Chương 429: Ngươi là cái đinh rỉ gì mà đòi dạy dỗ ta?
Linh Ẩn Hồ
06/05/2014
Nhưng…
Bây giờ, mộ của Nhân Hoàng mở ra sẽ dẫn theo các hiện tượng kỳ lạ, chỉ sợ các cường giả trong thiên hạ cũng đã chú ý tới.
Nếu bây giờ tiến vào mộ của Nhân Hoàng thì đám người Trác Tử Dương, Huyền Vũ yêu thánh còn có thể chiếm chút tiên cơ.
Nếu đợi thêm vài ngày nữa, những cường giả siêu cấp kia sẽ nhao nhao kéo đến. Lúc đó, dù họ có thể dễ dàng tiến vào mộ của Nhân Hoàng nhưng Trác Tử Dương cùng Huyền Vũ yêu thánh sẽ gần như không có tiên cơ gì nữa rồi.
- Trác sư đệ, ngươi cùng mọi người ở đây tạo Chân Vũ Thất Sát Trận, ngăn cản cao thủ ở các nơi. Bổn toạ sẽ dùng thân thể thạch quy tiến vào mộ của Nhân Hoàng. Tuy năng lượng hư không mênh mông khổng lồ nhưng chưa chắc có thể phá được phòng ngự của thạch quy.
Huyền Vũ yêu thánh nói.
Lực phòng ngự của thạch quy cũng tương đương với đỉnh cấp đương thời.
Tuyệt đối không thua kém so với Đại Bằng Kim Sí Vương.
Huống chi, cảnh giới võ đạo của hắn cũng không yếu, đã đạt đến cấp độ Võ Thánh lôi âm cấp năm.
Ít nhất, loại công kích cấp độ lôi âm cấp năm của Dương Thiên rất khó làm phân thân thạch quy của Huyền Vũ bị thương. Tuy lúc này phân thân thạch quy tiến vào mộ của Nhân Hoàng sẽ có nguy hiểm nhưng không phải không có cơ hội.
Dù khi phân thân thạch quy tiếp xúc với cột năng lượng hư không rồi bị thương thì Huyền Vũ yêu thánh còn có phân thân huyền xà, có thể nghĩ cách cứu ra phân thân thạch quy được.
Nói tóm lại, để phân thân thạch quy tiến vào mộ của Nhân Hoàng, còn Trác Tử Dương cùng sáu đại Võ Thánh khác bày Chân Vũ Thất Sát trận để ngăn cản các cao thủ khác là biện pháp tốt nhất rồi.
- Được, Huyền Vũ sư huynh, cẩn thận một chút.
Trác Tử Dương không hề do dự, lập tức gật đầu, trầm giọng nói.
- Ừ.
Hai cái đầu của Huyền Vũ yêu thánh gật nhẹ, bốn chân của phân thân thạch quy nhanh chóng di chuyển đến gần cột năng lượng hư không.
Ầm ầm!
Mà đúng lúc phân thân thạch quy bắt đầu di chuyển, từ trên bầu trới phía xa vang lên mấy tiếng ầm ầm. Đột nhiên, xoẹt một tiếng, hư không bị mở ra một lỗ thủng cực lớn.
Một chiếc chiến xa màu vàng khổng lồ từ trong hư không lao ra.
Giống như Đại Hành sơn đè xuống, phát ra mấy tiếng ầm ầm rồi nhanh chóng đến trước mặt đám Võ Thánh Chân Vũ môn cùng Trác Tử Dương. Không chờ Trác Tử Dương cùng các Võ Thánh của Chân Vũ môn kịp phản ứng, chiếc Thiên Binh Chiến Xa này đã đến trước mặt một gã Võ Thánh của Chân Vũ môn. Chíu...u...u! một luồng ánh sáng trắng loé lên, tên Võ Thánh Chân Vũ môn này lập tức bị bắt lên chiếc Thiên Binh Chiến Xa màu vàng kia. Đứng ở đầu xe, bị một người đàn ông cao lớn, khí vũ hiên ngang túm chặt hắn.
- Trác Tử Dương, Từ Thanh Dương, Triệu Kiếm Dương, Tôn Hồng Dương, hơn mười năm không gặp, phong thái các vị vẫn như trước, trừ Trác Tử Dương thì thoạt nhìn mấy vị cũng không có tiến bộ nhỉ.
Một giọng nói trầm thấp từ trên Thiên Binh Chiến Xa này truyền ra.
- Hừ. Nam Cung Phá Thiên, chuyện riêng của Chân Vũ môn chúng ta mà cần Thiên Kiếm Môn các ngươi nhúng tay vào hay sao.
Sau khi Trác Tử Dương nghe xong mấy lời của Nam Cung Thương liền trầm mặt xuống.
Hắn không trực tiếp nói chuyện với Nam Cung Thương mà nhìn thẳng Nam Cung Phá Thiên bên cạnh Nam Cung Thương, trầm giọng quát nhỏ. Có thể thấy, Trác Tử Dương nghĩ rằng, Nam Cung Thương còn chưa đủ tư cách nói chuyện với mình.
- Tử Quỳnh chính là đệ tử của Chân Vũ môn. Nàng trở lại Chân Vũ môn không phải do bất kì ai bắt buộc. Chúng ta cũng hỏi qua ý kiến của nàng về việc muốn nàng tu luyện bí pháp song tu. Tử Quỳnh cũng không phản đối thì Thiên Kiếm Môn các người có tư cách gì truy hỏi? Nam Cung Phá Thiên, ta khuyên ngươi nên dạy dỗ tốt đệ tử Thiên Kiếm Môn, đừng ăn nói bậy bạ.
Trác Tử Dương vung tay áo, hừ lạnh.
- Ngươi…
Nam Cung Thương nghe được lời này của Trác Tử Dương, liền biến sắc.
Nháy mắt, sắc mặt hắn đã đỏ lên.
Lúc trước, Nam Cung Thương nhìn thấy Lâm Tử Quỳnh lần đầu tiên thì đã có ý với Lâm Tử Quỳnh rồi.
Chẳng qua lúc đó, cảm tình giữa hai sư huynh muội Lâm Tử Quỳnh cùng với Dương Môn rất tốt, mặc dù chỉ là tình đồng môn, không phải tình cảm nam nữ, nhưng cũng không dễ dàng dao động.
Nhưng trong trận đánh trên lôi đài Thiên Vũ Môn ở kinh thành, khi Dương Môn đấu với Dương Thạc, hắn không chỉ thua kém về thực lực mà còn bị mất mặt. Điều này làm cho Lâm Tử Quỳnh đánh giá Dương Môn thấp đi. Mà trong một hai năm gần đây, Nam Cung Thương nhiều lần tiếp xúc với Lâm Tử Quỳnh, nên Lâm Tử Quỳnh cũng có chút ấn tượng tốt đối với Nam Cung Thương.
Nhưng, đó chỉ là ấn tượng tốt mà thôi, không được tính là tình yêu nam nữ.
Về sau, Chân Vũ môn triệu hồi Lâm Tử Quỳnh, khuyên Lâm Tử Quỳnh tu luyện bí pháp song tu của Chân Vũ môn với Dương Môn. Lâm Tử Quỳnh cũng không phản đối quá mạnh. Bởi dù sao, tình cảm giữa nàng với Nam Cung Thương không tính là quá thân thiết, mà từ trước đến nay, môn phái của hai người vẫn luôn bất hoà. Nên sâu trong nội tâm Lâm Tử Quỳnh, nàng cùng Nam Cung Thương gần như không có khả năng tiến tới.
Mà Dương Môn, ngoại trừ lúc trước có biểu hiện không tốt khi đối mặt với Dương Thạc thì những lúc còn lại cũng được coi là quân tử ôn nhu. Lâm Tử Quỳnh coi hắn là huynh trưởng nên cũng không quá bài xích.
Vậy nên, muốn Lâm Tử Quỳnh cùng Dương Môn tạo thành một đôi tu luyện theo phương pháp song tu thì Lâm Tử Quỳnh cũng sẽ không quá phản đối.
Nam Cung Thương cũng biết việc này.
Bây giờ, hắn đến Chân Vũ môn đòi người thì vẫn hơi vô lý.
- Tử Dương huynh.
Nhưng đúng lúc này, Nam Cung Phá Thiên lên tiếng.
- Ta và ngươi đều là tiền bối trong giới võ đạo. Nếu chúng ta còn muốn nhúng tay vào yêu hận tình cừu của bọn trẻ thì không phải quá mất mặt đi. Cha con ta đến Huyền Vũ sơn không phải để hỏi tội ngươi. Ngươi chỉ cần để Lâm Tử Quỳnh đi ra, ở trước mặt chúng ta nói rõ ràng việc này là được. Nếu Lâm Tử Quỳnh quyết tâm ở lại Chân Vũ môn thì cha con ta sẽ không nhắc lại chuyện này.
Nam Cung Phá Thiên chậm rãi nói.
Nam Cung Phá Thiên là kẻ bao che con cái. Lần này, hắn đến Huyền Vũ sơn, một là vì mộ của Nhân Hoàng mở ra, hai là vì chuyện của Nam Cung Thương và Lâm Tử Quỳnh.
- Muốn Tử Quỳnh đi ra để nói rõ mọi chuyện sao?
Trác Tử Dương nheo mắt, chợt hừ lạnh một tiếng.
- Hừ, ngươi cho rằng đệ tử Chân Vũ môn ta là Thiên Kiếm Môn các ngươi có thể gọi đến là đến ngay hay sao? Tử Quỳnh đang tu luyện Thuần Dương Vô Cực Trúc Cơ của Chân Vũ môn ta, sau khi luyện thành thì có thể song tu với Dương Môn. Bây giờ đang là thời khắc mấu chốt, nếu nàng đi ra sẽ nhiễu loạn tâm tình, ảnh hưởng tới tu luyện. Đứa con kia của ngươi có thể chịu trách nhiệm được sao.
Trác Tử Dương lạnh lùng nói.
- Nam Cung Phá Thiên.
Mà đúng lúc Trác Tử Dương vừa nói xong những lời này, cái tên Phật Sống Mật Tông của Kim Phật tự chợt mở miệng.
Tên Phật Sống Mật Tông chính là cường giả đã chuyển thế hai lần, chắc cũng khoảng 150 – 160 tuổi, thông hiểu thiên văn địa lý, nên nói ngôn ngữ Đại Chu rất trôi chảy.
- Chúng ta đến Huyền Vũ sơn chỉ vì mộ của Nhân Hoàng đã mở ra, nhưng ngươi lại còn vì chuyện nhi nữ tình trường của con ngươi mà dây dưa không dứt với Trác Tử Dương, không phải bỏ nặng cầu nhẹ hay sao. Nam Cung Phá Thiên, bây giờ chúng ta liên thủ với Hoả La vương, đồng loạt ra tay, chắc chắn có thể phá được trận pháp của Chân Vũ môn.
- Sau đó. Chúng ta tiến vào mộ của Nhân Hoàng, tìm kiếm cơ duyên, đây mới là việc quan trọng nhất.
Phật Sống Mật Tông trầm giọng nói.
Phật Sống Mật Tông, Nam Cung Phá Thiên, Hoả La vương đều là cường giả siêu cấp tầng thứ hai hiện nay.
Lại cộng thêm ba đại hộ pháp Võ Thánh của Mật tông, tăng thêm Nam Cung Thương cũng là Võ Thánh, tổng cộng có bảy Võ Thánh, nên chưa chắc đã thua bảy đại Võ Thánh của Chân Vũ môn.
Tính tổng sức chiến đấu của họ thì còn hơn bên Chân Vũ môn.
Vậy nên, họ muốn phá tan trận pháp của Chân Vũ môn, xông vào hầm mộ của Nhân Hoàng là chuyện khá dễ dàng.
- Nam Cung Phá Thiên, lấy đại cục làm trọng.
Cùng lúc đó, Hoả La vương ở phương bắc cũng trầm giọng nói.
- Các ngươi muốn liên thủ phá trận pháp của Chân Vũ môn chúng ta sao?
- Xem ra, các ngươi không coi Huyền Vũ yêu thánh ta ra gì. Muốn tới thì cứ tới đây đi.
Nhưng lúc này, Huyền Vũ yêu thánh bên cạnh Trác Tử Dương trầm giọng quát khẽ.
Chỉ nói về thực lực thì phân thân huyền xà không hề thua kém với mấy người Nam Cung Phá Thiên và Hoả La vương. Cộng thêm Trác Tử Dương thì bên Chân Vũ môn cũng có hai vị cường giả siêu cấp tầng thứ hai.
Ngoài ra, Thanh Dương chân nhân, Hồng Dương chân nhân, Kiếm Dương chân nhân, đều là Võ Thánh lôi âm tầng bốn, thực lực hơn hẳn Võ Thánh bình thường.
Dù họ không dựa vào Thất Sát Trận của Chân Vũ môn thì khi họ chiến đấu với đám người Nam Cung Phá Thiên, Phật Sống Mật Tông, Hoả La vương cũng sẽ không rơi xuống hạ phong. Bây giờ, họn hắn còn có thêm trận pháp thì cũng không khó để ngăn lại ba đại cao thủ này.
Thực lực của hai bên tương đương nhau.
Bởi vì như thế, nên tuy đám người Phật Sống Mật Tông, Hoả La vương đều muốn lập tức xông vào hầm mộ của Nhân Hoàng nhưng vẫn còn kiêng kị nên chưa ra tay trước.
- Hừ, hoà thượng, ngươi là Phật Sống Mật Tông của Kim Phật tự, thanh tâm quả dục, không có tình cảm nam nữ. Chuyện giữa ta với Tử Quỳnh còn không đến phiên ngươi xen vào. Ngươi muốn xông vào mộ của Nhân Hoàng thì cứ đi trước. Hai cha con ta không ngăn cản ngươi. Ngươi không được phép ra lệnh cho cha ta.
Lúc hai bên đang giằng co thì Nam Cung Thương hừ lạnh một tiếng, lườm Phật Sống Mật Tông một cái, nói.
Vừa rồi, Nam Cung Phá Thiên và Trác Tử Dương đang nói về chuyện của Lâm Tử Quỳnh.
Thế mà Phật Sống Mật Tông lại ngắt lời. Điều này khiến cho Nam Cung Thương rất không cam lòng.
- Cái gì?
Phật Sống Mật Tông thấy Nam Cung Thương dám quát to với mình liền nhíu lại hai hàng lông mày.
- Nam Cung Phá Thiên, quản tốt đệ tử Thiên Kiếm Môn các ngươi. Lúc chúng ta nói chuyện, đừng để tiểu bối xen vào.
Phật Sống Mật Tông lạnh lùng nói.
- Tiểu bối sao?
Không chờ Nam Cung Phá Thiên và Nam Cung Thương nói tiếp, một giọng nói đột ngột vang lên.
Một người thanh niên khoảng hai mươi tuổi, chậm rãi đi tới bên này.
Hắn mặc áo giáp màu bạc, gần như bao trùm toàn bộ khuôn mặt cùng đầu, sau lưng đeo một thanh trường đao, cũng nặng tương đương với kiếm Phá Thiên của Nam Cung Thương.
Người này đúng là Dương Thạc.
- Phật Sống Mật Tông, hiện nay ngươi tối đa cũng chỉ hơn hai mươi tuổi mà thôi. Trước mặt các tiền bối Nam Cung, Hoả La vương Đái Lặc, Tử Dương chân nhân, Huyền Vũ yêu thánh thì ngươi cũng chỉ là một đứa bé thôi. Vậy mà ngươi lại cậy già lên mặt ở đây, không phải làm trò hề cho mọi người hay sao?
Dương Thạc cười nhạt, mang theo vài phần nghiền ngẫm nói.
Nam Cung Thương cũng coi như một người huynh đệ của Dương Thạc. Nhất là sau khi hai người trao đổi Cửu Dương huyền công, tuy Nam Cung Thương không nhận ra Dương Thạc, nhưng Dương Thạc cũng coi Nam Cung Thương như bạn bè tốt của mình. Chuyện của Nam Cung Thương cũng chính là chuyện của Dương Thạc.
Vậy nên, Dương Thạc tất nhiên phải nói chuyện cho Nam Cung Thương.
Hơn thế nữa, Dương Thạc cũng không có ấn tượng tốt gì với tên Phật Sống Mật Tông này.
Bên trong Mật tông, Già La Minh, Ba Ma Long, thậm chí là hộ pháp của Phật sống, A Mục Đạt Vượng đều chết dưới tay Dương Thạc. Dương Thạc cùng Mật Tông của Kim Phật tự chắc chắn là đã kết thù oán rồi. Nếu Phật Sống Mật Tông biết được thân phận chân thật của Dương Thạc thì… Dương Thạc có thể khẳng định, Phật Sống Mật Tông nhất định sẽ ra tay giết chết Dương Thạc.
Đợi khi Phật Sống Mật Tông nhận ra mình rồi ra tay với mình thì không bằng tìm lý do ra tay trước thì hơn.
Vì vậy, lúc này, Dương Thạc mới mở miệng nói chuyện.
- Cái gì?
Sau khi nghe xong những lời này của Dương Thạc, sắc mặt Phật Sống Mật Tông chợt thay đổi.
Lời nói của Dương Thạc đã làm thấp đi thân phận của Phật Sống Mật Tông, nói hắn chỉ là vãn bối của Nam Cung Phá Thiên và Trác Tử Dương, gọi hắn là tiểu hài tử, vậy nên sắc mặt Phật Sống Mật Tông sẽ không dễ coi.
Tuy Phật Sống Mật Tông này không lợi hại như Phật sống đời trước, có thể chuyển thế mấy chục lần, nhưng hắn đã chuyển thế trọng sinh hai lần, cũng đã 150 – 160 tuổi rồi.
Lúc còn vương triều Đại Yến, Phật Sống Mật Tông cũng đã sinh ra.
Theo như Phật Sống Mật Tông thấy, Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên cũng chỉ khoảng 50 – 60 tuổi mà thôi, họ mới là vãn bối của mình.
Thậm chí tính cả Huyền Vũ yêu thánh cũng vậy. Tuy trăm năm trước hắn là thiên hạ đệ tam yêu thánh, nhưng tối đa chỉ là nhân vật cùng một thời với Phật Sống Mật Tông mà thôi.
Phật Sống Mật Tông tuyệt đối có tư cách làm tiền bối.
Nói vậy, người già thì không thể cậy già lên mặt được à.
Cậy già lên mặt cũng không phải vấn đề gì lớn. Nhưng Dương Thạc lại nói Phật Sống Mật Tông là đứa nhỏ đồng lứa, là trẻ con. Điều tương phản này khiến Phật Sống Mật Tông vô cùng tức giận.
- Dám nói với ta như thế hả?
- Hừ, vừa rồi con trai Nam Cung Phá Thiên hô to gọi nhỏ với ta, nể mặt Nam Cung Phá Thiên ta sẽ không so đo cùng hắn.
- Mà ngươi chẳng qua chỉ là một bằng hữu của Nam Cung Thương, chỉ có thực lực Đại Tông Sư mà cũng dám nói với ta như vậy hả? Xem ra, không dạy dỗ ngươi một trận là không được.
- Dù giết ngươi thì Nam Cung Phá Thiên cũng sẽ không vì một đứa trẻ như ngươi mà đối địch với ta.
- Giết ngươi, đồng thời có thể giết gà doạ khỉ, khiến cho tên ranh con Nam Cung Thương kia ngoan ngoãn một chút.
Trong đầu Phật Sống Mật Tông nhanh chóng suy nghĩ rất nhiều.
- Đồ ranh con, nói năng lỗ mãng, ta sẽ thay sư môn trưởng bối của ngươi dạy dỗ ngươi một trận.
Phật Sống Mật Tông quát khẽ một tiếng rồi nhanh chóng di chuyển.
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Cả người hắn phá vỡ không khí, tạo thành tiếng nổ lớn, nháy mắt đã đến trước mặt Dương Thạc.
Một cánh tay khô gầy của hắn hung hăng chộp tới đỉnh đầu Dương Thạc.
- Muốn thay sư môn trưởng bối của ta để dạy dỗ ta hả?
Mà đúng lúc Phật Sống Mật Tông đến trước mặt Dương Thạc, sắc mặt Dương Thạc đột nhiên trầm xuống.
Bây giờ, mộ của Nhân Hoàng mở ra sẽ dẫn theo các hiện tượng kỳ lạ, chỉ sợ các cường giả trong thiên hạ cũng đã chú ý tới.
Nếu bây giờ tiến vào mộ của Nhân Hoàng thì đám người Trác Tử Dương, Huyền Vũ yêu thánh còn có thể chiếm chút tiên cơ.
Nếu đợi thêm vài ngày nữa, những cường giả siêu cấp kia sẽ nhao nhao kéo đến. Lúc đó, dù họ có thể dễ dàng tiến vào mộ của Nhân Hoàng nhưng Trác Tử Dương cùng Huyền Vũ yêu thánh sẽ gần như không có tiên cơ gì nữa rồi.
- Trác sư đệ, ngươi cùng mọi người ở đây tạo Chân Vũ Thất Sát Trận, ngăn cản cao thủ ở các nơi. Bổn toạ sẽ dùng thân thể thạch quy tiến vào mộ của Nhân Hoàng. Tuy năng lượng hư không mênh mông khổng lồ nhưng chưa chắc có thể phá được phòng ngự của thạch quy.
Huyền Vũ yêu thánh nói.
Lực phòng ngự của thạch quy cũng tương đương với đỉnh cấp đương thời.
Tuyệt đối không thua kém so với Đại Bằng Kim Sí Vương.
Huống chi, cảnh giới võ đạo của hắn cũng không yếu, đã đạt đến cấp độ Võ Thánh lôi âm cấp năm.
Ít nhất, loại công kích cấp độ lôi âm cấp năm của Dương Thiên rất khó làm phân thân thạch quy của Huyền Vũ bị thương. Tuy lúc này phân thân thạch quy tiến vào mộ của Nhân Hoàng sẽ có nguy hiểm nhưng không phải không có cơ hội.
Dù khi phân thân thạch quy tiếp xúc với cột năng lượng hư không rồi bị thương thì Huyền Vũ yêu thánh còn có phân thân huyền xà, có thể nghĩ cách cứu ra phân thân thạch quy được.
Nói tóm lại, để phân thân thạch quy tiến vào mộ của Nhân Hoàng, còn Trác Tử Dương cùng sáu đại Võ Thánh khác bày Chân Vũ Thất Sát trận để ngăn cản các cao thủ khác là biện pháp tốt nhất rồi.
- Được, Huyền Vũ sư huynh, cẩn thận một chút.
Trác Tử Dương không hề do dự, lập tức gật đầu, trầm giọng nói.
- Ừ.
Hai cái đầu của Huyền Vũ yêu thánh gật nhẹ, bốn chân của phân thân thạch quy nhanh chóng di chuyển đến gần cột năng lượng hư không.
Ầm ầm!
Mà đúng lúc phân thân thạch quy bắt đầu di chuyển, từ trên bầu trới phía xa vang lên mấy tiếng ầm ầm. Đột nhiên, xoẹt một tiếng, hư không bị mở ra một lỗ thủng cực lớn.
Một chiếc chiến xa màu vàng khổng lồ từ trong hư không lao ra.
Giống như Đại Hành sơn đè xuống, phát ra mấy tiếng ầm ầm rồi nhanh chóng đến trước mặt đám Võ Thánh Chân Vũ môn cùng Trác Tử Dương. Không chờ Trác Tử Dương cùng các Võ Thánh của Chân Vũ môn kịp phản ứng, chiếc Thiên Binh Chiến Xa này đã đến trước mặt một gã Võ Thánh của Chân Vũ môn. Chíu...u...u! một luồng ánh sáng trắng loé lên, tên Võ Thánh Chân Vũ môn này lập tức bị bắt lên chiếc Thiên Binh Chiến Xa màu vàng kia. Đứng ở đầu xe, bị một người đàn ông cao lớn, khí vũ hiên ngang túm chặt hắn.
- Trác Tử Dương, Từ Thanh Dương, Triệu Kiếm Dương, Tôn Hồng Dương, hơn mười năm không gặp, phong thái các vị vẫn như trước, trừ Trác Tử Dương thì thoạt nhìn mấy vị cũng không có tiến bộ nhỉ.
Một giọng nói trầm thấp từ trên Thiên Binh Chiến Xa này truyền ra.
- Hừ. Nam Cung Phá Thiên, chuyện riêng của Chân Vũ môn chúng ta mà cần Thiên Kiếm Môn các ngươi nhúng tay vào hay sao.
Sau khi Trác Tử Dương nghe xong mấy lời của Nam Cung Thương liền trầm mặt xuống.
Hắn không trực tiếp nói chuyện với Nam Cung Thương mà nhìn thẳng Nam Cung Phá Thiên bên cạnh Nam Cung Thương, trầm giọng quát nhỏ. Có thể thấy, Trác Tử Dương nghĩ rằng, Nam Cung Thương còn chưa đủ tư cách nói chuyện với mình.
- Tử Quỳnh chính là đệ tử của Chân Vũ môn. Nàng trở lại Chân Vũ môn không phải do bất kì ai bắt buộc. Chúng ta cũng hỏi qua ý kiến của nàng về việc muốn nàng tu luyện bí pháp song tu. Tử Quỳnh cũng không phản đối thì Thiên Kiếm Môn các người có tư cách gì truy hỏi? Nam Cung Phá Thiên, ta khuyên ngươi nên dạy dỗ tốt đệ tử Thiên Kiếm Môn, đừng ăn nói bậy bạ.
Trác Tử Dương vung tay áo, hừ lạnh.
- Ngươi…
Nam Cung Thương nghe được lời này của Trác Tử Dương, liền biến sắc.
Nháy mắt, sắc mặt hắn đã đỏ lên.
Lúc trước, Nam Cung Thương nhìn thấy Lâm Tử Quỳnh lần đầu tiên thì đã có ý với Lâm Tử Quỳnh rồi.
Chẳng qua lúc đó, cảm tình giữa hai sư huynh muội Lâm Tử Quỳnh cùng với Dương Môn rất tốt, mặc dù chỉ là tình đồng môn, không phải tình cảm nam nữ, nhưng cũng không dễ dàng dao động.
Nhưng trong trận đánh trên lôi đài Thiên Vũ Môn ở kinh thành, khi Dương Môn đấu với Dương Thạc, hắn không chỉ thua kém về thực lực mà còn bị mất mặt. Điều này làm cho Lâm Tử Quỳnh đánh giá Dương Môn thấp đi. Mà trong một hai năm gần đây, Nam Cung Thương nhiều lần tiếp xúc với Lâm Tử Quỳnh, nên Lâm Tử Quỳnh cũng có chút ấn tượng tốt đối với Nam Cung Thương.
Nhưng, đó chỉ là ấn tượng tốt mà thôi, không được tính là tình yêu nam nữ.
Về sau, Chân Vũ môn triệu hồi Lâm Tử Quỳnh, khuyên Lâm Tử Quỳnh tu luyện bí pháp song tu của Chân Vũ môn với Dương Môn. Lâm Tử Quỳnh cũng không phản đối quá mạnh. Bởi dù sao, tình cảm giữa nàng với Nam Cung Thương không tính là quá thân thiết, mà từ trước đến nay, môn phái của hai người vẫn luôn bất hoà. Nên sâu trong nội tâm Lâm Tử Quỳnh, nàng cùng Nam Cung Thương gần như không có khả năng tiến tới.
Mà Dương Môn, ngoại trừ lúc trước có biểu hiện không tốt khi đối mặt với Dương Thạc thì những lúc còn lại cũng được coi là quân tử ôn nhu. Lâm Tử Quỳnh coi hắn là huynh trưởng nên cũng không quá bài xích.
Vậy nên, muốn Lâm Tử Quỳnh cùng Dương Môn tạo thành một đôi tu luyện theo phương pháp song tu thì Lâm Tử Quỳnh cũng sẽ không quá phản đối.
Nam Cung Thương cũng biết việc này.
Bây giờ, hắn đến Chân Vũ môn đòi người thì vẫn hơi vô lý.
- Tử Dương huynh.
Nhưng đúng lúc này, Nam Cung Phá Thiên lên tiếng.
- Ta và ngươi đều là tiền bối trong giới võ đạo. Nếu chúng ta còn muốn nhúng tay vào yêu hận tình cừu của bọn trẻ thì không phải quá mất mặt đi. Cha con ta đến Huyền Vũ sơn không phải để hỏi tội ngươi. Ngươi chỉ cần để Lâm Tử Quỳnh đi ra, ở trước mặt chúng ta nói rõ ràng việc này là được. Nếu Lâm Tử Quỳnh quyết tâm ở lại Chân Vũ môn thì cha con ta sẽ không nhắc lại chuyện này.
Nam Cung Phá Thiên chậm rãi nói.
Nam Cung Phá Thiên là kẻ bao che con cái. Lần này, hắn đến Huyền Vũ sơn, một là vì mộ của Nhân Hoàng mở ra, hai là vì chuyện của Nam Cung Thương và Lâm Tử Quỳnh.
- Muốn Tử Quỳnh đi ra để nói rõ mọi chuyện sao?
Trác Tử Dương nheo mắt, chợt hừ lạnh một tiếng.
- Hừ, ngươi cho rằng đệ tử Chân Vũ môn ta là Thiên Kiếm Môn các ngươi có thể gọi đến là đến ngay hay sao? Tử Quỳnh đang tu luyện Thuần Dương Vô Cực Trúc Cơ của Chân Vũ môn ta, sau khi luyện thành thì có thể song tu với Dương Môn. Bây giờ đang là thời khắc mấu chốt, nếu nàng đi ra sẽ nhiễu loạn tâm tình, ảnh hưởng tới tu luyện. Đứa con kia của ngươi có thể chịu trách nhiệm được sao.
Trác Tử Dương lạnh lùng nói.
- Nam Cung Phá Thiên.
Mà đúng lúc Trác Tử Dương vừa nói xong những lời này, cái tên Phật Sống Mật Tông của Kim Phật tự chợt mở miệng.
Tên Phật Sống Mật Tông chính là cường giả đã chuyển thế hai lần, chắc cũng khoảng 150 – 160 tuổi, thông hiểu thiên văn địa lý, nên nói ngôn ngữ Đại Chu rất trôi chảy.
- Chúng ta đến Huyền Vũ sơn chỉ vì mộ của Nhân Hoàng đã mở ra, nhưng ngươi lại còn vì chuyện nhi nữ tình trường của con ngươi mà dây dưa không dứt với Trác Tử Dương, không phải bỏ nặng cầu nhẹ hay sao. Nam Cung Phá Thiên, bây giờ chúng ta liên thủ với Hoả La vương, đồng loạt ra tay, chắc chắn có thể phá được trận pháp của Chân Vũ môn.
- Sau đó. Chúng ta tiến vào mộ của Nhân Hoàng, tìm kiếm cơ duyên, đây mới là việc quan trọng nhất.
Phật Sống Mật Tông trầm giọng nói.
Phật Sống Mật Tông, Nam Cung Phá Thiên, Hoả La vương đều là cường giả siêu cấp tầng thứ hai hiện nay.
Lại cộng thêm ba đại hộ pháp Võ Thánh của Mật tông, tăng thêm Nam Cung Thương cũng là Võ Thánh, tổng cộng có bảy Võ Thánh, nên chưa chắc đã thua bảy đại Võ Thánh của Chân Vũ môn.
Tính tổng sức chiến đấu của họ thì còn hơn bên Chân Vũ môn.
Vậy nên, họ muốn phá tan trận pháp của Chân Vũ môn, xông vào hầm mộ của Nhân Hoàng là chuyện khá dễ dàng.
- Nam Cung Phá Thiên, lấy đại cục làm trọng.
Cùng lúc đó, Hoả La vương ở phương bắc cũng trầm giọng nói.
- Các ngươi muốn liên thủ phá trận pháp của Chân Vũ môn chúng ta sao?
- Xem ra, các ngươi không coi Huyền Vũ yêu thánh ta ra gì. Muốn tới thì cứ tới đây đi.
Nhưng lúc này, Huyền Vũ yêu thánh bên cạnh Trác Tử Dương trầm giọng quát khẽ.
Chỉ nói về thực lực thì phân thân huyền xà không hề thua kém với mấy người Nam Cung Phá Thiên và Hoả La vương. Cộng thêm Trác Tử Dương thì bên Chân Vũ môn cũng có hai vị cường giả siêu cấp tầng thứ hai.
Ngoài ra, Thanh Dương chân nhân, Hồng Dương chân nhân, Kiếm Dương chân nhân, đều là Võ Thánh lôi âm tầng bốn, thực lực hơn hẳn Võ Thánh bình thường.
Dù họ không dựa vào Thất Sát Trận của Chân Vũ môn thì khi họ chiến đấu với đám người Nam Cung Phá Thiên, Phật Sống Mật Tông, Hoả La vương cũng sẽ không rơi xuống hạ phong. Bây giờ, họn hắn còn có thêm trận pháp thì cũng không khó để ngăn lại ba đại cao thủ này.
Thực lực của hai bên tương đương nhau.
Bởi vì như thế, nên tuy đám người Phật Sống Mật Tông, Hoả La vương đều muốn lập tức xông vào hầm mộ của Nhân Hoàng nhưng vẫn còn kiêng kị nên chưa ra tay trước.
- Hừ, hoà thượng, ngươi là Phật Sống Mật Tông của Kim Phật tự, thanh tâm quả dục, không có tình cảm nam nữ. Chuyện giữa ta với Tử Quỳnh còn không đến phiên ngươi xen vào. Ngươi muốn xông vào mộ của Nhân Hoàng thì cứ đi trước. Hai cha con ta không ngăn cản ngươi. Ngươi không được phép ra lệnh cho cha ta.
Lúc hai bên đang giằng co thì Nam Cung Thương hừ lạnh một tiếng, lườm Phật Sống Mật Tông một cái, nói.
Vừa rồi, Nam Cung Phá Thiên và Trác Tử Dương đang nói về chuyện của Lâm Tử Quỳnh.
Thế mà Phật Sống Mật Tông lại ngắt lời. Điều này khiến cho Nam Cung Thương rất không cam lòng.
- Cái gì?
Phật Sống Mật Tông thấy Nam Cung Thương dám quát to với mình liền nhíu lại hai hàng lông mày.
- Nam Cung Phá Thiên, quản tốt đệ tử Thiên Kiếm Môn các ngươi. Lúc chúng ta nói chuyện, đừng để tiểu bối xen vào.
Phật Sống Mật Tông lạnh lùng nói.
- Tiểu bối sao?
Không chờ Nam Cung Phá Thiên và Nam Cung Thương nói tiếp, một giọng nói đột ngột vang lên.
Một người thanh niên khoảng hai mươi tuổi, chậm rãi đi tới bên này.
Hắn mặc áo giáp màu bạc, gần như bao trùm toàn bộ khuôn mặt cùng đầu, sau lưng đeo một thanh trường đao, cũng nặng tương đương với kiếm Phá Thiên của Nam Cung Thương.
Người này đúng là Dương Thạc.
- Phật Sống Mật Tông, hiện nay ngươi tối đa cũng chỉ hơn hai mươi tuổi mà thôi. Trước mặt các tiền bối Nam Cung, Hoả La vương Đái Lặc, Tử Dương chân nhân, Huyền Vũ yêu thánh thì ngươi cũng chỉ là một đứa bé thôi. Vậy mà ngươi lại cậy già lên mặt ở đây, không phải làm trò hề cho mọi người hay sao?
Dương Thạc cười nhạt, mang theo vài phần nghiền ngẫm nói.
Nam Cung Thương cũng coi như một người huynh đệ của Dương Thạc. Nhất là sau khi hai người trao đổi Cửu Dương huyền công, tuy Nam Cung Thương không nhận ra Dương Thạc, nhưng Dương Thạc cũng coi Nam Cung Thương như bạn bè tốt của mình. Chuyện của Nam Cung Thương cũng chính là chuyện của Dương Thạc.
Vậy nên, Dương Thạc tất nhiên phải nói chuyện cho Nam Cung Thương.
Hơn thế nữa, Dương Thạc cũng không có ấn tượng tốt gì với tên Phật Sống Mật Tông này.
Bên trong Mật tông, Già La Minh, Ba Ma Long, thậm chí là hộ pháp của Phật sống, A Mục Đạt Vượng đều chết dưới tay Dương Thạc. Dương Thạc cùng Mật Tông của Kim Phật tự chắc chắn là đã kết thù oán rồi. Nếu Phật Sống Mật Tông biết được thân phận chân thật của Dương Thạc thì… Dương Thạc có thể khẳng định, Phật Sống Mật Tông nhất định sẽ ra tay giết chết Dương Thạc.
Đợi khi Phật Sống Mật Tông nhận ra mình rồi ra tay với mình thì không bằng tìm lý do ra tay trước thì hơn.
Vì vậy, lúc này, Dương Thạc mới mở miệng nói chuyện.
- Cái gì?
Sau khi nghe xong những lời này của Dương Thạc, sắc mặt Phật Sống Mật Tông chợt thay đổi.
Lời nói của Dương Thạc đã làm thấp đi thân phận của Phật Sống Mật Tông, nói hắn chỉ là vãn bối của Nam Cung Phá Thiên và Trác Tử Dương, gọi hắn là tiểu hài tử, vậy nên sắc mặt Phật Sống Mật Tông sẽ không dễ coi.
Tuy Phật Sống Mật Tông này không lợi hại như Phật sống đời trước, có thể chuyển thế mấy chục lần, nhưng hắn đã chuyển thế trọng sinh hai lần, cũng đã 150 – 160 tuổi rồi.
Lúc còn vương triều Đại Yến, Phật Sống Mật Tông cũng đã sinh ra.
Theo như Phật Sống Mật Tông thấy, Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên cũng chỉ khoảng 50 – 60 tuổi mà thôi, họ mới là vãn bối của mình.
Thậm chí tính cả Huyền Vũ yêu thánh cũng vậy. Tuy trăm năm trước hắn là thiên hạ đệ tam yêu thánh, nhưng tối đa chỉ là nhân vật cùng một thời với Phật Sống Mật Tông mà thôi.
Phật Sống Mật Tông tuyệt đối có tư cách làm tiền bối.
Nói vậy, người già thì không thể cậy già lên mặt được à.
Cậy già lên mặt cũng không phải vấn đề gì lớn. Nhưng Dương Thạc lại nói Phật Sống Mật Tông là đứa nhỏ đồng lứa, là trẻ con. Điều tương phản này khiến Phật Sống Mật Tông vô cùng tức giận.
- Dám nói với ta như thế hả?
- Hừ, vừa rồi con trai Nam Cung Phá Thiên hô to gọi nhỏ với ta, nể mặt Nam Cung Phá Thiên ta sẽ không so đo cùng hắn.
- Mà ngươi chẳng qua chỉ là một bằng hữu của Nam Cung Thương, chỉ có thực lực Đại Tông Sư mà cũng dám nói với ta như vậy hả? Xem ra, không dạy dỗ ngươi một trận là không được.
- Dù giết ngươi thì Nam Cung Phá Thiên cũng sẽ không vì một đứa trẻ như ngươi mà đối địch với ta.
- Giết ngươi, đồng thời có thể giết gà doạ khỉ, khiến cho tên ranh con Nam Cung Thương kia ngoan ngoãn một chút.
Trong đầu Phật Sống Mật Tông nhanh chóng suy nghĩ rất nhiều.
- Đồ ranh con, nói năng lỗ mãng, ta sẽ thay sư môn trưởng bối của ngươi dạy dỗ ngươi một trận.
Phật Sống Mật Tông quát khẽ một tiếng rồi nhanh chóng di chuyển.
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Cả người hắn phá vỡ không khí, tạo thành tiếng nổ lớn, nháy mắt đã đến trước mặt Dương Thạc.
Một cánh tay khô gầy của hắn hung hăng chộp tới đỉnh đầu Dương Thạc.
- Muốn thay sư môn trưởng bối của ta để dạy dỗ ta hả?
Mà đúng lúc Phật Sống Mật Tông đến trước mặt Dương Thạc, sắc mặt Dương Thạc đột nhiên trầm xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.