Chương 94: Khí huyết như tinh, bất tử bất hủ!
Linh Ẩn Hồ
21/01/2014
Hai cái xác khổng lồ rải rác trong hiệp cốc.
Dương Thạc cảm giác rõ ràng áp lực trước đó phát ra từ hai cái xác này, trong đó xác ác điểu hình như là con Huyền Ưng khổng lồ. Nó toát ra khí thế thuộc về Huyền Ưng, hắc hùng thì là khí thế hắc hùng.
Chỉ là khí thế phát ra từ xác hai mãnh thú ác điểu đã khiến Dương Thạc nghẹt thở.
Uy thế cường đại như vậy!
Mây là Dương Thạc tu luyện Huyền Ưng Kình, sau khi vận chuyển Huyền Ưng Kình thì khí thế xác Huyền Ưng khổng lồ chẳng có tác dụng với hắn, còn giúp hắn ngăn cản khí thế từ hắc hùng nên mới không có áp lực.
Huyền Ưng Huyết Phi cũng vậy, nó dựa vào khí thế từ xác Huyền Ưng khổng lồ giúp đỡ mới không bị khí thế từ hắc hùng ảnh hưởng.
Dương Thạc nhìn hai cái xác bên dưới, hút ngụm khí lạnh:
- Huyền Ưng bên dưới và hắc hùng kia rốt cuộc là ác điểu mãnh thú có đẳng cấp gì? Chỉ là xác mà có khí thế khủng bố như vậy, nếu còn sống thì chẳng phải là càng mạnh? Không lẽ khi còn sống thực lực của chúng nó vượt xa đẳng cấp Võ Thánh?
Hai cái xác đều không trọn vẹn.
Trong đó xác Huyền Ưng có một cánh bị xé ra rải rác ngoài trăm trượng, một móng vuốt bị chém đứt, nhưng vết thương trí mệnh của Huyền Ưng là ngực có cái lỗ to.
Xác hắc hùng thì đùi phải đứt tận gốc cách xa trăm trượng, một con mắt đã mù, không chỉ thế, tròng mắt bị moi ra để lại lỗ máu đen như mực. Vết thương trí mạng của nó là vệt máu dài một trượng ở bụng, một số nội tạng lòi ra.
Nhìn tình hình cái xác bị tổn hại liền biết lúc trước cuộc đánh nhau thảm thiết cỡ nào.
Dương Thạc phỏng chừng xác Huyền Ưng, xác hắc hùng đánh nhau, cuối cùng lưỡng bại câu thương, song song chết thảm tại hiệp cốc này.
- Hạ xuống đi, nhìn xem hai cái xác.
Dương Thạc lập tức cưỡi Huyền Ưng Huyết Phi nhanh chón đáp xuống hiệp cốc.
Dương Thạc mới đáp xuống thì lòng thít chặt, cảm giác như bị mãnh thú theo dõi, cực kỳ nguy hiểm. Dương Thạc bản năng ngoái đầu lại, phát hiện đôi mắt xác Huyền Ưng nhìn chằm chằm vào hắn.
Bị một cái xác nhìn chăm chú đã làm Dương Thạc có cảm giác này, đủ thấy thực lực của xác Huyền Ưng mạnh mẽ tới đâu.
Dương Thạc nhíu mày thầm nghĩ:
- Sao cái xác này giống như vật sống?
Dương Thạc thầm nghĩ, bản năng đi hướng xác Huyền Ưng. Lúc tới gần xác Huyền Ưng, Dương Thạc phát hiện từ cái xác ẩn chứa lực lượng khí huyết hùng hồn, như là tinh thể ngưng mà không tan. Không tới gần phạm vi mười trượng thì không thể nhận ra lực lượng khí huyết này.
- Khí huyết như tinh, ít nhất là cảnh giới đẳng cấp Võ Thánh.
Không phải tràn ra lực lượng khí huyết càng mạnh thì thực lực càng cường. Đạt tới đẳng cấp Võ Thánh, khí huyết trong người có thể đạt tới cảnh giới ngưng mà không tán, như tinh thể. Khí huyết xác Huyền Ưng là như vậy, hiển nhiên thực lực của nó trên mãnh thú ác điều.
Huyền Ưng đẳng cấp Võ Thánh?
Còn xác hắc hùng kia ít nhất là cảnh giới đẳng cấp Võ Thánh?
Nếu không phải chính mắt trông thấy thì Dương Thạc không thể tin.
Huyền Ưng xem như là ác điểu có thực lực chênh lệch, bình thường Huyền Ưng trưởng thành chỉ là đỉnh tôi thể, tới đẳng cấp luyện khí đã là cực mạnh. Luyện khí trung giai, tuyệt đối là thiên tài Huyền Ưng trăm năm khó gặp. Huyền Ưng Huyết Phi nuốt nhiều nội đan, Huyết Tinh Thạch Nhũ, gặp kỳ ngộ liên tục nhưng hiện tại chỉ mới là trung giai luyện khí.
Hắc hùng là mãnh thú bình thường, sau khi thành niên dù có thực lực đỉnh tôi thể nhưng tu luyện càng khó, đi vào đẳng cấp luyện khí xem như là gặp may.
Hai ác điểu mãnh thú đẳng cấp thấp lại có thể đi vào đẳng cấp Võ Thánh, có thể tưởng tượng mức độ khó khăn của chúng.
- Thiên phú của chúng nó rất kém nhưng đều đứng ở đỉnh cao nhất, thiên phú kém chưa chắc không thể bước lên đỉnh.
Dương Thạc nhìn xác hai mãnh thú ác điều, thầm lĩnh ngộ ra.
Thiên phú kém, thực lực thấp, bình thường nhưng cũng đại biểu cho tiềm lực vô hạn. Huyền Ưng không thể từng bước tu luyện đến đẳng cấp cao nhưng có thể thông qua không ngừng cắn nuốt nội đan của mãnh thú ác điều khác liên tục tiến hóa, thậm chí có thể thu hoạch bí pháp từ mãnh thú ác điều khác.
Dương Thạc cũng vậy, dù thiên phú kém nhưng đi trên con đường võ đạo thích hợp mình nhất cũng có thể thu hoạch nhiều bí pháp, thực lực vượt xa cao thủ cùng cấp.
Đang khi Dương Thạc lĩnh ngộ thì Huyền Ưng Huyết Phi kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Sau khi Huyền Ưng Huyết Phi đáp xuống, nó không sợ đầu sợ đuôi như Dương Thạc, bay nhanh hướng xác Huyền Ưng. Huyền Ưng Huyết Phi tới dưới xác xác Huyền Ưng, kêu hai tiếng với Dương Thạc, ý bảo hắn đi tới gần.
Giờ phút này, Dương Thạc phát hiện hắn cẩn thận quá đáng.
- Huyết Phi không phải lần đầu tiên lại đây, nó nên biết chỗ này không có nguy hiểm gì.
Chỗ này có xác Huyền Ưng, Cùng Kỳ không ngừng toát ra áp lực, dù là mãnh thú cảnh giới đại tông sư cường đại nhất trong Yến sơn thì e rằng không dám đặt chân tới đây. Bởi vậy nên này là an toàn nhất, tại đây hoàn toàn không cần bó tay bó chân.
Dương Thạc thả lỏng tâm tình, tới gần xác Huyền Ưng.
Dương Thạc đến gần xác Huyền Ưng hai, ba trượng thì càng cảm nhận lực lượng khí huyết trên người nó. Chỉ nói về khí huyết thì cắt mỗi một tấc thịt của xác Huyền Ưng có thể sánh bằng Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Đương nhiên xác Huyền Ưng là đẳng cấp Võ Thánh, khí huyết như tinh, cô đọng đến cực điểm, giống như tảng đá, cắt một khối nuốt vào chưa thể luyện hóa ra lực lượng khí huyết bên trong. Bởi vậy khí huyết khổng lồ của xác Huyền Ưng chỉ có thể nhìn chứ không sử dụng được.
- Gru! Gru! Gru!.
Huyền Ưng Huyết Phi lắc người nhảy tới trên xác Huyền Ưng, hai vuốt bấu vào vai xác Huyền Ưng.
Dương Thạc cũng lắc người leo lên theo.
- Ủa?
Khi tiếp xúc xác Huyền Ưng, Dương Thạc mơ hồ cảm giác bên trong như có khí huyết cuồn cuộn, tựa như trái tim Đại Mãng màu xanh, chưa hoàn toàn đứt sự sống.
Dương Thạc cẩn thận cảm giác, biến sắc mặt.
Bởi vì Dương Thạc rõ ràng cảm nhận hắn đạp lên xác Huyền Ưng không chỉ có khí huyết trong người chảy xuôi mà nội tạng đều có sức sống, phổi thong thả phình ra lại rụt vào, hiển nhiên đang hô hấp.
Có thể hít thở, khí huyết trong người chảy xuôi, xác Huyền Ưng này rõ ràng chưa chết.
Dương Thạc cảm giác rõ ràng áp lực trước đó phát ra từ hai cái xác này, trong đó xác ác điểu hình như là con Huyền Ưng khổng lồ. Nó toát ra khí thế thuộc về Huyền Ưng, hắc hùng thì là khí thế hắc hùng.
Chỉ là khí thế phát ra từ xác hai mãnh thú ác điểu đã khiến Dương Thạc nghẹt thở.
Uy thế cường đại như vậy!
Mây là Dương Thạc tu luyện Huyền Ưng Kình, sau khi vận chuyển Huyền Ưng Kình thì khí thế xác Huyền Ưng khổng lồ chẳng có tác dụng với hắn, còn giúp hắn ngăn cản khí thế từ hắc hùng nên mới không có áp lực.
Huyền Ưng Huyết Phi cũng vậy, nó dựa vào khí thế từ xác Huyền Ưng khổng lồ giúp đỡ mới không bị khí thế từ hắc hùng ảnh hưởng.
Dương Thạc nhìn hai cái xác bên dưới, hút ngụm khí lạnh:
- Huyền Ưng bên dưới và hắc hùng kia rốt cuộc là ác điểu mãnh thú có đẳng cấp gì? Chỉ là xác mà có khí thế khủng bố như vậy, nếu còn sống thì chẳng phải là càng mạnh? Không lẽ khi còn sống thực lực của chúng nó vượt xa đẳng cấp Võ Thánh?
Hai cái xác đều không trọn vẹn.
Trong đó xác Huyền Ưng có một cánh bị xé ra rải rác ngoài trăm trượng, một móng vuốt bị chém đứt, nhưng vết thương trí mệnh của Huyền Ưng là ngực có cái lỗ to.
Xác hắc hùng thì đùi phải đứt tận gốc cách xa trăm trượng, một con mắt đã mù, không chỉ thế, tròng mắt bị moi ra để lại lỗ máu đen như mực. Vết thương trí mạng của nó là vệt máu dài một trượng ở bụng, một số nội tạng lòi ra.
Nhìn tình hình cái xác bị tổn hại liền biết lúc trước cuộc đánh nhau thảm thiết cỡ nào.
Dương Thạc phỏng chừng xác Huyền Ưng, xác hắc hùng đánh nhau, cuối cùng lưỡng bại câu thương, song song chết thảm tại hiệp cốc này.
- Hạ xuống đi, nhìn xem hai cái xác.
Dương Thạc lập tức cưỡi Huyền Ưng Huyết Phi nhanh chón đáp xuống hiệp cốc.
Dương Thạc mới đáp xuống thì lòng thít chặt, cảm giác như bị mãnh thú theo dõi, cực kỳ nguy hiểm. Dương Thạc bản năng ngoái đầu lại, phát hiện đôi mắt xác Huyền Ưng nhìn chằm chằm vào hắn.
Bị một cái xác nhìn chăm chú đã làm Dương Thạc có cảm giác này, đủ thấy thực lực của xác Huyền Ưng mạnh mẽ tới đâu.
Dương Thạc nhíu mày thầm nghĩ:
- Sao cái xác này giống như vật sống?
Dương Thạc thầm nghĩ, bản năng đi hướng xác Huyền Ưng. Lúc tới gần xác Huyền Ưng, Dương Thạc phát hiện từ cái xác ẩn chứa lực lượng khí huyết hùng hồn, như là tinh thể ngưng mà không tan. Không tới gần phạm vi mười trượng thì không thể nhận ra lực lượng khí huyết này.
- Khí huyết như tinh, ít nhất là cảnh giới đẳng cấp Võ Thánh.
Không phải tràn ra lực lượng khí huyết càng mạnh thì thực lực càng cường. Đạt tới đẳng cấp Võ Thánh, khí huyết trong người có thể đạt tới cảnh giới ngưng mà không tán, như tinh thể. Khí huyết xác Huyền Ưng là như vậy, hiển nhiên thực lực của nó trên mãnh thú ác điều.
Huyền Ưng đẳng cấp Võ Thánh?
Còn xác hắc hùng kia ít nhất là cảnh giới đẳng cấp Võ Thánh?
Nếu không phải chính mắt trông thấy thì Dương Thạc không thể tin.
Huyền Ưng xem như là ác điểu có thực lực chênh lệch, bình thường Huyền Ưng trưởng thành chỉ là đỉnh tôi thể, tới đẳng cấp luyện khí đã là cực mạnh. Luyện khí trung giai, tuyệt đối là thiên tài Huyền Ưng trăm năm khó gặp. Huyền Ưng Huyết Phi nuốt nhiều nội đan, Huyết Tinh Thạch Nhũ, gặp kỳ ngộ liên tục nhưng hiện tại chỉ mới là trung giai luyện khí.
Hắc hùng là mãnh thú bình thường, sau khi thành niên dù có thực lực đỉnh tôi thể nhưng tu luyện càng khó, đi vào đẳng cấp luyện khí xem như là gặp may.
Hai ác điểu mãnh thú đẳng cấp thấp lại có thể đi vào đẳng cấp Võ Thánh, có thể tưởng tượng mức độ khó khăn của chúng.
- Thiên phú của chúng nó rất kém nhưng đều đứng ở đỉnh cao nhất, thiên phú kém chưa chắc không thể bước lên đỉnh.
Dương Thạc nhìn xác hai mãnh thú ác điều, thầm lĩnh ngộ ra.
Thiên phú kém, thực lực thấp, bình thường nhưng cũng đại biểu cho tiềm lực vô hạn. Huyền Ưng không thể từng bước tu luyện đến đẳng cấp cao nhưng có thể thông qua không ngừng cắn nuốt nội đan của mãnh thú ác điều khác liên tục tiến hóa, thậm chí có thể thu hoạch bí pháp từ mãnh thú ác điều khác.
Dương Thạc cũng vậy, dù thiên phú kém nhưng đi trên con đường võ đạo thích hợp mình nhất cũng có thể thu hoạch nhiều bí pháp, thực lực vượt xa cao thủ cùng cấp.
Đang khi Dương Thạc lĩnh ngộ thì Huyền Ưng Huyết Phi kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Sau khi Huyền Ưng Huyết Phi đáp xuống, nó không sợ đầu sợ đuôi như Dương Thạc, bay nhanh hướng xác Huyền Ưng. Huyền Ưng Huyết Phi tới dưới xác xác Huyền Ưng, kêu hai tiếng với Dương Thạc, ý bảo hắn đi tới gần.
Giờ phút này, Dương Thạc phát hiện hắn cẩn thận quá đáng.
- Huyết Phi không phải lần đầu tiên lại đây, nó nên biết chỗ này không có nguy hiểm gì.
Chỗ này có xác Huyền Ưng, Cùng Kỳ không ngừng toát ra áp lực, dù là mãnh thú cảnh giới đại tông sư cường đại nhất trong Yến sơn thì e rằng không dám đặt chân tới đây. Bởi vậy nên này là an toàn nhất, tại đây hoàn toàn không cần bó tay bó chân.
Dương Thạc thả lỏng tâm tình, tới gần xác Huyền Ưng.
Dương Thạc đến gần xác Huyền Ưng hai, ba trượng thì càng cảm nhận lực lượng khí huyết trên người nó. Chỉ nói về khí huyết thì cắt mỗi một tấc thịt của xác Huyền Ưng có thể sánh bằng Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Đương nhiên xác Huyền Ưng là đẳng cấp Võ Thánh, khí huyết như tinh, cô đọng đến cực điểm, giống như tảng đá, cắt một khối nuốt vào chưa thể luyện hóa ra lực lượng khí huyết bên trong. Bởi vậy khí huyết khổng lồ của xác Huyền Ưng chỉ có thể nhìn chứ không sử dụng được.
- Gru! Gru! Gru!.
Huyền Ưng Huyết Phi lắc người nhảy tới trên xác Huyền Ưng, hai vuốt bấu vào vai xác Huyền Ưng.
Dương Thạc cũng lắc người leo lên theo.
- Ủa?
Khi tiếp xúc xác Huyền Ưng, Dương Thạc mơ hồ cảm giác bên trong như có khí huyết cuồn cuộn, tựa như trái tim Đại Mãng màu xanh, chưa hoàn toàn đứt sự sống.
Dương Thạc cẩn thận cảm giác, biến sắc mặt.
Bởi vì Dương Thạc rõ ràng cảm nhận hắn đạp lên xác Huyền Ưng không chỉ có khí huyết trong người chảy xuôi mà nội tạng đều có sức sống, phổi thong thả phình ra lại rụt vào, hiển nhiên đang hô hấp.
Có thể hít thở, khí huyết trong người chảy xuôi, xác Huyền Ưng này rõ ràng chưa chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.