Chương 426: Chắc là có người đang nhớ hắn.
Bân Bân
26/10/2021
Máu tươi phun ra tung tóe, thanh niên nữ tính đã bị một kiếm đâm xuyên thủng ấn đường.
Một kiếm giết chết gã ngay tại chỗ.
Đến tận lúc chết thì nét mặt của thanh niên nữ tính vẫn tràn đầy phiền muộn, mà không chỉ phiền muộn, gã còn rất hối hận, bị một tên cảnh giới Chân Linh giết gọn, gã thậm chí còn không có cơ hội chuẩn bị, vốn tưởng rằng bản thân gặp được một tên nhóc dễ xơi, cuối cùng lại bị một kiếm giết chết, đã không bắt được người mà còn bị đá xuống Quỷ Môn Quan.
"Ra tay nặng quá".
Triệu Bân ho khan một tiếng, đáng ra trước khi giết chết thì phải hỏi gã vì sao lại muốn tìm hắn.
Thế mà hắn lại không kiềm chế được, ra tay nặng như vậy.
Nếu để cho thanh niên nữ tính kia biết hắn chính là Triệu Bân thì chắc chắn gã sẽ tức giận đến mức chửi cha mắng mẹ ngay. Gã đã ở ngay trước mặt Triệu Bân mà lại không nhận ra chỉ vì hắn quá đen, hơn nữa còn bị Triệu Bân giết ngược.
Cho nên mới nói, không có bản lĩnh thì đừng có đi khiêu khích kẻ khác.
Không điều tra rõ ràng thực lực của Triệu Bân mà còn dám chạy tới bắt người, không giết ngươi thì giết ai?
Triệu Bân thu dọn đồ đạc, tiêu hủy xác chết.
Đêm nay dường như rất dài. Trên trời có rất nhiều chim chóc đang lượn qua, hầu hết đều là thú cưỡi, trên lưng con nào cũng có một bóng người đang đứng thẳng xem xét xung quanh, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Tìm thứ gì? Tất nhiên là tìm Triệu Bân rồi.
Cấp trên đã hạ lệnh, cho dù là sống hay chết, chỉ cần mang được Triệu Bân về là có thể lĩnh thưởng.
"Không phải là hắn đã chết thật rồi đó chứ!"
"Cho dù chết rồi thì cũng phải tìm được xác của hắn mang về, đều có thể được ban thưởng".
"Mười vạn lượng bạc đó!"
Người truy tìm không ít, tụ tập lại thành nhiều nhóm nhỏ dăm ba người, trong lúc truy tìm còn không quên nói chuyện phiếm.
Đáng tiếc, Triệu Bân đã không còn ở đây nữa.
Những người truy tìm hắn cảm thấy rất bối rối, bởi vì khi bọn họ đến đây thì Triệu Bân đã đi từ lâu rồi.
Có quá nhiều thế lực tham dự vào việc này, có người muốn hắn sống thì cũng có kẻ muốn hắn chết, mất công tới đây tìm kiếm nhưng nhân vật chính đã chạy mất tăm mất dạng.
Hắt xì!
Triệu Bân đang ngồi trên lưng Đại Bằng đột nhiên lại hắt xì một cái.
Chắc là có người đang nhớ hắn.
Một kiếm giết chết gã ngay tại chỗ.
Đến tận lúc chết thì nét mặt của thanh niên nữ tính vẫn tràn đầy phiền muộn, mà không chỉ phiền muộn, gã còn rất hối hận, bị một tên cảnh giới Chân Linh giết gọn, gã thậm chí còn không có cơ hội chuẩn bị, vốn tưởng rằng bản thân gặp được một tên nhóc dễ xơi, cuối cùng lại bị một kiếm giết chết, đã không bắt được người mà còn bị đá xuống Quỷ Môn Quan.
"Ra tay nặng quá".
Triệu Bân ho khan một tiếng, đáng ra trước khi giết chết thì phải hỏi gã vì sao lại muốn tìm hắn.
Thế mà hắn lại không kiềm chế được, ra tay nặng như vậy.
Nếu để cho thanh niên nữ tính kia biết hắn chính là Triệu Bân thì chắc chắn gã sẽ tức giận đến mức chửi cha mắng mẹ ngay. Gã đã ở ngay trước mặt Triệu Bân mà lại không nhận ra chỉ vì hắn quá đen, hơn nữa còn bị Triệu Bân giết ngược.
Cho nên mới nói, không có bản lĩnh thì đừng có đi khiêu khích kẻ khác.
Không điều tra rõ ràng thực lực của Triệu Bân mà còn dám chạy tới bắt người, không giết ngươi thì giết ai?
Triệu Bân thu dọn đồ đạc, tiêu hủy xác chết.
Đêm nay dường như rất dài. Trên trời có rất nhiều chim chóc đang lượn qua, hầu hết đều là thú cưỡi, trên lưng con nào cũng có một bóng người đang đứng thẳng xem xét xung quanh, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Tìm thứ gì? Tất nhiên là tìm Triệu Bân rồi.
Cấp trên đã hạ lệnh, cho dù là sống hay chết, chỉ cần mang được Triệu Bân về là có thể lĩnh thưởng.
"Không phải là hắn đã chết thật rồi đó chứ!"
"Cho dù chết rồi thì cũng phải tìm được xác của hắn mang về, đều có thể được ban thưởng".
"Mười vạn lượng bạc đó!"
Người truy tìm không ít, tụ tập lại thành nhiều nhóm nhỏ dăm ba người, trong lúc truy tìm còn không quên nói chuyện phiếm.
Đáng tiếc, Triệu Bân đã không còn ở đây nữa.
Những người truy tìm hắn cảm thấy rất bối rối, bởi vì khi bọn họ đến đây thì Triệu Bân đã đi từ lâu rồi.
Có quá nhiều thế lực tham dự vào việc này, có người muốn hắn sống thì cũng có kẻ muốn hắn chết, mất công tới đây tìm kiếm nhưng nhân vật chính đã chạy mất tăm mất dạng.
Hắt xì!
Triệu Bân đang ngồi trên lưng Đại Bằng đột nhiên lại hắt xì một cái.
Chắc là có người đang nhớ hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.