Vô Tận Thần Công

Chương 107: Thiên Hạ Thập Đại Yêu Thánh tính là cái gì?

Linh Ẩn Hồ

29/01/2014

- Tên này không phải là người Đại Chu sao? Không biết hắn đến từ vùng man di thiếu văn hoá nào, chẳng có chút lễ nghĩa nào cả hả?

Dương Thạc cực kỳ chán ghét Già La Minh.

Dương Thạc đối đầu với Trình phu nhân, nên tự nhiên hắn không có ấn tượng tốt gì với cháu trai của Trình phu nhân, tiểu An võ hầu Trình Tử Dương. Nhưng dù sao, tên Già La Minh này lại dám vô lễ như vậy với Trình Tử Dương và Đại Lâm Nhi vẫn khiến Dương Thạc cực kỳ tức giận.

Nói tóm lại, một tên man di ở trong quốc gia của người ta lại dám vô lễ với người Đại Chu thì tất nhiên Dương Thạc sẽ tức giận.

- Hắn vô lễ như vậy mà Trình Tử Dương cũng không dám trở mặt với hắn. Chẳng lẽ, đây chính là khí phách của nước lớn sao?

- Ngươi giương cung cài tên, uy hiếp mấy con Mục Hổ khuyển kia. Chẳng lẽ, ngươi cho rằng, như vậy thì chó ngao Đạp Hoả của ngươi có thể dễ dàng xông vào hang động đá vôi này sao?

- Trình Tử Dương không trở mặt với ngươi nên ngươi kiêu căng. Nhưng Dương Thạc ta không phải kẻ chịu uất ức. Ngươi muốn chó ngao Đạp Hoả xông vào để bức chúng ta ra khỏi hang động này sao? Đáng tiếc, chỉ bằng mấy con chó ngao Đạp Hoả cấp độ Tôi Thể đó còn chưa thể bức chúng ta ra khỏi hang động này được. Mấy con chó ngao Đạp Hoả này ngoan ngoãn nằm ngoài cửa hang đi.

Trong lòng Dương Thạc nghĩ như vậy thì Huyết Phi đã sớm toả ra khí thế của mình rồi.

Ầm!

Rầm rầm! Rầm rầm!

Khí thế của Huyết Phi toả ra giống như mãnh thú thượng cổ Huyền Ưng đích thân đến vậy. Nháy mắt, uy áp mênh mông này áp đến trên người mấy con chó ngao Đạp Hoả, hoàn toàn bao phủ lấy mấy con chó ngao Đạp Hoả này.

NGAO…OOO… NGAO…OOO…

Dưới uy áp mạnh mẽ của khí thế này, mấy con chó ngao Đạp Hoả nhao nhao kêu nhỏ mấy tiếng, căn bản không dám tiến lên. Toàn bộ chúng đều nằm rạp trên đất, đầu dán chặt trên nền mặt đất, cả người run rẩy, không dám nhúc nhích nửa bước.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

- Thế này là thế nào? Khí thế bên kia có uy áp thật mạnh mẽ, mấy con chó ngao Đạp Hoả này đều bị áp đảo phải nằm rạp trên mặt đất, không dám nhúc nhích sao?

Khi thấy năm sáu con chó ngao Đạp Hoả này nhanh chóng phải nằm sấp xuống, dù là Già La Minh hay Trình Tử Dương, Đại Lâm Nhi, cùng công chúa Nam Sa Lữ Chí Thuý đi theo Già La Minh vừa đi ra khỏi khu rừng rậm đều mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin.

- Đây là khí thế bậc nào vậy? Dù sao chó ngao Đạp Hoả cũng là loài chó ngao có cấp độ Tôi Thể đỉnh phong, dù là uy áp mạnh mẽ như cao thủ Võ Sư cũng không thể khiến chúng nó ngoan ngoãn nằm sấp xuống, không dám nhúc nhích như vậy được. Rốt cuộc, con mãnh thú trong hang động đá vôi kia có cấp bậc gì đây?

Trong đầu đám người này đều đặt ra câu hỏi như vậy.

- Chẳng lẽ là mãnh thú cấp độ Tôn Giả sao?

Già La Minh không thể tin, quát to một tiếng.

- Cấp độ Tôn Giả ư? Chính ngươi thử xem sẽ biết. Huyết Phi, toả uy áp ra khiến cho toàn bộ ngựa dưới chân bọn chúng quỳ xuống cho ta.

Trong động đá vôi, Dương Thạc nói nhỏ.

Huyết Phi nhẹ gật đầu, rồi lại bắt đầu tràn ra uy áp khí thế của mình, hoàn toàn bao phủ đám người Già La Minh, Trình Tử Dương.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Tê tê tê híz-khà-zzz…

Khí thế của Huyết Phi nhanh chóng tràn ra. Ngay sau đó, ngựa dưới chân đám người Già La Minh, Trình Tử Dương thi nhau gào rú một tiếng, căn bản không chịu đựng nổi, ngoan ngoãn quỳ rạp xuống đất.

Đại Lâm Nhi biến sắc, ngựa dưới chân mình quỳ xuống chính là ‘Quỳ mã lễ’ trên thảo nguyên của Hoả La quốc, đại biểu cho sự thần phục tuyệt đối. Thực hiện quỳ mã lễ tức là đem mọi thứ của mình giao cho đối phương. Đối phương muốn thứ nào sẽ được lấy thứ đó, thậm chí có thể tuỳ ý làm nhục ngươi.

Thân phận của Đại Lâm Nhi ở Hoả La quốc rất cao. Thậm chí, nàng cũng không cần thực hiện quỳ mã lễ đối với phụ vương của nàng. Vậy mà, bây giờ, nàng lại phải thực hiện cái nghi lễ này đối với con ‘mãnh thú’ trong hang động đá vôi kia.

- Khốn kiếp.

Tuy Già La Minh không biết quỳ mã lễ, nhưng nếu ngựa dưới chân mình quỳ xuống cũng là một sự sỉ nhục lớn đối với hắn.

Già La Minh quát xong một tiếng, liền vô ý thức muốn nhảy xuống khỏi lưng ngựa.

Nhưng ngay sau đó, Già La Minh mới phát hiện, dưới uy áp mạnh mẽ của luồng khí thế kia, mình căn bản không thể nhúc nhích mảy may.

- Uy áp cấp độ Võ Thánh, đây chắc chắn là uy áp của cấp độ Võ Thánh. Không thể ngờ rằng, ở đây còn có cường giả siêu cấp cấp độ Võ Thánh của Thú Tộc

Sắc mặt Già La Minh biến đổi, vô ý thức nói.

Đám người Trình Tử Dương, Đại Lâm Nhi nghe được lời này của Già La Minh cũng đều biến sắc.

Trong Yến Sơn, mãnh thú ác điểu tối đa chỉ có cấp độ Đại Tông Sư mà thôi. Vậy mà bây giờ, bọn hắn lại gặp được cường giả Thú Tộc cấp độ Võ Thánh. Chẳng lẽ, tên cường giả Thú Tộc cấp độ Võ Thánh này là từ nơi khác đến Yến Sơn sao? Rốt cuộc, cường giả Thú Tộc cấp độ Võ Thánh đến Yến Sơn, nơi gần với kinh thành Đại Chu để làm gì?

- Tiền bối.

Lúc đám người Trình Tử Dương, Đại Lâm Nhi nghĩ đến việc này thì Già La Minh lại nói tiếp.



- Không biết tiền bối là vị nào trong thiên hạ mười Đại Yêu Thánh? Ta chính là Già La Minh, đệ tử của Kim Phật Tự ở Ni La Quốc. Thần Thú trấn tộc của Kim Phật tự chúng ta chính là vị thứ ba trong thiên hạ mười Đại Yêu Thánh, Đại Bằng Kim Sí Vương. Vãn bối cũng được Đại Bằng Kim Sí Pháp Vương coi trọng, có lẽ có chút quan hệ nguồn gốc với tiền bối…

Già La Minh nói.

- Cái gì? Nghĩ ta là một vị trong thiên hạ mười Đại Yêu Thánh hả?

Dương Thạc nghe được lời này của Già La Minh, trong lòng liền hơi động.

Nghe đồn, trong trời đất, có mười vị cường giả Thú Tộc có cấp độ Võ Thánh, được gọi là thiên hạ mười Đại Yêu Thánh. Chẳng qua, thiên hạ mười Đại Yêu Thánh là cách nói của trăm năm trước, nói về mười vị cường giả Võ Thánh nổi danh nhất của Thú Tộc. Nhưng trên thực tế, hiện nay, trong Thú Tộc không chỉ có mười vị cường giả Võ Thánh này.

- Muốn bắt quan hệ với ta sao?

Dương Thạc hừ lạnh một tiếng.

- Già La Minh, ngươi không cần bắt quan hệ với bổn toạ.

- Mười Đại Yêu Thánh cái gì? Bổn toạ chưa từng nghe nói tới. Thần Thú trấn tự của Kim Phật Tự là Đại Bằng Kim Sí Vương sao? Cũng chỉ có thánh địa võ đạo của các vùng man di thiếu văn minh như các ngươi mới dùng cường giả Thú Tộc làm Thần Thú trấn tự thôi. Thần Thú ư… hừ, có thể hơn Man Văn Thiên Tượng, Thần Thú trấn tộc của Man Tộc trong Ma Hoang Thập Vạn Đại Sơn sao? Nếu hắn kém nó thì cũng đừng tự xưng là Thần Thú nữa.

Giọng nói lạnh lùng từ trong miệng Dương Thạc truyền ra.

- Không phải một vị trong thiên hạ mười Đại Yêu Thánh sao?

Già La Minh thật không ngờ, Dương Thạc căn bản không nể mặt mình.

Mặc dù đối phương không phải một vị trong thiên hạ mười Đại Yêu Thánh, nhưng chỉ cần là cường giả Võ Thánh của Thú Tộc thì khi nghe tới vị thứ ba trong thiên hạ mười Đại Yêu Thánh, Đại Bằng Kim Sí Vương, cũng sẽ nể mặt mà thả Già La Minh đi.

Nhưng, Già La Minh thật không ngờ, người ta căn bản coi thường cái gọi là thiên hạ mười Đại Yêu Thánh này.

- Chẳng lẽ, cường giả Thú Tộc trong hang động đá vôi này là cường giả siêu cấp thời thượng cổ sao?

- Hắn nhắc đến Man Văn Thiên Tượng. Man Văn Thiên Tượng chính là Thần Thú trấn tộc của Man tộc. Nó đã vượt qua cấp độ Võ Thánh. Lúc trước, khi Đại Chu chinh phạt Nam Man, đã chịu không ít thiệt thòi từ nó, cuối cùng cũng không thể giết chết được nó mà chỉ khiến nó trốn vào trong Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn. Từ đó về sau, Đại Chu kết thù cùng Man Văn Thiên Tượng. Hắn… không phải là con Man Văn Thiên Tượng kia đến kinh thành Đại Chu để tìm kẻ thù chứ?

Lúc này, trong đầu Già La Minh hay đám người Trình Tử Dương đều không khỏi nghĩ đến ý nghĩ khủng bố này

Vô Tận Thần Công

Chương 108: Ngươi xéo đi, toàn bộ những người khác lưu lại!

Nguồn: Vipvanda

Dịch: Nhóm dịch black

Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này:

vipvanda :

- Trong động đá vôi này chẳng lẽ là Man Văn Thiên Tượng kia?

Trong lòng đám người Già La Minh, Trình Tử Dương đều xuất hiện một ý niệm như vậy.

Man Văn Thiên Tượng chính là cường giả siêu cấp Thú tộc vượt qua cấp độ Võ Thánh. Nếu Man Văn Thiên Tượng thật sự đã đến Yến Sơn, muốn trả thù kinh sư Đại Chu thì chỉ sợ toàn bộ kinh sư đều phải chấn động. Cho dù tất cả đại cao thủ mạnh mẽ ở kinh sư có đồng loạt ra tay, có thể đối phó Man Văn Thiên Tượng này hay không cũng là chuyện chưa biết!

- Không thể nào, tuyệt đối không phải Man Văn Thiên Tượng!

Nhưng sau một khắc, đám người Già La Minh Trình Tử Dương lại bác bỏ suy nghĩ trong nội tâm.

- Tuy thực lực Man Văn Thiên Tượng rất mạnh mẽ, nhưng hình thể của nó rất lớn, cao hai trượng, nặng đến mấy chục vạn cân. Hang động đá vôi này quá nhỏ, không thể là Man Văn Thiên Tượng được!

- Hơn nữa, tuy thực lực Man Văn Thiên Tượng đủ mạnh nhưng nó là dị thú thượng cổ, tâm trí không được hoàn chỉnh, không thể mở miệng nói tiếng người được. Trong động đá vôi này tuyệt đối là những cường giả Võ Thánh Thú Tộc khác!

Thực lực Man Văn Thiên Tượng tuyệt cường chính là dị thú thượng cổ.

Tuy thực lực của dị thú thượng cổ mạnh mẽ nhưng tâm trí không được hoàn chỉnh, không có trí lực cao siêu như nhân loại, càng không có khả năng mở miệng nói ngôn ngữ nhân loại. Chỉ khi văn minh nhân đạo trải qua vạn năm, những cường giả Võ Thánh trong Thú tộc kia mở ra linh trí mới có thể có trí lực cao siêu đủ so sánh với nhân loại.

Man Văn Thiên Tượng là dị thú thượng cổ, tự nhiên cũng không nói tiếng người!

Chính bởi vì như thế, Già La Minh, Trình Tử Dương mới đoán cường giả Thú tộc cấp độ Võ Thánh trong động đá vôi này không phải Man Văn Thiên Tượng!

Nhưng mặc dù không phải Man Văn Thiên Tượng, theo khí thế mà hắn tràn ra, khẩu khí nói chuyện thì xem ra thực lực của hắn cũng đã đạt tới cấp độ đám người Già La Minh không thể sánh bằng.

- Không quản tiền bối là người nào, có phải người trong Thập Đại Yêu Thánh không? Tóm lại tiền bối dám đến Yến Sơn này, chẳng lẽ không sợ cường giả kinh sư Đại Chu ta sao?

Biết rõ trong động đá vôi không phải Man Văn Thiên Tượng, Trình Tử Dương cũng có chút lực lượng, lạnh giọng nói ra.

Trong lời nói của hắn mơ hồ mang theo một tia uy hiếp!



- Cường giả kinh sư Đại Chu?

Trong động đá vôi, trong lòng Dương Thạc khẽ động.

- Trong kinh sư Đại Chu, ngoại trừ Trấn Quốc Công Dương Thiên kia, nửa tên cường giả Võ Thánh đều không có, bổn tọa phải sợ sao? Nghe nói Dương Thiên đang bế quan, không biết hắn có đột phá không. Nếu hắn đột phá thì còn có thể nói với bổn tọa như vậy. Về phần ngươi, còn không có tư cách kiêu ngạo trước mặt bổn tọa!

Dương Thạc nói xong, Huyết Phi tâm đầu ý hợp, sớm đã tập trung uy áp lên người Trình Tử Dương. Dưới uy áp kia, Trình Tử Dương biến sắc, mồ hôi lạnh bỗng nhiên rơi xuống!

- Tiền bối biết dượng của ta Dương Thiên sao? Dượng của ta đã xuất quan từ một tháng trước rồi. Chẳng qua là sau khi dượng xuất quan, hắn đã lập tức tiến vào Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn, hiện tại cũng không ở kinh thành. Nếu như thuận tiện, vãn bối còn muốn thỉnh giáo danh tính của tiền bối một chút, tương lai khi dượng trở về, vãn bối cũng có thể chuyển cáo với dượng, nói tiền bối ngài đã tới…

Tuy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên người nhưng Trình Tử Dương vẫn kiên trì, nói.

- Phụ thân đã xuất quan, đi Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn?

Trong động đá vôi, trong lòng Dương Thạc khẽ động.

- Những năm gần đây, phụ thân đều rất ít ở nhà, bình thường đều ở trong quân, lúc này vừa xuất quan lại lập tức đi Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn. Chuyện xảy ra trong nhà mấy tháng này, không biết phụ thân có biết được không…

Dương Thạc thầm nghĩ.

Hắn mơ hồ nhớ đến thực tế trong sáu bảy năm gần đây, phụ thân Dương Thiên đã rất ít khi nhúng tay vào chuyện trong phủ Trấn Quốc Công, mà ngay cả đệ tử trong nhà cũng đều không có nhiều thời gian chỉ đạo. Trong Dương gia cũng chỉ có trưởng tử Dương Tử Mặc khi còn bé đã tiếp xúc với Dương Thiên nhiều nhất, cũng rất được Dương Thiên coi trọng. Về phần những đệ tử khác, ngay cả con thứ Dương Tử Hi, thiên tài Dương Thành cũng đều tiếp xúc với Dương Thiên vô cùng có hạn.

Lần này Dương Thạc gây ra động tĩnh lớn như vậy trong nhà, không biết sau khi phụ thân biết được sẽ nghĩ gì…

Có lẽ sau khi phụ thân xuất quan, lập tức tiến về Thập Vạn Đại Sơn, hắn cũng chưa kịp biết được những chuyện này!

Lắc lắc đầu, Dương Thạc tạm thời loại bỏ những ý nghĩ này ra khỏi đầu.

- Muốn hỏi danh tính bổn tọa sao?

- Không cần, nếu Dương Thiên không ở kinh sư rồi, bổn tọa cũng không muốn làm bọn tiểu bối các ngươi khó xử. Đều cút đi cho bổn tọa! Nhưng mấy con chó ngao kia lao tới bổn tọa, phải lưu lại cho bổn tọa, cho các ngươi đi bộ rời khỏi Yến Sơn!

Dương Thạc nói ra.

Những người phía ngoài, Già La Minh, Trình Tử Dương theo thứ tự là cường giả Luyện Khí cao giai, cường giả Luyện Khí đỉnh phong.

Quan trọng nhất là phía sau bọn hắn, hơn mười tên hộ vệ kia đều là cường giả Tôi Thể đỉnh phong, khí huyết cường thịnh, thân kinh bách chiến, trên người đeo cường cung lợi nỏ. Thực sự muốn chém giết với đám người này, cho dù thực lực Dương Thạc và Huyết Phi có cao hơn gấp đôi thì chỉ sợ cũng khó có thể may mắn thoát khỏi!

Uy áp khí thế của Huyết Phi chỉ có thể tạo tác dụng uy hiếp. Thật sự muốn chém giết, bọn hắn sẽ phát hiện ra là Dương Thạc. Không còn chỗ cố kỵ nữa, uy áp khí thế cũng không còn tác dụng gì rồi.

Huống hồ Dương Thạc cũng không biết Trình Tử Dương hận hắn đến tận xương, Già La Minh cũng đều muốn đối phó hắn. Đối với Dương Thạc, hắn và bọn hắn không có thù hận gì, nhiều nhất là thấy bọn hắn khó chịu mà thôi, còn chưa đến mức chém giết sinh tử với bọn hắn. Đối với công chúa Hỏa La Quốc Đại Lâm Nhi bên cạnh bọn hắn, Dương Thạc cũng rất có hảo cảm. Chính bởi vì đủ loại chuyện như vậy, cuối cùng Dương Thạc mới quyết định thả bọn hắn rời đi!

Nhưng mấy con chó ngao kia đều phải lưu lại!

Kể từ đó bọn hắn đi bộ rời khỏi Yến Sơn, nhanh nhất cũng phải ba ngày mới có thể trở lại kinh sư. Đến lúc đó bọn hắn bẩm báo cho trưởng bối gia tộc, phái cao thủ tới đây dò xét, Dương Thạc cũng có đủ thời gian rời đi.

- Tiền bối muốn thả chúng ta rời đi?

Nghe thấy Dương Thạc nói những lời này, hai mắt bọn người Già La Minh, Trình Tử Dương đều sáng ngời.

- Như vậy liền đa tạ tiền bối!

Già La Minh và Trình Tử Dương nhanh chóng cảm tạ Dương Thạc.

Ngay một khắc sau đó, Huyết Phi lập tức rút hết khí thế uy áp trên người trở về. Không còn khí thế uy áp, đám người Già La Minh, Trình Tử Dương đều thở dài một hơi.

Gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu!

Mà đúng lúc Huyết Phi rút uy áp về, đã thấy mấy con Đạp Hỏa Ngao kia sủa vài tiếng, mạnh mẽ lao vào trong động đá vôi!

Mấy con Đạp Hỏa Ngao này có trí lực cực thấp, Già La Minh vừa ra lệnh để chúng tiến vào động đá vôi bức Dương Thạc ra. Bị uy áp của Huyết Phi trấn nhiếp, chúng không thể nào hành động. Hiện tại khôi phục hành động, bọn chúng tự nhiên muốn chấp hành mệnh lệnh của Già La Minh, tiếp tục chạy vào trong động đá vôi.

Già La Minh muốn ngăn cản, dĩ nhiên đã muộn!

Mấy con Đạp Hỏa Ngao xông vào động đá vôi, nếu xông tới cường giả Thú tộc cấp độ Võ Thánh trong động kia, chọc giận hắn thì…

- Hả?

Đúng lúc Già La Minh nghĩ đến những điều này, trong động đá vôi liền truyền ra một tiếng hừ lạnh.

- Chỉ là mấy con súc sinh, hiện tại còn muốn tới đây chọc ta? Đều trở về cho ta!

Sau một khắc, một tiếng quát lạnh truyền ra từ trong động đá vôi. Ngay sau đó là vài tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy mấy con chó ngao kia nhanh chóng bay ngược ra khỏi động, lăn lăn vài vòng, sớm mất hết khí tức.

Lúc nhìn kỹ, mấy con chó ngao này đều là huyết nhục bạo liệt, gân cốt đứt đoạn. Đúng là toàn bộ đều đã biến thành một đống huyết nhục!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Thần Công

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook