Chương 17: Cuồng tiêu khí huyết
Linh Ẩn Hồ
10/12/2013
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mãng xà màu xanh có hai cái chân sau này vừa xuất hiện thì Dương Thạc cảm thấy lực lượng khí huyết đậm đặc phát ra từ người nó, như tiếng sấm trầm đục chớp mắt đập vào mặt hắn.
Lực lượng khí huyết này ít nhất đủ để so với luyện khí sơ giai cường giả. Bây giờ Dương Thạc chỉ là tôi thể trung giai, so với luyện khí sơ giai thì kém tới ba đẳng cấp. Dương Thạc cảm giác lấy thực lực hiện tại của mình căn bản không cách nào chống đỡ mãng xà màu xanh này.
- Lực lượng khí huyết thật cường đại!
- Lui!
Dương Thạc lập tức bay lùi ra sau, thân hình vèo một tiếng đã vọt tới vài chục trượng.
Dương Thạc liếc nhìn mười mấy khối Huyết Tinh Thạch Nhũ, trong mắt có sự lưu luyến.
Dương Thạc thầm nghĩ: đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
- Huyết Tinh Thạch Nhũ này mỗi một khối ẩn chứa lực lượng khí huyết cường đại, có lẽ sau khi nuốt mãng xà màu xanh Huyết Tinh Thạch Nhũ thì tăng vọt huyết khí, mới sinh ra hai chân sau.
Khí huyết cường đại, sinh mệnh lực cũng cường đại theo!
Nếu như khí huyết cường đại tới trình độ nhất định gần như có thể chết mà sống lại, xương cốt sinh thịt. Trong truyền thuyết có một loại sinh vật có khí huyết mạnh nhất, có tên là Thiên Tinh ở trong Đông Hải, hình dạng như sao năm cánh. Xé rách Thiên Tinh xé rách thành bốn năm đoạn, mỗi một đoạn đều có thể sinh trường thành một tân "Thiên Tinh" . Lực lượng khí huyết như vậy dù là đỉnh võ thánh cường giả cũng không thể so sánh bằng.
Mãng xà màu xanh nuốt vào Huyết Tinh Thạch Nhũ, thu được lực lượng khí huyết cường đại, sinh ra chân sau, tiến hóa theo hướng giao long.
Chỉ một điểm này đủ nói lên tác dụng cường đại của mãng xà màu xanh.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng thấy con mãng xà màu xanh thì vỗ cánh, bay lướt hướng cửa hang.
- Gri gri ... Gri gri ...
Mãng xà màu xanh thè lưỡi, hai chân sau mạnh nhún bay vọt lên trời, khoảng cách mười truượng chớp mắt tới nơi. Mãng xà màu xanh như tia chớp chạy tới trước mặt Dương Thạc, Huyền Ưng. Đuôi to vung mạnh đập hướng Dương Thạc, Huyền Ưng.
Dương Thạc biến sắc mặt nói:
- Tốc độ nhanh quá!
Dương Thạc không rảnh né tránh, lắc người lăn ra bay, tám trượng mới miễn cưỡng trón thoát cái đuôi của mãng xà màu xanh công kích. Huyền Ưng liên tục đổi hướng mới không bị đuôi của mãng xà màu xanh quất trúng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
vang tiếng nổ điếc tai, cái đuôi của mãng xà màu xanh quất mạnh vào mặt đất, đá vụn bay đầy. Đất bằng đá bị nó đập ra cái khe dài năm thước, sâu một thước.
Mãng xà màu xanh có uy thế như vậy, lực lượng ít nhất là luyện khí sơ giai đẳng cấp, làm Dương Thạc, Huyền Ưng không thể chống lại, thậm chí không thể ngăn cản một kích của mãng xà màu xanh.
- Mau lui lại!
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Dương Thạc và Huyền Ưng liếc nhau, cùng lùi lại tránh né.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mãng xà màu xanh một đường nghiền áp, dù gặp được một số cột đá trong hang lớn cản đường cũng bị nó đánh nát. Trong tiếng nổ ầm ầm, cột đá vỡ nát, đá vụn bắn tứ tung đập vào lưng Dương Thạc, hắn cảm thấy lưng đau rất.
- Đằng trước là lối ra cái hang!
May là hang không sâu, Dương Thạc, Huyền Ưng chỉ xâm nhập hơn trăm trượng, mới mấy giây thì một người một ưng đã chạy tới lối ra hang động. Một chút ánh sáng hiện ra trong tầm mắt của Dương Thạc.
Dương Thạc nhảy vọt lên chui ra khỏi hang.
Huyền Ưng cũng bay sát theo sau, lướt qua đầu Dương Thạc, duỗi hai móng vuốt cắp hai tay của hắn, mạnh vỗ hai cánh, kéo hắn bay lên.
Cùng lúc đó, mãng xà màu xanh cũng vèo một tiếng vọt ra khỏi hang, người rớt xuống vị trí ban đầu Dương Thạc đứng, dấy lên bụi đất. Mãng xà màu xanh thấy Dương Thạc, Huyền Ưng bay lên cao hơn mười trượng thì nó rít gào, cái đuôi vung vẩy. Vang tiếng nổ ầm ầm, cửa hang bay đầy đá vụn, hỗn độn.
Dương Thạc từ xa nhìn mãng xà màu xanh ở trên mặt đất phát điên, thở ra một hơi.
- Thật là nguy hiểm!
- Ban đầu cứ nghĩ trong hang chỉ có mãng xà màu xanh bình thường, thực lực chỉ là tôi thể trung giai, ai dè chỗ này còn có một mãng xà màu xanh thực lực đạt tới luyện khí đẳng cấp, thậm chí sinh ra chân sau.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì trong hang lớn có cực phẩm chí bảo Huyết Tinh Thạch Nhũ, dù ban đầu chỉ có mãng xà màu xanh bình thường nhưng nếu có một con nuốt một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ, thực lực nó tăng vọt, từng bước đi vào đến tôi thể cao giai, đỉnh, luyện khí đẳng cấp, thậm chí là đẳng cấp càng cao.
- Thực lực của mãng xà màu xanh rất mạnh, xem ra trừ phi ta đi vào luyện khí đẳng cấp mới có lực lượng chống lại mãng xà màu xanh, nếu không thì căn bản không có khả năng lấy hết Huyết Tinh Thạch Nhũ trong hang.
Dương Thạc xem như tự lượng sức mình, lần này vào trong hang có thể sống sót chạy ra xem như may mắn rồi, nếu muốn lấy hết Huyết Tinh Thạch Nhũ thì phải có thực lực luyện khí đẳng cấp, đè ép thậm chí giết chết mãng xà màu xanh mới được.
Dường như luyện khí đẳng cấp không khó đạt tới.
Lấy thực lực hiện tại của Dương Thạc, đi vào luyện khí đẳng cấp là chuyện sớm hay muộn, huống chi trong tay hắn có một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ to cỡ bàn tay.
Khối Huyết Tinh Thạch Nhũ này là ban đầu Huyền Ưng mổ ra, Dương Thạc vẫn nắm lấy nó, cho dù mới nãy bị mãng xà màu xanh truy kích vẫn không vứt bỏ. Có khối Huyết Tinh Thạch Nhũ này hỗ trợ thì tốc độ tu luyện tăng lên gấp đôi, Dương Thạc có tự tin trong vòng đi vào luyện khí đẳng cấp!
- Đợi khi ta đi vào luyện khí đẳng cấp thì sẽ lại đến nữa!
Dương Thạc nhìn Huyết Tinh Thạch Nhũ trong tay, thầm nghĩ.
... .. ... .. ... ...
Yến sơn, trên vách núi Huyền Ưng nghỉ ngơi.
Dương Thạc khoanh chân ngồi, Huyền Ưng thì ngồi xổm trước mặt hắn. Mặt đất giữa một người một ưng đặt một khối tinh thạch màu đỏ nhạt to cỡ bàn tay.
- Không biết công hiệu của Huyết Tinh Thạch Nhũ có cường đại như trong truyền thuyết không.
Dương Thạc lấy ra một thanh chủy thủ, nhẹ vạch một đường trên tinh thể đỏ, lấy ra một khối cỡ đốt ngón tay. Dương Thạc đưa khối tinh thể này cho Huyền Ưng trước, chờ nó nuốt rồi hắn mới cắt một khói kích cỡ tương tự bỏ vào miệng mình.
Huyết Tinh Thạch Nhũ vào miệng nhanh chóng hòa tan, biến thành lực lượng khí huyết đậm đặc dung nhập vào mạch máu của Dương Thạc.
Thình thịch thình thịch!
Ngay sau đó, Dương Thạc cảm thấy toàn thân máu chạy rần rần, mỗi một tấc cơ thể, mạch máu như biến thành từng trái tim đập thình thịch.
Mỗi lần cơ bắp, mạch máu của Dương Thạc nhảy là hắn cảm giác được lực lượng khí huyết trong người biến đổi kịch liệt, tăng vọt. Gấp đôi, gấp hai, gấp ba, chỉ chớp mắt tổng số lượng khí huyết trong người Dương Thạc tăng gấp ba lần, lực lượng khí huyết vẫn đang tăng lên.
Mãng xà màu xanh có hai cái chân sau này vừa xuất hiện thì Dương Thạc cảm thấy lực lượng khí huyết đậm đặc phát ra từ người nó, như tiếng sấm trầm đục chớp mắt đập vào mặt hắn.
Lực lượng khí huyết này ít nhất đủ để so với luyện khí sơ giai cường giả. Bây giờ Dương Thạc chỉ là tôi thể trung giai, so với luyện khí sơ giai thì kém tới ba đẳng cấp. Dương Thạc cảm giác lấy thực lực hiện tại của mình căn bản không cách nào chống đỡ mãng xà màu xanh này.
- Lực lượng khí huyết thật cường đại!
- Lui!
Dương Thạc lập tức bay lùi ra sau, thân hình vèo một tiếng đã vọt tới vài chục trượng.
Dương Thạc liếc nhìn mười mấy khối Huyết Tinh Thạch Nhũ, trong mắt có sự lưu luyến.
Dương Thạc thầm nghĩ: đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
- Huyết Tinh Thạch Nhũ này mỗi một khối ẩn chứa lực lượng khí huyết cường đại, có lẽ sau khi nuốt mãng xà màu xanh Huyết Tinh Thạch Nhũ thì tăng vọt huyết khí, mới sinh ra hai chân sau.
Khí huyết cường đại, sinh mệnh lực cũng cường đại theo!
Nếu như khí huyết cường đại tới trình độ nhất định gần như có thể chết mà sống lại, xương cốt sinh thịt. Trong truyền thuyết có một loại sinh vật có khí huyết mạnh nhất, có tên là Thiên Tinh ở trong Đông Hải, hình dạng như sao năm cánh. Xé rách Thiên Tinh xé rách thành bốn năm đoạn, mỗi một đoạn đều có thể sinh trường thành một tân "Thiên Tinh" . Lực lượng khí huyết như vậy dù là đỉnh võ thánh cường giả cũng không thể so sánh bằng.
Mãng xà màu xanh nuốt vào Huyết Tinh Thạch Nhũ, thu được lực lượng khí huyết cường đại, sinh ra chân sau, tiến hóa theo hướng giao long.
Chỉ một điểm này đủ nói lên tác dụng cường đại của mãng xà màu xanh.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng thấy con mãng xà màu xanh thì vỗ cánh, bay lướt hướng cửa hang.
- Gri gri ... Gri gri ...
Mãng xà màu xanh thè lưỡi, hai chân sau mạnh nhún bay vọt lên trời, khoảng cách mười truượng chớp mắt tới nơi. Mãng xà màu xanh như tia chớp chạy tới trước mặt Dương Thạc, Huyền Ưng. Đuôi to vung mạnh đập hướng Dương Thạc, Huyền Ưng.
Dương Thạc biến sắc mặt nói:
- Tốc độ nhanh quá!
Dương Thạc không rảnh né tránh, lắc người lăn ra bay, tám trượng mới miễn cưỡng trón thoát cái đuôi của mãng xà màu xanh công kích. Huyền Ưng liên tục đổi hướng mới không bị đuôi của mãng xà màu xanh quất trúng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
vang tiếng nổ điếc tai, cái đuôi của mãng xà màu xanh quất mạnh vào mặt đất, đá vụn bay đầy. Đất bằng đá bị nó đập ra cái khe dài năm thước, sâu một thước.
Mãng xà màu xanh có uy thế như vậy, lực lượng ít nhất là luyện khí sơ giai đẳng cấp, làm Dương Thạc, Huyền Ưng không thể chống lại, thậm chí không thể ngăn cản một kích của mãng xà màu xanh.
- Mau lui lại!
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Dương Thạc và Huyền Ưng liếc nhau, cùng lùi lại tránh né.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mãng xà màu xanh một đường nghiền áp, dù gặp được một số cột đá trong hang lớn cản đường cũng bị nó đánh nát. Trong tiếng nổ ầm ầm, cột đá vỡ nát, đá vụn bắn tứ tung đập vào lưng Dương Thạc, hắn cảm thấy lưng đau rất.
- Đằng trước là lối ra cái hang!
May là hang không sâu, Dương Thạc, Huyền Ưng chỉ xâm nhập hơn trăm trượng, mới mấy giây thì một người một ưng đã chạy tới lối ra hang động. Một chút ánh sáng hiện ra trong tầm mắt của Dương Thạc.
Dương Thạc nhảy vọt lên chui ra khỏi hang.
Huyền Ưng cũng bay sát theo sau, lướt qua đầu Dương Thạc, duỗi hai móng vuốt cắp hai tay của hắn, mạnh vỗ hai cánh, kéo hắn bay lên.
Cùng lúc đó, mãng xà màu xanh cũng vèo một tiếng vọt ra khỏi hang, người rớt xuống vị trí ban đầu Dương Thạc đứng, dấy lên bụi đất. Mãng xà màu xanh thấy Dương Thạc, Huyền Ưng bay lên cao hơn mười trượng thì nó rít gào, cái đuôi vung vẩy. Vang tiếng nổ ầm ầm, cửa hang bay đầy đá vụn, hỗn độn.
Dương Thạc từ xa nhìn mãng xà màu xanh ở trên mặt đất phát điên, thở ra một hơi.
- Thật là nguy hiểm!
- Ban đầu cứ nghĩ trong hang chỉ có mãng xà màu xanh bình thường, thực lực chỉ là tôi thể trung giai, ai dè chỗ này còn có một mãng xà màu xanh thực lực đạt tới luyện khí đẳng cấp, thậm chí sinh ra chân sau.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì trong hang lớn có cực phẩm chí bảo Huyết Tinh Thạch Nhũ, dù ban đầu chỉ có mãng xà màu xanh bình thường nhưng nếu có một con nuốt một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ, thực lực nó tăng vọt, từng bước đi vào đến tôi thể cao giai, đỉnh, luyện khí đẳng cấp, thậm chí là đẳng cấp càng cao.
- Thực lực của mãng xà màu xanh rất mạnh, xem ra trừ phi ta đi vào luyện khí đẳng cấp mới có lực lượng chống lại mãng xà màu xanh, nếu không thì căn bản không có khả năng lấy hết Huyết Tinh Thạch Nhũ trong hang.
Dương Thạc xem như tự lượng sức mình, lần này vào trong hang có thể sống sót chạy ra xem như may mắn rồi, nếu muốn lấy hết Huyết Tinh Thạch Nhũ thì phải có thực lực luyện khí đẳng cấp, đè ép thậm chí giết chết mãng xà màu xanh mới được.
Dường như luyện khí đẳng cấp không khó đạt tới.
Lấy thực lực hiện tại của Dương Thạc, đi vào luyện khí đẳng cấp là chuyện sớm hay muộn, huống chi trong tay hắn có một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ to cỡ bàn tay.
Khối Huyết Tinh Thạch Nhũ này là ban đầu Huyền Ưng mổ ra, Dương Thạc vẫn nắm lấy nó, cho dù mới nãy bị mãng xà màu xanh truy kích vẫn không vứt bỏ. Có khối Huyết Tinh Thạch Nhũ này hỗ trợ thì tốc độ tu luyện tăng lên gấp đôi, Dương Thạc có tự tin trong vòng đi vào luyện khí đẳng cấp!
- Đợi khi ta đi vào luyện khí đẳng cấp thì sẽ lại đến nữa!
Dương Thạc nhìn Huyết Tinh Thạch Nhũ trong tay, thầm nghĩ.
... .. ... .. ... ...
Yến sơn, trên vách núi Huyền Ưng nghỉ ngơi.
Dương Thạc khoanh chân ngồi, Huyền Ưng thì ngồi xổm trước mặt hắn. Mặt đất giữa một người một ưng đặt một khối tinh thạch màu đỏ nhạt to cỡ bàn tay.
- Không biết công hiệu của Huyết Tinh Thạch Nhũ có cường đại như trong truyền thuyết không.
Dương Thạc lấy ra một thanh chủy thủ, nhẹ vạch một đường trên tinh thể đỏ, lấy ra một khối cỡ đốt ngón tay. Dương Thạc đưa khối tinh thể này cho Huyền Ưng trước, chờ nó nuốt rồi hắn mới cắt một khói kích cỡ tương tự bỏ vào miệng mình.
Huyết Tinh Thạch Nhũ vào miệng nhanh chóng hòa tan, biến thành lực lượng khí huyết đậm đặc dung nhập vào mạch máu của Dương Thạc.
Thình thịch thình thịch!
Ngay sau đó, Dương Thạc cảm thấy toàn thân máu chạy rần rần, mỗi một tấc cơ thể, mạch máu như biến thành từng trái tim đập thình thịch.
Mỗi lần cơ bắp, mạch máu của Dương Thạc nhảy là hắn cảm giác được lực lượng khí huyết trong người biến đổi kịch liệt, tăng vọt. Gấp đôi, gấp hai, gấp ba, chỉ chớp mắt tổng số lượng khí huyết trong người Dương Thạc tăng gấp ba lần, lực lượng khí huyết vẫn đang tăng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.