Chương 217: Đại tông sư? Chọc ta thì giết luôn!
Linh Ẩn Hồ
10/04/2014
Đẳng cấp võ tôn sơ giai bị oanh kích, toàn thân gân cốt, huyết mạch gãy nát.
Nội tạng bị đánh dập nát, hộc ngụm máu, người gục thành cục thịt.
Oanh kích một lát đã giết một đẳng cấp võ tôn sơ giai.
Không phải trọng thương, là chém giết!
Gân cốt, nội tạng của đẳng cấp võ tôn sơ giai không giống lão bát chỉ bị hao tổn nội tạng, đây là hoàn toàn bị Dương Thạc đánh thành đống thịt.
Vừa ra tay hiện rõ uy thế!
Cao thủ đẳng cấp võ tôn sơ giai trước công kích của Dương Thạc không thể ngăn cản, bị nổ nát gân cốt toàn thân, đập nát nội tạng, thì đống thịt. Dù có nhiều huyết ngưng đan hơn cũng không thể hồi phục.
Thân thể nát thành thế này ném vào trong huyết trì thượng cổ Hắc Hùng chưa chắc có thể hồi phục.
Ăn vào một trăm viên đại hồi thiên đan chưa chắc lành lặn lại.
- Lão tứ!
- Sao có thể như vậy?
Thấy Dương Thạc vừa ra tay liền giết một đẳng cấp võ tôn sơ giai thì đám cường giả đẳng cấp võ tôn cùng biến sắc mặt.
Dù lần này Dương Thạc chiếm ưu thế đánh lén nhưng nhẹ nhàng oanh sát một huynh đệ bên mình, loại uy thế này khủng bố đến cực hạn. Cao thủ đẳng cấp đại tông sư ra tay chưa chắc khủng bố đến như vậy đi?
Vô cùng mạnh mẽ.
Không phải vì thực lực hiện tại của Cửu Dương chân thân cao hơn đối phương một tầng.
Còn bởi vì Cửu Dương chân thân vừa ra tay liền không hề kiên dè, chỉ tấn công không phòng ngự, tất cả lực lượng tập trung vào công kích, hung hãn hơn cao thủ đẳng cấp võ tôn trung giai bình thường.
Cao thủ bình thường ra tay hiếm khi không kiêng dè như thế này.
Dù là Tôn Võ xuất thân từ quân đội, năm đó ở trong quân xông pha chiến trận cũng chưa từng như vậy. Con người có bản năng, phản xạ bảo hộ mình trước hết, chưa từng có ai không sợ chết, sẽ bản năng giữ lại một phần sức lực dùng để phòng ngự tránh né.
Cửu Dương chân thân của Dương Thạc căn bản không cần tránh né!
Tùy tiện oanh kích.
Bị đánh nát thì có thể lại lần nữa ngưng tụ.
Cho nên nhìn như bất tử bất diệt là đặc hiệu của bí pháp loại hình phòng ngự nhưng cũng có công hiệu với công kích.
Một đấm đánh giết đẳng cấp võ tôn sơ giai xong Cửu Dương chân thân của Dương Thạc toát ra Thái dương chân hỏa, đốt xác cường giả đẳng cấp võ tôn sơ giai thành tro.
- Thật độc ác!
- Bà nội nó, cùng ra tay đập nát kim thân của hắn!
Đám người Tôn Võ khóe mắt muốn nứt ra, lắc người. Bốn cường giả đẳng cấp võ tôn còn sức chiến đấu bao vây Cửu Dương chân thân của Dương Thạc, cùng lúc đánh ra nắm đấm hướng Cửu Dương chân thân. Khí huyết đan vào, quyền phong tung hoành, bốn người liên hợp vây sát bùng phát ra sức mạnh vượt xa đẳng cấp võ tôn trung giai. Dù là đẳng cấp đại tông sư đối mặt một kích của bốn người cũng khó thể đỡ.
- Thân thể của tiểu tử này bị chúng ta oanh sát chắc bị thương rất nặng, giờ đã đứt đoạn sự sống.
- Lại giết kim thân của hắn là tiểu tử này sẽ thành tro bụi!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bốn nắm đấm mạnh đập vào Cửu Dương chân thân của Dương Thạc.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cửu Dương chân thân nổ tung.
Đánh nát Cửu Dương chân thân xong Tôn Võ vội lớnc tiếng nhắc nhở huynh đệ xung quanh:
- Cẩn thận chút, kim thân của tiểu tử này quái dị, còn có thể ngưng tụ.
Vù vù vù vù vù!
Sau đó Cửu Dương chân thân ngưng tụ phía sau lưng Tôn Võ.
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử muốn đánh lén ta? Chết đi!
Gáy Tôn Võ như có con mắt, khi Cửu Dương chân thân lại ngưng tụ thì gã vung cánh tay phải lên, như cái chùy to mạnh quậ ra sau. Nắm đấm này dù không đập nát Cửu Dương chân thân đẳng cấp võ tôn trung giai cũng sẽ khiến chân thân Dương Thạc chấn động, tiêu hao nhiều.
- Tiểu tử, chỉ vài ngày không gặp mà chân thân của ngươi đã đi vào đẳng cấp võ tôn trung giai, coi như tư chất siêu tuyệt.
- Tiếc rằng dù kim thân của ngươi có mạnh mẽ hơn thì ngăn được chúng ta thay nhau oanh giết không?
Tôn Võ rống to:
- Sớm muộn gì sẽ đập nát ngươi, vĩnh viễn không siêu sinh!
Nắm đấm của Tôn Võ đã tới đằng trước Cửu Dương chân thân.
Giọng lạnh băng vang lên:
- Ngươi nói nhảm quá nhiều.
Két két két két két!
Không xảy ra tiếng nổ khi nắm đấm đpậ trúng kim thân.
Chỉ có tiếng vang nhỏ.
Tôn Võ cảm giác cú đấm dường như bị móng vuốt to bắt lấy. Vuốt này cường đại hơn gã gấp đôi, tựa tảng đá bóp chặt tay, dù Tôn Võ dùng sức cỡ nào cũng không thể nhúc nhích được.
Tôn Võ bản năng ngoái đầu, trông thấy hình ảnh đáng sợ.
Cửu Dương chân thân lại ngưng tụ không giống như Cửu Dương chân thân trước kia.
Sau lưng mọc ra đôi cánh chim lớn, vuốt biến thành loại ác điểu chim ưng.
Cuốt của Dương Thạc bắt lấy nắm đấm của Tôn Võ.
Đệ nhất trọng Huyền Ưng biến thân!
Khí thế âm trầm, lạnh lẽo, sắc bén phát ra từ Cửu Dương Huyền Ưng chân thân của Dương Thạc, như là thực chất ập hướng đám người Tôn Võ.
- Nguy rồi!
Trong khoảnh khắc lòng Tôn Võ tràn ngập cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Tóc gáy dựng đứng.
Người Tôn Võ như đuôi mèo bị đạp.
Két két két két két!
Chớp mắt Tôn Võ cảm giác cổ tay bị nắm phát ra đau đớn.
Một cánh tay của Tôn Võ đã bị vặn xoắn, xương cốt đứt gãy, cơ bắp vặn vẹp, da, mạch máu nổ tung, ám chảy ra ồ ạt, nguyên cánh tay đẫm máu.
- Dương Thạc này ... Sao có thể ...
Tôn Võ trợn to mắt, khuôn mặt Dương Thạc như ác quỷ tu la ảnh ngược trong con ngươi.
Tôn Võ không nảy ra lòng chống cự trước mặt Dương Thạc được.
- Lùi!
Tôn Võ cắn răng, vặn người, vèo một tiếng tháo xuống cánh tay. Đây là thằn lằn đứt đuôi, tráng sĩ cắt cổ tay, người mang theo vị dứt khoát kiên quyết. Tôn Võ nhích chân, vụt lùi ra sau, muốn thoát khỏi Cửu Dương chân thân của Dương Thạc.
Tôn Võ chạy nhanh nhưng Cửu Dương chân thân càng nhanh hơn.
Dương Thạc vỗ cánh, tốc độ không chậm hơn võ giả đẳng cấp đại tông sư bao nhiêu, trong phút chốc tới trước mặt Tôn Võ, đụng vào ngực gã.
Phập! Phập!
Hai vuốt nhọn đâm vào ngực Tôn Võ chui ra sau lưng.
Vuốt tay phải của Dương Thạc nắm một trái tim.
Dương Thạc móc tim Tôn Võ ra, tay phải bóp mạnh, bùm một tiếng trái tim bị bóp nát.
Tim bị bóp nát, dù Tôn Võ có mạnh hơn, có linh dược tốt đến đâu cũng khó thể sống.
- Khốn kiếp!
Biết mình phải chết, Tôn Võ nổi máu hung hãn hét to, hai tay cào hướng Dương Thạc.
Phực! Phực! Phực!
Trên Cửu Dương chân thân của Dương Thạc toát ra Thái dương chân hỏa trắng đốt thân thể Cửu Dương chân thân thành tro.
- Tôn đại ca!
Chỉ giây lát Tôn Võ đã chết, đám cường giả đẳng cấp võ tôn còn lại người run lên, ánh mắt nhìn Dương Thạc tóe lửa.
- Giết chết hắn, báo thù cho các huynh đệ!
Còn lại ba cường giả có sức chiến đấu đẳng cấp võ tôn như phát điên lên, gầm rống, không lùi bước, nhào hướng Cửu Dương chân thân của Dương Thạc.
Trong ba người thì Lưu Mạt, Lưu Nam xem như trung giai võ tôn, còn lại chỉ là đẳng cấp võ tôn sơ giai.
Ba người vọt đến, không có chiêu thức gì, hoàn toàn là liều mạng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ liên tục vang lên.
Đầu tiên là đẳng cấp võ tôn sơ giai bị Dương Thạc liên tục hai, ba cú đấm đập nát.
Sau đó Lưu Nam đẳng cấp võ tôn trung giai bị đánh nát cổ họng, mất mạng.
Nội tạng bị đánh dập nát, hộc ngụm máu, người gục thành cục thịt.
Oanh kích một lát đã giết một đẳng cấp võ tôn sơ giai.
Không phải trọng thương, là chém giết!
Gân cốt, nội tạng của đẳng cấp võ tôn sơ giai không giống lão bát chỉ bị hao tổn nội tạng, đây là hoàn toàn bị Dương Thạc đánh thành đống thịt.
Vừa ra tay hiện rõ uy thế!
Cao thủ đẳng cấp võ tôn sơ giai trước công kích của Dương Thạc không thể ngăn cản, bị nổ nát gân cốt toàn thân, đập nát nội tạng, thì đống thịt. Dù có nhiều huyết ngưng đan hơn cũng không thể hồi phục.
Thân thể nát thành thế này ném vào trong huyết trì thượng cổ Hắc Hùng chưa chắc có thể hồi phục.
Ăn vào một trăm viên đại hồi thiên đan chưa chắc lành lặn lại.
- Lão tứ!
- Sao có thể như vậy?
Thấy Dương Thạc vừa ra tay liền giết một đẳng cấp võ tôn sơ giai thì đám cường giả đẳng cấp võ tôn cùng biến sắc mặt.
Dù lần này Dương Thạc chiếm ưu thế đánh lén nhưng nhẹ nhàng oanh sát một huynh đệ bên mình, loại uy thế này khủng bố đến cực hạn. Cao thủ đẳng cấp đại tông sư ra tay chưa chắc khủng bố đến như vậy đi?
Vô cùng mạnh mẽ.
Không phải vì thực lực hiện tại của Cửu Dương chân thân cao hơn đối phương một tầng.
Còn bởi vì Cửu Dương chân thân vừa ra tay liền không hề kiên dè, chỉ tấn công không phòng ngự, tất cả lực lượng tập trung vào công kích, hung hãn hơn cao thủ đẳng cấp võ tôn trung giai bình thường.
Cao thủ bình thường ra tay hiếm khi không kiêng dè như thế này.
Dù là Tôn Võ xuất thân từ quân đội, năm đó ở trong quân xông pha chiến trận cũng chưa từng như vậy. Con người có bản năng, phản xạ bảo hộ mình trước hết, chưa từng có ai không sợ chết, sẽ bản năng giữ lại một phần sức lực dùng để phòng ngự tránh né.
Cửu Dương chân thân của Dương Thạc căn bản không cần tránh né!
Tùy tiện oanh kích.
Bị đánh nát thì có thể lại lần nữa ngưng tụ.
Cho nên nhìn như bất tử bất diệt là đặc hiệu của bí pháp loại hình phòng ngự nhưng cũng có công hiệu với công kích.
Một đấm đánh giết đẳng cấp võ tôn sơ giai xong Cửu Dương chân thân của Dương Thạc toát ra Thái dương chân hỏa, đốt xác cường giả đẳng cấp võ tôn sơ giai thành tro.
- Thật độc ác!
- Bà nội nó, cùng ra tay đập nát kim thân của hắn!
Đám người Tôn Võ khóe mắt muốn nứt ra, lắc người. Bốn cường giả đẳng cấp võ tôn còn sức chiến đấu bao vây Cửu Dương chân thân của Dương Thạc, cùng lúc đánh ra nắm đấm hướng Cửu Dương chân thân. Khí huyết đan vào, quyền phong tung hoành, bốn người liên hợp vây sát bùng phát ra sức mạnh vượt xa đẳng cấp võ tôn trung giai. Dù là đẳng cấp đại tông sư đối mặt một kích của bốn người cũng khó thể đỡ.
- Thân thể của tiểu tử này bị chúng ta oanh sát chắc bị thương rất nặng, giờ đã đứt đoạn sự sống.
- Lại giết kim thân của hắn là tiểu tử này sẽ thành tro bụi!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bốn nắm đấm mạnh đập vào Cửu Dương chân thân của Dương Thạc.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cửu Dương chân thân nổ tung.
Đánh nát Cửu Dương chân thân xong Tôn Võ vội lớnc tiếng nhắc nhở huynh đệ xung quanh:
- Cẩn thận chút, kim thân của tiểu tử này quái dị, còn có thể ngưng tụ.
Vù vù vù vù vù!
Sau đó Cửu Dương chân thân ngưng tụ phía sau lưng Tôn Võ.
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử muốn đánh lén ta? Chết đi!
Gáy Tôn Võ như có con mắt, khi Cửu Dương chân thân lại ngưng tụ thì gã vung cánh tay phải lên, như cái chùy to mạnh quậ ra sau. Nắm đấm này dù không đập nát Cửu Dương chân thân đẳng cấp võ tôn trung giai cũng sẽ khiến chân thân Dương Thạc chấn động, tiêu hao nhiều.
- Tiểu tử, chỉ vài ngày không gặp mà chân thân của ngươi đã đi vào đẳng cấp võ tôn trung giai, coi như tư chất siêu tuyệt.
- Tiếc rằng dù kim thân của ngươi có mạnh mẽ hơn thì ngăn được chúng ta thay nhau oanh giết không?
Tôn Võ rống to:
- Sớm muộn gì sẽ đập nát ngươi, vĩnh viễn không siêu sinh!
Nắm đấm của Tôn Võ đã tới đằng trước Cửu Dương chân thân.
Giọng lạnh băng vang lên:
- Ngươi nói nhảm quá nhiều.
Két két két két két!
Không xảy ra tiếng nổ khi nắm đấm đpậ trúng kim thân.
Chỉ có tiếng vang nhỏ.
Tôn Võ cảm giác cú đấm dường như bị móng vuốt to bắt lấy. Vuốt này cường đại hơn gã gấp đôi, tựa tảng đá bóp chặt tay, dù Tôn Võ dùng sức cỡ nào cũng không thể nhúc nhích được.
Tôn Võ bản năng ngoái đầu, trông thấy hình ảnh đáng sợ.
Cửu Dương chân thân lại ngưng tụ không giống như Cửu Dương chân thân trước kia.
Sau lưng mọc ra đôi cánh chim lớn, vuốt biến thành loại ác điểu chim ưng.
Cuốt của Dương Thạc bắt lấy nắm đấm của Tôn Võ.
Đệ nhất trọng Huyền Ưng biến thân!
Khí thế âm trầm, lạnh lẽo, sắc bén phát ra từ Cửu Dương Huyền Ưng chân thân của Dương Thạc, như là thực chất ập hướng đám người Tôn Võ.
- Nguy rồi!
Trong khoảnh khắc lòng Tôn Võ tràn ngập cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Tóc gáy dựng đứng.
Người Tôn Võ như đuôi mèo bị đạp.
Két két két két két!
Chớp mắt Tôn Võ cảm giác cổ tay bị nắm phát ra đau đớn.
Một cánh tay của Tôn Võ đã bị vặn xoắn, xương cốt đứt gãy, cơ bắp vặn vẹp, da, mạch máu nổ tung, ám chảy ra ồ ạt, nguyên cánh tay đẫm máu.
- Dương Thạc này ... Sao có thể ...
Tôn Võ trợn to mắt, khuôn mặt Dương Thạc như ác quỷ tu la ảnh ngược trong con ngươi.
Tôn Võ không nảy ra lòng chống cự trước mặt Dương Thạc được.
- Lùi!
Tôn Võ cắn răng, vặn người, vèo một tiếng tháo xuống cánh tay. Đây là thằn lằn đứt đuôi, tráng sĩ cắt cổ tay, người mang theo vị dứt khoát kiên quyết. Tôn Võ nhích chân, vụt lùi ra sau, muốn thoát khỏi Cửu Dương chân thân của Dương Thạc.
Tôn Võ chạy nhanh nhưng Cửu Dương chân thân càng nhanh hơn.
Dương Thạc vỗ cánh, tốc độ không chậm hơn võ giả đẳng cấp đại tông sư bao nhiêu, trong phút chốc tới trước mặt Tôn Võ, đụng vào ngực gã.
Phập! Phập!
Hai vuốt nhọn đâm vào ngực Tôn Võ chui ra sau lưng.
Vuốt tay phải của Dương Thạc nắm một trái tim.
Dương Thạc móc tim Tôn Võ ra, tay phải bóp mạnh, bùm một tiếng trái tim bị bóp nát.
Tim bị bóp nát, dù Tôn Võ có mạnh hơn, có linh dược tốt đến đâu cũng khó thể sống.
- Khốn kiếp!
Biết mình phải chết, Tôn Võ nổi máu hung hãn hét to, hai tay cào hướng Dương Thạc.
Phực! Phực! Phực!
Trên Cửu Dương chân thân của Dương Thạc toát ra Thái dương chân hỏa trắng đốt thân thể Cửu Dương chân thân thành tro.
- Tôn đại ca!
Chỉ giây lát Tôn Võ đã chết, đám cường giả đẳng cấp võ tôn còn lại người run lên, ánh mắt nhìn Dương Thạc tóe lửa.
- Giết chết hắn, báo thù cho các huynh đệ!
Còn lại ba cường giả có sức chiến đấu đẳng cấp võ tôn như phát điên lên, gầm rống, không lùi bước, nhào hướng Cửu Dương chân thân của Dương Thạc.
Trong ba người thì Lưu Mạt, Lưu Nam xem như trung giai võ tôn, còn lại chỉ là đẳng cấp võ tôn sơ giai.
Ba người vọt đến, không có chiêu thức gì, hoàn toàn là liều mạng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ liên tục vang lên.
Đầu tiên là đẳng cấp võ tôn sơ giai bị Dương Thạc liên tục hai, ba cú đấm đập nát.
Sau đó Lưu Nam đẳng cấp võ tôn trung giai bị đánh nát cổ họng, mất mạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.