Chương 214: Chân thân, dung hợp huyết mạch thượng cổ Huyền Ưng
Linh Ẩn Hồ
10/04/2014
Phần bằng da mềm bị đấm nát.
May mà Huyết Phi giáp rốt cuộc là thần binh lợi khí, bị oanh kích hao tổn đôi chút nhưng nó đỡ năm, sáu phần sức mạnh cho Dương Thạc.
Còn lại bốn, năm phần sức công kích đánh vào người Dương Thạc.
Răng rắc!
Tuy rằng không đến mức bị oanh thành thịt nát nhưng bốn, năm mươi chỗ gân cốt người Dương Thạc gãy răng rắc.
Nội tạng đã bị chấn động, xuất hiện cái khe khủng bố, máu ọc vào khoang ngực. Dương Thạc kiềm không được hộc bãi máu.
- Phụt!
Mặt Dương Thạc trắng bệch.
Khí huyết và sự sống nhanh chóng xói mòn khỏi người Dương Thạc.
Cửu Dương chân thân trở về thân thể Dương Thạc bị oanh kích chấn động, suýt chút vỡ ra.
Trong đầu Dương Thạc toát ra một suy nghĩ:
- Mạnh quá!
May mà ngay sau đó cơ thể Dương Thạc đã hoàn toàn tiến nhập trong hư không, xẹt một tiếng, khe hở không gian khép kín. Đám cường giả đẳng cấp võ tôn trong sơn động không thể công kích Dương Thạc được nữa.
- Trốn rồi?
- Bà nội nó, để tiểu tử này thoát!
Khi Dương Thạc biến mất trong sơn động thì đám Tôn Võ biến sắc mặt, sắc mặt âm trầm.
Tôn Võ lạnh lùng nói:
- Quả nhiên có Thập phương cà sa là có thể cắt qua hư không, lập tức bỏ chạy ra ngoài. Nhưng tiểu tử này bị chúng ta luân phiên oanh sát, thực lực giảm mạnh, dù có phát động Thập phương cà sa cũng không lập tức ra ngàoi ngàn, vạn dặm. Cho dù hắn có chạy thoát thì chắc chắn vẫn nằm trong Yến sơn!
Thúc giục Thập phương cà sa cần điều kiện.
Ví dụ như Ẩn Giao Vương có đẳng cấp Võ thánh phát động Thập phương cà sa chớp mắt đến vạn dặm.
Dương Thạc thì có Cửu Dương chân thân là đẳng cấp võ tôn thúc dục Thập phương cà sa giây lát chạy ra ngàn dặm, tổn hao nhiều, còn lại không tới một nửa. Lúc này Dương Thạc phát động Thập phương cà sa có thể chạy ra mấy chục dặm, trăm dặm đã là rất khá.
Hơn nữa, trong vòng một ngày không thể phát động thêm Thập phương cà sa được.
- Chắc tiểu tử này còn ở gần đây, chúng ta chia nhau hành động tìm ra tiểu tử này cho ta!
- Phải giết chết hắn!
Tôn Võ nhanh chóng ra lệnh đám cường giả đẳng cấp võ tôn.
Mặc dù lúc trước Dương Thạc một chọi một giết chết ba cường giả đẳng cấp võ tôn sơ giai chủ yếu dựa vào đánh lén.
Bây giờ đám người Tôn Võ có chuẩn bị, cộng thêm chân thân, cơ thể Dương Thạc bị hao tổn nhiều, chỉ cần cẩn thận một ít, dù bọn họ chia nhau hành động cũng không đến nỗi bị hắn giết chết.
- Đi, đi tìm tiểu tử này!
Đám cường giả đẳng cấp võ tôn lập tức phân công nhau hành động, tìm tòi Yến sơn.
Trong hư không.
- Nguy rồi, thân thể của ta bị hao tổn quá mức nghiêm trọng, khí huyết và sự sống không ngừng xói mòn, cứ tiếp tục như vậy thì cùng lắm là mười mấy giây sau khí huyết sẽ mất sạch, chết.
Giờ phút này, thân thể Dương Thạc không ngừng ói máu, mảnh vụn như gan bị ói ra, khí huyết, sự sống không ngừng xói mòn.
- Trước tiên phải nghĩ cách giữ thân thể của ta!
Thân thể là gốc của Dương Thạc, tuyệt đối không thể có điều sai sót.
Xẹt xẹt xẹt xẹt!
Dương Thạc bất chấp chạy trong hư không, cắt hư vô về đến không gian cũ.
Dương Thạc trốn ra hai, ba mươi dặm, quanh đây vẫn là Yến sơn Đại Chu triều.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vừa mới cắt qua hư không đi ra ngoài, thân thể Dương Thạc té xuống mặt cỏ.
Cửu Dương chân thân chợt xuất khiếu, nhíu mày nhìn thân thể mình nằm bên dưới.
- Loại thương thế này dù có dùng nhiều huyết tinh thạch nhũ cũng không khả năng khôi phục, cùng lắm là chậm lại tốc độ khí huyết xói mòn, khó thể xoay chuyển. Tiếc ... Là ta dùng hết ba viên tiểu hồi thiên đan rồi, nếu không thì có một viên tiểu hồi thiên đan ít nhất giữ mạng ba ngày.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Nếu có đại hồi thiên đan của Đại Lâm Tự, ăn vào thì chút vết thương này không chỉ là lành lại ngay, thân thể của ta còn có thể đột phá một đẳng cấp, đi vào võ sư trung giai.
Tiếc rằng Đại Lâm Tự đã bị diệt từ trăm năm trước, chạy đi đâu tìm đại hồi thiên đan?
Dù có Đại Lâm Tự cũng không tìm kịp.
- Đúng rồi!
Dương Thạc đang suy nghĩ mắt chợt sáng lên.
- Lúc trước Hồng Phi, Lục Thúy bị trọng thương, cơ hồ sinh cơ đoạn tuyệt, là Huyết Phi đưa các nàng về để vào trong huyết trì xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng, dùng khí huyết thượng cổ mãnh thú, vết thương đã hồi phục.
- Bây giờ ta có thể tẩm vào trong huyết trì để xem có hiệu quả không!
Thượng cổ huyết trì chữa trị, tẩm bổ thể phách.
Đây là cách duy nhất hiện tại cho Dương Thạc giữ thân thể của mình.
- Cứ làm như vậy đi!
Dương Thạc cắt răng, nhanh chóng cắt hư không, nắm thân thể mình đi vào không gian Thập phương cà sa.
Không gian Thập phương cà sa là không gian độc lập, không phải tồn tại trong Thập phương cà sa. Thập phương cà sa chỉ là chìa khó mở ra không gian này.
Bởi vậy tuy Cửu Dương chân thân của Dương Thạc mặc Thập phương cà sa cũng có thể cùng thân thể của mình đi vào không gian này. Thật giống như một người mang theo cái chìa khóa, tiến vào trong nhà của mình.
Dương Thạc vào trong không gian Thập phương cà sa, lập tức xách thân thể vèo một tiếng bay vào ngực xác thượng cổ Huyền Ưng.
- Huyết Phi, thân thể của ta bị võ tôn cường giả oanh sát, sắp không chống được, hãy đặt vào trong huyết trì tẩm bổ!
Dương Thạc nói xong ném thân thể mình vào huyết trì.
Xẹt xẹt xẹt xẹt!
Nhưng thân thể mới quăng vào huyết trì thì xảy ra chuyện Dương Thạc không ngờ nổi.
Huyết trì như có hiệu quả ăn mòn, thân thể Dương Thạc mới đi vào liền nhanh chóng bị ăn mòn, tốc độ xói mòn khí huyết chẳng những không giảm mà còn nhanh hơn.
- Có chuyện gì?
- Ta và Huyền Ưng Kình hoàn toàn phù hợp, không nên bị bài xích mãnh liệt như vậy chứ?
Dương Thạc hoàn toàn biến sắc mặt, đầu óc ngu ngơ.
- Đúng rồi!
- Huyền Ưng Kình hoàn toàn phù hợp là chín phần chân thân dương khiếu, thân thể âm khiếu chỉ có độ phù hợp ba phần, vậy thì tất nhiên bị bài xích.
Mặt Dương Thạc vặn vẹo, vội lắc người vớt thân thể ra khỏi huyết trì.
- Máu của xác thượng cổ Huyền Ưng không thể tẩm bổ, chữa trị cho thân thể ta thì làm sao đây? Phải rồi, huyết trì thượng cổ Hắc Hùng!
Bây giờ Dương Thạc đành ngựa què chữa ngựa lành, chân thân lắc mình mang theo thân thể bay khỏi ngực xác thượng cổ Huyền Ưng nhảy vào thượng cổ Hắc Hùng.
Không rảnh nói nhiều với Hắc Hùng, Dương Thạc ném thân thể vào huyết trì thượng cổ Hắc Hùng.
Lúc thân thể tiến vào huyết trì thượng cổ Hắc Hùng thì Dương Thạc bỗng cảm thấy khí huyết, sự sống trong người chợt khựng lại.
Ít tản ra, không ngừng dung nhập vào huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, dường như xảy ra biến đổi vô cùng kỳ diệu.
Nhìn thấy tình huống này, Dương Thạc thở phào nhẹ nhõm.
Huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, huyết mạch thượng cổ Huyền Ưng thật sự có thể tẩm bổ, tu sửa thân thể, nhưng lúc trước Dương Thạc cứ nghĩ mình có độ phù hợp với Huyền Ưng rất cao, nên ở trong huyết trì xác thượng cổ Huyền Ưng mới tẩm bổ thân thể được. Kết quả hoàn toàn ngược lại, ở trong huyết trì xác thượng cổ Huyền Ưng không được tẩm bổ mà trong huyết trì thượng cổ Hắc Hùng thì được.
Cái này xem như may mắn.
Dù sao lúc trước Dương Thạc chưa từng tu luyện công pháp có Hắc Hùng, không biết độ phù hợp với Hắc Hùng như thế nào.
Lỡ như độ phù hợp rất thấp, bị huyết trì thượng cổ Hắc Hùng bài xích thì thảm rồi.
- Huyền Ưng chủ công, Hắc Hùng chủ thủ. Huyền Ưng đại biểu bầu trời, Hắc Hùng đại biểu mặt đất. Một là mãnh thú chí dương, một là mãnh thú chí âm.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Chân thân của ta tất cả đều là dương khiếu, thân thể thì đều là âm khiếu. Thân thể ở trong huyết trì thượng cổ Hắc Hùng được tẩm bổ cũng bình thường.
Dù gì Hắc Hùng chủ yếu là thuộc tính âm.
Thân thể Dương Thạc đều là âm khiếu, có thể nói là 'thân thể thuần âm', cho dù độ phù hợp với Hắc Hùng không cao thì huyết trì Hắc Hùng không đến mức bài xích.
Huống chi thuộc tính Hắc Hùng cùng loại với đại địa, bao dung, tẩm bổ, đây là đặc tính của đại địa. Huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng không sắc bén như huyết mạch thượng cổ Huyền Ưng, có tính công kích. Tổng hợp lại các nguyên nhân, thân thể Dương Thạc được huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng tẩm bổ trong huyết trì thượng cổ Hắc Hùng là rất bình thường.
Tóm lại bây giờ Dương Thạc không cần lo lắng thân thể tan rã sự sống nữa, coi như giữ được mạng.
- Ba cường giả đẳng cấp võ tôn trung giai đồng loạt ra tay, uy thế quả nhiên cường đại.
Bảo vệ thân thể rồi, lòng Dương Thạc máy động, nhớ đến đám cường giả đẳng cấp võ tôn Tôn Võ.
Mấy cường giả đẳng cấp võ tôn đồng loạt ra tay, vây sát Dương Thạc. Mặc dù Dương Thạc có Thập phương cà sa, suýt nữa không trốn được, dù bây giờ đã thoát nhưng xém chút mất thân thể.
Một khi thân thể ngã xuống thì Cửu Dương chân thân như bèo dạt, bị người oanh diệt là Dương Thạc sẽ tan biến trên cõi đời.
- Vây sát khác với đấu một mình.
- Hèn chi lúc trước thiên cương thập tam sát, mười ba võ giả đỉnh đẳng cấp võ tôn dám dám đi vây sát thiên hạ thứ sáu yêu thánh Bạch Viên Vương. Cho dù Bạch Viên Vương bị Hỏa La Vương đánh bị thương nhưng ít nhất là cảnh giới đẳng cấp đại tông sư.
Hiện giờ Dương Thạc mới biết sự lợi hại của cao thủ vây sát.
Lúc trước đối mặt một đẳng cấp võ tôn Lý Vi Nghĩa thì Dương Thạc, Huyết Phi, Tiểu Hỏa đồng loạt ra tay, cũng là vây sát.
Lý Vi Nghĩa đỡ trái hở phải, bị bí pháp của Huyết Phi, Dương Thạc liên tục đánh bị thương, cuối cùng bị đốt ra tro.
Bây giờ gió đổi chiều, mấy tên cường giả đẳng cấp võ tôn vây sát Dương Thạc, hắn suýt mất mạng.
Lúc trước Dương Thạc có thể đánh lén giết chết ba gã sơ giai võ tôn là đủ để kiêu ngạo rồi.
- Hiện giờ ta chưa chạy ra Yến sơn, nói vậy mà vài cao thủ cường giả đẳng cấp võ tôn còn ở xung quanh sưu tầm, dù ta có trốn vào không gian Thập phương cà sa nhưng trong Yến sơn còn có hơi thở của ta. Nếu bọn họ tìm ra chỗ này, vây quanh canh chừng, chờ ta ra khỏi không gian Thập phương cà sa liền đồng loạt ra tay diệt ta thì nguy rồi.
Lòng Dương Thạc lo âu.
Vừa rồi cắt qua hư không Dương Thạc chỉ chạy ra hai, ba chục dặm.
Khoảng cách này dối với cường giả đẳng cấp võ tôn gần như chớp mắt đã đến.
Hơn nữa bởi vì vừa rồi khí huyết thân thể Dương Thạc không ngừng tản ra nên đám cường giả đẳng cấp võ tôn rất có thể sẽ lần ra khí huyết tìm được chỗ này, ngồi chờ hắn.
Một khi Dương Thạc đi ra khỏi không gian Thập phương cà sa liền bị bọn họ vây sát.
Dương Thạc nhíu mày hỏi:
- Không lẽ cứ trốn tiếp?
Muốn chạy trốn thì phải chạy ngay bây giờ.
Bởi vì trong không gian này Dương Thạc không thểp hát động Thập phương cà sa cắt qua hư không.
Trước tiên phải ra khỏi không gian mới khống chế Thập phương cà sa chạy được.
Bây giờ không trốn, chờ đám cường giả đẳng cấp võ tôn bao vây là không thoát nổi.
- Trốn ... Một khi chạy thoát thì khí thế của ta sẽ giảm.
Dương Thạc bản năng bài xích chạy trốn.
Lúc trước trận chiến Nam Lâm Tự tuy cuối cùng Dương Thạc bỏ chạy nhưng khi ấy hắn chiếm ưu thế lớn, có được cửu dương huyền công rồi mới tốn, tâm cảnh khác với hiện giờ. Hiện tại Dương Thạc ăn trái đắng từ đám cường giả đẳng cấp võ tôn, thân thể suýt ngã gục, nếu không báo thù mà cụp đuôi bỏ chạy thì tương lai khó tránh khỏi bị ảnh hưởng tâm cảnh, hiệu quả tu luyện sẽ giảm mạnh.
Dương Thạc cắn răng, quyết định:
- Không trốn!
- Chỉ là mấy tên cường giả đẳng cấp võ tôn, giờ ta dù gì có Cửu Dương chân thân là đẳng cấp võ tôn, không chiến đã chạy thì quá hèn!
- Vây sát lại như thế nào? Cùng lắm thì bây giờ ta không ra khỏi không gian Thập phương cà sa, ở đây yên lòng tu luyện. Chỉ cần Cửu Dương chân thân của ta đột phá đi vào võ tôn trung giai, thậm chí võ tôn cao giai thì sợ gì đám đẳng cấp võ tôn?
- Khi đó còn muốn vây giết ta thì sẽ giết ngược lại bọn họ!
Giờ phút này, Dương Thạc tràn đầy hào khí.
Dương Thạc quyết định tu luyện trong không gian Thập phương cà sa.
Một ngày không được liền hai ngày, hai ngày không được thì ba ngày, ba ngày không được thì một tháng. Sẽ có ngày Cửu Dương chân thân lại thăng cấp đi vào võ tôn trung giai, cao giai, khi đó Dương Thạc cần gì sợ cường giả đẳng cấp võ tôn vây sát?
Tất nhiên bây giờ Dương Thạc luôn muốn giết chết mấy cường giả đẳng cấp võ tôn, báo thù để tâm cảnh thông thoáng. Nếu có thể trong thời gian ngắn luyện đến võ tôn trung giai, cao giai là tốt nhất.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Cách tu luyện nhanh nhất.
Dương Thạc nhìn thoáng qua thân thể mình trong huyết trì.
Thân thể Dương Thạc đang hấp thu huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, dung nhập vào cơ thể.
Khí huyết cuồn cuộn không ngừng tăng lên!
Dương Thạc có cảm giác chờ khi thân thể hoàn toàn hồi phục, dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng sẽ tiến một bước, vào võ sư trung giai là chuyện nhỏ.
Dung hợp huyết mạch là cách tu luyện nhanh nhất.
Hơn nữa thân thể Dương Thạc dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng xảy ra chút biến đổi.
Cơ bắp càng nở ra hơn.
Vốn Dương Thạc không gầy nhưng dù gì là thiếu niên mười lăm, sáu tuổi, gân cốt còn chưa hoàn toàn trưởng thành, tổng thể hơi gầy.
Bây giờ sau khi dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng thì xương cốt lớn một vòng, cơ cũng lớn một vòng, cả người giống nam nhân trung niên ba mươi tuổi, cơ bắp như sắt thép phủ trên người, mạnh mẽ như trâu.
Người rộng lâm hơn.
Nhất là tóc, Dương Thạc có mái tóc ngắn giờ nhanh chóng dài ra, hơn một thước, đen như mun, có xu hướng dài tiếp, cuối cùng ít nhất cỡ hai thước.
Dung hợp chút đặc điểm của Hắc Hùng là cơ bắp vạm vỡ, lông rậm.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Thân thể của ta dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng xảy ra biến dị, trở nên càng thêm cường đại,vậy chân thân của ta có thể dung hợp huyết mạch thượng cổ Huyền Ưng, biến đổi gì không?
- Nếu như có thể dung hợp huyết mạch thượng cổ Huyền Ưng, chân thân biến dị thì chắc chắn giống như thân thể, nhanh chóng vượt một giai tầng. Thậm chí ... Giống thân thể có chút đặc tính của Huyền Ưng, khi đó sức chiến đấu tăng cường, mấy đẳng cấp võ tôn bên ngoài không đáng lo.
Nỗi lòng Dương Thạc háo hức.
- Mặc kệ thể hay không, thử trước nói sau!
Đã muốn thì phải làm!
Dù gì Cửu Dương chân thân của Dương Thạc được xưng là bất tử bất diệt!
Cho dù vào trong huyết trì xác thượng cổ Huyền Ưng, bị máu ăn mòn cũng không sao, có thể nhanh chóng ngưng tụ lại.
Không lo lắng hậu quả thì Dương Thạc còn sợ cái gì?
Vù vù vù vù vù!
Cửu Dương chân thân nhanh chóng hành động, bay ra khỏi thượng cổ Hắc Hùng lại vào ngực xác thượng cổ Huyền Ưng.
May mà Huyết Phi giáp rốt cuộc là thần binh lợi khí, bị oanh kích hao tổn đôi chút nhưng nó đỡ năm, sáu phần sức mạnh cho Dương Thạc.
Còn lại bốn, năm phần sức công kích đánh vào người Dương Thạc.
Răng rắc!
Tuy rằng không đến mức bị oanh thành thịt nát nhưng bốn, năm mươi chỗ gân cốt người Dương Thạc gãy răng rắc.
Nội tạng đã bị chấn động, xuất hiện cái khe khủng bố, máu ọc vào khoang ngực. Dương Thạc kiềm không được hộc bãi máu.
- Phụt!
Mặt Dương Thạc trắng bệch.
Khí huyết và sự sống nhanh chóng xói mòn khỏi người Dương Thạc.
Cửu Dương chân thân trở về thân thể Dương Thạc bị oanh kích chấn động, suýt chút vỡ ra.
Trong đầu Dương Thạc toát ra một suy nghĩ:
- Mạnh quá!
May mà ngay sau đó cơ thể Dương Thạc đã hoàn toàn tiến nhập trong hư không, xẹt một tiếng, khe hở không gian khép kín. Đám cường giả đẳng cấp võ tôn trong sơn động không thể công kích Dương Thạc được nữa.
- Trốn rồi?
- Bà nội nó, để tiểu tử này thoát!
Khi Dương Thạc biến mất trong sơn động thì đám Tôn Võ biến sắc mặt, sắc mặt âm trầm.
Tôn Võ lạnh lùng nói:
- Quả nhiên có Thập phương cà sa là có thể cắt qua hư không, lập tức bỏ chạy ra ngoài. Nhưng tiểu tử này bị chúng ta luân phiên oanh sát, thực lực giảm mạnh, dù có phát động Thập phương cà sa cũng không lập tức ra ngàoi ngàn, vạn dặm. Cho dù hắn có chạy thoát thì chắc chắn vẫn nằm trong Yến sơn!
Thúc giục Thập phương cà sa cần điều kiện.
Ví dụ như Ẩn Giao Vương có đẳng cấp Võ thánh phát động Thập phương cà sa chớp mắt đến vạn dặm.
Dương Thạc thì có Cửu Dương chân thân là đẳng cấp võ tôn thúc dục Thập phương cà sa giây lát chạy ra ngàn dặm, tổn hao nhiều, còn lại không tới một nửa. Lúc này Dương Thạc phát động Thập phương cà sa có thể chạy ra mấy chục dặm, trăm dặm đã là rất khá.
Hơn nữa, trong vòng một ngày không thể phát động thêm Thập phương cà sa được.
- Chắc tiểu tử này còn ở gần đây, chúng ta chia nhau hành động tìm ra tiểu tử này cho ta!
- Phải giết chết hắn!
Tôn Võ nhanh chóng ra lệnh đám cường giả đẳng cấp võ tôn.
Mặc dù lúc trước Dương Thạc một chọi một giết chết ba cường giả đẳng cấp võ tôn sơ giai chủ yếu dựa vào đánh lén.
Bây giờ đám người Tôn Võ có chuẩn bị, cộng thêm chân thân, cơ thể Dương Thạc bị hao tổn nhiều, chỉ cần cẩn thận một ít, dù bọn họ chia nhau hành động cũng không đến nỗi bị hắn giết chết.
- Đi, đi tìm tiểu tử này!
Đám cường giả đẳng cấp võ tôn lập tức phân công nhau hành động, tìm tòi Yến sơn.
Trong hư không.
- Nguy rồi, thân thể của ta bị hao tổn quá mức nghiêm trọng, khí huyết và sự sống không ngừng xói mòn, cứ tiếp tục như vậy thì cùng lắm là mười mấy giây sau khí huyết sẽ mất sạch, chết.
Giờ phút này, thân thể Dương Thạc không ngừng ói máu, mảnh vụn như gan bị ói ra, khí huyết, sự sống không ngừng xói mòn.
- Trước tiên phải nghĩ cách giữ thân thể của ta!
Thân thể là gốc của Dương Thạc, tuyệt đối không thể có điều sai sót.
Xẹt xẹt xẹt xẹt!
Dương Thạc bất chấp chạy trong hư không, cắt hư vô về đến không gian cũ.
Dương Thạc trốn ra hai, ba mươi dặm, quanh đây vẫn là Yến sơn Đại Chu triều.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vừa mới cắt qua hư không đi ra ngoài, thân thể Dương Thạc té xuống mặt cỏ.
Cửu Dương chân thân chợt xuất khiếu, nhíu mày nhìn thân thể mình nằm bên dưới.
- Loại thương thế này dù có dùng nhiều huyết tinh thạch nhũ cũng không khả năng khôi phục, cùng lắm là chậm lại tốc độ khí huyết xói mòn, khó thể xoay chuyển. Tiếc ... Là ta dùng hết ba viên tiểu hồi thiên đan rồi, nếu không thì có một viên tiểu hồi thiên đan ít nhất giữ mạng ba ngày.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Nếu có đại hồi thiên đan của Đại Lâm Tự, ăn vào thì chút vết thương này không chỉ là lành lại ngay, thân thể của ta còn có thể đột phá một đẳng cấp, đi vào võ sư trung giai.
Tiếc rằng Đại Lâm Tự đã bị diệt từ trăm năm trước, chạy đi đâu tìm đại hồi thiên đan?
Dù có Đại Lâm Tự cũng không tìm kịp.
- Đúng rồi!
Dương Thạc đang suy nghĩ mắt chợt sáng lên.
- Lúc trước Hồng Phi, Lục Thúy bị trọng thương, cơ hồ sinh cơ đoạn tuyệt, là Huyết Phi đưa các nàng về để vào trong huyết trì xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng, dùng khí huyết thượng cổ mãnh thú, vết thương đã hồi phục.
- Bây giờ ta có thể tẩm vào trong huyết trì để xem có hiệu quả không!
Thượng cổ huyết trì chữa trị, tẩm bổ thể phách.
Đây là cách duy nhất hiện tại cho Dương Thạc giữ thân thể của mình.
- Cứ làm như vậy đi!
Dương Thạc cắt răng, nhanh chóng cắt hư không, nắm thân thể mình đi vào không gian Thập phương cà sa.
Không gian Thập phương cà sa là không gian độc lập, không phải tồn tại trong Thập phương cà sa. Thập phương cà sa chỉ là chìa khó mở ra không gian này.
Bởi vậy tuy Cửu Dương chân thân của Dương Thạc mặc Thập phương cà sa cũng có thể cùng thân thể của mình đi vào không gian này. Thật giống như một người mang theo cái chìa khóa, tiến vào trong nhà của mình.
Dương Thạc vào trong không gian Thập phương cà sa, lập tức xách thân thể vèo một tiếng bay vào ngực xác thượng cổ Huyền Ưng.
- Huyết Phi, thân thể của ta bị võ tôn cường giả oanh sát, sắp không chống được, hãy đặt vào trong huyết trì tẩm bổ!
Dương Thạc nói xong ném thân thể mình vào huyết trì.
Xẹt xẹt xẹt xẹt!
Nhưng thân thể mới quăng vào huyết trì thì xảy ra chuyện Dương Thạc không ngờ nổi.
Huyết trì như có hiệu quả ăn mòn, thân thể Dương Thạc mới đi vào liền nhanh chóng bị ăn mòn, tốc độ xói mòn khí huyết chẳng những không giảm mà còn nhanh hơn.
- Có chuyện gì?
- Ta và Huyền Ưng Kình hoàn toàn phù hợp, không nên bị bài xích mãnh liệt như vậy chứ?
Dương Thạc hoàn toàn biến sắc mặt, đầu óc ngu ngơ.
- Đúng rồi!
- Huyền Ưng Kình hoàn toàn phù hợp là chín phần chân thân dương khiếu, thân thể âm khiếu chỉ có độ phù hợp ba phần, vậy thì tất nhiên bị bài xích.
Mặt Dương Thạc vặn vẹo, vội lắc người vớt thân thể ra khỏi huyết trì.
- Máu của xác thượng cổ Huyền Ưng không thể tẩm bổ, chữa trị cho thân thể ta thì làm sao đây? Phải rồi, huyết trì thượng cổ Hắc Hùng!
Bây giờ Dương Thạc đành ngựa què chữa ngựa lành, chân thân lắc mình mang theo thân thể bay khỏi ngực xác thượng cổ Huyền Ưng nhảy vào thượng cổ Hắc Hùng.
Không rảnh nói nhiều với Hắc Hùng, Dương Thạc ném thân thể vào huyết trì thượng cổ Hắc Hùng.
Lúc thân thể tiến vào huyết trì thượng cổ Hắc Hùng thì Dương Thạc bỗng cảm thấy khí huyết, sự sống trong người chợt khựng lại.
Ít tản ra, không ngừng dung nhập vào huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, dường như xảy ra biến đổi vô cùng kỳ diệu.
Nhìn thấy tình huống này, Dương Thạc thở phào nhẹ nhõm.
Huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, huyết mạch thượng cổ Huyền Ưng thật sự có thể tẩm bổ, tu sửa thân thể, nhưng lúc trước Dương Thạc cứ nghĩ mình có độ phù hợp với Huyền Ưng rất cao, nên ở trong huyết trì xác thượng cổ Huyền Ưng mới tẩm bổ thân thể được. Kết quả hoàn toàn ngược lại, ở trong huyết trì xác thượng cổ Huyền Ưng không được tẩm bổ mà trong huyết trì thượng cổ Hắc Hùng thì được.
Cái này xem như may mắn.
Dù sao lúc trước Dương Thạc chưa từng tu luyện công pháp có Hắc Hùng, không biết độ phù hợp với Hắc Hùng như thế nào.
Lỡ như độ phù hợp rất thấp, bị huyết trì thượng cổ Hắc Hùng bài xích thì thảm rồi.
- Huyền Ưng chủ công, Hắc Hùng chủ thủ. Huyền Ưng đại biểu bầu trời, Hắc Hùng đại biểu mặt đất. Một là mãnh thú chí dương, một là mãnh thú chí âm.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Chân thân của ta tất cả đều là dương khiếu, thân thể thì đều là âm khiếu. Thân thể ở trong huyết trì thượng cổ Hắc Hùng được tẩm bổ cũng bình thường.
Dù gì Hắc Hùng chủ yếu là thuộc tính âm.
Thân thể Dương Thạc đều là âm khiếu, có thể nói là 'thân thể thuần âm', cho dù độ phù hợp với Hắc Hùng không cao thì huyết trì Hắc Hùng không đến mức bài xích.
Huống chi thuộc tính Hắc Hùng cùng loại với đại địa, bao dung, tẩm bổ, đây là đặc tính của đại địa. Huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng không sắc bén như huyết mạch thượng cổ Huyền Ưng, có tính công kích. Tổng hợp lại các nguyên nhân, thân thể Dương Thạc được huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng tẩm bổ trong huyết trì thượng cổ Hắc Hùng là rất bình thường.
Tóm lại bây giờ Dương Thạc không cần lo lắng thân thể tan rã sự sống nữa, coi như giữ được mạng.
- Ba cường giả đẳng cấp võ tôn trung giai đồng loạt ra tay, uy thế quả nhiên cường đại.
Bảo vệ thân thể rồi, lòng Dương Thạc máy động, nhớ đến đám cường giả đẳng cấp võ tôn Tôn Võ.
Mấy cường giả đẳng cấp võ tôn đồng loạt ra tay, vây sát Dương Thạc. Mặc dù Dương Thạc có Thập phương cà sa, suýt nữa không trốn được, dù bây giờ đã thoát nhưng xém chút mất thân thể.
Một khi thân thể ngã xuống thì Cửu Dương chân thân như bèo dạt, bị người oanh diệt là Dương Thạc sẽ tan biến trên cõi đời.
- Vây sát khác với đấu một mình.
- Hèn chi lúc trước thiên cương thập tam sát, mười ba võ giả đỉnh đẳng cấp võ tôn dám dám đi vây sát thiên hạ thứ sáu yêu thánh Bạch Viên Vương. Cho dù Bạch Viên Vương bị Hỏa La Vương đánh bị thương nhưng ít nhất là cảnh giới đẳng cấp đại tông sư.
Hiện giờ Dương Thạc mới biết sự lợi hại của cao thủ vây sát.
Lúc trước đối mặt một đẳng cấp võ tôn Lý Vi Nghĩa thì Dương Thạc, Huyết Phi, Tiểu Hỏa đồng loạt ra tay, cũng là vây sát.
Lý Vi Nghĩa đỡ trái hở phải, bị bí pháp của Huyết Phi, Dương Thạc liên tục đánh bị thương, cuối cùng bị đốt ra tro.
Bây giờ gió đổi chiều, mấy tên cường giả đẳng cấp võ tôn vây sát Dương Thạc, hắn suýt mất mạng.
Lúc trước Dương Thạc có thể đánh lén giết chết ba gã sơ giai võ tôn là đủ để kiêu ngạo rồi.
- Hiện giờ ta chưa chạy ra Yến sơn, nói vậy mà vài cao thủ cường giả đẳng cấp võ tôn còn ở xung quanh sưu tầm, dù ta có trốn vào không gian Thập phương cà sa nhưng trong Yến sơn còn có hơi thở của ta. Nếu bọn họ tìm ra chỗ này, vây quanh canh chừng, chờ ta ra khỏi không gian Thập phương cà sa liền đồng loạt ra tay diệt ta thì nguy rồi.
Lòng Dương Thạc lo âu.
Vừa rồi cắt qua hư không Dương Thạc chỉ chạy ra hai, ba chục dặm.
Khoảng cách này dối với cường giả đẳng cấp võ tôn gần như chớp mắt đã đến.
Hơn nữa bởi vì vừa rồi khí huyết thân thể Dương Thạc không ngừng tản ra nên đám cường giả đẳng cấp võ tôn rất có thể sẽ lần ra khí huyết tìm được chỗ này, ngồi chờ hắn.
Một khi Dương Thạc đi ra khỏi không gian Thập phương cà sa liền bị bọn họ vây sát.
Dương Thạc nhíu mày hỏi:
- Không lẽ cứ trốn tiếp?
Muốn chạy trốn thì phải chạy ngay bây giờ.
Bởi vì trong không gian này Dương Thạc không thểp hát động Thập phương cà sa cắt qua hư không.
Trước tiên phải ra khỏi không gian mới khống chế Thập phương cà sa chạy được.
Bây giờ không trốn, chờ đám cường giả đẳng cấp võ tôn bao vây là không thoát nổi.
- Trốn ... Một khi chạy thoát thì khí thế của ta sẽ giảm.
Dương Thạc bản năng bài xích chạy trốn.
Lúc trước trận chiến Nam Lâm Tự tuy cuối cùng Dương Thạc bỏ chạy nhưng khi ấy hắn chiếm ưu thế lớn, có được cửu dương huyền công rồi mới tốn, tâm cảnh khác với hiện giờ. Hiện tại Dương Thạc ăn trái đắng từ đám cường giả đẳng cấp võ tôn, thân thể suýt ngã gục, nếu không báo thù mà cụp đuôi bỏ chạy thì tương lai khó tránh khỏi bị ảnh hưởng tâm cảnh, hiệu quả tu luyện sẽ giảm mạnh.
Dương Thạc cắn răng, quyết định:
- Không trốn!
- Chỉ là mấy tên cường giả đẳng cấp võ tôn, giờ ta dù gì có Cửu Dương chân thân là đẳng cấp võ tôn, không chiến đã chạy thì quá hèn!
- Vây sát lại như thế nào? Cùng lắm thì bây giờ ta không ra khỏi không gian Thập phương cà sa, ở đây yên lòng tu luyện. Chỉ cần Cửu Dương chân thân của ta đột phá đi vào võ tôn trung giai, thậm chí võ tôn cao giai thì sợ gì đám đẳng cấp võ tôn?
- Khi đó còn muốn vây giết ta thì sẽ giết ngược lại bọn họ!
Giờ phút này, Dương Thạc tràn đầy hào khí.
Dương Thạc quyết định tu luyện trong không gian Thập phương cà sa.
Một ngày không được liền hai ngày, hai ngày không được thì ba ngày, ba ngày không được thì một tháng. Sẽ có ngày Cửu Dương chân thân lại thăng cấp đi vào võ tôn trung giai, cao giai, khi đó Dương Thạc cần gì sợ cường giả đẳng cấp võ tôn vây sát?
Tất nhiên bây giờ Dương Thạc luôn muốn giết chết mấy cường giả đẳng cấp võ tôn, báo thù để tâm cảnh thông thoáng. Nếu có thể trong thời gian ngắn luyện đến võ tôn trung giai, cao giai là tốt nhất.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Cách tu luyện nhanh nhất.
Dương Thạc nhìn thoáng qua thân thể mình trong huyết trì.
Thân thể Dương Thạc đang hấp thu huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, dung nhập vào cơ thể.
Khí huyết cuồn cuộn không ngừng tăng lên!
Dương Thạc có cảm giác chờ khi thân thể hoàn toàn hồi phục, dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng sẽ tiến một bước, vào võ sư trung giai là chuyện nhỏ.
Dung hợp huyết mạch là cách tu luyện nhanh nhất.
Hơn nữa thân thể Dương Thạc dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng xảy ra chút biến đổi.
Cơ bắp càng nở ra hơn.
Vốn Dương Thạc không gầy nhưng dù gì là thiếu niên mười lăm, sáu tuổi, gân cốt còn chưa hoàn toàn trưởng thành, tổng thể hơi gầy.
Bây giờ sau khi dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng thì xương cốt lớn một vòng, cơ cũng lớn một vòng, cả người giống nam nhân trung niên ba mươi tuổi, cơ bắp như sắt thép phủ trên người, mạnh mẽ như trâu.
Người rộng lâm hơn.
Nhất là tóc, Dương Thạc có mái tóc ngắn giờ nhanh chóng dài ra, hơn một thước, đen như mun, có xu hướng dài tiếp, cuối cùng ít nhất cỡ hai thước.
Dung hợp chút đặc điểm của Hắc Hùng là cơ bắp vạm vỡ, lông rậm.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Thân thể của ta dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng xảy ra biến dị, trở nên càng thêm cường đại,vậy chân thân của ta có thể dung hợp huyết mạch thượng cổ Huyền Ưng, biến đổi gì không?
- Nếu như có thể dung hợp huyết mạch thượng cổ Huyền Ưng, chân thân biến dị thì chắc chắn giống như thân thể, nhanh chóng vượt một giai tầng. Thậm chí ... Giống thân thể có chút đặc tính của Huyền Ưng, khi đó sức chiến đấu tăng cường, mấy đẳng cấp võ tôn bên ngoài không đáng lo.
Nỗi lòng Dương Thạc háo hức.
- Mặc kệ thể hay không, thử trước nói sau!
Đã muốn thì phải làm!
Dù gì Cửu Dương chân thân của Dương Thạc được xưng là bất tử bất diệt!
Cho dù vào trong huyết trì xác thượng cổ Huyền Ưng, bị máu ăn mòn cũng không sao, có thể nhanh chóng ngưng tụ lại.
Không lo lắng hậu quả thì Dương Thạc còn sợ cái gì?
Vù vù vù vù vù!
Cửu Dương chân thân nhanh chóng hành động, bay ra khỏi thượng cổ Hắc Hùng lại vào ngực xác thượng cổ Huyền Ưng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.