Vô Tận Thần Công

Chương 591: Thuần Nhân Tộc, Bán Thần Thú Tộc

Linh Ẩn Hồ

08/07/2014

Tiếp theo, trong quá trình hoàn thành những nhiệm vụ do Vân Lam Phủ yêu cầu thực hiện, có thể dần dần quen thuộc với Thiên Thánh Giới.

Đợi đến ba trăm năm sau, thực lực tăng lên, có được chút tư bản trong Thiên Thánh Giới, hơn nữa đã quen thuộc với tình huống của Thiên Thánh Giới, có thể đạt được tự do, chính mình đi lăn lộn giang hồ.

Có thể nói là trăm lợi không một chút hại!

Tuy rằng trong thời gian ba trăm năm, không thể được tùy tiện rời đi, chịu sự ước thúc của Vân Lam Phủ, nhưng mà cường giả Hư Không Võ Thánh, ai nấy cũng có tuổi thọ hơn cả vạn năm, thời gian ba trăm năm thật cũng không tính là dài. Huống chi trong thời gian ba trăm năm này cũng không phải là buộc phải phục vụ hết mình, mà còn có thể từ chỗ Vân Lam Phủ thu hoạch những tài nguyên tu luyện. Hoàn thành được nhiệm vụ, còn có thể đổi lấy các tài nguyên bảo vật nhất định.

Nhìn qua, tựa hồ như Vân Lam Phủ có chút hại nữa.

Trên thực tế cũng không phải là như vậy. Đầu tiên, Vân Lam Phủ nuôi dưỡng nhiều Hư Không Võ Thánh như vậy, cho dù không cần bọn họ đi đánh giặc, cũng có thể uy hiếp các thế lực khác, cam đoan sự an toàn của Vân Lam Phủ.

Tiếp theo, những cường giả Hư Không Võ Thánh này, tương lai thực lực tăng lên, sau khi đạt đến chiến lực Lục tinh, Thất tinh, cũng sẽ cảm thấy thiếu nợ ân tình của Vân Lam Phủ, một vài tình huống đặc thù cũng có thể đến giúp Vân Lam Phủ.

Cái khác không nói, ví dụ như những cường giả Hư Không Võ Thánh Lục tinh, Thất tinh sau khi đã rời khỏi Vân Lam Phủ, thu được một vài bảo vật chính mình không dùng tới, bình thường cũng sẽ đem tới các cửa hàng của Vân Lam Phủ mà bán rẻ cho.

Như vậy sự buôn bán của Vân Lam Phủ có thể phồn hoa hơn.

Chính bởi vì các nguyên nhân này, các thế lực lớn có thể mời chào càng nhiều các cường giả Hư Không Võ Thánh, bình thường mà nói, các thế lực này sẽ càng cường thịnh hơn.

Mời chào các cường giả Hư Không Võ Thánh gia nhập Vân Lam Phủ, chính là có những chỗ tốt thật lớn!

Giờ phút này, Dương Thạc cũng thoáng có chút tâm động.

Chẳng qua… ba trăm năm quả thật có chút quá dài. Như là Bí Nham, Trương Chân Huyền kia, tuổi thực tế cũng đều là mấy ngàn tuổi, ba trăm năm đối với bọn họ mà nói tuyệt đối không dài. Nhưng mà Dương Thạc rốt cuộc cũng đã hơn hai ba mươi tuổi rồi, hiện tại lại bị Vân Lam Phủ trói buộc suốt ba trăm năm, trong lòng tóm lại cũng có chút bài xích.

- Xem thử một chút rồi nói sau!

Trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.

- Đúng rồi! Bí Nham tiền bối, còn con đường thứ hai ngươi nói, là cái gì?

Dương Thạc mở miệng hỏi Bí Nham.

Bí Nham liếc mắt nhìn Dương Thạc một cái.

- Ân! Ngươi còn chưa đạt tới cấp bậc Hư Không Võ Thánh, trừ phi biểu hiện ra tiềm lực thật lớn, nếu không, quân đội của Vân Lam Phủ sẽ không thu nhận ngươi! Đến lúc đó, ngươi cũng chỉ có con đường thứ hai có thể đi!

- Con đường thứ hai, đó là chúng ta sẽ được quân đội của Vân Lam Phủ hộ tống đến một tòa thành thị nào đó trong Vân Lam Phủ. Ai không muốn gia nhập vào quân đội, có thể tự động rời đi. Chẳng qua ngươi cần phải cẩn thận. Bên trong Thiên Thánh Giới, đạo phỉ hoành hành, đi ra ngoài, chỉ cần có chút sơ xuất liền không có khả năng trở về nữa!

Bí Nham nói.

- Đương nhiên, ngươi cũng có thể ở mãi bên trong tòa thành thị kia, thậm chí có thể mua được một căn nhà, không bị quấy rầy, dốc lòng tĩnh tu. Đương nhiên là, giá cả ở nơi này… Còn nữa, bên trong các tòa thành, buổi tối là cấm đi lại. Ban đêm không được pháp ra đường. Cho dù là mua nhà, hoặc là ở khách điếm, nhà trọ này nọ… giá cả cũng không phải là các ngươi có thể thừa nhận nổi đâu!

Ánh mắt Bí Nham nhìn về phía Dương Thạc mang theo vài phần miệt thị.

- Như vậy sao?

Cặp mày Dương Thạc hơi nhíu lại.

Dựa theo lời Bí Nham vừa nói, nếu như không gia nhập quân đội Vân Lam Phủ, quả thật là có chút phiền toái.

Quân đội Vân Lam Phủ có thể đem ngươi hộ tống vào trong một tòa thành đã xem như là tận hết nhân nghĩa rồi, sau đó liền xem bổn sự của ngươi rồi.

Có thực lực, liền có thể trực tiếp hoành ngang Thiên Thánh Giới.

Có tiền tài, liền có thể mua nhà, ở trọ, tạm thời ở trong thành trì tu luyện.

Cái gì cũng đều không có… chính là cửu tử nhất sinh!

- Đây chính là quy củ của Vân Lam Phủ sao? Phỏng chừng toàn bộ Thiên Thánh Giới, cũng không sai biệt lắm là như thế! Khó trách, dưới Hư Không Võ Thánh, tiến vào Thiên Thánh Giới, nguy hiểm thật lớn a…

Phun ra một hơi thật dài, trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.

Nghe xong Bí Nham giới thiệu một phen, Dương Thạc đối với tình huống của Thiên Thánh Giới cũng có sự hiểu biết nhất định.

Tuy rằng Bí Nham cũng không nói rõ hoàn toàn, nhưng mà rất hiển nhiên, bên trong Thiên Thánh Giới tràn ngập những hung hiểm thật lớn!

Hư Không Võ Thánh bình thường, nếu như là không có kinh nghiệm mà nói, một mình ở trong Thiên Thánh Giới lăn lộn, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh. Về phần Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, không có tình huống đặc thù mà nói, rất khó có thể sinh tồn bên trong Thiên Thánh Giới. Đương nhiên, Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh từ thế giới hạ cấp tiến vào Thiên Thánh Giới, phỏng chừng cũng đều không bình thường, đều cũng có chút bổn sự đặc thù.

Nhưng mặc dù là như thế, có thể sinh tồn được trong Thiên Thánh Giới hay không, cũng phải nhìn xem vận khí!

Vận khí tốt một chút mà nói, như là những Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh thiên tư trác tuyệt, tiềm lực khổng lồ, cũng có thể được các thế lực lớn như Vân Lam Phủ xem trọng, trọng điểm bồi dưỡng.

Hoặc là có thể lăn lộ ở trong Thiên Thánh Giới, đạt được kỳ ngộ mạnh mẽ, thực lực đại tăng.



Nhưng vận khí không tốt mà nói, các thế lực các nơi không ai thèm thu, vừa mới tiến vào Thiên Thánh Giới, liền gặp phải đạo phỉ mạnh mẽ, thân tử đạo tiêu, hôi phi yên diệt…

- Tàn khốc!

Thở ra một hơi thật dài, trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.

Cũng khó trách, Bí Nham này đối với chính mình không xem trọng như thế. Chỉ sợ ở trong mắt của hắn, Dương Thạc rất nhanh liền chính là một người chết!

- Rốt cuộc có nên gia nhập vào quân đội Vân Lam Phủ hay không?

Đương nhiên, Dương Thạc đối với thực lực của chính mình thập phần có lòng tin. Chỉ cần hắn bày ra thực lực chân chính, gia nhập quân đội Vân Lam Phủ, thậm chí nhận được sự bồi dưỡng trọng điểm cũng đều là phi thường đơn giản.

Chẳng qua rốt cuộc có nên gia nhập Vân Lam Phủ hay không, Dương Thạc vẫn còn có chút do dự bất định.

Gia nhập Vân Lam Phủ, hiển nhiên sẽ có được hoàn cảnh tu luyện tương đối an toàn, chính mình có thể dễ dàng đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh.

Nhưng mà khuyết điểm cũng cần phải ở lại Vân Lam Phủ ba trăm năm.

Còn như không gia nhập Vân Lam Phủ, đạt được sự tự do, với thực lực của Dương Thạc, Hư Không Võ Thánh bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn, cũng có năng lực lăn lộn tại Thiên Thánh Giới này. Đương nhiên, lúc mới bắt đầu cần phải cẩn thận một chút, đợi trôi qua thêm một năm nữa, Dương Thạc chân chính tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, mới tương đối an toàn một chút.

Hai loại lựa chọn cũng đều có ưu có khuyết.

- Một con đường tương đối an nhàn!

- Mà con đường con lại, thì lại tương đối hung hiểm!

Trong lòng Dương Thạc âm thầm cân nhắc.

- Chẳng qua…

Ngay sau đó, cặp mày của Dương Thạc khẽ nhướng lên.

- Ta đến Thiên Thánh Giới này, chủ yếu chính là bởi vì muốn nhận được áp lực lớn hơn nữa! Muốn nói tới an nhàn, ở Nhân Gian Giới cũng là thập phần an toàn rồi. Ta hoàn toàn có thể ở lại Nhân Gian Giới tu thành Hư Không Võ Thánh, sau đó mới tiến vào Thiên Thánh Giới, cần gì phải sớm tiến vào chỗ này? Một khi đã tiến vào Thiên Thánh Giới, đó chính là để mạo hiểm! Không gia nhập Vân Lam Phủ, tương đối hung hiểm, nhưng mà không hề nghi ngờ gì càng thích hợp với ta hơn!

Trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.

Gia nhập Vân Lam Phủ, thực lực có lẽ cũng có thể dễ dàng tăng lên.

Nhưng mà, muốn đuổi theo Dương Thạc, đuổi theo Chân Võ Đại Đế, rất khó!

Chỉ khi chính mình lăn lộn, trải qua hung hiểm, đạt được các loại tài nguyên, ưu đãi, mới có thể trong khoảng thời gian ngắn nhất đuổi kịp và vượt qua Dương Thiên, Chân Võ Đại Đế!

Mặt khác, Dương Thạc còn có một nguyên nhân quan trọng hơn khiến cho hắn không muốn gia nhập Vân Lam Phủ.

Đó chính là, với tu vi cấp bậc của Dương Thạc, nghĩ muốn gia nhập vào Vân Lam Phủ, cần phải bại lộ ra một ít át chủ bài của bản thân, bày ra đầy đủ thực lực mới được. Mà ở trong hoàn cảnh như Thiên Thánh Giới này, trên tay mình có đủ át chủ bài, mới có thể sống càng thoải mái hơn!

Vì gia nhập Vân Lam Phủ mà bại lộ át chủ bài, không đáng!

Dù sao, mặc dù gia nhập Vân Lam Phủ cũng không phải là an toàn mười phần. Bên trong Vân Lam Phủ phỏng chừng cũng có tranh đấu. Những người muốn giết Dương Thạc, hoàn toàn có thể tại thời điểm Dương Thạc ra ngoài lịch lãm làm nhiệm vụ mà chém giết Dương Thạc!

Cuối cùng cũng không thể ở trong Vân Lam Phủ chờ đợi suốt ba trăm năm a!

Tóm lại hiện tại, sau khi Dương Thạc cân nhắc lợi và hại, vẫn là quyết định chính mình ra ngoài lăn lộn. Đương nhiên, cái này chỉ là quyết định ban đầu, còn phải trưng cầu một chút ý kiến của Dương Địch cùng với Trương Chân Huyền.

Trương Chân Huyền và Dương Thạc cũng không có quá nhiều giao tình, sau khi đi tới Thiên Thánh Giới, rất có thể sẽ là mỗi người một ngã.

Về phần Dương Địch, bình thường tất nhiên là sẽ đi theo Dương Thạc, ý kiến của nàng, Dương Thạc cũng chỉ là nghe qua một chút mà thôi.

- Đợi đến khi tới thành trì Vân Lam Phủ rồi hãy nói sau!

Trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.

o0o

Mà đồng thời ngay khi đám người Dương Thạc cùng với Bí Nham nói chuyện với nhau… Tại bên ngoài trận pháp Nhập Giới Điểm kia, trong đám quân sĩ Vân Lam Phủ cấp bậc Hư Không Võ Thánh…

- Hửm?

Cái gã thanh niên một sừng bộ dáng anh tuấn đang khoanh chân đả tọa, nhắm mắt tu luyện kia, thân hình chợt động, hai mắt chậm rãi lặng lẽ mở ra.

Một cỗ quang mang u lam sắc từ trong cặp mắt gã thanh niên một sừng này chợt lóe lên.

- Hắc Nha, lại có người thông qua Nhập Giới Điểm của chúng ta tiến vào Thiên Thánh Giới?



Gã thanh niên một sừng mở mắt ra, hướng về phía một gã Hư Không Võ Thánh bình thường ngồi bên cạnh mình hỏi một câu.

- Bẩm báo công tử, lần này đây tổng cộng tới ba người! Hiện tại bên phía chúng ta đã có chín người tiến vào rồi. Chỉ kém một người liền đủ mười người, lúc đó có thể hộ tống đến tòa thành phụ cận!

Gã Hư Không Võ Thánh bình thường tên gọi Hắc Nha bên cạnh kia cung kính hướng về phía gã thanh niên một sừng bẩm báo.

Gã thanh niên một sừng này, thực lực chỉ là Hư Không Võ Thánh Nhị tinh, viễn siêu Hư Không Võ Thánh Nhất tinh bình thường. Tại Nhập Giới Điểm này, gã thanh niên một sừng mới là Thống lĩnh chân chính.

Mặt khác, thân phận gã thanh niên một sừng này cũng không giống bình thường!

Gã thanh niên một sừng này tên là Lam Viễn, chính là đứa con thứ bảy của Lam Thiên Sơn, Tam Thống lĩnh của quân đội Vân Lam Phủ, mà cũng là kẻ có thiên phú cao nhất trong số những đứa con của Lam Thiên Sơn.

Lam Thiên Sơn, Tam Thống lĩnh của Vân Lam Phủ! Vân Lam Phủ ngoại trừ Phủ chủ Vân Lam Phủ chính là cường giả Hư Không Võ Thánh Lục tinh ra, Đại Thống lĩnh, Nhị Thống lĩnh, Tam Thống lĩnh bên trong quân đội ai nấy cũng đều là cường giả Hư Không Võ Thánh Ngũ tinh. Hơn nữa cũng đều là cảnh giới Hư Không Võ Thánh Ngũ tinh đỉnh phong!

Cả ba người cũng đều đã hơn mấy vạn tuổi, nội tình thâm hậu.

Thậm chí thực lực bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh Lục tinh. Trong đó, Tam Thống lĩnh Lam Thiên Sơn độ tuổi nhỏ nhất, thiên phú lại là cao nhất, cơ hội đạt tới Hư Không Võ Thánh Lục tinh cũng là lớn nhất. Tuy rằng hắn chính là Tam Thống lĩnh, nhưng mà trong Vân Lam Phủ, địa vị cũng chỉ có dưới Phủ chủ Vân Lam Phủ mà thôi!

Mà Lam Viễn, trong số những đứa con của Lam Thiên Sơn, là kẻ có thiên phú cao nhất!

Hẳn chẳng qua chỉ mới hơn bốn mươi tuổi, đã đạt tới thực lực Hư Không Võ Thánh Nhị tinh, ở toàn bộ Thiên Thánh Giới cũng xem như là thiên tài cực kỳ hiếm có rồi.

Trong tương lai cũng rất có thể đánh sâu vào thực lực Hư Không Võ Thánh Thất tinh!

Nhận được kỳ vọng vô cùng cao!

Lần này Lam Viễn đến Nhập Giới Điểm này, chẳng qua chỉ là một hồi lịch lãm mà thôi. Đám Hư Không Võ Thánh bình thường trong quân đội Vân Lam Phủ, tự nhiên đối với Lam Viễn vô cùng cung kính rồi.

- Hử? Một lần liền có ba người tới? Là đến từ cùng một thế giới hạ cấp hay sao? Cái thế giới hạ cấp này, thực lực tổng thể thật ra cũng không tệ a! Đợi mấy chục năm trời, rốt cuộc cũng chỉ còn thiếu có một người nữa, liền có thể trở về báo cáo kết quả rồi!

Khóe miệng khẽ nhếch lên, Lam Viễn miễn cưỡng nói.

- Cũng may trong thời gian mấy chục năm này, ta vừa lúc cũng phải luyện hóa một quả Hải Lam Quả! Đợi ở Nhập Giới Điểm này cũng không tính là lãng phí thời gian. Hiện tại Lam Hải Quả này cũng đã luyện hóa xong, Đại Hải Áo Nghĩa của ta cũng đã tăng lên một thành, đạt tới bốn thành! Hiện tại chiến lực của ta đã đạt đến Nhị tinh Trung cấp a! Hiện tại không sai biệt lắm đã đến lúc trở về rồi…

Trong miệng Lam Viễn vừa mới nói xong, thân hình khẽ động, không ngờ đã đứng lên.

Cặp mắt u lam sắc hướng về phía Dương Thạc bên kia liếc mắt nhìn một cái.

- Hửm?

Dương Thạc bị Lam Viễn liếc mắt nhìn một cái, trong lòng chợt động.

Lông tóc toàn thân hắn lập tức liền dựng đứng lên, cảm giác giống như là bị một cường giả siêu cấp nhìn chằm chằm vậy. Tựa hồ như dưới ánh mắt của Lam Viễn này, hết thảy mọi thứ của chính mình cũng đều không còn chỗ nào che giấu nữa!

- Là cái gã thanh niên một sừng thực lực cực mạnh kia?

Dương Thạc cũng liếc mắt nhìn về phía Lam Viễn.

- Hửm? Là Thuần Nhân Tộc?

Lam Viễn quét mắt nhìn ba người bọn Dương Thạc, cặp mày nhẹ nhàng nhếch lên.

- Thuần Nhân Tộc hiện tại đã rất hiếm thấy. Ức vạn năm trước đây, Thiên Thánh Giới chính là thiên hạ của Thuần Nhân Tộc. Chỉ tiếc là Thuần Nhân Tộc không có thiên phú gì đặc thù, tiềm lực tuy là lớn, nhưng mà khởi điểm ban đầu rất thấp. Cuối cùng, dần dần xuống dốc. Còn lại cũng chỉ là một vài Bán Nhân Tộc có chút huyết mạch Thần thú mà thôi… Hiện tại ở Thiên Thánh Giới, Thuần Nhân Tộc tựa hồ cách lúc diệt vong đã không còn xa nữa! Thậm chí cũng đã biến mất bên trong tầm mắt của của các đại thế lực, không biết đang trốn tránh ở địa phương nào rồi…

Lam Viễn nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài nói.

Thuần Nhân Tộc đó chính là Nhân Tộc hoàn toàn thuần túy, mới bắt đầu chỉ là người thường, chỉ có những kẻ trải qua tu luyện, mới có thể đi vào con đường Võ đạo!

Cơ hồ là không có bất cứ năng lực thiên phú nào cả!

Tuy rằng không có năng lực thiên phú, nhưng mà sự lĩnh ngộ của Thuần Nhân Tộc đối với Pháp tắc Áo nghĩa lại có ngộ tính cực cao. Cho nên Thuần Nhân Tộc cũng từng đản sinh ra vô số cường giả mạnh mẽ.

Ở thời kỳ Thượng Cổ của Thiên Thánh Giới, đối ứng với Thuần Nhân Tộc chính là Thần Thú Tộc!

Thần Thú Tộc cùng với Thuần Nhân Tộc lại tương phản. Bình thường mà nói, Thần Thú Tộc có thiên phú cường đại, sau khi trưởng thành, hoặc là cấp bậc Võ Tôn, hoặc là cấp bậc Đại Tông Sư, thậm chí còn có thể đạt đến cấp bậc Võ Thánh!

Có một vài chủng tộc cường đại, sau khi trưởng thành đã trực tiếp chính là cấp bậc Hư Không Võ Thánh! Hơn nữa còn có được Bí pháp thiên phú mạnh mẽ nữa!

Nhưng mà, Thần Thú Tộc, mỗi chủng tộc cũng đều là nhân khẩu thưa thớt, hơn nữa năng lực lĩnh ngộ đối với Pháp tắc cực kỳ hữu hạn. Sau khi đạt tới đỉnh phong, tốc độ tu luyện liền xa xa không bằng cường giả nhân loại cùng giai.

Cường giả Thần Thú Tộc, sau khi đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh, huyết mạch diễn hóa, cũng có thể hóa thành nhân hình, thậm chí cùng với nhân loại giao hợp, sản sinh ra hậu đại. Hậu đại của Thần thú cùng nhân loại, gọi là Bán nhân, cũng gọi là Bán Thần Thú. Một vài hậu đại Bán Thần Thú này lại tiến hành thông hôn, chậm rãi đã sản sinh ra một vài chủng tộc tương đối ổn định, đó chính là Bán Nhân Tộc, hoặc là Bán Thần Thú Tộc!

Bọn họ liền có được cả hai loại đặc điểm của nhân loại cùng Thần thú, thậm chí là có cả hai loại ưu thế!

Huyết mạch Thần thú, giúp cho bọn họ có được Bí pháp thiên phú cường đại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Thần Công

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook