Chương 80: Nan đề
Kingace
10/07/2019
Ngọc Thanh phong tình liếc hắn một cái sao đó rời đi, bên trong căn phòng chỉ còn lại một nam một nữ.
- Y Tiên tiểu thư chuyện hôm trước ta nói không biết tiểu thư đã suy nghĩ tới đâu rồi.
- Y Tiên tìm công tử cũng là vì chuyện này, tiểu nữ đồng ý theo công tử đến vương thành.
- Tiểu thư đã suy nghĩ kỉ rồi chứ? Một khi quyết định sẽ không cơ hội hối hận.
- Y Tiên đã nghĩ kỉ hi vọng công tử nhớ những gì đã hứa với tiểu nữ.
Lý Thiên Hành gật đầu khẳng định với nàng.
- Tiểu thư yên tâm ta sẽ đi tới Bạch Vân môn giải quyết vấn đề của sư huynh tiểu thư sao đó chúng ta sẽ đi đến vương thành không biết có được không?
- Mọi việc Y Tiên nghe theo công tử.
- Tiểu thư trở về nghĩ ngơi sớm đi ngày mai chúng ta sẽ lên đường.
- Y Tiên xin cáo từ.
Lý Thiên Hành tiễn nàng rời đi sao đó tiến vào giới chỉ bắt đầu luyện chế tăng linh đan, với tu vi trúc cơ đỉnh phong cùng linh hỏa hổ trợ trong vòng vài canh giờ hắn luyện chế hơn 50 viên tam cấp tăng linh đan phẩm cấp đều là từ thượng phẩm trở lên, hắn dùng thần thức kiểm tra bên ngoài phát hiện Ngọc Thanh vẫn chưa trở về liền lấy ra thần thư tìm một số loại đan dược luyện chế.
- Kiện thể đan sao khi phục dụng giúp cường thân kiện thể, lưu thông huyết mạch, tăng cường đề kháng… thứ này cũng không tệ.
Hắn quyết định luyện thêm mấy viên kiện thể đan để Y Tiên sử dụng nếu không trên đường đi tới vương thành nha đầu đó lại đổ bệnh như hôm qua thì phiền phức, Lý Thiên Hành luyện được hơn 10 viên kiện thể đan thì ngừng lại hắn cảm nhận được Ngọc Thanh đã trở về phòng.
- Thanh nhi sao đến bây giờ nàng mới quay lại?
- Thiếp cùng gia gia nói một số chuyện nên quên mất thời gian.
- Có phải gia gia nàng lại nói xấu ta hay không?
Ngọc Thanh đi tới bên cạnh hắn khẽ ôm lấy cánh tay hắn, giọng nói có chút nũng nịu.
- Chàng vẫn còn giận gia gia thiếp sao? tuy gia gia hơi quá đáng một chút nhưng người rất tốt bụng, rất yêu thương thiếp, chàng đừng giận nữa có được không?
- Ta nhỏ mọn như vậy sao? thật ra ta đã sớm biết ý đồ của gia gia nàng, người chỉ muốn thử xem ta có yêu nàng thật lòng hay không.
Lý Thiên Hành nói xong liền xoay người ôm lấy nàng.
- Ngọc Thanh ngày mai ta sẽ đi Bạch Vân môn nàng có muốn đi cùng không?
- Thiếp muốn ở lại đây chăm sóc gia gia thêm ít ngày nữa, lần này chúng ta rời đi không biết đến bao giờ mới có thể trở lại Chung Nam.
- Vậy nàng tạm thời ở lại đây khi nào ta giải quyết xong mọi chuyện sẽ quay lại đón nàng.
- Ân.
Hắn ôm người ngọc trong lòng cảm giác căn đầy mềm mịn truyền đến làm cho người khác không muốn buôn tay, cặp sắc vuốt bắt đầu loạn động.
- Nàng không muốn biết lần này ta đi tới Bạch Vân môn để làm gì sao?
- Không phải chàng nói có chuyện cần giải quyết sao?
Ngọc Thanh nghi hoặc nhìn hắn ánh mắt có chút mê mang, giữa cặp chân mày đã ẩn hiện xuân tình.
- Cho dù chàng làm chuyện gì thiếp cũng sẽ ủng hộ chàng.
- Thanh nhi của ta đúng là biết cách làm cho người khác cảm động lần này phu quân nhất định sẽ thưởng thật lớn cho nàng.
Sáng hôm sao Lý Thiên Hành cùng đám người Bạch Vân môn rời khỏi hoàng cung hướng vạn lí sơn đi tới, Vạn lí sơn trãi dài qua hơn 10 tiểu quốc bên trong có 5 môn phái gồm 3 ngũ tinh, 2 tứ tinh Bạch Vân môn là một trong 3 môn phái ngũ tinh.
- Cao huynh còn bao lâu nữa thì mới tới Bạch Vân môn?
- Nếu tính theo lộ trình bây giờ thì trong vòng 3 ngày có thể đi tới Bạch Vân môn.
Từ khi hắn rời đi vương thành đến nay cũng đã gần nữa tháng chuyện của Y Tiên ít nhất cũng phải cần vài ngày nếu tính cả đi lẫn về cũng gần một tháng, không biết có kịp dự đại thọ của Triệu gia hay không?
- Hi vọng là Triệu lão đầu kia sinh giữa tháng hay cuối tháng gì đó nếu không lại làm lão tử thất hứa với nhạc mẫu đại nhân.
Ba người đi được nữa ngày thì tìm một chỗ dừng chân, Lý Thiên Hành lấy ra một đống dụng cụ dã ngoại vừa nướng thịt vừa dựng trại.
- Cao huynh, Liễu tiểu thư sao chỉ có hai người? nhị trưởng lão đâu?
- Sư phụ đang bế quan người dặn chúng ta không được làm phiền.
Lý Thiên Hành nhìn trại đằng xa ánh mắt tràn đầy khâm phục.
- Nhị trưởng lão đúng là siêng năng đi đâu cũng không quên tu luyện, đúng là danh sư xuất cao đồ.
- Lý huynh quá khen.
- Ta thấy thiên phú của Cao huynh cũng không thua gì đệ tử bên trong học viện không biết huynh có ý định tiến vào hoàng gia học viện không?
- Chuyện này tại hạ vẫn chưa nghĩ tới.
- Nếu như huynh có ý định muốn tiến vào bên trong hoàng gia học viện thì có thể đến tìm ta, tuy ta không giúp được nhiều nhưng một số việc nhỏ vẫn có thể làm được.
Lý Thiên Hành cầm lấy một que thịt đưa cho Y Tiên, ánh mắt ẩn ý nhìn nàng.
- Y Tiên đa tạ công tử.
- Không có gì, lời ta đã nói ra nhất định sẽ làm được, Cao huynh nói có đúng không?
- Lý huynh nói được làm được thật làm cho người khác bội phục.
Y Tiên ngồi một bên nhìn hai nam nhân trước mặt cười nói ánh mắt đầy phức tạp, buồn phiền vui sướng lẫn lộn ngay cả bản thân nàng cũng không hiểu được tâm trạng của mình bây giờ.
Hai ngày sao ba người đi tới trước một ngọn núi lớn bên dưới có suối, giữa núi có mây thật là hùng vĩ.
- Lý huynh Bạch Vân môn chính là nằm trên đỉnh núi này.
- Đúng là nhân gian mỹ cảnh xưa nay hiếm thấy không biết ngọn núi này tên là gì?
- Núi này cũng có tên là Bạch Vân.
Lý Thiên Hành đi theo phía sao ba người ánh mắt ngắm nhìn xung quanh, tuy ở đây linh khí không bằng bên trong thần đồ nhưng lại không thua kém so với Vương thành càng lên cao linh khí càng tinh thuần, càng dày đặt.
- Tham kiến nhị trưởng lão.
Từ Bá khẽ gật đầu sao đó quay sang nhìn đồ nhi của mình.
- Con tìm một phòng cho Lý công tử nghĩ ngơi sao đó dẫn người đi xung quanh môn phái một vòng để tận tình chủ khách.
Cao Trung Kiên hiểu ý gật đầu.
- Sư phụ yên tâm đồ nhi biết phải làm sao.
- Cao sư huynh nếu ta nhìn không lầm thì khí tức trên cơ thể huynh có chút bất ổn hẳn là sắp tiến vào trúc cơ, ta sao dám làm phiền chuyện nhỏ nhặt này để Y Tiên thay huynh làm cũng được.
Cao Trung Kiên khẽ liếc nhìn Từ Bá thấy sư phụ mình gật đầu liền đồng ý.
- Vậy lần này làm phiền Y Tiên muội một chuyến.
- Sư huynh yên tâm việc này cứ giao cho muội là được.
Y Tiên nhìn hai thầy trò rời đi liền dẫn Lý Thiên Hành đi tới chỗ phòng khách, hai người vừa bước vào trong liền bị chặn lại ngay trước cửa phòng.
- Liễu sư muội người này là ai?
- Đây là bạn hữu của nhị sư huynh.
- À thì ra là bạn hữu của nhị sư huynh mời vào mời vào.
Lý Thiên Hành nhìn thái độ cung kính của mấy thanh niên trước mắt trong lòng có chút kinh ngạc, bọn người này không e ngại nữ nhi của môn chủ mà lại sợ tên đệ tử của nhị trưởng lão, đúng là kì quái.
- Lý công tử bây giờ công tử muốn nghĩ ngơi hay là đi tham quan xung quanh.
- Ta đi đường lâu như vậy cũng có chút mệt hay là nghĩ ngơi một chút đi.
- Vậy tiểu nữ sẽ không làm phiền công tử, khi nào công tử muốn đi thì thông báo cho tiểu nữ một tiếng.
Nàng nói xong liền xoay người rời đi.
- Khoang đã, ta ở đây không thân không thích, không ai nói chuyện sẽ rất buồn hay là tiểu thư ở lại trò chuyện với ta một lúc được không?
Y Tiên khẽ gật đầu tìm một chỗ ngồi xuống.
- Tiểu thư từ nhỏ đến giờ đều sống ở nơi này sao?
- Đúng vậy từ nhỏ Y Tiên đã sống ở đây rất ít khi ra bên ngoài.
- Nơi này tuy sơn minh thủy tú, phong cảnh hữu tình nhưng mà ở đây gần 20 năm tiểu thư không thấy buồn chán sao?
Y Tiên nghe hắn hỏi nét mặt thoáng hiện chút u buồn nếu như nàng có thể tu luyện giống như những người khác thì cũng không cần suốt ngày quanh quẩn bên trong sơn môn này.
Lý Thiên Hành ngồi một bên quan sát thấy không khí có chút tĩnh lặng liền đổi sang đề tài khác.
- Tiểu thư có thể nói một chút về bệnh tình của mình cho ta biết không?
- Tiểu nữ từ nhỏ đã không thể tu luyện tuy có thể cảm nhận được linh khí thiên địa nhưng lại không cách nào đưa chúng vào trong cơ thể.
- Vậy sao không sử dụng đan dược?
- Tiểu nữ đã dùng rất nhiều đan dược nhưng linh khí vừa tiến vào bên trong cơ thể liền thoát ra bên ngoài cho dù dùng bao nhiêu cách cũng không thể nào hấp thu được.
Tình trạng của nữ nhân này không khác gì bên trong thần thư ghi lại, thứ mà tiên thiên chi thể dùng để tu luyện là tiên khí không phải linh khí đây cũng là điều hắn đau đầu nhất, phàm giới làm sao có thể tìm được tiên khí.
- Đúng rồi làm sao tiểu thư có thể tiến vào luyện khí sơ kì?
- Y Tiên cũng không rõ, mấy tháng trước trong lúc đi dạo sơn môn đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó tiến vào cơ thể sao đó tiểu nữ liền ngất đi, khi tỉnh lại thì đã tiến vào luyện khí sơ kì.
- Có chuyện kì lạ như vậy?
Lý Thiên Hành dùng thần thư lặng lẽ dò xét qua một lần nhưng lại không phát hiện được gì tất cả đều bình thường kích thước ba vòng đều rất chuẩn.
- Đúng là kì lạ chỉ đi dạo một lúc có thể làm cho tiên thiên chi thể bước vào luyện khí sơ kì, nhân phẩm của nữ nhân này cũng không phải dạng vừa đâu.
- Y Tiên tiểu thư chuyện hôm trước ta nói không biết tiểu thư đã suy nghĩ tới đâu rồi.
- Y Tiên tìm công tử cũng là vì chuyện này, tiểu nữ đồng ý theo công tử đến vương thành.
- Tiểu thư đã suy nghĩ kỉ rồi chứ? Một khi quyết định sẽ không cơ hội hối hận.
- Y Tiên đã nghĩ kỉ hi vọng công tử nhớ những gì đã hứa với tiểu nữ.
Lý Thiên Hành gật đầu khẳng định với nàng.
- Tiểu thư yên tâm ta sẽ đi tới Bạch Vân môn giải quyết vấn đề của sư huynh tiểu thư sao đó chúng ta sẽ đi đến vương thành không biết có được không?
- Mọi việc Y Tiên nghe theo công tử.
- Tiểu thư trở về nghĩ ngơi sớm đi ngày mai chúng ta sẽ lên đường.
- Y Tiên xin cáo từ.
Lý Thiên Hành tiễn nàng rời đi sao đó tiến vào giới chỉ bắt đầu luyện chế tăng linh đan, với tu vi trúc cơ đỉnh phong cùng linh hỏa hổ trợ trong vòng vài canh giờ hắn luyện chế hơn 50 viên tam cấp tăng linh đan phẩm cấp đều là từ thượng phẩm trở lên, hắn dùng thần thức kiểm tra bên ngoài phát hiện Ngọc Thanh vẫn chưa trở về liền lấy ra thần thư tìm một số loại đan dược luyện chế.
- Kiện thể đan sao khi phục dụng giúp cường thân kiện thể, lưu thông huyết mạch, tăng cường đề kháng… thứ này cũng không tệ.
Hắn quyết định luyện thêm mấy viên kiện thể đan để Y Tiên sử dụng nếu không trên đường đi tới vương thành nha đầu đó lại đổ bệnh như hôm qua thì phiền phức, Lý Thiên Hành luyện được hơn 10 viên kiện thể đan thì ngừng lại hắn cảm nhận được Ngọc Thanh đã trở về phòng.
- Thanh nhi sao đến bây giờ nàng mới quay lại?
- Thiếp cùng gia gia nói một số chuyện nên quên mất thời gian.
- Có phải gia gia nàng lại nói xấu ta hay không?
Ngọc Thanh đi tới bên cạnh hắn khẽ ôm lấy cánh tay hắn, giọng nói có chút nũng nịu.
- Chàng vẫn còn giận gia gia thiếp sao? tuy gia gia hơi quá đáng một chút nhưng người rất tốt bụng, rất yêu thương thiếp, chàng đừng giận nữa có được không?
- Ta nhỏ mọn như vậy sao? thật ra ta đã sớm biết ý đồ của gia gia nàng, người chỉ muốn thử xem ta có yêu nàng thật lòng hay không.
Lý Thiên Hành nói xong liền xoay người ôm lấy nàng.
- Ngọc Thanh ngày mai ta sẽ đi Bạch Vân môn nàng có muốn đi cùng không?
- Thiếp muốn ở lại đây chăm sóc gia gia thêm ít ngày nữa, lần này chúng ta rời đi không biết đến bao giờ mới có thể trở lại Chung Nam.
- Vậy nàng tạm thời ở lại đây khi nào ta giải quyết xong mọi chuyện sẽ quay lại đón nàng.
- Ân.
Hắn ôm người ngọc trong lòng cảm giác căn đầy mềm mịn truyền đến làm cho người khác không muốn buôn tay, cặp sắc vuốt bắt đầu loạn động.
- Nàng không muốn biết lần này ta đi tới Bạch Vân môn để làm gì sao?
- Không phải chàng nói có chuyện cần giải quyết sao?
Ngọc Thanh nghi hoặc nhìn hắn ánh mắt có chút mê mang, giữa cặp chân mày đã ẩn hiện xuân tình.
- Cho dù chàng làm chuyện gì thiếp cũng sẽ ủng hộ chàng.
- Thanh nhi của ta đúng là biết cách làm cho người khác cảm động lần này phu quân nhất định sẽ thưởng thật lớn cho nàng.
Sáng hôm sao Lý Thiên Hành cùng đám người Bạch Vân môn rời khỏi hoàng cung hướng vạn lí sơn đi tới, Vạn lí sơn trãi dài qua hơn 10 tiểu quốc bên trong có 5 môn phái gồm 3 ngũ tinh, 2 tứ tinh Bạch Vân môn là một trong 3 môn phái ngũ tinh.
- Cao huynh còn bao lâu nữa thì mới tới Bạch Vân môn?
- Nếu tính theo lộ trình bây giờ thì trong vòng 3 ngày có thể đi tới Bạch Vân môn.
Từ khi hắn rời đi vương thành đến nay cũng đã gần nữa tháng chuyện của Y Tiên ít nhất cũng phải cần vài ngày nếu tính cả đi lẫn về cũng gần một tháng, không biết có kịp dự đại thọ của Triệu gia hay không?
- Hi vọng là Triệu lão đầu kia sinh giữa tháng hay cuối tháng gì đó nếu không lại làm lão tử thất hứa với nhạc mẫu đại nhân.
Ba người đi được nữa ngày thì tìm một chỗ dừng chân, Lý Thiên Hành lấy ra một đống dụng cụ dã ngoại vừa nướng thịt vừa dựng trại.
- Cao huynh, Liễu tiểu thư sao chỉ có hai người? nhị trưởng lão đâu?
- Sư phụ đang bế quan người dặn chúng ta không được làm phiền.
Lý Thiên Hành nhìn trại đằng xa ánh mắt tràn đầy khâm phục.
- Nhị trưởng lão đúng là siêng năng đi đâu cũng không quên tu luyện, đúng là danh sư xuất cao đồ.
- Lý huynh quá khen.
- Ta thấy thiên phú của Cao huynh cũng không thua gì đệ tử bên trong học viện không biết huynh có ý định tiến vào hoàng gia học viện không?
- Chuyện này tại hạ vẫn chưa nghĩ tới.
- Nếu như huynh có ý định muốn tiến vào bên trong hoàng gia học viện thì có thể đến tìm ta, tuy ta không giúp được nhiều nhưng một số việc nhỏ vẫn có thể làm được.
Lý Thiên Hành cầm lấy một que thịt đưa cho Y Tiên, ánh mắt ẩn ý nhìn nàng.
- Y Tiên đa tạ công tử.
- Không có gì, lời ta đã nói ra nhất định sẽ làm được, Cao huynh nói có đúng không?
- Lý huynh nói được làm được thật làm cho người khác bội phục.
Y Tiên ngồi một bên nhìn hai nam nhân trước mặt cười nói ánh mắt đầy phức tạp, buồn phiền vui sướng lẫn lộn ngay cả bản thân nàng cũng không hiểu được tâm trạng của mình bây giờ.
Hai ngày sao ba người đi tới trước một ngọn núi lớn bên dưới có suối, giữa núi có mây thật là hùng vĩ.
- Lý huynh Bạch Vân môn chính là nằm trên đỉnh núi này.
- Đúng là nhân gian mỹ cảnh xưa nay hiếm thấy không biết ngọn núi này tên là gì?
- Núi này cũng có tên là Bạch Vân.
Lý Thiên Hành đi theo phía sao ba người ánh mắt ngắm nhìn xung quanh, tuy ở đây linh khí không bằng bên trong thần đồ nhưng lại không thua kém so với Vương thành càng lên cao linh khí càng tinh thuần, càng dày đặt.
- Tham kiến nhị trưởng lão.
Từ Bá khẽ gật đầu sao đó quay sang nhìn đồ nhi của mình.
- Con tìm một phòng cho Lý công tử nghĩ ngơi sao đó dẫn người đi xung quanh môn phái một vòng để tận tình chủ khách.
Cao Trung Kiên hiểu ý gật đầu.
- Sư phụ yên tâm đồ nhi biết phải làm sao.
- Cao sư huynh nếu ta nhìn không lầm thì khí tức trên cơ thể huynh có chút bất ổn hẳn là sắp tiến vào trúc cơ, ta sao dám làm phiền chuyện nhỏ nhặt này để Y Tiên thay huynh làm cũng được.
Cao Trung Kiên khẽ liếc nhìn Từ Bá thấy sư phụ mình gật đầu liền đồng ý.
- Vậy lần này làm phiền Y Tiên muội một chuyến.
- Sư huynh yên tâm việc này cứ giao cho muội là được.
Y Tiên nhìn hai thầy trò rời đi liền dẫn Lý Thiên Hành đi tới chỗ phòng khách, hai người vừa bước vào trong liền bị chặn lại ngay trước cửa phòng.
- Liễu sư muội người này là ai?
- Đây là bạn hữu của nhị sư huynh.
- À thì ra là bạn hữu của nhị sư huynh mời vào mời vào.
Lý Thiên Hành nhìn thái độ cung kính của mấy thanh niên trước mắt trong lòng có chút kinh ngạc, bọn người này không e ngại nữ nhi của môn chủ mà lại sợ tên đệ tử của nhị trưởng lão, đúng là kì quái.
- Lý công tử bây giờ công tử muốn nghĩ ngơi hay là đi tham quan xung quanh.
- Ta đi đường lâu như vậy cũng có chút mệt hay là nghĩ ngơi một chút đi.
- Vậy tiểu nữ sẽ không làm phiền công tử, khi nào công tử muốn đi thì thông báo cho tiểu nữ một tiếng.
Nàng nói xong liền xoay người rời đi.
- Khoang đã, ta ở đây không thân không thích, không ai nói chuyện sẽ rất buồn hay là tiểu thư ở lại trò chuyện với ta một lúc được không?
Y Tiên khẽ gật đầu tìm một chỗ ngồi xuống.
- Tiểu thư từ nhỏ đến giờ đều sống ở nơi này sao?
- Đúng vậy từ nhỏ Y Tiên đã sống ở đây rất ít khi ra bên ngoài.
- Nơi này tuy sơn minh thủy tú, phong cảnh hữu tình nhưng mà ở đây gần 20 năm tiểu thư không thấy buồn chán sao?
Y Tiên nghe hắn hỏi nét mặt thoáng hiện chút u buồn nếu như nàng có thể tu luyện giống như những người khác thì cũng không cần suốt ngày quanh quẩn bên trong sơn môn này.
Lý Thiên Hành ngồi một bên quan sát thấy không khí có chút tĩnh lặng liền đổi sang đề tài khác.
- Tiểu thư có thể nói một chút về bệnh tình của mình cho ta biết không?
- Tiểu nữ từ nhỏ đã không thể tu luyện tuy có thể cảm nhận được linh khí thiên địa nhưng lại không cách nào đưa chúng vào trong cơ thể.
- Vậy sao không sử dụng đan dược?
- Tiểu nữ đã dùng rất nhiều đan dược nhưng linh khí vừa tiến vào bên trong cơ thể liền thoát ra bên ngoài cho dù dùng bao nhiêu cách cũng không thể nào hấp thu được.
Tình trạng của nữ nhân này không khác gì bên trong thần thư ghi lại, thứ mà tiên thiên chi thể dùng để tu luyện là tiên khí không phải linh khí đây cũng là điều hắn đau đầu nhất, phàm giới làm sao có thể tìm được tiên khí.
- Đúng rồi làm sao tiểu thư có thể tiến vào luyện khí sơ kì?
- Y Tiên cũng không rõ, mấy tháng trước trong lúc đi dạo sơn môn đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó tiến vào cơ thể sao đó tiểu nữ liền ngất đi, khi tỉnh lại thì đã tiến vào luyện khí sơ kì.
- Có chuyện kì lạ như vậy?
Lý Thiên Hành dùng thần thư lặng lẽ dò xét qua một lần nhưng lại không phát hiện được gì tất cả đều bình thường kích thước ba vòng đều rất chuẩn.
- Đúng là kì lạ chỉ đi dạo một lúc có thể làm cho tiên thiên chi thể bước vào luyện khí sơ kì, nhân phẩm của nữ nhân này cũng không phải dạng vừa đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.