Chương 360: Dung hợp, Thượng Cổ Long Hoàng, Đoạt khí huyết! Đoạt thần hồn!
Linh Ẩn Hồ
05/05/2014
Về phần mấy thanh Đạo Hoàng Kiếm của Dương Tử Mặc, cũng có thể kết hợp
với Đạo Hoàng Kiếm của Dương Thạc, tạo thành hơn phân nửa Tam Thiên Đạo
Hoàng Kiếm.
Chân Như Châu có thể dùng phòng tăng cường phòng ngự thần hồn.
Tóm lại trên thi thể Dương Tử Mặc có không ít thứ tốt, Dương Thạc cũng không muốn bỏ qua.
Đương thời, bí bảo cấp độ Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm chỉ rải rác vài món mà thôi. Trong đó Dương Thạc đã có Thần Long Liệt Khôn Đao, Dương Địch có linh đang Đại Thần Âm. Cộng thêm Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm, bên Dương Thạc có khoảng chừng bốn kiện bí bảo cấp độ Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm rồi.
Sau khi Bắc Địa Uy Lực Khải được thôn phệ, tương lai cũng có thể trưởng thành tới bí bảo Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm.
Có được bí bảo cấp độ Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm, lúc đó chỉ sợ tuyệt đại đa số Võ Thánh Tam Trọng Lôi Âm cũng không phải đối thủ của Dương Thạc.
Xoẹt!
Không chút do dự, Dương Thạc lập tức mở ra hư không, muốn thu thi thể Dương Tử Mặc vào không gian Thập Phương Ca Sa.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, Dương Thạc đột nhiên cảm giác được trên thi thể Dương Tử Mặc đột nhiên xuất hiện một luồng lực lượng thần hồn mạnh mẽ mênh mông!
- Ha ha ha ha ha… một vạn năm… một vạn năm… Ngao Tuân ta rốt cục lại có một thân thể…
Một âm thanh tang thương mơ hồ đột nhiên truyền ra từ trong miệng Dương Tử Mặc.
- Âm thanh này…
Sắc mặt Dương Thạc hơi đổi.
- Là Thần Long thượng cổ!
Lúc trước Dương Thạc dùng Đan Dương Kiếm Pháp rèn luyện Đạo Hoàng Kiếm, đã từng nghe thấy âm thanh này. Đúng là âm thanh thần hồn ý niệm của Thần Long thượng cổ lưu lại trong Đạo Hoàng Kiếm!
Trong miệng Dương Tử Mặc lại truyền ra âm thanh Thần Long thượng cổ? Chẳng lẽ thân thể Dương Tử Mặc này bị ý niệm Thần Long thượng cổ đoạt xá rồi?
- Ngao Tuân, không thể tưởng tượng được ngươi lại đi trước ta một bước, đoạt xá thân thể này! Một vạn năm trước, ngươi giấu thần hồn trong Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm chính là đang tìm cơ hội này à? Chỉ tiếc rằng ngươi muốn hoàn toàn đoạt xá, không dễ như vậy đâu! Trước tiên chiến thắng bổn Đạo Hoàng rồi nói sau!
Mà ngay sau đó một khắc, lại là một âm thanh mười phần trung khí truyền ra từ trong miệng Dương Tử Mặc.
- Đạo Hoàng Tôn Húc, lại là ngươi?
Ngay sau đó, âm thanh Thần Long thượng cổ lúc trước lại vang lên. Trong âm thanh này xen lẫn vẻ kinh ngạc cực hạn.
- Ha ha ha ha ha… Tôn Húc à… Tôn Húc, không thể tưởng tượng được ngươi cũng giống bổn tọa, ký thác thần hồn cuối cùng vào trong pháp khí! Thần hồn của ngươi lúc trước là giấu vào trong Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này à? Ngươi cũng muốn tranh đoạt thân thể này với bổn tọa? Được, được! Tôn Húc, chúng ta liền sử dụng tất cả năng lực vậy!
Thần Long thượng cổ cười ha ha.
Chính là sau một khắc, đã thấy thi thể Dương Tử Mặc này bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Hiển nhiên có hai thần hồn đang không ngừng va chạm giao chiến trong thi thể Dương Tử Mặc, tranh đoạt quyền khống chế thân thể Dương Tử Mặc này!
Nhìn thấy tình cảnh này, Dương Thạc cách đó không xa đã sớm lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thần Long thượng cổ!
Đạo Hoàng thượng cổ!
Hai vị đại năng thượng cổ này rõ ràng đều phân biệt ký thác thần hồn vào Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm, Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp!
Hiện tại thần hồn Dương Tử Mặc bị đánh tan, thần hồn hai vị đại năng thượng cổ này lập tức chui ra, bắt đầu tranh đoạt quyền khống chế thân thể này…
Một luồng khí thế vô cùng mạnh mẽ tỏa ra từ trong thân thể Dương Tử Mặc!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Giờ phút này thân thể Dương Thạc giống như đã trở thành một chiến trường thượng cổ. Hai cường giả tuyệt thế thượng cổ dùng thân thể Dương Tử Mặc làm chiến trường, bắt đầu chém giết kịch liệt. Dù không có bất cứ khí kình nào tung hoành nhưng lại có một luồng khí thế khiếp người phát ra.
- Luồng uy áp này... Để so với uy áp trên thi thể của thượng cổ Huyền Ưng và thượng cổ Hắc Hùng rồi!
Sắc mặt Dương Thạc biến đổi nhanh chóng.
Vút!
Hắn thối lui lại mấy trăm trượng nhanh như thiểm điện.
Trong cảm giác của Dương Thạc, luồng uy áp tràn ra từ trên người Dương Tử Mặc hầu như đã cùng cấp độ với uy áp trên thi thể Huyền Ưng thượng cổ và Hắc Hùng thượng cổ rồi!
Nếu là cường giả cấp độ Võ Thánh bình thường thì dưới uy áp này, chỉ sợ phải ngoan ngoãn nghe lời mà khuất phục, không dám nhúc nhích!
Không những là Dương Thạc, trong phạm vi mấy trăm trượng quanh Dương Tử Mặc, phàm là người cảm nhận được hơi thở này trên người hắn, kể cả mãnh thú dị thú cũng đều biến sắc.
- Đi!
Những cường giả đạt tới cấp Đại Tông Sư như Dương Thành, Âu Dương Ngự đều vội vàng rút lui.
Dưới uy áp này, Thiên Binh Chiến Xa kia vút một cái liền chạy trốn tới cách đó mấy trăm trượng.
Đám binh tướng thủ thành bình thường, ác điểu mãnh thú công thành tại thời điểm này căn bản không dám nhúc nhích, toàn bộ đều nằm rạp xuống mặt đất, lạnh run!
- Đây là... Thần hồn của Thần Long thượng cổ và thần hồn của Đạo Hoàng thượng cổ sao?
Ở ngoài mấy trăm trượng, Dương Thạc nhìn chằm chằm vào thân thể Dương Tử Mặc, trong nội tâm kinh ngạc.
Thần Long, Dương Địch đều lơ lửng phía sau lưng Dương Thạc.
- Tiểu gia, đúng là thần hồn của Thần Long thượng cổ!
- Ta đã sớm nói là kẻ này không thể chết dễ dàng như vậy. Lúc trước tuy bị Đại Thiên Âm chưởng và Đại Phạm Âm chưởng liên thủ công giết nhưng trong cơ thể hắn vẫn còn lưu lại một tia thần hồn bên trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm, đợi ngày đoạt xá trùng sinh mà!
Thần Long hơi sợ hãi nhìn chằm chằm vào thân thể Dương Tử Mặc, nói gấp.
- Như vậy sao?
Thần sắc Dương Thạc lộ vẻ nghiêm trọng.
- Thần hồn của Thần Long thượng cổ trốn trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm, mà thần hồn của Đạo Hoàng thượng cổ có lẽ trốn trong Thiên Đạo Thần Hoàng giáp. Hoặc nói, bên trong Thiên Đạo Thần Hoàng giáp có một bộ phần ý niệm thần hồn của Đạo Hoàng thượng cổ. Vạn năm trước, Đạo Hoàng bị Nhân Hoàng đánh bại, cuối cùng mất mạng, hình thần câu diệt. Nhưng thần hồn bên trong Thiên Đạo Thần Hoàng giáp vẫn được bảo tồn, chờ một ngày kia đoạt xá trùng sinh...
Dương Thạc nhanh chóng phán đoán.
Thần Long thượng cổ trong trận đại chiến năm đó bị Đạo Hoàng và Phật Tổ liên thủ, dùng Đại Thiên Âm chưởng phối hợp với Đại Phạm Âm chưởng giết chết.
Chẳng qua Đại Thiên Âm chưởng phối hợp với Đại Phạm Âm chưởng tuy có thể giết chết thần hồn nhưng còn giết chưa triệt để, khiến Thần Long thượng cổ lưu lại được một đám ý niệm thần hồn.
Hiện tại chỉ sợ là chỉ có Đại Thiên Âm chưởng, Đại Phạm Âm chưởng, phối hợp với công kích Đại Thú Âm, hình thành Đại Thần Âm chính thức thì mới có thể khiến thần hồn một cường giả siêu cấp bị tiêu diệt triệt để...
Một đám thần hồn còn sót lại của Thần Long thượng cổ này không tiếp tục chờ đợi bên trong thân thể mình nữa.
Nó tiến vào bên trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm rồi.
Hiển nhiên nó hiểu rất rõ, thần hồn ở bên trong thân thể, khi thời điểm nó thấy lại ánh mặt trời thì sợ rằng sẽ bị võ giả siêu cấp của nhân loại vây giết, cuối cùng chính thức bị tiêu diệt.
Tiến vào bên trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm, trở thành kiếm linh, để thân thể sinh ra một thần hồn hoàn toàn mới, tương lai Thần Long xuất thế, để thần hồn kia hấp dẫn sự chú ý của cường giả nhân loại. Mà thần hồn của nó bám vào bên trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm, lúc nào cũng có thể đoạt xá trùng sinh... Không thể không nói, con Thần Long thượng cổ này rất biết tính toán!
Mà Đạo Hoàng thượng cổ cũng không kém Thần Long thượng cổ lắm.
Hắn sớm phân ra một đám thần niệm, bám lên Thiên Đạo Thần Hoàng giáp, hơn nữa còn vứt bỏ Thiên Đạo Thần Hoàng giáp tại Yến Sơn, hiển nhiên cũng cân nhắc tới chuyện mình bị người khác chém giết, còn có thể lưu lại một sợi thần hồn, ngàn vạn năm sau có thể đông sơn tái khởi!
Chẳng qua hai vị đại năng thượng cổ này không ngờ pháp khí bọn họ bám lấy đều trên người Dương Tử Mặc.
Dương Tử Mặc bị Đại Thiên Âm chém giết, cơ hội của bọn họ lập tức tới rồi!
Chẳng qua Dương Tử Mặc chỉ có một thân thể. Thần Long thượng cổ và Đạo Hoàng thượng cổ đều muốn đoạt xá trùng sinh, kết quả là một người một rồng, hai vị thần hồn đại năng thượng cổ đại chiến mãnh liệt trong thân thể Dương Tử Mặc.
Tranh đoạt quyền khống chế thân thể!
Hai thần hồn đều mơ tưởng tới quyền điều khiển thân thể của Dương Tử Mặc. Kết quả là giờ phút này thân thể Dương Tử Mặc bắt đầu rung động không ngớt...
- Tôn Húc, chỉ bằng ngươi mà cũng muốn tranh đoạt thân thể này với ta à? Hừ, lực lượng thần hồn của ngươi tới chín phần chín đều nằm trong nhục thể của ngươi, sớm bị Tôn Trưng giết chết rồi. Với thần hồn của ngươi hiện giờ thì không phải là đối thủ của ta đâu!
Thần Long thượng cổ hét lớn nói.
- Hừ!
Đạo Hoàng thượng cổ kia hừ lạnh một tiếng.
- Ngao Tuân, ngươi cũng không khá hơn chút nào đâu!
- Lúc trước ta dùng Đại Thiên Âm chưởng giết ngươi. Lực lượng thần hồn của ngươi chẳng phải cũng hao tổn mất chín phần rồi sao?
- Năm đó so lực lượng thần hồn đơn thuần thì ngươi không phải là đối thủ của ta. Hiện tại... Càng không có khả năng chiến thắng ta!
Đạo Hoàng thượng cổ lạnh lùng nói.
- Vậy thì thử xem!
Ầm! Ầm! Ầm!
Khí tức mạnh mẽ lại truyền ra từ trong thân thể Dương Tử Mặc.
Lực lượng thần hồn của hai người trên thực tế đều không mạnh mẽ.
Nhưng uy áp phát ra lại khiến võ giả cấp độ Đường tiên sinh phía dưới đều lạnh run, không dám nhúc nhích. Mà ngay cả cường giả Võ Thánh cũng sợ phải muốn tránh mũi nhọn.
Đây là uy áp từ bản chất thần hồn!
Không có liên quan tới lực lượng!
Giống như một con mèo nhỏ mới sinh, lực lượng rõ ràng không mạnh nhưng dù chuột lớn nhìn thấy cũng sợ tới lạnh run. Mặt khác, một con hổ nhỏ mới sinh ra, một số con chó lớn thấy cũng chột dạ sợ hãi. Loại tình huống này ở đâu cũng có.
- Rốt cục đều là đại năng thượng cổ. Chỉ sợ cũng chỉ có cao thủ tuyệt thế như Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương mới không chịu ảnh hưởng chút nào bởi uy áp của khí tức bọn họ!
Nhìn thân thể Dương Tử Mặc ở phía xa xa, Dương Thạc thầm nghĩ.
Đương thời, chẳng qua chỉ có vài vị có thực lực so nổi với Thần Long thượng cổ, Đạo Hoàng thượng cổ mà thôi.
Một là Võ Thánh lôi âm tầng năm Dương Thiên.
Hai là vị yêu thánh đứng thứ hai trong mười đại yêu thánh của thiên hạ, Đại Bằng Kim Sí Vương. Mặt khác, nếu yêu thánh đệ nhất thiên hạ, Thần Quy Vương xuất thế, có lẽ cũng không e ngại Thần Long thượng cổ và Đạo Hoàng thượng cổ.
Những cao thủ còn lại như Huyền Vũ yêu thánh, Tử Thử Yêu Thánh, Chân Vũ môn chủ, Kim Phật Tự Hiển Tông Phật sợ là cũng khó có khả năng đứng trước mặt hai vị đại năng thượng cổ này mà mặt không đổi sắc.
- Không biết hai vị đại năng thượng cổ này đọ sức thì cuối cùng ai sẽ giành phần thắng.
Giờ phút này Dương Thạc cũng đang suy đoán, hai vị đại năng thượng cổ này cuối cùng ai sẽ chiếm được thân thể của Dương Tử Mặc.
Ầm!
Mà tại thời điểm này, bên trong Dương Tử Mặc bùng lên tiếng nổ vang.
Sau một khắc, thân thể vốn không ngừng run rẩy của Dương Tử Mặc kia bỗng nhiên yên lặng.
- Ồ?
Dương Thạc hơi chau mày.
Giờ phút này Dương Thạc có thể mơ hồ cảm nhận được, trong thân thể Dương Tử Mặc tràn ra một luồng khí tức nguy hiểm.
Chẳng lẽ nói Thần Long thượng cổ và Đạo Hoàng thượng cổ đọ sức đã phân thắng bại rồi sao?
Ầm ầm!
Dương Thạc đang nghĩ ngơi, đôi mắt Dương Tử Mặc đột nhiên tỏa ra tia sáng kỳ dị!
Ánh mắt hắn nhẹ nhàng quét qua xung quanh.
Ầm ầm!
Đồng thời vào lúc tiếp xúc với ánh mắt của Dương Tử Mặc, Dương Thạc chỉ cảm thấy tâm thần chấn động, giống như có một thanh đại chùy đập mạnh vào trong lòng một cái. Dường như có sấm sét nổ tung trên đỉnh đầu hắn vậy. Da đầu Dương Thạc run lên một hồi, thần hồn cũng hơi hoảng hốt.
- Thật lợi hại!
Trong đầu hắn chỉ toát lên được một ý niệm này.
Két két két!
Sau một khắc, chỉ thấy trên người Dương Tử Mặc, Thiên Đạo Thần Hoàng giáp vang lên tiếng ken két, biến mất bên ngoài thân thể hắn, bị thu hồi vào bên trong cơ thể.
Mặt Dương Tử Mặc lộ vẻ một nụ cười tà dị.
- Dung hợp sao?
- Ha ha. Thần Long thượng cổ, Đạo Hoàng thượng cổ, thần hồn của các ngươi đại chiến một hồi, không thể ngờ được là cuối cùng lại dung hợp, tạo thành ta. Ta không phải là Đạo Hoàng thượng cổ, cũng không phải là Thần Long thượng cổ nhưng lại có lực lượng thần hồn của các ngươi, có được trí nhớ của các ngươi. Ta chính là thượng cổ Long Hoàng!
Tiếng nói như tiếng thì thào vang lên từ miệng Dương Tử Mặc, truyền ra một vài lời như vậy.
Dương Tử Mặc, nói một cách xác thực đã không còn là Dương Tử Mặc nữa.
Thượng cổ Long Hoàng!
Thần Long thượng cổ và Đạo Hoàng thượng cổ, hai đại thần hồn đại chiến bên trong thân thể Dương Tử Mặc, cuối cùng không ai thắng nổi. Thần hồn của hai người liền dung hợp triệt để làm một.
Họ tạo thành một thần hồn hoàn toàn mới.
- Chỉ tiếc là lực lượng Cửu Thiên Huyền Tiên ta hiện giờ, lực lượng thần hồn đều quá yếu, quá yếu...
Lơ lửng giữa không trung, thượng cổ Long Hoàng này nắm tay nhẹ, thì thào tự nhủ.
Ngay sau đó, ánh mắt của hắn đột nhiên nhìn về phía mấy vạn mãnh thú bên ngoài kinh thành Đại Chu và mấy vạn cấm quân Đại Chu.
- Vừa vặn, ở đây có không ít... Đồ ăn!
- Cắn nuốt huyết nhục, thần hồn của bọn chúng có thể làm lực lượng nhục thể, thần hồn của ta lớn mạnh nhanh chóng!
Mỉm cười, thân thể thượng cổ Long Hoàng này nhoáng lên!
Vút!
Hắn vọt tới trước người một con mãnh thú Hắc Hổ lớn tới một trượng.
Rầm!
Cả thân thể hắn đụng mạnh tới!
Xèo xèo xèo... Xèo xèo xèo.
Đồng thời vào lúc thân thể thượng cổ Long Hoàng này đụng vào mãnh thú Hắc Hổ, trong cơ thể mãnh thú này có rất nhiều lực lượng khí huyết bị xói mòn đi, nhanh chóng dung nhập vào thân thể của thượng cổ Long Hoàng này. Lực lượng khí huyết trong thân thể Dương Tử Mặc trong chốc lát liền tăng vọt!
Rầm! Rầm! Rầm!
Thân hình hắn va chạm liên tiếp với mãnh thú, khiến khí huyết của chúng đều bị hấp thu sạch sẽ!
Trong chớp mắt, lực lượng khí huyết của thượng cổ Long Hoàng từ cấp độ Đại Tông Sư sơ giai tăng vọt, đạt tới Đại Tông Sư trung giai, cao giai...
Vút!
Ngay sau đó, trên cơ thể thượng cổ Long Hoàng liền phân ra một đám thần hồn.
Sợi thần hồn này ập tới tường thành trong nháy mắt, quấn quanh một số quân nhân Đại Chu. Thần hồn của đám quân sĩ này liền bị lôi ra, dung nhập vào bên trong một tia thần hồn của thượng cổ Long Hoàng.
Đám quân sĩ Đại Chu đã mất thần hồn này, sắc mặt ngây ngốc, lần lượt ngã xuống mặt đất.
Thần hồn của thượng cổ Long Hoàng lớn mạnh không ngừng!
Thượng cổ Long Hoàng này vừa ra tay một cái là hấp thu khí huyết, hấp thu thần hồn, không ngừng tăng cường lực lượng bản thân, có thể nói là hung hãn tới cực hạn!
Chân Như Châu có thể dùng phòng tăng cường phòng ngự thần hồn.
Tóm lại trên thi thể Dương Tử Mặc có không ít thứ tốt, Dương Thạc cũng không muốn bỏ qua.
Đương thời, bí bảo cấp độ Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm chỉ rải rác vài món mà thôi. Trong đó Dương Thạc đã có Thần Long Liệt Khôn Đao, Dương Địch có linh đang Đại Thần Âm. Cộng thêm Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm, bên Dương Thạc có khoảng chừng bốn kiện bí bảo cấp độ Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm rồi.
Sau khi Bắc Địa Uy Lực Khải được thôn phệ, tương lai cũng có thể trưởng thành tới bí bảo Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm.
Có được bí bảo cấp độ Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm, lúc đó chỉ sợ tuyệt đại đa số Võ Thánh Tam Trọng Lôi Âm cũng không phải đối thủ của Dương Thạc.
Xoẹt!
Không chút do dự, Dương Thạc lập tức mở ra hư không, muốn thu thi thể Dương Tử Mặc vào không gian Thập Phương Ca Sa.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, Dương Thạc đột nhiên cảm giác được trên thi thể Dương Tử Mặc đột nhiên xuất hiện một luồng lực lượng thần hồn mạnh mẽ mênh mông!
- Ha ha ha ha ha… một vạn năm… một vạn năm… Ngao Tuân ta rốt cục lại có một thân thể…
Một âm thanh tang thương mơ hồ đột nhiên truyền ra từ trong miệng Dương Tử Mặc.
- Âm thanh này…
Sắc mặt Dương Thạc hơi đổi.
- Là Thần Long thượng cổ!
Lúc trước Dương Thạc dùng Đan Dương Kiếm Pháp rèn luyện Đạo Hoàng Kiếm, đã từng nghe thấy âm thanh này. Đúng là âm thanh thần hồn ý niệm của Thần Long thượng cổ lưu lại trong Đạo Hoàng Kiếm!
Trong miệng Dương Tử Mặc lại truyền ra âm thanh Thần Long thượng cổ? Chẳng lẽ thân thể Dương Tử Mặc này bị ý niệm Thần Long thượng cổ đoạt xá rồi?
- Ngao Tuân, không thể tưởng tượng được ngươi lại đi trước ta một bước, đoạt xá thân thể này! Một vạn năm trước, ngươi giấu thần hồn trong Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm chính là đang tìm cơ hội này à? Chỉ tiếc rằng ngươi muốn hoàn toàn đoạt xá, không dễ như vậy đâu! Trước tiên chiến thắng bổn Đạo Hoàng rồi nói sau!
Mà ngay sau đó một khắc, lại là một âm thanh mười phần trung khí truyền ra từ trong miệng Dương Tử Mặc.
- Đạo Hoàng Tôn Húc, lại là ngươi?
Ngay sau đó, âm thanh Thần Long thượng cổ lúc trước lại vang lên. Trong âm thanh này xen lẫn vẻ kinh ngạc cực hạn.
- Ha ha ha ha ha… Tôn Húc à… Tôn Húc, không thể tưởng tượng được ngươi cũng giống bổn tọa, ký thác thần hồn cuối cùng vào trong pháp khí! Thần hồn của ngươi lúc trước là giấu vào trong Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này à? Ngươi cũng muốn tranh đoạt thân thể này với bổn tọa? Được, được! Tôn Húc, chúng ta liền sử dụng tất cả năng lực vậy!
Thần Long thượng cổ cười ha ha.
Chính là sau một khắc, đã thấy thi thể Dương Tử Mặc này bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Hiển nhiên có hai thần hồn đang không ngừng va chạm giao chiến trong thi thể Dương Tử Mặc, tranh đoạt quyền khống chế thân thể Dương Tử Mặc này!
Nhìn thấy tình cảnh này, Dương Thạc cách đó không xa đã sớm lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thần Long thượng cổ!
Đạo Hoàng thượng cổ!
Hai vị đại năng thượng cổ này rõ ràng đều phân biệt ký thác thần hồn vào Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm, Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp!
Hiện tại thần hồn Dương Tử Mặc bị đánh tan, thần hồn hai vị đại năng thượng cổ này lập tức chui ra, bắt đầu tranh đoạt quyền khống chế thân thể này…
Một luồng khí thế vô cùng mạnh mẽ tỏa ra từ trong thân thể Dương Tử Mặc!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Giờ phút này thân thể Dương Thạc giống như đã trở thành một chiến trường thượng cổ. Hai cường giả tuyệt thế thượng cổ dùng thân thể Dương Tử Mặc làm chiến trường, bắt đầu chém giết kịch liệt. Dù không có bất cứ khí kình nào tung hoành nhưng lại có một luồng khí thế khiếp người phát ra.
- Luồng uy áp này... Để so với uy áp trên thi thể của thượng cổ Huyền Ưng và thượng cổ Hắc Hùng rồi!
Sắc mặt Dương Thạc biến đổi nhanh chóng.
Vút!
Hắn thối lui lại mấy trăm trượng nhanh như thiểm điện.
Trong cảm giác của Dương Thạc, luồng uy áp tràn ra từ trên người Dương Tử Mặc hầu như đã cùng cấp độ với uy áp trên thi thể Huyền Ưng thượng cổ và Hắc Hùng thượng cổ rồi!
Nếu là cường giả cấp độ Võ Thánh bình thường thì dưới uy áp này, chỉ sợ phải ngoan ngoãn nghe lời mà khuất phục, không dám nhúc nhích!
Không những là Dương Thạc, trong phạm vi mấy trăm trượng quanh Dương Tử Mặc, phàm là người cảm nhận được hơi thở này trên người hắn, kể cả mãnh thú dị thú cũng đều biến sắc.
- Đi!
Những cường giả đạt tới cấp Đại Tông Sư như Dương Thành, Âu Dương Ngự đều vội vàng rút lui.
Dưới uy áp này, Thiên Binh Chiến Xa kia vút một cái liền chạy trốn tới cách đó mấy trăm trượng.
Đám binh tướng thủ thành bình thường, ác điểu mãnh thú công thành tại thời điểm này căn bản không dám nhúc nhích, toàn bộ đều nằm rạp xuống mặt đất, lạnh run!
- Đây là... Thần hồn của Thần Long thượng cổ và thần hồn của Đạo Hoàng thượng cổ sao?
Ở ngoài mấy trăm trượng, Dương Thạc nhìn chằm chằm vào thân thể Dương Tử Mặc, trong nội tâm kinh ngạc.
Thần Long, Dương Địch đều lơ lửng phía sau lưng Dương Thạc.
- Tiểu gia, đúng là thần hồn của Thần Long thượng cổ!
- Ta đã sớm nói là kẻ này không thể chết dễ dàng như vậy. Lúc trước tuy bị Đại Thiên Âm chưởng và Đại Phạm Âm chưởng liên thủ công giết nhưng trong cơ thể hắn vẫn còn lưu lại một tia thần hồn bên trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm, đợi ngày đoạt xá trùng sinh mà!
Thần Long hơi sợ hãi nhìn chằm chằm vào thân thể Dương Tử Mặc, nói gấp.
- Như vậy sao?
Thần sắc Dương Thạc lộ vẻ nghiêm trọng.
- Thần hồn của Thần Long thượng cổ trốn trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm, mà thần hồn của Đạo Hoàng thượng cổ có lẽ trốn trong Thiên Đạo Thần Hoàng giáp. Hoặc nói, bên trong Thiên Đạo Thần Hoàng giáp có một bộ phần ý niệm thần hồn của Đạo Hoàng thượng cổ. Vạn năm trước, Đạo Hoàng bị Nhân Hoàng đánh bại, cuối cùng mất mạng, hình thần câu diệt. Nhưng thần hồn bên trong Thiên Đạo Thần Hoàng giáp vẫn được bảo tồn, chờ một ngày kia đoạt xá trùng sinh...
Dương Thạc nhanh chóng phán đoán.
Thần Long thượng cổ trong trận đại chiến năm đó bị Đạo Hoàng và Phật Tổ liên thủ, dùng Đại Thiên Âm chưởng phối hợp với Đại Phạm Âm chưởng giết chết.
Chẳng qua Đại Thiên Âm chưởng phối hợp với Đại Phạm Âm chưởng tuy có thể giết chết thần hồn nhưng còn giết chưa triệt để, khiến Thần Long thượng cổ lưu lại được một đám ý niệm thần hồn.
Hiện tại chỉ sợ là chỉ có Đại Thiên Âm chưởng, Đại Phạm Âm chưởng, phối hợp với công kích Đại Thú Âm, hình thành Đại Thần Âm chính thức thì mới có thể khiến thần hồn một cường giả siêu cấp bị tiêu diệt triệt để...
Một đám thần hồn còn sót lại của Thần Long thượng cổ này không tiếp tục chờ đợi bên trong thân thể mình nữa.
Nó tiến vào bên trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm rồi.
Hiển nhiên nó hiểu rất rõ, thần hồn ở bên trong thân thể, khi thời điểm nó thấy lại ánh mặt trời thì sợ rằng sẽ bị võ giả siêu cấp của nhân loại vây giết, cuối cùng chính thức bị tiêu diệt.
Tiến vào bên trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm, trở thành kiếm linh, để thân thể sinh ra một thần hồn hoàn toàn mới, tương lai Thần Long xuất thế, để thần hồn kia hấp dẫn sự chú ý của cường giả nhân loại. Mà thần hồn của nó bám vào bên trong Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm, lúc nào cũng có thể đoạt xá trùng sinh... Không thể không nói, con Thần Long thượng cổ này rất biết tính toán!
Mà Đạo Hoàng thượng cổ cũng không kém Thần Long thượng cổ lắm.
Hắn sớm phân ra một đám thần niệm, bám lên Thiên Đạo Thần Hoàng giáp, hơn nữa còn vứt bỏ Thiên Đạo Thần Hoàng giáp tại Yến Sơn, hiển nhiên cũng cân nhắc tới chuyện mình bị người khác chém giết, còn có thể lưu lại một sợi thần hồn, ngàn vạn năm sau có thể đông sơn tái khởi!
Chẳng qua hai vị đại năng thượng cổ này không ngờ pháp khí bọn họ bám lấy đều trên người Dương Tử Mặc.
Dương Tử Mặc bị Đại Thiên Âm chém giết, cơ hội của bọn họ lập tức tới rồi!
Chẳng qua Dương Tử Mặc chỉ có một thân thể. Thần Long thượng cổ và Đạo Hoàng thượng cổ đều muốn đoạt xá trùng sinh, kết quả là một người một rồng, hai vị thần hồn đại năng thượng cổ đại chiến mãnh liệt trong thân thể Dương Tử Mặc.
Tranh đoạt quyền khống chế thân thể!
Hai thần hồn đều mơ tưởng tới quyền điều khiển thân thể của Dương Tử Mặc. Kết quả là giờ phút này thân thể Dương Tử Mặc bắt đầu rung động không ngớt...
- Tôn Húc, chỉ bằng ngươi mà cũng muốn tranh đoạt thân thể này với ta à? Hừ, lực lượng thần hồn của ngươi tới chín phần chín đều nằm trong nhục thể của ngươi, sớm bị Tôn Trưng giết chết rồi. Với thần hồn của ngươi hiện giờ thì không phải là đối thủ của ta đâu!
Thần Long thượng cổ hét lớn nói.
- Hừ!
Đạo Hoàng thượng cổ kia hừ lạnh một tiếng.
- Ngao Tuân, ngươi cũng không khá hơn chút nào đâu!
- Lúc trước ta dùng Đại Thiên Âm chưởng giết ngươi. Lực lượng thần hồn của ngươi chẳng phải cũng hao tổn mất chín phần rồi sao?
- Năm đó so lực lượng thần hồn đơn thuần thì ngươi không phải là đối thủ của ta. Hiện tại... Càng không có khả năng chiến thắng ta!
Đạo Hoàng thượng cổ lạnh lùng nói.
- Vậy thì thử xem!
Ầm! Ầm! Ầm!
Khí tức mạnh mẽ lại truyền ra từ trong thân thể Dương Tử Mặc.
Lực lượng thần hồn của hai người trên thực tế đều không mạnh mẽ.
Nhưng uy áp phát ra lại khiến võ giả cấp độ Đường tiên sinh phía dưới đều lạnh run, không dám nhúc nhích. Mà ngay cả cường giả Võ Thánh cũng sợ phải muốn tránh mũi nhọn.
Đây là uy áp từ bản chất thần hồn!
Không có liên quan tới lực lượng!
Giống như một con mèo nhỏ mới sinh, lực lượng rõ ràng không mạnh nhưng dù chuột lớn nhìn thấy cũng sợ tới lạnh run. Mặt khác, một con hổ nhỏ mới sinh ra, một số con chó lớn thấy cũng chột dạ sợ hãi. Loại tình huống này ở đâu cũng có.
- Rốt cục đều là đại năng thượng cổ. Chỉ sợ cũng chỉ có cao thủ tuyệt thế như Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương mới không chịu ảnh hưởng chút nào bởi uy áp của khí tức bọn họ!
Nhìn thân thể Dương Tử Mặc ở phía xa xa, Dương Thạc thầm nghĩ.
Đương thời, chẳng qua chỉ có vài vị có thực lực so nổi với Thần Long thượng cổ, Đạo Hoàng thượng cổ mà thôi.
Một là Võ Thánh lôi âm tầng năm Dương Thiên.
Hai là vị yêu thánh đứng thứ hai trong mười đại yêu thánh của thiên hạ, Đại Bằng Kim Sí Vương. Mặt khác, nếu yêu thánh đệ nhất thiên hạ, Thần Quy Vương xuất thế, có lẽ cũng không e ngại Thần Long thượng cổ và Đạo Hoàng thượng cổ.
Những cao thủ còn lại như Huyền Vũ yêu thánh, Tử Thử Yêu Thánh, Chân Vũ môn chủ, Kim Phật Tự Hiển Tông Phật sợ là cũng khó có khả năng đứng trước mặt hai vị đại năng thượng cổ này mà mặt không đổi sắc.
- Không biết hai vị đại năng thượng cổ này đọ sức thì cuối cùng ai sẽ giành phần thắng.
Giờ phút này Dương Thạc cũng đang suy đoán, hai vị đại năng thượng cổ này cuối cùng ai sẽ chiếm được thân thể của Dương Tử Mặc.
Ầm!
Mà tại thời điểm này, bên trong Dương Tử Mặc bùng lên tiếng nổ vang.
Sau một khắc, thân thể vốn không ngừng run rẩy của Dương Tử Mặc kia bỗng nhiên yên lặng.
- Ồ?
Dương Thạc hơi chau mày.
Giờ phút này Dương Thạc có thể mơ hồ cảm nhận được, trong thân thể Dương Tử Mặc tràn ra một luồng khí tức nguy hiểm.
Chẳng lẽ nói Thần Long thượng cổ và Đạo Hoàng thượng cổ đọ sức đã phân thắng bại rồi sao?
Ầm ầm!
Dương Thạc đang nghĩ ngơi, đôi mắt Dương Tử Mặc đột nhiên tỏa ra tia sáng kỳ dị!
Ánh mắt hắn nhẹ nhàng quét qua xung quanh.
Ầm ầm!
Đồng thời vào lúc tiếp xúc với ánh mắt của Dương Tử Mặc, Dương Thạc chỉ cảm thấy tâm thần chấn động, giống như có một thanh đại chùy đập mạnh vào trong lòng một cái. Dường như có sấm sét nổ tung trên đỉnh đầu hắn vậy. Da đầu Dương Thạc run lên một hồi, thần hồn cũng hơi hoảng hốt.
- Thật lợi hại!
Trong đầu hắn chỉ toát lên được một ý niệm này.
Két két két!
Sau một khắc, chỉ thấy trên người Dương Tử Mặc, Thiên Đạo Thần Hoàng giáp vang lên tiếng ken két, biến mất bên ngoài thân thể hắn, bị thu hồi vào bên trong cơ thể.
Mặt Dương Tử Mặc lộ vẻ một nụ cười tà dị.
- Dung hợp sao?
- Ha ha. Thần Long thượng cổ, Đạo Hoàng thượng cổ, thần hồn của các ngươi đại chiến một hồi, không thể ngờ được là cuối cùng lại dung hợp, tạo thành ta. Ta không phải là Đạo Hoàng thượng cổ, cũng không phải là Thần Long thượng cổ nhưng lại có lực lượng thần hồn của các ngươi, có được trí nhớ của các ngươi. Ta chính là thượng cổ Long Hoàng!
Tiếng nói như tiếng thì thào vang lên từ miệng Dương Tử Mặc, truyền ra một vài lời như vậy.
Dương Tử Mặc, nói một cách xác thực đã không còn là Dương Tử Mặc nữa.
Thượng cổ Long Hoàng!
Thần Long thượng cổ và Đạo Hoàng thượng cổ, hai đại thần hồn đại chiến bên trong thân thể Dương Tử Mặc, cuối cùng không ai thắng nổi. Thần hồn của hai người liền dung hợp triệt để làm một.
Họ tạo thành một thần hồn hoàn toàn mới.
- Chỉ tiếc là lực lượng Cửu Thiên Huyền Tiên ta hiện giờ, lực lượng thần hồn đều quá yếu, quá yếu...
Lơ lửng giữa không trung, thượng cổ Long Hoàng này nắm tay nhẹ, thì thào tự nhủ.
Ngay sau đó, ánh mắt của hắn đột nhiên nhìn về phía mấy vạn mãnh thú bên ngoài kinh thành Đại Chu và mấy vạn cấm quân Đại Chu.
- Vừa vặn, ở đây có không ít... Đồ ăn!
- Cắn nuốt huyết nhục, thần hồn của bọn chúng có thể làm lực lượng nhục thể, thần hồn của ta lớn mạnh nhanh chóng!
Mỉm cười, thân thể thượng cổ Long Hoàng này nhoáng lên!
Vút!
Hắn vọt tới trước người một con mãnh thú Hắc Hổ lớn tới một trượng.
Rầm!
Cả thân thể hắn đụng mạnh tới!
Xèo xèo xèo... Xèo xèo xèo.
Đồng thời vào lúc thân thể thượng cổ Long Hoàng này đụng vào mãnh thú Hắc Hổ, trong cơ thể mãnh thú này có rất nhiều lực lượng khí huyết bị xói mòn đi, nhanh chóng dung nhập vào thân thể của thượng cổ Long Hoàng này. Lực lượng khí huyết trong thân thể Dương Tử Mặc trong chốc lát liền tăng vọt!
Rầm! Rầm! Rầm!
Thân hình hắn va chạm liên tiếp với mãnh thú, khiến khí huyết của chúng đều bị hấp thu sạch sẽ!
Trong chớp mắt, lực lượng khí huyết của thượng cổ Long Hoàng từ cấp độ Đại Tông Sư sơ giai tăng vọt, đạt tới Đại Tông Sư trung giai, cao giai...
Vút!
Ngay sau đó, trên cơ thể thượng cổ Long Hoàng liền phân ra một đám thần hồn.
Sợi thần hồn này ập tới tường thành trong nháy mắt, quấn quanh một số quân nhân Đại Chu. Thần hồn của đám quân sĩ này liền bị lôi ra, dung nhập vào bên trong một tia thần hồn của thượng cổ Long Hoàng.
Đám quân sĩ Đại Chu đã mất thần hồn này, sắc mặt ngây ngốc, lần lượt ngã xuống mặt đất.
Thần hồn của thượng cổ Long Hoàng lớn mạnh không ngừng!
Thượng cổ Long Hoàng này vừa ra tay một cái là hấp thu khí huyết, hấp thu thần hồn, không ngừng tăng cường lực lượng bản thân, có thể nói là hung hãn tới cực hạn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.