thần Quy Vương.
Thời đại của mười ba huynh đệ Giao Long cách hiện tại chỉ có ba ngàn năm.
Lúc đó Thần Quy Vương đã sống suốt bảy ngàn năm!
Nó đã sớm có uy tín lâu năm trong giới Võ Thánh lôi âm tầng năm.
Lúc đó trong thiên hạ Thập Đại Yêu Thánh, mười ba huynh đệ này chiếm ba vị trí. Yêu Thánh đứng đầu thiên hạ tự nhiên là Thần Quy Vương. Mười ba Giao Long vô cùng hiểu rõ Thần Quy Vương.
Hiện tại Giao Long này biết rõ Thần Quy Vương này còn chưa mất mạng. Vị cao thủ siêu cấp Thú tộc này sống vạn năm mà cũng không phải là đối thủ của Dương Thạc.
- Muốn chiến thắng hắn, thậm chí là chém giết hắn, trừ phi có Hư Không Võ Thánh ra tay!
Chỉ có Hư Không Võ Thánh thì mới chắc chắn đánh chết Dương Thạc.
Hư Không Võ Thánh…
Hai mắt Giao Long này hơi nheo lại.
Vốn nó có cơ hội lớn để tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh đấy.
Cảnh giới võ đạo đã đủ, lực lượng khí huyết vô cùng cường đại, cách cấp độ Hư Không Võ Thánh chỉ kém nửa bước mà thôi. Giao Long này có thể tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, truy tìm dấu chân của chủ nhân nó năm đó, tiến vào trong Thiên Thánh Giới. Chỉ tiếc rằng đánh một trận với Dương Thạc, thân thể thần hồn của Giao Long đã bị tổn thương nặng nề, chỉ có một đám thần hồn ý chí này trốn thoát…
Hiện tại Giao Long này muốn tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh gần như là si tâm vọng tưởng!
Thần hồn của nó gần như đã bị Dương Thạc chém giết hoàn toàn, hiện tại chỉ khôi phục được chút thần hồn. Nhìn như nó có toàn bộ trí nhớ nhưng trên thực tế, ý chí võ đạo của nó đã mất chín thành chín. Hiện tại có thể không ngừng thôn phệ hấp thu thần hồn của sinh linh khác nhưng đến cuối cùng, thần hồn của nó nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt đến cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng ba…
Muốn tăng tiến thì nhất định phải tu luyện từng bước từ Võ Thánh lôi âm tầng ba…
- Ngộ tính của cường giả Thú tộc kém xa cường giả nhân loại. Ta muốn bắt đầu tu luyện từ Võ Thánh lôi âm tầng ba, chỉ sợ hơn một ngàn năm sau cũng chưa hẳn có thể trở lại cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm, cả vạn năm cũng khó tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh…
Giao Long đương nhiên hiểu rõ cường giả Thú tộc tu luyện khó khăn thế nào…
Ví dụ như Thần Quy Vương vậy, vận khí không tốt, trong vạn năm vẫn bị vây ở cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm.
Mà Dương Thạc hiển nhiên không phải cao thủ võ đạo bình thường. Tuổi còn nhỏ đã có thể người đứng đầu dưới Hư Không Võ Thánh, cho dù không phải thiên tài yêu nghiệt siêu cấp thì cũng chứng tỏ số mệnh của hắn vô cùng cường đại.
Tóm lại, nếu đợi thêm ngàn vạn năm nữa, sợ rằng Dương Thạc đã sớm đột phá đến cấp độ Hư Không Võ Thánh, thậm chí vượt qua Hư Không Võ Thánh mấy cấp rồi…
- Dựa vào bản thân, muốn chém giết tiểu tử này để báo thù cho lão ngũ lão đại là chuyện không thể nào!
- Trừ phi… có thể tìm được một vị Hư Không Võ Thánh, mời vị Hư Không Võ Thánh đó ra tay, giúp chém giết tiểu tử này…
Hai mắt Giao Long đột nhiên sáng ngời.
Mời Hư Không Võ Thánh giúp đỡ?
Giao Long này biết rõ muốn mời cao thủ cấp độ Hư Không Võ Thánh ra tay để đối phó với một tiểu tử chưa tiến vào Hư Không Võ Thánh vô cùng khó khăn.
Dù sao mỗi Hư Không Võ Thánh đều có ngạo khí bản thân.
Lúc trước chủ nhân của Giao Long này một số ân oán với Thiên Âm Môn, nhưng sau khi tiến vào Hư Không Võ Thánh thì cũng khinh thường không ra tay với Thiên Âm Môn.
Muốn Hư Không Võ Thánh tự hạ thân phận đối phó với người chưa tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh trừ phi có hai điểm. Điểm thứ nhất là đối phương và Hư Không Võ Thánh có thù hận không chết không thôi, nhất định phải được giải quyết. Cái khác chính là phải bỏ ra một cái giá lớn đủ hấp dẫn Hư Không Võ Thánh…
- Lúc trước chủ nhân còn để lại một số thứ gì đó!
- Thực lực hiện tại của ta chưa thể nào mời một vị Hư Không Võ Thánh ra tay, nhưng những thứ mà chủ nhân lưu lại chắc chắn hấp dẫn một vị Hư Không Võ Thánh ra tay!
Hai mắt Giao Long này sáng ngời.
- Hiện tại phải nghĩ cách để bản thân cường đại lên, ít nhất phải tiến vào cấp độ Võ Thánh!
- Không đạt được cấp độ Võ Thánh, muốn gặp Hư Không Võ Thánh là chuyện không thể!
- Tuy lực lượng của ta nhiều nhất chỉ có thể khôi phục lại cấp độ Võ Thánh nhưng ta đã từng đạt đến cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm, cũng nắm giữ một số bí pháp. Đến lúc đó, dùng thực lực cấp độ Võ Thánh ít nhất cũng đủ để ngăn cản Võ Thánh lôi âm tầng bốn bình thường. Lúc đó mới có tư cách gặp Hư Không Võ Thánh…
Trong lòng Giao Long này nghĩ vậy, thân hình vút một cái liền đi xa.
Đảo nhỏ Thiên Âm Môn.
Giờ phút này, sơn môn Thiên Âm Môn đã là một đống hỗn độn.
- Phù.. Xem ra Thiên Âm Môn này còn cần kiến tạo lần nữa…
Giờ phút này Dương Thạc lơ lửng trên bầu trời đảo nhỏ Thiên Âm Môn. Bên cạnh Dương Thạc, Dương Địch cũng dùng bảo vật Thiên Âm Vũ Dực để phi hành, cũng lơ lửng như hắn.
Lúc trước vì có Tiểu Hỏa ngăn chặn phần lớn công kích thay Dương Địch nên tuy Dương Địch bị thương nhưng cũng không nghiêm trọng lắm. Lúc trước Dương Thạc đã gieo trồng không ít dược thảo, thiên tài địa bảo khôi phục thương thế trong không gian Thập Phương Ca Sa, cho nên Dương Địch khôi phục vô cùng nhanh chóng.
Về phần Thần Long và Man Văn Thiên Tượng thì cũng chỉ có thể dựa vào năng lực diễn hóa huyết nhục, thời gian dần trôi từ một đống huyết nhục diễn hóa thành một thân thể nguyên vẹn thôi.
Hơn nữa cho dù có thể diễn hóa khôi phục nhưng lực lượng khí huyết của chúng cũng hao tổn không ít, khoảng trên dưới hai phần!
Cũng may khí huyết có thể bổ sung được, cùng lắm thì chém giết một số dị thú cường đại, thôn phệ khí huyết hoặc tìm đại lượng thiên tài địa bảo tăng cường khí huyết để bổ sung.
Hiện tại Dương Thạc và Dương Địch đang thượng lượng vấn đề xây dựng lại Thiên Âm Môn.
Thiên Âm Môn có xây dựng lại hay không hiện tại không có vấn đề gì lớn.
Dù sao Dương Thạc có không gian Thập Phương Ca Sa, có thể chuyển Thiên Âm Môn vào trong không gian Thập Phương Ca Sa, không thể nghi ngờ là càng an toàn hơn.
Chỉ có điều Thiên Âm Môn không thể nào tồn tại lâu dài trong Thập Phương Ca Sa được. Dương Thạc cuối cùng sẽ có một ngày tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh. Đến lúc đó, Dương Thạc tất nhiên muốn tiến vào Thiên Thánh Giới. Mà đám đệ tử Thiên Âm Môn phải ở lại Nhân Gian Giới, kéo dài truyền thừa của Thiên Âm Môn.
Lúc đó Dương Thạc mang Thập Phương Ca Sa đi, đệ tử Thiên Âm Môn phải có nơi trú ngụ.
Hiện tại Thiên Âm Môn ở vị trí đảo nhỏ này đã là lựa chọn không tệ rồi!
Xây dựng Thiên Âm Môn ở nơi khác còn mạo hiểm hơn đây.
- Chỉ tiếc rằng Thập Phương Ca Sa không tầm thường, cho dù ta tiến vào Hư Không Võ Thánh thì cũng phải dùng đến nó. Nếu không cũng có thể để nó lại làm bảo vật trấn phái Thiên Âm Môn.
Dương Thạc thở ra một hơi thật dài, thầm nghĩ trong lòng.
Hiện tại Dương Thạc sử dụng Thập Phương Ca Sa chỉ có thể tập trung tám phương mà thôi.
Quá khứ tương lai cường đại nhất vẫn hư vô mờ mịt như cũ, chỉ sợ sau khi tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh thì mới có thể phát huy được tác dụng của nó.
Theo tình huống bình thường, Thập Phương Ca Sa chỉ là bảo vật do Võ Thánh lôi âm tầng năm, công hiệu sẽ không quá mạnh mẽ, Hư Không Võ Thánh đều không dùng đến.
Nhưng trên thực tế không thể nói như vậy.
Một số người trong nghề luyện khí, lúc chế tạo binh khí pháp khí có đôi khi ngẫu nhiên gặp may, chế tạo được một binh khí pháp khí vượt xa cấp độ của hắn. Ví dụ như Thần Long Liệt Khôn Đao của Dương Thạc vậy. Người chế tạo thanh đao này chỉ là một vị cường giả Đại Tông Sư nhưng thanh đao này lại có cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm.
Một thợ rèn có thể chế tạo một thanh đại đao nặng ngàn cân nhưng hắn không cần phải có thể cầm được thanh đại đao này. Chính là đạo lý này.
Thiên Thánh Giới có lẽ cũng có một số đại sư thực lực không tốt nhưng có thể chế tạo ra bí bảo pháp khí mạnh mẽ.
Tóm lại không thể để lại Thập Phương Ca Sa, Thiên Âm Môn phải xây dựng một nơi trú ngụ.
- Thiên Âm Môn vẫn xây dựng ở đây đi. Xây dựng một môn phái cũng không khó lắm, vấn đề duy nhất chính là xây dựng trận pháp phòng hộ Thiên Âm Môn…
Xây dựng lại Thiên Âm Môn rất đơn giản.
Quan trọng nhất là tạo trận pháp phòng ngự cho Thiên Âm Môn như thế nào.
- Tiểu Địch, trận pháp Thiên Âm Môn tốt nhất nên dùng số tinh thạch của Nhân Hoàng bệ hạ cho ta để xây dựng đi, ít nhất Hư Không Võ Thánh bình thường cũng chưa hẳn có thể đánh phá được. Lúc đó Thiên Âm Môn mới là không gì phá được!
Dương Thạc nói với Dương Địch.
- Không!
Nhưng giờ phút này, Dương Địch lại chậm rãi lắc đầu.
- Trận pháp phòng ngự không cần tốt như vậy đâu!
Dương Địch mở miệng nói.
- Thứ nhất, lần này trận pháp phòng ngự Thiên Âm Môn bị công phá là do mấy tên Võ Thánh lôi âm tầng năm liên thủ. Là chúng quá mạnh mẽ, không phải là trận pháp phòng ngự của Thiên Âm Môn quá yếu. Trên thực tế, trận pháp phòng ngự của Thiên Âm Môn như vậy là được rồi!
- Thứ hai, chuyện này một vạn năm đều chưa hẳn đã gặp một lần, không cần phải để ý nhiều.
- Thứ ba, xây dựng trận pháp cường đại khiến Thiên Âm Môn không gì phá nổi, tuy có thể giữ được truyền thừa của Thiên Âm Môn nhưng trong tình huống này, Thiên Âm Môn không có nguy cơ, chỉ có hại chứ không có lợi đối với sự phát triển của Thiên Âm Môn trong tương lai. Cho nên bố trí trận pháp cứ như vậy đi, không cần tăng cường đâu!
Dương Địch lên tiếng.
- Như vậy sao…
Dương Thạc suy nghĩ một thoáng, cũng hiểu ý Dương Địch.
Trận pháp chính xác không nên quá tốt.
Để lại chút cảm giác nguy cơ cho Thiên Âm Môn cũng là chuyện tốt.
- Vậy cứ như thế đi! Ngươi bố trí trận pháp này xong, ta lại cho thêm một đạo lực lượng Lôi Đình chân nguyên và Hỏa Diễm chân nguyên để phản kích. Dưới cấp độ Hư Không Võ Thánh có lẽ không chịu được!
Dương Thạc nói.
Hai đạo chân nguyên chỉ có thể dùng một lần, cũng không tính là quá biến thái, chẳng qua là tăng thêm một tấm bùa hộ mệnh cho Thiên Âm Môn mà thôi, không là gì cả. Dương Địch gật gật đầu, cũng đồng ý.
- Hiện tại bắt đầu bố trí đi. Ta đi Đại Chu rồi tìm một số đại sư kiến trúc đến, để bọn họ trợ giúp xây lại Thiên Âm Môn. Sau khi Thiên Âm Môn xây dựng xong, ta sẽ bế quan tu luyện, trùng kích Cửu Âm Chân Thân tầng bốn, hơn nữa đốn ngộ dung hợp bí pháp…
Dương Thạc hít sâu một hơi, âm thầm nói ra.
Lúc này, thực lực của Dương Thạc đã vững vàng đi vào cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm.
Lúc Dương Thạc đạt tới cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng ba đã có thể dễ dàng điều khiển Thập Phương Ca Sa, xé rách không gian, từ Đại Chu tiến về trụ sở Thiên Âm Môn trên đảo nhỏ này. Bây giờ, thực lực của Dương Thạc không chỉ mạnh hơn gấp đôi. Cho nên hắn muốn từ Thiên Âm Môn đi đến Đại Chu, cũng chỉ là chuyện xảy ra trong chớp mắt.
Hiển nhiên, nếu xây dựng lại Thiên Âm Môn mà chỉ dựa vào đệ tử của Thiên Âm Môn thì sẽ không thể nào hoàn thành được.
Dù sao thì đệ tử của Thiên Âm Môn cũng chỉ am hiểu âm luật, không am hiểu kiến trúc. Cho nên những nữ đệ tử này không thể xây dựng được một môn phái cực lớn.
Dương Thạc nhất định phải trở lại Đại Chu để tìm kiếm một số kiến trúc sư.
- Không biết tình hình Đại Chu lúc này như thế nào rồi. Không biết Đại Thần Quân của Lục ca đã chiếm được bao nhiêu lãnh thổ Đại Chu rồi...
Dương Thạc thầm nghĩ, nói.
Dường như chuyện Lục ca Dương Thành khống chế Đại Thần Quân là như ván đã đóng thuyền.
Thế lực của Đại Thần Quân Đại Chu vốn đã rất mạnh mẽ. Huống hồ, tuy hai năm qua, Dương Thạc bế quan nhưng Thiên Âm Môn vẫn âm thầm ủng hộ Đại Thần Quân của Dương Thành, khiến cho thực lực của Đại Thần Quân đã tăng lên gấp đôi.
Tuy Đại Chu cũng có Chân Vũ Môn ủng hộ nhưng thực lực của Chân Vũ Môn đã không còn là một trong bốn thánh địa võ đạo lớn nữa, chưa chắc Chân Vũ Môn đã mạnh hơn Thiên Âm quá nhiều. Huống chi, Đại Thần Quân của Dương Thành không chỉ có mỗi Thiên Âm Môn phụ trợ. Ngoài ra còn có cả Đại Lâm Nhi của Hỏa La Quốc, Thiên Kiếm Môn, Nam Cung Thương… Bọn họ cũng đều là bằng hữu của Dương Thạc, lúc này đoán chừng tất cả cũng đều ủng hộ Đại Thần Quân…
Dưới hoàn cảnh này, tất nhiên Đại Chu sẽ liên tục thất bại.
Đương nhiên, Dương Thành cũng chỉ mới khống chế Đại Thần Quân từ cách đây gần hai năm.
Trong hai năm này, dĩ nhiên là hắn khó có thể hoàn toàn đánh bại Đại Chu...
Lúc này chỉ có thể biết Đại Thần Quân đã chiếm cứ được bao nhiêu lãnh địa của Đại Chu mà thôi.
- Tiểu Địch, tình hình bên phía Lục ca như thế nào?
Tuy hầu hết thời gian Dương Địch cũng tu luyện nhưng nàng cũng vẫn để ý đến nội tình của Thiên Âm Môn. Cho nên dĩ nhiên Dương Thạc muốn hỏi thăm Dương Địch một chút.
Giao Long khổng lồ đang ở trong thân thể Giao Long vô cùng nhỏ bé kia chau mày lẩm bẩm.
Giao Long này hiểu rõ thực lực của Dương Thạc.
Nếu nói lúc trước cao thủ đứng đầu dưới Hư Không Võ Thánh là Giao Long thì sau khi Dương Thạc chém giết thân thể, thậm chí là suýt giết chết thần hồn của Giao Long, hiện tại cao thủ đứng đầu dưới Hư Không Võ Thánh chính là Dương Thạc không thể nghi ngờ!
Võ Thánh lôi âm tầng năm muốn chống lại Dương Thạc hầu như không có chút khả năng nào.
- Ta vốn là do mười một huynh đệ sử dụng bí pháp ngưng tụ thành Võ Thánh lôi âm tầng năm, đã là tồn tại tối cao trong hàng ngũ Võ Thánh lôi âm tầng năm rồi. Ta không thể chiến thắng tiểu tử này thì đám Võ Thánh lôi âm tầng năm khác cũng không thể nào chiến thắng tiểu tử này được, cho dù là Thần Quy Vương thì cũng không được!
Giao Long này cũng biết rõ Thần Quy Vương.
Thời đại của mười ba huynh đệ Giao Long cách hiện tại chỉ có ba ngàn năm.
Lúc đó Thần Quy Vương đã sống suốt bảy ngàn năm!
Nó đã sớm có uy tín lâu năm trong giới Võ Thánh lôi âm tầng năm.
Lúc đó trong thiên hạ Thập Đại Yêu Thánh, mười ba huynh đệ này chiếm ba vị trí. Yêu Thánh đứng đầu thiên hạ tự nhiên là Thần Quy Vương. Mười ba Giao Long vô cùng hiểu rõ Thần Quy Vương.
Hiện tại Giao Long này biết rõ Thần Quy Vương này còn chưa mất mạng. Vị cao thủ siêu cấp Thú tộc này sống vạn năm mà cũng không phải là đối thủ của Dương Thạc.
- Muốn chiến thắng hắn, thậm chí là chém giết hắn, trừ phi có Hư Không Võ Thánh ra tay!
Chỉ có Hư Không Võ Thánh thì mới chắc chắn đánh chết Dương Thạc.
Hư Không Võ Thánh…
Hai mắt Giao Long này hơi nheo lại.
Vốn nó có cơ hội lớn để tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh đấy.
Cảnh giới võ đạo đã đủ, lực lượng khí huyết vô cùng cường đại, cách cấp độ Hư Không Võ Thánh chỉ kém nửa bước mà thôi. Giao Long này có thể tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, truy tìm dấu chân của chủ nhân nó năm đó, tiến vào trong Thiên Thánh Giới. Chỉ tiếc rằng đánh một trận với Dương Thạc, thân thể thần hồn của Giao Long đã bị tổn thương nặng nề, chỉ có một đám thần hồn ý chí này trốn thoát…
Hiện tại Giao Long này muốn tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh gần như là si tâm vọng tưởng!
Thần hồn của nó gần như đã bị Dương Thạc chém giết hoàn toàn, hiện tại chỉ khôi phục được chút thần hồn. Nhìn như nó có toàn bộ trí nhớ nhưng trên thực tế, ý chí võ đạo của nó đã mất chín thành chín. Hiện tại có thể không ngừng thôn phệ hấp thu thần hồn của sinh linh khác nhưng đến cuối cùng, thần hồn của nó nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt đến cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng ba…
Muốn tăng tiến thì nhất định phải tu luyện từng bước từ Võ Thánh lôi âm tầng ba…
- Ngộ tính của cường giả Thú tộc kém xa cường giả nhân loại. Ta muốn bắt đầu tu luyện từ Võ Thánh lôi âm tầng ba, chỉ sợ hơn một ngàn năm sau cũng chưa hẳn có thể trở lại cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm, cả vạn năm cũng khó tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh…
Giao Long đương nhiên hiểu rõ cường giả Thú tộc tu luyện khó khăn thế nào…
Ví dụ như Thần Quy Vương vậy, vận khí không tốt, trong vạn năm vẫn bị vây ở cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm.
Mà Dương Thạc hiển nhiên không phải cao thủ võ đạo bình thường. Tuổi còn nhỏ đã có thể người đứng đầu dưới Hư Không Võ Thánh, cho dù không phải thiên tài yêu nghiệt siêu cấp thì cũng chứng tỏ số mệnh của hắn vô cùng cường đại.
Tóm lại, nếu đợi thêm ngàn vạn năm nữa, sợ rằng Dương Thạc đã sớm đột phá đến cấp độ Hư Không Võ Thánh, thậm chí vượt qua Hư Không Võ Thánh mấy cấp rồi…
- Dựa vào bản thân, muốn chém giết tiểu tử này để báo thù cho lão ngũ lão đại là chuyện không thể nào!
- Trừ phi… có thể tìm được một vị Hư Không Võ Thánh, mời vị Hư Không Võ Thánh đó ra tay, giúp chém giết tiểu tử này…
Hai mắt Giao Long đột nhiên sáng ngời.
Mời Hư Không Võ Thánh giúp đỡ?
Giao Long này biết rõ muốn mời cao thủ cấp độ Hư Không Võ Thánh ra tay để đối phó với một tiểu tử chưa tiến vào Hư Không Võ Thánh vô cùng khó khăn.
Dù sao mỗi Hư Không Võ Thánh đều có ngạo khí bản thân.
Lúc trước chủ nhân của Giao Long này một số ân oán với Thiên Âm Môn, nhưng sau khi tiến vào Hư Không Võ Thánh thì cũng khinh thường không ra tay với Thiên Âm Môn.
Muốn Hư Không Võ Thánh tự hạ thân phận đối phó với người chưa tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh trừ phi có hai điểm. Điểm thứ nhất là đối phương và Hư Không Võ Thánh có thù hận không chết không thôi, nhất định phải được giải quyết. Cái khác chính là phải bỏ ra một cái giá lớn đủ hấp dẫn Hư Không Võ Thánh…
- Lúc trước chủ nhân còn để lại một số thứ gì đó!
- Thực lực hiện tại của ta chưa thể nào mời một vị Hư Không Võ Thánh ra tay, nhưng những thứ mà chủ nhân lưu lại chắc chắn hấp dẫn một vị Hư Không Võ Thánh ra tay!
Hai mắt Giao Long này sáng ngời.
- Hiện tại phải nghĩ cách để bản thân cường đại lên, ít nhất phải tiến vào cấp độ Võ Thánh!
- Không đạt được cấp độ Võ Thánh, muốn gặp Hư Không Võ Thánh là chuyện không thể!
- Tuy lực lượng của ta nhiều nhất chỉ có thể khôi phục lại cấp độ Võ Thánh nhưng ta đã từng đạt đến cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm, cũng nắm giữ một số bí pháp. Đến lúc đó, dùng thực lực cấp độ Võ Thánh ít nhất cũng đủ để ngăn cản Võ Thánh lôi âm tầng bốn bình thường. Lúc đó mới có tư cách gặp Hư Không Võ Thánh…
Trong lòng Giao Long này nghĩ vậy, thân hình vút một cái liền đi xa.
Đảo nhỏ Thiên Âm Môn.
Giờ phút này, sơn môn Thiên Âm Môn đã là một đống hỗn độn.
- Phù.. Xem ra Thiên Âm Môn này còn cần kiến tạo lần nữa…
Giờ phút này Dương Thạc lơ lửng trên bầu trời đảo nhỏ Thiên Âm Môn. Bên cạnh Dương Thạc, Dương Địch cũng dùng bảo vật Thiên Âm Vũ Dực để phi hành, cũng lơ lửng như hắn.
Lúc trước vì có Tiểu Hỏa ngăn chặn phần lớn công kích thay Dương Địch nên tuy Dương Địch bị thương nhưng cũng không nghiêm trọng lắm. Lúc trước Dương Thạc đã gieo trồng không ít dược thảo, thiên tài địa bảo khôi phục thương thế trong không gian Thập Phương Ca Sa, cho nên Dương Địch khôi phục vô cùng nhanh chóng.
Về phần Thần Long và Man Văn Thiên Tượng thì cũng chỉ có thể dựa vào năng lực diễn hóa huyết nhục, thời gian dần trôi từ một đống huyết nhục diễn hóa thành một thân thể nguyên vẹn thôi.
Hơn nữa cho dù có thể diễn hóa khôi phục nhưng lực lượng khí huyết của chúng cũng hao tổn không ít, khoảng trên dưới hai phần!
Cũng may khí huyết có thể bổ sung được, cùng lắm thì chém giết một số dị thú cường đại, thôn phệ khí huyết hoặc tìm đại lượng thiên tài địa bảo tăng cường khí huyết để bổ sung.
Hiện tại Dương Thạc và Dương Địch đang thượng lượng vấn đề xây dựng lại Thiên Âm Môn.
Thiên Âm Môn có xây dựng lại hay không hiện tại không có vấn đề gì lớn.
Dù sao Dương Thạc có không gian Thập Phương Ca Sa, có thể chuyển Thiên Âm Môn vào trong không gian Thập Phương Ca Sa, không thể nghi ngờ là càng an toàn hơn.
Chỉ có điều Thiên Âm Môn không thể nào tồn tại lâu dài trong Thập Phương Ca Sa được. Dương Thạc cuối cùng sẽ có một ngày tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh. Đến lúc đó, Dương Thạc tất nhiên muốn tiến vào Thiên Thánh Giới. Mà đám đệ tử Thiên Âm Môn phải ở lại Nhân Gian Giới, kéo dài truyền thừa của Thiên Âm Môn.
Lúc đó Dương Thạc mang Thập Phương Ca Sa đi, đệ tử Thiên Âm Môn phải có nơi trú ngụ.
Hiện tại Thiên Âm Môn ở vị trí đảo nhỏ này đã là lựa chọn không tệ rồi!
Xây dựng Thiên Âm Môn ở nơi khác còn mạo hiểm hơn đây.
- Chỉ tiếc rằng Thập Phương Ca Sa không tầm thường, cho dù ta tiến vào Hư Không Võ Thánh thì cũng phải dùng đến nó. Nếu không cũng có thể để nó lại làm bảo vật trấn phái Thiên Âm Môn.
Dương Thạc thở ra một hơi thật dài, thầm nghĩ trong lòng.
Hiện tại Dương Thạc sử dụng Thập Phương Ca Sa chỉ có thể tập trung tám phương mà thôi.
Quá khứ tương lai cường đại nhất vẫn hư vô mờ mịt như cũ, chỉ sợ sau khi tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh thì mới có thể phát huy được tác dụng của nó.
Theo tình huống bình thường, Thập Phương Ca Sa chỉ là bảo vật do Võ Thánh lôi âm tầng năm, công hiệu sẽ không quá mạnh mẽ, Hư Không Võ Thánh đều không dùng đến.
Nhưng trên thực tế không thể nói như vậy.
Một số người trong nghề luyện khí, lúc chế tạo binh khí pháp khí có đôi khi ngẫu nhiên gặp may, chế tạo được một binh khí pháp khí vượt xa cấp độ của hắn. Ví dụ như Thần Long Liệt Khôn Đao của Dương Thạc vậy. Người chế tạo thanh đao này chỉ là một vị cường giả Đại Tông Sư nhưng thanh đao này lại có cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm.
Một thợ rèn có thể chế tạo một thanh đại đao nặng ngàn cân nhưng hắn không cần phải có thể cầm được thanh đại đao này. Chính là đạo lý này.
Thiên Thánh Giới có lẽ cũng có một số đại sư thực lực không tốt nhưng có thể chế tạo ra bí bảo pháp khí mạnh mẽ.
Tóm lại không thể để lại Thập Phương Ca Sa, Thiên Âm Môn phải xây dựng một nơi trú ngụ.
- Thiên Âm Môn vẫn xây dựng ở đây đi. Xây dựng một môn phái cũng không khó lắm, vấn đề duy nhất chính là xây dựng trận pháp phòng hộ Thiên Âm Môn…
Xây dựng lại Thiên Âm Môn rất đơn giản.
Quan trọng nhất là tạo trận pháp phòng ngự cho Thiên Âm Môn như thế nào.
- Tiểu Địch, trận pháp Thiên Âm Môn tốt nhất nên dùng số tinh thạch của Nhân Hoàng bệ hạ cho ta để xây dựng đi, ít nhất Hư Không Võ Thánh bình thường cũng chưa hẳn có thể đánh phá được. Lúc đó Thiên Âm Môn mới là không gì phá được!
Dương Thạc nói với Dương Địch.
- Không!
Nhưng giờ phút này, Dương Địch lại chậm rãi lắc đầu.
- Trận pháp phòng ngự không cần tốt như vậy đâu!
Dương Địch mở miệng nói.
- Thứ nhất, lần này trận pháp phòng ngự Thiên Âm Môn bị công phá là do mấy tên Võ Thánh lôi âm tầng năm liên thủ. Là chúng quá mạnh mẽ, không phải là trận pháp phòng ngự của Thiên Âm Môn quá yếu. Trên thực tế, trận pháp phòng ngự của Thiên Âm Môn như vậy là được rồi!
- Thứ hai, chuyện này một vạn năm đều chưa hẳn đã gặp một lần, không cần phải để ý nhiều.
- Thứ ba, xây dựng trận pháp cường đại khiến Thiên Âm Môn không gì phá nổi, tuy có thể giữ được truyền thừa của Thiên Âm Môn nhưng trong tình huống này, Thiên Âm Môn không có nguy cơ, chỉ có hại chứ không có lợi đối với sự phát triển của Thiên Âm Môn trong tương lai. Cho nên bố trí trận pháp cứ như vậy đi, không cần tăng cường đâu!
Dương Địch lên tiếng.
- Như vậy sao…
Dương Thạc suy nghĩ một thoáng, cũng hiểu ý Dương Địch.
Trận pháp chính xác không nên quá tốt.
Để lại chút cảm giác nguy cơ cho Thiên Âm Môn cũng là chuyện tốt.
- Vậy cứ như thế đi! Ngươi bố trí trận pháp này xong, ta lại cho thêm một đạo lực lượng Lôi Đình chân nguyên và Hỏa Diễm chân nguyên để phản kích. Dưới cấp độ Hư Không Võ Thánh có lẽ không chịu được!
Dương Thạc nói.
Hai đạo chân nguyên chỉ có thể dùng một lần, cũng không tính là quá biến thái, chẳng qua là tăng thêm một tấm bùa hộ mệnh cho Thiên Âm Môn mà thôi, không là gì cả. Dương Địch gật gật đầu, cũng đồng ý.
- Hiện tại bắt đầu bố trí đi. Ta đi Đại Chu rồi tìm một số đại sư kiến trúc đến, để bọn họ trợ giúp xây lại Thiên Âm Môn. Sau khi Thiên Âm Môn xây dựng xong, ta sẽ bế quan tu luyện, trùng kích Cửu Âm Chân Thân tầng bốn, hơn nữa đốn ngộ dung hợp bí pháp…
Dương Thạc hít sâu một hơi, âm thầm nói ra.
Lúc này, thực lực của Dương Thạc đã vững vàng đi vào cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm.
Lúc Dương Thạc đạt tới cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng ba đã có thể dễ dàng điều khiển Thập Phương Ca Sa, xé rách không gian, từ Đại Chu tiến về trụ sở Thiên Âm Môn trên đảo nhỏ này. Bây giờ, thực lực của Dương Thạc không chỉ mạnh hơn gấp đôi. Cho nên hắn muốn từ Thiên Âm Môn đi đến Đại Chu, cũng chỉ là chuyện xảy ra trong chớp mắt.
Hiển nhiên, nếu xây dựng lại Thiên Âm Môn mà chỉ dựa vào đệ tử của Thiên Âm Môn thì sẽ không thể nào hoàn thành được.
Dù sao thì đệ tử của Thiên Âm Môn cũng chỉ am hiểu âm luật, không am hiểu kiến trúc. Cho nên những nữ đệ tử này không thể xây dựng được một môn phái cực lớn.
Dương Thạc nhất định phải trở lại Đại Chu để tìm kiếm một số kiến trúc sư.
- Không biết tình hình Đại Chu lúc này như thế nào rồi. Không biết Đại Thần Quân của Lục ca đã chiếm được bao nhiêu lãnh thổ Đại Chu rồi...
Dương Thạc thầm nghĩ, nói.
Dường như chuyện Lục ca Dương Thành khống chế Đại Thần Quân là như ván đã đóng thuyền.
Thế lực của Đại Thần Quân Đại Chu vốn đã rất mạnh mẽ. Huống hồ, tuy hai năm qua, Dương Thạc bế quan nhưng Thiên Âm Môn vẫn âm thầm ủng hộ Đại Thần Quân của Dương Thành, khiến cho thực lực của Đại Thần Quân đã tăng lên gấp đôi.
Tuy Đại Chu cũng có Chân Vũ Môn ủng hộ nhưng thực lực của Chân Vũ Môn đã không còn là một trong bốn thánh địa võ đạo lớn nữa, chưa chắc Chân Vũ Môn đã mạnh hơn Thiên Âm quá nhiều. Huống chi, Đại Thần Quân của Dương Thành không chỉ có mỗi Thiên Âm Môn phụ trợ. Ngoài ra còn có cả Đại Lâm Nhi của Hỏa La Quốc, Thiên Kiếm Môn, Nam Cung Thương… Bọn họ cũng đều là bằng hữu của Dương Thạc, lúc này đoán chừng tất cả cũng đều ủng hộ Đại Thần Quân…
Dưới hoàn cảnh này, tất nhiên Đại Chu sẽ liên tục thất bại.
Đương nhiên, Dương Thành cũng chỉ mới khống chế Đại Thần Quân từ cách đây gần hai năm.
Trong hai năm này, dĩ nhiên là hắn khó có thể hoàn toàn đánh bại Đại Chu...
Lúc này chỉ có thể biết Đại Thần Quân đã chiếm cứ được bao nhiêu lãnh địa của Đại Chu mà thôi.
- Tiểu Địch, tình hình bên phía Lục ca như thế nào?
Tuy hầu hết thời gian Dương Địch cũng tu luyện nhưng nàng cũng vẫn để ý đến nội tình của Thiên Âm Môn. Cho nên dĩ nhiên Dương Thạc muốn hỏi thăm Dương Địch một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.