Vô Tận Thần Công

Chương 685: Liên tục bùng nổ hai lần, lực lượng hao tổn nhiều

Linh Ẩn Hồ

11/08/2014

Thời gian năm ngàn năm nay Chân Võ đại đế luôn tu luyện, không quá chú ý chuyện gì khác, thậm chí gã không có bao nhiêu bằng hữu.

Nếu nói có bằng hữu thì chỉ một, đó là năm ngàn năm trước, lúc Chân Võ đại đế phi thăng Thiên Thánh giới để lại sủng thú dưới trần gian, Huyền Vũ.

Huyền Vũ bị một người giết chết, kẻ đó chính là Dương Thạc!

Chân Võ đại đế hận Dương Thạc.

Chân Võ đại đế chưa từng nói chuyện này cho bất cứ ai nghe, mối hận này luôn chôn trong lòng gã mười mấy năm nay.

Bây giờ Chân Võ đại đế nghe tin Dương Thạc.

Mặt Chân Võ đại đế liên tục biến đổi.

Chân Võ đại đế chậm rãi nói:

- Tô Thanh Như!

- Ngươi nói đệ tử của Thiên Âm Môn ngươi, Dương Thạc đi vào cảnh giới hư không Võ Thánh, muốn vào Thuần Nhân tộc ta? Tô Thanh Như, ngươi đã nhìn kỹ chưa? Nên biết rằng mười năm trước các ngươi mới vào Thiên Thánh giới, Dương Thạc thì chắc mười mấy năm trước vừa vào cảnh giới Võ Thánh đúng không? Trong mười năm bước vào đẳng cấp hư không Võ Thánh, đi vào Thiên Thánh giới?

Mặt Chân Võ đại đế đầy nghi ngờ.

- Cho dù hắn có tư chất tuyệt vời đột phá đến đẳng cấp hư không Võ Thánh.

Chân Võ đại đế hỏi ngược lại:

- Ngươi nên biết hư không Võ Thánh bình thường vào Thiên Thánh giới không có năng lực đi xa vượt biển đến Bạch Lâm đảo của ta. Hư không Võ Thánh bình thường vào Thiên Thánh giới ít nhất ở trong quân đội phủ nào đó phục dịch trăm năm, có thực lực nhất định rồi mới dám hoạt động tự do trong Thiên Thánh giới. Muốn vượt biển đến Bạch Lâm đảo ít nhất đạt tới đẳng cấp tam tinh, Dương Thạc kia có thể trong mười năm ngắn ngủi đạt được cấp tam tinh không?

- Theo ta thấy người đến chưa chắc là Dương Thạc.

Cuối cùng Chân Võ đại đế tổng kết:

- Tô Thanh Như, sợ là ngươi bị một vài cường giả năm chủng tộc dùng bí pháp che mắt rồi, có lẽ chỉ là ảo giác.

- Cái này ...

Tô Thanh Như không ngờ Chân Võ đại đế nói Dương Thạc chỉ là ảo giác.

Tô Thanh Như không tìm ra lý do để phản bác Chân Võ đại đế.

- Chân Võ tiền bối!

Tô Thanh Như nói:

- Thực lực của ta thấp, nếu như có ảo giác che mắt ta được nhưng chắc chắn không thể giấu giếm Chân Võ tiền bối, xin tiền bối đi tới mép ranh trận pháp nhìn xem có phải là Dương Thạc không.

Chân Võ đại đế nhướng mày nói:

- Kêu ta đi xem?

Chân Võ đại đế hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Ta thấy không cần thiết.

- Ta ở đây thủ hộ mắt đại trận, sao có thể tùy tiện rời đi? Huống chi dù người đến thật sự là Dương Thạc thì sao? Hắn nói huyết mạch của mình không thuần, có được thần thú huyết mạch? Có được thần thú huyết mạch vậy là Bán Thần Thú tộc rồi, không phải Thuần Nhân tộc ta. Không phải người của tộc ta thì phải bài trừ, không là người Thuần Nhân tộc ta thả hắn vào chỉ gây chuyện. Được rồi, ngươi hãy mau đi đi, đừng quấy rầy ta!

Chân Võ đại đế phất tay, trầm giọng quát.

Nghe Chân Võ đại đế nói mấy lời này, Tô Thanh Như nhanh chóng biến sắc mặt nói:

- Cái gì? Không thèm nhìn một cái?

Tô Thanh Như chỉ là cường giả hư không Võ Thánh cấp nhị tinh, nếu thật sự bị người sử dụng ảo giác bí pháp, tạo ra một Dương Thạc che mắt thì cũng là chuyện bình thường. Dương Thạc đến là ảo giác hay sự thực, ai cũng không dám khẳng định.

Ít nhất Tô Thanh Như tin tưởng Dương Thạc có tiềm lực trong mười mấy năm ngắn ngủi đột phá đẳng cấp hư không Võ Thánh đi vào Thiên Thánh giới.

Chân Võ đại đế không tin cũng là bình thường.

Tô Thanh Như tin, Chân Võ đại đế thì không. Rốt cuộc ai đúng, chỉ cần Chân Võ đại đế đích thân đi tới mép trận pháp kiểm tra liền biết, dù sao gã là cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh, có thực lực cường đại, cho dù là năm chủng tộc trên Bạch Lâm đảo thi triển ảo giác cũng không thể che mắt gã được.

Tô Thanh Như không thể ngờ là nàng nêu ý kiến Chân Võ đại đế đi nhìn xem lại bị gã lập tức từ chối.

Tọa trấn mắt đại trận phòng hộ của Thuần Nhân tộc nên không thể tùy tiện đi?

Chỉ là lấy cớ!

đại trận phòng hộ của Thuần Nhân tộc này từ ức vạn vạn năm trước, khi Thuần Nhân tộc hưng thịnh đã lưu truyền lại một báu vật trận pháp.

Tuy cần cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh tọa trấn mắt trận nhưng rời đi một chốc không thành vấn đề.

Rõ ràng Chân Võ đại đế không muốn tra xét.

Chân Võ đại đế còn nói dù là Dương Thạc thì huyết mạch của hắn không thuần tịnh, không thể xem như người Thuần Nhân tộc, còn nói không phải người tộc ta thì phải bài trừ. Dù Tô Thanh Như có dốt nát cũng đã đoán ra Chân Võ đại đế bài xích Dương Thạc.

Tô Thanh Như sắc mặt âm trầm nói:

- Chân Võ tiền bối!



Tô Thanh Như âm trầm nhìn Chân Võ đại đế, lạnh lùng chất vấn:

- Không phải người tộc ta thì phải bài trừ? Hiện tại trong Thuần Nhân tộc ta Đại Bằng Kim Sí tiền bối vốn chính là thú tộc, sau này máu thịt diễn hóa ẩn chứa một chút huyết mạch nhân tộc, xem như là Bán Thần Thú tộc, tại sao Chân Võ tiền bối có thể chấp nhận Đại Bằng Kim Sí tiền bối nhưng không nhận Dương Thạc? Lúc trước Đại Bằng Kim Sí tiền bối, Thần Quy Vương tiền bối cùng Nhân Hoàng điện hạ vào Thiên Thánh giới thì sao Chân Võ tiền bối không nhắc tới câu không phải người tộc ta thì phải bài trừ đi?

Nghe Tô Thanh Như nói, Chân Võ đại đế biến sắc mặt nói:

- A? Tô Thanh Như, ta không cần ngươi dạy!

- Trở về cho ta!

Chân Võ đại đế lạnh lùng quát:

- Ta có mở ra đại trận hay không không cần ngươi lo!

Tô Thanh Như hừ lạnh một tiếng:

- Chân Võ, ngươi không mở Tô Thanh Như thì ta chỉ có thể đi tìm Phật Ấn tiền bối hoặc là Nhân Hoàng điện hạ! Lúc trước Nhân Hoàng điện hạ rất xem trọng Dương Thạc, ta không tin Nhân Hoàng điện hạ sẽ không cho Dương Thạc trở lại Thuần Nhân tộc!

Chân Võ đại đế sắc mặt cực kỳ âm trầm nói:

- Ngươi ...!

Chân Võ đại đế lạnh lùng quát:

- Nay Nhân Hoàng điện hạ bế quan tiềm tu, tên Phật Ấn chắc không dám đối đầu với ta. Tô Thanh Như, ngươi suy nghĩ cho kỹ, nếu gây đến cuối cùng chứng minh Dương Thạc do cường giả năm chủng tộc tạo ra ảo giác thì ngươi sẽ chịu Thuần Nhân tộc trách phạt!

Tô Thanh Như không nói một lời, bước chân không chút tạm dừng.

Trong Thuần Nhân tộc rất ít có cường giả hư không Võ Thánh, mặc dù Tô Thanh Như chỉ là cấp nhị tinh nhưng có địa vị khá cao trong Thuần Nhân tộc.

Tô Thanh Như làm trái ý kiến của Chân Võ đại đế nhưng gã không thể ngăn cản nàng, đương nhiên gây đến cuối cùng nếu là Tô Thanh Như sai thì nàng sẽ chịu phạt.

Bên ngoài đại trận phòng hộ của Thuần Nhân tộc.

- A? Đến bây giờ đại trận phòng hộ của Thuần Nhân tộc vẫn chưa mở ra? Chắc là Chân Võ đại đế có ý kiến với ta nên không muốn mở ra đại trận này.

Dương Thạc không phải ngu ngốc, hơi nghĩ liền hiểu Tô Thanh Như gặp chuyện gì.

Lúc trước Dương Thạc giết Huyền Long là sủng thú của Chân Võ đại đế.

Bình thường quan hệ của võ giả với sủng thú rất tốt, giết sủng thú ngang với thù giết vợ.

Dù sao đối với võ giả vô cùng cường đại thì dù là thê tử cũng không thể cùng mình đi thời gian dài, sủng thú luôn bên mình sinh hoạt mấy chục, mấy trăm năm, thậm chí là ngàn vạn năm.

Chân Võ đại đế biết Dương Thạc đến, không đi ra liều mạng với hắn đã xem như lấy đại cục làm trọng .

- Huyền Long bị ta giết chết cũng là gieo gió gặt bão.

Dương Thạc thầm nghĩ:

- Dù Chân Võ đại đế có cảm tình tốt với Huyền Long đến đâu nhưng bây giờ không cho ta vào là cố ý làm khó dễ, không hiểu lý lẽ.

Huyền Long bị giết không thể đổ lỗi cho Dương Thạc.

Chân Võ đại đế vì điềun ày mà không cho Dương Thạc đi vào đại trận phòng hộ của Thuần Nhân tộc thì cũng là người không tốt lành gì, gã không hiểu lý lẽ, thị phi.

- Thanh Như có thể tìm được Nhân Hoàng điện hạ, mở đại trận cho ta vào chăng?

Giờ phút này, Dương Thạc không ôm hy vọng vào Chân Võ đại đế nữa, đành trông chờ vào Minh Kiều, thủ lĩnh Thuần Nhân tộc.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi Dương Thạc nghĩ như vậy thì phía xa phương tây, chân trời có mấy bóng người như tia chớp xuất hiện.

Mười mấy cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh năm chủng tộc trên Bạch Lâm đảo đã truy kích đến.

- Tiểu tử, ngoan ngoãn chịu chết đi!

- Ha ha ha ha ha ha! Trên người của ngươi có được thần thú huyết mạch, sớm không phải là Thuần Nhân tộc huyết mạch tinh thuần, ngươi không phải đại trận phòng hộ được!

- Tiểu tử, không phải người tộc ta thì phải bài trừ, Thuần Nhân tộc không thể nào tin tưởng vào ngươi. Nếu ngươi là người trong Bán Thần Thú tộc, chỉ cần thề độc nguyện ý tham gai vào Thiết Y tộc của ta thì Thiết Y tộc sẽ đối đãi với ngươi như thượng khách. Ngươi và người Thuần Nhân tộc không chung đường, chúng ta mới là minh hữu thật sự!

Mười một cường giả cấp ngũ tinh lao nhanh tới, chưa đến trước mặt Dương Thạc thì giọng ồm ồm đã vang lên. Tộc trưởng của Thiết Y tộc, Thiết Phiên Chính quăng cành ô liu cho Dương Thạc.

Gia nhập vào Thiết Y tộc sẽ được đối đãi như thượng khách.

Nên biết lúc trước Thiết Y tộc tổn thất hai hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh vào tay Dương Thạc khiến Thiết Y tộc từ chủng tộc đứng đầu Bạch Lâm đảo rớt xuống hàng chủng tộc yếu nhất. Nếu không phải Điệp Y tộc hầu như không còn cường giả cấp ngũ tinh thì e rằng Thiết Y tộc đã xếp chót rồi.

Nếu có thể mời chào Dương Thạc thì ...

Thực lực của Dương Thạc tuyệt đối là đẳng cấp ngũ tinh đỉnh, gần với bá chủ đẳng cấp ngũ tinh.

Một cường giả có thể so với bốn, năm cấp ngũ tinh.



Chỉ cần có được Dương Thạc thì chẳng những tổn thất được bù đắp, Thiết Y tộc sẽ vẫn là chủng tộc đứng đầu Bạch Lâm đảo. Trừ phi tộc truonwgr Cửu Túc Thú tộc đi vào đẳng cấp lục tinh, nếu không thì chẳng thể áp chế Thiết Y tộc được.

- Chiêu lãm tiểu tử này?

- Tiểu tử, nếu ngươi chịu tham gia vào Cửu Túc Thú tộc ta thì sẽ được làm trưởng lão!

- Nhân Mã tộc ta nguyện đưa ra vị trí trưởng lão, nếu ngươi không đồng ý thì hôm nay ngươi tới số rồi!

Mấy cường giả chủng tộc khác cũng quát to.

Thực lực của Dương Thạc không thể xem thường.

Mười hai vị siêu cấp cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh vây giết vậy mà Dương Thạc có thể giết chết tộc trưởng của Điệp Y tộc, Thải Vân Thanh, trọng thương trưởng lão Mã Phục Hải cấp ngũ tinh, có thể nói bây giờ dù mười mấy cường giả của bốn chủng tộc xuống tay với Dương Thạc, tuy có cơ hội giết hắn nhưng bên ta sẽ phải tổn thất một, hai người.

Nếu có thể kéo Dương Thạc vào thì ... Chẳng những không có tổn thất, thực lực của năm chủng tộc tăng mạnh, là chuyện có lợi không một hại.

Đối mặt mười mấy cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh mời chào, mặt Dương Thạc không biểu tình:

- Kêu ta thề độc tham gia vào các ngươi?

Khóe môi Dương Thạc cong lên.

- Nếu trong năm chủng tộc có cường giả cấp lục tinh trấn giữ thì có thể chấn nhiếp ta, buộc ta gia nhập vào các ngươi. Đáng tiếc, năm chủng tộc các ngươi không có người nào, chỉ bằng vào các ngươi muốn uy hiếp ta, khiến ta khuất phục là không thể nào!

Dương Thạc quát to:

- Muốn chiến thì chiến, đừng nói nhiều!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Dương Thạc lắc người lao nhanh hướng mười mấy cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh.

- Tiểu tử muốn chết!

- Tộc trưởng Mã Phục Long, hai người Nhân Mã tộc các ngươi, hai vị Thiết Y tộc cùng ta ra tay giết Dương Thạc này, mấy người còn lại tùy thời hành động!

Đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào nhanh chóng lấy ra bốn loại vũ khí, khẽ quát, cùng hai người tộc trưởng của Nhân Mã tộc, Mã Phục Long, trưởng lão Mã Phục Tông vọt hướng Dương Thạc.

Nhân Mã tộc là mạnh nhất trong năm chủng tộc, hai người Thiết Y tộc là tiếp theo. Đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào sớm nhìn ra Dương Thạc sợ công kích loại không có mũi nhọn, công kích sắc nhọn như của Kiếm Ngư Nhân tộc có tác dụng rất yếu với hắn.

Hai cường giả Nhân Mã tộc và Cửu Bá Đào, cường giả mạnh nhất Cửu Túc Thú tộc phụ trách chủ công.

Ba người Kiếm Ngư Nhân tộc và hai cường giả Cửu Túc Thú tộc khác tùy thời hành động. Còn một hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh Nhân Mã tộc, trưởng lão Mã Phục Hải thì không chạy theo tới đây, thần hồn của gã bị thương nặng, đã quay về Nhân Mã tộc dưỡng thương.

- Ra tay!

- Diệt tiểu tử này!

Hai cường giả Nhân Mã tộc, hai cường giả Thiết Y tộc cộng với đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào, năm người lao nhanh hướng Dương Thạc.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Các loại vũ khí tấn công Dương Thạc.

Dương Thạc quát to:

- Bạo!

Người Dương Thạc nổ tung, khóa thành hạt nguyên tố nhanh chóng tránh khỏi vòng công sát thứ nhất của năm cường giả.

Đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Còn muốn dùng lại chiêu này sao? Dù thân hình ngươi nổ tung tránh khỏi chúng ta tấn công nhưng thần hồn của ngươi sẽ lộ ra, ta công kích thần hồn của ngươi! u minh chi hải!

Đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào lắc người bắn ra hơi thở nguyên tố thủy đen như mực. Trong khoảnh khắc bao phủ phạm vi mấy trăm trượng, nguyên tố thủy đen như mực mang theo mùi tanh nồng nặc, hiển nhiên cực kỳ độc.

Vù vù vù vù vù!

Cách mấy trăm trượng, thân hình Dương Thạc nhanh chóng ngưng tụ ra.

- Nguy rồi!

Mới nãy Dương Thạc nổ người, thần hồn còn ở gần đám người đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào, bị nguyên tố thủy đen như mực u minh chi hải chạm trúng như có khối sắt bị quăng vào dung dịch toan kêu xèo xèo. Trong phút chốc tổn thất một phần lực lượng thần hồn, nếu không phải Dương Thạc phản ứng nhanh mau chóng chạy trốn tới mấy trăm trượng lại ngưng tụ ra thân hình thì e rằng thần hồn sẽ bị tổn thương nghiêm trọng hơn.

- Chiêu tự bạo này vô dụng rồi, tiểu tử, đi chết đi!

Tuy Dương Thạc chạy ra mấy trăm trượng nhưng khoảng cách quá ngắn, đặc biệt là đối với hai cường giả Nhân Mã tộc. Vèo một tiếng, tộc trưởng của Nhân Mã tộc, Mã Phục Long, trưởng lão Mã Phục Tông lao nhanh tới trước mặt Dương Thạc, đâm ra trường thương.

Dương Thạc sắc mặt âm trầm nói:

- Hai con Nhân Mã? Tuy tốc độ đủ nhanh nhưng sức linh hoạt quá thấp mà muốn tấn công ta sao?

Dương Thạc lắc người, vèo vèo hai tiếng nhanh chóng tránh khỏi trường mâu trong tay hai Nhân Mã tộc.

Trong phút chốc Dương Thạc tới sau lưng hai Nhân Mã tộc.

- Nguyên tố vũ sát!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Thần Công

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook