Chương 53: Cái quỷ gì đây?
Ss Tần
28/01/2024
Phanh!
Lý Hồng Vĩ còn chưa dứt lời, anh ta đã nát người, máu thịt tứ tung!
Cảnh tượng này khiến tất cả những người chứng kiến đều phải sợ run người, ai nấy cũng nhìn về phía Diệp Hi Hòa bằng ánh mắt kinh hãi, hoá ra cái gọi là cảnh cáo thịt nát máu tan là sự thật!
Mà trái tim Lý Nhất Đao cũng run rẩy: “Hồng VI”
Sau đó ông ta lại nhìn chăm chăm vào Diệp Hi Hòa: “Những người không liên quan đi ra ngoài hết cho tôi!”
“Hôm nay là ân oán giữa Khô Lâu Đương tôi và nhà họ Diệp, tôi không muốn vạ lây cá trong chậu!”
Đám khách khứa tới dự tiệc mừng thọ của Lý Nhất Đao cũng biết đây không phải chỗ để bọn họ hóng hớt nên chỉ liếc nhìn Diệp Hi Hòa một cá cuống quít lui ra ngoài.
Giờ này khắc này, họ sợ tới mất mật, cũng biết tất cả những lời đồn đãi về Diệp Hi Hòa trong hai ngày nay là sự thật!
Diệp Hi Hòa nhìn những người kia lần lượt chuồn đi cũng không ngăn cản.
“Diệp Hi Hòa, nói thật, ban đầu tao vốn định sẽ tới nghĩa trang Diệp Thị trong hai ngày tới rồi đích thân chém giết mày trước mặt tất cả các gia tộc thế lực ở Tân Hải! Như vậy vừa để nâng cao uy tín của tao, vừa để dọn sạch chướng ngại vật cho Khô Lâu Đường!”
“Nhưng thật không ngờ, mày lại chủ động tìm tới tận cửa, còn giết chết con trai tao. Đã vậy thì tao cũng không đợi được tới ngày mốt nữa, hôm nay tao sẽ thành toàn cho mày!”
Lý Nhất Đao vừa dứt lời, cánh cửa lớn đằng sau đại sảnh dần đóng lại!
Khoảng hơn năm trăm tên thuộc hạ của Khô Lâu Đường tràn ra từ khắp bốn phía, tay cầm hung khí, họ nhìn chăm chăm vào Diệp Hi Hòa và Trương Cầm Dao như hổ rình mồi!
Ngay cả mười vị hương chủ kia cũng xoa tay rồi hầm hè đi tới!
Nhìn thấy đội hình này, Trương Cầm Dao hơi căng thẳng.
Trương Cầm Dao là Tông Sư bảy sao, cô ấy chưa đủ năng lực để bình tĩnh khi đối mặt với nhiều người như vậy. Hơn nữa, theo những gì cô ấy tìm hiểu được, ngoài Lý Nhất Đao thì trong mười vị hương chủ dưới trướng ông ta có hai người là Đại Tông Sư, những người còn lại cũng toàn Tông Sư tám sao với chín saol
Nhưng nếu đã đặt chân vào tới đây rồi thì Trương Cầm Dao cũng chưa tính đến việc bình an vô sự trở về, cô ấy siết chặt hai tay thành nắm đấm, định vào sinh ra tử với Diệp Hi Hòa, cùng tiến cùng lùi!
“Giết!”
Khi hơn mười vị hương chủ kia hạ lệnh, năm trăm tên thuộc hạ đồng loạt lao tới hòng chém giết hai người. Hơn mười vị hương chủ cũng tới bao vây họ, dồn hết lực để bät Diệp Hi Hòal
Nhưng đúng vào lúc này, một luồng sát khí đáng sợ bỗng toả ra từ người Diệp Hi Hòa, một làn sóng không khí quét khắp hiện trường đã thổi bay một đám đông đang lao tới bao vây hắn, hai đến ba trăm người bay tứ tung ra bốn phía rồi nổ tung, sau đó bốc hơi trong không khí!
“Giao mấy tên này cho em giải quyết, tôi đi bắt tặc bắt vương!”
Diệp Hi Hòa nói với Trương Cầm Dao một câu rồi bước nhanh về phía trước.
Hai mắt Trương Cầm Dao trợn tròn, cô ấy không dám tin là Diệp Hi Hòa chỉ ra chiêu một lần đã giết chết ba trăm người...
Nếu chỉ còn lại hơn hai trăm thì cô ấy không sợ, dù sao cô ấy cũng là Tông Sư, hoàn toàn dư khả năng giết mấy tên binh tôm tướng cua này!
Ngay giây tiếp theo, Trương Cầm Dao khẽ kêu một tiếng rồi lao về phía hơn hai trăm người kia. Cô ấy xuất hiện như một Dạ La Sát thực thụ, nhanh chóng lấy mạng của đám người!
Lúc này, một hương chủ cấp Đại Tông Sư hai sao bỏ cuộc, lão ta né Diệp Hi Hòa rồi bay thẳng tới chỗ Trương Cầm Dao!
Trong mắt lão ta, Diệp Hi Hòa ngang tàn cưồng bạo tận trời cũng thôi đi, nhưng một người phụ nữ nhỏ bé như Trương Cầm Dao thì có năng lực gì để cáo mượn oai hùm ở đây?
Kết quả là lão ta vừa đi được nửa đường đã bị Diệp Hi Hòa ra tay khiến thịt nát xương tan!
Ngay sau đó, Diệp Hi Hòa lại giơ một chân lên tung cú đá, chân khí rít gào như tiếng gầm thét của rồng, chỉ một đòn đá bay hơn mười vị hương chủ, giống như Điệp La Hán. Không một ai sống sót, tứ chỉ, máu thịt, xác chết, nội tạng nằm rải rác, nhuộm đỏ tất thảy!
“Mày——"
Bấy giờ Lý Nhất Đao mới thật sự sợ hãi!
Cái quỷ gì đây?
Mặc dù người bên ngoài có đồn rẵng Diệp Hi Hòa thật sự đáng sợ, nhưng cũng không tới mức dị hợm vậy chứ?
Nếu đổi lại là người thường, ông ta cũng có thể giết hại dễ dàng như vậy, nhưng quan trọng là những người Diệp Hi Hòa vừa tát chết và đá chết đều là Tông Sư tám sao trở lên, thậm chí còn có hai người là Đại Tông Sư!
“Diệp Hi Hòa, mày... Mày... Mẹ nó chứ, chẳng lẽ mày là yêu nghiệt ư? Rốt cuộc mày đã học công pháp gì?”
Lý Nhất Đao lùi về sau, giờ phút này ông ta hít thở không thông nữa rồi.
“Muốn biết lắm à? Thế thì xuống hỏi Diêm Vương đi!”
Diệp Hi Hòa lại tiếp tục duỗi một bàn tay to với chân khí cuồn cuộn ra đánh ông ta từ trên không!
“Dừng taylII"
Lý Hồng Vĩ còn chưa dứt lời, anh ta đã nát người, máu thịt tứ tung!
Cảnh tượng này khiến tất cả những người chứng kiến đều phải sợ run người, ai nấy cũng nhìn về phía Diệp Hi Hòa bằng ánh mắt kinh hãi, hoá ra cái gọi là cảnh cáo thịt nát máu tan là sự thật!
Mà trái tim Lý Nhất Đao cũng run rẩy: “Hồng VI”
Sau đó ông ta lại nhìn chăm chăm vào Diệp Hi Hòa: “Những người không liên quan đi ra ngoài hết cho tôi!”
“Hôm nay là ân oán giữa Khô Lâu Đương tôi và nhà họ Diệp, tôi không muốn vạ lây cá trong chậu!”
Đám khách khứa tới dự tiệc mừng thọ của Lý Nhất Đao cũng biết đây không phải chỗ để bọn họ hóng hớt nên chỉ liếc nhìn Diệp Hi Hòa một cá cuống quít lui ra ngoài.
Giờ này khắc này, họ sợ tới mất mật, cũng biết tất cả những lời đồn đãi về Diệp Hi Hòa trong hai ngày nay là sự thật!
Diệp Hi Hòa nhìn những người kia lần lượt chuồn đi cũng không ngăn cản.
“Diệp Hi Hòa, nói thật, ban đầu tao vốn định sẽ tới nghĩa trang Diệp Thị trong hai ngày tới rồi đích thân chém giết mày trước mặt tất cả các gia tộc thế lực ở Tân Hải! Như vậy vừa để nâng cao uy tín của tao, vừa để dọn sạch chướng ngại vật cho Khô Lâu Đường!”
“Nhưng thật không ngờ, mày lại chủ động tìm tới tận cửa, còn giết chết con trai tao. Đã vậy thì tao cũng không đợi được tới ngày mốt nữa, hôm nay tao sẽ thành toàn cho mày!”
Lý Nhất Đao vừa dứt lời, cánh cửa lớn đằng sau đại sảnh dần đóng lại!
Khoảng hơn năm trăm tên thuộc hạ của Khô Lâu Đường tràn ra từ khắp bốn phía, tay cầm hung khí, họ nhìn chăm chăm vào Diệp Hi Hòa và Trương Cầm Dao như hổ rình mồi!
Ngay cả mười vị hương chủ kia cũng xoa tay rồi hầm hè đi tới!
Nhìn thấy đội hình này, Trương Cầm Dao hơi căng thẳng.
Trương Cầm Dao là Tông Sư bảy sao, cô ấy chưa đủ năng lực để bình tĩnh khi đối mặt với nhiều người như vậy. Hơn nữa, theo những gì cô ấy tìm hiểu được, ngoài Lý Nhất Đao thì trong mười vị hương chủ dưới trướng ông ta có hai người là Đại Tông Sư, những người còn lại cũng toàn Tông Sư tám sao với chín saol
Nhưng nếu đã đặt chân vào tới đây rồi thì Trương Cầm Dao cũng chưa tính đến việc bình an vô sự trở về, cô ấy siết chặt hai tay thành nắm đấm, định vào sinh ra tử với Diệp Hi Hòa, cùng tiến cùng lùi!
“Giết!”
Khi hơn mười vị hương chủ kia hạ lệnh, năm trăm tên thuộc hạ đồng loạt lao tới hòng chém giết hai người. Hơn mười vị hương chủ cũng tới bao vây họ, dồn hết lực để bät Diệp Hi Hòal
Nhưng đúng vào lúc này, một luồng sát khí đáng sợ bỗng toả ra từ người Diệp Hi Hòa, một làn sóng không khí quét khắp hiện trường đã thổi bay một đám đông đang lao tới bao vây hắn, hai đến ba trăm người bay tứ tung ra bốn phía rồi nổ tung, sau đó bốc hơi trong không khí!
“Giao mấy tên này cho em giải quyết, tôi đi bắt tặc bắt vương!”
Diệp Hi Hòa nói với Trương Cầm Dao một câu rồi bước nhanh về phía trước.
Hai mắt Trương Cầm Dao trợn tròn, cô ấy không dám tin là Diệp Hi Hòa chỉ ra chiêu một lần đã giết chết ba trăm người...
Nếu chỉ còn lại hơn hai trăm thì cô ấy không sợ, dù sao cô ấy cũng là Tông Sư, hoàn toàn dư khả năng giết mấy tên binh tôm tướng cua này!
Ngay giây tiếp theo, Trương Cầm Dao khẽ kêu một tiếng rồi lao về phía hơn hai trăm người kia. Cô ấy xuất hiện như một Dạ La Sát thực thụ, nhanh chóng lấy mạng của đám người!
Lúc này, một hương chủ cấp Đại Tông Sư hai sao bỏ cuộc, lão ta né Diệp Hi Hòa rồi bay thẳng tới chỗ Trương Cầm Dao!
Trong mắt lão ta, Diệp Hi Hòa ngang tàn cưồng bạo tận trời cũng thôi đi, nhưng một người phụ nữ nhỏ bé như Trương Cầm Dao thì có năng lực gì để cáo mượn oai hùm ở đây?
Kết quả là lão ta vừa đi được nửa đường đã bị Diệp Hi Hòa ra tay khiến thịt nát xương tan!
Ngay sau đó, Diệp Hi Hòa lại giơ một chân lên tung cú đá, chân khí rít gào như tiếng gầm thét của rồng, chỉ một đòn đá bay hơn mười vị hương chủ, giống như Điệp La Hán. Không một ai sống sót, tứ chỉ, máu thịt, xác chết, nội tạng nằm rải rác, nhuộm đỏ tất thảy!
“Mày——"
Bấy giờ Lý Nhất Đao mới thật sự sợ hãi!
Cái quỷ gì đây?
Mặc dù người bên ngoài có đồn rẵng Diệp Hi Hòa thật sự đáng sợ, nhưng cũng không tới mức dị hợm vậy chứ?
Nếu đổi lại là người thường, ông ta cũng có thể giết hại dễ dàng như vậy, nhưng quan trọng là những người Diệp Hi Hòa vừa tát chết và đá chết đều là Tông Sư tám sao trở lên, thậm chí còn có hai người là Đại Tông Sư!
“Diệp Hi Hòa, mày... Mày... Mẹ nó chứ, chẳng lẽ mày là yêu nghiệt ư? Rốt cuộc mày đã học công pháp gì?”
Lý Nhất Đao lùi về sau, giờ phút này ông ta hít thở không thông nữa rồi.
“Muốn biết lắm à? Thế thì xuống hỏi Diêm Vương đi!”
Diệp Hi Hòa lại tiếp tục duỗi một bàn tay to với chân khí cuồn cuộn ra đánh ông ta từ trên không!
“Dừng taylII"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.