Chương 66
Youngs
11/08/2023
"Sao nàng lại biến thành con sâu rượu rồi?" Nhật Tư Đồng không biết đứng ngoài cửa từ khi nào.
" Đến đây làm gì?"
" Xem nàng tuyệt tình chưa kìa, ta chỉ muốn đến hỏi thăm thôi mà. Nàng và tên điên đó lại cãi nhau à?"
" Liên quan gì đến ngươi."
" Sao lại không liên quan đến ta, tên khốn đó dám bắt nạt nàng, ta sẽ không tha cho hắn."
" Từ khi nào ngươi lại biến thành người trượng nghĩa như thế?"
" Ta vốn dĩ là người như vậy mà."
Nhất Hạ cười khẩy, rõ ràng cô không tin hắn ta 1 chút nào. Loại người như hắn sao có thể giúp người khác mà bản thân không có chút lợi nào.
" Hắn đúng là khắc tinh của nàng, từ khi gặp hắn đã xảy ra biết bao chuyện xui xẻo. Không giống như ta, ta luôn âm thầm ở bên cạnh ủng hộ nàng."
" Âm thầm ủng hộ ta? Chắc ngươi đã quên năm đó ngươi vừa thay ta nhận 5 trượng từ mẫu thân. Câu mà ngươi nói trước khi bất tỉnh là " ta sẽ luôn bảo vệ muội 1 cách lặng thầm". Kết quả sau khi tỉnh dậy ngươi liền nói cho cả thôn biết. "
" Chuyện đó nàng còn nhớ sao? Ha Ha. Năm đó là do ta còn nhỏ chưa hiểu chuyện, có điều bây giờ miệng ta rất kín đấy nhé."
Nhất Hạ không muốn nói chuyện với Nhật Tư Đồng nhưng hắn vẫn không chịu từ bỏ, vẫn liên tục làm phiền cô.
" Sáng nay nàng và ông ta đã nói gì với nhau vậy?"
" Liên quan gì đến ngươi?"
" Bây giờ chúng ta là người chung một thuyền rồi, nàng đừng quên giao ước giữa chúng ta. Nếu ta thả nàng đi sau này nàng phải giúp ta có được ngôi vị hoàng đế."
" Thì sao? Nó có liên quan gì đến việc ngươi vừa hỏi?"
" Ta chỉ tò mò rốt cuộc nàng đã nói gì, để một con người độc ác như ông ta lại bỏ qua chuyện xúc phạm long nhan?"
" Ta nói mình đang nuôi 1 đứa trẻ 8 tuổi họ Mãn Hoa."
Nhật Tư Đồng ngạc nhiên sau đó lại bật cười.
" Nàng đúng là to gan thật đấy, nếu để ông ta biết mình bị lừa chắc chắn sẽ tức giận lắm đây."
" Ngày hắn ta biết được sự thật là ngày hắn phải chết."
" Ta mong ngày ấy đến thật nhanh."
" Đó là phụ thân của ngươi, ngươi nhẫn tâm vậy sao?"
" Ông ta không xứng làm phụ thân, càng không xứng với vương vị này."
Nhất Hạ cũng không muốn ý kiến về chuyện này, dù sao có thêm 1 người muốn Nhật Tư Đồng chết cũng là chuyện tốt.
" Đội quân của ta đã vào thành gần 1 nửa rồi, Dịch Thiên không dễ đối phó, ta lo hắn sẽ biết, mọi chuyện lại bị phá như 3 năm trước."
" Ta sẽ giúp nàng che dấu, có điều mọi chuyện phải làm thật nhanh để tránh đêm dài lắm mộng."
Sáng sớm Nhật Tư Đồng đã đem theo cao lương mỹ vị đến tìm Nhất Hạ nhưng lại bị cản ở bên ngoài. Mấy chục người bưng theo trang sức cùng y phục quý giá khiến người đi đường bàn tán xôn xao, thực không biết nữ nhân được hoàng tử mến mộ là người như thế nào.
Ồn ào bên ngoài khiến Nhất Hạ tỉnh giấc liền muốn đuổi hắn ta về. Đúng lúc hai người đang nói chuyện thì Dịch Thiên đi ngang qua. Khí thế của Nhật Tư Đồng như đang đến cầu thân. Điều đáng nói là sau khi Nhất Hạ nhìn thấy Dịch Thiên liền kéo toàn bộ người vào bên trong, vui mừng như đón tiếp khách quý.
Dịch Thiên rất nhanh liền rời đi, nhưng trái tim của hắn không dễ chịu 1 chút nào. Hắn rất lo sợ Nhất Hạ và Nhật Tư Đồng sẽ lấy nhau. Nhưng hắn cũng biết hai người không thể đến được với nhau, đành phải âm thầm chúc phúc, hi vọng cho dù ở bên ai cô cũng sẽ hạnh phúc.
" Đến đây làm gì?"
" Xem nàng tuyệt tình chưa kìa, ta chỉ muốn đến hỏi thăm thôi mà. Nàng và tên điên đó lại cãi nhau à?"
" Liên quan gì đến ngươi."
" Sao lại không liên quan đến ta, tên khốn đó dám bắt nạt nàng, ta sẽ không tha cho hắn."
" Từ khi nào ngươi lại biến thành người trượng nghĩa như thế?"
" Ta vốn dĩ là người như vậy mà."
Nhất Hạ cười khẩy, rõ ràng cô không tin hắn ta 1 chút nào. Loại người như hắn sao có thể giúp người khác mà bản thân không có chút lợi nào.
" Hắn đúng là khắc tinh của nàng, từ khi gặp hắn đã xảy ra biết bao chuyện xui xẻo. Không giống như ta, ta luôn âm thầm ở bên cạnh ủng hộ nàng."
" Âm thầm ủng hộ ta? Chắc ngươi đã quên năm đó ngươi vừa thay ta nhận 5 trượng từ mẫu thân. Câu mà ngươi nói trước khi bất tỉnh là " ta sẽ luôn bảo vệ muội 1 cách lặng thầm". Kết quả sau khi tỉnh dậy ngươi liền nói cho cả thôn biết. "
" Chuyện đó nàng còn nhớ sao? Ha Ha. Năm đó là do ta còn nhỏ chưa hiểu chuyện, có điều bây giờ miệng ta rất kín đấy nhé."
Nhất Hạ không muốn nói chuyện với Nhật Tư Đồng nhưng hắn vẫn không chịu từ bỏ, vẫn liên tục làm phiền cô.
" Sáng nay nàng và ông ta đã nói gì với nhau vậy?"
" Liên quan gì đến ngươi?"
" Bây giờ chúng ta là người chung một thuyền rồi, nàng đừng quên giao ước giữa chúng ta. Nếu ta thả nàng đi sau này nàng phải giúp ta có được ngôi vị hoàng đế."
" Thì sao? Nó có liên quan gì đến việc ngươi vừa hỏi?"
" Ta chỉ tò mò rốt cuộc nàng đã nói gì, để một con người độc ác như ông ta lại bỏ qua chuyện xúc phạm long nhan?"
" Ta nói mình đang nuôi 1 đứa trẻ 8 tuổi họ Mãn Hoa."
Nhật Tư Đồng ngạc nhiên sau đó lại bật cười.
" Nàng đúng là to gan thật đấy, nếu để ông ta biết mình bị lừa chắc chắn sẽ tức giận lắm đây."
" Ngày hắn ta biết được sự thật là ngày hắn phải chết."
" Ta mong ngày ấy đến thật nhanh."
" Đó là phụ thân của ngươi, ngươi nhẫn tâm vậy sao?"
" Ông ta không xứng làm phụ thân, càng không xứng với vương vị này."
Nhất Hạ cũng không muốn ý kiến về chuyện này, dù sao có thêm 1 người muốn Nhật Tư Đồng chết cũng là chuyện tốt.
" Đội quân của ta đã vào thành gần 1 nửa rồi, Dịch Thiên không dễ đối phó, ta lo hắn sẽ biết, mọi chuyện lại bị phá như 3 năm trước."
" Ta sẽ giúp nàng che dấu, có điều mọi chuyện phải làm thật nhanh để tránh đêm dài lắm mộng."
Sáng sớm Nhật Tư Đồng đã đem theo cao lương mỹ vị đến tìm Nhất Hạ nhưng lại bị cản ở bên ngoài. Mấy chục người bưng theo trang sức cùng y phục quý giá khiến người đi đường bàn tán xôn xao, thực không biết nữ nhân được hoàng tử mến mộ là người như thế nào.
Ồn ào bên ngoài khiến Nhất Hạ tỉnh giấc liền muốn đuổi hắn ta về. Đúng lúc hai người đang nói chuyện thì Dịch Thiên đi ngang qua. Khí thế của Nhật Tư Đồng như đang đến cầu thân. Điều đáng nói là sau khi Nhất Hạ nhìn thấy Dịch Thiên liền kéo toàn bộ người vào bên trong, vui mừng như đón tiếp khách quý.
Dịch Thiên rất nhanh liền rời đi, nhưng trái tim của hắn không dễ chịu 1 chút nào. Hắn rất lo sợ Nhất Hạ và Nhật Tư Đồng sẽ lấy nhau. Nhưng hắn cũng biết hai người không thể đến được với nhau, đành phải âm thầm chúc phúc, hi vọng cho dù ở bên ai cô cũng sẽ hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.