Chương 1163
Bân Bân
26/05/2022
Kỹ thuật diễn xuất của vua màn bạc luôn rất hữu dụng dù ở bất kỳ đâu.
Cấp Địa Tạng đỉnh cao như Linh Lung vẫn không thể nhìn ra được dù nhìn chằm chằm.
“Nhận nhầm rồi sao?”, Linh Lung thầm lẩm bẩm.
Trước đây, có một tên nhóc tên Triệu Bân cũng có thân pháp rất giống với Cơ Ngân.
Nhưng cô ta nhìn đi ngó lại vẫn không thể nhìn ra được gì, gương mặt không giống, không phải là thuật dịch dung, đến khí tức cũng không giống, ngoài thân pháp ảo diệu ra thì không có liên quan gì đến Triệu Bân hết.
Phù!
Triệu Bân thầm thở phào.
Hắn đến đây để trả thù, trừ khi bị người khác phát giác, bằng không thì hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
Thanh Dao là ngoại lệ.
Còn về Linh Lung, đấy là đệ tử của Hồng Uyên, có thân phận đặc biệt.
Nếu để cô ta nhìn ra được sơ hở, truyền đến tai của Tử Y Hầu thì dù có đến mười cái mạng, hắn cũng không đủ chết. Cũng may hắn đã lừa được Linh Lung, từ đó có thể thấy, việc hắn thay đổi hình dạng và khí tức là rất sáng suốt.
“Rốt cuộc ngươi là con cái nhà ai?”, Linh Lung trầm ngâm, đến lượt Vân Yên hỏi.
“Chạy từ trong rừng ra!”, Triệu Bân cười hiền lành và trả lời.
Vân Yên hít một hơi thật sâu, cố kiềm nén cơn tức giận.
Nói thật lòng, lai lịch của tên này rất thần bí. Có điều, nếu như đã là người được Sở Lam giới thiệu thì đương nhiên cô ta sẽ không nghi ngờ và cũng không gạn hỏi thêm, có hỏi cũng không hỏi được gì, đợi gặp được nữ soái Xích Diễm, hỏi cô ta thì biết thôi.
“Ừ!”
Mặc dù là trận hồi sinh nhưng không khí cuộc thi rất náo nhiệt.
Trên sàn đấu đánh nhau khốc liệt, bên dưới tràn đầy những tiếng khen và hô hào, âm thanh vang lên từng đợt như sóng biển.
Nếu như đã là quyết đấu thì phải có thắng có thua.
Điều đáng nói là, đến giờ không ai có thể phá kỷ lục của “chàng ba giây”.
Đương nhiên là không tính những người nhận thua và từ bỏ quyền thi đấu.
Khi người cuối cùng rớt xuống dưới sàn đấu thì vòng một của trận hồi sinh cũng khép lại.
“Những người chiến thắng lên sàn đấu bốc thăm!”
Ngô Huyền Thông đứng dậy và chuyển hộp gỗ đó ra.
Sau nửa trận đầu của vòng quyết đấu, tính cả U Lan được vào thẳng vòng trong thì đã có năm mươi lăm người đi tiếp. Trong năm mươi bốn người đánh trận hồi sinh, có hai mươi bảy người thành công, vậy là vòng đầu tiên của vòng thi loại có tám mươi hai người thành công tiến vòng trong.
Lần này thì sẽ không có ai được vào thẳng nữa.
Tám mươi hai người nối đuôi nhau lên sàn đấu, xếp hàng bốc thăm. “Thiên linh linh, địa linh linh, để ta bốc trúng Cơ Ngân!” Vẫn là câu nói đó! Có một vài người lại lẩm bầm cầu thần linh.
Cấp Địa Tạng đỉnh cao như Linh Lung vẫn không thể nhìn ra được dù nhìn chằm chằm.
“Nhận nhầm rồi sao?”, Linh Lung thầm lẩm bẩm.
Trước đây, có một tên nhóc tên Triệu Bân cũng có thân pháp rất giống với Cơ Ngân.
Nhưng cô ta nhìn đi ngó lại vẫn không thể nhìn ra được gì, gương mặt không giống, không phải là thuật dịch dung, đến khí tức cũng không giống, ngoài thân pháp ảo diệu ra thì không có liên quan gì đến Triệu Bân hết.
Phù!
Triệu Bân thầm thở phào.
Hắn đến đây để trả thù, trừ khi bị người khác phát giác, bằng không thì hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
Thanh Dao là ngoại lệ.
Còn về Linh Lung, đấy là đệ tử của Hồng Uyên, có thân phận đặc biệt.
Nếu để cô ta nhìn ra được sơ hở, truyền đến tai của Tử Y Hầu thì dù có đến mười cái mạng, hắn cũng không đủ chết. Cũng may hắn đã lừa được Linh Lung, từ đó có thể thấy, việc hắn thay đổi hình dạng và khí tức là rất sáng suốt.
“Rốt cuộc ngươi là con cái nhà ai?”, Linh Lung trầm ngâm, đến lượt Vân Yên hỏi.
“Chạy từ trong rừng ra!”, Triệu Bân cười hiền lành và trả lời.
Vân Yên hít một hơi thật sâu, cố kiềm nén cơn tức giận.
Nói thật lòng, lai lịch của tên này rất thần bí. Có điều, nếu như đã là người được Sở Lam giới thiệu thì đương nhiên cô ta sẽ không nghi ngờ và cũng không gạn hỏi thêm, có hỏi cũng không hỏi được gì, đợi gặp được nữ soái Xích Diễm, hỏi cô ta thì biết thôi.
“Ừ!”
Mặc dù là trận hồi sinh nhưng không khí cuộc thi rất náo nhiệt.
Trên sàn đấu đánh nhau khốc liệt, bên dưới tràn đầy những tiếng khen và hô hào, âm thanh vang lên từng đợt như sóng biển.
Nếu như đã là quyết đấu thì phải có thắng có thua.
Điều đáng nói là, đến giờ không ai có thể phá kỷ lục của “chàng ba giây”.
Đương nhiên là không tính những người nhận thua và từ bỏ quyền thi đấu.
Khi người cuối cùng rớt xuống dưới sàn đấu thì vòng một của trận hồi sinh cũng khép lại.
“Những người chiến thắng lên sàn đấu bốc thăm!”
Ngô Huyền Thông đứng dậy và chuyển hộp gỗ đó ra.
Sau nửa trận đầu của vòng quyết đấu, tính cả U Lan được vào thẳng vòng trong thì đã có năm mươi lăm người đi tiếp. Trong năm mươi bốn người đánh trận hồi sinh, có hai mươi bảy người thành công, vậy là vòng đầu tiên của vòng thi loại có tám mươi hai người thành công tiến vòng trong.
Lần này thì sẽ không có ai được vào thẳng nữa.
Tám mươi hai người nối đuôi nhau lên sàn đấu, xếp hàng bốc thăm. “Thiên linh linh, địa linh linh, để ta bốc trúng Cơ Ngân!” Vẫn là câu nói đó! Có một vài người lại lẩm bầm cầu thần linh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.