Chương 1319
Bân Bân
17/06/2022
Một kiếm Liễu Như Nguyệt dung hợp lực huyết mạch mạnh mẽ cắt đứt kiếm khí ngũ sắc.
Vì thế nên cô ta cũng bị chấn động, kiếm Thiên Linh trong tay run lên, tay cầm kiếm nhỏ máu.
Chém!
Cô ta một tay kết ấn, mấy chục cực quang từ trên trời đánh xuống.
Gặp lại cực quang, tất cả các đệ tử ở đây đều run sợ, lực xuyên thủng cực kỳ mạnh mẽ, một khi trúng mục tiêu chắc chắn sẽ bị chẻ ra làm hai, không phải ai cũng như Cơ Ngân, có bí thuật biến hóa kỳ lạ.
“Cô ta sẽ phá như thế nào đây”, tất cả mọi người dưới dài đều nhìn về phía Sở Vô Sương.
Sở Vô Sương nhanh nhẹn đứng đó không chút sứt mẻ gì, mấy chục cực quang đánh từ trên xuống.
Cảnh tượng sau đó cực kỳ quỷ dị, cực quang sắp chạm đỉnh đầu cô ta thì đột nhiên dừng lại, không chỉ dừng mà tất cả mọi sức mạnh của cực quang cũng tan thành mây khói.
“Đúng là vạn pháp bất xâm ư?”, Xích Yên thì thào.
“Làm gì có vạn pháp bất xâm thật sự”, người nói là Huyễn Mộng, góc nhìn rất thực tế.
Cực quang của Liễu Như Nguyệt không thể tổn thương đến Sở Vô Sương là vì sức mạnh hoàn toàn không đủ.
Bí pháp đó, nếu để Ma Tử nhà cô ta thực hiện thì Sở Vô Sương sẽ không thể bình tĩnh như thế.
Tất nhiên, nếu Cơ Ngân thực hiện thì Sở Vô Sương cũng không thể đứng yên được.
Suy cho cùng vẫn phải xét đến tư chất.
Tư chất đủ mạnh thì bí thuật bình thường cách mấy cũng có thể tạo thành sức mạnh hủy thiên diệt địa.
“Thì ra cô cũng có thể nhìn thấu đáo”, Triệu Bân cười nói.
“Ngươi bình tĩnh hơn ta tưởng đó”, Huyễn Mộng cười duyên nói.
“Vạn Hoa Thiên Linh”.
Trong khi bọn họ nói, Liễu Như Nguyệt đã sử dụng một bí pháp khác.
Khắp bầu trời vẫn bay đầy hoa, mỗi một đóa hoa đều bung nở rực rỡ, mang ý cảnh hết sức huyền ảo.
“Huyễn thuật… vô dụng đối với ta”.
Sở Vô Sương lãnh đạm nói, phất tay áo một cái, phóng ra ánh sáng rực rỡ đầy trời.
Huyễn thuật Vạn Hoa Thiên Linh đều bị ánh sáng hóa giải, biến thành tro bụi.
“Không có điểm yếu sao?”, Liễu Như Nguyệt lẩm bẩm.
Sau hơn mười hiệp giao tranh, Liễu Như Nguyệt vẫn không thể phá vỡ được phòng ngự của Sở Vô Sương.
Bí pháp Thiên Linh của cô ta ở trước mặt của Sở Vô Sương đều biến thành trò trẻ con.
Keng!
Trong lúc cô ta còn đang kinh ngạc thì một luồng kiếm khí ngũ sắc lại chém tới.
Như cô ta đã thấy trước đó, luồng kiếm khí ngũ sắc này biến hóa hết sức khó lường.
Diệt!
Liễu Như Nguyệt vung kiếm chỉ lên bầu trời, ngưng tụ một luồng lốc xoáy quét ra.
Đây là lần đầu tiên cô ta thi triển bí pháp này, cả năm luồng kiếm khí đều đã bị lốc xoáy nuốt chửng.
Vì thế nên cô ta cũng bị chấn động, kiếm Thiên Linh trong tay run lên, tay cầm kiếm nhỏ máu.
Chém!
Cô ta một tay kết ấn, mấy chục cực quang từ trên trời đánh xuống.
Gặp lại cực quang, tất cả các đệ tử ở đây đều run sợ, lực xuyên thủng cực kỳ mạnh mẽ, một khi trúng mục tiêu chắc chắn sẽ bị chẻ ra làm hai, không phải ai cũng như Cơ Ngân, có bí thuật biến hóa kỳ lạ.
“Cô ta sẽ phá như thế nào đây”, tất cả mọi người dưới dài đều nhìn về phía Sở Vô Sương.
Sở Vô Sương nhanh nhẹn đứng đó không chút sứt mẻ gì, mấy chục cực quang đánh từ trên xuống.
Cảnh tượng sau đó cực kỳ quỷ dị, cực quang sắp chạm đỉnh đầu cô ta thì đột nhiên dừng lại, không chỉ dừng mà tất cả mọi sức mạnh của cực quang cũng tan thành mây khói.
“Đúng là vạn pháp bất xâm ư?”, Xích Yên thì thào.
“Làm gì có vạn pháp bất xâm thật sự”, người nói là Huyễn Mộng, góc nhìn rất thực tế.
Cực quang của Liễu Như Nguyệt không thể tổn thương đến Sở Vô Sương là vì sức mạnh hoàn toàn không đủ.
Bí pháp đó, nếu để Ma Tử nhà cô ta thực hiện thì Sở Vô Sương sẽ không thể bình tĩnh như thế.
Tất nhiên, nếu Cơ Ngân thực hiện thì Sở Vô Sương cũng không thể đứng yên được.
Suy cho cùng vẫn phải xét đến tư chất.
Tư chất đủ mạnh thì bí thuật bình thường cách mấy cũng có thể tạo thành sức mạnh hủy thiên diệt địa.
“Thì ra cô cũng có thể nhìn thấu đáo”, Triệu Bân cười nói.
“Ngươi bình tĩnh hơn ta tưởng đó”, Huyễn Mộng cười duyên nói.
“Vạn Hoa Thiên Linh”.
Trong khi bọn họ nói, Liễu Như Nguyệt đã sử dụng một bí pháp khác.
Khắp bầu trời vẫn bay đầy hoa, mỗi một đóa hoa đều bung nở rực rỡ, mang ý cảnh hết sức huyền ảo.
“Huyễn thuật… vô dụng đối với ta”.
Sở Vô Sương lãnh đạm nói, phất tay áo một cái, phóng ra ánh sáng rực rỡ đầy trời.
Huyễn thuật Vạn Hoa Thiên Linh đều bị ánh sáng hóa giải, biến thành tro bụi.
“Không có điểm yếu sao?”, Liễu Như Nguyệt lẩm bẩm.
Sau hơn mười hiệp giao tranh, Liễu Như Nguyệt vẫn không thể phá vỡ được phòng ngự của Sở Vô Sương.
Bí pháp Thiên Linh của cô ta ở trước mặt của Sở Vô Sương đều biến thành trò trẻ con.
Keng!
Trong lúc cô ta còn đang kinh ngạc thì một luồng kiếm khí ngũ sắc lại chém tới.
Như cô ta đã thấy trước đó, luồng kiếm khí ngũ sắc này biến hóa hết sức khó lường.
Diệt!
Liễu Như Nguyệt vung kiếm chỉ lên bầu trời, ngưng tụ một luồng lốc xoáy quét ra.
Đây là lần đầu tiên cô ta thi triển bí pháp này, cả năm luồng kiếm khí đều đã bị lốc xoáy nuốt chửng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.