Vô Tận Thần Công

Chương 147: Dung hợp Khí tức Hỏa Độc

Linh Ẩn Hồ

02/03/2014

Thuần Dương Kim Thân xuất hiện.

Thuần Dương Kim Thân này của Dương Thạc là do chân khí thuần tuý hình thành nên. Ở trong mức độ nhất định, nó chịu sự điều khiển của thần niệm, có thể tuỳ ý biến hoá to nhỏ. Thuần Dương Kim Thân có thể biến từ một người khổng lồ cao hai trượng, thành một người tí hon chỉ cao khoảng hai xích một cách dễ dàng.

Tất nhiên, số lượng chân khí ẩn chứa trong Thuần Dương Kim Thân cũng là có hạn.

Nếu Thuần Dương Kim Thân muốn biến quá lớn thì nó sẽ rất yếu ớt, rất dễ dàng bị tan rã. Đồng thời, bởi vì số lượng chân khí trong Thuần Dương Kim Thân là cố định, nên khi nó thu nhỏ lại đến một mức độ nào đó, thì sẽ không thể tiếp tục thu nhỏ được nữa.

Lúc này, sau khi Thuần Dương Kim Thân xuất khiếu, liền lập tức thu nhỏ lại đến tầm một trượng.

Thuần Dương Kim Thân cao một trượng, thì khả năng phòng ngự sẽ hơn xa Thuần Dương Kim Thân ở trạng thái bình thường. Hơn thế nữa, Thuần Dương Kim Thân cũng sẽ hoạt động linh hoạt hơn. Nó chỉ hơi động thân hình, đã bay đến trên chỗ cây quả Hoả Diễm. Ngay sau đó, Dương Thạc không hề do dự, lập tức điều khiển Thuần Dương Kim Thân này bay nhanh về phía một quả Hoả Diễm đã chín đỏ.

Híz-khà zz Hí-zz!

Con Tích Dịch đang bò trên vách đá dựng đứng kia, thấy Kim Thân của Dương Thạc xuất khiếu, rồi nhanh chóng lao về phía quả Hoả Diễm thì cực kỳ nôn nóng.

Nó híz-khà zz Hí-zz lè lưỡi ra. Thân hình con Tích Dịch hơi di chuyển, linh hoạt giống như xà, bay nhanh đến chỗ cây Hoả Diễm, há to miệng, rồi phun ngay một luồng khí tức nóng rực về phía Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc.

Phụt! Phụt!

Luồng khí tức này tràn ra, làm cho thân cây của cây Hoả Diễm lay động, lá cây vang lên những tiếng xào xạc.

Chẳng qua, dưới sự ảnh hưởng của luồng khí tức nóng rực này, cả cây quả Hoả Diễm không hề bị ảnh hưởng một chút nào, dù là lá cây hay nhánh cây đều không có dấu hiệu bị lửa đốt.

Cây quả Hoả Diễm không bị ảnh hưởng, nhưng Huyền Ưng Huyết Phi ở cách đó không xa, lại có thể cảm nhận được rõ ràng sóng nhiệt trong luồng khí tức nóng rực này. Huyền Ưng Huyết Phi kêu lên hai tiếng, rồi cả người di chuyển, nhanh chóng bay đến giữa không trung, cách vách núi đá khoảng mười trượng. Lúc này, nó mới không bị luồng khí tức nóng rực này ảnh hưởng tới.

Luồng khí tức nóng rực này còn mạnh hơn ba phần so với phần chước chân khí trong Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc, và chỉ kém một chút so với Thái Dương Chân Hoả trong Đại Nhật Như Lai Kim Thân mà đại sư Dũng Tín đã thi triển trước đây thôi. Thậm chí, tuy nhiệt lượng bên trong luồng khí tức này không bằng Thái Dương Chân Hoả trong Đại Nhật Như Lai Kim Thân, nhưng sự cuồng bạo của nó thì còn hơn Thái Dương Chân Hoả.

- Cái gì? Con Tích Dịch lớn này lại có thể phun ra khí tức nóng như lửa sao?

- Nếu nhục thể của mình đi lấy quả Hoả Diễm, hoặc Huyết Phi tới cướp, thì có thể vì sự khinh thường mà bị khí tức nóng như lửa của nó đốt cháy mà bị thương rồi.

- Bây giờ, ta để Thuần Dương Kim Thân của ta đi hái quả Hoả Diễm. Ta không tin ngươi có thể làm Thuần Dương Kim Thân của ta bị thương được.

Trong đầu Dương Thạc vừa nghĩ như vậy, phần chước chân khí trên Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc lập tức chuyển động xung quanh mình.

Thuần Dương Kim Thân di chuyển nhanh như tia chớp, nháy mắt đã đến trước quả Hoả Diễm. Ngay sau đó, Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc liền vươn tay ra, hái một quả Hoả Diễm chín đỏ cầm trong tay mình.

Phụt!



Cùng lúc đó, con Tích Dịch lớn kia phun ra khí tức nóng rực, mạnh mẽ bao phủ lấy Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc.

Roẹt! Roẹt!

Luồng khí tức nóng này va chạm với Phần Chước chân khí của Dương Thạc. Hai luồng khí tức nóng không dung hợp với nhau, mà lại xung đột với nhau, chấn động, rồi tạo nên những tiếng roẹt, roẹt!

- Hả? Hình như khí tức nóng mà con Tích Dịch này phun ra, hơi khác so với Phần Chước chân khí của mình thì phải. Con Tích Dịch này xuất hiện gần cây Hoả Diễm. Chẳng lẽ, nó là dị thú Tích Dịch hoả độc sao? Khí tức mà nó phun ra là khí tức hoả độc hả?

Giờ khắc này, trong đầu Dương Thạc đột nhiên xuất hiện một cái ý nghĩ như vậy.

Tích Dịch hoả độc xuất hiện xung quanh quả Hoả Diễm để bảo vệ quả Hoả Diễm. Hàng năm, khi quả Hoả Diễm chín, Tích Dịch hoả độc sẽ ăn quả Hoả Diễm, và luyện hoá dương khí cuồng bạo trong đó. Do Tích Dịch hoả độc không ngừng nuốt quả Hoả Diễm, nên trong thân thể Tích Dịch hoả độc mang theo rất nhiều hoả độc. Chỉ cần nó há to miệng, là có thể phun ra lửa độc.

Một khi Tích Dịch hoả độc phun ra lửa độc, thì dù là Huyết Phi đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí đỉnh phong cũng phải tránh đi.

Lúc này, Dương Thạc dựa vào Phần Chước chân khí trên người Thuần Dương Kim Thân mới dám đối kháng cùng lửa độc này.

Xì xì! Xì xì!

Ngọn lửa độc này va chạm với Phần Chước chân khí trên Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc, tạo ra những tiếng nổ xì xì.

Phập!

Một khắc sau, hình như ngọn lửa độc này đang dần dung hợp với Phần Chước chân khí. Một tiếng ‘phập’ vang lên. Ngọn lửa màu da cam quanh Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc chợt biến thành màu xanh nhạt. Dương Thạc có thể cảm nhận rõ ràng được, Phần Chước chân khí trên Thuần Dương Kim Thân của mình càng khô nóng và cuồng bạo hơn.

- Ngọn lửa độc này dung hợp vào trong Thuần Dương Kim Thân của mình sao?

Dương Thạc cảm thấy hơi kinh ngạc trước sự thay đổi này.

Lúc trước, lửa độc này còn xung đột với Phần Chước chân khí, bài xích lẫn nhau, kêu xì xì. Nhưng, chỉ trong nháy mắt, vậy mà chúng lại dung hợp cùng một chỗ với nhau.

- Lúc trước, sau khi mình ăn quả Hoả Diễm, rồi đến lúc đột phá mới tiếp thu thêm được bí pháp về Phần Chước chân khí. Lửa độc của con Tích Dịch hoả độc này cũng là do Tích Dịch hoả độc ăn quả Hoả Diễm xong rồi mới sinh ra. Như vậy, bản chất của cả hai là giống nhau. Vậy, việc chúng dung hợp với nhau cũng là chuyện rất bình thường.

Dương Thạc bỗng nhiên nghĩ đến ý nghĩ như vậy.

- Kệ nó, mình phải đi hái mấy quả Hoả Diễm kia trước.

Giờ phút này, Dương Thạc cũng không còn thời gian quan tâm đến sự thay đổi trên Thuần Dương Kim Thân của mình nữa.

Thuần Dương Kim Thân hơi động, lại với được hai quả Hoả Diễm. Tay hắn hơi dùng lực, đã hái được mấy quả Hoả Diễm này. Ba bốn quả Hoả Diễm chín đỏ trên cây này đã bị Dương Thạc hái gần hết.



- Đi thôi.

Sau khi hái được quả Hoả Diễm, Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc không hề chần chừ, cả người hơi di chuyển, muốn bay đi.

Híz-khà zz Hí-zzz!

Tích Dịch hoả độc thấy lửa độc của mình không thể gây tổn thương cho Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc được, liền thét lên liên tục. Hai con mắt to như chuông đồng của nó như muốn phun ra lửa vậy. Nó thở phì phò, lỗ mũi không ngừng xì khói. Con Tích Dịch hoả độc này hành động rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt, nó đã lao đến trước mặt Thuần Dương Kim Thân, rồi hất cái đuôi to lớn của nó lên, muốn đập trúng Thuần Dương Kim Thân.

- Tốc độ nhanh thật.

Dương Thạc rùng mình. Hắn không ngờ, tốc độ của con Tích Dịch này lại nhanh như vậy. Thuần Dương Kim Thân vội vàng tránh né, mới tránh được một kích của con Tích Dịch hoả độc này.

Ầm!

Cái đuôi của Tích Dịch hoả độc hung hăng đập mạnh lên vách núi đá dựng đứng.

Vách núi bằng nham thạch lập tức bị đánh nát một mảng lớn, cát đá bay tứ tung, đập trúng trên người Thuần Dương Kim Thân, khiến cho Thuần Dương Kim Thân lắc lư một trận.

- Uy lực lớn thật.

Dương Thạc hít sâu một hơi. Tuy con Tích Dịch hoả độc này chỉ là Luyện Khí trung kỳ, không thể đánh tan được Thuần Dương Kim Thân, nhưng Thuần Dương Kim Thân đã trúng một đuôi của nó, nên Dương Thạc cũng không dễ chịu gì.

Híz-khà zz Hí-zzz!

Tích Dịch hoả độc thấy một kích không trúng, liền không hề dừng lại, lại hất đuôi lên, tiếp tục tấn công về phía Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc ở giữa không trung.

- Ngươi đã muốn tấn công, vậy thì cứ đến đây đi.

Lúc này, Thuần Dương Kim Thân lại không hề tránh né, cứ để cái đuôi của Tích Dịch hoả độc đánh trúng vào mình.

Mà gần lúc cái đuôi của Tích Dịch hoả độc tiếp xúc với Thuần Dương Kim Thân, sấm sét trên Thuần Dương Kim Thân liền bắn ra bốn phía. Xoẹt một tiếng, sấm sét từ đuôi của Tích Dịch hoả độc truyền đến trên người nó. Tích Dịch hoả độc bị sấm sét đánh trúng, cả người liền lập tức cứng đờ, suýt chút nữa thì không bám vào vách đá được, mà ngã từ trên vách núi xuống.

Nhân lúc thân thể Tích Dịch cứng ngắc, Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc hơi động, nhanh chóng bay đến chỗ Huyết Phi đang ở cách đó hơn mười trượng.

- Trước tha cho con Tích Dịch hoả độc này, để nó bảo vệ những quả Hoả Diễm kia.

- Trên Thuần Dương Kim Thân của ta còn dung hợp cả lửa độc. Không biết lửa độc này có khiến nhục thể của ta bị thương không? Được rồi, rời khỏi chỗ này trước đã.

Lúc này, Dương Thạc không dám để Thuần Dương Kim Thân trở về trong cơ thể mình, mà điều khiển Thuần Dương Kim Thân đi theo Huyết Phi, lập tức rời khỏi chỗ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Thần Công

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook