Chương 568: Lôi Âm chân nhân báo thù
Linh Ẩn Hồ
20/06/2014
Một thanh âm bạo vang, mặc dù cánh cửa đá này cực kỳ cứng rắn, nhưng
mà dưới sự va chạm của Cửu Dương Phân Thân cánh giới Thần binh Lục cấp
của Dương Thạc, thật giống như là một khối đậu hủ vậy, trực tiếp vỡ nát
ra. Ngay sau đó, Dương Thạc hiển nhiên là đã đi thẳng vào bên trong cánh cửa dá. Thần Long cũng hét lớn lên một tiếng, thân hình vừa động, ầm ầm một tiếng, theo sau Dương Thạc đụng thẳng vào đó.
- Hửm?
Đi vào đến bên trong cánh cửa đá kia, Thần Long nhìn quanh bốn phía, lập tức phát hiện ra, bên trong cánh cửa đá này chính là một cái thạch thất có phạm vi khoảng chừng bảy tám mươi trượng. Bên trong thạch thất, được đặt dày đặc khoảng chừng hơn mười kiện Pháp khí các loại. Đẳng cấp thấp nhất cũng là cấp bậc Thần binh Tứ cấp. Đương nhiên, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ có cấp bậc Thần binh Ngũ cấp mà thôi. Mặt khác, một vài linh dược, thiên tài địa bảo cũng có không ít.
Ở bên trong cái thạch thất này, đối diện với vị trí của cánh cửa đá được đặt ngay ngắn một cái bồ đoàn, mà bên trên cái bồ đoàn này, đang ngồi ngay ngắn một đạo hư ảnh của một lão đạo sĩ.
- Ha ha ha… Ba ngàn năm rồi, rốt cuộc cũng có người đến đây rồi!
Ngay khoảnh khắc khi Dương Thạc cùng với Thần Long vào đến nơi này, hai mắt của đạo hư ảnh này chợt mở ra, ha ha cười to.
Trên mặt đạo hư ảnh này, mang theo vài phần tà khí nhàn nhạt.
- Chúc mừng ngươi, tiểu tử, không ngờ có thể xông qua được tầng tầng trở ngại, tiến vào trong động phủ của Lôi Ân chân nhân ta! Không tệ, không tệ! Ngoài kia có điện quang lôi đình, còn có các cơ quan nhỏ mà ta cố tình thiết trí nữa! Nói như vậy ngươi hẳn cũng có thể cảm nhận được a!
- Có phải là ngươi vừa nghĩ đến, xông qua được mấy tầng nguy cơ, trở ngại này, tiến vào trong động phủ Lôi Âm chân nhân của ta, ngươi liền có thể nhận được truyền thừa của Lôi Âm chân nhân này sao? Nhìn xem đi! Bên trong động phủ này của ta, có tổng cộng ba mươi bốn kiện Pháp khí Bí bảo, thiên tài địa bảo vô số, bảo vật không hề ít, đối với cường giả Võ Thánh cũng đều có tác dụng thật lớn… Thậm chí còn có một chút đan dược, có thể khiến cho Tam Trọng Lôi Âm Võ Thánh càng dễ dàng đột phá lên cảnh giới Tứ Trọng Lôi Âm Võ Thánh…
- Thế nào? Động tâm rồi sao?
Trên mặt đạo hư ảnh hiện lên nụ cười tà ác.
Nhưng mà ngay sau đó, trên mặt đạo hư ảnh này chợt hiện lên một tia dữ tợn.
- Chỉ tiếc! Ngươi đã sai lầm rồi!
- Ngươi xông qua được mấy đạo cơ quan này, tới được chỗ này, chỉ tiếc là… không có phần thưởng!
- Cái đang chờ đợi ngươi, chỉ có duy nhất một cái kết quả, đó chính là… tử vong! Ha ha ha… Nhìn thấy một tên thiên tài siêu cấp, xông qua những trạm kiểm soát thật mạnh, tới được nơi này, mưu toan nhận được bí bảo truyền thừa của ta, cuối cùng lại chỉ có thân chết đạo vong! Cảm giác như vậy, thật sự là quá mức kỳ diệu! Ngươi… vị Lôi Âm chân nhân của ta đùa giỡn rồi! Ha ha ha…
- Hãy chết đi!
Đạo hư ảnh này vừa mới nói xong, cánh tay vung lên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bên trên mặt đất đột nhiên nổi lên hai ụ đất lớn, ngay sau đó, hai ụ đất lớn kia vỡ ra, hai cái thây khô cực kỳ gầy gò đột nhiên từ dưới lòng đất chui lên, phóng thẳng lên, lao thẳng về phía Dương Thạc!
- Đây chính là Tam Âm Càn Thi do Lôi Âm chân nhân ta luyện chế ra, khi còn sống chính là cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh! Để cho ngươi chết trong tay của chúng nó đi! Ha ha ha…
Lôi Âm chân nhân, Tam Âm Càn Thi?
Nghe được đạo hư ảnh nói ra liên tiếp hai cái tên này, sắc mặt Dương Thạc nhất thời ngưng trọng lại cực điểm. Rất hiển nhiên, đến hiện tại, kẻ ngốc cũng biết được, đạo hư ảnh này cũng chính là vị Lôi Âm chân nhân kia, lưu lại cái động phủ này, căn bản không phải là vì để những cái bảo vật, đan dược, công pháp truyền thừa của hắn cấp cho những người hữu duyên…
Mà là, hoàn toàn vì muốn hại người!
Mặc dù có những thiên tài siêu cấp, trải qua những hung hiểm thật lớn, đi đến tòa động phủ này, cuối cùng cũng sẽ bị tên Lôi Âm chân nhân kia khống chế hai khối Tam Âm Càn Thi, mạnh mẽ đánh chết!
- Hay cho một tên Lôi Âm chân nhân âm độc a!
Hai hàng lông mày của Dương Thạc gắt gao nhắm chặt lại.
- Thiếu gia, cái gã Hư Không Võ Thánh độc hành này, đúng là Lôi Âm chân nhân vào ba ngàn năm trước, đã từng quấy rối một vị nữ đệ tử thiên tài của Thiên Âm Môn chúng ta, cuối cùng thì lại quất ngựa truy phong, khiến cho vị nữ đệ tử tiền bối kia của Thiên Âm Môn ảm đạm tự sát! Vị Môn chủ Thiên Âm Môn ngay lúc đó đã ra tay đánh cho hắn trọng thương, chỉ tiếc là cuối cùng khiến cho hắn chạy thoát, không có hoàn toàn đánh chết hắn được! Không thể tưởng tượng được, hắn cuối cùng không ngờ lại đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh!
Ở bên trong không gian của Thập Phương Cà Sa, thanh âm của Dương Địch lập tức truyền ra.
Bởi vì chủ nhân của mười ba đầu Giao Long này chính là một gã Hư Không Võ Thánh độc hành, cơ hồ cùng với người khác không có bất cứ liên hệ gì cả, cho nên thân phận cụ thể của hắn mãi vẫn luôn là một điều bí ẩn.
Nền văn minh Nhân loại trong thời gian vạn năm nay, xuất hiện hơn mười vị cường giả Hư Không Võ Thánh.
Nhưng mà, cũng có một vài cường giả độc hành, bế quan tiềm tu, có đạt đến được cảnh giới Hư Không Võ Thánh hay không, cũng không ai biết được cả…
Cơ hồ cách khoảng chừng một trăm năm, cũng đều sẽ có một hai cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh tiến hành bế quan tiềm tu, tìm kiếm đột phá. Cuối cùng mấy gã cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh này cũng không có xuất hiện thêm lần nào nữa, bọn họ rốt cuộc có tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh hay không, cũng không ai biết rõ ràng.
Nguyên nhân chính là bởi vì như vậy, tuy rằng trước kia đám người Dương Thạc đã biết, chủ nhân của mười ba đầu Giao Long kia chính là một vị cường giả độc hành vào hơn ba ngàn năm trước đã tiến vào cấp bậc Hư Không Võ Thánh, nhưng mà ai cũng không thể xác định được thân phận của hắn. Dù sao, ba ngàn năm trước, cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh bế quan tiềm tu cũng không phải chỉ có một hai người, ai cũng không biết chính xác được rốt cuộc là người nào đã có đột phát…
- Không ngờ lại là cừu địch của Thiên Âm Môn?
- Khó trách, mười ba đầu Giao Long kia vừa mới xuất thế, liền chạy đến đối phó Thiên Âm Môn!
Trong lòng Dương Thạc liền hiểu rõ.
Tên Lôi Âm chân nhân này hiển nhiên nhân phẩm thấp kém đến tận cùng, làm người cũng thập phần cực đoan, thập phần tâm ngoan thủ lạt!
Cũng chỉ có loại người như vậy, mới có thể thiết trí ra một cái động phủ như vậy, cũng không phải là vì truyền thừa, mà là vì muốn hành hạ đến chết những nhân vật thiên tài có thể tiến vào trong động phủ này.
Ầm ầm ầm!
Cơ hồ chính là đồng thời khi Dương Thạc suy nghĩ như vậy, hai cỗ Tam Âm Càn Thi vừa mới xuất hiện kia không ngờ đã phóng tới trước mặt của Dương Thạc.
- Gào gào gào!
Hai tên Tam Âm Càn Thi này, tuy rằng có hình dạng con người, nhưng mà lại phát ra thanh âm tê rống giống như là mãnh thú vậy, hung hãn đến cực hạn.
Hai tay dang ra, những cái móng tay độ dài ước chừng khoảng một thước hướng về phía Dương Thạc hung hăng đánh thẳng tới.
- Đây chính là Tam Âm Càn Thi, chính là dùng thân thể cường giả cấp bậc Võ Thánh luyện chế mà thành, luyện thành Tam Âm Càn Thi. Tuy rằng không thể sử dụng Bí pháp vũ kỹ công kích, nhưng mà thân hình thì lại so sánh với lúc còn sống còn cường đại hơn mấy lần. Hơn nữa nó bất tử bất diệt, trừ phi đem chúng nó hoàn toàn đánh nát. Nếu như không mà nói, bất luận là bị thương thế nghiêm trọng đến cỡ nào, cũng rất ít ảnh hưởng đến sức chiến đấu của chúng nó!
Thanh âm của Dương Địch lại một lần nữa từ bên trong không gian của Thập Phương Cà Sa truyền ra.
- Biết rồi!
Sắc mặt Dương Thạc lạnh lùng, thân hình rất nhanh lui về phía sau, sớm né tránh khỏi một kích của hai gã Tam Âm Càn Thi này.
- Hửm? Cái tên tiểu tử này, không ngờ lại còn có Bí bảo Không gian!
Hư ảnh của Lôi Âm chân nhân kia rốt cuộc cũng là hư ảnh của cường giả cấp bậc Hư Không Võ Thánh lưu lại, nhãn lực vô cùng mạnh mẽ, không ngờ có thể nhìn thấu được không gian Thập Phương Cà Sa của Dương Thạc.
- Thiên Âm Môn… bên trong Bí bảo Không gian của ngươi, lại có đệ tử Thiên Âm Môn?
- Được! Được! Thiên Âm Môn cùng với ta có thù hận không chết không ngừng! Năm đó Môn chủ Thiên Âm Môn đánh cho ta bị thương, khiến cho ta phải chạy trốn đến chỗ sâu bên trong Lôi Vân Phong Bạo ẩn nấp. Nếu như không phải ta đủ may mắn, nếu như không thể đi vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, chỉ sợ sớm đã bị hôi phi yên diệt rồi! Chỉ tiếc, về sau tuy rằng ta có thể tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, nhưng mà là do mạnh mẽ lợi dụng một loại Bí pháp để đột phá… Sau khi đột phá xong, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống…
- Cũng chính là bởi vì như thế, ta thậm chí cũng không kịp tìm Thiên Âm Môn gây phiền toái, chỉ có thể đi vào Thiên Thánh Giới, đi tìm kiếm một đường sinh cơ…
- Đại cừu, đã không thể kết thúc!
- Hiện tại không thể tưởng tượng được, tuyệt thế thiên tài của Thiên Âm Môn ngươi, không ngờ lại chạy đến động phủ của ta! Ha ha ha… đó chính là báo ứng a! Các ngươi cũng đều phải chết!
Đạo hư ảnh Lôi Âm chân nhân kia nhe răng cười to, kêu lên.
Hắn chính là loại người có thù tất báo, năm đó đột phá đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh, cũng không phải là do khinh thường không muốn đến Thiên Âm Môn báo thù.
Chính là, bởi vì lúc trước khi hắn đột phá cảnh giới, thân bị trọng thương, về sau lại là mạnh mẽ đột phá, để lại di chứng, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, hắn mới không dám tìm đến Thiên Âm Môn gây phiền toái, mà trước tiến nhập lên Thiên Thánh Giới, tìm kiếm một đường sinh cơ.
Mười ba tên Giao Long kia trên thực tế là một đám sủng thú do Lôi Âm chân nhân ở bên cạnh khu vực Lôi Vân Phong Bạo thu nhận được. Thời gian bọn chúng đi theo Lôi Âm chân nhân không dài, đối với những chuyện tình của Lôi Âm chân nhân cũng không thập phần hiểu biết, mới nghĩ lầm là Lôi Âm chân nhân khinh thường không muốn so đo cùng với Thiên Âm Môn.
Cũng chính là bởi vì mười ba đầu Giao Long kia đi theo Lôi Âm chân nhân thời gian không dài, cho nên bên trong Thiên Âm Môn mới không có bất cứ ghi chép gì về chúng nó…
Hiện tại, những cường giả thiên tài của Thiên Âm Môn như Dương Thạc, Dương Địch đã đến đây, nếu như có thể hành hạ đến chết những gã thiên tài Thiên Âm Môn này, Lôi Âm chân nhân tự nhiên có thể xả được một hồi khẩu khí thật lớn!
- Ra tay! Ra tay!
- Đem bọn chúng hoàn toàn giết chết!
Hư ảnh của Lôi Âm chân nhân điên cuồng kêu to.
- Ân? Thật muốn giết chết chúng ta hay sao?
Ngay tại thời điểm này, sắc mặt Dương Thạc có chút trầm xuống.
- Có lẽ nếu như bản thể của ngươi quay trở lại Nhân Gian Giới, rất có thể đem chúng ta chém giết a! Đáng tiếc! Hiện tại ngươi vốn không phải là bản thể, mà chỉ là một đạo hư ảnh tàn hồn mà thôi! Mấy cỗ Tam Âm Càn Thi này của ngươi, đối phó với những cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh khác mà nói, chính là đủ sức, nhưng mà gặp phải ta mà nói, cũng không tính là cái gì!
Quát nhẹ một tiếng, thân hình của Dương Thạc mạnh mẽ hành động!
Hắn cũng không hề có chút nào lui lại phía sau, mà ngược lại chính là hướng về phía một cỗ Tam Âm Càn Thi hung hăng phóng đi!
Ầm ầm!
Nắm tay vừa động, một quyền đã đánh ra!
- Hẻm? Tiểu tử muốn chết!
Nhìn thấy Dương Thạc có những động tác như vậy, hư ảnh Lôi Âm chân nhân liền mừng rỡ.
Sức lực của Tam Âm Càn Thi mạnh mẽ đến cực hạn, bản thân là do thi thể của cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh luyện chế mà thành. Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, cho dù là thân thể nhân loại bình thường nhất, khí lực cũng rất có thể đạt đến cường độ của Thần binh Thiên Âm Môn cấp, luyện thành Tam Âm Càn Thi, khí lực ít nhất cũng tăng lên một bậc, đạt đến cấp bậc Thần binh Tứ cấp, thậm chí còn có thể đạt đến cường độ Thần binh Ngũ cấp nữa!
Trong mắt của Lôi Âm chân nhân, nếu như Dương Thạc trốn tránh không chịu đánh, còn có thể có một đường sinh cơ, mạnh mẽ đối kháng thì hẳn phải chết không chút nghi ngờ.
Ầm ầm!
Ngay trong khoảnh khắc khi Lôi Âm chân nhân nghĩ đến những cái này, nắm tay của Dương Thạc đã hung hăng cùng với cánh tay của Tam Âm Càn Thi va chạm cùng một chỗ.
Thanh âm bạo vang phát ra…
Rắc rắc rắc! Rắc rắc rắc!
Ngay sau đó, một thanh âm giống như là mảnh gỗ vỡ vụn đột nhiên vang lên. Ngay sau đó trong nháy mắt, đầu Tam Âm Càn Thi kia đột nhiên tru lên thê lương.
- Cái này… như thế nào lại như vậy?
Hai mắt Lôi Âm chân nhân trừng lớn, hắn rõ ràng nhìn thấy, cỗ Tam Âm Càn Thi mạnh mẽ vô cùng kia cùng với Dương Thạc mạnh mẽ đối kháng, không ngờ không thể đánh cho Dương Thạc bị trọng thương, mà ngược lại, dưới một quyền của Dương Thạc, cánh tay của Tam Âm Càn Thi kia giống như là làm bằng gốm sứ thủy tinh gì đó vậy, trực tiếp vỡ vụn ra… Mà cánh tay của Dương Thạc, thì lại không có chút tổn hao gì!
- Còn chưa đến cấp bậc Thần binh Ngũ cấp, cũng dám ở trước mặt ta sính uy sao?
Cái mà Dương Thạc sử dụng, chính là Cửu Dương Phân Thân, cường độ Thần binh Lục cấp cứng đối cứng, trong lúc đương thời, cơ hồ không có địch thủ, cho dù là một ít thần binh lợi khí, chém lên trên người của Dương Thạc, chỉ sợ là cũng sẽ mạnh mẽ đứt đoạn!
- Vỡ ra cho ta!
Quát mạnh một tiếng, Dương Thạc đánh mạnh ra một trảo, sớm đã chụp thẳng lên trên cổ của cỗ Tam Âm Càn Thi đã bị thương kia.
Răng rắc!
Bóp mạnh một tiếng, phần cổ của Tam Âm Càn Thi đồng dạng giống như gốm sứ thủy tinh vậy, vỡ tung ra, nhưng mà không ngờ cũng không có nửa giọt máu nào vọt ra cả.
- Rống rống rống!
Cổ gãy, cái đầu của Tam Âm Càn Thi bay văng ra, nhưng trong miệng của hắn vẫn như trước không ngừng kêu rống liên tục.
Cỗ thân thể đã mất đi đầu lâu kia cũng không có đánh mất sinh cơ, một cánh tay còn sót lại mạnh mẽ vung lên, đánh thẳng lên trên ngực của Dương Thạc, một chân cũng hướng về phía Dương Thạc hung hăng đá thẳng tới.
Phanh! Phanh!
Thanh âm trầm đục truyền ra, cánh tay của Tam Âm Càn Thi mạnh mẽ nện lên trên người của Dương Thạc, trực tiếp chấn vỡ!
Một chân mạnh mẽ đá tới kia, cuối cùng cũng bị chấn cho vỡ tung ra… Tam Âm Càn Thi này, chỉ còn lại có một cái thân thể, hơn nữa một cái chân…
- Vỡ tung!
Quát khẽ một tiếng, một chân Dương Thạc đá ra, đem một chân cuối cùng của Tam Âm Càn Thi cũng đá vỡ tung. Quả đấm chợt động, ầm ầm một tiếng, đem thân thể của Tam Âm Càn Thi hoàn toàn đánh nát!
- Dựa vào! Thân thể Tam Âm Càn Thi này thật ra quá cứng rắn a!
Cũng đồng thời trong lúc này, một cỗ Tam Âm Càn Thi khác sớm đã bị Thần Long gắt gao cuốn lấy.
Chẳng qua Tam Âm Càn Thi này hung hãn vô cùng, khí lực mạnh mẽ, thậm chí độ cứng so với thân thể Thần Long còn muốn cứng rắn hơn nhiều, trong lúc nhất thời, Thần Long cuốn lấy hắn, đối với hắn lại không thể tạo thành bất cứ thương tổn nào cả.
- Con mẹ nó! Cho dù ngươi có cường đại đến thế nào đi chăng nữa, bổn long cũng phải đánh nát ngươi! Ngươi có trốn cũng không thoát đâu! Vỡ tung cho ta!
Giờ phút này Thần Long cũng trở nên ngoan cường, thân mình dụng lực một cái, đầu Tam Âm Càn Thi bị hắn cuốn lấy, toàn thân phát ra tiếng vang rắc rắc, oanh một tiếng, trực tiếp vỡ thành một đám mảnh vụn…
Đây chính là tác dụng của lực lượng cường đại!
Tam Âm Càn Thi này thật giống như là một con búp bê bằng gốm sứ, trong ruột rỗng, ngoài da mỏng manh. Thần Long thì lại là một người có lực lượng cực kỳ mạnh mẽ. Lấy cường độ thân thể của người bình thường, có lẽ xa xa cũng không bằng được gốm sứ, nhưng mà mạnh mẽ dùng sức lên, đem một cái ống sứ kép rỗng ruột mạnh mẽ bóp nát vẫn là vô cùng đơn giản.
Chỉ thoáng trong nháy mắt lúc đó, hai cỗ Tam Âm Càn Thi không ngờ đã chết đi!
- Không có khả năng! Cái này tuyệt đối không có khả năng!
Mắt thấy hai cỗ Tam Âm Càn Thi không ngờ chỉ trong chớp mắt đã bị tiêu diệt, đạo hư ảnh Lôi Âm chân nhân kia nhất thời đại biến.
- Hắc hắc… còn có cái lão giả ngươi nữa, hư ảnh Thần hồn? Vừa lúc bổn long ta thật ra có thể đem ngươi thôn phệ đi, thu hoạch bí pháp của ngươi! Ngoan ngoãn đến đây đi!
Cười hắc hắc, Thần Long nhìn chằm chằm về phía đạo hư ảnh Thần hồn của Lôi Âm chân nhân kia, thân hình phốc một tiếng, thẳng tắp đánh tới, cái miệng há rộng ra, liền đem đạo hư ảnh kia mạnh mẽ nuốt xuống.
- Không!
Thanh âm thê lương từ trong đạo hư ảnh Lôi Âm chân nhân kia truyền ra.
- Ta chính là hư ảnh của Hư Không Võ Thánh, các ngươi dám giết ta sao?
- Tương lai đi tới Thiên Thánh Giới, chờ chân thân của ta đem đám người các ngươi hoàn toàn diệt sát a!
Lôi Âm chân nhân kia không ngừng kêu gào.
- Mạnh miệng?
- Đi chết đi!
Thần Long há to miệng một cái, đem đạo hư ảnh kia hoàn toàn thôn phệ vào. Thanh âm của Lôi Âm chân nhân hoàn toàn tiêu tán, không còn kêu gào thêm nửa câu nữa…
- Hửm?
Đi vào đến bên trong cánh cửa đá kia, Thần Long nhìn quanh bốn phía, lập tức phát hiện ra, bên trong cánh cửa đá này chính là một cái thạch thất có phạm vi khoảng chừng bảy tám mươi trượng. Bên trong thạch thất, được đặt dày đặc khoảng chừng hơn mười kiện Pháp khí các loại. Đẳng cấp thấp nhất cũng là cấp bậc Thần binh Tứ cấp. Đương nhiên, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ có cấp bậc Thần binh Ngũ cấp mà thôi. Mặt khác, một vài linh dược, thiên tài địa bảo cũng có không ít.
Ở bên trong cái thạch thất này, đối diện với vị trí của cánh cửa đá được đặt ngay ngắn một cái bồ đoàn, mà bên trên cái bồ đoàn này, đang ngồi ngay ngắn một đạo hư ảnh của một lão đạo sĩ.
- Ha ha ha… Ba ngàn năm rồi, rốt cuộc cũng có người đến đây rồi!
Ngay khoảnh khắc khi Dương Thạc cùng với Thần Long vào đến nơi này, hai mắt của đạo hư ảnh này chợt mở ra, ha ha cười to.
Trên mặt đạo hư ảnh này, mang theo vài phần tà khí nhàn nhạt.
- Chúc mừng ngươi, tiểu tử, không ngờ có thể xông qua được tầng tầng trở ngại, tiến vào trong động phủ của Lôi Ân chân nhân ta! Không tệ, không tệ! Ngoài kia có điện quang lôi đình, còn có các cơ quan nhỏ mà ta cố tình thiết trí nữa! Nói như vậy ngươi hẳn cũng có thể cảm nhận được a!
- Có phải là ngươi vừa nghĩ đến, xông qua được mấy tầng nguy cơ, trở ngại này, tiến vào trong động phủ Lôi Âm chân nhân của ta, ngươi liền có thể nhận được truyền thừa của Lôi Âm chân nhân này sao? Nhìn xem đi! Bên trong động phủ này của ta, có tổng cộng ba mươi bốn kiện Pháp khí Bí bảo, thiên tài địa bảo vô số, bảo vật không hề ít, đối với cường giả Võ Thánh cũng đều có tác dụng thật lớn… Thậm chí còn có một chút đan dược, có thể khiến cho Tam Trọng Lôi Âm Võ Thánh càng dễ dàng đột phá lên cảnh giới Tứ Trọng Lôi Âm Võ Thánh…
- Thế nào? Động tâm rồi sao?
Trên mặt đạo hư ảnh hiện lên nụ cười tà ác.
Nhưng mà ngay sau đó, trên mặt đạo hư ảnh này chợt hiện lên một tia dữ tợn.
- Chỉ tiếc! Ngươi đã sai lầm rồi!
- Ngươi xông qua được mấy đạo cơ quan này, tới được chỗ này, chỉ tiếc là… không có phần thưởng!
- Cái đang chờ đợi ngươi, chỉ có duy nhất một cái kết quả, đó chính là… tử vong! Ha ha ha… Nhìn thấy một tên thiên tài siêu cấp, xông qua những trạm kiểm soát thật mạnh, tới được nơi này, mưu toan nhận được bí bảo truyền thừa của ta, cuối cùng lại chỉ có thân chết đạo vong! Cảm giác như vậy, thật sự là quá mức kỳ diệu! Ngươi… vị Lôi Âm chân nhân của ta đùa giỡn rồi! Ha ha ha…
- Hãy chết đi!
Đạo hư ảnh này vừa mới nói xong, cánh tay vung lên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bên trên mặt đất đột nhiên nổi lên hai ụ đất lớn, ngay sau đó, hai ụ đất lớn kia vỡ ra, hai cái thây khô cực kỳ gầy gò đột nhiên từ dưới lòng đất chui lên, phóng thẳng lên, lao thẳng về phía Dương Thạc!
- Đây chính là Tam Âm Càn Thi do Lôi Âm chân nhân ta luyện chế ra, khi còn sống chính là cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh! Để cho ngươi chết trong tay của chúng nó đi! Ha ha ha…
Lôi Âm chân nhân, Tam Âm Càn Thi?
Nghe được đạo hư ảnh nói ra liên tiếp hai cái tên này, sắc mặt Dương Thạc nhất thời ngưng trọng lại cực điểm. Rất hiển nhiên, đến hiện tại, kẻ ngốc cũng biết được, đạo hư ảnh này cũng chính là vị Lôi Âm chân nhân kia, lưu lại cái động phủ này, căn bản không phải là vì để những cái bảo vật, đan dược, công pháp truyền thừa của hắn cấp cho những người hữu duyên…
Mà là, hoàn toàn vì muốn hại người!
Mặc dù có những thiên tài siêu cấp, trải qua những hung hiểm thật lớn, đi đến tòa động phủ này, cuối cùng cũng sẽ bị tên Lôi Âm chân nhân kia khống chế hai khối Tam Âm Càn Thi, mạnh mẽ đánh chết!
- Hay cho một tên Lôi Âm chân nhân âm độc a!
Hai hàng lông mày của Dương Thạc gắt gao nhắm chặt lại.
- Thiếu gia, cái gã Hư Không Võ Thánh độc hành này, đúng là Lôi Âm chân nhân vào ba ngàn năm trước, đã từng quấy rối một vị nữ đệ tử thiên tài của Thiên Âm Môn chúng ta, cuối cùng thì lại quất ngựa truy phong, khiến cho vị nữ đệ tử tiền bối kia của Thiên Âm Môn ảm đạm tự sát! Vị Môn chủ Thiên Âm Môn ngay lúc đó đã ra tay đánh cho hắn trọng thương, chỉ tiếc là cuối cùng khiến cho hắn chạy thoát, không có hoàn toàn đánh chết hắn được! Không thể tưởng tượng được, hắn cuối cùng không ngờ lại đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh!
Ở bên trong không gian của Thập Phương Cà Sa, thanh âm của Dương Địch lập tức truyền ra.
Bởi vì chủ nhân của mười ba đầu Giao Long này chính là một gã Hư Không Võ Thánh độc hành, cơ hồ cùng với người khác không có bất cứ liên hệ gì cả, cho nên thân phận cụ thể của hắn mãi vẫn luôn là một điều bí ẩn.
Nền văn minh Nhân loại trong thời gian vạn năm nay, xuất hiện hơn mười vị cường giả Hư Không Võ Thánh.
Nhưng mà, cũng có một vài cường giả độc hành, bế quan tiềm tu, có đạt đến được cảnh giới Hư Không Võ Thánh hay không, cũng không ai biết được cả…
Cơ hồ cách khoảng chừng một trăm năm, cũng đều sẽ có một hai cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh tiến hành bế quan tiềm tu, tìm kiếm đột phá. Cuối cùng mấy gã cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh này cũng không có xuất hiện thêm lần nào nữa, bọn họ rốt cuộc có tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh hay không, cũng không ai biết rõ ràng.
Nguyên nhân chính là bởi vì như vậy, tuy rằng trước kia đám người Dương Thạc đã biết, chủ nhân của mười ba đầu Giao Long kia chính là một vị cường giả độc hành vào hơn ba ngàn năm trước đã tiến vào cấp bậc Hư Không Võ Thánh, nhưng mà ai cũng không thể xác định được thân phận của hắn. Dù sao, ba ngàn năm trước, cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh bế quan tiềm tu cũng không phải chỉ có một hai người, ai cũng không biết chính xác được rốt cuộc là người nào đã có đột phát…
- Không ngờ lại là cừu địch của Thiên Âm Môn?
- Khó trách, mười ba đầu Giao Long kia vừa mới xuất thế, liền chạy đến đối phó Thiên Âm Môn!
Trong lòng Dương Thạc liền hiểu rõ.
Tên Lôi Âm chân nhân này hiển nhiên nhân phẩm thấp kém đến tận cùng, làm người cũng thập phần cực đoan, thập phần tâm ngoan thủ lạt!
Cũng chỉ có loại người như vậy, mới có thể thiết trí ra một cái động phủ như vậy, cũng không phải là vì truyền thừa, mà là vì muốn hành hạ đến chết những nhân vật thiên tài có thể tiến vào trong động phủ này.
Ầm ầm ầm!
Cơ hồ chính là đồng thời khi Dương Thạc suy nghĩ như vậy, hai cỗ Tam Âm Càn Thi vừa mới xuất hiện kia không ngờ đã phóng tới trước mặt của Dương Thạc.
- Gào gào gào!
Hai tên Tam Âm Càn Thi này, tuy rằng có hình dạng con người, nhưng mà lại phát ra thanh âm tê rống giống như là mãnh thú vậy, hung hãn đến cực hạn.
Hai tay dang ra, những cái móng tay độ dài ước chừng khoảng một thước hướng về phía Dương Thạc hung hăng đánh thẳng tới.
- Đây chính là Tam Âm Càn Thi, chính là dùng thân thể cường giả cấp bậc Võ Thánh luyện chế mà thành, luyện thành Tam Âm Càn Thi. Tuy rằng không thể sử dụng Bí pháp vũ kỹ công kích, nhưng mà thân hình thì lại so sánh với lúc còn sống còn cường đại hơn mấy lần. Hơn nữa nó bất tử bất diệt, trừ phi đem chúng nó hoàn toàn đánh nát. Nếu như không mà nói, bất luận là bị thương thế nghiêm trọng đến cỡ nào, cũng rất ít ảnh hưởng đến sức chiến đấu của chúng nó!
Thanh âm của Dương Địch lại một lần nữa từ bên trong không gian của Thập Phương Cà Sa truyền ra.
- Biết rồi!
Sắc mặt Dương Thạc lạnh lùng, thân hình rất nhanh lui về phía sau, sớm né tránh khỏi một kích của hai gã Tam Âm Càn Thi này.
- Hửm? Cái tên tiểu tử này, không ngờ lại còn có Bí bảo Không gian!
Hư ảnh của Lôi Âm chân nhân kia rốt cuộc cũng là hư ảnh của cường giả cấp bậc Hư Không Võ Thánh lưu lại, nhãn lực vô cùng mạnh mẽ, không ngờ có thể nhìn thấu được không gian Thập Phương Cà Sa của Dương Thạc.
- Thiên Âm Môn… bên trong Bí bảo Không gian của ngươi, lại có đệ tử Thiên Âm Môn?
- Được! Được! Thiên Âm Môn cùng với ta có thù hận không chết không ngừng! Năm đó Môn chủ Thiên Âm Môn đánh cho ta bị thương, khiến cho ta phải chạy trốn đến chỗ sâu bên trong Lôi Vân Phong Bạo ẩn nấp. Nếu như không phải ta đủ may mắn, nếu như không thể đi vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, chỉ sợ sớm đã bị hôi phi yên diệt rồi! Chỉ tiếc, về sau tuy rằng ta có thể tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, nhưng mà là do mạnh mẽ lợi dụng một loại Bí pháp để đột phá… Sau khi đột phá xong, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống…
- Cũng chính là bởi vì như thế, ta thậm chí cũng không kịp tìm Thiên Âm Môn gây phiền toái, chỉ có thể đi vào Thiên Thánh Giới, đi tìm kiếm một đường sinh cơ…
- Đại cừu, đã không thể kết thúc!
- Hiện tại không thể tưởng tượng được, tuyệt thế thiên tài của Thiên Âm Môn ngươi, không ngờ lại chạy đến động phủ của ta! Ha ha ha… đó chính là báo ứng a! Các ngươi cũng đều phải chết!
Đạo hư ảnh Lôi Âm chân nhân kia nhe răng cười to, kêu lên.
Hắn chính là loại người có thù tất báo, năm đó đột phá đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh, cũng không phải là do khinh thường không muốn đến Thiên Âm Môn báo thù.
Chính là, bởi vì lúc trước khi hắn đột phá cảnh giới, thân bị trọng thương, về sau lại là mạnh mẽ đột phá, để lại di chứng, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, hắn mới không dám tìm đến Thiên Âm Môn gây phiền toái, mà trước tiến nhập lên Thiên Thánh Giới, tìm kiếm một đường sinh cơ.
Mười ba tên Giao Long kia trên thực tế là một đám sủng thú do Lôi Âm chân nhân ở bên cạnh khu vực Lôi Vân Phong Bạo thu nhận được. Thời gian bọn chúng đi theo Lôi Âm chân nhân không dài, đối với những chuyện tình của Lôi Âm chân nhân cũng không thập phần hiểu biết, mới nghĩ lầm là Lôi Âm chân nhân khinh thường không muốn so đo cùng với Thiên Âm Môn.
Cũng chính là bởi vì mười ba đầu Giao Long kia đi theo Lôi Âm chân nhân thời gian không dài, cho nên bên trong Thiên Âm Môn mới không có bất cứ ghi chép gì về chúng nó…
Hiện tại, những cường giả thiên tài của Thiên Âm Môn như Dương Thạc, Dương Địch đã đến đây, nếu như có thể hành hạ đến chết những gã thiên tài Thiên Âm Môn này, Lôi Âm chân nhân tự nhiên có thể xả được một hồi khẩu khí thật lớn!
- Ra tay! Ra tay!
- Đem bọn chúng hoàn toàn giết chết!
Hư ảnh của Lôi Âm chân nhân điên cuồng kêu to.
- Ân? Thật muốn giết chết chúng ta hay sao?
Ngay tại thời điểm này, sắc mặt Dương Thạc có chút trầm xuống.
- Có lẽ nếu như bản thể của ngươi quay trở lại Nhân Gian Giới, rất có thể đem chúng ta chém giết a! Đáng tiếc! Hiện tại ngươi vốn không phải là bản thể, mà chỉ là một đạo hư ảnh tàn hồn mà thôi! Mấy cỗ Tam Âm Càn Thi này của ngươi, đối phó với những cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh khác mà nói, chính là đủ sức, nhưng mà gặp phải ta mà nói, cũng không tính là cái gì!
Quát nhẹ một tiếng, thân hình của Dương Thạc mạnh mẽ hành động!
Hắn cũng không hề có chút nào lui lại phía sau, mà ngược lại chính là hướng về phía một cỗ Tam Âm Càn Thi hung hăng phóng đi!
Ầm ầm!
Nắm tay vừa động, một quyền đã đánh ra!
- Hẻm? Tiểu tử muốn chết!
Nhìn thấy Dương Thạc có những động tác như vậy, hư ảnh Lôi Âm chân nhân liền mừng rỡ.
Sức lực của Tam Âm Càn Thi mạnh mẽ đến cực hạn, bản thân là do thi thể của cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh luyện chế mà thành. Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, cho dù là thân thể nhân loại bình thường nhất, khí lực cũng rất có thể đạt đến cường độ của Thần binh Thiên Âm Môn cấp, luyện thành Tam Âm Càn Thi, khí lực ít nhất cũng tăng lên một bậc, đạt đến cấp bậc Thần binh Tứ cấp, thậm chí còn có thể đạt đến cường độ Thần binh Ngũ cấp nữa!
Trong mắt của Lôi Âm chân nhân, nếu như Dương Thạc trốn tránh không chịu đánh, còn có thể có một đường sinh cơ, mạnh mẽ đối kháng thì hẳn phải chết không chút nghi ngờ.
Ầm ầm!
Ngay trong khoảnh khắc khi Lôi Âm chân nhân nghĩ đến những cái này, nắm tay của Dương Thạc đã hung hăng cùng với cánh tay của Tam Âm Càn Thi va chạm cùng một chỗ.
Thanh âm bạo vang phát ra…
Rắc rắc rắc! Rắc rắc rắc!
Ngay sau đó, một thanh âm giống như là mảnh gỗ vỡ vụn đột nhiên vang lên. Ngay sau đó trong nháy mắt, đầu Tam Âm Càn Thi kia đột nhiên tru lên thê lương.
- Cái này… như thế nào lại như vậy?
Hai mắt Lôi Âm chân nhân trừng lớn, hắn rõ ràng nhìn thấy, cỗ Tam Âm Càn Thi mạnh mẽ vô cùng kia cùng với Dương Thạc mạnh mẽ đối kháng, không ngờ không thể đánh cho Dương Thạc bị trọng thương, mà ngược lại, dưới một quyền của Dương Thạc, cánh tay của Tam Âm Càn Thi kia giống như là làm bằng gốm sứ thủy tinh gì đó vậy, trực tiếp vỡ vụn ra… Mà cánh tay của Dương Thạc, thì lại không có chút tổn hao gì!
- Còn chưa đến cấp bậc Thần binh Ngũ cấp, cũng dám ở trước mặt ta sính uy sao?
Cái mà Dương Thạc sử dụng, chính là Cửu Dương Phân Thân, cường độ Thần binh Lục cấp cứng đối cứng, trong lúc đương thời, cơ hồ không có địch thủ, cho dù là một ít thần binh lợi khí, chém lên trên người của Dương Thạc, chỉ sợ là cũng sẽ mạnh mẽ đứt đoạn!
- Vỡ ra cho ta!
Quát mạnh một tiếng, Dương Thạc đánh mạnh ra một trảo, sớm đã chụp thẳng lên trên cổ của cỗ Tam Âm Càn Thi đã bị thương kia.
Răng rắc!
Bóp mạnh một tiếng, phần cổ của Tam Âm Càn Thi đồng dạng giống như gốm sứ thủy tinh vậy, vỡ tung ra, nhưng mà không ngờ cũng không có nửa giọt máu nào vọt ra cả.
- Rống rống rống!
Cổ gãy, cái đầu của Tam Âm Càn Thi bay văng ra, nhưng trong miệng của hắn vẫn như trước không ngừng kêu rống liên tục.
Cỗ thân thể đã mất đi đầu lâu kia cũng không có đánh mất sinh cơ, một cánh tay còn sót lại mạnh mẽ vung lên, đánh thẳng lên trên ngực của Dương Thạc, một chân cũng hướng về phía Dương Thạc hung hăng đá thẳng tới.
Phanh! Phanh!
Thanh âm trầm đục truyền ra, cánh tay của Tam Âm Càn Thi mạnh mẽ nện lên trên người của Dương Thạc, trực tiếp chấn vỡ!
Một chân mạnh mẽ đá tới kia, cuối cùng cũng bị chấn cho vỡ tung ra… Tam Âm Càn Thi này, chỉ còn lại có một cái thân thể, hơn nữa một cái chân…
- Vỡ tung!
Quát khẽ một tiếng, một chân Dương Thạc đá ra, đem một chân cuối cùng của Tam Âm Càn Thi cũng đá vỡ tung. Quả đấm chợt động, ầm ầm một tiếng, đem thân thể của Tam Âm Càn Thi hoàn toàn đánh nát!
- Dựa vào! Thân thể Tam Âm Càn Thi này thật ra quá cứng rắn a!
Cũng đồng thời trong lúc này, một cỗ Tam Âm Càn Thi khác sớm đã bị Thần Long gắt gao cuốn lấy.
Chẳng qua Tam Âm Càn Thi này hung hãn vô cùng, khí lực mạnh mẽ, thậm chí độ cứng so với thân thể Thần Long còn muốn cứng rắn hơn nhiều, trong lúc nhất thời, Thần Long cuốn lấy hắn, đối với hắn lại không thể tạo thành bất cứ thương tổn nào cả.
- Con mẹ nó! Cho dù ngươi có cường đại đến thế nào đi chăng nữa, bổn long cũng phải đánh nát ngươi! Ngươi có trốn cũng không thoát đâu! Vỡ tung cho ta!
Giờ phút này Thần Long cũng trở nên ngoan cường, thân mình dụng lực một cái, đầu Tam Âm Càn Thi bị hắn cuốn lấy, toàn thân phát ra tiếng vang rắc rắc, oanh một tiếng, trực tiếp vỡ thành một đám mảnh vụn…
Đây chính là tác dụng của lực lượng cường đại!
Tam Âm Càn Thi này thật giống như là một con búp bê bằng gốm sứ, trong ruột rỗng, ngoài da mỏng manh. Thần Long thì lại là một người có lực lượng cực kỳ mạnh mẽ. Lấy cường độ thân thể của người bình thường, có lẽ xa xa cũng không bằng được gốm sứ, nhưng mà mạnh mẽ dùng sức lên, đem một cái ống sứ kép rỗng ruột mạnh mẽ bóp nát vẫn là vô cùng đơn giản.
Chỉ thoáng trong nháy mắt lúc đó, hai cỗ Tam Âm Càn Thi không ngờ đã chết đi!
- Không có khả năng! Cái này tuyệt đối không có khả năng!
Mắt thấy hai cỗ Tam Âm Càn Thi không ngờ chỉ trong chớp mắt đã bị tiêu diệt, đạo hư ảnh Lôi Âm chân nhân kia nhất thời đại biến.
- Hắc hắc… còn có cái lão giả ngươi nữa, hư ảnh Thần hồn? Vừa lúc bổn long ta thật ra có thể đem ngươi thôn phệ đi, thu hoạch bí pháp của ngươi! Ngoan ngoãn đến đây đi!
Cười hắc hắc, Thần Long nhìn chằm chằm về phía đạo hư ảnh Thần hồn của Lôi Âm chân nhân kia, thân hình phốc một tiếng, thẳng tắp đánh tới, cái miệng há rộng ra, liền đem đạo hư ảnh kia mạnh mẽ nuốt xuống.
- Không!
Thanh âm thê lương từ trong đạo hư ảnh Lôi Âm chân nhân kia truyền ra.
- Ta chính là hư ảnh của Hư Không Võ Thánh, các ngươi dám giết ta sao?
- Tương lai đi tới Thiên Thánh Giới, chờ chân thân của ta đem đám người các ngươi hoàn toàn diệt sát a!
Lôi Âm chân nhân kia không ngừng kêu gào.
- Mạnh miệng?
- Đi chết đi!
Thần Long há to miệng một cái, đem đạo hư ảnh kia hoàn toàn thôn phệ vào. Thanh âm của Lôi Âm chân nhân hoàn toàn tiêu tán, không còn kêu gào thêm nửa câu nữa…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.