Chương 64: Hắc Y Vệ tự bạo huyệt khiếu
Linh Ẩn Hồ
05/01/2014
Huyền Ưng Huyết Phi đột ngột xuất hiện, đám Hắc Y Vệ không đoán trước được.
Dù tốc độ của đám Hắc Y Vệ có nhanh hơn, so với Huyền Ưng biết bay thì kém vài bậc. Huyền Ưng Huyết Phi bay ra khỏi cái hang sau lưng Dương Thạc, trong giây lát đã tới trước mặt thủ lĩnh Hắc Y Vệ.
Huyền Ưng Huyết Phi hét chói tai:
- Gru! Gru! Gru!
Hai vuốt cào đầu thủ lĩnh Hắc Y Vệ.
Thấy Huyền Ưng Huyết Phi bay đến, thủ lĩnh Hắc Y Vệ biến sắc mặt nói:
- Là Huyền Ưng!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vuốt nhọn của Huyền Ưng Huyết Phi tấn công thủ lĩnh Hắc Y Vệ, như sấm sét mượn tốc độ khủng bố tăng uy lực hai vuốt đến cực hạn, dù thủ lĩnh Hắc Y Vệ đạt tới đẳng cấp luyện khí cũng không dám cứng rắn đỡ đòn.
- Cút ngay cho ta!
Keng!
Đối mặt Huyền Ưng Huyết Phi, thủ lĩnh Hắc Y Vệ nhanh chóng chém ra lợi nhẫn, ý định ngăn cản công kích.
Keng!
Một tiếng giòn vang, lợi nhẫn trong tay thủ lĩnh Hắc Y Vệ va chạm mạnh với vuốt nhọn của Huyền Ưng Huyết Phi. Tiếng sắt thép va nhau vang lên. Lợi nhẫn cực kỳ sắc bén của thủ lĩnh Hắc Y Vệ chỉ để lại một vệt trắng trên hai vuốt Huyền Ưng Huyết Phi, không thể tổn thương nó chút gì.
Huyền Ưng Huyết Phi hét chói tai:
- Gru! Gru! Gru!
Thế đi của hai vuốt không giảm, bùm một tiếng cào ngực thủ lĩnh Hắc Y Vệ. Trong tiếng két két, không biết xương sườn của thủ lĩnh Hắc Y Vệ đứt vài cái, người gã lảo đảo thụt lùi mấy chục bước, há mồm hộc búng máu, mặt xám xịt.
Giờ phút này, Dương Thạc đang truy kích một Hắc Y Vệ khác, thấy Huyền Ưng Huyết Phi thoái mái đánh trọng thương thủ lĩnh Hắc Y Vệ thì vội kêu nó giúp đỡ mình.
- Huyền Ưng Huyết Phi, giúp ta giữ lại hai tên Hắc Y Vệ!
Huyền Ưng Huyết Phi kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi lắc người tới gần tên Hắc Y Vệ mà Dương Thạc truy đuổi, hai móng chộp hướng gã. Hắc Y Vệ bị Huyền Ưng Huyết Phi công kích, bối rối chống cự, tay vung lợi nhẫn chém hướng nó. Chính lúc này, Dương Thạc tới gần Hắc Y Vệ, một đấm đánh vào ngực gã, đốt cháy chân khí bùng nổ, phụt một tiếng đốt cháy gã thành tro.
Chỉ còn một Hắc Y Vệ cuối cùng còn lành lặn. Huyền Ưng Huyết Phi vỗ cánh, trong phút chốc đuổi tới gần Hắc Y Vệ, áp đảo gã ngã ra đất.
Dù Hắc Y Vệ cầm lợi nhận nhưng không ngờ độ cứng móng vuốt, mỏ của Huyền Ưng Huyết Phi có thể so với tinh cương, ngay cả lông chim ngoài thân thể cũng cực kỳ mềm dẻo, một đao chém xuống cùng lắm là rụng hai cọng lông, không thể bị thương Huyền Ưng Huyết Phi. Hai vuốt sắc của Huyền Ưng Huyết Phi liên tục cào người Hắc Y Vệ, vài tiếng xẹt xẹt, chốc lát sau Hắc Y Vệ nằm ngay đơ.
Bốn Hắc Y Vệ đã chết.
Trong đó có ba Hắc Y Vệ bị Dương Thạc dùng đốt cháy chân khí đốt thành tro bụi, một Hắc Y Vệ khác bị Huyền Ưng Huyết Phi giết.
Năm Hắc Y Vệ đẳng cấp luyện khí chỉ còn lại có mình thủ lĩnh Hắc Y Vệ.
- Huyền Ưng đẳng cấp luyện khí?
- Tiểu súc sinh giỏi thật, không ngờ ngươi chiếm được sủng vật Huyền Ưng đẳng cấp luyện khí, hèn chi không sợ.
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ vùng vẫy muốn trốn, nhưng gã chưa kịp đứng lên thì trong miệng mũi tràn ra nhiều máu, lực lượng khí huyết hao tổn nhiều, không có khả năng chạy thoát được.
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ nhìn chằm chằm vào Dương Thạc, mắt đầy mối hận.
- Không ngờ tiểu súc sinh nhà ngươi che giấu thực lực.
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ nhe răng cười nói:
- Có được sủng thú Huyền Ưng đẳng cấp luyện khí, tiểu súc sinh có thủ đoạn giỏi thật. Tiếc rằng dù ngươi có thủ đoạn hơn nữa, tu luyện mau nữa thì sao? Cùng lắm là ngươi may mắn, lúc này tìm được công pháp có độ phù hợp cực cao tu luyện. Chờ khi ngươi tu luyện xong những đê giai công pháp, không có công pháp độ phù hợp cao khác tu luyện thì ngươi chỉ là hạng tầm thường.
Dương Thạc bày ra thực lực mạnh mẽ, trong ba tháng đi vào đỉnh tôi thể, lúc trước hắn so đấu với Dương Tử Hi thì Cổ lão đã nói ra lý do. Bởi vậy thủ lĩnh Hắc Y Vệ biết Dương Thạc có thể tu luyện nhanh chóng đều nhờ công pháp đê giai có độ phù hợp cao.
Nhưng công pháp đê giai chỉ là đê giai.
Độ phù hợp cao tới đâu chỉ có thể cho Dương Thạc tu luyện đến luyện khí cao giai, về sau nếu không tìm được công pháp có độ phù hợp cao khác thì Dương Thạc chỉ là hạng tầm thường.
- Huyền Ưng đẳng cấp luyện khí thì sao? Đại công tử ở Nam tỉnh sớm thuần dưỡng Kim Linh đeieu, Mục Hổ Khuyển đẳng cấp võ sư, tiểu phế vật nhà ngươi cả đời cũng không khả năng so được với đại công tử ...
- Hôm nay ngươi có thể dựa vào Huyền Ưng giết chúng ta, tương lai đại công tử sẽ lấy mạng ngươi!
- Chờ ta chết rồi đại công tử sẽ lập tức biết ngay, tiểu súc sinh, ngươi chờ xem!
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ cười khùng khục, giơ tay lên, một con chim bồ câu bay ra khỏi ống tay áo của gã, vỗ cánh bay hướng nam.
Dương Thạc nhìn bồ câu bay nhanh ra, nhíu mày nói:
- A? Bồ câu đưa tin?
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Muốn thông qua bồ câu đưa tin báo cho Dương Tử Mặc là các ngươi bị ta giết sao? Tiếc rằng con bồ câu của ngươi chưa chắc bay tới Nam tỉnh.
- Gru! Gru! Gru!
Dương Thạc vừa dứt lời, Huyền Ưng Huyết Phi vỗ đôi cay vọt lên cao, lao hướng bồ câu đưa tin. Tốc độ của Huyền Ưng Huyết Phi nhanh hơn bồ câu gấp mấy lần, vài giây sau đã theo sát đuôi bồ câu. Vuốt sắc vươn ra, bóp nát bồ câu.
- Tiểu súc sinh, ngươi cho là bắt được bồ câu đưa tin thì đại công tử sẽ không biết chúng ta bị giết sao?
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ cười to bảo:
- Tiếc rằng ngươi đã nghĩ sai rồi!
Mặt thủ lĩnh Hắc Y Vệ trầm xuống, hét lên:
- Bạo!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sau đó bảy mươi hai huyệt khiếu trên người thủ lĩnh Hắc Y Vệ liên tục nổ phát ra tiếng trầm đục.
Bảy mươi hai huyệt khiếu nổ tung, người thủ lĩnh Hắc Y Vệ lảo đảo, miệng mũi chảy máu. Thủ lĩnh Hắc Y Vệ há to mồm, máu ọc ra như suối. Trong mắt thủ lĩnh Hắc Y Vệ một chút sự sống cuối cùng tán đi.
- Tự bạo huyệt khiếu mà chết sao? Hắc Y Vệ thuộc hạ của Dương Tử Mặc cũng khá cương liệt.
Dương Thạc thản nhiên liếc thủ lĩnh Hắc Y Vệ tự bạo huyệt khiếu chết, thầm nghĩ.
- Ủa, không đúng!
Dương Thạc nghĩ tới đây lòng máy động, nhíu mày nói:
- Hắn tự bạo huyệt khiếu chết là vì báo cho Dương Tử Mặc!
- Truyền thuyết trong quân đội có một loại pháp môn hợp tu, mấy ngàn quân sĩ tu luyện công pháp cùng loại, rèn luyện huyệt khiếu giống nhau, năm rộng tháng dài, huyệt khiếu của các quân sĩ sẽ cộng minh. Một quân sĩ ở ngoài ngàn dặm tự bạo huyệt khiếu thì quân sĩ khác sẽ cảm giác được.
- Chắc Hắc Y Vệ thuộc hạ của Dương Tử Mặc tu luyện loại pháp môn này, Hắc Y Vệ này tự bạo huyệt khiếu thì Hắc Y Vệ khác ở cạnh Dương Tử Mặc tại Nam tỉnh chắc chắn sẽ cảm ứng được.
Lòng Dương Thạc trầm xuống, đám Hắc Y Vệ chết đi vẫn không thể ngăn cản Dương Tử Mặc tại Nam tỉnh cách xa vạn năm hay biết.
Dù tốc độ của đám Hắc Y Vệ có nhanh hơn, so với Huyền Ưng biết bay thì kém vài bậc. Huyền Ưng Huyết Phi bay ra khỏi cái hang sau lưng Dương Thạc, trong giây lát đã tới trước mặt thủ lĩnh Hắc Y Vệ.
Huyền Ưng Huyết Phi hét chói tai:
- Gru! Gru! Gru!
Hai vuốt cào đầu thủ lĩnh Hắc Y Vệ.
Thấy Huyền Ưng Huyết Phi bay đến, thủ lĩnh Hắc Y Vệ biến sắc mặt nói:
- Là Huyền Ưng!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vuốt nhọn của Huyền Ưng Huyết Phi tấn công thủ lĩnh Hắc Y Vệ, như sấm sét mượn tốc độ khủng bố tăng uy lực hai vuốt đến cực hạn, dù thủ lĩnh Hắc Y Vệ đạt tới đẳng cấp luyện khí cũng không dám cứng rắn đỡ đòn.
- Cút ngay cho ta!
Keng!
Đối mặt Huyền Ưng Huyết Phi, thủ lĩnh Hắc Y Vệ nhanh chóng chém ra lợi nhẫn, ý định ngăn cản công kích.
Keng!
Một tiếng giòn vang, lợi nhẫn trong tay thủ lĩnh Hắc Y Vệ va chạm mạnh với vuốt nhọn của Huyền Ưng Huyết Phi. Tiếng sắt thép va nhau vang lên. Lợi nhẫn cực kỳ sắc bén của thủ lĩnh Hắc Y Vệ chỉ để lại một vệt trắng trên hai vuốt Huyền Ưng Huyết Phi, không thể tổn thương nó chút gì.
Huyền Ưng Huyết Phi hét chói tai:
- Gru! Gru! Gru!
Thế đi của hai vuốt không giảm, bùm một tiếng cào ngực thủ lĩnh Hắc Y Vệ. Trong tiếng két két, không biết xương sườn của thủ lĩnh Hắc Y Vệ đứt vài cái, người gã lảo đảo thụt lùi mấy chục bước, há mồm hộc búng máu, mặt xám xịt.
Giờ phút này, Dương Thạc đang truy kích một Hắc Y Vệ khác, thấy Huyền Ưng Huyết Phi thoái mái đánh trọng thương thủ lĩnh Hắc Y Vệ thì vội kêu nó giúp đỡ mình.
- Huyền Ưng Huyết Phi, giúp ta giữ lại hai tên Hắc Y Vệ!
Huyền Ưng Huyết Phi kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi lắc người tới gần tên Hắc Y Vệ mà Dương Thạc truy đuổi, hai móng chộp hướng gã. Hắc Y Vệ bị Huyền Ưng Huyết Phi công kích, bối rối chống cự, tay vung lợi nhẫn chém hướng nó. Chính lúc này, Dương Thạc tới gần Hắc Y Vệ, một đấm đánh vào ngực gã, đốt cháy chân khí bùng nổ, phụt một tiếng đốt cháy gã thành tro.
Chỉ còn một Hắc Y Vệ cuối cùng còn lành lặn. Huyền Ưng Huyết Phi vỗ cánh, trong phút chốc đuổi tới gần Hắc Y Vệ, áp đảo gã ngã ra đất.
Dù Hắc Y Vệ cầm lợi nhận nhưng không ngờ độ cứng móng vuốt, mỏ của Huyền Ưng Huyết Phi có thể so với tinh cương, ngay cả lông chim ngoài thân thể cũng cực kỳ mềm dẻo, một đao chém xuống cùng lắm là rụng hai cọng lông, không thể bị thương Huyền Ưng Huyết Phi. Hai vuốt sắc của Huyền Ưng Huyết Phi liên tục cào người Hắc Y Vệ, vài tiếng xẹt xẹt, chốc lát sau Hắc Y Vệ nằm ngay đơ.
Bốn Hắc Y Vệ đã chết.
Trong đó có ba Hắc Y Vệ bị Dương Thạc dùng đốt cháy chân khí đốt thành tro bụi, một Hắc Y Vệ khác bị Huyền Ưng Huyết Phi giết.
Năm Hắc Y Vệ đẳng cấp luyện khí chỉ còn lại có mình thủ lĩnh Hắc Y Vệ.
- Huyền Ưng đẳng cấp luyện khí?
- Tiểu súc sinh giỏi thật, không ngờ ngươi chiếm được sủng vật Huyền Ưng đẳng cấp luyện khí, hèn chi không sợ.
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ vùng vẫy muốn trốn, nhưng gã chưa kịp đứng lên thì trong miệng mũi tràn ra nhiều máu, lực lượng khí huyết hao tổn nhiều, không có khả năng chạy thoát được.
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ nhìn chằm chằm vào Dương Thạc, mắt đầy mối hận.
- Không ngờ tiểu súc sinh nhà ngươi che giấu thực lực.
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ nhe răng cười nói:
- Có được sủng thú Huyền Ưng đẳng cấp luyện khí, tiểu súc sinh có thủ đoạn giỏi thật. Tiếc rằng dù ngươi có thủ đoạn hơn nữa, tu luyện mau nữa thì sao? Cùng lắm là ngươi may mắn, lúc này tìm được công pháp có độ phù hợp cực cao tu luyện. Chờ khi ngươi tu luyện xong những đê giai công pháp, không có công pháp độ phù hợp cao khác tu luyện thì ngươi chỉ là hạng tầm thường.
Dương Thạc bày ra thực lực mạnh mẽ, trong ba tháng đi vào đỉnh tôi thể, lúc trước hắn so đấu với Dương Tử Hi thì Cổ lão đã nói ra lý do. Bởi vậy thủ lĩnh Hắc Y Vệ biết Dương Thạc có thể tu luyện nhanh chóng đều nhờ công pháp đê giai có độ phù hợp cao.
Nhưng công pháp đê giai chỉ là đê giai.
Độ phù hợp cao tới đâu chỉ có thể cho Dương Thạc tu luyện đến luyện khí cao giai, về sau nếu không tìm được công pháp có độ phù hợp cao khác thì Dương Thạc chỉ là hạng tầm thường.
- Huyền Ưng đẳng cấp luyện khí thì sao? Đại công tử ở Nam tỉnh sớm thuần dưỡng Kim Linh đeieu, Mục Hổ Khuyển đẳng cấp võ sư, tiểu phế vật nhà ngươi cả đời cũng không khả năng so được với đại công tử ...
- Hôm nay ngươi có thể dựa vào Huyền Ưng giết chúng ta, tương lai đại công tử sẽ lấy mạng ngươi!
- Chờ ta chết rồi đại công tử sẽ lập tức biết ngay, tiểu súc sinh, ngươi chờ xem!
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ cười khùng khục, giơ tay lên, một con chim bồ câu bay ra khỏi ống tay áo của gã, vỗ cánh bay hướng nam.
Dương Thạc nhìn bồ câu bay nhanh ra, nhíu mày nói:
- A? Bồ câu đưa tin?
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Muốn thông qua bồ câu đưa tin báo cho Dương Tử Mặc là các ngươi bị ta giết sao? Tiếc rằng con bồ câu của ngươi chưa chắc bay tới Nam tỉnh.
- Gru! Gru! Gru!
Dương Thạc vừa dứt lời, Huyền Ưng Huyết Phi vỗ đôi cay vọt lên cao, lao hướng bồ câu đưa tin. Tốc độ của Huyền Ưng Huyết Phi nhanh hơn bồ câu gấp mấy lần, vài giây sau đã theo sát đuôi bồ câu. Vuốt sắc vươn ra, bóp nát bồ câu.
- Tiểu súc sinh, ngươi cho là bắt được bồ câu đưa tin thì đại công tử sẽ không biết chúng ta bị giết sao?
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ cười to bảo:
- Tiếc rằng ngươi đã nghĩ sai rồi!
Mặt thủ lĩnh Hắc Y Vệ trầm xuống, hét lên:
- Bạo!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sau đó bảy mươi hai huyệt khiếu trên người thủ lĩnh Hắc Y Vệ liên tục nổ phát ra tiếng trầm đục.
Bảy mươi hai huyệt khiếu nổ tung, người thủ lĩnh Hắc Y Vệ lảo đảo, miệng mũi chảy máu. Thủ lĩnh Hắc Y Vệ há to mồm, máu ọc ra như suối. Trong mắt thủ lĩnh Hắc Y Vệ một chút sự sống cuối cùng tán đi.
- Tự bạo huyệt khiếu mà chết sao? Hắc Y Vệ thuộc hạ của Dương Tử Mặc cũng khá cương liệt.
Dương Thạc thản nhiên liếc thủ lĩnh Hắc Y Vệ tự bạo huyệt khiếu chết, thầm nghĩ.
- Ủa, không đúng!
Dương Thạc nghĩ tới đây lòng máy động, nhíu mày nói:
- Hắn tự bạo huyệt khiếu chết là vì báo cho Dương Tử Mặc!
- Truyền thuyết trong quân đội có một loại pháp môn hợp tu, mấy ngàn quân sĩ tu luyện công pháp cùng loại, rèn luyện huyệt khiếu giống nhau, năm rộng tháng dài, huyệt khiếu của các quân sĩ sẽ cộng minh. Một quân sĩ ở ngoài ngàn dặm tự bạo huyệt khiếu thì quân sĩ khác sẽ cảm giác được.
- Chắc Hắc Y Vệ thuộc hạ của Dương Tử Mặc tu luyện loại pháp môn này, Hắc Y Vệ này tự bạo huyệt khiếu thì Hắc Y Vệ khác ở cạnh Dương Tử Mặc tại Nam tỉnh chắc chắn sẽ cảm ứng được.
Lòng Dương Thạc trầm xuống, đám Hắc Y Vệ chết đi vẫn không thể ngăn cản Dương Tử Mặc tại Nam tỉnh cách xa vạn năm hay biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.