Chương 566: Không gian hỗn loạn
Linh Ẩn Hồ
20/06/2014
Dù sao Dương Thạc bình thường cũng đều có thể chiến đấu vượt cấp!
Chiến đấu vượt cấp, bình thường cũng có một cái vấn đề lớn, đó chính là chân nguyên bản thân không đủ!
Ngươi là Võ Thánh sơ giai, người ta là Võ Thánh cao giai, cho dù sức chiến đấu của ngươi có thể cùng người khác đối địch, nhưng mà tổng lượng chân khí lại xa xa không so sánh được với đối phương. Giao thủ một hai chiêu thì thật ra cũng không có vấn đề gì, nhưng mà năng lực kéo dài tác chiến mà nói, khẳng định là phải thua thiệt thật lớn.
Hiện tại có được Nguyên Khí Tuyền Qua, có thể không gián đoạn hấp thu nguyên khí thiên địa, bổ sung bản thân, cho dù có chiến đấu kéo dài, cũng có thể cam đoan được!
Đương nhiên, thứ mà Dương Thạc xem trọng hơn, vẫn là cái bí pháp dung hợp kia!
- Bí pháp dung hợp của Giao Long, có thể đem toàn bộ mười đầu Giao Long hoàn mỹ dung hợp lại, cơ hồ cùng với bí pháp dung hợp bên trong Chân Võ Bí Điển cũng không sai biệt bao nhiêu!
Dương Thạc rõ ràng hiểu được sự lợi hại của bí pháp dung hợp của Giao Long.
Đám Giao Long này dung hợp lại với nhau, độ phù hợp cũng là trăm phần trăm, thập phần hoàn mỹ! Cùng với bí pháp dung hợp của Chân Võ Bí Điển có công hiệu giống nhau.
Duy nhất khác nhau chính là, bí pháp dung hợp của Giao Long chính là Bí pháp thiên phú, mà Chân Võ Bí Điển thì lại là do Chân Võ Đại Đế tiến hành thôi diễn sáng tạo ra. Đương nhiên, cái này cũng là thuyết minh, chỉ cần ngộ tính đủ, lĩnh ngộ được Áo nghĩa, tự nghĩ ra một vài Bí pháp nào đó, căn bản cũng không kém hơn bao nhiêu so với Bí pháp thiên phú của Thần thú.
- Cái Bí pháp này, thật ra cũng có ý nghĩa tham khảo rất lớn!
- Có được hai loại Bí pháp này, thu hoạch lần này, thật sự là đủ lớn!
Tâm tình của Dương Thạc cũng là vô cùng cao hứng.
Đại nạn không chết, tất có hậu phúc về sau!
Lần này Dương Thạc gặp được, chính là sự hung hiểm mà từ khi sinh ra đến bây giờ mới gặp phải!
Cơ hồ là chuyện thập tử vô sinh, liền thậm chí ngay cả Sinh môn mà Thập Phương Cà Sa tỏa định, cũng khó có thể đào thoát được…
Cuối cùng, có thể nói là Dương Thạc đã mạnh mẽ, từ trong mơ hồ kiếm lại được một đường sinh cơ.
Sự hung hiểm như vậy, đủ để xưng là hai từ đại nạn mà hình dung. Sau khi đại nạn qua, thì cái hậu phúc về sau này, Dương Thạc cũng là tương đối hài lòng.
- Hắc hắc… tiểu gia, lần này đây, cũng không phải chỉ có những cái ưu đãi này mà thôi, vẫn còn có một vài chỗ tốt lớn hơn rất nhiều nữa a!
Đúng lúc này, Thần Long lại một lần nữa mở miệng.
- Tiểu gia, Giao Long này chính là một đầu Dị thú của ba ngàn năm trước, chính là sủng thú của một vị cường giả Hư Không Võ Thánh. Vị Hư Không Võ Thánh kia chính là một vị cường giả độc hành, không môn không phái, cũng không có sáng lập ra môn phái nào. Ở trên người của hắn, các loại Pháp khí bảo bối, Công pháp bí tịch cũng có một chút. Sau khi hắn đi vào Thiên Thánh Giới, những thứ này cũng đều giấu tại một địa phương thập phần bí ẩn. Mà bản long sau khi thôn phệ Thần hồn của đầu Giao Long kia, vừa hay liền biết được địa điểm tàng bảo kia!
Thần Long cười hắc hắc, trong miệng nói.
- Bảo tàng do một gã Hư Không Võ Thánh độc hành lưu lại?
Nghe được Thần Long nói lời này, Dương Thạc cũng không khỏi phải sửng sốt một chút.
Cường giả cấp bậc Hư Không Võ Thánh, bình thường mà nói, nếu như tư chất ngộ tính không cao, hơn nữa cũng đều có không ít những kỳ ngộ, những thiên tài địa bảo trên người, các loại Pháp khí tuyệt đối sẽ không ít.
Sau khi đi vào Thiên Thánh Giới, một vài Pháp khí, thiên tài địa bảo không dùng đến nữa, toàn bộ cũng đều lưu lại.
Nếu như là một Hư Không Võ Thánh của một môn phái nào đó, những thứ này cũng đều sẽ lưu lại cho môn phái, ví dụ như là bảo vật của Chân Võ Đại Đế, cũng đều để lại cho Chân Võ Môn. Mà những Hư Không Võ Thánh độc hành, không môn không phái, bình thường cũng đều đem những thứ này để lại ở một địa điểm bí ẩn, chờ đợi người hữu duyên đến lấy.
Không thể tưởng tượng được, chủ nhân của Giao Long Ngao Dung chính là một vị Hư Không Võ Thánh độc hành. Địa điểm tàng bảo của hắn đã nói cho đầu sủng thú Giao Long của hắn biết, hiện tại Thần hồn của Giao Long đã bị Thần Long thôn phệ, hoàn toàn biết được địa điểm kia ở chỗ nào!
- Bảo tàng của Hư Không Võ Thánh, hẳn là có một vài thứ gì đó có tác dụng với chúng ta!
- Cho dù là những bảo vật bình thường vô dụng đối với ta, cũng có thể thu lấy, đem về Thiên Âm Môn, làm phong phú thêm nội tình của Thiên Âm Môn!
Dương Thạc hít sâu một hơi, ổn định lại tâm cảnh.
- Thần Long, địa điểm tàng bảo kia là ở địa phương nào? Nếu như không có vấn đề gì lớn mà nói, đi qua đó xem thử một chút!
Lập tức Dương Thạc hướng Thần Long nói.
Dương Thạc lo lắng Giao Long Ngao Dung đã đem địa điểm tàng bảo của chủ nhân hắn nói lại cho Huyền Long biết. Nếu như là để Huyền Long đi trước một bước lấy đi những thứ bảo vậy này, lần này đám người Dương Thạc bọn họ có thể hoàn toàn không có bất cứ thu hoạch gì. Cho nên, nếu như không có tình huống đặc thù gì mà nói, vẫn là nên nhanh chóng đem những cái bảo vật này lấy trước tốt hơn.
- Địa điểm tàng bảo kia, chính là ở nơi Cực Đông, trên một tòa hải đảo nhỏ, địa điểm chính là ở chỗ sâu bên trong trung tâm của Lôi Vân Phong Bạo, nguy hiểm vô cùng lớn!
- Chỉ có điều, Lôi Vân Phong Bạo kia căn bản không gây thương tổn đến ta cùng với tiểu gia được!
Thần Long nói.
Lôi Vân Phong Bạo ở sâu bên trong Đông Hải, phong mang cuồng bạo cũng không phải chỉ có một cái!
Ở phía Tây của Tổng bộ Thiên Âm Môn có một cái Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang, nhưng mà đi về phía Đông, vẫn là có một cái Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang.
Cái Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang kia chiều rộng so với cái ở phía Tây của Thiên Âm Môn thì rộng hơn rất nhiều, thậm chí có thể nói, cái Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang kia thật sự là không có đầu cuối. Chưa từng bao giờ có người xuyên qua Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang đi đến phía kia của Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang nhìn xem ở nơi đó rốt cuộc là tình cảnh gì…
Có lẽ, cũng chỉ có Hư Không Võ Thánh mới có thể miễn cưỡng làm ra được chuyện đó.
- Địa điểm tàng bảo kia, chính là ở chỗ sâu bên trong Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang hay sao?
Dương Thạc tự nhiên là sẽ không e ngại Lôi Vân Phong Bạo kia.
- Đi! Đến nơi đó xem sao!
Nói xong, Dương Thạc lập tức chuẩn bị, cùng với đám người Thần Long đi đến nơi đó xem đến tột cùng là có thứ gì.
- Trước tiên để các đệ tử của Thiên Âm Môn cùng tiến vào trong không gian của Thập Phương Cà Sa đi!
Dương Thạc cũng không có lập tức liền cùng với đám người Thần Long đi tới Cực Đông, tiến vào chỗ sâu bên trong Lôi Vân Phong Bạo, mà là quyết định trước đem toàn bộ các đệ tử của Thiên Âm Môn cũng đều thu hết vào bên trong không gian Thập Phương Cà Sa của chính mình.
Vẫn là cần phải phòng bị Huyền Long thẹn quá hóa giận, đối với Thiên Âm Môn xuống tay!
Quả thật Thiên Kiếm Thần Thú có thể bất cứ lúc nào cũng nhận biết được động tĩnh của Huyền Long.
Nhưng mà Thiên Kiếm Thần Thú muốn chạy đến, cũng cần phải tốn thời gian hai, ba lần hô hấp. Tuy rằng Dương Thạc có thể ngăn cản được Huyền Long hai ba lần hô hấp, nhưng mà đám đệ tử Thiên Âm Môn này, cũng căn bản không có khả năng ngăn cản được.
Hơn nữa, Thiên Kiếm Thần Thú có thể che chở Dương Thạc đã là rất hiếm có rồi, không có khả năng đem toàn bộ cả Thiên Âm Môn cũng đều che chở luôn được.
Dương Thạc chỉ cần đem đám đệ tử Thiên Âm Môn toàn bộ thu hồi vào bên trong không gian Thập Phương Cà Sa của chính mình, mới có thể hoàn toàn yên tâm.
- Thiên Âm Môn chỉ vừa mới trùng kiến xong chẳng qua cũng chỉ hai năm mà thôi, hiện tại lại phải thả lỏng một đoạn thời gian rồi…
Nhìn xuống Tổng bộ Thiên Âm Môn chỉ vừa mới được kiến tạo không được vài năm, Dương Thạc thoáng có chút thổn thức.
Chính mình gia nhập vào Thiên Âm Môn, không biết đối với Thiên Âm Môn mà nói là phúc hay là họa.
Chẳng qua, ít nhất hiện tại xem ra, Dương Thạc gia nhập Thiên Âm Môn, đối với Thiên Âm Môn mà nói vẫn là lợi lớn hơn hại. Dù sao, nếu như không có Dương Thạc, Thiên Âm Môn chỉ sợ sớm đã bị Nam Man Vương tiêu diệt, không còn tồn tại nữa…
Mà có được Dương Thạc, Thiên Âm Môn chẳng những được bảo vệ, hơn nữa đạt được truyền thừa của Đạo Hoàng, phát triển nhảy vọt. Trong thời gian mấy chục năm, thậm chí cả trăm năm kế tiếp, nếu như là Thiên Âm Môn có thể vững bước phát triển đi lên mà nói, thậm chí hoàn toàn có thể siêu việt Chân Võ Môn, trở thành đệ nhất Thánh địa Võ đạo Thiên hạ!
So sánh với những chuyện này, một chút điểm phiêu lưu căn bản không cần phải nhắc tới.
- Huyền Long cũng không có khả năng chờ đợi ở trong cái thế giới này quá lâu dài! Đợi đến khi Thiên Kiếm Thần Thú rời đi, hẳn là sẽ có cái kết thúc…
Dương Thạc thở ra một hơi thật dài, trong lòng thầm nghĩ.
Thiên Kiếm Thần Thú rời đi, Huyền Long nhất định là sẽ ra tay với Dương Thạc!
Đến lúc đó, sẽ có hai cái kết quả, thứ nhất, Huyền Long ra tay giết chết Dương Thạc, thời điểm đó, Thiên Âm Môn tự nhiên cũng sẽ là không còn tồn tại nữa. Kết quả thứ hai, chính là Huyền Long hoàn toàn không làm gì được Dương Thạc. Như vậy mà nói, Huyền Long tất nhiên là sẽ đi vào Thiên Thánh Giới. Dù sao, hắn ở Nhân Gian Giới cũng căn bản không làm gì được Dương Thạc cả, có lưu lại đây nữa cũng sẽ không có bất cứ ý nghĩa gì cả. Ở lại Nhân Gian Giới, thực lực của hắn cũng sẽ không tiếp tục gia tăng lên nữa, mà Dương Thạc lại có thể đi vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, gia tăng lên trên diện rộng…
Một khi Dương Thạc đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh, nếu như hắn không làm gì được Dương Thạc, thậm chí còn rất khó có thể áp chế được Dương Thạc. Thật sự có thể… sẽ bị Dương Thạc áp chế ngược lại!
Thậm chí là giết ngược lại nữa!
Cho nên một khi không làm gì được Dương Thạc, hắn cần phải rời đi, đi đến Thiên Thánh Giới, tiếp tục đề cao thực lực của chính mình.
- Hết thảy liền xem ta có kịp trước khi Thiên Kiếm tiền bối rời đi, có đủ thực lực để mà chống lại Huyền Long được hay không?
Hai nắm tay Dương Thạc âm thầm nắm chặt lại.
Nghĩ muốn chống lại Huyền Long, căn bản rất khó!
Cũng chính là bởi vì như thế, Dương Thạc mới không buông tha bất cứ cơ hội gì để gia tăng lên thực lực của chính mình.
- Sau khi để đám đệ tử Thiên Âm Môn cũng đều tiến vào trong không gian Thập Phương Cà Sa, liền đi tìm bảo thành do vị Hư Không Võ Thánh độc hành kia lưu lại!
Dương Thạc thầm nghĩ.
o0o
Đông Hải, nơi Cực Đông…
Vù vù vù vù!
Bên trong thiên không, lôi vân rậm rạp, vô số đạo thiểm điện từ bên trong lôi vân không ngừng bắn thẳng ra, chém thẳng vào trong không khí, cơ hồ là đem không khí xé mở ra thành những cái khe nứt lớn. Một mảnh hư không này hỗn loạn đến cực hạn, từng đạo khe nứt không gian thật nhỏ hỗn loạn khắp mọi nơi. Nơi này cho dù cho cường giả Hư Không Võ Thánh sợ là cũng khó mà di chuyển được bên trong phiến hư không này…
- Nơi Cực Đông này, Lôi Vân Phong Bạo, cho tới bây giờ cũng chưa từng có bất cứ kẻ nào có khả năng đi xuyên qua. Phỏng chừng, cũng cùng với phiến không gian hỗn loạn này có quan hệ rất lớn!
Thời điểm này Dương Thạc cùng với Thần Long giống nhau, chậm rãi ở bên trong lôi vân mà tiến lên.
Lôi Vân Phong Bạo, nghe nói là cực kỳ rộng lớn, cho dù là có một vài vị Đại năng siêu cấp, có thể chống lại năng lượng lôi vân, nhưng mà chưa từng có khả năng xuyên qua Lôi Vân Phong Bạo, đi đến một bên khác của Lôi Vân Phong Bạo.
Theo như Dương Thạc suy nghĩ, Lôi Vân Phong Bạo này chưa chắc là rộng lớn đến vô hạn. Chỉ có điều, đi đến ở sâu bên trong Lôi Vân Phong Bạo, trong hư không liền bị xé rách ra thành những đoàn thịt vụn.
Giống như là hình thành nên những đạo Truyền Tống Môn không định hướng vậy.
Ngươi rõ ràng là tiến lên về phía Đông, nhưng lại rất có thể bị truyền tống đến phía Tây. Ngươi cảm giác đã di chuyển đi lên được mấy ngàn dặm, nhưng trên thực tế, cũng chỉ là đang dẫm chân tại chỗ ở chính giữa đám Lôi Vân Phong Bạo này mà thôi.
Như vậy mà nói, như thế nào lại có thể đi qua được Lôi Vân Phong Bạo, đi tới phiến không gian bên kia đây chứ?
- Tập trung!
Tâm niệm vừa động, Dương Thạc ý đồ muốn lợi dụng Thập Phương Cà Sa, tỏa định phiến hư không bên kia của Lôi Vân Phong Bạo.
- Quả nhiên… tỏa định không được?
Ngay sau đó, Dương Thạc lập tức phát giác ra, phiến hư không bên kia của Lôi Vân Phong Bạo căn bản là tỏa định không được.
- Thập Phương Cà Sa tỏa định không được, Hư Không Võ Thánh bình thường chỉ sợ khó có thể đi xuyên qua được. Trừ phi là loại Đại năng siêu cấp giống như là Nhân Hoàng vậy, mới có thể đi xuyên qua đoàn Lôi Vân Phong Bạo này. Đương nhiên là, loại nhân vật có thực lực cấp bậc như là Nhân Hoàng kia, cũng không nhất thiết sẽ phải đặc biệt chạy về Nhân Gian Giới, đi qua đám Lôi Vân Phong Bạo kia để xem bên đó có hình dạng như thế nào…
Dương Thạc thầm nghĩ.
Thiên Thánh Giới, tựa hồ như là một cái thế giới vô cùng khổng lồ.
Nhân Hoàng ở Thiên Thánh Giới, chỉ sợ cũng trở thành một khu vực vô cùng nhỏ. Thiên Thánh Giới so với Nhân Gian Giới sôi động hơn vô số lần, Nhân Hoàng ở trên kia đã đi đến trên kia ổn định, thật sự không nhất thiết là sẽ quay trở về Nhân Gian Giới làm gì, đặc biệt đi xuyên qua Lôi Vân Phong Bạo đi tới khu vực bên kia xem nơi đó là như thế nào.
- Quên đi! Thế giới bên kia rốt cuộc là có hình dáng như thế nào, ta cũng không nhất thiết phải biết làm gì. Tóm lại vẫn là thuộc Nhân Gian Giới, phỏng chừng cho dù bên kia là một phiến đại lục, cường giả bên kia nhiều nhất cũng chỉ giống với nơi này, cũng đều là cấp bậc Hư Không Võ Thánh mà thôi!
Một khi đã không đi được sang bên kia Lôi Vân Phong Bạo, đơn giản, Dương Thạc cũng không cần phải đi.
Nếu như cái thế giới bên kia vô cùng sôi động, cường giả nhiều vô số mà nói… Như vậy lúc này hẳn sẽ có rất nhiều cường giả siêu cấp đi xuyên qua Lôi Vân Phong Bạo, đến được Đại Chu rồi!
Một khi bên kia đã không có ai đi qua đây, bên này cũng không có ai đi qua bên kia, thuyết minh rằng cường giả bên kia thực lực cũng không cao hơn bên này bao nhiêu.
Từ bỏ tâm tư tìm tòi nghiên cứu, Dương Thạc cùng với Thần Long bắt đầu ở bên trong Lôi Vân Phong Bạo tìm kiếm địa điểm tàng bảo của gã Hư Không Võ Thánh độc hành kia.
- Dựa vào, bên trong Lôi Vân Phong Bạo này căn bản không có tọa độ gì cả, muốn tìm được địa điểm kia, quả thật không chút dễ dàng a!
Thần Long có được trí nhớ của Giao Long Ngao Dung, tự nhiên phải đi phía trước dẫn đường.
Chiến đấu vượt cấp, bình thường cũng có một cái vấn đề lớn, đó chính là chân nguyên bản thân không đủ!
Ngươi là Võ Thánh sơ giai, người ta là Võ Thánh cao giai, cho dù sức chiến đấu của ngươi có thể cùng người khác đối địch, nhưng mà tổng lượng chân khí lại xa xa không so sánh được với đối phương. Giao thủ một hai chiêu thì thật ra cũng không có vấn đề gì, nhưng mà năng lực kéo dài tác chiến mà nói, khẳng định là phải thua thiệt thật lớn.
Hiện tại có được Nguyên Khí Tuyền Qua, có thể không gián đoạn hấp thu nguyên khí thiên địa, bổ sung bản thân, cho dù có chiến đấu kéo dài, cũng có thể cam đoan được!
Đương nhiên, thứ mà Dương Thạc xem trọng hơn, vẫn là cái bí pháp dung hợp kia!
- Bí pháp dung hợp của Giao Long, có thể đem toàn bộ mười đầu Giao Long hoàn mỹ dung hợp lại, cơ hồ cùng với bí pháp dung hợp bên trong Chân Võ Bí Điển cũng không sai biệt bao nhiêu!
Dương Thạc rõ ràng hiểu được sự lợi hại của bí pháp dung hợp của Giao Long.
Đám Giao Long này dung hợp lại với nhau, độ phù hợp cũng là trăm phần trăm, thập phần hoàn mỹ! Cùng với bí pháp dung hợp của Chân Võ Bí Điển có công hiệu giống nhau.
Duy nhất khác nhau chính là, bí pháp dung hợp của Giao Long chính là Bí pháp thiên phú, mà Chân Võ Bí Điển thì lại là do Chân Võ Đại Đế tiến hành thôi diễn sáng tạo ra. Đương nhiên, cái này cũng là thuyết minh, chỉ cần ngộ tính đủ, lĩnh ngộ được Áo nghĩa, tự nghĩ ra một vài Bí pháp nào đó, căn bản cũng không kém hơn bao nhiêu so với Bí pháp thiên phú của Thần thú.
- Cái Bí pháp này, thật ra cũng có ý nghĩa tham khảo rất lớn!
- Có được hai loại Bí pháp này, thu hoạch lần này, thật sự là đủ lớn!
Tâm tình của Dương Thạc cũng là vô cùng cao hứng.
Đại nạn không chết, tất có hậu phúc về sau!
Lần này Dương Thạc gặp được, chính là sự hung hiểm mà từ khi sinh ra đến bây giờ mới gặp phải!
Cơ hồ là chuyện thập tử vô sinh, liền thậm chí ngay cả Sinh môn mà Thập Phương Cà Sa tỏa định, cũng khó có thể đào thoát được…
Cuối cùng, có thể nói là Dương Thạc đã mạnh mẽ, từ trong mơ hồ kiếm lại được một đường sinh cơ.
Sự hung hiểm như vậy, đủ để xưng là hai từ đại nạn mà hình dung. Sau khi đại nạn qua, thì cái hậu phúc về sau này, Dương Thạc cũng là tương đối hài lòng.
- Hắc hắc… tiểu gia, lần này đây, cũng không phải chỉ có những cái ưu đãi này mà thôi, vẫn còn có một vài chỗ tốt lớn hơn rất nhiều nữa a!
Đúng lúc này, Thần Long lại một lần nữa mở miệng.
- Tiểu gia, Giao Long này chính là một đầu Dị thú của ba ngàn năm trước, chính là sủng thú của một vị cường giả Hư Không Võ Thánh. Vị Hư Không Võ Thánh kia chính là một vị cường giả độc hành, không môn không phái, cũng không có sáng lập ra môn phái nào. Ở trên người của hắn, các loại Pháp khí bảo bối, Công pháp bí tịch cũng có một chút. Sau khi hắn đi vào Thiên Thánh Giới, những thứ này cũng đều giấu tại một địa phương thập phần bí ẩn. Mà bản long sau khi thôn phệ Thần hồn của đầu Giao Long kia, vừa hay liền biết được địa điểm tàng bảo kia!
Thần Long cười hắc hắc, trong miệng nói.
- Bảo tàng do một gã Hư Không Võ Thánh độc hành lưu lại?
Nghe được Thần Long nói lời này, Dương Thạc cũng không khỏi phải sửng sốt một chút.
Cường giả cấp bậc Hư Không Võ Thánh, bình thường mà nói, nếu như tư chất ngộ tính không cao, hơn nữa cũng đều có không ít những kỳ ngộ, những thiên tài địa bảo trên người, các loại Pháp khí tuyệt đối sẽ không ít.
Sau khi đi vào Thiên Thánh Giới, một vài Pháp khí, thiên tài địa bảo không dùng đến nữa, toàn bộ cũng đều lưu lại.
Nếu như là một Hư Không Võ Thánh của một môn phái nào đó, những thứ này cũng đều sẽ lưu lại cho môn phái, ví dụ như là bảo vật của Chân Võ Đại Đế, cũng đều để lại cho Chân Võ Môn. Mà những Hư Không Võ Thánh độc hành, không môn không phái, bình thường cũng đều đem những thứ này để lại ở một địa điểm bí ẩn, chờ đợi người hữu duyên đến lấy.
Không thể tưởng tượng được, chủ nhân của Giao Long Ngao Dung chính là một vị Hư Không Võ Thánh độc hành. Địa điểm tàng bảo của hắn đã nói cho đầu sủng thú Giao Long của hắn biết, hiện tại Thần hồn của Giao Long đã bị Thần Long thôn phệ, hoàn toàn biết được địa điểm kia ở chỗ nào!
- Bảo tàng của Hư Không Võ Thánh, hẳn là có một vài thứ gì đó có tác dụng với chúng ta!
- Cho dù là những bảo vật bình thường vô dụng đối với ta, cũng có thể thu lấy, đem về Thiên Âm Môn, làm phong phú thêm nội tình của Thiên Âm Môn!
Dương Thạc hít sâu một hơi, ổn định lại tâm cảnh.
- Thần Long, địa điểm tàng bảo kia là ở địa phương nào? Nếu như không có vấn đề gì lớn mà nói, đi qua đó xem thử một chút!
Lập tức Dương Thạc hướng Thần Long nói.
Dương Thạc lo lắng Giao Long Ngao Dung đã đem địa điểm tàng bảo của chủ nhân hắn nói lại cho Huyền Long biết. Nếu như là để Huyền Long đi trước một bước lấy đi những thứ bảo vậy này, lần này đám người Dương Thạc bọn họ có thể hoàn toàn không có bất cứ thu hoạch gì. Cho nên, nếu như không có tình huống đặc thù gì mà nói, vẫn là nên nhanh chóng đem những cái bảo vật này lấy trước tốt hơn.
- Địa điểm tàng bảo kia, chính là ở nơi Cực Đông, trên một tòa hải đảo nhỏ, địa điểm chính là ở chỗ sâu bên trong trung tâm của Lôi Vân Phong Bạo, nguy hiểm vô cùng lớn!
- Chỉ có điều, Lôi Vân Phong Bạo kia căn bản không gây thương tổn đến ta cùng với tiểu gia được!
Thần Long nói.
Lôi Vân Phong Bạo ở sâu bên trong Đông Hải, phong mang cuồng bạo cũng không phải chỉ có một cái!
Ở phía Tây của Tổng bộ Thiên Âm Môn có một cái Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang, nhưng mà đi về phía Đông, vẫn là có một cái Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang.
Cái Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang kia chiều rộng so với cái ở phía Tây của Thiên Âm Môn thì rộng hơn rất nhiều, thậm chí có thể nói, cái Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang kia thật sự là không có đầu cuối. Chưa từng bao giờ có người xuyên qua Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang đi đến phía kia của Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang nhìn xem ở nơi đó rốt cuộc là tình cảnh gì…
Có lẽ, cũng chỉ có Hư Không Võ Thánh mới có thể miễn cưỡng làm ra được chuyện đó.
- Địa điểm tàng bảo kia, chính là ở chỗ sâu bên trong Lôi Vân Phong Bạo Chi Mang hay sao?
Dương Thạc tự nhiên là sẽ không e ngại Lôi Vân Phong Bạo kia.
- Đi! Đến nơi đó xem sao!
Nói xong, Dương Thạc lập tức chuẩn bị, cùng với đám người Thần Long đi đến nơi đó xem đến tột cùng là có thứ gì.
- Trước tiên để các đệ tử của Thiên Âm Môn cùng tiến vào trong không gian của Thập Phương Cà Sa đi!
Dương Thạc cũng không có lập tức liền cùng với đám người Thần Long đi tới Cực Đông, tiến vào chỗ sâu bên trong Lôi Vân Phong Bạo, mà là quyết định trước đem toàn bộ các đệ tử của Thiên Âm Môn cũng đều thu hết vào bên trong không gian Thập Phương Cà Sa của chính mình.
Vẫn là cần phải phòng bị Huyền Long thẹn quá hóa giận, đối với Thiên Âm Môn xuống tay!
Quả thật Thiên Kiếm Thần Thú có thể bất cứ lúc nào cũng nhận biết được động tĩnh của Huyền Long.
Nhưng mà Thiên Kiếm Thần Thú muốn chạy đến, cũng cần phải tốn thời gian hai, ba lần hô hấp. Tuy rằng Dương Thạc có thể ngăn cản được Huyền Long hai ba lần hô hấp, nhưng mà đám đệ tử Thiên Âm Môn này, cũng căn bản không có khả năng ngăn cản được.
Hơn nữa, Thiên Kiếm Thần Thú có thể che chở Dương Thạc đã là rất hiếm có rồi, không có khả năng đem toàn bộ cả Thiên Âm Môn cũng đều che chở luôn được.
Dương Thạc chỉ cần đem đám đệ tử Thiên Âm Môn toàn bộ thu hồi vào bên trong không gian Thập Phương Cà Sa của chính mình, mới có thể hoàn toàn yên tâm.
- Thiên Âm Môn chỉ vừa mới trùng kiến xong chẳng qua cũng chỉ hai năm mà thôi, hiện tại lại phải thả lỏng một đoạn thời gian rồi…
Nhìn xuống Tổng bộ Thiên Âm Môn chỉ vừa mới được kiến tạo không được vài năm, Dương Thạc thoáng có chút thổn thức.
Chính mình gia nhập vào Thiên Âm Môn, không biết đối với Thiên Âm Môn mà nói là phúc hay là họa.
Chẳng qua, ít nhất hiện tại xem ra, Dương Thạc gia nhập Thiên Âm Môn, đối với Thiên Âm Môn mà nói vẫn là lợi lớn hơn hại. Dù sao, nếu như không có Dương Thạc, Thiên Âm Môn chỉ sợ sớm đã bị Nam Man Vương tiêu diệt, không còn tồn tại nữa…
Mà có được Dương Thạc, Thiên Âm Môn chẳng những được bảo vệ, hơn nữa đạt được truyền thừa của Đạo Hoàng, phát triển nhảy vọt. Trong thời gian mấy chục năm, thậm chí cả trăm năm kế tiếp, nếu như là Thiên Âm Môn có thể vững bước phát triển đi lên mà nói, thậm chí hoàn toàn có thể siêu việt Chân Võ Môn, trở thành đệ nhất Thánh địa Võ đạo Thiên hạ!
So sánh với những chuyện này, một chút điểm phiêu lưu căn bản không cần phải nhắc tới.
- Huyền Long cũng không có khả năng chờ đợi ở trong cái thế giới này quá lâu dài! Đợi đến khi Thiên Kiếm Thần Thú rời đi, hẳn là sẽ có cái kết thúc…
Dương Thạc thở ra một hơi thật dài, trong lòng thầm nghĩ.
Thiên Kiếm Thần Thú rời đi, Huyền Long nhất định là sẽ ra tay với Dương Thạc!
Đến lúc đó, sẽ có hai cái kết quả, thứ nhất, Huyền Long ra tay giết chết Dương Thạc, thời điểm đó, Thiên Âm Môn tự nhiên cũng sẽ là không còn tồn tại nữa. Kết quả thứ hai, chính là Huyền Long hoàn toàn không làm gì được Dương Thạc. Như vậy mà nói, Huyền Long tất nhiên là sẽ đi vào Thiên Thánh Giới. Dù sao, hắn ở Nhân Gian Giới cũng căn bản không làm gì được Dương Thạc cả, có lưu lại đây nữa cũng sẽ không có bất cứ ý nghĩa gì cả. Ở lại Nhân Gian Giới, thực lực của hắn cũng sẽ không tiếp tục gia tăng lên nữa, mà Dương Thạc lại có thể đi vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, gia tăng lên trên diện rộng…
Một khi Dương Thạc đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh, nếu như hắn không làm gì được Dương Thạc, thậm chí còn rất khó có thể áp chế được Dương Thạc. Thật sự có thể… sẽ bị Dương Thạc áp chế ngược lại!
Thậm chí là giết ngược lại nữa!
Cho nên một khi không làm gì được Dương Thạc, hắn cần phải rời đi, đi đến Thiên Thánh Giới, tiếp tục đề cao thực lực của chính mình.
- Hết thảy liền xem ta có kịp trước khi Thiên Kiếm tiền bối rời đi, có đủ thực lực để mà chống lại Huyền Long được hay không?
Hai nắm tay Dương Thạc âm thầm nắm chặt lại.
Nghĩ muốn chống lại Huyền Long, căn bản rất khó!
Cũng chính là bởi vì như thế, Dương Thạc mới không buông tha bất cứ cơ hội gì để gia tăng lên thực lực của chính mình.
- Sau khi để đám đệ tử Thiên Âm Môn cũng đều tiến vào trong không gian Thập Phương Cà Sa, liền đi tìm bảo thành do vị Hư Không Võ Thánh độc hành kia lưu lại!
Dương Thạc thầm nghĩ.
o0o
Đông Hải, nơi Cực Đông…
Vù vù vù vù!
Bên trong thiên không, lôi vân rậm rạp, vô số đạo thiểm điện từ bên trong lôi vân không ngừng bắn thẳng ra, chém thẳng vào trong không khí, cơ hồ là đem không khí xé mở ra thành những cái khe nứt lớn. Một mảnh hư không này hỗn loạn đến cực hạn, từng đạo khe nứt không gian thật nhỏ hỗn loạn khắp mọi nơi. Nơi này cho dù cho cường giả Hư Không Võ Thánh sợ là cũng khó mà di chuyển được bên trong phiến hư không này…
- Nơi Cực Đông này, Lôi Vân Phong Bạo, cho tới bây giờ cũng chưa từng có bất cứ kẻ nào có khả năng đi xuyên qua. Phỏng chừng, cũng cùng với phiến không gian hỗn loạn này có quan hệ rất lớn!
Thời điểm này Dương Thạc cùng với Thần Long giống nhau, chậm rãi ở bên trong lôi vân mà tiến lên.
Lôi Vân Phong Bạo, nghe nói là cực kỳ rộng lớn, cho dù là có một vài vị Đại năng siêu cấp, có thể chống lại năng lượng lôi vân, nhưng mà chưa từng có khả năng xuyên qua Lôi Vân Phong Bạo, đi đến một bên khác của Lôi Vân Phong Bạo.
Theo như Dương Thạc suy nghĩ, Lôi Vân Phong Bạo này chưa chắc là rộng lớn đến vô hạn. Chỉ có điều, đi đến ở sâu bên trong Lôi Vân Phong Bạo, trong hư không liền bị xé rách ra thành những đoàn thịt vụn.
Giống như là hình thành nên những đạo Truyền Tống Môn không định hướng vậy.
Ngươi rõ ràng là tiến lên về phía Đông, nhưng lại rất có thể bị truyền tống đến phía Tây. Ngươi cảm giác đã di chuyển đi lên được mấy ngàn dặm, nhưng trên thực tế, cũng chỉ là đang dẫm chân tại chỗ ở chính giữa đám Lôi Vân Phong Bạo này mà thôi.
Như vậy mà nói, như thế nào lại có thể đi qua được Lôi Vân Phong Bạo, đi tới phiến không gian bên kia đây chứ?
- Tập trung!
Tâm niệm vừa động, Dương Thạc ý đồ muốn lợi dụng Thập Phương Cà Sa, tỏa định phiến hư không bên kia của Lôi Vân Phong Bạo.
- Quả nhiên… tỏa định không được?
Ngay sau đó, Dương Thạc lập tức phát giác ra, phiến hư không bên kia của Lôi Vân Phong Bạo căn bản là tỏa định không được.
- Thập Phương Cà Sa tỏa định không được, Hư Không Võ Thánh bình thường chỉ sợ khó có thể đi xuyên qua được. Trừ phi là loại Đại năng siêu cấp giống như là Nhân Hoàng vậy, mới có thể đi xuyên qua đoàn Lôi Vân Phong Bạo này. Đương nhiên là, loại nhân vật có thực lực cấp bậc như là Nhân Hoàng kia, cũng không nhất thiết sẽ phải đặc biệt chạy về Nhân Gian Giới, đi qua đám Lôi Vân Phong Bạo kia để xem bên đó có hình dạng như thế nào…
Dương Thạc thầm nghĩ.
Thiên Thánh Giới, tựa hồ như là một cái thế giới vô cùng khổng lồ.
Nhân Hoàng ở Thiên Thánh Giới, chỉ sợ cũng trở thành một khu vực vô cùng nhỏ. Thiên Thánh Giới so với Nhân Gian Giới sôi động hơn vô số lần, Nhân Hoàng ở trên kia đã đi đến trên kia ổn định, thật sự không nhất thiết là sẽ quay trở về Nhân Gian Giới làm gì, đặc biệt đi xuyên qua Lôi Vân Phong Bạo đi tới khu vực bên kia xem nơi đó là như thế nào.
- Quên đi! Thế giới bên kia rốt cuộc là có hình dáng như thế nào, ta cũng không nhất thiết phải biết làm gì. Tóm lại vẫn là thuộc Nhân Gian Giới, phỏng chừng cho dù bên kia là một phiến đại lục, cường giả bên kia nhiều nhất cũng chỉ giống với nơi này, cũng đều là cấp bậc Hư Không Võ Thánh mà thôi!
Một khi đã không đi được sang bên kia Lôi Vân Phong Bạo, đơn giản, Dương Thạc cũng không cần phải đi.
Nếu như cái thế giới bên kia vô cùng sôi động, cường giả nhiều vô số mà nói… Như vậy lúc này hẳn sẽ có rất nhiều cường giả siêu cấp đi xuyên qua Lôi Vân Phong Bạo, đến được Đại Chu rồi!
Một khi bên kia đã không có ai đi qua đây, bên này cũng không có ai đi qua bên kia, thuyết minh rằng cường giả bên kia thực lực cũng không cao hơn bên này bao nhiêu.
Từ bỏ tâm tư tìm tòi nghiên cứu, Dương Thạc cùng với Thần Long bắt đầu ở bên trong Lôi Vân Phong Bạo tìm kiếm địa điểm tàng bảo của gã Hư Không Võ Thánh độc hành kia.
- Dựa vào, bên trong Lôi Vân Phong Bạo này căn bản không có tọa độ gì cả, muốn tìm được địa điểm kia, quả thật không chút dễ dàng a!
Thần Long có được trí nhớ của Giao Long Ngao Dung, tự nhiên phải đi phía trước dẫn đường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.