Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1497

Bân Bân

20/06/2022

Triệu Bân thì cầm Long Uyên nhìn tới nhìn lui.

Thanh kiếm này càng lúc càng không tầm thường.

Tiếp theo đó là đại địa linh mạch, hắn đóng chặt cửa phòng, xắn tay áo lên rồi lấy kiếm Long Uyên ra. Sau đó Triệu Bân tìm một vị trí thích hợp, bắt đầu đào xuống dưới, mặt đất rất cứng nên thỉnh thoảng lại có tiếng leng keng vang lên.

May mà hắn đã tạo cấm chế trong phòng.

Bao gồm cả tường, sườn nhà, bàn và ghế cũng đều được dán đầy bùa che mắt.

“Lúc nào đào được mười trượng thì gọi ta”, Nguyệt Thần ngáp một cái.

Nói ngủ là ngủ ngay, không hề lôi thôi, mặt trăng đã được sửa xong rồi nên cô ta cũng ngủ rất ngon.

“Được”.

Triệu Bân chỉ lo vùi đầu đào bới, đất đá đào ra đều được cho hết vào nhẫn ma.

Một khi người ta đã có mục tiêu thì sẽ làm việc rất hăng hái.

Chắc là không có ai ngờ được có một nhân tài đang ở đây đào hố.

Đêm nay yên ắng hơn thường ngày.

Đế Đô yên ắng nhưng trong khu rừng cách Đế Đô mấy ngàn cây số thì lại tràn đầy máu me.

Giữa các ngọn núi có một địa cung – một địa cung đổ nát. Bên trong đó, xác người chất ngổn ngang, phần lớn đều là những cái thây khô, trông có vẻ như đã bị người ta hút sạch tinh khí. Hiện trường rất lộn xộn, cộng thêm tường nhà đổ nát nữa, không khó để tưởng tượng, chắc là chỗ này đã có một trận chiến ác liệt diễn ra.



“Đáng chết thật”.

Ma Tử cũng có mặt ở đó, lạnh lùng và đầy sát ý.

Đây là chỗ ở của nhà họ Ma, ngày hôm qua, người ở đây đã bị người ta giết sạch, không chừa một ai.

Là ai đã giết cả nhà bọn họ? Là Thánh Tử Ma Quật, đúng, cũng tức là Vương Dương, không biết hắn ta đã dắt theo bao nhiêu cao thủ mà giết sạch hết người nhà họ Ma ở đây, bất kể người già hay trẻ nhỏ, tất cả đều đều bị hút thành xác khô, Ma gia thiệt hại nặng nề, cảnh tượng máu me tàn khốc vô cùng đáng sợ.

Đứng bên cạnh Ma Tử còn có một cô gái mặc áo đen.

Nếu Triệu Bân có ở đây thì nhất định sẽ nhận ra cô ta, đó là Phượng Vũ.

Không sai, là Phượng Vũ! Hôm đó, sau khi từ biệt trong vội vã ở biên quan, trùng hợp thế nào mà cô ta lại vào nhà họ Ma, còn kế thừa y bát của của Ma tướng thứ chín và còn được Ma gia phong làm Thánh nữ, địa vị ngang với Ma Tử.

“Đáng chết thật”. Vẻ mặt của Phượng Vũ cũng vô cùng khó coi.

“Ma Quật đã quyết tâm muốn nuốt chửng nhà họ Ma rồi”, ông già áo tím lạnh lùng nói.

Ma Tử và Phượng Vũ đều không nói gì, sắc mặt đâu chỉ khó coi mà còn trở nên trắng bệch. Mấy nhánh truyền thừa của Ma gia là yếu nhất, yếu đến mức không có cả một cao thủ cảnh giới Chuẩn Thiên, không có ai làm chỗ dựa thì chẳng phải là sẽ bị ức hiếp sao?

“Cơ Ngân đã đồng ý chưa?”, Phượng Vũ hỏi.

“Đã bắt tay hợp tác rồi”, Ma Tử khẽ gật đầu.

Phượng Vũ nghe xong thì thầm thở phào.

Mấy ngày này cô ta toàn nghe thấy tin dữ, chắc chỉ có mỗi tin này là tin tốt lành thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thượng Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook