Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn
Quyển 2 - Chương 75: Trở về môn phái
Băng Y Khả Khả
28/03/2020
“Nha đầu, ngươi biết Thánh Cảnh là gì không? Đừng nói với ta trưởng bối
nhà ngươi không nói tuyệt đối không thể trêu chọc người với ngươi!”
Hồng Thiên nhìn sắc mặt âm trầm của Lâm Dịch, khi nhìn về phía Quân Thanh Vũ thì khóe môi cong lên nụ cười trào phúng: “Cường giả Thánh Cảnh, cho dù chỉ có một cũng đều có thể nghịch thiên!”
Nghịch thiên?
Quân Thanh Vũ mở to hai mắt nhìn, trong ánh mắt thanh lãnh bắn ra một tia kinh ngạc.
Mặc dù thành chủ là Thần Cảnh như vậy, cũng không dám nói mình có thể nghịch thiên, một Thánh Cảnh là có thể có bản lĩnh như vậy?
Nhưng mà, dáng vẻ này của Quân Thanh Vũ rơi vào trong mắt Hồng Thiên, lại cho rằng nàng bị dọa choáng váng, ngay ở lúc ông ta muốn mở miệng, một giọng nói thanh lãnh theo gió truyền vào tai: “Một Thánh Cảnh, rất trâu bò sao?”
Hồng Thiên ngây ngẩn cả người.
Nghe nha đầu này nói gì đó? Nàng lại dõng dạc hỏi mình một Thánh Cảnh có phải rất trâu bò hay không? Mình đã nói dễ hiểu như vậy vì sao nàng nghe không hiểu tiếng người?
Nhưng lúc này không chờ Hồng Thiên tiếp tục mở miệng, lại thấy nữ tử bạch y ở dưới gió mát khẽ nâng mắt lên, giọng nói vẫn không nóng không lạnh như cũ.
“Đội thánh vệ nghe lệnh!”
“Có!”
Trong phút chốc, năm người từ trong đám người đi ra, cung kính đứng ở trước mặt Quân Thanh Vũ.
Khóe môi của Quân Thanh Vũ khẽ nhếch, ánh mắt thanh lãnh bắn thẳng lên Lâm Dịch đứng trong hư không, lạnh giọng nói: “Khiến cho những người có đôi mắt nông cạn này nhìn xem cái gì mới là trâu bò!”
“Vâng!”
Không đợi mọi người phản ứng lại, năm tiếng nói rung trời chấn động đến lỗ tai của bọn họ bị đau, rồi sau đó khí thế trên người năm người không giữ lại chút nào bắn ra, toàn bộ ép về phía nam nhân giữa không trung……
Lâm Dịch chỉ là một Thánh Cảnh, sao có thể so với uy áp của năm Thánh Cảnh liên hợp lại? Lập tức như chim nhỏ bị bẻ gãy cánh từ trên bầu trời rơi xuống, hung hăng ngã ở trước mắt mọi người.
Đây…… Đây nhất định là bọn họ bị hoa mắt.
Đường đường là cường giả Thánh Cảnh lại rơi từ trên cao xuống?
“Thánh Cảnh!”
Lâm Dịch không còn kiêu căng ngạo mạn như lúc đầu, kinh ngạc nhìn năm người phía trước, ánh mắt kinh hoảng: “Các ngươi đều là Thánh Cảnh?”
“Cái gì?”
Ở đây cho dù là người của Hồng gia, hay là người Tiêu gia, hay là những người vây xem đó đều bởi vì lời nói của Lâm Dịch mà ngây ngẩn cả người.
Bình thường một Thánh Cảnh đều được coi trở thành thần mà cung kính, hiện giờ lập tức tới năm người? Hơn nữa hình như năm Thánh Cảnh này lại là thủ hạ của nữ tử kia, sao có thể khiến người ta không kinh hách?
“Lâm Dịch đại nhân, ngươi…… Có phải ngươi lầm hay không?” Tâm tư của Hồng Thiên trăm chuyển, dù thế nào cũng không muốn tin tưởng sự thật này.
Lâm Dịch hung hăng trừng mắt nhìn ông ta một cái: “Ngươi là đang nói ta quá phế vật, bị một đám người không đến Thánh Cảnh là có thể từ trên bầu trời ngã xuống?”
Hồng Thiên hoàn toàn trợn tròn mắt, ông còn tưởng rằng là Lâm Dịch không cẩn thận rơi xuống, không nghĩ tới lại là do năm vị trước mắt này làm……
Nghĩ đến mình đắc tội với năm cường giả Thánh Cảnh, cơ thể của hắn không nhịn được run rẩy.
Nhưng điểm này, Hồng Thiên lại mạnh hơn Tiêu lão gia tử nhiều, ít nhất ông ta còn có thể bảo trì ý thức. Mà khi Tiêu lão gia tử nghe thấy năm vị này là Thánh Cảnh, chịu không nổi loại kinh hỉ mãnh liệt này, mí mắt vừa trợn đã hôn mê bất tỉnh……
“Phụ thân!”
Tiêu Kiếm vội vàng tiếp được Tiêu lão gia tử sắp ngã xuống đất, sau đó ném vào trong tay hộ vệ Tiêu gia, ông nhìn thấy không ai chú ý đến mình, nên trốn vào trong đám người……
Quá mất mặt! Ngàn vạn đừng nói mình là nhi tử của lão già này!
Hồng Thiên đắc tội với năm người Thánh Cảnh kia đều bị choáng váng, người lại ngất đi trước, còn ở trước công chúng, quả thật ném hết thể diện của Tiêu gia đi!
“Gần đây trong tay ta đang thiếu người.” Quân Thanh Vũ nhíu mày, ánh mắt đảo qua Lâm Dịch sắc mặt đã tái nhợt: “Cho nên, ta cho ngươi hai lựa chọn, một đó là nguyện trung thành với ta vĩnh sinh vĩnh thế làm bộc làm nô, thứ hai đó là chết!”
Lâm dịch kinh ngạc ngẩng đầu lên, hắn vốn cho rằng lần này là chết chắc rồi, không nghĩ tới vị cô nương này lại lựa chọn thả hắn một con ngựa……
“Ta đến từ nơi trục xuất, ở địa phương kia chúng ta là cường giả vi tôn, nếu ta không phải là đối thủ của năm Thánh Cảnh này, ta nguyện ý nguyện trung thành với ngươi.”
Với Lâm Dịch mà nói, nguyện trung thành một tiểu nha đầu không phải là chuyện mất mặt gì. Ngay cả năm vị này đều cam tâm tình nguyện nghe nàng ra lệnh, vậy nàng sẽ có tư cách để mình thần phục.
“Được.” Quân Thanh Vũ khẽ gật đầu, bàn tay nàng giơ lên đã lấy ra một bình sứ, ném vào trong lòng Lâm Dịch: “Ta không thể tin ngươi, ăn độc dược này vào đi, yên tâm, chỉ cần ngươi không có ý nghĩ phản bội ta, thì sẽ không độc phát mà chết!”
Lâm Dịch hơi do dự nửa ngày, rồi uống độc dược xuống, ở nơi trục xuất này là chuyện rất bình thường, cho nên hắn cũng không cảm thấy có cái gì không đúng.
Sau khi ăn độc dược vào, Lâm Dịch nửa quỳ trên mặt đất, cung kính nói: “Chủ tử!”
Lúc này trên mặt Lâm Dịch lại không còn vẻ kiêu căng nữa, như rất dễ dàng chấp nhận sự thật này rồi, nhưng lại khiến Quân Thanh Vũ vừa lòng gật đầu.
Đương nhiên, đây cũng là hắn có quan hệ với nơi trục xuất, nếu đệ tử thế lực lớn nào trong Thần Cảnh, bảo hắn thần phục thì không có dễ dàng như vậy……
“Không cần gọi ta là chủ tử, chủ tử của ngươi không phải ta.” Quân Thanh Vũ nhàn nhạt nói: “Từ nay về sau ngươi ở lại Tiêu gia, thay ta bảo vệ mọi người Tiêu gia an toàn, nếu bọn họ thiếu một sợi tóc, ngươi cũng không cần sống!”
Giọng nói của nữ tử vạn phần lạnh lẽo, như lạnh lẽo đến tận xương, làm Lâm Dịch bất giác rùng mình một cái……
Tiêu lão gia tử mới vừa tỉnh lại còn không kịp hoàn hồn, lại một kinh hỉ bỗng nhiên tạc tới, vì thế lại hạnh phúc hôn mê bất tỉnh một lần nữa……
Mọi người đều không đi nhìn sắc mặt của Hồng Thiên đã trắng bệch, mặt của tất cả đều mang theo nụ cười đi về phía Tiêu Kiếm.
“Tiêu thiếu chủ, Tiêu gia các ngươi thật là có phúc khí.”
“Ha ha, từ nay về sau, mặc kệ là Nhật Lạc Lĩnh hay là địa phương xung quanh, đều sẽ trở thành địa bàn của Tiêu gia các ngươi.”
“Tiêu thiếu chủ, không biết vị cô nương này là người nào của Tiêu gia các ngươi?”
Tiêu kiếm bị bọn họ nói đến chóng mặt, nghe thấy có người hỏi Quân Thanh Vũ, mới trả lại một câu: “Nữ nhi của muội muội ta, cũng là biểu tiểu thư của Tiêu gia ta.”
Vốn dĩ tất cả mọi người cho rằng vị cô nương này là đi ngang qua nơi này, hảo tâm trợ giúp Tiêu gia, rốt cuộc với nhân vật như vậy sao Tiêu gia có thể quen biết.
Ai có thể nghĩ đến, nàng lại là người của Tiêu gia!
Đáy lòng mọi người đều nổ vang như sấm sét, đặc biệt là Hồng Thiên, ruột già đều xanh mét. Năm Thánh Cảnh kia, cũng đủ ở đại lục xưng hùng xưng bá, bây giờ ông ta đều đắc tội hết……
“Lâm Dịch.” Trong mắt Quân Thanh Vũ hiện lên một tia sáng, nói: “Vì biểu hiện thành ý của ngươi, Hồng gia này giao cho ngươi xử trí!”
Trong phút chốc, ánh mắt của Hồng Thiên lóe ra tia hoảng sợ, cơ thể run rẩy không thôi.
“Này……” Lâm Dịch nhíu mày lại, có chút chần chờ nói: “Tiểu thư, nếu ngươi muốn giết Hồng gia, Lâm Dịch ta sẽ không ngăn trở, dù sao bây giờ ta là người của Tiêu gia, nhưng rốt cuộc ta ở Hồng gia ngây ngốc được một đoạn thời gian, cho nên không thể tự mình ra tay với bọn họ.”
Cho dù Lâm Dịch đến từ nơi trục xuất, nhưng có nguyên tắc của mình, lúc trước hắn đi ra cửa đại môn liên thông giữa hai thế giới, cũng không trực tiếp ra tay với người thường khi tiến vào đại lục.
Vì đạt được mục đích, hắn có thể không chừa thủ đoạn, bằng không lúc trước sẽ không bởi vì cướp đoạt một thứ mà giết vô số người, bị lưu đày đến nơi trục xuất, nhưng hắn sẽ không ra tay với người đã từng cộng sự với mình.
Vốn Lâm Dịch cho rằng Quân Thanh Vũ sẽ quở trách hắn, ai ngờ đợi nửa ngày, lại chỉ chờ được một câu: “Ngươi làm không tồi.”
“A?”
Lâm Dịch kinh ngạc nâng mắt lên, khó hiểu nhìn Quân Thanh Vũ.
Khi nhìn thấy khuôn mặt đầy ý cười của nữ tử, hắn không nhịn được bừng tỉnh đại ngộ, thì ra vừa rồi tiểu thư làm chuyện này là đang khảo nghiệm hắn.
Không sai, Quân Thanh Vũ xác thật là đang khảo nghiệm.
Nếu Lâm Dịch vì lấy lòng mình mà giết Hồng gia không lưu tình chút nào, vậy người này không đáng để mình bồi dưỡng, nhưng nếu hắn chẳng sợ chịu lửa giận cũng muốn từ chối, có lẽ đáng giá để nàng tin tưởng một lần……
Rốt cuộc Hồng gia đối xử với hắn không tồi, còn tôn sùng là thượng tân, nếu như vậy mà vẫn có thể xuống tay tàn nhẫn, Tiêu gia kia cũng tùy thời sẽ bị hắn thọc một đao ở sau lưng.
“Vừa rồi ta cho ngươi uống không phải là độc dược gì, chỉ là thuốc bổ mà thôi, Lâm Dịch, nếu lúc này ngươi lựa chọn sai, chờ ngươi giết Hồng gia xong, ta sẽ để đội thánh vệ giết ngươi, một người có thể phản bội người khác, tùy thời cũng sẽ phản bội ta, loại người này ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng!”
Lâm Dịch lau mồ hôi lạnh trên trán, trời biết vừa rồi ở một khắc kia hắn cũng đang giãy giụa, cũng may cuối cùng làm ra lựa chọn chính xác, nói cách khác hậu quả không thể tưởng tượng……
“Về phần những người khác.” Quân Thanh Vũ nhíu mày, nhìn sắc mặt tái nhợt của Hồng Thiên: “Ta có thể nể tình Tiêu gia không có thương vong, không giết các ngươi, nhưng ta muốn các ngươi nguyện trung thành với Tiêu gia, mà ở trong Tiêu gia, từ lão gia tử cho tới nô bộc, đều là chủ tử của các ngươi! Bất luận kẻ nào phân phó đều không được cãi lời!”
Hồng Thiên mới khẽ thở phào, lại vì lời nói của Quân Thanh Vũ mà ngây ngẩn cả người.
Nếu để ông phục tùng mệnh lệnh của dòng chính Tiêu gia, ông ta còn có thể chấp nhận, nhưng nàng nói gì đó? Một nô bộc đều có tư cách ra lệnh cho ông ta?
Vậy thân phận của mình không phải cũng không bằng nô bộc sao?
“Không đồng ý cũng có thể.” Quân Thanh Vũ nhíu mày, nhàn nhạt nói: “Đội thánh vệ!”
Xoạt!
Năm ánh mắt đồng thời nhìn về phía Hồng Thiên, áp bách trên người phóng ra không chút nào giữ lại, ở dưới uy áp của Thánh Cảnh, Hồng Thiên cảm giác có một tảng đá to hung hăng đè ở trên người mình, nặng đến khiến ông ta đều không thể thở nổi……
“Ta…… Ta đồng ý!” Hồng Thiên gian nan từ trong cổ họng phun ra mấy chữ.
“Tốt lắm.” Quân Thanh Vũ nở nụ cười: “Ta sẽ tùy thời trở về Tiêu gia, nếu để ta biết ngươi không làm theo ta nói, ta đây cũng chỉ có thể khiến các ngươi đi tìm cái chết!”
Hồng Thiên hung hăng chấn động, nữ tử này rõ ràng là đang cười, ông ta lại cảm giác cả người lạnh băng, như bị một bàn tay lạnh lẽo bóp chặt cổ……
Quân Thanh Vũ không nhìn Hồng Thiên thêm một cái, quay đầu nhìn về phía người khác vây xem xung quanh, giọng nói thanh lãnh theo gió mát truyền vào trong tai mọi người.
“Các vị, thân phận của Lâm Dịch ta nghĩ các ngươi cũng biết, hắn không phải là người của đại lục cổ võ chúng ta, mà là đến từ một nơi gọi là trục xuất, nơi đó rất nhiều người đều hung ác, không phân xanh đỏ đen trắng giết người! Nhưng mà trước đó không lâu xuất hiện biến cố, vô số cường giả Thánh Cảnh đi vào đại lục.”
Khi nói lời này, Quân Thanh Vũ đảo qua sắc mặt của mọi người, rõ ràng phát hiện sợ hãi trong mắt những người đó. Mà nàng muốn chính là loại hiệu quả này……
“Nhưng các ngươi có thể lựa chọn gia nhập Tiêu gia chúng ta, Tiêu gia nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi, thậm chí có thể ở tai nạn sau này che chở chu toàn cho các ngươi, chỉ cần có người dám can đảm đụng đến người Tiêu gia ta, ta chỉ biết cho bọn họ một kết quả!”
Giờ khắc này, bạch y của nữ tử khẽ bay, khí phách trong ánh mắt kia khiến người của Lưu Nguyệt Môn nhìn đến ngây người. Thì ra nàng còn có lúc khí phách như vậy……
Khi nghe thấy lời nói của Quân Thanh Vũ, rất nhiều người không do dự tỏ vẻ muốn gia nhập Tiêu gia. So với Hồng gia bọn họ cưỡng bức, rõ ràng cách làm của nàng đạt được hảo cảm của rất nhiều người.
Quân Thanh Vũ nở nụ cười nhàn nhạt, nàng phải làm đó là thay Tiêu gia thu phục Nhật Lạc Lĩnh, như thế mới có thể yên tâm rời khỏi nơi này……
“Cữu cữu, trận pháp của mọi người hẳn là không đủ, con sẽ ở lại mấy ngày, thay các người luyện chế một ít trận pháp, Khế Thú Trận cũng cần bổ sung một chút, Khế Thú Trận lần này, có thể để các người khế ước linh thú cấp bậc Tiên Thiên, chờ tất cả mọi người gia nhập có thể cho bọn họ một ít Khế Thú Trận cấp bậc thấp trước, chỉ có trọng lượng hoặc là đáng giá tin tưởng với Tiêu gia, mới có thể dùng Khế Thú Trận thất cấp, a, đúng rồi, Hồng gia thì miễn, bọn họ là tới chịu phạt……”
Hô hấp của Tiêu Kiếm căng thẳng, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm Quân Thanh Vũ. Mà những người vốn còn đang chần chờ đó, khi nghe thấy những lời này không còn do dự, vội vàng chen lấn người bên cạnh dũng mãnh đi về phía Tiêu Kiếm……
Bởi vì nhớ đến Lưu Nguyệt Môn, Quân Thanh Vũ cũng không ở lâu, sau khi bổ sung hơn phân nửa kho hàng trận pháp thì cáo từ vội vàng rời đi, thông qua nửa đường mới đi tới ngoài Lưu Nguyệt Môn.
Chỉ là, nhìn trận pháp hộ sơn ngoài môn phái, mày của mọi người đều nhíu lại……
“Là trận pháp hộ sơn, trừ khi môn phái gặp được nguy cơ không thể giải quyết mới có thể vận dụng loại trận pháp này, chẳng lẽ là mấy năm nay chúng ta rời đi trong môn xảy ra chuyện gì?”
Hỏa Vân nhíu mày, đáy lòng lờ mờ có một tia lo lắng……
Rốt cuộc trong Lưu Nguyệt Môn đã xảy ra chuyện gì?
Hồng Thiên nhìn sắc mặt âm trầm của Lâm Dịch, khi nhìn về phía Quân Thanh Vũ thì khóe môi cong lên nụ cười trào phúng: “Cường giả Thánh Cảnh, cho dù chỉ có một cũng đều có thể nghịch thiên!”
Nghịch thiên?
Quân Thanh Vũ mở to hai mắt nhìn, trong ánh mắt thanh lãnh bắn ra một tia kinh ngạc.
Mặc dù thành chủ là Thần Cảnh như vậy, cũng không dám nói mình có thể nghịch thiên, một Thánh Cảnh là có thể có bản lĩnh như vậy?
Nhưng mà, dáng vẻ này của Quân Thanh Vũ rơi vào trong mắt Hồng Thiên, lại cho rằng nàng bị dọa choáng váng, ngay ở lúc ông ta muốn mở miệng, một giọng nói thanh lãnh theo gió truyền vào tai: “Một Thánh Cảnh, rất trâu bò sao?”
Hồng Thiên ngây ngẩn cả người.
Nghe nha đầu này nói gì đó? Nàng lại dõng dạc hỏi mình một Thánh Cảnh có phải rất trâu bò hay không? Mình đã nói dễ hiểu như vậy vì sao nàng nghe không hiểu tiếng người?
Nhưng lúc này không chờ Hồng Thiên tiếp tục mở miệng, lại thấy nữ tử bạch y ở dưới gió mát khẽ nâng mắt lên, giọng nói vẫn không nóng không lạnh như cũ.
“Đội thánh vệ nghe lệnh!”
“Có!”
Trong phút chốc, năm người từ trong đám người đi ra, cung kính đứng ở trước mặt Quân Thanh Vũ.
Khóe môi của Quân Thanh Vũ khẽ nhếch, ánh mắt thanh lãnh bắn thẳng lên Lâm Dịch đứng trong hư không, lạnh giọng nói: “Khiến cho những người có đôi mắt nông cạn này nhìn xem cái gì mới là trâu bò!”
“Vâng!”
Không đợi mọi người phản ứng lại, năm tiếng nói rung trời chấn động đến lỗ tai của bọn họ bị đau, rồi sau đó khí thế trên người năm người không giữ lại chút nào bắn ra, toàn bộ ép về phía nam nhân giữa không trung……
Lâm Dịch chỉ là một Thánh Cảnh, sao có thể so với uy áp của năm Thánh Cảnh liên hợp lại? Lập tức như chim nhỏ bị bẻ gãy cánh từ trên bầu trời rơi xuống, hung hăng ngã ở trước mắt mọi người.
Đây…… Đây nhất định là bọn họ bị hoa mắt.
Đường đường là cường giả Thánh Cảnh lại rơi từ trên cao xuống?
“Thánh Cảnh!”
Lâm Dịch không còn kiêu căng ngạo mạn như lúc đầu, kinh ngạc nhìn năm người phía trước, ánh mắt kinh hoảng: “Các ngươi đều là Thánh Cảnh?”
“Cái gì?”
Ở đây cho dù là người của Hồng gia, hay là người Tiêu gia, hay là những người vây xem đó đều bởi vì lời nói của Lâm Dịch mà ngây ngẩn cả người.
Bình thường một Thánh Cảnh đều được coi trở thành thần mà cung kính, hiện giờ lập tức tới năm người? Hơn nữa hình như năm Thánh Cảnh này lại là thủ hạ của nữ tử kia, sao có thể khiến người ta không kinh hách?
“Lâm Dịch đại nhân, ngươi…… Có phải ngươi lầm hay không?” Tâm tư của Hồng Thiên trăm chuyển, dù thế nào cũng không muốn tin tưởng sự thật này.
Lâm Dịch hung hăng trừng mắt nhìn ông ta một cái: “Ngươi là đang nói ta quá phế vật, bị một đám người không đến Thánh Cảnh là có thể từ trên bầu trời ngã xuống?”
Hồng Thiên hoàn toàn trợn tròn mắt, ông còn tưởng rằng là Lâm Dịch không cẩn thận rơi xuống, không nghĩ tới lại là do năm vị trước mắt này làm……
Nghĩ đến mình đắc tội với năm cường giả Thánh Cảnh, cơ thể của hắn không nhịn được run rẩy.
Nhưng điểm này, Hồng Thiên lại mạnh hơn Tiêu lão gia tử nhiều, ít nhất ông ta còn có thể bảo trì ý thức. Mà khi Tiêu lão gia tử nghe thấy năm vị này là Thánh Cảnh, chịu không nổi loại kinh hỉ mãnh liệt này, mí mắt vừa trợn đã hôn mê bất tỉnh……
“Phụ thân!”
Tiêu Kiếm vội vàng tiếp được Tiêu lão gia tử sắp ngã xuống đất, sau đó ném vào trong tay hộ vệ Tiêu gia, ông nhìn thấy không ai chú ý đến mình, nên trốn vào trong đám người……
Quá mất mặt! Ngàn vạn đừng nói mình là nhi tử của lão già này!
Hồng Thiên đắc tội với năm người Thánh Cảnh kia đều bị choáng váng, người lại ngất đi trước, còn ở trước công chúng, quả thật ném hết thể diện của Tiêu gia đi!
“Gần đây trong tay ta đang thiếu người.” Quân Thanh Vũ nhíu mày, ánh mắt đảo qua Lâm Dịch sắc mặt đã tái nhợt: “Cho nên, ta cho ngươi hai lựa chọn, một đó là nguyện trung thành với ta vĩnh sinh vĩnh thế làm bộc làm nô, thứ hai đó là chết!”
Lâm dịch kinh ngạc ngẩng đầu lên, hắn vốn cho rằng lần này là chết chắc rồi, không nghĩ tới vị cô nương này lại lựa chọn thả hắn một con ngựa……
“Ta đến từ nơi trục xuất, ở địa phương kia chúng ta là cường giả vi tôn, nếu ta không phải là đối thủ của năm Thánh Cảnh này, ta nguyện ý nguyện trung thành với ngươi.”
Với Lâm Dịch mà nói, nguyện trung thành một tiểu nha đầu không phải là chuyện mất mặt gì. Ngay cả năm vị này đều cam tâm tình nguyện nghe nàng ra lệnh, vậy nàng sẽ có tư cách để mình thần phục.
“Được.” Quân Thanh Vũ khẽ gật đầu, bàn tay nàng giơ lên đã lấy ra một bình sứ, ném vào trong lòng Lâm Dịch: “Ta không thể tin ngươi, ăn độc dược này vào đi, yên tâm, chỉ cần ngươi không có ý nghĩ phản bội ta, thì sẽ không độc phát mà chết!”
Lâm Dịch hơi do dự nửa ngày, rồi uống độc dược xuống, ở nơi trục xuất này là chuyện rất bình thường, cho nên hắn cũng không cảm thấy có cái gì không đúng.
Sau khi ăn độc dược vào, Lâm Dịch nửa quỳ trên mặt đất, cung kính nói: “Chủ tử!”
Lúc này trên mặt Lâm Dịch lại không còn vẻ kiêu căng nữa, như rất dễ dàng chấp nhận sự thật này rồi, nhưng lại khiến Quân Thanh Vũ vừa lòng gật đầu.
Đương nhiên, đây cũng là hắn có quan hệ với nơi trục xuất, nếu đệ tử thế lực lớn nào trong Thần Cảnh, bảo hắn thần phục thì không có dễ dàng như vậy……
“Không cần gọi ta là chủ tử, chủ tử của ngươi không phải ta.” Quân Thanh Vũ nhàn nhạt nói: “Từ nay về sau ngươi ở lại Tiêu gia, thay ta bảo vệ mọi người Tiêu gia an toàn, nếu bọn họ thiếu một sợi tóc, ngươi cũng không cần sống!”
Giọng nói của nữ tử vạn phần lạnh lẽo, như lạnh lẽo đến tận xương, làm Lâm Dịch bất giác rùng mình một cái……
Tiêu lão gia tử mới vừa tỉnh lại còn không kịp hoàn hồn, lại một kinh hỉ bỗng nhiên tạc tới, vì thế lại hạnh phúc hôn mê bất tỉnh một lần nữa……
Mọi người đều không đi nhìn sắc mặt của Hồng Thiên đã trắng bệch, mặt của tất cả đều mang theo nụ cười đi về phía Tiêu Kiếm.
“Tiêu thiếu chủ, Tiêu gia các ngươi thật là có phúc khí.”
“Ha ha, từ nay về sau, mặc kệ là Nhật Lạc Lĩnh hay là địa phương xung quanh, đều sẽ trở thành địa bàn của Tiêu gia các ngươi.”
“Tiêu thiếu chủ, không biết vị cô nương này là người nào của Tiêu gia các ngươi?”
Tiêu kiếm bị bọn họ nói đến chóng mặt, nghe thấy có người hỏi Quân Thanh Vũ, mới trả lại một câu: “Nữ nhi của muội muội ta, cũng là biểu tiểu thư của Tiêu gia ta.”
Vốn dĩ tất cả mọi người cho rằng vị cô nương này là đi ngang qua nơi này, hảo tâm trợ giúp Tiêu gia, rốt cuộc với nhân vật như vậy sao Tiêu gia có thể quen biết.
Ai có thể nghĩ đến, nàng lại là người của Tiêu gia!
Đáy lòng mọi người đều nổ vang như sấm sét, đặc biệt là Hồng Thiên, ruột già đều xanh mét. Năm Thánh Cảnh kia, cũng đủ ở đại lục xưng hùng xưng bá, bây giờ ông ta đều đắc tội hết……
“Lâm Dịch.” Trong mắt Quân Thanh Vũ hiện lên một tia sáng, nói: “Vì biểu hiện thành ý của ngươi, Hồng gia này giao cho ngươi xử trí!”
Trong phút chốc, ánh mắt của Hồng Thiên lóe ra tia hoảng sợ, cơ thể run rẩy không thôi.
“Này……” Lâm Dịch nhíu mày lại, có chút chần chờ nói: “Tiểu thư, nếu ngươi muốn giết Hồng gia, Lâm Dịch ta sẽ không ngăn trở, dù sao bây giờ ta là người của Tiêu gia, nhưng rốt cuộc ta ở Hồng gia ngây ngốc được một đoạn thời gian, cho nên không thể tự mình ra tay với bọn họ.”
Cho dù Lâm Dịch đến từ nơi trục xuất, nhưng có nguyên tắc của mình, lúc trước hắn đi ra cửa đại môn liên thông giữa hai thế giới, cũng không trực tiếp ra tay với người thường khi tiến vào đại lục.
Vì đạt được mục đích, hắn có thể không chừa thủ đoạn, bằng không lúc trước sẽ không bởi vì cướp đoạt một thứ mà giết vô số người, bị lưu đày đến nơi trục xuất, nhưng hắn sẽ không ra tay với người đã từng cộng sự với mình.
Vốn Lâm Dịch cho rằng Quân Thanh Vũ sẽ quở trách hắn, ai ngờ đợi nửa ngày, lại chỉ chờ được một câu: “Ngươi làm không tồi.”
“A?”
Lâm Dịch kinh ngạc nâng mắt lên, khó hiểu nhìn Quân Thanh Vũ.
Khi nhìn thấy khuôn mặt đầy ý cười của nữ tử, hắn không nhịn được bừng tỉnh đại ngộ, thì ra vừa rồi tiểu thư làm chuyện này là đang khảo nghiệm hắn.
Không sai, Quân Thanh Vũ xác thật là đang khảo nghiệm.
Nếu Lâm Dịch vì lấy lòng mình mà giết Hồng gia không lưu tình chút nào, vậy người này không đáng để mình bồi dưỡng, nhưng nếu hắn chẳng sợ chịu lửa giận cũng muốn từ chối, có lẽ đáng giá để nàng tin tưởng một lần……
Rốt cuộc Hồng gia đối xử với hắn không tồi, còn tôn sùng là thượng tân, nếu như vậy mà vẫn có thể xuống tay tàn nhẫn, Tiêu gia kia cũng tùy thời sẽ bị hắn thọc một đao ở sau lưng.
“Vừa rồi ta cho ngươi uống không phải là độc dược gì, chỉ là thuốc bổ mà thôi, Lâm Dịch, nếu lúc này ngươi lựa chọn sai, chờ ngươi giết Hồng gia xong, ta sẽ để đội thánh vệ giết ngươi, một người có thể phản bội người khác, tùy thời cũng sẽ phản bội ta, loại người này ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng!”
Lâm Dịch lau mồ hôi lạnh trên trán, trời biết vừa rồi ở một khắc kia hắn cũng đang giãy giụa, cũng may cuối cùng làm ra lựa chọn chính xác, nói cách khác hậu quả không thể tưởng tượng……
“Về phần những người khác.” Quân Thanh Vũ nhíu mày, nhìn sắc mặt tái nhợt của Hồng Thiên: “Ta có thể nể tình Tiêu gia không có thương vong, không giết các ngươi, nhưng ta muốn các ngươi nguyện trung thành với Tiêu gia, mà ở trong Tiêu gia, từ lão gia tử cho tới nô bộc, đều là chủ tử của các ngươi! Bất luận kẻ nào phân phó đều không được cãi lời!”
Hồng Thiên mới khẽ thở phào, lại vì lời nói của Quân Thanh Vũ mà ngây ngẩn cả người.
Nếu để ông phục tùng mệnh lệnh của dòng chính Tiêu gia, ông ta còn có thể chấp nhận, nhưng nàng nói gì đó? Một nô bộc đều có tư cách ra lệnh cho ông ta?
Vậy thân phận của mình không phải cũng không bằng nô bộc sao?
“Không đồng ý cũng có thể.” Quân Thanh Vũ nhíu mày, nhàn nhạt nói: “Đội thánh vệ!”
Xoạt!
Năm ánh mắt đồng thời nhìn về phía Hồng Thiên, áp bách trên người phóng ra không chút nào giữ lại, ở dưới uy áp của Thánh Cảnh, Hồng Thiên cảm giác có một tảng đá to hung hăng đè ở trên người mình, nặng đến khiến ông ta đều không thể thở nổi……
“Ta…… Ta đồng ý!” Hồng Thiên gian nan từ trong cổ họng phun ra mấy chữ.
“Tốt lắm.” Quân Thanh Vũ nở nụ cười: “Ta sẽ tùy thời trở về Tiêu gia, nếu để ta biết ngươi không làm theo ta nói, ta đây cũng chỉ có thể khiến các ngươi đi tìm cái chết!”
Hồng Thiên hung hăng chấn động, nữ tử này rõ ràng là đang cười, ông ta lại cảm giác cả người lạnh băng, như bị một bàn tay lạnh lẽo bóp chặt cổ……
Quân Thanh Vũ không nhìn Hồng Thiên thêm một cái, quay đầu nhìn về phía người khác vây xem xung quanh, giọng nói thanh lãnh theo gió mát truyền vào trong tai mọi người.
“Các vị, thân phận của Lâm Dịch ta nghĩ các ngươi cũng biết, hắn không phải là người của đại lục cổ võ chúng ta, mà là đến từ một nơi gọi là trục xuất, nơi đó rất nhiều người đều hung ác, không phân xanh đỏ đen trắng giết người! Nhưng mà trước đó không lâu xuất hiện biến cố, vô số cường giả Thánh Cảnh đi vào đại lục.”
Khi nói lời này, Quân Thanh Vũ đảo qua sắc mặt của mọi người, rõ ràng phát hiện sợ hãi trong mắt những người đó. Mà nàng muốn chính là loại hiệu quả này……
“Nhưng các ngươi có thể lựa chọn gia nhập Tiêu gia chúng ta, Tiêu gia nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi, thậm chí có thể ở tai nạn sau này che chở chu toàn cho các ngươi, chỉ cần có người dám can đảm đụng đến người Tiêu gia ta, ta chỉ biết cho bọn họ một kết quả!”
Giờ khắc này, bạch y của nữ tử khẽ bay, khí phách trong ánh mắt kia khiến người của Lưu Nguyệt Môn nhìn đến ngây người. Thì ra nàng còn có lúc khí phách như vậy……
Khi nghe thấy lời nói của Quân Thanh Vũ, rất nhiều người không do dự tỏ vẻ muốn gia nhập Tiêu gia. So với Hồng gia bọn họ cưỡng bức, rõ ràng cách làm của nàng đạt được hảo cảm của rất nhiều người.
Quân Thanh Vũ nở nụ cười nhàn nhạt, nàng phải làm đó là thay Tiêu gia thu phục Nhật Lạc Lĩnh, như thế mới có thể yên tâm rời khỏi nơi này……
“Cữu cữu, trận pháp của mọi người hẳn là không đủ, con sẽ ở lại mấy ngày, thay các người luyện chế một ít trận pháp, Khế Thú Trận cũng cần bổ sung một chút, Khế Thú Trận lần này, có thể để các người khế ước linh thú cấp bậc Tiên Thiên, chờ tất cả mọi người gia nhập có thể cho bọn họ một ít Khế Thú Trận cấp bậc thấp trước, chỉ có trọng lượng hoặc là đáng giá tin tưởng với Tiêu gia, mới có thể dùng Khế Thú Trận thất cấp, a, đúng rồi, Hồng gia thì miễn, bọn họ là tới chịu phạt……”
Hô hấp của Tiêu Kiếm căng thẳng, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm Quân Thanh Vũ. Mà những người vốn còn đang chần chờ đó, khi nghe thấy những lời này không còn do dự, vội vàng chen lấn người bên cạnh dũng mãnh đi về phía Tiêu Kiếm……
Bởi vì nhớ đến Lưu Nguyệt Môn, Quân Thanh Vũ cũng không ở lâu, sau khi bổ sung hơn phân nửa kho hàng trận pháp thì cáo từ vội vàng rời đi, thông qua nửa đường mới đi tới ngoài Lưu Nguyệt Môn.
Chỉ là, nhìn trận pháp hộ sơn ngoài môn phái, mày của mọi người đều nhíu lại……
“Là trận pháp hộ sơn, trừ khi môn phái gặp được nguy cơ không thể giải quyết mới có thể vận dụng loại trận pháp này, chẳng lẽ là mấy năm nay chúng ta rời đi trong môn xảy ra chuyện gì?”
Hỏa Vân nhíu mày, đáy lòng lờ mờ có một tia lo lắng……
Rốt cuộc trong Lưu Nguyệt Môn đã xảy ra chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.