Võ Thánh Mù Lòa: Bắt Đầu Mỗi Ngày Thêm Điểm Một Lần
Chương 22: Lưu Gia Sự Cố
Khủng Long Giang Lang Lang
01/04/2024
Tính Danh: Tô Trường Thanh
Ngộ tính: 4,2 (+)
Căn cốt: 5,5 (+)
Tinh thần: 3,0 (+)
Điểm năng lượng: 0 điểm (tự động nhận được 1 điểm năng lượng sau mỗi 24 giờ)
[Võ công: Thính Phong Đao (hoàn thành)]
[Tiến độ tu luyện: 60/100]
[Giới thiệu: Nhân đao hợp nhất, nghe tiếng phân biệt phương hướng, thấy mầm biết cây, thông lực thông ý]
[Võ công: Thổ Nạp Thuật (Tiểu thành)]
[Tiến độ tu luyện: 1/100]
[Giới thiệu: Nội tức tự sinh, chân khí như tơ]
Tô Trường Thanh mở bảng thuộc tính ra xem, hắn cảm thấy hơi an ủi.
Trong nửa năm trở lại Ngọa Hổ Trấn, hắn đã tiến bộ vượt bậc, các thuộc tính cơ bản đều đạt gấp nhiều lần người thường, thực sự là một thiên tài vô song!
Về võ công, đao pháp đã viên mãn, nội công đã tiểu thành, cộng thêm việc đạt đến giới hạn của cơ thể nhân loại, có thể nắm giữ khí huyết, có thể nói là lột xác tái sinh.
"Bây giờ, thực lực của ta chắn chắn là số một ở Ngọa Hổ Trấn!"
Tô Trường Thanh thầm cảm thán.
Ngọa Hổ Trấn chỉ là một tiểu trấn, ngay cả những võ giả có thể nắm giữ khí huyết cũng không nhiều, hơn nữa với thực lực bây giờ của Tô Trường Thanh, có khả năng là mạnh nhất toàn Ngọa Hổ Trấn, thậm chí đối mặt với võ giả đã đột phá đến Luyện Thể Cảnh, Tô Trường Thanh cũng có sức chiến một trận.
"Về nhà thôi."
Tô Trường Thanh thu liễm tâm trạng, cõng một bó củi đã chuẩn bị về nhà, cuộc sống nhàn nhã, sung túc như vậy đối với anh không hề nhàm chán.
"Bước tiếp theo, ta cần phải bước vào Luyện Thể Cảnh."
Tô Trường Thanh suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo.
Cơ thể là căn cơ, là nền tảng, mọi võ học đều dựa trên cơ thể, nhất lực hàng thập hội không phải là nói chơi, vì vậy cảnh giới võ đạo cao thấp đối với một võ giả là vô cùng quan trọng!
Tô Trường Thanh hiện đã đủ tư cách để đột phá đến Luyện Thể Cảnh, tất nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có luyện thể pháp phù hợp và đủ tài nguyên, điều này cũng khiến Tô Trường Thanh hơi phiền não.
Nhưng đi một bước tính một bước, đao pháp và Thổ Nạp Thuật của Tô Trường Thanh vẫn còn khả năng tiến bộ!
Điều khiến Tô Trường Thanh phiền não nhất vẫn là vấn đề cuộc sống, hai mươi mấy lượng bạc kiếm được ban đầu, huynh đệ bọn hắn ăn uống hàng ngày khá xa xỉ, cộng với chi phí mua thuốc bổ huyết của Tô Trường Thanh, đã tiêu sạch, không còn bao nhiêu.
"Haizz, một phân tiền làm khó anh hùng hán!"
Tô Trường Thanh thầm bất đăc dĩ, một người mù như hắn dường như không có nhiều cách kiếm tiền.
Chớp mắt đã qua vài ngày, sáng hôm đó, Tô Trường Thanh vẫn tập đao như thường lệ.
Tô Trường Thanh cầm trên tay một thanh đao có hình dáng quỷ dị, bề ngoài trông giống như một cây gậy dò đường, nhưng bên trong thực ra giấu một thanh đao.
Xoẹt!
Tô Trường Thanh dùng sức rút ra, một thanh trường đao, thẳng được rút ra, thân trường đao, mảnh, nhẹ, mũi đao sắc nhọn, lưỡi đao sắc bén, vừa có thể chém vừa có thể đâm.
Đây là Tô Trường Thanh đã nhờ thợ rèn ở tiệm rèn đúc lại thanh đao của mình, khi chưa rút khỏi vỏ thì giống như một cây gậy dò đường, nhưng sau khi rút khỏi vỏ thì giống như một thanh khoái kiếm hơn là đao, thân đao thẳng và dài, rất tiện sử dụng cho Tô Trường Thanh bị mù hai mắt!
"Nhị ca về rồi."
Nhưng lúc này, Tô Trường Thanh nhíu mày, dừng luyện đao, hắn nghe thấy tiếng bước chân, là Tô Lộ đã về, nhưng điều khiến hắn nhíu mày nghi ngờ là bước chân của Tô Lộ lộn xộn, có vẻ hơi hoảng loạn.
"Nhị ca, có chuyện gì vậy?" Tô Trường Thanh đưa đôi mắt xám vô hồn "nhìn" về phía Tô Lộ đang đẩy cửa bước vào, mở miệng hỏi.
Tô Lộ thở hổn hển hai hơi, rồi mới tỏ vẻ hoảng hốt nói: "Vừa... vừa rồi ta nghe nói bên Lưu gia xảy ra chuyện rồi."
"Tiểu công tử của Lưu gia hôm nay dẫn theo vài tùy tùng ra ngoài thưởng ngoạn, nhưng kết quả lại bị một đám cướp hung hãn tấn công, theo lời của những tùy tùng chạy thoát về thì đám cướp đó đã bắt cóc tiểu công tử của Lưu gia, chuẩn bị tống tiền Lưu gia."
Giọng nói của Tô Lộ có chút hoảng sợ.
Lưu gia là địa chủ ở đây, ở Ngọa Hổ Trấn có thế lực và tiền bạc, có thể nói là như thổ hoàng đế, nhưng dạo gần đây Lưu gia cũng gặp rắc rối.
Theo lý mà nói thì Lưu gia không liên quan đến bọn hắn, nhưng đại tỷ Tô Diệp ban đầu đã bán mình lấy tiền chôn mẫu thân vào Lưu gia, mà nhìn vẻ hoảng hốt của Tô Lộ, Tô Trường Thanh có một linh cảm không lành!
Quả nhiên, Tô Lộ đầy lo lắng và hoảng loạn: "Sáng nay ta nghe tin này, lập tức đến Lưu gia tìm đại tỷ, nhưng theo hạ nhân của Lưu gia nói, đại tỷ cũng là một trong những tùy tùng đi theo tiểu công tử của Lưu gia ra ngoài thưởng ngoạn."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tô Trường Thanh lập tức thay đổi.
Đám cướp đó tấn công tiểu công tử của Lưu gia là để tống tiền, chắn chắn sẽ không làm hại mạng sống của tiểu công tử Lưu gia, nhưng những tùy tùng khác thì chưa chắc!
Ngộ tính: 4,2 (+)
Căn cốt: 5,5 (+)
Tinh thần: 3,0 (+)
Điểm năng lượng: 0 điểm (tự động nhận được 1 điểm năng lượng sau mỗi 24 giờ)
[Võ công: Thính Phong Đao (hoàn thành)]
[Tiến độ tu luyện: 60/100]
[Giới thiệu: Nhân đao hợp nhất, nghe tiếng phân biệt phương hướng, thấy mầm biết cây, thông lực thông ý]
[Võ công: Thổ Nạp Thuật (Tiểu thành)]
[Tiến độ tu luyện: 1/100]
[Giới thiệu: Nội tức tự sinh, chân khí như tơ]
Tô Trường Thanh mở bảng thuộc tính ra xem, hắn cảm thấy hơi an ủi.
Trong nửa năm trở lại Ngọa Hổ Trấn, hắn đã tiến bộ vượt bậc, các thuộc tính cơ bản đều đạt gấp nhiều lần người thường, thực sự là một thiên tài vô song!
Về võ công, đao pháp đã viên mãn, nội công đã tiểu thành, cộng thêm việc đạt đến giới hạn của cơ thể nhân loại, có thể nắm giữ khí huyết, có thể nói là lột xác tái sinh.
"Bây giờ, thực lực của ta chắn chắn là số một ở Ngọa Hổ Trấn!"
Tô Trường Thanh thầm cảm thán.
Ngọa Hổ Trấn chỉ là một tiểu trấn, ngay cả những võ giả có thể nắm giữ khí huyết cũng không nhiều, hơn nữa với thực lực bây giờ của Tô Trường Thanh, có khả năng là mạnh nhất toàn Ngọa Hổ Trấn, thậm chí đối mặt với võ giả đã đột phá đến Luyện Thể Cảnh, Tô Trường Thanh cũng có sức chiến một trận.
"Về nhà thôi."
Tô Trường Thanh thu liễm tâm trạng, cõng một bó củi đã chuẩn bị về nhà, cuộc sống nhàn nhã, sung túc như vậy đối với anh không hề nhàm chán.
"Bước tiếp theo, ta cần phải bước vào Luyện Thể Cảnh."
Tô Trường Thanh suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo.
Cơ thể là căn cơ, là nền tảng, mọi võ học đều dựa trên cơ thể, nhất lực hàng thập hội không phải là nói chơi, vì vậy cảnh giới võ đạo cao thấp đối với một võ giả là vô cùng quan trọng!
Tô Trường Thanh hiện đã đủ tư cách để đột phá đến Luyện Thể Cảnh, tất nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có luyện thể pháp phù hợp và đủ tài nguyên, điều này cũng khiến Tô Trường Thanh hơi phiền não.
Nhưng đi một bước tính một bước, đao pháp và Thổ Nạp Thuật của Tô Trường Thanh vẫn còn khả năng tiến bộ!
Điều khiến Tô Trường Thanh phiền não nhất vẫn là vấn đề cuộc sống, hai mươi mấy lượng bạc kiếm được ban đầu, huynh đệ bọn hắn ăn uống hàng ngày khá xa xỉ, cộng với chi phí mua thuốc bổ huyết của Tô Trường Thanh, đã tiêu sạch, không còn bao nhiêu.
"Haizz, một phân tiền làm khó anh hùng hán!"
Tô Trường Thanh thầm bất đăc dĩ, một người mù như hắn dường như không có nhiều cách kiếm tiền.
Chớp mắt đã qua vài ngày, sáng hôm đó, Tô Trường Thanh vẫn tập đao như thường lệ.
Tô Trường Thanh cầm trên tay một thanh đao có hình dáng quỷ dị, bề ngoài trông giống như một cây gậy dò đường, nhưng bên trong thực ra giấu một thanh đao.
Xoẹt!
Tô Trường Thanh dùng sức rút ra, một thanh trường đao, thẳng được rút ra, thân trường đao, mảnh, nhẹ, mũi đao sắc nhọn, lưỡi đao sắc bén, vừa có thể chém vừa có thể đâm.
Đây là Tô Trường Thanh đã nhờ thợ rèn ở tiệm rèn đúc lại thanh đao của mình, khi chưa rút khỏi vỏ thì giống như một cây gậy dò đường, nhưng sau khi rút khỏi vỏ thì giống như một thanh khoái kiếm hơn là đao, thân đao thẳng và dài, rất tiện sử dụng cho Tô Trường Thanh bị mù hai mắt!
"Nhị ca về rồi."
Nhưng lúc này, Tô Trường Thanh nhíu mày, dừng luyện đao, hắn nghe thấy tiếng bước chân, là Tô Lộ đã về, nhưng điều khiến hắn nhíu mày nghi ngờ là bước chân của Tô Lộ lộn xộn, có vẻ hơi hoảng loạn.
"Nhị ca, có chuyện gì vậy?" Tô Trường Thanh đưa đôi mắt xám vô hồn "nhìn" về phía Tô Lộ đang đẩy cửa bước vào, mở miệng hỏi.
Tô Lộ thở hổn hển hai hơi, rồi mới tỏ vẻ hoảng hốt nói: "Vừa... vừa rồi ta nghe nói bên Lưu gia xảy ra chuyện rồi."
"Tiểu công tử của Lưu gia hôm nay dẫn theo vài tùy tùng ra ngoài thưởng ngoạn, nhưng kết quả lại bị một đám cướp hung hãn tấn công, theo lời của những tùy tùng chạy thoát về thì đám cướp đó đã bắt cóc tiểu công tử của Lưu gia, chuẩn bị tống tiền Lưu gia."
Giọng nói của Tô Lộ có chút hoảng sợ.
Lưu gia là địa chủ ở đây, ở Ngọa Hổ Trấn có thế lực và tiền bạc, có thể nói là như thổ hoàng đế, nhưng dạo gần đây Lưu gia cũng gặp rắc rối.
Theo lý mà nói thì Lưu gia không liên quan đến bọn hắn, nhưng đại tỷ Tô Diệp ban đầu đã bán mình lấy tiền chôn mẫu thân vào Lưu gia, mà nhìn vẻ hoảng hốt của Tô Lộ, Tô Trường Thanh có một linh cảm không lành!
Quả nhiên, Tô Lộ đầy lo lắng và hoảng loạn: "Sáng nay ta nghe tin này, lập tức đến Lưu gia tìm đại tỷ, nhưng theo hạ nhân của Lưu gia nói, đại tỷ cũng là một trong những tùy tùng đi theo tiểu công tử của Lưu gia ra ngoài thưởng ngoạn."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tô Trường Thanh lập tức thay đổi.
Đám cướp đó tấn công tiểu công tử của Lưu gia là để tống tiền, chắn chắn sẽ không làm hại mạng sống của tiểu công tử Lưu gia, nhưng những tùy tùng khác thì chưa chắc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.