Chương 470: Đại tẩy lễ trong sinh tử
Linh Ẩn Hồ
06/05/2014
Mấy người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long có thực
lực cường đại, khí huyết hùng hồn, dù đối mặt hư không Võ Thánh công
kích chưa chắc không đỡ được một lúc.
Nhưng Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long không bao giờ ngờ vào Thiên Hoàng Điện sắp đối mặt là uy lực thiên địa, e rằng hơn cả hư không Võ Thánh tấn công.
- Tiểu gia, lão long ta biết rồi.
Thượng Cổ Thần Long hét to:
- Những nguy hiểm này tuyệt đối do cao thủ đẳng cấp hư không Võ Thánh đả thông hư không thông đạo, theo đất cực bắc đông hải, dẫn tới được. hư không Võ Thánh, mạnh mẽ vô cùng, có thể khống chế hư không năng lượng, đả thông một cái hư không thông đạo, vẫn thứ cách mấy vạn, mấy chục vạn dặm tới đây là cực kỳ đơn giản.
- Đây chính là Nhân Hoàng, hoặc là Phật tổ, bọn họ đả thông hư không thông đạo, dẫn Lôi Vân Phong Bạo từ đông hải tới đây. Tổ cha nó, Nhân Hoàng, Phật tổ quả nhiên không đơn giản. Bọn họ biết là dù có vắt óc tốn công thiết trí trận pháp, cơ quan thì uy lực có hạn, không bằng trực tiếp dẫn đường uy lực thiên địa, khiến lôi âm phong bạo thủ hộ Thiên Hoàng Điện.
Dương Thạc nhướng mày nói:
- Dẫn đường uy lực thiên địa, khiến lôi âm phong bạo thủ hộ Thiên Hoàng Điện?
- Nhân Hoàng, Phật tổ, quả nhiên không đơn giản!
Trong lòng Dương Thạc có phán đoán:
- Tuy nhiên, nếu bọn họ có thể đả thông hư không thông đạo, dẫn đường lôi âm phong bạo cách mấy chục vạn dặm chứng minh họ đã đi vào đẳng cấp hư không Võ Thánh. Xem ra Nhân Hoàng, Phật tổ không ngã xuống mà đi vào hư không Võ Thánh chi cảnh, tiến vào thế giới khác.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khi Dương Thạc suy nghĩ thì xung quanh không trung vang lôi âm dày đặc, chớp mắt phủ trùm đỉnh đầu Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long.
- Nguy rồi!
Trong khoảnh khắc đáy lòng Dương Thạc tràn ngập cảm giác nguy hiểm.
Răng rắc!
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Răng rắc!
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Từng tia chớp từ không trung giáng xuống hướng Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long, mức độ dày đặc khiến ba người muốn tránh cũng không được.
- Lôi Vân Phong Bạo này công kích chúng ta!
Khi tầng mây tụ tập hướng Dương Thạc thì ba người đã sớm có cảm ứng, biến sắc mặt.
Mới nãy khi Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long vào Thiên Hoàng Điện dù chứng kiến uy thế mạnh mẽ của Lôi Vân Phong Bạo nhưng lúc đó Lôi Vân Phong Bạo giáng xuống tai chớp cách trước mặt họ vài chục trượng, không đánh vào người họ.
Hiện tại thì lôi vân đã tụ tập lại, tia chớp đánh xuống Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long.
Phỏng chừng chớp mắt vị trí Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long ít nhất bị giáng xuống ngàn tia chớp.
Ngàn tia chớp cực kỳ dày đặc, gần như trong phạm vi một trượng có khoảng ba, bốn tia chớp. Mỗi một tia chớp cực kỳ uy lực, dù là cường giả đẳng cấp hư không Võ Thánh bị trúng chiêu cũng sẽ thành tro bụi.
Dù ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long có lực lượng khí huyết đẳng cấp hư không Võ Thánh vẫn không thể hoàn toàn miễn dịch những tia chớp này.
Ít nhất bị đánh trúng cả người sẽ tê rần.
Mà khi người tê dại không thể nhúc nhích, dưới tình huống đó ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long sẽ thành cái bia sống, bị tia chớp càng dày đặc hơn đánh chết.
Bởi vậy khi tia chớp giáng xuống thì trong lòng Dương Thạc tràn ngập cảm giác nguy hiểm.
Tựa như có mười siêu cấp ngũ trọng lôi âm Võ Thánh cỡ Dương Thiên từ bốn phương tám hướng công kích Dương Thạc.
Hơi sơ sẩy là chết ngay.
- Nguy rồi!
- Lùi!
Dương Thạc biết không thể tránh khỏi tia chớp dày đặc như vậy.
Dù thân hình Dương Thạc nhỏ tránh được nhưng thân thể khổng lồ như Man Văn Thiên Tượng trong tai chớp dày đặc thế này là bia sống rồi.
Thân thể Man Văn Thiên Tượng to lớn lúc trước có ưu thế cực mạnh, nhưng trước tia chớp lại là nhược điểm lớn.
Không trốn thoát được.
Dù muốn trốn vào không gian thập phương cà sa cũng không thể.
Những tia chớp này có năng lượng cường đại chém nát hư không. Lúc trước trong đông hải, Ẩn Giao Vương có không gian thập phương cà sa cũng không dám chống lại tia chớp, bây giờ dù ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long trốn vào không gian thập phương cà sa e rằng không gian sẽ bị đánh nát, bị đánh chết.
Chỉ có thể lui!
Khi trong đầu Dương Thạc nổi lên suy nghĩ này thì chợt phát hiện ba người có lùi cũng không thể rời khỏi Thiên Hoàng Điện. Khi ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long vừa vào Thiên Hoàng Điện như đến thế giới khác, không biết làm sao rời khỏi.
Trong giây phút sắp bị đánh trúng, trong đầu Dương Thạc nổi lên các loại suy nghĩ:
- Muốn tránh cũng không được, lui không thể, không lẽ bị tia chớp trong Thiên Hoàng Điện đánh trúng ngã xuống sao? Không ngờ trong Thiên Hoàng Điện có hoàn cảnh nguy hiểm đến mức này, ta đã sai lầm lớn rồi.
Hối hận?
Mất mát?
Sợ hãi?
Cảm giác trong phút giây khó nói rõ.
Tóm lại Dương Thạc biết giờ phút này trừ phi xuất hiện kỳ tích, nếu không thì muốn sống sót khỏi Lôi Vân Phong Bạo gần như là chuyện không thể.
- A a a a a a!
Khi Dương Thạc suy nghĩ lung tung thì có tiếng hét chói tai vang lên.
Thượng Cổ Thần Long hét to một tiếng:
- Hay cho Lôi Vân Phong Bạo, muốn đánh thì trước tiên đánh chết lão long ta đây, thật muốn xem Lôi Vân Phong Bạo nhà ngươi rốt cuộc có uy thế gì!
Thân hình Thượng Cổ Thần Long phình to ra, biến dài trăm trượng, rộng hai chục trượng, như tia chớp vòng quanh bên trên Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, như cây dù to che ngàn tia chớp từ Lôi Vân Phong Bạo oanh kích.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngàn tia chớp đánh vào thân thể to lớn của Thượng Cổ Thần Long.
Xẹt xẹt! Xẹt xẹt! Xẹt xẹt!
Người Thượng Cổ Thần Long chớp lóe điện quang.
Nhưng hình như ngàn tia chớp không tạo thành thương tổn thực chất cho Thượng Cổ Thần Long. Đeiẹn quang lóe qua, Thượng Cổ Thần Long chỉ bị điện người run run, ặmt vặn vẹo, biểu tình ngơ ngác nhưng giây sau dường như Thượng Cổ Thần Long hấp thu tia chớp, chúng nó biến mất trên người nó.
Tia chớp biến mất, Dương Thạc cảm giác lực lượng khí huyết của Thượng Cổ Thần Long chẳng những không bị hao tổn chút gì mà còn mạnh hơn chút.
Dương Thạc bản năng lộ vẻ mặt mừng rỡ:
- Đây là ...
- Phải rồi, sinh vật thần long vốn có thể khống chế lôi điện! Thần long tiến lên đều có tai chớp lôi vân đi theo. Tia chớp có hiệu quả công kích kém nhất với thần long, thậm chí không tạo thành tổn thương cho thần long, còn bị hấp thu tăng cường lực lượng khí huyết cho nó.
Trong đầu Dương Thạc toát ra suy nghĩ.
Dương Thạc có chút hiểu biết về thần long, biết thần long là sinh vật có quan hệ khăng khít với tia chớp.
Năm đó trung tâm Yến sơn, Thượng Cổ Thần Long xuất thế cũng là sấm giật chớp lóe.
Chẳng qua sau này Thượng Cổ Thần Long sống trong không gian thập phương cà sa của Dương Thạc, tất cả nằm trong sự khống chế của hắn, thần logn hành động không thể cùng tia chớp lôi vân nữa bởi vậy hắn suýt quên thần long là một loại sinh vật thích lôi điện, có thể khống chế lôi điện.
Trong ấn tượng của Dương Thạc thì Thượng Cổ Thần Long chiến đấu, đánh nhau đều dựa vào thân thể mình.
Nhưng Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long không bao giờ ngờ vào Thiên Hoàng Điện sắp đối mặt là uy lực thiên địa, e rằng hơn cả hư không Võ Thánh tấn công.
- Tiểu gia, lão long ta biết rồi.
Thượng Cổ Thần Long hét to:
- Những nguy hiểm này tuyệt đối do cao thủ đẳng cấp hư không Võ Thánh đả thông hư không thông đạo, theo đất cực bắc đông hải, dẫn tới được. hư không Võ Thánh, mạnh mẽ vô cùng, có thể khống chế hư không năng lượng, đả thông một cái hư không thông đạo, vẫn thứ cách mấy vạn, mấy chục vạn dặm tới đây là cực kỳ đơn giản.
- Đây chính là Nhân Hoàng, hoặc là Phật tổ, bọn họ đả thông hư không thông đạo, dẫn Lôi Vân Phong Bạo từ đông hải tới đây. Tổ cha nó, Nhân Hoàng, Phật tổ quả nhiên không đơn giản. Bọn họ biết là dù có vắt óc tốn công thiết trí trận pháp, cơ quan thì uy lực có hạn, không bằng trực tiếp dẫn đường uy lực thiên địa, khiến lôi âm phong bạo thủ hộ Thiên Hoàng Điện.
Dương Thạc nhướng mày nói:
- Dẫn đường uy lực thiên địa, khiến lôi âm phong bạo thủ hộ Thiên Hoàng Điện?
- Nhân Hoàng, Phật tổ, quả nhiên không đơn giản!
Trong lòng Dương Thạc có phán đoán:
- Tuy nhiên, nếu bọn họ có thể đả thông hư không thông đạo, dẫn đường lôi âm phong bạo cách mấy chục vạn dặm chứng minh họ đã đi vào đẳng cấp hư không Võ Thánh. Xem ra Nhân Hoàng, Phật tổ không ngã xuống mà đi vào hư không Võ Thánh chi cảnh, tiến vào thế giới khác.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khi Dương Thạc suy nghĩ thì xung quanh không trung vang lôi âm dày đặc, chớp mắt phủ trùm đỉnh đầu Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long.
- Nguy rồi!
Trong khoảnh khắc đáy lòng Dương Thạc tràn ngập cảm giác nguy hiểm.
Răng rắc!
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Răng rắc!
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Từng tia chớp từ không trung giáng xuống hướng Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long, mức độ dày đặc khiến ba người muốn tránh cũng không được.
- Lôi Vân Phong Bạo này công kích chúng ta!
Khi tầng mây tụ tập hướng Dương Thạc thì ba người đã sớm có cảm ứng, biến sắc mặt.
Mới nãy khi Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long vào Thiên Hoàng Điện dù chứng kiến uy thế mạnh mẽ của Lôi Vân Phong Bạo nhưng lúc đó Lôi Vân Phong Bạo giáng xuống tai chớp cách trước mặt họ vài chục trượng, không đánh vào người họ.
Hiện tại thì lôi vân đã tụ tập lại, tia chớp đánh xuống Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long.
Phỏng chừng chớp mắt vị trí Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long ít nhất bị giáng xuống ngàn tia chớp.
Ngàn tia chớp cực kỳ dày đặc, gần như trong phạm vi một trượng có khoảng ba, bốn tia chớp. Mỗi một tia chớp cực kỳ uy lực, dù là cường giả đẳng cấp hư không Võ Thánh bị trúng chiêu cũng sẽ thành tro bụi.
Dù ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long có lực lượng khí huyết đẳng cấp hư không Võ Thánh vẫn không thể hoàn toàn miễn dịch những tia chớp này.
Ít nhất bị đánh trúng cả người sẽ tê rần.
Mà khi người tê dại không thể nhúc nhích, dưới tình huống đó ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long sẽ thành cái bia sống, bị tia chớp càng dày đặc hơn đánh chết.
Bởi vậy khi tia chớp giáng xuống thì trong lòng Dương Thạc tràn ngập cảm giác nguy hiểm.
Tựa như có mười siêu cấp ngũ trọng lôi âm Võ Thánh cỡ Dương Thiên từ bốn phương tám hướng công kích Dương Thạc.
Hơi sơ sẩy là chết ngay.
- Nguy rồi!
- Lùi!
Dương Thạc biết không thể tránh khỏi tia chớp dày đặc như vậy.
Dù thân hình Dương Thạc nhỏ tránh được nhưng thân thể khổng lồ như Man Văn Thiên Tượng trong tai chớp dày đặc thế này là bia sống rồi.
Thân thể Man Văn Thiên Tượng to lớn lúc trước có ưu thế cực mạnh, nhưng trước tia chớp lại là nhược điểm lớn.
Không trốn thoát được.
Dù muốn trốn vào không gian thập phương cà sa cũng không thể.
Những tia chớp này có năng lượng cường đại chém nát hư không. Lúc trước trong đông hải, Ẩn Giao Vương có không gian thập phương cà sa cũng không dám chống lại tia chớp, bây giờ dù ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long trốn vào không gian thập phương cà sa e rằng không gian sẽ bị đánh nát, bị đánh chết.
Chỉ có thể lui!
Khi trong đầu Dương Thạc nổi lên suy nghĩ này thì chợt phát hiện ba người có lùi cũng không thể rời khỏi Thiên Hoàng Điện. Khi ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long vừa vào Thiên Hoàng Điện như đến thế giới khác, không biết làm sao rời khỏi.
Trong giây phút sắp bị đánh trúng, trong đầu Dương Thạc nổi lên các loại suy nghĩ:
- Muốn tránh cũng không được, lui không thể, không lẽ bị tia chớp trong Thiên Hoàng Điện đánh trúng ngã xuống sao? Không ngờ trong Thiên Hoàng Điện có hoàn cảnh nguy hiểm đến mức này, ta đã sai lầm lớn rồi.
Hối hận?
Mất mát?
Sợ hãi?
Cảm giác trong phút giây khó nói rõ.
Tóm lại Dương Thạc biết giờ phút này trừ phi xuất hiện kỳ tích, nếu không thì muốn sống sót khỏi Lôi Vân Phong Bạo gần như là chuyện không thể.
- A a a a a a!
Khi Dương Thạc suy nghĩ lung tung thì có tiếng hét chói tai vang lên.
Thượng Cổ Thần Long hét to một tiếng:
- Hay cho Lôi Vân Phong Bạo, muốn đánh thì trước tiên đánh chết lão long ta đây, thật muốn xem Lôi Vân Phong Bạo nhà ngươi rốt cuộc có uy thế gì!
Thân hình Thượng Cổ Thần Long phình to ra, biến dài trăm trượng, rộng hai chục trượng, như tia chớp vòng quanh bên trên Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, như cây dù to che ngàn tia chớp từ Lôi Vân Phong Bạo oanh kích.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngàn tia chớp đánh vào thân thể to lớn của Thượng Cổ Thần Long.
Xẹt xẹt! Xẹt xẹt! Xẹt xẹt!
Người Thượng Cổ Thần Long chớp lóe điện quang.
Nhưng hình như ngàn tia chớp không tạo thành thương tổn thực chất cho Thượng Cổ Thần Long. Đeiẹn quang lóe qua, Thượng Cổ Thần Long chỉ bị điện người run run, ặmt vặn vẹo, biểu tình ngơ ngác nhưng giây sau dường như Thượng Cổ Thần Long hấp thu tia chớp, chúng nó biến mất trên người nó.
Tia chớp biến mất, Dương Thạc cảm giác lực lượng khí huyết của Thượng Cổ Thần Long chẳng những không bị hao tổn chút gì mà còn mạnh hơn chút.
Dương Thạc bản năng lộ vẻ mặt mừng rỡ:
- Đây là ...
- Phải rồi, sinh vật thần long vốn có thể khống chế lôi điện! Thần long tiến lên đều có tai chớp lôi vân đi theo. Tia chớp có hiệu quả công kích kém nhất với thần long, thậm chí không tạo thành tổn thương cho thần long, còn bị hấp thu tăng cường lực lượng khí huyết cho nó.
Trong đầu Dương Thạc toát ra suy nghĩ.
Dương Thạc có chút hiểu biết về thần long, biết thần long là sinh vật có quan hệ khăng khít với tia chớp.
Năm đó trung tâm Yến sơn, Thượng Cổ Thần Long xuất thế cũng là sấm giật chớp lóe.
Chẳng qua sau này Thượng Cổ Thần Long sống trong không gian thập phương cà sa của Dương Thạc, tất cả nằm trong sự khống chế của hắn, thần logn hành động không thể cùng tia chớp lôi vân nữa bởi vậy hắn suýt quên thần long là một loại sinh vật thích lôi điện, có thể khống chế lôi điện.
Trong ấn tượng của Dương Thạc thì Thượng Cổ Thần Long chiến đấu, đánh nhau đều dựa vào thân thể mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.