Chương 496: Nhìn lén công pháp, Nhân Hoàng thông thiên và Nhân Hoàng chấn thiên!
Linh Ẩn Hồ
08/05/2014
- Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết? Quả nhiên,
hai bộ khác trong Nhân Hoàng tam quyết cùng với Nhân Hoàng phiên thiên
quyết trong hoàng thất Đại Chu triều vừa lúc có thể tổ hợp thành Nhân
Hoàng tam quyết. Nhân Hoàng tam quyết hợp thành, uy lực vượt xa thiên
đạo thần âm công pháp huyền công bí điển cùng đẳng cấp!
- Thậm chí mạnh hơn đan bản cửu dương huyền công, cửu âm huyền công một chút.
- Chỉ có cửu âm cửu dương, hai bộ huyền công tập hợp ở một người mới vượt qua Nhân Hoàng tam quyết được.
Trong Thiên Hoàng Điện, Nhân Hoàng huyệt, Dương Thạc nhìn chằm chằm vào bên trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Bên trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng có bí bảo của Thiên Hoàng Điện.
Cũng tức là truyền thừa của Nhân Hoàng.
Trong đó một thanh Nhân Hoàng Hiên Viên Kiếm, một bộ giáp Nhân Hoàng thông thiên quyết đều rơi vào tay Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Hai bộ công pháp khác, Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết thì khi Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều chạm vào chúng nó đã vỡ vụn thành bột phấn.
May mà ngay sau đó trong hư không gần thạch đài đặt Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết hiện ra một hàng chữ, trong đó ghi lại công pháp, bí tịch Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết. Giờ phút này, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều nhìn chằm chằm vào hàng chữ giữa không trung, sợ bỏ sót một chữ.
Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết lấy cách này hiện ra, hiner nhiên là Nhân Hoàng sớm thiết kế tốt.
Nhân Hoàng sợ hậu nhân có được hai bộ công pháp bị người khác mơ ước, do đó dẫn phát mầm họa.
Bây giờ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều nhớ kỹ hai bộ công pháp bí tịch trong lòng, dù ai mơ ước hai bộ công pháp bí tịch cũng không thể hạ sát thủ với gã.
Điều này có thể bảo đảm truyền thừa của Nhân Hoàng ở mức độ lớn nhất tiếp tục truyền thừa.
Nếu dùng kiểu bí tịch giao cho Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều thì không chừng gã mới đi ra sẽ bị đám cao thủ Viêm Thú yêu thánh, Dương Thạc vây giết.
Giết chết Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều không có gì khó.
Lỡ như trong chiến đấu, tranh giành hai bộ công pháp bí tịch bị hủy hoại thì truyền thừa của Nhân Hoàng sẽ chấm dứt ở thế giới này.
Dương Thạc nhìn chằm chằm vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng, thầm nghĩ:
- Bình thường truyền thừa công pháp chắc đều dùng cách gì.
Dương Thạc cười khổ nói:
- Không biết Chân Võ bi điển có dùng cách này truyền thừa không, nếu có thì đúng là rắc rối.
Vốn Dương Thạc còn nghĩ nếu ai chiếm được Chân Võ bi điển cùng lắm thì hắn giết chết họ, cướp Chân Võ bi điển lại là được. Bây giờ xem ra nếu Chân Võ bi điển có cùng cách truyền thừa giống như vậy, nếu ai chiếm được bộ công pháp đó thì đúng là không đánh được, chỉ có thể nghĩ cách dùng ích lợi trao đổi.
Nếu mấy người như Hỏa La Vương Đới Lặc có quan hệ không tệ với Dương Thạc chiếm được bộ công pháp thì hắn có thể trao đổi.
Nhưng nếu là như Dương Thiên, Thượng Cổ Long Hoàng, Trác Tử Dương có được bộ công pháp này, muốn trao đổi thì rất khó.
Đây đúng là vấn đề khó khăn.
Giờ phút này, Dương Thạc không kịp tự hỏi cách giải quyết bài toán khó.
Dương Thạc tập trung hết sức nhìn hàng chữ hiện ra trước mặt Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Dương Thạc thấy rõ hàng chữ đó.
Chữ đó là hai bộ công pháp bí tịch Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết, chúng nó hiện ra trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng. Chữ có kích cỡ không lớn, cách xa nhau như vậy, người ở bên ngoài vòng bảo hộ màn sáng màu vàng căn bản không thể thấy rõ là chữ gì. Mạnh như Dương Địch, có lực lượng hơi thở hỏa diễm cường đại mà không thấy chữ.
Dù là Dương Thiên, Thần Quy Vương tới đây, muốn xem rõ hàng chữ cũng rất khó, cùng lắm là thấy vài từ ngắn gọn.
Nhưng ở đây có một ngoại lệ.
Dương Thạc!
Đôi mắt của hắn có năng lực đặc biểt.
Từ lúc mấy năm trước đôi mắt của Dương Thạc kích phát ra năng lực đám người không có, quan sát công pháp và độ phù hợp với mình.
Sau này phát triển thành quan sat thứ gì có độ phù hợp với mình, hoặc ai có độ phù hợp với hắn. Sau này lại phát hiện nó có năng lực xem xét vật phẩm, thông qua năng lực này lại diễn hóa ra khả năng thấy hết mọi ảo giác.
Có thể nói đôi mắt Dương Thạc được cho là đôi mắt cường đại nhất trên đời này.
Bây giờ đứng trước vòng bảo hộ màn sáng màu vàng, Dương Thạc rõ ràng phát hiện ánh mắt mình có thể thoải mái đột phá vòng bảo hộ màn sáng màu vàng trực tiếp quan sát chữ trước mặt Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Nói cách khác, Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết không phải Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đọc mà là Dương Thạc.
- Tốc độ chữ hiện ra quá nhanh, ta ... Không thể nhớ hết.
Dù Dương Thạc có thể thấy rõ chữ bên trong nhưng phát hiện trí nhớ của hắn quá kém, tốc độ chữ hiện ra không nhanh, như võ giả tư chất bình thường đều có thể nhớ kỹ. Cố tình Dương Thạc có tư chất cực kém, không cách nào nhớ hết.
- Nếu đổi làm Tiểu Địch, dù là Tô Quân Ninh. Tô Thanh Như đều có thể thoải mái nhớ chữ.
Giờ phút này, Dương Thạc thật sự nhận ra thiên phú của mình quá kém, mang đến khuyết điểm to lớn.
May mắn có Dương Địch ở cạnh Dương Thạc.
Dương Thạc nhỏ giọng nói với Dương Địch:
- Tiểu Địch, tới gần ta một ít. Ta có thể nhìn thấy chữ bên trong, giờ ta đọc một lần, nàng nhớ giùm ta.
- Cái gì?
- Thiếu gia, ngươi có thể thấy rõ ràng chữ bên trong?
Nghe Dương Thạc nói, Dương Địch trợn to mắt, ngay sau đó vẻ mặt bình tĩnh trở lại, lặng lẽ tới bên cạnh hắn. Dương Địch nghe Dương Thạc áp thấp giọng nói đọc chữ hắn thấy.
Dương Địch có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được, nghe Dương Thạc nói một lần liền nhớ kỹ.
Tốc độ chữ hiện ra không nhanh, mỗi một hàng chữ có thể cho Dương Thạc đọc ba lần mới tan biến. Ba lần cường hóa trí nhớ khiến Dương Thạc đọc Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết cho Dương Địch nhớ kỹ từ đầu đến cuối.
Dương Thạc thầm than:
- Tiếc rằng ta chỉ nhớ một nửa phần đầu.
Một bộ công pháp, thường phần đầu là rất quan trọng.
Thậm chí rất nhiều công pháp viết quy tắc chung ở phần đầu.
Mới nãy Nhân Hoàng thông thiên quyết hiện ra, Dương Thạc chưa kịp kêu Dương Địch nhớ giúp mình, phần đầu là hắn cố nhớ kỹ, chỉ được bảy, tám phần, nhớ được một nửa đã không tệ, phỏng chừng còn nhầm vài chỗ.
Phần đầu không nhớ kỹ, bộ công pháp này không có giá trị tu luyện. Chắc phải giống như năm xưa Chân Võ đại đế sửa chữa Cửu Dương Huyền Công biến thành bộ công pháp khác mới tu luyện được.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Quên đi, cho dù là không chiếm được đầy đủ Nhân Hoàng thông thiên bí quyết cũng không sao, chưa chắc ta sẽ tu luyện bộ công pháp này từ đầu đến cuối. Nó chỉ đem lại tác dụng phụ trợ.
Dương Thạc tu luyện là Cửu Dương Huyền Công, đương nhiên sẽ không tu luyện Nhân Hoàng thông thiên quyết. Nhưng bộ công pháp như vậy chắc chắn ẩn chứa một ít huyền diệu võ đạo lý luận, cùng với một bí quyết tu luyện, mấy thứ này có tác dụng phụ trợ cho Dương Thiên, khiến hắn tu luyện con đường võ đạo càng dễ hơn.
Chốc lát sau Dương Thạc đã đọc một nửa Nhân Hoàng thông thiên quyết.
- Nhân Hoàng thông thiên quyết, huyền công bí điển, độ phù hợp với thân thể ta là ba phần, độ phù hợp với Cửu Dương chân thân là ba phần.
Trong đầu Dương Thạc toát ra độ phù hợp với bộ công pháp này.
Dương Thạc thầm thở phào:
- Quả nhiên là chỉ có thể tham khảo, không thể tu luyện ...
độ phù hợp ba phần là hiệu quả tu luyện rất thấp, chỉ có tác dụng tham khảo.
Nếu là tham khảo thì có hoàn chỉnh hay không đã không quan trọng.
Dương Thạc thả lỏng tinh thần, tiếp tục đọc. Chốc lát sau đã đọc xong Nhân Hoàng thông thiên quyết.
- Tiếp theo là Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Dương Thạc nâng cao tinh thần.
Nhân Hoàng chấn thiên quyết!
Nhân Hoàng thông thiên quyết trước đó Dương Thạc đã đọc bảy, tám phần khiến bộ công pháp không hoàn chỉnh. Bây giờ Nhân Hoàng chấn thiên quyết phải khiến Dương Địch nhớ kỹ hết, dù bản thân Dương Thạc không tu luyện nhưng nói không chừng trong phe mình ai có độ phù hợp đủ cao với công pháp, có thể tu luyện thì sao?
Cho dù là cũng không có thể tu luyện, nhưng một bộ huyền công bí điển như vậy trở thành một lợi thế cho Dương Thạc, tương lai trao đổi thứ tốt cùng người khác, thậm chí rất có thể đổi lấy Chân Võ bi điển.
- Tiểu Địch, chú ý, lúc này là Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Dương Thạc nhắc nhở Dương Địch, sau đó hít sâu bắt đầu đọc ra Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Dương Thạc đọc một lũ thì có hàng tin tức hiện ra trong đầu.
[Nhân Hoàng chấn thiên quyết, công pháp đẳng cấp huyền công bí điển, độ phù hợp với thân thể, độ phù hợp bốn phần với Cửu Dương chân thân.]
Độ phù hợp bốn phần?
Cao hơn Nhân Hoàng thông thiên quyết một phần.
Dương Thạc thở hắt ra, thầm nghĩ:m
- Đó là bởi vì lúc trước ta nhớ đa phần Nhân Hoàng thông thiên quyết, bây giờ nhớ Nhân Hoàng chấn thiên quyết, hai bộ công pháp kết hợp với nhau mới tăng lên độ phù hợp. Nhưng bốn phần vẫn rất thấp, dù ta có thêm Nhân Hoàng phiên thiên quyết, tăng độ phù hợp lên một, hai phần thì chỉ cỡ sáu phần, vẫn không thể sử dụng.
- Thậm chí mạnh hơn đan bản cửu dương huyền công, cửu âm huyền công một chút.
- Chỉ có cửu âm cửu dương, hai bộ huyền công tập hợp ở một người mới vượt qua Nhân Hoàng tam quyết được.
Trong Thiên Hoàng Điện, Nhân Hoàng huyệt, Dương Thạc nhìn chằm chằm vào bên trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Bên trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng có bí bảo của Thiên Hoàng Điện.
Cũng tức là truyền thừa của Nhân Hoàng.
Trong đó một thanh Nhân Hoàng Hiên Viên Kiếm, một bộ giáp Nhân Hoàng thông thiên quyết đều rơi vào tay Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Hai bộ công pháp khác, Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết thì khi Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều chạm vào chúng nó đã vỡ vụn thành bột phấn.
May mà ngay sau đó trong hư không gần thạch đài đặt Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết hiện ra một hàng chữ, trong đó ghi lại công pháp, bí tịch Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết. Giờ phút này, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều nhìn chằm chằm vào hàng chữ giữa không trung, sợ bỏ sót một chữ.
Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết lấy cách này hiện ra, hiner nhiên là Nhân Hoàng sớm thiết kế tốt.
Nhân Hoàng sợ hậu nhân có được hai bộ công pháp bị người khác mơ ước, do đó dẫn phát mầm họa.
Bây giờ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều nhớ kỹ hai bộ công pháp bí tịch trong lòng, dù ai mơ ước hai bộ công pháp bí tịch cũng không thể hạ sát thủ với gã.
Điều này có thể bảo đảm truyền thừa của Nhân Hoàng ở mức độ lớn nhất tiếp tục truyền thừa.
Nếu dùng kiểu bí tịch giao cho Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều thì không chừng gã mới đi ra sẽ bị đám cao thủ Viêm Thú yêu thánh, Dương Thạc vây giết.
Giết chết Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều không có gì khó.
Lỡ như trong chiến đấu, tranh giành hai bộ công pháp bí tịch bị hủy hoại thì truyền thừa của Nhân Hoàng sẽ chấm dứt ở thế giới này.
Dương Thạc nhìn chằm chằm vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng, thầm nghĩ:
- Bình thường truyền thừa công pháp chắc đều dùng cách gì.
Dương Thạc cười khổ nói:
- Không biết Chân Võ bi điển có dùng cách này truyền thừa không, nếu có thì đúng là rắc rối.
Vốn Dương Thạc còn nghĩ nếu ai chiếm được Chân Võ bi điển cùng lắm thì hắn giết chết họ, cướp Chân Võ bi điển lại là được. Bây giờ xem ra nếu Chân Võ bi điển có cùng cách truyền thừa giống như vậy, nếu ai chiếm được bộ công pháp đó thì đúng là không đánh được, chỉ có thể nghĩ cách dùng ích lợi trao đổi.
Nếu mấy người như Hỏa La Vương Đới Lặc có quan hệ không tệ với Dương Thạc chiếm được bộ công pháp thì hắn có thể trao đổi.
Nhưng nếu là như Dương Thiên, Thượng Cổ Long Hoàng, Trác Tử Dương có được bộ công pháp này, muốn trao đổi thì rất khó.
Đây đúng là vấn đề khó khăn.
Giờ phút này, Dương Thạc không kịp tự hỏi cách giải quyết bài toán khó.
Dương Thạc tập trung hết sức nhìn hàng chữ hiện ra trước mặt Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Dương Thạc thấy rõ hàng chữ đó.
Chữ đó là hai bộ công pháp bí tịch Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết, chúng nó hiện ra trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng. Chữ có kích cỡ không lớn, cách xa nhau như vậy, người ở bên ngoài vòng bảo hộ màn sáng màu vàng căn bản không thể thấy rõ là chữ gì. Mạnh như Dương Địch, có lực lượng hơi thở hỏa diễm cường đại mà không thấy chữ.
Dù là Dương Thiên, Thần Quy Vương tới đây, muốn xem rõ hàng chữ cũng rất khó, cùng lắm là thấy vài từ ngắn gọn.
Nhưng ở đây có một ngoại lệ.
Dương Thạc!
Đôi mắt của hắn có năng lực đặc biểt.
Từ lúc mấy năm trước đôi mắt của Dương Thạc kích phát ra năng lực đám người không có, quan sát công pháp và độ phù hợp với mình.
Sau này phát triển thành quan sat thứ gì có độ phù hợp với mình, hoặc ai có độ phù hợp với hắn. Sau này lại phát hiện nó có năng lực xem xét vật phẩm, thông qua năng lực này lại diễn hóa ra khả năng thấy hết mọi ảo giác.
Có thể nói đôi mắt Dương Thạc được cho là đôi mắt cường đại nhất trên đời này.
Bây giờ đứng trước vòng bảo hộ màn sáng màu vàng, Dương Thạc rõ ràng phát hiện ánh mắt mình có thể thoải mái đột phá vòng bảo hộ màn sáng màu vàng trực tiếp quan sát chữ trước mặt Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Nói cách khác, Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết không phải Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đọc mà là Dương Thạc.
- Tốc độ chữ hiện ra quá nhanh, ta ... Không thể nhớ hết.
Dù Dương Thạc có thể thấy rõ chữ bên trong nhưng phát hiện trí nhớ của hắn quá kém, tốc độ chữ hiện ra không nhanh, như võ giả tư chất bình thường đều có thể nhớ kỹ. Cố tình Dương Thạc có tư chất cực kém, không cách nào nhớ hết.
- Nếu đổi làm Tiểu Địch, dù là Tô Quân Ninh. Tô Thanh Như đều có thể thoải mái nhớ chữ.
Giờ phút này, Dương Thạc thật sự nhận ra thiên phú của mình quá kém, mang đến khuyết điểm to lớn.
May mắn có Dương Địch ở cạnh Dương Thạc.
Dương Thạc nhỏ giọng nói với Dương Địch:
- Tiểu Địch, tới gần ta một ít. Ta có thể nhìn thấy chữ bên trong, giờ ta đọc một lần, nàng nhớ giùm ta.
- Cái gì?
- Thiếu gia, ngươi có thể thấy rõ ràng chữ bên trong?
Nghe Dương Thạc nói, Dương Địch trợn to mắt, ngay sau đó vẻ mặt bình tĩnh trở lại, lặng lẽ tới bên cạnh hắn. Dương Địch nghe Dương Thạc áp thấp giọng nói đọc chữ hắn thấy.
Dương Địch có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được, nghe Dương Thạc nói một lần liền nhớ kỹ.
Tốc độ chữ hiện ra không nhanh, mỗi một hàng chữ có thể cho Dương Thạc đọc ba lần mới tan biến. Ba lần cường hóa trí nhớ khiến Dương Thạc đọc Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết cho Dương Địch nhớ kỹ từ đầu đến cuối.
Dương Thạc thầm than:
- Tiếc rằng ta chỉ nhớ một nửa phần đầu.
Một bộ công pháp, thường phần đầu là rất quan trọng.
Thậm chí rất nhiều công pháp viết quy tắc chung ở phần đầu.
Mới nãy Nhân Hoàng thông thiên quyết hiện ra, Dương Thạc chưa kịp kêu Dương Địch nhớ giúp mình, phần đầu là hắn cố nhớ kỹ, chỉ được bảy, tám phần, nhớ được một nửa đã không tệ, phỏng chừng còn nhầm vài chỗ.
Phần đầu không nhớ kỹ, bộ công pháp này không có giá trị tu luyện. Chắc phải giống như năm xưa Chân Võ đại đế sửa chữa Cửu Dương Huyền Công biến thành bộ công pháp khác mới tu luyện được.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Quên đi, cho dù là không chiếm được đầy đủ Nhân Hoàng thông thiên bí quyết cũng không sao, chưa chắc ta sẽ tu luyện bộ công pháp này từ đầu đến cuối. Nó chỉ đem lại tác dụng phụ trợ.
Dương Thạc tu luyện là Cửu Dương Huyền Công, đương nhiên sẽ không tu luyện Nhân Hoàng thông thiên quyết. Nhưng bộ công pháp như vậy chắc chắn ẩn chứa một ít huyền diệu võ đạo lý luận, cùng với một bí quyết tu luyện, mấy thứ này có tác dụng phụ trợ cho Dương Thiên, khiến hắn tu luyện con đường võ đạo càng dễ hơn.
Chốc lát sau Dương Thạc đã đọc một nửa Nhân Hoàng thông thiên quyết.
- Nhân Hoàng thông thiên quyết, huyền công bí điển, độ phù hợp với thân thể ta là ba phần, độ phù hợp với Cửu Dương chân thân là ba phần.
Trong đầu Dương Thạc toát ra độ phù hợp với bộ công pháp này.
Dương Thạc thầm thở phào:
- Quả nhiên là chỉ có thể tham khảo, không thể tu luyện ...
độ phù hợp ba phần là hiệu quả tu luyện rất thấp, chỉ có tác dụng tham khảo.
Nếu là tham khảo thì có hoàn chỉnh hay không đã không quan trọng.
Dương Thạc thả lỏng tinh thần, tiếp tục đọc. Chốc lát sau đã đọc xong Nhân Hoàng thông thiên quyết.
- Tiếp theo là Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Dương Thạc nâng cao tinh thần.
Nhân Hoàng chấn thiên quyết!
Nhân Hoàng thông thiên quyết trước đó Dương Thạc đã đọc bảy, tám phần khiến bộ công pháp không hoàn chỉnh. Bây giờ Nhân Hoàng chấn thiên quyết phải khiến Dương Địch nhớ kỹ hết, dù bản thân Dương Thạc không tu luyện nhưng nói không chừng trong phe mình ai có độ phù hợp đủ cao với công pháp, có thể tu luyện thì sao?
Cho dù là cũng không có thể tu luyện, nhưng một bộ huyền công bí điển như vậy trở thành một lợi thế cho Dương Thạc, tương lai trao đổi thứ tốt cùng người khác, thậm chí rất có thể đổi lấy Chân Võ bi điển.
- Tiểu Địch, chú ý, lúc này là Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Dương Thạc nhắc nhở Dương Địch, sau đó hít sâu bắt đầu đọc ra Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Dương Thạc đọc một lũ thì có hàng tin tức hiện ra trong đầu.
[Nhân Hoàng chấn thiên quyết, công pháp đẳng cấp huyền công bí điển, độ phù hợp với thân thể, độ phù hợp bốn phần với Cửu Dương chân thân.]
Độ phù hợp bốn phần?
Cao hơn Nhân Hoàng thông thiên quyết một phần.
Dương Thạc thở hắt ra, thầm nghĩ:m
- Đó là bởi vì lúc trước ta nhớ đa phần Nhân Hoàng thông thiên quyết, bây giờ nhớ Nhân Hoàng chấn thiên quyết, hai bộ công pháp kết hợp với nhau mới tăng lên độ phù hợp. Nhưng bốn phần vẫn rất thấp, dù ta có thêm Nhân Hoàng phiên thiên quyết, tăng độ phù hợp lên một, hai phần thì chỉ cỡ sáu phần, vẫn không thể sử dụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.