Chương 132: Toàn tâm toàn lực luyện hoá
Linh Ẩn Hồ
21/02/2014
- A…! A…! A…!
Tiếng kêu cực kỳ thảm thiết truyền ra từ trong đám tàn niệm của Già La Minh.
- Dương Thạc… ngươi… Kim Phật Tự ta tuyệt đối sẽ không tha...
Khi đám tàn niệm của Già La Minh bị diệt, cũng là lúc một đoạn tin tức ngắn không hoàn chỉnh được truyền ra, giống như muốn uy hiếp Dương Thạc vậy. Nhưng, đám thần niệm này của Già La Minh chưa kịp truyền xong thì đã bị chân khí mang theo sấm sét của Dương Thạc đánh nát, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Dù hắn muốn uy hiếp Dương Thạc, cũng không làm được nữa.
- Theo truyền thuyết, thần niệm của con người là một loại lực lượng không thể nhìn thấy giống như tia chớp sấm sét. Thậm chí, có thượng cổ đại năng còn dùng sấm sét để rèn luyện thần hồn của mình, làm cho thần niệm của mình mạnh mẽ hơn, và giống như thực chất vậy. Khi đó, một ánh mắt của ông cũng có thể làm cho cường giả Võ Thánh tan biến. Lực lượng thần niệm như vậy cực kỳ khủng bổ.
- Dùng lực lượng sấm sét trong chân khí để đánh tan thần hồn của Già La Minh.
Dương Thạc nghĩ thầm trong lòng.
Thần niệm của con người, vốn là một loại lực lượng sấm sét, tia chớp.
Dưới sự công kích của lực lượng sấm sét mạnh mẽ hơn, thì tất nhiên nó sẽ không có một chút sức chống cự, và sẽ lập tức bị đánh tan thành mây khói.
Tất nhiên, nếu thần niệm của Già La Minh mạnh mẽ đến loại cảnh giới như của thượng cổ đại năng trong truyền thuyết kia thì... khi nó rời khỏi thân thể vẫn có thể tồn tại một mình, và không hề kiêng sợ sấm sét trong trời đất. Khi đó, sấm sét trong chân khí của Dương Thạc sẽ không thể gây tổn thương cho hắn một chút nào.
Đáng tiếc, lực lượng thần niệm như vậy chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.
- A di đà phật.
Cùng lúc chân khí của Dương Thạc tiêu diệt thần niệm của Già La Minh, bên ngoài mật thất, đại sư Dũng Tín cũng niệm nhỏ một tiếng phật hiệu.
- Thân thể của tên Già La Minh này đã bị tổn hại, cần gì phải tiêu diệt thần niệm của hắn, để dính phải luật nhân quả đâu?
Tuy đại sư Dũng Tín không phải muốn oán trách Dương Thạc, nhưng trong lời nói của ông vẫn mang theo một chút thở dài.
- Sư phụ là người trong Phật môn, mọi chuyện đều sẽ lưu một đường sống, dù là tên côn đồ cùng hung cực ác thì người cũng sẽ dạy hắn bỏ đao xuống, lập tức thành Phật. Chẳng qua, mình không phải người trong Phật môn. Nếu nhổ cỏ không nhổ tận gốc, thì qua gió xuân nó sẽ lại mọc. Nếu mình có thể giết chết kẻ địch thì nhất định sẽ không để hắn có một chút cơ hội nào. Đây là sự bất đồng về quan niệm, ai đúng ai sai cũng khó nói…
Dương Thạc ngồi xếp bằng trong mật thất, hai mắt khẽ cụp xuống, nghĩ thầm trong lòng.
Mặc dù mình đã bái đại sư Dũng Tín làm sư phụ, nhưng dù sao cũng chỉ là một đệ tử ký danh, không phải người trong Phật môn.
Đại sư Dũng Tín đã ở trong Phật môn vài chục năm, chịu Phật học hun đúc, nên trong lòng luôn mang theo Phật tính. Còn Dương Thạc đã sinh hoạt trong phủ Trấn Quốc Công sâm nghiêm từ thuở nhỏ, đã coi như nếm đủ thế thái nhân tình ấm lạnh, coi trọng sức mạnh, diệt cỏ phải diệt tận gốc. Hoàn cảnh sinh sống của một sư một đồ hoàn toàn khác nhau, thì tất nhiên cũng không thể bắt đối phương phải có suy nghĩ giống mình.
Họ chỉ có thể tìm điểm chung và bỏ qua điểm bất đồng của mhau mà thôi.
Thậm chí, cùng trong Phật môn, nhưng quan niệm của các vị đại sư cũng khác nhau.
Có cao tăng Phật môn khổ tu, cũng có cao tăng buôn bán tài giỏi như đại sư Dũng Tín và trở thành cao tăng Phật môn có vô số của cải. Trên thực tế, họ đều là những người một lòng hướng Phật, trăm sông đổ về một biển mà thôi.
- Trước cứ kệ sư phụ, phải hoàn toàn luyện hoá chỗ khí huyết kia của Già La Minh đã.
Dương Thạc không để ý đến đại sư Dũng Tín ở bên ngoài mật thất nữa. Hắn hơi di chuyển, liền nhảy ra khỏi chiếc thùng lớn có chứa dịch phạt tuỷ rồi khoanh chân ngồi trên một chỗ khá sạch sẽ trên mặt đất.
Hiện tại, Dương Thạc không tu luyện công pháp phạt tuỷ nữa.
Trên thực tế, tác dụng duy nhất của bộ công pháp kia là tẩy rửa khí huyết trong cơ thể Dương Thạc, loại trừ toàn bộ tạp chất, tàn niệm bên trong khí huyết của hắn, khiến nó trở thành lực lượng khí huyết thuần tuý nhất.
Ngoài tác dụng này, thì có thể nói, công pháp phạt tuỷ là có hại mà vô ích đối với Dương Thạc.
Hắn chỉ có độ phù hợp với công pháp là 30%. Hơn thế nữa, đây là bộ công pháp cấp thấp, nên Dương Thạc chỉ có thể tu luyện nó tối đa cho tới cảnh giới Võ Sư sơ kỳ mà thôi. Nếu Dương Thạc tu luyện bộ công pháp kia sẽ có thành tựu thấp, hiệu suất thấp. Bởi vậy, hiện tại không phải là lúc Dương Thạc vùi đầu vào tu luyện nó. Cũng may, bộ công pháp kia là truyền thừa của Kim Phật Tự ở Ni La Quốc, chỉ dùng để rèn luyện thân thể chứ không tu luyện ra chân khí. Nếu không, chân khí được tạo ra do tu luyện bộ công pháp có độ phù hợp 30%, thì rất khó có thể phù hợp hoàn mỹ với Thuần Dương Huyền Ưng chân khí trong cơ thể Dương Thạc được. Đến lúc đó, nếu chân khí của hai loại công pháp bài xích lẫn nhau, nhẹ thì khí huyết của Dương Thạc sẽ bị chấn động, miệng phun máu tươi, nặng thì tẩu hoả nhập ma, chỉ sợ cũng không sống được.
Bây giờ, nếu chỗ khí huyết của Già La Minh đã có thể bị luyện hoá thì Dương Thạc liền hoàn toàn chấm dứt việc tu luyện bộ công pháp phạt tuỷ kia đi.
- Hay là dùng Thuần Dương Đồng Tử Công để luyện hoá khí huyết của Già La Minh nhỉ.
Trong lòng Dương Thạc vừa nghĩ như vậy, hắn liền vận chuyển Thuần Dương Đồng Tử Công.
Dương Thạc điều động chân khí Thuần Dương Huyền Ưng trong cơ thể, để bắt đầu luyện hoá lực lượng khí huyết vô cùng thuần tuý của Già La Minh trong cơ thể mình.
Già La Minh là cao thủ Luyện Khí hậu kỳ.
Trên thực tế, công phu của hắn chủ yếu dựa vào tứ chi. Lực lượng khí huyết bên trong tứ chi hắn rất lớn, hơn xa cao thủ Luyện Khí hậu kỳ của Đại Chu.
Lúc trước, tuy nội tạng của Già La Minh bị Dương Thạc đốt cháy, nhưng khí huyết của hắn không tập trung trong nội tạng. Nên dù nội tạng bị huỷ cũng không gây tổn thất quá lớn cho khí huyết của hắn.
Có thể nói, 90% khí huyết của Già La Minh đều bị đại chuyển sinh thuật hút ra và nhập vào trong cơ thể Dương Thạc.
Nếu Dương Thạc có thể luyện hóa hoàn toàn lực lượng khí huyết này, thì lực lượng khí huyết của Dương Thạc chắc chắn sẽ được nâng cao một bậc. Thậm chí, dựa vào lực lượng khí huyết mạnh mẽ, Dương Thạc có thể trực tiếp đột phá cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ.
Khi Dương Thạc vận chuyển Thuần Dương Đồng Tử Công, đoàn lực lượng khí huyết thuần tuý kia, không ngừng dung nhập vào bên trong chân khí Thuần Dương Huyền Ưng của Dương Thạc, rồi theo kinh mạch chuyển khắp toàn thân, nhập vào mỗi tấc cơ bắp, xương cốt, làn da, thậm chí bên trong nội tạng, giúp tăng cường khí huyết cho mỗi bộ phận thân thể của Dương Thạc.
- Hả? Hoá ra luồng khí huyết này luyện hoá khá dễ dàng.
Dương Thạc phát hiện, hiệu suất luyện hoá khí huyết của Già La Minh còn nhanh hơn gấp mấy lần so với luyện hoá lực lượng khí huyết trong Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Bởi vì, trong luồng khí huyết này có khí tức sinh mệnh nên có thể trực tiếp sử dụng.
Luyện hoá lực lượng khí huyết bên trong Huyết Tinh Thạch Nhũ cũng giống như ăn cơm, ăn vào trong bụng xong, thì còn cần tiêu hoá hấp thu, mới tạo ra năng lượng cho mình sử dụng.
Còn luyện hoá lực lượng khí huyết của Già La Minh lại giống như lấy máu của người khác truyền vào trong thân thể Dương Thạc. Lúc đó, lực lượng khí huyết không cần chuyển hoá mà có thể trực tiếp sử dụng ngay. Bởi vậy, hiệu suất luyện hoá mới tăng lên.
Trước đây, khi Dương Thạc ở bên trong Yến Sơn đã từng uống máu huyết của mãng xà màu xanh. Đây chính là trực tiếp sử dụng lực lượng khí huyết đó. Vậy nên, hiệu suất tu luyện của hắn mới nhanh hơn so với tu luyện bình thường.
- Với hiệu suất này, tối đa trong mười ngày, ta có thể luyện hoá hoàn toàn tất cả khí huyết của Già La Minh, sau đó sẽ đột phá đến cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ.
- Đáng tiếc, một phần khí huyết của Già La Minh đã tiến vào trong khiếu huyệt của mình, làm tắc khiếu huyệt của mình. Nếu mình không thể loại bỏ những khí huyết này, đả thông khiếu huyệt, thì chỉ sợ đời này, mình chỉ có thể tu luyện tới cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ là cao nhất, chứ muốn đột phá cảnh giới Võ Sư là chuyện khó như lên trời.
Tuy mình đã giết chết thần niệm của Già La Minh, nhưng khiếu huyệt bên trong cơ thể mình đều đã bị khí huyết của hắn làm tắc nghẽn rồi. Chuyện này cũng không dễ giải quyết đâu.
- Mặc kệ, cứ luyện hoá chỗ khí huyết này trước đã.
- Còn về việc khiếu huyệt bị tắc thì sau này mình sẽ tu luyện thêm công pháp thông khiếu. Khi đó, khiếu huyệt sẽ tự động được đả thông thôi.
Trong lòng Dương Thạc nghĩ như vậy xong, liền không quan tâm đến việc khác, mà toàn tâm toàn lực đi luyện hoá khí huyết của Già La Minh.
Tiếng kêu cực kỳ thảm thiết truyền ra từ trong đám tàn niệm của Già La Minh.
- Dương Thạc… ngươi… Kim Phật Tự ta tuyệt đối sẽ không tha...
Khi đám tàn niệm của Già La Minh bị diệt, cũng là lúc một đoạn tin tức ngắn không hoàn chỉnh được truyền ra, giống như muốn uy hiếp Dương Thạc vậy. Nhưng, đám thần niệm này của Già La Minh chưa kịp truyền xong thì đã bị chân khí mang theo sấm sét của Dương Thạc đánh nát, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Dù hắn muốn uy hiếp Dương Thạc, cũng không làm được nữa.
- Theo truyền thuyết, thần niệm của con người là một loại lực lượng không thể nhìn thấy giống như tia chớp sấm sét. Thậm chí, có thượng cổ đại năng còn dùng sấm sét để rèn luyện thần hồn của mình, làm cho thần niệm của mình mạnh mẽ hơn, và giống như thực chất vậy. Khi đó, một ánh mắt của ông cũng có thể làm cho cường giả Võ Thánh tan biến. Lực lượng thần niệm như vậy cực kỳ khủng bổ.
- Dùng lực lượng sấm sét trong chân khí để đánh tan thần hồn của Già La Minh.
Dương Thạc nghĩ thầm trong lòng.
Thần niệm của con người, vốn là một loại lực lượng sấm sét, tia chớp.
Dưới sự công kích của lực lượng sấm sét mạnh mẽ hơn, thì tất nhiên nó sẽ không có một chút sức chống cự, và sẽ lập tức bị đánh tan thành mây khói.
Tất nhiên, nếu thần niệm của Già La Minh mạnh mẽ đến loại cảnh giới như của thượng cổ đại năng trong truyền thuyết kia thì... khi nó rời khỏi thân thể vẫn có thể tồn tại một mình, và không hề kiêng sợ sấm sét trong trời đất. Khi đó, sấm sét trong chân khí của Dương Thạc sẽ không thể gây tổn thương cho hắn một chút nào.
Đáng tiếc, lực lượng thần niệm như vậy chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.
- A di đà phật.
Cùng lúc chân khí của Dương Thạc tiêu diệt thần niệm của Già La Minh, bên ngoài mật thất, đại sư Dũng Tín cũng niệm nhỏ một tiếng phật hiệu.
- Thân thể của tên Già La Minh này đã bị tổn hại, cần gì phải tiêu diệt thần niệm của hắn, để dính phải luật nhân quả đâu?
Tuy đại sư Dũng Tín không phải muốn oán trách Dương Thạc, nhưng trong lời nói của ông vẫn mang theo một chút thở dài.
- Sư phụ là người trong Phật môn, mọi chuyện đều sẽ lưu một đường sống, dù là tên côn đồ cùng hung cực ác thì người cũng sẽ dạy hắn bỏ đao xuống, lập tức thành Phật. Chẳng qua, mình không phải người trong Phật môn. Nếu nhổ cỏ không nhổ tận gốc, thì qua gió xuân nó sẽ lại mọc. Nếu mình có thể giết chết kẻ địch thì nhất định sẽ không để hắn có một chút cơ hội nào. Đây là sự bất đồng về quan niệm, ai đúng ai sai cũng khó nói…
Dương Thạc ngồi xếp bằng trong mật thất, hai mắt khẽ cụp xuống, nghĩ thầm trong lòng.
Mặc dù mình đã bái đại sư Dũng Tín làm sư phụ, nhưng dù sao cũng chỉ là một đệ tử ký danh, không phải người trong Phật môn.
Đại sư Dũng Tín đã ở trong Phật môn vài chục năm, chịu Phật học hun đúc, nên trong lòng luôn mang theo Phật tính. Còn Dương Thạc đã sinh hoạt trong phủ Trấn Quốc Công sâm nghiêm từ thuở nhỏ, đã coi như nếm đủ thế thái nhân tình ấm lạnh, coi trọng sức mạnh, diệt cỏ phải diệt tận gốc. Hoàn cảnh sinh sống của một sư một đồ hoàn toàn khác nhau, thì tất nhiên cũng không thể bắt đối phương phải có suy nghĩ giống mình.
Họ chỉ có thể tìm điểm chung và bỏ qua điểm bất đồng của mhau mà thôi.
Thậm chí, cùng trong Phật môn, nhưng quan niệm của các vị đại sư cũng khác nhau.
Có cao tăng Phật môn khổ tu, cũng có cao tăng buôn bán tài giỏi như đại sư Dũng Tín và trở thành cao tăng Phật môn có vô số của cải. Trên thực tế, họ đều là những người một lòng hướng Phật, trăm sông đổ về một biển mà thôi.
- Trước cứ kệ sư phụ, phải hoàn toàn luyện hoá chỗ khí huyết kia của Già La Minh đã.
Dương Thạc không để ý đến đại sư Dũng Tín ở bên ngoài mật thất nữa. Hắn hơi di chuyển, liền nhảy ra khỏi chiếc thùng lớn có chứa dịch phạt tuỷ rồi khoanh chân ngồi trên một chỗ khá sạch sẽ trên mặt đất.
Hiện tại, Dương Thạc không tu luyện công pháp phạt tuỷ nữa.
Trên thực tế, tác dụng duy nhất của bộ công pháp kia là tẩy rửa khí huyết trong cơ thể Dương Thạc, loại trừ toàn bộ tạp chất, tàn niệm bên trong khí huyết của hắn, khiến nó trở thành lực lượng khí huyết thuần tuý nhất.
Ngoài tác dụng này, thì có thể nói, công pháp phạt tuỷ là có hại mà vô ích đối với Dương Thạc.
Hắn chỉ có độ phù hợp với công pháp là 30%. Hơn thế nữa, đây là bộ công pháp cấp thấp, nên Dương Thạc chỉ có thể tu luyện nó tối đa cho tới cảnh giới Võ Sư sơ kỳ mà thôi. Nếu Dương Thạc tu luyện bộ công pháp kia sẽ có thành tựu thấp, hiệu suất thấp. Bởi vậy, hiện tại không phải là lúc Dương Thạc vùi đầu vào tu luyện nó. Cũng may, bộ công pháp kia là truyền thừa của Kim Phật Tự ở Ni La Quốc, chỉ dùng để rèn luyện thân thể chứ không tu luyện ra chân khí. Nếu không, chân khí được tạo ra do tu luyện bộ công pháp có độ phù hợp 30%, thì rất khó có thể phù hợp hoàn mỹ với Thuần Dương Huyền Ưng chân khí trong cơ thể Dương Thạc được. Đến lúc đó, nếu chân khí của hai loại công pháp bài xích lẫn nhau, nhẹ thì khí huyết của Dương Thạc sẽ bị chấn động, miệng phun máu tươi, nặng thì tẩu hoả nhập ma, chỉ sợ cũng không sống được.
Bây giờ, nếu chỗ khí huyết của Già La Minh đã có thể bị luyện hoá thì Dương Thạc liền hoàn toàn chấm dứt việc tu luyện bộ công pháp phạt tuỷ kia đi.
- Hay là dùng Thuần Dương Đồng Tử Công để luyện hoá khí huyết của Già La Minh nhỉ.
Trong lòng Dương Thạc vừa nghĩ như vậy, hắn liền vận chuyển Thuần Dương Đồng Tử Công.
Dương Thạc điều động chân khí Thuần Dương Huyền Ưng trong cơ thể, để bắt đầu luyện hoá lực lượng khí huyết vô cùng thuần tuý của Già La Minh trong cơ thể mình.
Già La Minh là cao thủ Luyện Khí hậu kỳ.
Trên thực tế, công phu của hắn chủ yếu dựa vào tứ chi. Lực lượng khí huyết bên trong tứ chi hắn rất lớn, hơn xa cao thủ Luyện Khí hậu kỳ của Đại Chu.
Lúc trước, tuy nội tạng của Già La Minh bị Dương Thạc đốt cháy, nhưng khí huyết của hắn không tập trung trong nội tạng. Nên dù nội tạng bị huỷ cũng không gây tổn thất quá lớn cho khí huyết của hắn.
Có thể nói, 90% khí huyết của Già La Minh đều bị đại chuyển sinh thuật hút ra và nhập vào trong cơ thể Dương Thạc.
Nếu Dương Thạc có thể luyện hóa hoàn toàn lực lượng khí huyết này, thì lực lượng khí huyết của Dương Thạc chắc chắn sẽ được nâng cao một bậc. Thậm chí, dựa vào lực lượng khí huyết mạnh mẽ, Dương Thạc có thể trực tiếp đột phá cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ.
Khi Dương Thạc vận chuyển Thuần Dương Đồng Tử Công, đoàn lực lượng khí huyết thuần tuý kia, không ngừng dung nhập vào bên trong chân khí Thuần Dương Huyền Ưng của Dương Thạc, rồi theo kinh mạch chuyển khắp toàn thân, nhập vào mỗi tấc cơ bắp, xương cốt, làn da, thậm chí bên trong nội tạng, giúp tăng cường khí huyết cho mỗi bộ phận thân thể của Dương Thạc.
- Hả? Hoá ra luồng khí huyết này luyện hoá khá dễ dàng.
Dương Thạc phát hiện, hiệu suất luyện hoá khí huyết của Già La Minh còn nhanh hơn gấp mấy lần so với luyện hoá lực lượng khí huyết trong Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Bởi vì, trong luồng khí huyết này có khí tức sinh mệnh nên có thể trực tiếp sử dụng.
Luyện hoá lực lượng khí huyết bên trong Huyết Tinh Thạch Nhũ cũng giống như ăn cơm, ăn vào trong bụng xong, thì còn cần tiêu hoá hấp thu, mới tạo ra năng lượng cho mình sử dụng.
Còn luyện hoá lực lượng khí huyết của Già La Minh lại giống như lấy máu của người khác truyền vào trong thân thể Dương Thạc. Lúc đó, lực lượng khí huyết không cần chuyển hoá mà có thể trực tiếp sử dụng ngay. Bởi vậy, hiệu suất luyện hoá mới tăng lên.
Trước đây, khi Dương Thạc ở bên trong Yến Sơn đã từng uống máu huyết của mãng xà màu xanh. Đây chính là trực tiếp sử dụng lực lượng khí huyết đó. Vậy nên, hiệu suất tu luyện của hắn mới nhanh hơn so với tu luyện bình thường.
- Với hiệu suất này, tối đa trong mười ngày, ta có thể luyện hoá hoàn toàn tất cả khí huyết của Già La Minh, sau đó sẽ đột phá đến cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ.
- Đáng tiếc, một phần khí huyết của Già La Minh đã tiến vào trong khiếu huyệt của mình, làm tắc khiếu huyệt của mình. Nếu mình không thể loại bỏ những khí huyết này, đả thông khiếu huyệt, thì chỉ sợ đời này, mình chỉ có thể tu luyện tới cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ là cao nhất, chứ muốn đột phá cảnh giới Võ Sư là chuyện khó như lên trời.
Tuy mình đã giết chết thần niệm của Già La Minh, nhưng khiếu huyệt bên trong cơ thể mình đều đã bị khí huyết của hắn làm tắc nghẽn rồi. Chuyện này cũng không dễ giải quyết đâu.
- Mặc kệ, cứ luyện hoá chỗ khí huyết này trước đã.
- Còn về việc khiếu huyệt bị tắc thì sau này mình sẽ tu luyện thêm công pháp thông khiếu. Khi đó, khiếu huyệt sẽ tự động được đả thông thôi.
Trong lòng Dương Thạc nghĩ như vậy xong, liền không quan tâm đến việc khác, mà toàn tâm toàn lực đi luyện hoá khí huyết của Già La Minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.